Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 747
Chương 747
Diệp Bắc Minh buồn cười: “Xem ra thủ đoạn của Chiba Sadako không ổn rồi, đám thị tộc các người vẫn chưa hoàn toàn thần phục”.
Trần Cửu Dương nói: “Tôi và các hạ không thù không oán, nhưng có người mua mạng của cậu”.
Diệp Bắc Minh hỏi: “Ai?”
Trần Cửu Dương cười đầy thâm ý: “Xuống địa ngục rồi tự mình đi hỏi đi, tôi có thể chỉ cho cậu hướng, là Long Đô”.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Cảm ơn, lát nữa tôi cho ông toàn thây”.
Sắc mặt Trần Cửu Dương trầm xuống!
Để tôi toàn thây?
Chết đến nơi rồi còn cứng miệng!
Diệp Bắc Minh hỏi người cuối cùng: “Lang Vương ông thì sao?”
Lang Vương Turgenev mở miệng đầy lạnh lẽo: “Quân đoàn Băng Nguyên Lang do một tay tao gây dựng, một mình mày lại diệt hết”.
“Mày cảm thấy mình nên chết hay không?”
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: “Được rồi, tôi đã biết tại sao các người muốn giết tôi”.
“Bây giờ các người có thể lên đường”.
Lời vừa dứt.
“Ha ha ha ha!”
Sáu cường giả bảng xếp hạng ngầm đều ngửa mặt lên cười lớn.
“Diệp Bắc Minh, mày thật sự ngây thơ!”
“Bọn tao lên đường?”
“Mày lấy cái gì tiễn bọn tao lên đường?”
“Chết đến nơi rồi còn cứng miệng?”
Cười ch ảy nước mắt.
Lúc này.
Diệp Bắc Minh mỉm cười nói: “Lục sư tỷ, chị muốn giấu tới khi nào?”
“Chẳng lẽ thật sự muốn nhìn em bị người ta bắt nạt?”
Giây tiếp theo.
“Ha ha ha ha”.
Tiếng cười duyên truyền đến.
Nghe tiếng thôi cũng có thể tưởng tượng được đây chắc chắn là cô gái vô cùng xinh đẹp!
“Tiểu sư đệ, em không muốn luyện tay?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không luyện, giao cho chị”.
Cô gái trả lời: “Được thôi”.
Chậm rãi đi ra.
Cô ấy oán hận nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, sao em biết chị ở đây?”
Diệp Bắc Minh cũng không thể nói cho cô ấy biết là tháp Càn Khôn Trấn Ngục phát hiện ra.
Anh đáp: “Lục sư tỷ, đây là do chúng ta tâm linh tương thông”.