Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1365
Chương 1365
Tuy rằng hơi yếu, nhưng dáng vẻ xinh đẹp động lòng người lại càng khiến trong lòng gã như có ngọn lửa thiêu đốt!
Gã vung tay lên, một lực lượng kéo cô gái đến bên người.
Sau đó bắt lấy cổ tay cô gái: “Ha ha ha, mềm mại thật đấy!”
“Ông buông ra!”
Cô gái giãy giụa.
Mí mắt Diệp Nam Thiên như muốn nứt toác: “La Thiên Bá, nếu ông muốn tài sản của nhà họ Diệp thì cứ việc cầm đi”.
“Không được làm Uyển Thu tổn thương!”
Ánh mắt La Thiên Bá sáng ngời, nhìn cô gái bị mình bắt lấy cổ tay: “Uyển Thu? Cô tên là Diệp Uyển Thu!”
“Diệp Nam Thiên, mặc dù nhà họ Diệp mấy người rất vô dụng!”
“Nhưng phụ nữ nhà họ Diệp mấy người lại đều là cực phẩm!”
Ánh mắt La Thiên Bá nóng như lửa.
Khí nóng phun ra từ lỗ mũi phả vào khuôn mặt Diệp Uyển Thu.
Cô ấy gần như muốn ngất đi!
“Năm đó Diệp Thanh Lam có thể nói là có sắc đẹp xuất sắc nhất cả Côn Lôn Hư!”
“Chỉ tiếc là Diệp Thanh Lam cực phẩm này lại không biết sĩ diện, không biết là mang thai con hoang của ai!”
“Nếu để ông đây chơi, bảo tôi sống lâu thêm ba mươi năm nữa tôi cũng đồng ý!”
Bỗng nhiên.
Một giọng nói như đến từ sâu trong địa ngục truyền đến: “Ai to gan như thế, dám sỉ nhục mẹ tôi?”
Cơ thể già nua của Diệp Nam Thiên run lên!
Chẳng lẽ là…
Ông ta không nhịn được quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người trẻ tuổi với dáng người thon dài, khuôn mặt lạnh lùng đi vào.
“Cậu là…”
Đồng tử Diệp Nam Thiên co rụt lại, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Ông ta ngân ngấn nước mắt: “Giống, thật sự là quá giống, Minh nhi?”
“Con chính là Minh nhi đúng không, cuối cùng con đã trở lại”.
Diệp Bắc Minh nhướng mày, giọng nói có chút lạnh lùng: “Ông là…”
Anh tạm dừng một chút: “Ông ngoại trên danh nghĩa của tôi?”
Đám người nhà họ Diệp vô cùng khiếp sợ.
Thanh niên này chính là con của Diệp Thanh Lam?
Cậu ấy đã trở về?
Diệp Uyển Thu ngây người, đôi mắt đẹp trừng lớn, cũng không biết nói gì.
Cô ấy cứ ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh như vậy: “A! Anh là… Anh Minh mà ông nội từng kể với em?”
Trong mắt La Thiên Bá là sát ý lạnh như băng: “Mấy người coi ông đây không tồn tại sao? Đậu má!”