Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1159
Chương 1159
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: “Cái này rất khó sao?”
“Thứ nhất, bằng thực lực của ta, không một ai trong Long quốc có thể uy hiếp được tôi”.
“Cho dù là gia tộc Cổ Võ, gia tộc người thủ hộ cũng không có cách nào uy hiếp được tôi”.
“Thứ hai, Nhược Tuyết xuất thân từ gia tộc Cổ Võ, chắc chắn sẽ có hiểu biết về giới võ đạo”.
“Có lẽ cô ấy biết một vài chuyện gì đó nhưng lại không biết rõ thực lực của tôi, vậy nên có lẽ mới chọn bảo vệ tôi mà hy sinh bản thân mình”.
Diệp Bắc Minh lắc đầu nói: “Đệ Tam, khi cô nói dối có thể chuyên nghiệp một chút, tròng mắt đừng đảo qua đảo lại được không?”
“Hả…”
Tôn Thiến ngơ ngác.
Lẽ nào Diệp Bắc Minh có thể hỗ trợ Hạ Nhược Tuyết?
Tuy rằng cô ta không biết Diệp bắc Minh đang làm gì.
Nhưng đến cả chiến thần Lăng Phong đều nghe lời Diệp Bắc Minh.
Tập đoàn Tuyết Minh đều nằm dưới tên Diệp Bắc Minh, cả hành tỉnh Đông Nam đều được thông suốt.
Nói một cách khác, tập đoàn Tuyết Minh có thể đi tới ngày hôm nay không phải nhờ vào sự cố gắng của Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến.
Chẳng sợ đổi một loạt quản lý cấp cao ngu ngốc nắm quyền tập đoàn Tuyết Thần thì tập đoàn Tuyết Thần vẫn phát triển vững vàng như cũ.
Sau khi suy nghĩ giây lát.
Tôn Thiến nhướng mày, hỏi: “Anh rốt cuộc là ai?”
“Tôi là ai hả?”
Diệp Bắc Minh nhìn Tôn Thiên nói: “Tôi là chủ nhân của chiến thần Lăng Phong!”
“Là người sáng lập nên tiểu đội Sát Thần!”
“Tôi là người đến Đông Doanh giế t chết Uy Hoàng!”
“Tôi là người đánh đuổi tướng quân Assef, xâm nhập thủ đô của Lang Quốc giế t chết Assef ở ngoài cửa nghị viện!”
“Tôi còn đến Ưng Quốc chém ngai vàng và vương miện của Ưng Hoàng!”
Anh khoát tay.
Một viên kim cương rất lớn xuất hiện trong lòng bàn tay của anh: “Đây là ngôi sao của châu Phi, là viên kim cương lớn nhất thế giới được khảm trên vương miện của Ưng Hoàng!”
“Vụ nổ bom nguyên tử ở Cao Ly Quốc lẫn đại chiến ở vùng biển phương nam của Long Quốc đều có liên quan tới tôi!”
“Cách đây không lâu, tôi vừa mới gi ết chết vua Tây Vực ngay tại đất Tây Vực, chẳng bao lâu nữa tin tức sẽ lan ra thôi!”
“Tôi còn là thống soái cao cấp nhất của bộ đội đặc chủng Long Hồn tại Long Quốc – Long Soái!”
“Là hội trưởng của hiệp hội võ đạo Long Quốc!”
Diệp Bắc Minh biết.
Nếu không cho một liều thuốc mạnh thì Tôn Thiến sẽ không nói chuyện của Hạ Nhược Tuyết ra đâu.
Anh vừa dứt lời.
Quả nhiên.