Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Dị Giới Thú Y

Chương 165: Bí mật của Hoàng Thất (Hạ)



Sở Thiên và Sắt Lâm Na bước lên NMD, trực tiếp bay về phía hoàng cung.
Vừa bay đến phía ngoài hoàng cung, thì nghe dưới đất vang đến tiếng rên rỉ yếu ớt, "Điện hạ… Cứu ta!" Nguồn tại http://Truyện FULL
Ca ngợi Sinh Mệnh nữ thần! Sở Thiên nhìn xuống dưới, nhất thời đại tỉnh thất sắc, nằm trên vũng máu dưới đất, chính là cửu giai ma thú Khố Á Tháp!
"Phất Lạp Địch Nặc, chàng đi cứu Khố Á Tháp trước, ta và NMD tiến vào hoàng cung!" Sắt Lâm Na vội nói. Vũ khí tối cao của đế quốc - Khố Á Tháp tuyệt đối không thể chết được.
"NMD, bảo vệ tốt Sắt Lâm Na!" Sở Thiên dặn dò một cái, sau đó buông người nhảy tới bên cạnh Khố Á Tháp.
"Khốn kiếp! Khố Á Tháp, ai đánh ngươi bị thương thành thế này?" Thấy Khố Á Tháp bị thương như thế, cho dù Sở Thiên là bác sỹ thú y cũng không nhịn được thở một hơi dài. Khố Á Tháp vai phải vốn hùng tráng, đang tốt lành tự nhiên bị người ta phế bỏ.
Khố Á Tháp dùng vai trái còn lại run run giơ lên vai phải vừa bị phế của mình, rên rỉ nói: "Điện hạ, còn… Còn có thể nối lại không?"
"Ngươi yên tâm, có ta ở đây ngươi sẽ không tàn phế đâu!" Sở Thiên vừa trấn an Khố Á Tháp, vừa nhanh chóng lấy ra dao phẫu thuật, tiếp nối cánh tay bị gãy. "Ai đả thương ngươi vậy?"
"Không thấy rõ." Khố Á Tháp cố nén đau khổ: "Ta vừa nhận được mệnh lệnh của bệ hạ, truy sát bất kì người nào xông vào hoàng cung, nhưng không ngờ ta vừa ra tới, thì gặp một luồng hồng quang, Sau đó… Cánh tay của ta…
Cửu giai Khố Á Tháp ngay cả đối thủ còn không thấy rõ, đã bị người ta phế đi? Sở Thiên nhắm mắt lại, xem ra Lỗ Tây Nạp đã gây ra cho đế quốc một phiền phức khủng lồ rồi!
Tiếp nối cánh tay rất phức tạp, hơn nữa bây giờ Khố Á Tháp là hình thái của con người, điều này càng thêm không ít phiền phức cho Sở Thiên, sau khi Sở Thiên xử lý xong vết thương của Khố Á Tháp, đã lãng phí không ít thời gian.
Đưa cho Khố Á Tháp một lọ dược, Sở Thiên lại vội vàng chạy vào hoàng cung.
"Chư vị đại thần, tại sao các ngươi lại ở đây?" Vừa tới cửa hoàng cung, Sở Thiên phát hiện các nhân vật lớn của Đế Đô gần như đứng đợi hết ngoài cửa hoàng cung.
"Lão đệ, ngươi rốt cục cũng tới rồi!" Người nói chuyện chính là ma pháp đại thần Đạt Mã Nhĩ, hắn sầu não nói: "Hiện tại, hoàng cung vào không được rồi!"
"Xảy ra chuyện gì?" Sở Thiên vội nói. Hắn vừa nãy đã tận mắt nhìn thấy Sắt Lâm Na và NMD bay vào hoàng cung.
"Phất Lạp Địch Nặc! Võ sĩ gia tộc của ngươi tại đế đô có bao nhiêu?" Tả tướng Cách Lôi Minh đột nhiên hỏi: "Gọi bọn hắn qua hết đây, phối hợp cùng cấm vệ quân hoàng cung phá thông hoàng cung!"
Phá thông? Sở Thiên sửng sốt, đi một vòng khắp mọi nơi mới phát hiện, những con đường đi vào hoàng cung, không ngừng có Khải Tát thiết kỵ vọt tới, hơn nữa, từ xa, cường nỏ, thậm chí thứ vũ khí là ma pháp đại pháo loại công thành này cũng xuất hiện. Quay đầu nhìn lại, Khải Tát hoàng cung rộng lớn, khắp nơi bao phủ một tầng hồng sắc nhàn nhạt, đem cả hoàng cung bao lại bên trong, mà trùng hợp mọi người đều bị hồng quang chặn lại ở bên ngoài.
"Còn có ba nghìn người, đều là thiết kỵ tinh nhuệ! Ta lập tức gọi bọn họ đến!" Để cứu Sắt Lâm Na, Sở Thiên cũng chỉ còn cách đem ra của cải cải của mình. "Đáng tiếc đường đế đô quá chật hẹp, nếu không ma sủng Kim Cương của ta..."
"A, sao ta lại quên mất Kim Cương của ngươi, Cách Lôi Minh vỗ trán. Nói với một vị tướng lĩnh bên cạnh: "Mệnh lệnh cho cấm vệ quân tại hoàng cung và cửa thành dọn ra một con đường, để ma sủng của hữu tướng đại nhân vào!"
Tướng lĩnh lập tức dẫn theo một đội nhân mã bắt đầu dọn đường, sau khi đồng ý ngày sau bồi thường, vô số dân cư và kiến trúc đều bị hủy đi.
Sở Thiên mở đá liên lạc, gọi Kim Cương, sau đó hỏi Cách Lôi Minh, "Đại nhân, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vừa nãy công chúa rõ ràng tiến vào hoàng cung rồi?"
"Ta cũng không biết!" Cách Lôi Minh lau mồ hôi trên trán nói: "Sau khi bọn ta nhận được cảnh báo chạy tới hoàng cung, trong lúc bọn ta tới, ngoài hoàng cung đã có mấy thứ này." Nói xong Cách Lôi Minh chỉ vào cái lồng hồng quang, "Là vật này chặn bọn ta ở bên ngoài."
"Lão ca, đây là cái gì? Ma pháp vòng bảo hộ phải không?" Sở Thiên hỏi Đạt Mã Nhĩ. "Cái này... Hẳn là không phải ma pháp." Đạt Mã Nhĩ gãi gãi đầu, xấu hổ nói: "Ta không cảm giác được bất kì ma pháp nào ba động trên nó."
Đại Ma Đạo Sư cấp tám cũng cảm giác không ra ma pháp ba động, vậy cái này hẳn không phải là ma pháp rồi. Sở Thiên thầm nghĩ.
Lúc này, vũ khí công thành của cấm vệ quân đã đem tới, một tướng lĩnh chạy đến trước mặt Mã Khoa Lý, sau khi chào theo nghi thức quân đội hỏi: "Nguyên soái, có phải bắt đầu công kích không?"
Mã Khoa Lý đưa mắt nhìn về phía Cách Lôi Minh và Sở Thiên như muốn hỏi.
"Bắt đầu công kích!" Cách Lôi Minh cắn răng một cái, hạ lệnh, sau đó nói: "Chỉ nổ tung một góc hoàng cung là được rồi, không nên công kích hướng tẩm cung của bệ hạ!"
"Ma pháp pháo chuẩn bị, phóng!"
Oanh! Mã Khoa Lý ra lệnh một tiếng, gần trăm pháo ma pháp nã pháo cùng lúc.
"Mẹ nó! Sao lại không được?" Mã Khoa Lý tức đến nỗi mắng mấy lời thô tục.
Gần trăm pháo ma pháp không những không làm nổ nát cái lồng, ngược lại bị nó phản xạ trở về vô số đạo ma pháp năng lượng, nổ thương không ít đại nhân vật không có thực lực.
"Tất cả quan văn lui lại phía sau!" Mã Khoa Lý phẫn nộ quát, dưới tình huống như vậy, văn chức nhân viên chỉ có thể thêm phiền phức.
"Phất Lạp Địch Nặc, chúng ta lui ra trước đi!" Cách Lôi Minh lôi Sở Thiên rời xa cửa cung, để nơi đó cho quân nhân của Khải Tát.
Trong tiếng nổ vang của ma pháp, ma sủng Kim Cương của Sở Thiên vừa tới, lập tức cũng gia nhập vào đội công kích, nhưng vẫn không có tác dụng.
"Hai vị đại nhân, cấm vệ quân, ma pháp pháo và Kim Cương cũng không có tác dụng!" Mã Khoa Lý lo lắng đi tới trước mặt Cách Lôi Minh và Sở Thiên, "Có cần thiết dùng đến chiến thần pháo không?"
Chiến thần pháo là vật gì vậy? Sở Thiên chưa từng nghe nói qua, nhưng Cách Lôi Minh lại nói: "Không được! Chiến thần pháo chỉ được dùng vào thời vong quốc, do bệ hạ tự mình sử dụng! Chúng ta không có quyền! Hơn nữa hoàng cung cũng không thể chịu nổi uy lực của chiến thần pháo! Ngươi ra lệnh quân đội thử đào địa đạo xem."
Phỏng chừng chiến thần pháo này lại là cơ mật gì của đế vương đây? Sở Thiên thầm nghĩ.
"Hai vị đại nhân, vết thương của Khố Á Tháp còn chưa hồi phục hẳn, ta đi xem hắn chút, ở đây nhờ các vị rồi." Sở Thiên đột ngột kiếm được cái cớ rời khỏi đây.
"Được, ngươi đi đi!" Dù sao Sở Thiên ở đây cũng không có ích gì, cho nên Cách Lôi Minh cũng đồng ý.
Sở Thiên rời khỏi cửa hoàng cung trước quảng trường, nhưng không có đi tìm Khố Á Tháp mà đi đến một góc không có người ngoài hoàng cung.
"Sắt Lâm Na, nàng chờ ở đó, tướng công tới đây!" Sở Thiên thầm nói một câu, sau đó thân ảnh liền biến mất.
Lỗ Tây Nạp nói không sai, sau khi mặc vào Lời nguyền của Tử Thần, có thể xuyên thấu cửa sắt gia trì ma pháp, vậy bây giờ tầng phòng hộ này thì sao?
Ca ngợi Sinh Mệnh nữ thần! Sở Thiên giơ tay trước tầng phòng hộ để thử, quả nhiên, nó không đủ để ngăn cản thượng cổ thần khí!
Xuyên qua lớp phòng hộ, Sở Thiên trong giây lát cảm thấy một luồng sóng nhiệt kéo tới. Nếu như không phải Sở Thiên miễn dịch với hỏa hệ thì e rằng toàn thân gần như cháy xém rồi..
Chịu đựng nhiệt độ cao, Sở Thiên đi tới giữa đại điện hoàng cung, đầu tiên thấy, là Sắt Lâm Na dưới sự bảo hộ của NMD, nằm gục trên bậc thang trước cửa đại điện.
"NMD, Sắt Lâm Na thế nào?" Sở Thiên vội hỏi.
NMD ngẩng đầu dò xét một vòng, phát hiện không có bóng người, cho nên nói: "Ông chủ, ngài ẩn thân rồi sao? Công chúa rất khỏe, chỉ là vừa tiến vào đây liền ngất đi."
"Tốt lắm, ngươi tiếp tục bảo vệ công chúa!" Sở Thiên thở phào nhẹ nhõm, "Bệ hạ đâu? Người vừa xông vào hoàng cung có đúng là Kỳ Đa không?"
"Ông chủ, ta không quen biết Kỳ Đa. Cũng không thấy bệ hạ." NMD bất lực lắc đầu. "Nhưng người kia thực lực rất mạnh, dùng lĩnh vực phong tỏa toàn bộ hoàng cung, hiện tại ta cũng không ra ngoài được."
"Lĩnh vực?" Sở Thiên nheo mắt lại. "Ngươi ở chỗ này bảo vệ công chúa, ta vào xem sao."
Nói xong, Sở Thiên xâm nhập vào đại điện hoàng cung.
Rất kỳ lạ, Lô Địch Tam Thế cũng không ở trong đại điện, mà Sở Thiên tìm khắp hoàng cung, cũng không phát hiện hình bóng của Lô Địch Tam Thế và Kỳ Đa
"Kỳ Đa thúc thúc, ngươi vĩnh viễn cũng không xứng trở thành đế vương của Khải Tát!" Trong lúc Sở Thiên hết đường xoay xở, âm thanh Lô Địch Tam Thế đột nhiên vang lên. Sở Thiên tỉ mỉ phân biệt, cuối cùng phát hiện, thanh âm phát ra từ dưới lòng đất!"
"Hừm! Đừng tưởng rằng ngươi thực sự đánh bại ta." Âm thanh của Kỳ Đa rất kỳ quái, phảng phất không mang theo bất cứ ngữ điệu nào, "Hiện tại Khải Tát hoàng cung chỉ có hai người nam nhân chúng ta, ngươi chết rồi, ta tự khắc sẽ trở thành hoàng đế!"
"Đủ rồi! Kì Đa, lẽ ra năm đó phụ hoàng nên giết chết ngươi!" Thanh âm của Lô Địch Tam Thế chứa đầy lửa giận.
"Ha ha, giết ta, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết, ta làm thế nào sống quá năm mươi tuổi!" Trong hoàng cung đều là tiếng cuồng tiếu của Kỳ Đa. "Ngươi năm nay chắc cũng 30 tuổi rồi? Chậc chậc, ngươi chỉ có thể sống thêm vài chục năm, ngươi thật là đáng thương a…"
"Vài chục năm cũng đủ để ta làm rất nhiều chuyện!" Lô Địch Tam Thế đã không còn kiên nhẫn, phẫn nộ quát: "Nhưng ngươi thì không sống nổi nữa!"
Sở Thiên đột nhiên cảm thấy dưới chân bắt đầu rung động, ngay sau đó, nền đất dưới tẩm cung của Lô Địch Tam Thế bắt đầu vỡ ra.
"A!" Một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế từ dưới lòng đất truyền đến, sau đó một luồng hồng sắc quang vọt ra, tiếp đó, lại là một luồng kim hoàng sắc.
Ca ngợi Sinh Mệnh nữ thần! Ta chửi con mẹ nó! Sở Thiên há to miệng, ngơ ngác nhìn hai bóng người lơ lửng tại không trung.
Kì Đa vẫn là tướng mạo điên cuồng đó, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, nhưng trước ngực hắn có một luồng đấu khí kết thành kim hoàng sắc trường kiếm. Chuôi kiếm đang nằm trong tay Lô Địch Tam Thế.
"Ngươi… Ngươi." Kỳ Đa bất lực giơ một tay lên, run run chỉ vào Lô Địch Tam Thế nói: "Ngươi đã thành công rồi ư?"
"Không sai! Khai quốc tiên hoàng có thể làm được, ta cũng có thể!" Lô Địch Tam Thế lạnh lùng nói, sau đó chuyển động trường kiếm trong tay, đồng thời một quyền đánh trúng trán của Kỳ Đa.
Kỳ Đa hầu như không có sức phản kháng, liền vẹo đầu ngất đi.
"Hừm!" Lô Địch Tam Thế làm biến mất trường kiếm, sau đó kéo Kỳ Đa, theo khe hở đã mở đi xuống tầng hầm.
Theo bước đi của Lô Địch Tam Thế, khe hở vừa rạng nứt dưới mặt đất từ từ hồi phục lại nguyên trạng, nhưng trong thoáng chốc dưới mặt đất khép lại, Sở Thiên đã nhìn thấy tình hình dưới đất…
Khốn nạn, lần này thực sự thấy điều không nên thấy rồi! Sở Thiên nuốt mạnh nước bọt một cái, sau đó vội vàng xoay người rời khỏi.
Lúc đi ngang qua bên người NMD, Sở Thiên dặn dò: "Đừng nói cho bất kì người nào nghe ông chủ ta vào đây, công chúa cũng không được nói, sau khi ta đi, ngươi cũng phải giả vờ té xỉu."
Kỳ Đa thất bại, lĩnh vực của hắn tự nhiên cũng biến mất, Khải Tát thiết kỵ đợi từ lâu đã nhịn không được liền điên cuồng xông vào hoàng cung. Trong một mớ hỗn độn, Sở Thiên chỉnh sửa lại pháp bào, làm những chuyện đế quốc hữu tướng kiêm Thánh Tế Tự phải làm.
Nhưng, Sở Thiên vừa chữa trị ma thú bị thương vừa suy tư, Lỗ Tây Nạp cắn gãy mấy cây đinh sắt trên người Kì Đa, sau đó Kì Đa có thể giải phóng lĩnh vực, chẳng lẽ mấy cây đinh sắt này…
Chương trước Chương tiếp
Loading...