Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 48: Đêm Thứ Hai 21. Dương Cụ Lớn Bị Kẹp Chặt Phát Đau.



“Rõ ràng chúng ta đang làm động tác trong sách, thì sao không thể dùng tên của tụi mình? Em cảm thấy học thế này rất tốt, rất nhiều từ khó trong đây em đều hiểu cả! Câu này phía dưới là gì đây, dương cụ trượt vào trong âm hộ của Mặc Nhi, vào trước, hơi khó nha… Dương cụ? Âm hộ? Tẫn hộ sao? Làm thế nào đây…” Hoa Tỉ Thần khó khăn kéo dài âm cuối, dường như rất thắc mắc không biết nên làm thế nào.
Có điều cơ thể lại dường như rất rõ, vòng eo rắn chắc đột nhiên dùng lực đẩy về phía trước, cây gậy lớn màu đỏ rực đã tiến vào cánh hoa nhỏ, vất vả tiến vào liền cảm nhận được từng tầng thịt vừa xoắn vừa kẹp lại, hai người không tự chủ được mà đồng thời hít vào một hơi.
Hoa Tỉ Thần khàn giọng nói: “Ưm… chặt quá… quả nhiên giống như em nghĩ, có điều làm gì có chuyện hơi khó, rõ ràng chặt đến mức không được, Mặc Nhi, cửa này của chị quá nhỏ rồi, kẹp chặt dương vật lớn của em muốn đau luôn, có điều bên trong thật ấm nóng, mặc dù có đau cũng là đau trong thoải mái… Tiếp theo là gì, Mặc Nhi hơi cau mày, không thể không nói, hừm, Mặc Nhi lúc này chị nên đọc rồi, nói sẽ phối hợp học hành với em, mau đọc đi…”
Nụ hoa của bông hoa nhỏ của Thư Khuynh Mặc đột nhiên bị cây gậy lớn đâm vào, đã căng chật cứng, mặc dù có không ít nước mật ẩm ướt, nhưng vẫn đau đến chảy cả nước mắt, đồ khốn, cậu ta thế này có thể không sỉ vả sao, các gì mà dương vật trượt vào âm hộ, rõ là ép vào! Đau chết đi được! Vậy mà còn muốn cô phối hợp nói mấy lời thô tục đáng chết này, xấu hổ chết mất!
Nhìn Hoa Tỉ Thần dường như còn rất săn sóc, giơ cuốn sách trước mắt cô, đắc ý dùng tay chỉ vào dòng chữ muốn cô nói ra, Thư Khuynh Mặc cắn chặt răng, hạ thân cũng không tự chủ được mà kẹp chặt hơn, nhưng tiếng phát lại có hương vị dễ thương yểu điệu: “Tâm can… Em dịu dàng một chút là được, nô gia… nô gia đau quá…”
“Mặc Nhi nơi bí mật đó của chị thật sự thú vị, vừa chặt vừa mềm, dương cụ này của em tiến vào… Ưm, như bị cắn một phát, thật sự rất sung sướng!” Hoa Tỉ Thần đọc lại mấy chữ đã xuất hiện ở câu trước, cảm thấy rất có hình tượng, nơi ấm áp bí mật nhỏ bé đó, vừa quấn chặt, Tiểu Mặc Nhi chơi xấu, từng thớ thịt trong cánh hoa nhỏ nhắn đáng thương run rẩy bấu chặt cây gậy lớn, thật sự khiến anh tiến lùi đều không được, trên trán cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Anh cũng không vội, chầm chậm dồn lực ở eo và bụng, dùng kỹ thuật khống chế cây thịt bự nhẹ nhàng đẩy vào miệng huyệt, dẫn ra thêm nhiều dịch nước, còn thong thả ung dung tiếp tục đọc: “Em bên này nhẹ nhàng đẩy, cũng cảm thấy cả người ngứa ran… Không phải cả người ngứa ngáy, rõ là bị kẹp chặt đến nỗi cử động cũng không được! Em ngả người về phía trước, úp mặt vào đầu ngực Mặc Nhi, mở to miệng, không thể không mút lấy đầu thịt đỏ hồng của núm vú xinh đẹp ấy, chỉ thấy bầu vú diễm đỏ đó tươi đẹp động lòng, hoạt sắc sinh hương…”
Vừa nói một tay anh vừa tháo cái nút thắt nơ bướm chỗ cổ áo của chiếc váy đỏ, sau đó cổ áo mở rộng, nhưng bầu ngực mềm mại bị bó chặt trong chiếc áo ngực màu hồng anh đào, chỉ lộ ra một nửa bầu ngực đầy đặn trắng nõn, Hoa Tỉ Thần cúi đầu nhìn bữa ăn đã dọn lên nhưng căn bản nếm không được bao nhiêu mùi vị, miễn cưỡng kéo hai nụ thịt đỏ âu ra khỏi áo ngực, nhưng lại không thể nhanh chóng hút lấy, tay chân thô ráp muốn dùng hết sức lực kéo bầu ngực lớn căng tròn, nhưng lại sợ tổn hại đến người đẹp.
Lăn qua lăn lại một lượt, hổn hển thở, trên trán lấm tấm mấy giọt mồ hôi lớn, lúc này mới chợt nhớ phải vòng tay qua tấm lưng xinh đẹp của Thư Khuynh Mặc để cởi bỏ khóa áo lót, cách một lớp vải, tốn một phần công sức cũng không cởi được, Hoa Tỉ Thần có chút vội vã, nhịn không được thẳng eo, mở cái khóa phiền phức đó, kết quả phạm vi thẳng người quá lớn, vốn dĩ cũng chỉ phần đầu của cây gậy lớn nhét vào cũng trơn trượt mà tuột ra khỏi bông hoa nhỏ.
Thư Khuynh Mặc nhìn dáng vẻ ngốc nghếch tay chân lung túng đầm đìa mồ hôi của Hoa Tỉ Thần, nhịn không được mà bật cười thành tiếng, trong lòng còn đang sỉ vả người nào đó còn cái gì mà giả bộ là công tử phong lưu nho nhã nói tục, bây giờ đến cả khóa áo lót cũng mở không được…


Có điều không phải một mặt chứng minh bạn trai của mình không hề có kinh nghiệm phong phú, vốn dĩ Thư Khuynh Mặc bị bạn trai lừa gạt “học hành” kiểu này, trong lòng có chút tức giận nhưng lúc này lại thầm sảng khoái, nàng cong môi, giúp mở khóa, trêu chọc: “Nô gia nghĩ tay chân công tử vụng về, không phiền công tử đại giá, nô gia tự mình cởi là được…”
Hoa Tỉ Thần không thèm để ý ý cười trong miệng bạn gái mình, ngây thơ, đừng cho là anh không nghe ra là cô đang trêu anh, có điều, không sao hết, chốc nữa để cô cẩn thận nếm thử sự lợi hại của bản thân!
Trong mắt của anh bây giờ chỉ có cặp vú đẫy đà bên trong chiếc cổ áo rộng của chiếc váy đỏ. Không còn sự bó buộc của nội y, hai bầu vú trắng ngần như sóng cuộn trào, vừa bồng, vừa nảy, vừa đàn hồi. Đương nhiên, anh liền vùi đầu thẳng vào, cảm nhận cảm giác cái miệng được lấp đầy bằng hai cái vú vừa mềm, vừa trơn, vừa mỡ màng, thuận tiện vừa hôn vừa mút. Những vết yêu hôm qua để lại có vẻ như đã nhạt bớt, phải làm ra vết mới thì trông mới đẹp được.
Đương nhiên, cây gậy thịt lớn vừa mới trượt ra cũng tranh thủ lúc Thư Khuynh Mặc đang thả lỏng mà lặng lẽ đâm toàn bộ vào. Lởn vởn quanh miệng bông hoa nhỏ đã đời, lúc này mới mạnh mẽ chìm vào tận sâu mới thật sự cảm thấy sướng đến tận xương tủy. Tính đàn hồi của bông hoa non thật tuyệt vời, vách thịt mềm mại quấn chặt lấy và run rẩy, lờ mờ có vài thớ thịt non mềm kích thích thân trụ, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy sung sướng chạy dọc lên sống lưng và lan ra, da đầu có chút tê dại.
"Ứm...Ưm ...Đồ xấu xa..." Thư Khuynh Mặc không khỏi thở hổn hển, cây gậy to lớn kia mạnh mẽ xông vào, cảm giác sung mãn và nóng bỏng đột ngột khiến cô không biết phải làm thế nào, cả người không khỏi run lên, còn có cả những cái hôn mút vào ngực khiến cô cảm thấy đầu óc là một mớ hỗn loạn, thân thể không tự chủ được run lên, có chút kích thích và khoái cảm kỳ lạ, cả người không ổn cho lắm!
Hoa Tỷ Thần lưu luyến không nở nhưng vẫn ngẩng đầu lên, bàn tay to ôm lấy bầu vú bị dính nước miếng thành một mảng ướt át nhớp nháp rồi nhẹ nhàng nhào nặn thành nhiều hình dạng khác nhau: "Bầu vú sữa của Mặc Nhi vừa đẹp vừa ngọt, suýt chút nữa làm em quên mất việc chính, chúng ta đã nói là học hành tử tế đúng không! Chúng ta đã học tới đâu rồi nhỉ, em vừa bơm và rút... À, là học về dương cụ sao? Phương pháp bơm rút này thế nào? Lực đạo này đã ổn chưa nhỉ?"
Anh dựa theo sách mà nói, nhẹ nhàng bơm đẩy cây côn thịt to và dài kia, tiết tấu nhịp nhàng. Chỉ là Thư Khuynh Mặc lại cảm thấy chi bằng A Tỷ cậu ấy bơm nhanh lên một chút, cậu ấy cứ đâm rồi rút, chầm chậm, nhè nhẹ, nhưng cái thứ đó to lớn đến mức không thể xem nhẹ được, hết đâm rồi rút, không trút hết tận lực, đường gân thô bạo cũng đang cọ sát vào da thịt mềm mại mỏng manh trong lỗ hoa. Cơ thể của cô rất mẫn cảm, cái kiểu chậm rãi bồng bềnh này khiến cô không chịu nổi, nước trong lỗ hoa lênh láng, trong chốc lát đã chảy ra hết đợt này đến đợt khác.
Tên đáng ghét vẫn đang ung dung nghiên cứu sách và bình luận: “Bầu vú của Mặc Nhi giống như quả đào tươi căng mọng, đong đưa trong gió… Điều này không đúng nha, tuy rằng bầu vú của Mặc Nhi quả thực là có hình dáng giống quả đào tươi đẹp và dễ thương, nhưng làm gì có quả đào nào to đến nỗi em không thể bóp hết bằng một tay... Em ưỡn ưỡn thụt thụt, nhẹ nhàng chầm chậm vào ra hàng trăm lần... Ôi, hóa ra là vào nhanh ra chậm, vừa nãy em làm sai rồi, em vào chậm ra cũng chậm...thảo nào Mặc Nhi cứ mắng em mãi, mắc lỗi cũng không sao, sửa lại là được!
Nói đến đây, quả nhiên cây gậy thịt lớn đã chậm rãi lui ra giữa hai cánh hoa chỗ miệng hoa, Hoa Tỷ Thần lập tức thay đổi chiến thuật, dùng sức đẩy mạnh vào, đó là một cú đâm dữ dội cùng với nước mật trơn nhớt rút ra khiến Thư Khuynh Mặc
Chương trước Chương tiếp
Loading...