Dị Giới Thú Y
Chương 458: Luyện ngục huyết sắc
Bào Uy Nhĩ bị tiếng quát đó của Sở Thiên làm cho sững sờ. Đã nhiều năm nay, trừ hồi nhỏ bị người ta giáo huấn ra, Bào Uy Nhĩ không còn bị người khác quát như thế.
Chưa kịp cãi lại thì Sở Thiên đã cướp lời: "Câm mồm, đừng quên giờ ngươi đang bị ta bắt làm tù binh! Vậy thì phải có sự giác ngộ của tù binh, hiểu chưa?" nói rồi Sở Thiên lấy từ trong nhẫn không gian ra đồ ăn, ném cho mỹ nhân ngư, "Thần tộc có quy định gì về bắt tù binh? Nói xem, ta sẽ đối đãi với ngươi theo quy định của Thần tộc, tránh việc sau này Biển Cấm các ngươi nói Bố Lôi Trạch bọn ta không có phong độ!"
Mỹ nhân ngư lạnh băng nhìn Sở Thiên, có những chuyện rất khó nói ra. Đệ nhất mỹ nữ của Thú Thần tộc rơi vào tay kẻ địch có kết quả như thế nào, câu hỏi này e là chỉ có tên khốn Phất Lạp Địch Nặc này là hỏi ra được!
Thấy mỹ nhân ngư không trả lời, Sở Thiên nhún vai, cúi người cõng mỹ nhân ngư, "Nể mặt Mạt Khắc Nhĩ, ta cũng không làm khó ngươi! Đi thôi, coi như ta xui xẻo, còn phải cõng ngươi nữa!"
"Thả ta ra!" Bào Uy Nhĩ đập thùm thụp lên lưng Sở Thiên, nhưng tiếc là giờ một chút sức lực cũng không có.
"Thả ngươi xuống? Vứt ngươi ở đây cho ngươi đợi chết hả?" Sở Thiên hất đầu về khu rừng, "Đừng quên đây là Huyết Luyện Ngục, giờ đi tìm chỗ nào trốn đã rồi hãy nói!"
Mỹ nhân ngư không nói gì nữa, kệ cho Sở Thiên cõng mình mò mẫm trong rừng.
Nói đến môi trường ở Huyết Luyện Ngục cũng thật cổ quái. Ban ngày không có mặt trời, chỉ có một bầu trời đỏ màu máu, đến đêm thì lại có một mặt trăng màu bạc với đường vân có vài phần tương đồng với Hồng Nguyệt của Huyễn Thú đại lục.
Trăng đã lên cao, tính ra thì đã là sáng sớm rồi, cuối cùng thì Sở Thiên cũng tìm thấy một địa huyệt ẩm ướt.
Kiểm tra một lượt, không có nguy hiểm, Sở Thiên cõng mỹ nhân ngư tiến vào cái địa huyệt có thể coi là rộng này. Sau đó treo nhẫn Ẩn Thần lên một hòn đá rồi dùng nó bịt cửa huyệt lại.
"Nằm xuống, đừng động đậy!" lấy ra một tấm chăn mềm đặt mỹ nhân ngư lên, Sở Thiên lại lấy ra một đống hũ lọ lớn nhỏ, bắt đầu pha chế, "Nói đi, có cách gì có thể từ đây về nhân gian?"
Tỉnh táo đã một ngày một đêm, nộ hỏa của mỹ nhân ngư đã tan đi không ít. Lí trí của Hải Vương Biển Cấm một lần nữa trở lại, suy nghĩ một lúc, Bào Uy Nhĩ có chút cảm giác cổ quái, mình và Sở Thiên giờ chính là hai con cá ở trong cùng một chậu, muốn thoát khỏi Huyết Luyện Ngục thì cách duy nhất là hợp tác!
Nghĩ đến đây, Bào Uy Nhĩ nói: "Trước đây từ Huyết Luyện Ngục về nhân gian chỉ có cách đó là đi từ Lạc Ưng Thạch. Giờ Lạc Ưng Thạch đã bị hủy, vậy thì chỉ còn có hai con đường!"
"Nói tiếp đi, ta vẫn đang nghe!"
"Thứ nhất, Lạc Ưng Thạch chỉ là Huyết Luyện Ngục thông đạo đã được biết. Nhưng theo Phượng Hoàng Chủ Thần nói, vẫn còn một thông đạo khác ẩn trong Huyết Luyện Ngục. Nhưng chỉ có một người biết thông đạo này, đó là Thần Phạt Huyết Luyện Thú năm đó, Bì Bồng, vì năm đó hắn ở dưới trướng Tư Đặc Ân, biết được rất nhiều bí mật của Huyết Luyện Ngục.
"Thứ hai chính là tìm Thần tộc có thể phá vỡ không gian, mạo hiểm xuyên việt, nhưng rơi xuống chỗ nào thì không chắc!"
Xong việc Sở Thiên nheo mắt nghĩ ngợi rất lâu, rồi kề một lọ chất lỏng không màu đến miệng mỹ nhân ngư, "Uống đi!"
"Đây là cái gì?"
"Làm gì mà lắm lời thế, bảo uống thì cứ uống đi!" Sở Thiên bực mình nhấc cằm mỹ nhân ngư lên, vạch miệng ra đổ chất lỏng vào.
Mỹ nhân ngư đang định giãy ra nhưng thứ chất lỏng đó vừa xuống bụng thì tạo ra một thứ cảm giác dễ chịu, cơn đau ở sau lưng giảm đi rất nhiều. Bấy giờ Bào Uy Nhĩ mới biết Sở Thiên đã cho mình uống thuốc.
Rầm rầm!
Sở Thiên lấy ra từ trong nhẫn không gian một tảng băng to, trong nháy mắt cả huyệt động đã bị lấp đầy.
"A Tư Nặc!" mỹ nhân ngư kinh ngạc nhìn Sở Thiên từ từ đập vỡ tảng băng, để lộ ra bên trong là một con nhện khổng lồ, sau đó Sở Thiên ghé sát vào nói nhỏ: "Hôn lễ của ngươi và AK bắt đầu rồi!"
"Á, hôn lễ bắt đầu rồi sao?" A Tư Nặc trở mình, biến thành hình người, rồi ngơ ngác nhìn Sở Thiên và mỹ nhân ngư, "Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, Bào Uy Nhĩ bệ hạ, sao hai người lại ở cùng nhau vậy?"
"Ngươi nhận ra ta?" mỹ nhân ngư ngạc nhiên, tuy nhân phẩm Phất Lạp Địch Nặc không ra làm sao, nhưng thuật cải trang khá giỏi, A Tư Nặc một Hạ Vị Thần dựa vào cái gì mà nhận ra mình? Chẳng lẽ hắn có Thần Lực của Thần tộc cấp cao?
Sức mạnh linh hồn của Bào Uy Nhĩ quả thực là không ra sao, trong mắt mỹ nhân ngư, A Tư Nặc chỉ là một Thần tộc bình thường, năm đó Bào Uy Nhĩ bảo Địa Huyệt Chu Vương làm thống lĩnh quân Tả Dực của Thú Thần tộc, chẳng qua cũng vì nể thân phận người kế thừa An Cát Lệ Na.
Nói sơ qua về sự việc với A Tư Nặc, Sở Thiên nói: "Ngươi có cách gì ẩn giấu hoặc cải trang linh hồn không?"
"Được, quá dễ!" A Tư Nặc dụi mắt, xem ra ngủ vẫn chưa đủ, "Thật ra linh hồn và Thần Lực cũng giống nhau, đều có sóng dao động, ta có thể thay đổi tần số của nó, khiến linh hồn của người này giống hệt của người kia!"
"Thế thì tốt, của ta không cần thay đổi!" Sở Thiên chỉ Bào Uy Nhĩ, "Phu nhân Sắt Lâm Na ngươi từng gặp rồi phải không? Thay đổi sóng dao động của linh hồn Bào Uy Nhĩ giống với Sắt Lâm Na!" xong Sở Thiên nói thêm một câu, "Để chúng ta sớm về nhân gian thành hôn cho ngươi và AK!"
A Tư Nặc hoàn thanh nhiệm vụ một cách nhanh chóng, Sở Thiên vẫy vẫy tay với A Tư Nặc, "Được rồi, ngươi đóng băng mình đi rồi tiếp tục ngủ đi!"
Soạt!
Sở Thiên xé cái áo Tế Tự trên người mỹ nhân ngư, thay một chiếc Thủy hệ pháp bào màu xanh lam mà Sắt Lâm Na hay mặc hàng ngày. Sau đó biến đổi dung mạo mỹ nhân ngư thành Sắt Lâm Na. Phủi phủi hai tay, Sở Thiên cười: "Từ hôm nay cho đến trước khi về nhân gian, ngươi chính là Sắt Lâm Na lão bà của ta!"
"Ngươi muốn làm gì?"
"Đồ ngốc!" Sở Thiên nheo mắt, cười hề hề: "Đương nhiên là tìm Bì Bồng rồi. Nói thế nào thì nói lão nhân gia người ta cũng là lão tổ tông của Sắt Lâm Na, chắc là có thể chiếu cố đến chúng ta, phải không lão bà?"
Thật ra Bào Uy Nhĩ cải trang thành Chu Lệ Á thì tốt hơn, nhưng Sở Thiên không nắm rõ thực lực của Bì Bồng, không biết gia tộc Biên Bức có mật pháp gì có thể xác định hậu duệ của mình không, vì thế hắn chọn Sắt Lâm Na.
"Ta không phải lão bà của ngươi…" mỹ nhân ngư chỉ phản bác được nửa câu, cách làm của Sở Thiên không thể trách được gì, để về được nhân gian e là chính mình cũng sẽ làm như vậy, ài, thôi vậy, mồm miệng tên lừa bịp này không sạch sẽ nhưng nhân phẩm về mặt đó thì có thể tin được!
Sở Thiên đột nhiên quỳ bên cạnh Bào Uy Nhĩ, vén áo lên nhìn chằm chằm cái đuôi cá gãi đầu, "Ta nói tỷ tỷ này, linh hồn thay đổi rồi, khí độ ngươi cũng gần như Sắt Lâm Na, đều là công chúa quý tộc, nhưng cái đuôi này…"
"Ngươi… Khốn kiếp!" mỹ nhân ngư đỏ mặt, chân có thể thay đổi, nhưng bộ phận ở giữa hai chân con người có thể để hắn đổi sao? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Cười ngượng, Sở Thiên cũng cảm thấy không thích hợp lắm, nghĩ một lúc rồi nói: "Hay là ta thương lượng thế này, ta chỉ thay đổi từ đùi trở lên, bên dưới thì không động đến, nhưng dáng người như thế thì sẽ hơi cao. Nhưng không sao, Sắt Lâm Na vừa khéo cao hơn ngươi!"
Do dự một lúc, cuối cùng mỹ nhân ngư cũng gật đầu đồng ý.
Thần Lực tiêu hao hết, Sở Thiên chỉ có thể dùng cách thông thường tiến thành chuyển đổi giữa thú thể và nhân thể, vì thế tốc độ phẫu thuật rất chậm. Mãi đến mấy ngày sau, Thần Lực đã phục hồi được một chút thì cuộc phẫu thuật mới hoàn toàn kết thúc.
Rồi hai người lên đường đi tìm Bì Bồng Huyết Luyện Ngục.
May mà mỹ nhân ngư là chủ nhân tam giới hiểu được một chút về Huyết Luyện Ngục, sau ba ngày đường thì tìm thấy phương hướng rồi chỉ đường cho Sở Thiên từ trên lưng hắn.
Trên đường không cần thiết phải nói nhiều, hai người tuy gặp phải chút rắc rối, thậm chí có lúc là những rắc rối lớn chí mạng, nhưng dựa vào mồm mép của Sở đại thiếu gia, còn cả danh hiệu của Bì Bồng, coi như là đã đến Huyết Luyện Bảo một cách an toàn!
Huyết Luyện Bảo, nhà của Luyện Ngục Huyết Bức Bì Bồng! Nhìn tòa thành cổ to hơn cả nội đảo Bố Lôi Trạch, Sở Thiên nheo mắt cười, lão tổ tông này thật có tiền!
"Đừng cười nữa, xung quanh Huyết Luyện Bảo đều là thủ hạ của Bì Bồng, chắc chắn chúng ta đã bị phát hiện rồi!" mỹ nhân ngư ghé sát tai Sở Thiên nói nhỏ.
"Biết rồi, tất cả cứ giao cho ta, ngươi cứ phối hợp tốt với ta là được!" Sở Thiên ưỡn ngực, ngẩng cao đầu bước tới cổng lớn Huyết Luyện Bảo.
Mỹ nhân ngư không chỉ trích gì Sở Thiên nữa, tiếp xúc lâu như vậy rồi, mỹ nhân ngư cũng biết được một chuyện. Đó chính là trong tam giới có một loại người có thể khiến đối thủ nghĩ mình là lợn, sau đó là bán chính mình đi, cuối cùng còn đếm tiền thay Sở Thiên. Nói tóm lại một câu thì mỹ nhân ngư đã có hiểu biết sâu sắc về kỹ nghệ lừa đảo của Sở Thiên.
"Bì Bồng miện hạ! Bì Bồng lão tổ tông! Phất Lạp Địch Nặc xin cầu kiến!"
Sau tiếng hét gọi đó của Sở Thiên, cổng thành từ từ mở ra, "vù vù" hai đội dơi bay ra, biến thành hình người rồi vây lấy Sở Thiên.
Không đợi những con dơi hút máu hình người ấy mở miệng, Sở Thiên lấy ra từ trong nhẫn không gian một đống đồ bày ra trước mặt chúng, "Chư vị, cái tên Chu Lệ Á có thể các vị chưa nghe thấy bao giờ, nhưng Đức Khố Lạp thì biết chứ? Những thứ này có thể chứng minh quan hệ của ta và Đức Khố Lạp!"
Tính cách của con dơi già Đức Khố Lạp giống hệt Sở Thiên, đương nhiên không thể bạc đãi cháu rể của mình, vì thế trên người Sở Thiên đeo đầy những thứ như gia huy gia tộc Biên Bức cũng không có gì là lạ.
Kiểm tra một lượt các thứ dưới đất, những con quỷ hút máu kia nhìn nhau, một con trong đó giơ tay lên bắn ra một đoạn dây trói Sở Thiên và Bào Uy Nhĩ lại, "Chuyện này quan trọng, các ngươi chịu thiệt thòi một chút để ta áp giải các ngươi đi gặp gia tổ! Nếu gia tổ chứng minh thân phận của các ngươi thì ta sẽ tạ lỗi!"
"Hà hà, miện hạ nói rất có lý! Nếu là ta, ta cũng làm như vậy! Xin cứ tự nhiên!" Sở Thiên cười thầm, cao quý mà coi trọng lễ tiết, đây chính là ưu điểm của hấp huyết quỷ… có thể lợi dụng!
Bị che mất mắt, đi qua một con đường lòng vòng, Sở Thiên đến được một hội trường màu đỏ của máu, ngồi chính giữa là một ông già tóc chấm vai, mặc áo choàng đen, khí độ khá giống với Đức Khố Lạp, nhưng dung mạo cao nhã hơn.
"Bì Bồng miện hạ, Phất Lạp Địch Nặc xin được bái kiến!" tuy Sở Thiên phải cõng mỹ nhân ngư nhưng không hề ảnh hưởng đến lễ nghi quý tộc, Bì Bồng thoáng cười.
"Mười mấy ngày trước, ta nhận được mật báo gia tộc, có người tự xưng là phu quân hậu huệ của ta…" Bì Bồng chậm rãi đứng dậy, đi vòng quanh Sở Thiên mấy bước, nói lạnh lùng, "Nếu ngươi dám mạo danh, ta giết! Nếu là thật… thế cô ta là ai?"
Bì Bồng chỉ Bào Uy Nhĩ.
"Đây là một phu nhân khác của ta Sắt Lâm Na!"
"Khà khà!" Bì Bồng cười, vẻ mặt càng thêm tà ác, "Người đâu, giết Sắt Lâm Na! Hậu duệ của ta tuyệt đối không thể chia sẻ phu quân với kẻ khác!"
Chưa kịp cãi lại thì Sở Thiên đã cướp lời: "Câm mồm, đừng quên giờ ngươi đang bị ta bắt làm tù binh! Vậy thì phải có sự giác ngộ của tù binh, hiểu chưa?" nói rồi Sở Thiên lấy từ trong nhẫn không gian ra đồ ăn, ném cho mỹ nhân ngư, "Thần tộc có quy định gì về bắt tù binh? Nói xem, ta sẽ đối đãi với ngươi theo quy định của Thần tộc, tránh việc sau này Biển Cấm các ngươi nói Bố Lôi Trạch bọn ta không có phong độ!"
Mỹ nhân ngư lạnh băng nhìn Sở Thiên, có những chuyện rất khó nói ra. Đệ nhất mỹ nữ của Thú Thần tộc rơi vào tay kẻ địch có kết quả như thế nào, câu hỏi này e là chỉ có tên khốn Phất Lạp Địch Nặc này là hỏi ra được!
Thấy mỹ nhân ngư không trả lời, Sở Thiên nhún vai, cúi người cõng mỹ nhân ngư, "Nể mặt Mạt Khắc Nhĩ, ta cũng không làm khó ngươi! Đi thôi, coi như ta xui xẻo, còn phải cõng ngươi nữa!"
"Thả ta ra!" Bào Uy Nhĩ đập thùm thụp lên lưng Sở Thiên, nhưng tiếc là giờ một chút sức lực cũng không có.
"Thả ngươi xuống? Vứt ngươi ở đây cho ngươi đợi chết hả?" Sở Thiên hất đầu về khu rừng, "Đừng quên đây là Huyết Luyện Ngục, giờ đi tìm chỗ nào trốn đã rồi hãy nói!"
Mỹ nhân ngư không nói gì nữa, kệ cho Sở Thiên cõng mình mò mẫm trong rừng.
Nói đến môi trường ở Huyết Luyện Ngục cũng thật cổ quái. Ban ngày không có mặt trời, chỉ có một bầu trời đỏ màu máu, đến đêm thì lại có một mặt trăng màu bạc với đường vân có vài phần tương đồng với Hồng Nguyệt của Huyễn Thú đại lục.
Trăng đã lên cao, tính ra thì đã là sáng sớm rồi, cuối cùng thì Sở Thiên cũng tìm thấy một địa huyệt ẩm ướt.
Kiểm tra một lượt, không có nguy hiểm, Sở Thiên cõng mỹ nhân ngư tiến vào cái địa huyệt có thể coi là rộng này. Sau đó treo nhẫn Ẩn Thần lên một hòn đá rồi dùng nó bịt cửa huyệt lại.
"Nằm xuống, đừng động đậy!" lấy ra một tấm chăn mềm đặt mỹ nhân ngư lên, Sở Thiên lại lấy ra một đống hũ lọ lớn nhỏ, bắt đầu pha chế, "Nói đi, có cách gì có thể từ đây về nhân gian?"
Tỉnh táo đã một ngày một đêm, nộ hỏa của mỹ nhân ngư đã tan đi không ít. Lí trí của Hải Vương Biển Cấm một lần nữa trở lại, suy nghĩ một lúc, Bào Uy Nhĩ có chút cảm giác cổ quái, mình và Sở Thiên giờ chính là hai con cá ở trong cùng một chậu, muốn thoát khỏi Huyết Luyện Ngục thì cách duy nhất là hợp tác!
Nghĩ đến đây, Bào Uy Nhĩ nói: "Trước đây từ Huyết Luyện Ngục về nhân gian chỉ có cách đó là đi từ Lạc Ưng Thạch. Giờ Lạc Ưng Thạch đã bị hủy, vậy thì chỉ còn có hai con đường!"
"Nói tiếp đi, ta vẫn đang nghe!"
"Thứ nhất, Lạc Ưng Thạch chỉ là Huyết Luyện Ngục thông đạo đã được biết. Nhưng theo Phượng Hoàng Chủ Thần nói, vẫn còn một thông đạo khác ẩn trong Huyết Luyện Ngục. Nhưng chỉ có một người biết thông đạo này, đó là Thần Phạt Huyết Luyện Thú năm đó, Bì Bồng, vì năm đó hắn ở dưới trướng Tư Đặc Ân, biết được rất nhiều bí mật của Huyết Luyện Ngục.
"Thứ hai chính là tìm Thần tộc có thể phá vỡ không gian, mạo hiểm xuyên việt, nhưng rơi xuống chỗ nào thì không chắc!"
Xong việc Sở Thiên nheo mắt nghĩ ngợi rất lâu, rồi kề một lọ chất lỏng không màu đến miệng mỹ nhân ngư, "Uống đi!"
"Đây là cái gì?"
"Làm gì mà lắm lời thế, bảo uống thì cứ uống đi!" Sở Thiên bực mình nhấc cằm mỹ nhân ngư lên, vạch miệng ra đổ chất lỏng vào.
Mỹ nhân ngư đang định giãy ra nhưng thứ chất lỏng đó vừa xuống bụng thì tạo ra một thứ cảm giác dễ chịu, cơn đau ở sau lưng giảm đi rất nhiều. Bấy giờ Bào Uy Nhĩ mới biết Sở Thiên đã cho mình uống thuốc.
Rầm rầm!
Sở Thiên lấy ra từ trong nhẫn không gian một tảng băng to, trong nháy mắt cả huyệt động đã bị lấp đầy.
"A Tư Nặc!" mỹ nhân ngư kinh ngạc nhìn Sở Thiên từ từ đập vỡ tảng băng, để lộ ra bên trong là một con nhện khổng lồ, sau đó Sở Thiên ghé sát vào nói nhỏ: "Hôn lễ của ngươi và AK bắt đầu rồi!"
"Á, hôn lễ bắt đầu rồi sao?" A Tư Nặc trở mình, biến thành hình người, rồi ngơ ngác nhìn Sở Thiên và mỹ nhân ngư, "Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, Bào Uy Nhĩ bệ hạ, sao hai người lại ở cùng nhau vậy?"
"Ngươi nhận ra ta?" mỹ nhân ngư ngạc nhiên, tuy nhân phẩm Phất Lạp Địch Nặc không ra làm sao, nhưng thuật cải trang khá giỏi, A Tư Nặc một Hạ Vị Thần dựa vào cái gì mà nhận ra mình? Chẳng lẽ hắn có Thần Lực của Thần tộc cấp cao?
Sức mạnh linh hồn của Bào Uy Nhĩ quả thực là không ra sao, trong mắt mỹ nhân ngư, A Tư Nặc chỉ là một Thần tộc bình thường, năm đó Bào Uy Nhĩ bảo Địa Huyệt Chu Vương làm thống lĩnh quân Tả Dực của Thú Thần tộc, chẳng qua cũng vì nể thân phận người kế thừa An Cát Lệ Na.
Nói sơ qua về sự việc với A Tư Nặc, Sở Thiên nói: "Ngươi có cách gì ẩn giấu hoặc cải trang linh hồn không?"
"Được, quá dễ!" A Tư Nặc dụi mắt, xem ra ngủ vẫn chưa đủ, "Thật ra linh hồn và Thần Lực cũng giống nhau, đều có sóng dao động, ta có thể thay đổi tần số của nó, khiến linh hồn của người này giống hệt của người kia!"
"Thế thì tốt, của ta không cần thay đổi!" Sở Thiên chỉ Bào Uy Nhĩ, "Phu nhân Sắt Lâm Na ngươi từng gặp rồi phải không? Thay đổi sóng dao động của linh hồn Bào Uy Nhĩ giống với Sắt Lâm Na!" xong Sở Thiên nói thêm một câu, "Để chúng ta sớm về nhân gian thành hôn cho ngươi và AK!"
A Tư Nặc hoàn thanh nhiệm vụ một cách nhanh chóng, Sở Thiên vẫy vẫy tay với A Tư Nặc, "Được rồi, ngươi đóng băng mình đi rồi tiếp tục ngủ đi!"
Soạt!
Sở Thiên xé cái áo Tế Tự trên người mỹ nhân ngư, thay một chiếc Thủy hệ pháp bào màu xanh lam mà Sắt Lâm Na hay mặc hàng ngày. Sau đó biến đổi dung mạo mỹ nhân ngư thành Sắt Lâm Na. Phủi phủi hai tay, Sở Thiên cười: "Từ hôm nay cho đến trước khi về nhân gian, ngươi chính là Sắt Lâm Na lão bà của ta!"
"Ngươi muốn làm gì?"
"Đồ ngốc!" Sở Thiên nheo mắt, cười hề hề: "Đương nhiên là tìm Bì Bồng rồi. Nói thế nào thì nói lão nhân gia người ta cũng là lão tổ tông của Sắt Lâm Na, chắc là có thể chiếu cố đến chúng ta, phải không lão bà?"
Thật ra Bào Uy Nhĩ cải trang thành Chu Lệ Á thì tốt hơn, nhưng Sở Thiên không nắm rõ thực lực của Bì Bồng, không biết gia tộc Biên Bức có mật pháp gì có thể xác định hậu duệ của mình không, vì thế hắn chọn Sắt Lâm Na.
"Ta không phải lão bà của ngươi…" mỹ nhân ngư chỉ phản bác được nửa câu, cách làm của Sở Thiên không thể trách được gì, để về được nhân gian e là chính mình cũng sẽ làm như vậy, ài, thôi vậy, mồm miệng tên lừa bịp này không sạch sẽ nhưng nhân phẩm về mặt đó thì có thể tin được!
Sở Thiên đột nhiên quỳ bên cạnh Bào Uy Nhĩ, vén áo lên nhìn chằm chằm cái đuôi cá gãi đầu, "Ta nói tỷ tỷ này, linh hồn thay đổi rồi, khí độ ngươi cũng gần như Sắt Lâm Na, đều là công chúa quý tộc, nhưng cái đuôi này…"
"Ngươi… Khốn kiếp!" mỹ nhân ngư đỏ mặt, chân có thể thay đổi, nhưng bộ phận ở giữa hai chân con người có thể để hắn đổi sao? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Cười ngượng, Sở Thiên cũng cảm thấy không thích hợp lắm, nghĩ một lúc rồi nói: "Hay là ta thương lượng thế này, ta chỉ thay đổi từ đùi trở lên, bên dưới thì không động đến, nhưng dáng người như thế thì sẽ hơi cao. Nhưng không sao, Sắt Lâm Na vừa khéo cao hơn ngươi!"
Do dự một lúc, cuối cùng mỹ nhân ngư cũng gật đầu đồng ý.
Thần Lực tiêu hao hết, Sở Thiên chỉ có thể dùng cách thông thường tiến thành chuyển đổi giữa thú thể và nhân thể, vì thế tốc độ phẫu thuật rất chậm. Mãi đến mấy ngày sau, Thần Lực đã phục hồi được một chút thì cuộc phẫu thuật mới hoàn toàn kết thúc.
Rồi hai người lên đường đi tìm Bì Bồng Huyết Luyện Ngục.
May mà mỹ nhân ngư là chủ nhân tam giới hiểu được một chút về Huyết Luyện Ngục, sau ba ngày đường thì tìm thấy phương hướng rồi chỉ đường cho Sở Thiên từ trên lưng hắn.
Trên đường không cần thiết phải nói nhiều, hai người tuy gặp phải chút rắc rối, thậm chí có lúc là những rắc rối lớn chí mạng, nhưng dựa vào mồm mép của Sở đại thiếu gia, còn cả danh hiệu của Bì Bồng, coi như là đã đến Huyết Luyện Bảo một cách an toàn!
Huyết Luyện Bảo, nhà của Luyện Ngục Huyết Bức Bì Bồng! Nhìn tòa thành cổ to hơn cả nội đảo Bố Lôi Trạch, Sở Thiên nheo mắt cười, lão tổ tông này thật có tiền!
"Đừng cười nữa, xung quanh Huyết Luyện Bảo đều là thủ hạ của Bì Bồng, chắc chắn chúng ta đã bị phát hiện rồi!" mỹ nhân ngư ghé sát tai Sở Thiên nói nhỏ.
"Biết rồi, tất cả cứ giao cho ta, ngươi cứ phối hợp tốt với ta là được!" Sở Thiên ưỡn ngực, ngẩng cao đầu bước tới cổng lớn Huyết Luyện Bảo.
Mỹ nhân ngư không chỉ trích gì Sở Thiên nữa, tiếp xúc lâu như vậy rồi, mỹ nhân ngư cũng biết được một chuyện. Đó chính là trong tam giới có một loại người có thể khiến đối thủ nghĩ mình là lợn, sau đó là bán chính mình đi, cuối cùng còn đếm tiền thay Sở Thiên. Nói tóm lại một câu thì mỹ nhân ngư đã có hiểu biết sâu sắc về kỹ nghệ lừa đảo của Sở Thiên.
"Bì Bồng miện hạ! Bì Bồng lão tổ tông! Phất Lạp Địch Nặc xin cầu kiến!"
Sau tiếng hét gọi đó của Sở Thiên, cổng thành từ từ mở ra, "vù vù" hai đội dơi bay ra, biến thành hình người rồi vây lấy Sở Thiên.
Không đợi những con dơi hút máu hình người ấy mở miệng, Sở Thiên lấy ra từ trong nhẫn không gian một đống đồ bày ra trước mặt chúng, "Chư vị, cái tên Chu Lệ Á có thể các vị chưa nghe thấy bao giờ, nhưng Đức Khố Lạp thì biết chứ? Những thứ này có thể chứng minh quan hệ của ta và Đức Khố Lạp!"
Tính cách của con dơi già Đức Khố Lạp giống hệt Sở Thiên, đương nhiên không thể bạc đãi cháu rể của mình, vì thế trên người Sở Thiên đeo đầy những thứ như gia huy gia tộc Biên Bức cũng không có gì là lạ.
Kiểm tra một lượt các thứ dưới đất, những con quỷ hút máu kia nhìn nhau, một con trong đó giơ tay lên bắn ra một đoạn dây trói Sở Thiên và Bào Uy Nhĩ lại, "Chuyện này quan trọng, các ngươi chịu thiệt thòi một chút để ta áp giải các ngươi đi gặp gia tổ! Nếu gia tổ chứng minh thân phận của các ngươi thì ta sẽ tạ lỗi!"
"Hà hà, miện hạ nói rất có lý! Nếu là ta, ta cũng làm như vậy! Xin cứ tự nhiên!" Sở Thiên cười thầm, cao quý mà coi trọng lễ tiết, đây chính là ưu điểm của hấp huyết quỷ… có thể lợi dụng!
Bị che mất mắt, đi qua một con đường lòng vòng, Sở Thiên đến được một hội trường màu đỏ của máu, ngồi chính giữa là một ông già tóc chấm vai, mặc áo choàng đen, khí độ khá giống với Đức Khố Lạp, nhưng dung mạo cao nhã hơn.
"Bì Bồng miện hạ, Phất Lạp Địch Nặc xin được bái kiến!" tuy Sở Thiên phải cõng mỹ nhân ngư nhưng không hề ảnh hưởng đến lễ nghi quý tộc, Bì Bồng thoáng cười.
"Mười mấy ngày trước, ta nhận được mật báo gia tộc, có người tự xưng là phu quân hậu huệ của ta…" Bì Bồng chậm rãi đứng dậy, đi vòng quanh Sở Thiên mấy bước, nói lạnh lùng, "Nếu ngươi dám mạo danh, ta giết! Nếu là thật… thế cô ta là ai?"
Bì Bồng chỉ Bào Uy Nhĩ.
"Đây là một phu nhân khác của ta Sắt Lâm Na!"
"Khà khà!" Bì Bồng cười, vẻ mặt càng thêm tà ác, "Người đâu, giết Sắt Lâm Na! Hậu duệ của ta tuyệt đối không thể chia sẻ phu quân với kẻ khác!"