Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 502
Chương 502
“Nể mặt tôi, mọi người ngồi xuống nói chuyện, không cần phải nổi lên xung đột”.
Ầm!
“Thiếu soái?”
“Mẹ nó!”
“Cậu thanh niên này là thiếu soái?”
Giới nhà giàu Cảng Đảo lập tức sôi sùng sục.
Tất cả mọi người đều không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh.
Cậu thanh niên này nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi!
Con mẹ nó lại là thiếu soái?
Chẳng trách dám phách lối như vậy, xông vào cấp cao Cảng Đảo!
Mẹ kiếp có vốn tuyệt đối!
Diệp Bắc Minh đứng chắp tay: “Nếu đã biết tôi rồi, tôi cũng nể mặt ông”.
Anh làm ra tư thế cái kéo: “Hai điều kiện”.
“Thứ nhất, bảo Vương Tạng Hải đi ra gặp tôi”.
“Thứ hai, tôi muốn mạng người này”.
Anh chỉ vào Phong Càn Khôn: “Làm được hai điều này, tôi sẽ đi, không đến núi Cửu Long nữa”.
Nét mặt già nua của Phong Càn Khôn đen lại.
Trán nổi gân xanh.
Cao Đỉnh Thiên quả quyết lắc đầu: “Cậu muốn gặp Vương Tạng Hải, tôi có thể đồng ý với cậu”.
“Nhưng lão Phong đã cung phụng bảo vệ bên cạnh tôi hơn mười năm”.
Giọng nói trầm thấp ba phần: “Một câu của cậu liền muốn lấy mạng ông ta, cậu cảm thấy có thể sao?”
Diệp Bắc Minh thở dài một tiếng: “Nể mặt ông, ông lại không chịu”.
“Đã như vậy thì không còn gì nói nữa”.
Vèo!
Diệp Bắc Minh giống như quỷ, biến mất trong nháy mắt.
Một giây kế tiếp.
Lại xuất hiện bên cạnh Cao Đỉnh Thiên!
Đánh ra một quyền!
“Cậu!!!”
Cao Đỉnh Thiên kinh hãi, theo bản năng tránh né.
Ầm!
Quyền này không đánh về phía Cao Đỉnh Thiên, mà rơi vào ngực Phong Càn Khôn!
“Phụt…”
Phong Càn Khôn phun ra một ngụm máu tươi, trên khuôn mặt già nua đều là vẻ khiếp sợ, không dám tin: “Thân pháp quá… quá nhanh… sao… sao cậu có thể làm được?”
Ầm!
Cơ thể già nua ngã xuống thẳng tắp.