Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 763
Chương 763
Lệnh bài huyền thiết, không đơn giản.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng lên tiếng: “Cho các ông một cơ hội, ai nói tác dụng hoặc lai lịch của lệnh bài huyền thiết trước”.
“Thì người còn lại, chết”.
Một ông lão do dự.
Một ông lão khác vội nói: “Đây là tín vật của thế lực siêu cấp Côn Luân Hư, nếu có nó thì có thể gia nhập tông môn hàng đầu”.
Diệp Bắc Minh hài lòng gật đầu: “Ông là người thông minh”.
Anh giơ tay!
Tấn công một quyền về phía ông lão do dự!
Phập!
Sương máu nổ ra, ông lão đó bỏ mạng tại chỗ.
Ông lão may mắn sống được sợ đến tê dại da đầu, trái tim cũng muốn nổ tung.
Nỗi sợ bao trùm toàn thân ông ta, nhìn Diệp Bắc Minh, điên cuồng dập đầu: “Đừng giết tôi, cầu xin cậu đừng giết tôi!”
Cái đầu đập xuống mặt đất phát ra tiếng phập phập phập.
“Cậu muốn biết điều gì, tôi sẽ nói cho cậu hết!”
“Lệnh bài huyền thiết là tín vật của tông môn hàng đầu Côn Luân Hư, một ngàn năm trở lại đây, tổng cộng phát ra một một trăm chiếc”.
“Giữa các tông môn lớn có quy ước, chỉ cần người nào có lệnh bài huyền thiết, thì người đó có thể lựa chọn gia nhập bất kỳ tông môn nào”.
“Trở thành đệ tử nòng cốt, có thể sử dụng tất cả tài nguyên tu võ!”
“Đã có vật này, tương đương với một bước lên trời!”
“Cậu có thể cầm lệnh bài huyền thiết, trực tiếp trở thành đệ tử của tông môn hàng đầu Côn Luân Hư, nhà họ Long chúng tôi cũng không dám làm gì cậu!”
Diệp Bắc Minh nghe lai lịch của lệnh bài huyền thiết.
Liền hiểu ra!
Mẹ để lại một chiếc lệnh bài huyền thiết, chẳng lẽ là muốn anh gia nhập tông môn của Côn Luân Hư?
Nhưng.
Anh đã có chín mươi chín sư phụ, làm sao có thể gia nhập tông môn khác?
Thấy Diệp Bắc Minh không nói gì.
Ông lão cắn răng nói tiếp: “Cậu… cậu Diệp, lần này chúng tôi rời khỏi Côn Luân Hư”.
“Là đến lấy một lô dược liệu của nhà họ Long”.
“Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi sẽ nói cho cậu vị trí giao nhận ngay”.
Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói: “Ông đang ra điều kiện với tôi?”
Ông lão run lên: “Không dám!”
Diệp Bắc Minh tiếp tục hỏi: “Nhà họ Long ở Côn Luân Hư, còn cần dược liệu của thế giới người bình thường sao?”
Ông lão vội gật đầu: “Đúng thế”.