Đế Tôn
Chương 827: Một chiêu đánh bại (2)
Một quyền một xé, liền giết chết hai đại cao thủ, mà hai chiến nô này, ngay cả hắn ứng phó cũng hết sức cực khổ, ở dưới tình huống không có pháp bảo, hắn thậm chí tính toán liều chết đánh cược một lần.
Nhưng hai đại cao thủ này, ở trước mặt Giang Nam quả thực giống như giấy, giơ tay liền phá!
- Thiệu huynh, ngươi từ nơi nào mời tới mãnh nhân bực này?
Âu Tùy Tĩnh hưng phấn nói:
- Thực lực vị Huyền Thiên Giáo Chủ này, còn ở trên ta!
Thiệu Thiên Nhai cười nói:
- Hắn không phải là người Trung Thiên thế giới, mà là đến từ thế giới khác, cụ thể là thế giới nào ngay cả ta cũng không biết. Bất quá kiến thức của Giang đạo hữu lại vượt xa chúng ta, hắn chỉ điểm sư tôn ta, ngay cả sư tôn ta cũng đột phá, tu thành thần minh.
Âu Tùy Tĩnh hoảng sợ.
- Âu Tùy Chân, ngươi không dám ứng chiến sao?
Giang Nam tay áo tung bay, ngẩng đầu nhìn lên, trầm giọng nói.
- Cùng ta một mình đấu?
Âu Tùy Chân giận tím mặt, tay vịn bảo tọa bị hắn nắm đến bành bạch nổ tung, trong mắt phóng hỏa, gắt gao ngó chừng Giang Nam, hôm nay, hắn cũng rốt cục nếm đến bị "chiến nô" khiêu chiến là tư vị gì, cái loại khuất nhục nầy là thân phận địa vị như hắn không cách nào tiếp nhận!
Bất quá, mới vừa rồi Giang Nam đại phát thần uy đúng là để cho hắn kiêng kỵ vạn phần, thiên nô, địa nô chiến lực cực kỳ cường đại, thậm chí ngay cả Vô Đạo Công Tử cũng nói không lấy ra Huyết Thần Kiếm cũng mơ tưởng hàng phục bọn họ.
Nhưng mà, chính là hai tồn tại mạnh mẽ chí cực như vậy, cư nhiên bị Giang Nam ba bước bôn tập, một chiêu giải quyết xong một cái!
Chiến lực bực này, cho dù là hắn tự hỏi cũng không cách nào làm được!
- Ta cũng có thần minh chi bảo trong người, bất quá tiểu tử này đánh chết hai đại chiến nô, cũng là xích thủ không quyền, không có sử dụng bất kỳ pháp bảo, khó bảo toàn hắn cũng có thần minh chi bảo!
Sắc mặt Âu Tùy Chân âm tình bất định, hắn chống lại Giang Nam, cũng không có nắm chặc tất thắng, quân tử không nhịn được việc nhỏ, hắn trời sanh tính cẩn thận, sẽ không giống Âu Tùy Tĩnh mạo hiểm như vậy.
- Một... Thần Thể khác!
Trong mắt Vô Đạo Công Tử đột nhiên bắn ra hai đạo tinh quang, sát khí ngất trời. Hưng phấn khó nhịn:
- Tốt muốn giết hắn! Thần Thể oai, ta đã sớm muốn lãnh giáo!
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, đang muốn thay thế Âu Tùy Chân xuất chiến, đột nhiên thanh âm của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, thản nhiên nói:
- Vô Đạo Công Tử, ngươi muốn xuất chiến mà nói, chi bằng lấy ra chút tiền đặt cược? Không biết lần này ngươi muốn đánh cuộc cái gì?
Vô Đạo Công Tử ngẩn ngơ, sắc mặt trầm xuống, hắn thấy cái mình thích là thèm, thấy chiến lực của Giang Nam kinh người, động tâm muốn đấu, nhưng quên mất Thần Mộc Lệnh của mình giờ phút này đã thua, rơi vào tay Âu Tùy Tĩnh.
Âu Tùy Chân cười vang nói:
- Nghe nói Huyết Thần Kiếm của Vô Đạo Công Tử là một kiếm dị bảo, chính là Huyết Thần Lâu chủ chém giết trên dưới trăm tôn Thần Ma, lấy máu Thần Ma luyện chế thành, Vô Đạo Công Tử chính là dựa vào thanh Huyết Thần Kiếm này tới rèn luyện Bảo Thể của ngươi, luyện thành Huyết Thần thi hải đại kiếm khí. Ngươi nếu là đánh bạc thanh Huyết Thần Kiếm này, ta liền dùng Thần Mộc Lệnh tới cùng ngươi đánh cuộc! Ngươi có dám hay không?
Vô Đạo Công Tử nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên hừ lạnh một tiếng ngồi xuống.
Hắn tự nhiên không chịu lấy ra Huyết Thần Kiếm tới đánh cuộc, Huyết Thần Kiếm là chỗ dựa hắn chiến thắng Giang Nam. Nếu như không có Huyết Thần Kiếm, hắn cũng tự nhận là chỉ sợ khó có thể địch nổi Giang Nam.
Giao ra Huyết Thần Kiếm chính là chịu chết, hắn tự nhiên không muốn.
- Thì ra là Vô Đạo Công Tử cũng biết sợ.
Âu Tùy Tĩnh cười ha ha.
Sắc mặt Vô Đạo Công Tử đỏ lên, nhưng mạnh mẽ kiềm chế tức giận xuống, không bị hắn khích tướng.
Âu Tùy Tĩnh đang muốn thừa thắng xông lên, tiếp tục hung hăng đả kích sự tin tưởng của hắn, đột nhiên thần thức ba động của Giang Nam truyền vào đầu óc của hắn, trong lòng khẽ nhúc nhích, lúc này cười nói:
- Tùy Chân đường huynh, nếu ngươi đem Đạo Nhân mập kia của ngươi làm tiền đánh cuộc, lần này chúng ta đánh cuộc còn có thể tiến hành. Ngươi nếu thua, liền đem Đạo Nhân mập kia giao cho ta, mà nếu ta thua, Thần Mộc Lệnh thuộc về ngươi.
Trong mắt Âu Tùy Chân tinh quang bạo xạ, đột nhiên cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Tốt! Bất quá lần này không phải là ta tự mình xuống, mà để cho chiến nô của ta thay ta xuất chiến! Hôm nay liền cho chúng ta thưởng thức hai đại Thần Thể va chạm!
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, trên cao nhìn xuống chiến trường, nhìn về phía Tam Khuyết Đạo Nhân, lạnh lùng nói:
- Tiểu mập mạp, hôm nay ta cho ngươi một cơ hội tự do! Chỉ cần ngươi giết tiểu tử kia, từ nay về sau ngươi chính là thân tự do! Trận chiến này, ngươi phải tất yếu sử xuất toàn lực!
Trên gương mặt của Tam Khuyết Đạo Nhân lộ ra một nụ cười, ngửa đầu cười nói:
- Lời ấy là thật?
Sắc mặt Âu Tùy Chân lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Hôm nay làm trò trước mặt nhiều đạo hữu như vậy, ta tự nhiên sẽ không nuốt lời! Bất quá, nếu ngươi không sử xuất toàn lực, cố ý bị thua, liền như cũ là chiến nô, chẳng qua là đổi lại chủ nhân mà thôi!
- Ha ha ha ha!
Tam Khuyết Đạo Nhân đột nhiên cất tiếng cười to, trong cơ thể có một cổ năng lượng khó có thể tưởng tượng bộc phát ra, chấn đắc kim bàn không ngừng run rẩy, uy năng Thần Thể hoàn toàn trán phóng, không có chút nào giữ lại!
Sắc mặt mọi người biến hóa, mặc dù rất nhiều người biết mập mạp chết bầm này là Thần Thể khó gặp, nhưng mà đại đa số người đều chưa từng thấy qua hắn sử xuất toàn lực.
Chỉ có Âu Tùy Chân là tự mình dẫn dắt nhiều cao thủ Xuất Vân thành tự mình đi bắt Tam Khuyết Đạo Nhân, đã từng thấy qua hắn thi triển Thần Thể, tình hình kia là kinh khủng bực nào, hắn hôm nay như cũ ký ức vẫn còn mới mẻ!
Lúc ấy, Xuất Vân thành trên dưới một trăm vị Thiên Cung cao thủ cơ hồ bị Tam Khuyết Đạo Nhân một chiêu đánh chết, cuối cùng còn là thần minh của Xuất Vân thành tự mình xuất thủ, mới bắt người này!
Mà nay, mập mạp này rốt cục lần nữa thi triển ra Thần Thể!
Tam Khuyết Đạo Nhân như cũ là Tam Khuyết Đạo Nhân, nhưng mà giờ phút này hắn làm cho người ta cảm giác cùng lúc trước có hơi thở hoàn toàn bất đồng, hắn đứng ở nơi đó, tựa như một đại hồng lô hằng cổ vĩnh tồn, đại hồng lô thiêu hết thảy, đốt hết mọi, luyện hóa hết thảy!
Thiên địa linh khí chen chúc mà đến, tràn vào nhục thể của hắn, ở trong cơ thể hắn hóa thành từng đạo Thần Quang chói mắt, Thần Quang từ trong cơ thể hắn phun ra, hư không bị Thần Quang quét qua, bắt đầu hướng trong cơ thể hắn sụp đổ!
Loại uy thế này, thật là kinh người chí cực, so sánh với Giang Nam vận chuyển Cửu Chuyển Chiến Thể đánh chết hai đại chiến nô bộc phát hơi thở còn muốn kinh khủng!
- Đây là cái Thần Thể gì?
Mọi người thất thanh nói.
Bọn họ lời còn chưa dứt, Tam Khuyết Đạo Nhân đã hướng Giang Nam đánh tới, sau một khắc hắn liền bay vọt tới, nơi đi qua, hư không ùng ùng sụp đổ, kinh người chí cực!
Nhưng hai đại cao thủ này, ở trước mặt Giang Nam quả thực giống như giấy, giơ tay liền phá!
- Thiệu huynh, ngươi từ nơi nào mời tới mãnh nhân bực này?
Âu Tùy Tĩnh hưng phấn nói:
- Thực lực vị Huyền Thiên Giáo Chủ này, còn ở trên ta!
Thiệu Thiên Nhai cười nói:
- Hắn không phải là người Trung Thiên thế giới, mà là đến từ thế giới khác, cụ thể là thế giới nào ngay cả ta cũng không biết. Bất quá kiến thức của Giang đạo hữu lại vượt xa chúng ta, hắn chỉ điểm sư tôn ta, ngay cả sư tôn ta cũng đột phá, tu thành thần minh.
Âu Tùy Tĩnh hoảng sợ.
- Âu Tùy Chân, ngươi không dám ứng chiến sao?
Giang Nam tay áo tung bay, ngẩng đầu nhìn lên, trầm giọng nói.
- Cùng ta một mình đấu?
Âu Tùy Chân giận tím mặt, tay vịn bảo tọa bị hắn nắm đến bành bạch nổ tung, trong mắt phóng hỏa, gắt gao ngó chừng Giang Nam, hôm nay, hắn cũng rốt cục nếm đến bị "chiến nô" khiêu chiến là tư vị gì, cái loại khuất nhục nầy là thân phận địa vị như hắn không cách nào tiếp nhận!
Bất quá, mới vừa rồi Giang Nam đại phát thần uy đúng là để cho hắn kiêng kỵ vạn phần, thiên nô, địa nô chiến lực cực kỳ cường đại, thậm chí ngay cả Vô Đạo Công Tử cũng nói không lấy ra Huyết Thần Kiếm cũng mơ tưởng hàng phục bọn họ.
Nhưng mà, chính là hai tồn tại mạnh mẽ chí cực như vậy, cư nhiên bị Giang Nam ba bước bôn tập, một chiêu giải quyết xong một cái!
Chiến lực bực này, cho dù là hắn tự hỏi cũng không cách nào làm được!
- Ta cũng có thần minh chi bảo trong người, bất quá tiểu tử này đánh chết hai đại chiến nô, cũng là xích thủ không quyền, không có sử dụng bất kỳ pháp bảo, khó bảo toàn hắn cũng có thần minh chi bảo!
Sắc mặt Âu Tùy Chân âm tình bất định, hắn chống lại Giang Nam, cũng không có nắm chặc tất thắng, quân tử không nhịn được việc nhỏ, hắn trời sanh tính cẩn thận, sẽ không giống Âu Tùy Tĩnh mạo hiểm như vậy.
- Một... Thần Thể khác!
Trong mắt Vô Đạo Công Tử đột nhiên bắn ra hai đạo tinh quang, sát khí ngất trời. Hưng phấn khó nhịn:
- Tốt muốn giết hắn! Thần Thể oai, ta đã sớm muốn lãnh giáo!
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, đang muốn thay thế Âu Tùy Chân xuất chiến, đột nhiên thanh âm của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, thản nhiên nói:
- Vô Đạo Công Tử, ngươi muốn xuất chiến mà nói, chi bằng lấy ra chút tiền đặt cược? Không biết lần này ngươi muốn đánh cuộc cái gì?
Vô Đạo Công Tử ngẩn ngơ, sắc mặt trầm xuống, hắn thấy cái mình thích là thèm, thấy chiến lực của Giang Nam kinh người, động tâm muốn đấu, nhưng quên mất Thần Mộc Lệnh của mình giờ phút này đã thua, rơi vào tay Âu Tùy Tĩnh.
Âu Tùy Chân cười vang nói:
- Nghe nói Huyết Thần Kiếm của Vô Đạo Công Tử là một kiếm dị bảo, chính là Huyết Thần Lâu chủ chém giết trên dưới trăm tôn Thần Ma, lấy máu Thần Ma luyện chế thành, Vô Đạo Công Tử chính là dựa vào thanh Huyết Thần Kiếm này tới rèn luyện Bảo Thể của ngươi, luyện thành Huyết Thần thi hải đại kiếm khí. Ngươi nếu là đánh bạc thanh Huyết Thần Kiếm này, ta liền dùng Thần Mộc Lệnh tới cùng ngươi đánh cuộc! Ngươi có dám hay không?
Vô Đạo Công Tử nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên hừ lạnh một tiếng ngồi xuống.
Hắn tự nhiên không chịu lấy ra Huyết Thần Kiếm tới đánh cuộc, Huyết Thần Kiếm là chỗ dựa hắn chiến thắng Giang Nam. Nếu như không có Huyết Thần Kiếm, hắn cũng tự nhận là chỉ sợ khó có thể địch nổi Giang Nam.
Giao ra Huyết Thần Kiếm chính là chịu chết, hắn tự nhiên không muốn.
- Thì ra là Vô Đạo Công Tử cũng biết sợ.
Âu Tùy Tĩnh cười ha ha.
Sắc mặt Vô Đạo Công Tử đỏ lên, nhưng mạnh mẽ kiềm chế tức giận xuống, không bị hắn khích tướng.
Âu Tùy Tĩnh đang muốn thừa thắng xông lên, tiếp tục hung hăng đả kích sự tin tưởng của hắn, đột nhiên thần thức ba động của Giang Nam truyền vào đầu óc của hắn, trong lòng khẽ nhúc nhích, lúc này cười nói:
- Tùy Chân đường huynh, nếu ngươi đem Đạo Nhân mập kia của ngươi làm tiền đánh cuộc, lần này chúng ta đánh cuộc còn có thể tiến hành. Ngươi nếu thua, liền đem Đạo Nhân mập kia giao cho ta, mà nếu ta thua, Thần Mộc Lệnh thuộc về ngươi.
Trong mắt Âu Tùy Chân tinh quang bạo xạ, đột nhiên cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Tốt! Bất quá lần này không phải là ta tự mình xuống, mà để cho chiến nô của ta thay ta xuất chiến! Hôm nay liền cho chúng ta thưởng thức hai đại Thần Thể va chạm!
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, trên cao nhìn xuống chiến trường, nhìn về phía Tam Khuyết Đạo Nhân, lạnh lùng nói:
- Tiểu mập mạp, hôm nay ta cho ngươi một cơ hội tự do! Chỉ cần ngươi giết tiểu tử kia, từ nay về sau ngươi chính là thân tự do! Trận chiến này, ngươi phải tất yếu sử xuất toàn lực!
Trên gương mặt của Tam Khuyết Đạo Nhân lộ ra một nụ cười, ngửa đầu cười nói:
- Lời ấy là thật?
Sắc mặt Âu Tùy Chân lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Hôm nay làm trò trước mặt nhiều đạo hữu như vậy, ta tự nhiên sẽ không nuốt lời! Bất quá, nếu ngươi không sử xuất toàn lực, cố ý bị thua, liền như cũ là chiến nô, chẳng qua là đổi lại chủ nhân mà thôi!
- Ha ha ha ha!
Tam Khuyết Đạo Nhân đột nhiên cất tiếng cười to, trong cơ thể có một cổ năng lượng khó có thể tưởng tượng bộc phát ra, chấn đắc kim bàn không ngừng run rẩy, uy năng Thần Thể hoàn toàn trán phóng, không có chút nào giữ lại!
Sắc mặt mọi người biến hóa, mặc dù rất nhiều người biết mập mạp chết bầm này là Thần Thể khó gặp, nhưng mà đại đa số người đều chưa từng thấy qua hắn sử xuất toàn lực.
Chỉ có Âu Tùy Chân là tự mình dẫn dắt nhiều cao thủ Xuất Vân thành tự mình đi bắt Tam Khuyết Đạo Nhân, đã từng thấy qua hắn thi triển Thần Thể, tình hình kia là kinh khủng bực nào, hắn hôm nay như cũ ký ức vẫn còn mới mẻ!
Lúc ấy, Xuất Vân thành trên dưới một trăm vị Thiên Cung cao thủ cơ hồ bị Tam Khuyết Đạo Nhân một chiêu đánh chết, cuối cùng còn là thần minh của Xuất Vân thành tự mình xuất thủ, mới bắt người này!
Mà nay, mập mạp này rốt cục lần nữa thi triển ra Thần Thể!
Tam Khuyết Đạo Nhân như cũ là Tam Khuyết Đạo Nhân, nhưng mà giờ phút này hắn làm cho người ta cảm giác cùng lúc trước có hơi thở hoàn toàn bất đồng, hắn đứng ở nơi đó, tựa như một đại hồng lô hằng cổ vĩnh tồn, đại hồng lô thiêu hết thảy, đốt hết mọi, luyện hóa hết thảy!
Thiên địa linh khí chen chúc mà đến, tràn vào nhục thể của hắn, ở trong cơ thể hắn hóa thành từng đạo Thần Quang chói mắt, Thần Quang từ trong cơ thể hắn phun ra, hư không bị Thần Quang quét qua, bắt đầu hướng trong cơ thể hắn sụp đổ!
Loại uy thế này, thật là kinh người chí cực, so sánh với Giang Nam vận chuyển Cửu Chuyển Chiến Thể đánh chết hai đại chiến nô bộc phát hơi thở còn muốn kinh khủng!
- Đây là cái Thần Thể gì?
Mọi người thất thanh nói.
Bọn họ lời còn chưa dứt, Tam Khuyết Đạo Nhân đã hướng Giang Nam đánh tới, sau một khắc hắn liền bay vọt tới, nơi đi qua, hư không ùng ùng sụp đổ, kinh người chí cực!