Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 877
Chương 877
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Phát hiện ra rồi, cách bảy trăm mét, mười ba võ giả”.
“Trong đó có mười hai người thực lực từ Võ Hoàng đến Võ Tông”.
“Còn lão giả kia, tôi đoán hơn phân nữa là một Võ Thánh”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu: “Cậu đoán đúng, đó quả thật là Võ Thánh!”
Diệp Bắc Minh nghi ngờ: “Gần đâu thực lực võ giả gặp được sao càng ngày càng mạnh?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười giải thích: “Không phải thực lực võ giả cậu gặp được càng ngày càng mạnh, mà là cậu càng ngày càng mạnh, vì vậy ánh mắt và tầm nhìn cũng trở nên rộng hơn”.
“Nếu như cậu ở trong thôn trang nhỏ, cậu cho rằng người võ lực mạnh nhất chắc hẳn là đồ tề giết lợn ở cửa thôn”.
“Sau khi vào trong trấn, chắc hẳn là tổng giáo đầu ở võ quán”.
“Tiến vào thành phố lớn có thể gặp được Tông Sư, dõi mắt toàn tỉnh, toàn quốc, toàn thế giới…”
“Thực lực càng mạnh, phương diện tiếp xúc cũng càng rộng!”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói có lý.
Cũng không phải là các võ giả trở nên mạnh mẽ.
Mà những võ giả mạnh kia luôn tồn tại.
Lúc anh vừa xuống núi, kẻ địch chỉ là vua Giang Nam, cấp bậc võ giả tiếp xúc đương nhiên cũng không cao.
Vừa về cửa phủ Diệp.
Chuẩn bị đi vào.
Ầm!
Đột nhiên, một bóng người bay tới, đập xuống bậc thềm.
Cúi đầu nhìn, là một cô gái người đầy máu.
Mặt đẹp trắng bệch, chật vật há miệng: “Xin… xin anh giúp tôi liên lạc với một người tên Diệp Bắc Minh…”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Cô là ai?”
Cô gái mở miệng: “Mẹ anh ta… tôi là người trong tộc của mẹ anh ta”.
Nói xong.
Nghiêng đầu, ngất xỉu!
Cái gì?!!!
Con ngươi Diệp Bắc Minh co rút kịch liệt: “Cô không được phép chết, mau nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì, gia tộc của mẹ tôi?”
“Xảy ra chuyện gì!!! Cô là ai? Có quan hệ thế nào với mẹ tôi?!!!”
Diệp Bắc Minh lớn tiếng kêu lên.
Cô gái không một chút phản ứng.
Sinh mạng đang trôi đi nhanh chóng!
Anh phất tay, kim bạc đâm vào trong cơ thể người phụ nữ.
Đáng tiếc, người phụ nữ này quá yếu.