Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ
Chương 50
Món chính của Quán Ăn Khuya này là cơm cuộn thịt nướng, món ăn kèm là cháo bát bảo, bánh dứa nướng, bánh sữa trứng và các món ăn ngọt ngào vui vẻ kiểu Quảng. Toàn bộ cửa hàng đều ngọt lịm.
Mọi người đều đang đắm chìm vào việc ăn uống, ngay cả những người chỉ đến tham gia cho vui cũng không muốn đặt bát đũa xuống.
Biện đạo nói.
"Mọi người trong tổ tiết mục đều ăn thử chút nhé? Bà chủ, con cá đỏ dạ..." "Để lại nhà chúng tôi ăn."
Diệp Tuyền quay đầu liếc nhìn ông ta khiến biên đạo vô thức run lên. Người này cũng tùy hứng quá rồi!
Có quán ăn nào mà xa xỉ đến mức dùng mánh khóe này không, nhưng mà lại giữ lại để ăn một mình!
Nhưng biên đạo lại có cảm giác khó hiểu, cảm giác này nói với ông ta rằng nếu ông ta giành lấy món ăn đó thì ông ta có thể gặp xui xẻo.
Trước khi đến đây họ đã lên kế hoạch "khiến bà chủ bỏ thực đơn trong ngày để chiêu đãi họ những món đặc sản", nhưng rất nhanh chóng kế hoạch này đã bị phá sản.
Sau khi tổ chương trình gọi món xong, Diệp Tuyền lại cầm một bịch nước khác, thông báo trước thực đơn bữa tối: "Bữa tối chúng ta có tôm nướng lửa than và cháo tôm. Nếu muốn ăn thì có thể đợi."
Sau đó cô vào bếp, mở bịch nước ra, bắt lấy con cá đỏ dạ. Dường như con cá cảm nhận được sát ý, cứng đờ trong tay Diệp Tuyền, thậm chí còn không dám vẫy đuôi phản kháng để đầu bếp bỏ nó ra.
Trước khi con cá đỏ dạ lớn được cho vào nồi hấp, món cơm cuộn nhanh chóng được dọn ra bàn.
Trên khuôn mặt những thực khách biểu hiện còn chưa đã thèm, cộng với mùi thơm của quán, họ có cảm giác trong bụng sôi sùng sục, cồn cào khó chịu.
Làm chương trình ẩm thực lâu như vậy, ngoại trừ lúc mới bước chân vào ngành thì đây là lần đầu tiên Đồng Lị có cảm giác thèm ăn thế này.
Xá xíu đậm đà và dai, hòa quyện với hương vị trứng gà vừa đủ, bánh cuốn trong suốt như pha lê, hơi dẻo, đầy đủ nguyên liệu mà không hề có cảm giác béo ngậy.
Đồ ăn rất tuyệt vời nhưng tỷ suất người xem mà tổ chương trình mong muốn lại không đạt được, điều này khiến đạo diễn, người đã hứa sẽ không can thiệp vào việc nấu nướng của cô, đang rất chán nản.
Quán Ăn Khuya tuy ngon, lại có điểm cộng lớn là có cá đỏ dạ to nhưng cô chủ xinh đẹp Diệp Tuyền lại không hợp tác khi phỏng vấn. Thật vất vả để chờ đợi cho đến khi thực khách nhận lời phỏng vấn về món ăn, nhưng hiệu quả thì...
Đạo diễn đã quyết định lần này chương trình sẽ tập trung nhiều hơn vào vấn đề vệ sinh thực phẩm, nếu hiệu quả phát sóng tốt sẽ bàn bạc với bà chủ Diệp về việc làm một mùa chương trình ẩm thực!
Sẽ thật tiếc nếu không được ăn ở một nhà hàng ngon như vậy nữa.
Sau khi chụp ảnh đồ ăn, công việc của tổ chương trình đã kết thúc.
Người dẫn chương trình như được thả lỏng, khoe hai đĩa bánh cuốn. Đồng Lị vẫn đang ăn mà không muốn ngẩng đầu lên: "Khó trách khiến người ta nhớ mãi không quên... Đợi con trai tôi thi xong có kết quả tốt, tôi sẽ cho nó nếm thử coi như một phần thưởng." Các đồng nghiệp ngạc nhiên: "Trước đây không phải cô còn đang buồn phiền vì cậu ấy không chăm chỉ học tập sao?”
Đồng Lị cười nói: "Hai ngày trước nó lại gây chuyện không học, nói có thứ không sạch sẽ cứ bám lấy nó khiến nó khó chịu. Suốt ngày nó đều ăn ngon ngủ ngon, chuyện này có hợp lý không? Không muốn học tập cũng đưa ra lý do quá tệ. Bây giờ chắc là nó đã nghĩ thông suốt rồi. Nó đã học tập chăm chỉ đến mức dưới mắt còn có quầng thâm, quá vất vả, phải được khen thưởng."
Đám người đang xem chương trình đứng tập trung ở cửa, dần dần bị mùi thơm hấp dẫn, lần lượt đi vào bên trong ngồi hơn một nửa.
Trước đó ông chủ Mã chỉ nghe thấy giọng nói vô cùng kinh ngạc của người dẫn chương trình, nghỉ ngờ Quán Ăn Khuya có vấn đề gì đó, cố ý nhờ cháu trai tung tin đồn, lợi dụng Quán Ăn Khuya để tăng độ nổi tiếng cho cửa hàng của mình.
Mọi người đều đang đắm chìm vào việc ăn uống, ngay cả những người chỉ đến tham gia cho vui cũng không muốn đặt bát đũa xuống.
Biện đạo nói.
"Mọi người trong tổ tiết mục đều ăn thử chút nhé? Bà chủ, con cá đỏ dạ..." "Để lại nhà chúng tôi ăn."
Diệp Tuyền quay đầu liếc nhìn ông ta khiến biên đạo vô thức run lên. Người này cũng tùy hứng quá rồi!
Có quán ăn nào mà xa xỉ đến mức dùng mánh khóe này không, nhưng mà lại giữ lại để ăn một mình!
Nhưng biên đạo lại có cảm giác khó hiểu, cảm giác này nói với ông ta rằng nếu ông ta giành lấy món ăn đó thì ông ta có thể gặp xui xẻo.
Trước khi đến đây họ đã lên kế hoạch "khiến bà chủ bỏ thực đơn trong ngày để chiêu đãi họ những món đặc sản", nhưng rất nhanh chóng kế hoạch này đã bị phá sản.
Sau khi tổ chương trình gọi món xong, Diệp Tuyền lại cầm một bịch nước khác, thông báo trước thực đơn bữa tối: "Bữa tối chúng ta có tôm nướng lửa than và cháo tôm. Nếu muốn ăn thì có thể đợi."
Sau đó cô vào bếp, mở bịch nước ra, bắt lấy con cá đỏ dạ. Dường như con cá cảm nhận được sát ý, cứng đờ trong tay Diệp Tuyền, thậm chí còn không dám vẫy đuôi phản kháng để đầu bếp bỏ nó ra.
Trước khi con cá đỏ dạ lớn được cho vào nồi hấp, món cơm cuộn nhanh chóng được dọn ra bàn.
Trên khuôn mặt những thực khách biểu hiện còn chưa đã thèm, cộng với mùi thơm của quán, họ có cảm giác trong bụng sôi sùng sục, cồn cào khó chịu.
Làm chương trình ẩm thực lâu như vậy, ngoại trừ lúc mới bước chân vào ngành thì đây là lần đầu tiên Đồng Lị có cảm giác thèm ăn thế này.
Xá xíu đậm đà và dai, hòa quyện với hương vị trứng gà vừa đủ, bánh cuốn trong suốt như pha lê, hơi dẻo, đầy đủ nguyên liệu mà không hề có cảm giác béo ngậy.
Đồ ăn rất tuyệt vời nhưng tỷ suất người xem mà tổ chương trình mong muốn lại không đạt được, điều này khiến đạo diễn, người đã hứa sẽ không can thiệp vào việc nấu nướng của cô, đang rất chán nản.
Quán Ăn Khuya tuy ngon, lại có điểm cộng lớn là có cá đỏ dạ to nhưng cô chủ xinh đẹp Diệp Tuyền lại không hợp tác khi phỏng vấn. Thật vất vả để chờ đợi cho đến khi thực khách nhận lời phỏng vấn về món ăn, nhưng hiệu quả thì...
Đạo diễn đã quyết định lần này chương trình sẽ tập trung nhiều hơn vào vấn đề vệ sinh thực phẩm, nếu hiệu quả phát sóng tốt sẽ bàn bạc với bà chủ Diệp về việc làm một mùa chương trình ẩm thực!
Sẽ thật tiếc nếu không được ăn ở một nhà hàng ngon như vậy nữa.
Sau khi chụp ảnh đồ ăn, công việc của tổ chương trình đã kết thúc.
Người dẫn chương trình như được thả lỏng, khoe hai đĩa bánh cuốn. Đồng Lị vẫn đang ăn mà không muốn ngẩng đầu lên: "Khó trách khiến người ta nhớ mãi không quên... Đợi con trai tôi thi xong có kết quả tốt, tôi sẽ cho nó nếm thử coi như một phần thưởng." Các đồng nghiệp ngạc nhiên: "Trước đây không phải cô còn đang buồn phiền vì cậu ấy không chăm chỉ học tập sao?”
Đồng Lị cười nói: "Hai ngày trước nó lại gây chuyện không học, nói có thứ không sạch sẽ cứ bám lấy nó khiến nó khó chịu. Suốt ngày nó đều ăn ngon ngủ ngon, chuyện này có hợp lý không? Không muốn học tập cũng đưa ra lý do quá tệ. Bây giờ chắc là nó đã nghĩ thông suốt rồi. Nó đã học tập chăm chỉ đến mức dưới mắt còn có quầng thâm, quá vất vả, phải được khen thưởng."
Đám người đang xem chương trình đứng tập trung ở cửa, dần dần bị mùi thơm hấp dẫn, lần lượt đi vào bên trong ngồi hơn một nửa.
Trước đó ông chủ Mã chỉ nghe thấy giọng nói vô cùng kinh ngạc của người dẫn chương trình, nghỉ ngờ Quán Ăn Khuya có vấn đề gì đó, cố ý nhờ cháu trai tung tin đồn, lợi dụng Quán Ăn Khuya để tăng độ nổi tiếng cho cửa hàng của mình.