Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ - Trang 2
Chương 16: Ai đã làm việc đó?
Trương Thiên Trạch sắc mặt hung dữ, ngón tay đó không chỉ làm hẳn ta bị trọng thương cả nửa người, mà còn đánh nát một góc khí hải của hắn ta, khiến linh khí của hắn ta bị rò rỉ ra ngoài, về sau hẳn ta sẽ không thể tu luyện được nữa.
Anh ta đường đường là thủ tịch thân truyền của La Thiên Tông, xứng đáng là thiên tài hiếm gặp, nếu không gặp phải yêu nghiệt Lãnh Yên Nhiên này thì sau này dựa vào tài năng của mình,hẳn ta có thể bước vào Tịch Diệt Cảnh, tiếp nhận vị trí tông chủ cũng không phải là điều gì ngạc nhiên!
Nhưng hôm nay lại bị yêu nữ này cắt đứt con đường tu luyện của mình, thật đáng hận làm sao!
"Ý của ngươi là gì!"
"Nếu không giải thích rõ ràng, ta sẽ chặt ngươi ra thành một khúc củi!"
Lãnh Yên Nhiên nghe được lời này, không khỏi cảm thấy bất an, cô không thèm điều chỉnh hơi thở nữa, từ dưới đất nhặt một thanh trường kiếm lên, rồi đâm không thương tiếc vào. cánh tay còn lại của Trương Thiên Trạch.
Trước mặt sư tôn, thì cô yếu đuối, nhưng đối mặt với kẻ địch, thì Lãnh Yên Nhiên cô không phải là thánh nữ nữa!
"Khục!"
"Coi như nói cho cô biết rồi thì làm sao chứ hả?" "Bây giờ ở trong hoàng cung nơi thành đô, còn có trưởng lão Quy Khư Tông của La Thiên Tông ta tọa trấn, nếu không cô
nghĩ tên hoàng đế kia tại sao lại không xuất hiện chứ!"
"Hiện tại cô đã giết trưởng lão tông môn ta, phế đi thủ tịch đệ tử là ta, ha ha, Lãnh gia của cô xong đời rồi!"
"Yêu nữ, ặc!"
Trương Thiên Trạch phẫn nộ nhìn chăm chăm vào khuôn mặt mà không người đàn ông nào có thể từ chối ở trước mặt, nhưng giờ phút này hắn ta đã không còn u mê như trước nữa mà chỉ còn lại hận thù!
Tất cả đều là do nữ nhân chết tiệt này!
"Xoạch!"
Kiếm quang lóe lên, trong mắt Trương Thiên Trạch tràn đầy oán hận, nhưng lại cảm thấy tầm nhìn có chút mơ hồ, chỉ loáng thoáng nhìn thấy một thi thể không đầu.
“Ồ, hóa ra là của chính mình...”
Lãnh Yên Nhiên sắc mặt lạnh lùng, ném thanh kiếm sang một bên, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy lo lắng vô cùng.
Theo lời người này nói, lúc này ở thành đô vẫn còn có một cường giả La Thiên Tông Quy Khư Cảnh.
Bây giờ chiêu át chủ bài mà sư tôn đưa cho đã được sử dụng, cô phải làm sao đây?
"Yên Nhiên, ngươi đi đi”
"Sau này nếu ngươi tu luyện thành công, có thể báo thù cho Lãnh gia ta..."
Im lặng một lúc, Lãnh Chiến bước về phía trước và nói với giọng điệu bình tĩnh.
Nghe vậy, Lãnh Yên Nhiên cau mày, nếu là trước đây, cô có thể tiến lui cùng với Lãnh gia và chiến đấu đến chết để báo đáp lòng tốt đã nuôi dưỡng cô của Lãnh gia.
Nhưng bây giờ cô đã trở thành đệ tử của sư tôn, nếu như chết ở đây, chẳng phải là lãng phí công sức bồi dưỡng của sư tôn sao?
Nghĩ tới đây, Lãnh Yên Nhiên không khỏi có chút do dự.
"Hu hưu......"
"Gia chủ không cần phải nói gì cả, hôm nay ta vẫn là người của Lãnh gia, nếu Lãnh gia có thể sống sót qua kiếp nạn này
thì đến lúc đó nói lại vẫn chưa muộn."
Ánh mắt Lãnh Yên Nhiên dần dần trở nên kiên định, cô tự cười nhạo chính mình.
Cô cũng không ngờ rẵng có lúc cô lại nhát gan đến thế, còn chưa thấy kẻ địch mà đã muốn bỏ chạy rồi.
Nếu như thật sự cô bỏ chạy thì mặt mũi của sư tôn sẽ để ở đâu, mặt mũi Thiên Đạo Môn sẽ ở đâu?
Dù có chết thì cô cũng không thể làm mất mặt sư tôn được!
"Cái này......"
Lãnh Chiến sửng sốt một chút, muốn khuyên cô thêm mấy câu, nhưng ông ấy đột nhiên biến sắc, quay đầu lại nhìn!
Từ hướng hoàng cung, một bóng người khí thế hùng hồn nhanh chóng lao tới!
“Thật to gan!"
"Không ngờ ở trong Ma La Quốc lại có người to gan dám giết người của La Thiên Tông!"
"Lũ sâu bọ đáng chết!"
Người tới thanh thế thật lớn, mặc dù còn cách xa vài dặm, nhưng âm thanh lớn đến mức khiến người ta đau nhức cả tai, thực lực đúng thật đã đạt tới cảnh giới kh ủng bố của Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên.
Một lúc sau, vị khách đó đã bay tới phía trên Lãnh gia, nhìn xuống mọi người như đang nhìn một đám cặn bã sắp bị phán Xét.
"Ai đã làm việc đó?"
"Bỏ đi, lũ sâu bọ các ngươi sẽ được chôn cùng với nhau!"
"La Thiên Đại Thủ Ấn!"
Chưa đợi người Lãnh gia trả lời, vị cường giả Quy Khư: Cảnh đã nổi cơn giận, giơ tay lên thi triển thần thông, ông ta ngưng tụ ra một lòng bàn tay có thể che khuất cả bầu trời, áp lực mạnh mẽ tỏa ra từ đó khiến tất cả mọi người trong Lãnh gia đều gập cả người xuống.
Sau đó ông ta dùng lòng bàn tay vỗ mạnh xuống Lãnh gia!
"ÂẦm——"