Đêm Tân Hôn, Nụ Hôn Của Người Chồng Thực Vật Khiến Tôi Nghẹt Thở
Chương 12: Người thực vật đó tỉnh lại rồi? (3)
Nghe thấy tiếng Bùi Minh Hàm, Bùi đại phu nhân cũng vội vàng bước vào, trên mặt cũng đầy vẻ không thể tin được.
Bà ta trước đây từng nghe Bùi Minh Hàm kể về chuyện của Diệp Ninh Uyển năm năm trước, lúc này liền buột miệng nói:
"Đồ đàn bà dâm đãng... Cô không biết xấu hổ!"
Ngay khi bà ta chưa kịp mắng ra câu tiếp theo thì Bùi Phượng Chi đang đè lên người Diệp Ninh Uyển bỗng động đậy, chống hai tay ngồi dậy.
Anh quay đầu lại, đôi đồng tử kép sắc bén lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Bùi Minh Hàm và Bùi đại phu nhân đang đứng ở cửa.
Ánh mắt ấy thật sự quá đáng sợ, Bùi Minh Hàm và Bùi đại phu nhân không dám nói thêm lời nào, theo bản năng lùi về phía cửa.
Cuối cùng cũng lùi đến cửa, Bùi Minh Hàm thở phào nhẹ nhõm, gượng cười nói với Bùi Phượng Chi:
"Chú Cửu..."
Bùi Minh Hàm còn chưa nói hết câu, Bùi Phượng Chi đã khẽ mở môi mỏng, lạnh lùng thốt ra một chữ:
"Cút!"
Bùi Minh Hàm lập tức nuốt lại lời định nói, kéo Bùi đại phu nhân xoay người bỏ đi, đám người hầu cũng vội vàng đặt đồ xuống rồi chạy tán loạn.
Rầm!
Cửa phòng lại đóng sầm, trong phòng ngủ chỉ còn lại Diệp Ninh Uyển và Bùi Phượng Chi.
Người dưới thân Bùi Phượng Chi khẽ động đậy, anh thu hồi ánh mắt, chống người ngồi dậy, cụp hàng mi dài rậm như lông vũ xuống, yên lặng nhìn Diệp Ninh Uyển.
Ánh mắt anh quá sâu thẳm, quá ham muốn, cộng thêm khuôn mặt cấm dục đến nghẹt thở kia, thật sự khiến người ta muốn phạm tội.
Nhưng nghĩ lại, Diệp Ninh Uyển lập tức nhớ ra mình đến đây là có nhiệm vụ, cô vội vàng lắc đầu, trong lòng không ngừng tự nhắc nhở bản thân.
Không không không! Diệp Ninh Uyển, mày không thể như vậy! Mày là người có chừng mực, có tự chủ!
Một lúc sau, Diệp Ninh Uyển tự thôi miên xong, cuối cùng cũng dám đối diện với đôi mắt ngày càng sâu thẳm của Bùi Phượng Chi.
"Cửu gia à, anh có thể đứng dậy trước được không, tư thế này của chúng ta... hơi..."
Bùi Phượng Chi không nói gì, chỉ đưa tay vén chăn lên, để lộ ra vòng eo săn chắc, dẻo dai.
Lúc này Diệp Ninh Uyển mới phát hiện, trên eo trái của Bùi Phượng Chi có một hình xăm hoa sen xanh với đàn cá chép bơi lội, bông hoa sen trông sống động như thật.
Cô ngẩn người, tại sao lúc nãy mình kiểm tra cho Bùi Phượng Chi lại không nhìn thấy?
Như bị ma ám, Diệp Ninh Uyển bất giác đưa tay ra.
Một giọng nói khàn khàn vang lên bên tai:
"Đừng chạm vào!"
Đáng tiếc đã muộn, đầu ngón tay Diệp Ninh Uyển khẽ lướt qua hình xăm hoa sen cá chép.
Ngay khoảnh khắc ấy, bông hoa sen khi tiếp xúc với nhiệt độ cơ thể liền chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, nhiệt độ cơ thể Bùi Phượng Chi cũng tăng lên nhanh chóng, nóng đến mức Diệp Ninh Uyển suýt nữa thì đẩy anh ra.
Tiếng thở dốc gấp gáp vang lên bên tai, Bùi Phượng Chi lại ngã xuống người cô.
Gần như cùng lúc đó, Diệp Ninh Uyển cảm thấy…