Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến
Chương 51: Đêm Thứ Ba (2)
Hoa Tỷ Thần sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì lại rất buồn bực.
Hắn xuất thân Tướng môn, từ nhỏ đã luyện võ, không nghỉ một ngày nào. Mặc dù gia đình cũng đưa hắn đến Học viện học, nhưng vẫn không thể bỏ võ công được, chỉ là ban ngày đến lớp đọc sách, còn nửa đêm thì đến hồ Thương Nguyệt luyện công, ở đó yên tĩnh vắng vẻ, thực sự là một nơi phù hợp để luyện công.
Nhưng từ khi có bạn cùng phòng mới thì mọi thứ đều trở nên hơi bất tiện, để không phiền phức, hắn thường giả bộ đã ngủ sau đó đi qua cửa sổ đến chỗ này để luyện công. Hôm nay, như thường lệ, hắn ngồi tập luyện trong hồ trước những tảng đá to và có vài bông sen nở, thứ nhất là thời tiết hơi nóng nước hồ trong xanh, thứ hai là hương sen uốn lượn trong không khí tĩnh lặng, nhưng lại là một nơi yên tĩnh thanh tao.
Tối nay hắn luyện công như thường lệ, nhưng không ngờ lại có một vị khách không mời mà đến. Với công phu của hắn thì có thể dễ dàng nghe thấy một ít động tĩnh, còn tưởng đó là một con vật nhỏ hay gì đó, nhưng không ngờ tiếng động này lại ngày càng đến gần, mở mắt ra nhìn.
Ở phía bên kia của hồ nước được ngăn bởi những tảng đá, có một thân hình lả lướt xinh đẹp đang ở đối diện hắn... cởi quần áo!
Y phục mỏng manh trải ra như những cánh hoa rơi, thuận tay đặt trên tảng đá, còn tấm lưng trắng nõn mềm mại dưới lớp áo như nhụy hoa, vòng eo như cây liễu thon thả không bằng một vòng tay cứ lặng lẽ lộ ra.
Trong không khí cũng theo đó mà tràn ngập một hương thơm không phải của hoa sen, ngọt ngào thuần khiết hơn hoa sen, tựa như đóa hoa nở vào ban mai, thuần khiết tự nhiên như sương sớm, tươi mát thanh tao.
Người nọ đưa tay trắng nõn lên, búi tóc buộc trên cao thoáng cái được xõa tung ra, mái tóc đen nhánh nhẹ nhàng buông thõng xuống che đi tấm lưng trần quyến rũ. Ánh mắt từ từ nhìn xuống, cặp mông tinh xảo như trái đào với hai cánh mông mềm mại xuất hiện trong tầm mắt của hắn, cái rãnh sâu đó kéo dài đến tận u cốc, hơi thở của hắn có phần ngưng trệ. Còn thân ảnh kia thì cũng từ từ ngồi xuống và chìm vào trong làn nước trong, rồi dần dần biến mất sau tảng đá, sau đó vang lên tiếng nước dập dềnh, người nọ thực sự đến hồ này để tắm...
Hoa Tỷ Thần lấy lại tinh thần sau cái nhìn kinh ngạc đó, mặc dù chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng hắn cũng cảm thấy được đó là một nữ tử! Nhưng đây thuộc phạm vi của Học viện Phụng Thiên, đến tắm trong hồ Thương Nguyệt này chỉ có thể là học viên của Học viện, sao lại có nữ tử trà trộn vào học được!
Nhưng dáng người yểu điệu đó, hương thơm ngát đó, làn da trắng nõn đó, không phải là của nam tử. Trong nghệ thuật quân sự, thực là ảo, ảo là thực, thay vì ở đây đoán già đoán non thì tốt hơn hết là đến đó nhìn thẳng mặt là biết.
Sau khi hạ quyết tâm, Hoa Tỷ Thần bình tĩnh bơi về phía sau tảng đó.
Vầng trăng sáng vằng vặc chiếu xuống gương mặt quyến rũ mềm mại trắng nõn như tuyết, không ngoài dự đoán, quả nhiên là một nữ nhân, còn là một nữ nhân có khuôn mặt đẹp động lòng người.
Đôi lông mày đen nháy không vẽ mà như vẽ, không giống mày liễu nhỏ và dài của nữ nhân bình thường, nó dày vừa phải, mang theo một chút khí phách hiên ngang. Đôi mắt nàng hơi khép hờ, lông mi dài khẽ run như một chiếc quạt nhỏ, chiếc mũi cao đẹp thanh tú tinh tế, cái miệng nhỏ đỏ mọng mê người như trái dâu tươi còn đọng những giọt sương, thật sự muốn cắn một ngụm nuốt vào bụng.
Mái tóc đen dài hơi ẩm ướt như tỏa ra ánh sáng rực rỡ hấp dẫn và mê hoặc, mềm mại như tấm vải lụa trôi trên mặt nước trong veo, bờ vai tinh xảo trắng như tuyết, bả vai như cánh bướm thấp thoáng dưới mái tóc đen mượt.
Từ góc độ của hắn nhìn sang vừa vặn nhìn thấy hai bầu ngực đầy đặn run rẩy dưới dòng nước trong hồ, có vẻ như do lực đẩy của nước nên làm nó nổi lên, hai nụ hoa đỏ mọng kiêu hãnh như ẩn như hiện trong gợn sóng của làn nước, càng khiến người ta yêu thích hơn.
Một làn hương mang theo hương thơm của thiếu nữ cùng với hương hoa sen thơm ngát hòa quyện với hơi nước mát lạnh lan tỏa trong không khí, hương thơm ngào ngạt mát lạnh này khiến cơ thể nóng bừng chưa từng thấy. Bờ vai và chiếc cổ tinh xảo cùng xương quai xanh mỏng manh gợi cảm dưới thân hình trơn bóng mảnh mai gợi cảm đang âm thầm trêu chọc hắn - một người luyện võ có những dây thần kinh cảm giác cực nhạy bén, khơi dậy ham muốn rực lửa bấy lâu nay của hắn.
Hắn cảm giác như thể mình đi vào ảo ảnh, chẳng lẽ nữ tử này là sơn tinh yêu mị được mô tả trong truyện, yêu tinh câu hồn phách hút máu người?
Ý nghĩ này vừa nảy ra, cơ thể đã theo bản năng bơi về hướng đó, cố gắng tìm xem nữ tử đó là ảo ảnh của chính mình hay đang thực sự tồn tại trên đời.
Nhưng không ngờ tâm trí rối bời nên tạo ra động tĩnh quá lớn, tiếng sóng nước lăn tăn đã khiến đối phương cảnh giác xuất chưởng phản kích về phía hắn, bản năng của người luyện võ làm hắn nhanh chóng xuất thủ, tóm lấy hai tay của nữ tử và ấn xuống tảng đá với tốc độ nhanh như chớp.