Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 850



Chương 850

Trong đồng tử của Tác Âu phản chiếu đế giày của Diệp Bắc Minh, cái đầu bị dẫm nát giống như quả dưa hấu.

Toàn thân mấy người run lên!

Lang thần không dám tin: “Diệp Bắc Minh… mày đã giết Tác Âu?”

“Cậu ta là con trai của Lôi thần đó!”

Bruce Rudolf cũng phát điên, gào lên nói: “Nổ súng, nổ súng cho tôi!”

Pằng pằng pằng!

Một đoàn đại binh Hùng Quốc nổ súng, đó đều là binh vương hàng đầu của đội hải quân lục chiến.

Đạn dược cũng được chế tạo từ hợp kim đặc biệt, cho dù là nội lực của võ giả, cũng không ngăn được loại đạn xuyên giáp này!

Tinh tinh tinh!

Đạn rơi trên người Diệp Bắc Minh, lại giống như đập vào tấm thép, tất cả bắn ngược trở ra.

“Muốn chết mà!”

Diệp Bắc Minh hành động, xông về phía pháo đạn.

Phù quang lược ảnh, tay cầm kiếm Đoạn Long xông về phía chiến đội hải quân lục chiến của Hùng Quốc.

Kiếm đầu tiên!

Hơn trăm binh vương như chó chết, bị kiếm khí cuốn lên bầu trời, ‘đoành’ một tiếng nổ tung.

Đúng là như ngày tận thế!

Kiếm thứ hai!

Kiếm khí từ trên trời giáng xuống, giống một một quả pháo rơi xuống đám đông, cuồng phong gào thét, bụi mù khắp trời!

Đợi khi bụi mù lắng xuống, ở chỗ cũ chỉ còn lại một cái hố sâu đường kính mười mấy mét.

Trong hố toàn là máu!

Chỉ hai đường kiếm thôi, hơn một ngàn binh vương chiến đội hải quân lục chiến Hùng Quốc đều bị chém sạch!

Khuôn mặt già của Bruce Rudolf run lên, chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Cậu… cậu…”

Kiếm thứ ba!

Soạt!

Đầu của Bruce Rudolf bay cao!

Diệp Bắc Minh không nhìn ông ta thêm một cái, xông về phía Lang thần ở một bên.

Lang thần bỗng nổi giận, rú lên một tiếng: “Gru!”

“Các con, xé xác hắn đi, ăn thịt của hắn, uống máu của hắn!”

“Hú hú hú!”

Đôi mắt của ba trăm người sói tanh máu, móng vuốt điên cuồng cào bùn đất dưới mặt đất.

Cạch cạch cạch!

Ba trăm người sói cùng xông đến, bụi mù ngập trời.

Khí thế sánh được với thiên quân vạn mã!

Diệp Bắc Minh cười hung dữ một tiếng: “Đến đúng lúc lắm!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...