Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đế Tôn

Chương 817: Ngươi sướng hay không? (1)



Bất quá ở Giang Nam xem ra, những người này nếu so với Động Thiên cảnh Thiệu Thiên Nhai thua kém rất nhiều, căn bản không phải là đối thủ của hắn.
- Giang đạo hữu, sau lưng cô gái này có thế lực, không nên chống cự.
Thiệu Thiên Nhai nhịn xuống tức giận, tùy ý những người kia trói lại, phân phó Giang Nam cùng lão bộc bên cạnh nói:
- Lập tức đi cho sư tôn ta biết, phải tất yếu mời hắn xuất quan...
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe oanh một tiếng nổ, một cao thủ trẻ tuổi thánh thành mới vừa nhích tới gần Giang Nam, bị Giang Nam một quyền oanh bay!
Thiệu Thiên Nhai thầm thở dài hỏng bét, trong lòng không ngừng kêu khổ.
- Ngươi còn dám đánh trả?
Cung Thiến Thiến nhìn thấy Giang Nam một quyền liền đem một vị cao thủ trẻ tuổi thánh thành oanh bay, không giận phản hỷ, cười khanh khách nói:
- Rất tốt, rất tốt, chỉ sợ ngươi không động thủ! Thiệu Thiên Nhai, lần này ngươi còn có gì có thể nói? Cho dù sư tôn ngươi xuất quan, cũng tránh không được tội lớn của ngươi!
Sắc mặt Thiệu Thiên Nhai hôi bại, thầm nghĩ:
- Mặc dù Cung Thiến Thiến này không phải là cao thủ gì, nhưng nàng là nữ nhi của phó thành chủ Cung Thường Thanh, Cung Thường Thanh quyền cao chức trọng, đã sớm nhìn sư tôn ta khó chịu, coi hắn là kình địch tranh đoạt phó thành chủ vị, hôm nay bị nàng lấy được nhược điểm tới mưu hại ta, chỉ sợ ngay cả sư tôn ta cũng muốn hỏng bét!
Hoang Cổ Thánh Thành mặc dù có chữ "Thành", nhưng trên thực tế tương tự như môn phái Thánh Địa, trong đó thế lực phức tạp, lão thành chủ không hỏi thế sự, trong thành cao thủ ẩn cư đông đảo, trong đó không thiếu có tồn tại cực kỳ cường đại, bất quá những tồn tại này cũng rất ít tham dự sự vụ thế tục, chuyện vụ trong thành là giao cho phó thành chủ xử lý.
Phó thành chủ quyền cao chức trọng, dưới một người trên vạn người, lại là chức quan béo bở, chưởng khống rộng lượng tư chất nguyên, vì vậy rất làm cho người ta ngắm nghía.
Mà sư tôn của Thiệu Thiên Nhai họ Hồng tên Vũ, mặc dù còn không phải là thần minh, nhưng mà thực lực cực kỳ cường đại, thần minh bình thường vốn không phải là đối thủ của hắn, là người được lực chọn cho cạnh tranh phó thành chủ.
Hồng Vũ Đạo Nhân tu luyện Cửu Chuyển Chiến Thể, nổi danh từ lâu, mặc dù tư chất không cao, không giống Thiệu Thiên Nhai yêu nghiệt như vậy, nhưng căn cơ của hắn cực kỳ vững vàng, vô cùng vững chắc, chỉ cần trở thành thần minh, sẽ trở thành tồn tại vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối có thể uy hiếp được địa vị của Cung Thường Thanh!
Từ trước tới nay, Cung Thường Thanh liền một mực tìm Hồng Vũ Đạo Nhân phiền toái, chẳng qua là Hồng Vũ này tính tình vô cùng trầm ổn, làm việc giọt nước không lọt, vẫn không có bị hắn bắt được nhược điểm.
Sau đó Cung Thiến Thiến liền tìm Thiệu Thiên Nhai phiền toái, Thiệu Thiên Nhai vẫn cẩn thận từng li từng tí, chính là tránh cho sư tôn hắn bị động, ở trước mặt Cung Thiến Thiến bị không ít ủy khuất.
Hắn mặc dù thiên tư hơn người, nhưng đối mặt Cung Thiến Thiến cũng không dám theo đuổi bản tâm làm việc, nín một bụng khí cũng không dám hướng Cung Thiến Thiến động thủ, tránh để cho sư tôn hắn rơi vào bị động.
- Bắt lại cho ta!
Sắc mặt Cung Thiến Thiến chuyển sang lạnh lẽo, phân phó mấy cao thủ trẻ tuổi thánh thành nói.
Sắc mặt Thiệu Thiên Nhai biến hóa, chỉ thấy mấy cao thủ trẻ tuổi thánh thành lập tức thân hình dữ dội lên, hướng Giang Nam đánh tới!
- Thiệu đạo hữu, ngươi đang nhẫn cái gì?
Giang Nam đối với mấy người này làm như không thấy, cau mày nói:
- Ngươi cùng ta giao thủ, là bực nào đại khí, là thần thái phi dương bực nào? Làm sao hiện tại ngược lại sợ đầu sợ đuôi?
Sắc mặt Thiệu Thiên Nhai do dự nói:
- Giang đạo hữu, ngươi không biết nổi khổ tâm riêng của ta...
- Nổi khổ tâm?
Mấy người kia đã nhào tới trước người Giang Nam, các loại Thiên Cung chi bảo bay múa, ầm ầm đè xuống!
Đột nhiên, từng kiện Thiên Cung chi bảo oanh ở trên người Giang Nam, chỉ nghe một tiếng chuông vang truyền đến, cạch một tiếng, trong cơ thể hắn vô số đạo văn hiện lên, hóa thành một ngụm Ngự Thiên Đạo Chung!
Nhiều Thiên Cung chi bảo oanh kích ở trên miệng Đạo chung này, chỉ nghe răng rắc răng rắc giòn vang không ngừng truyền đến, từng kiện Thiên Cung chi bảo rõ ràng bị Ngự Thiên Đạo Chung chấn nát bấy!
Mấy vị cao thủ trẻ tuổi Thánh thành bị chấn hộc máu, bay ngược ra sau.
- Ta không biết ngươi có nổi khổ tâm gì, nhưng mà tu sĩ chúng ta theo đuổi là cái gì? Là ăn nói khép nép, bị người làm nhục không dám cãi lại, không dám đánh trả sao? Hay là nhẫn nhục cầu toàn, cúi đầu làm cháu?
Giang Nam sải bước hướng Cung Thiến Thiến đi tới, thần thái phi dương, cười vang nói:
- Tu sĩ bọn ta, dong ruỗi thiên địa, Thiên Đạo không cách nào cản, theo đuổi duy hiệp, có ân báo ân, có oán báo thù! Ngươi thường xuyên áp chế tâm tính của mình như vậy, ta sợ tương lai tâm cảnh tu vi của ngươi sẽ rớt xuống thật lớn!
- Ngươi cần phóng túng một lần, sợ đầu sợ đuôi, ngươi từ lúc sanh ra rất khó có thành tựu! Tu vi thực lực của ngươi mặc dù vượt qua ta, nhưng mà ở tâm cảnh, ngươi không bằng ta. Thiệu đạo hữu, hôm nay để cho ta tới giúp ngươi tôi luyện tâm tình một lần!
- Ngươi làm gì?
Cung Thiến Thiến khiếp đảm nhìn hắn, ánh mắt bối rối, thanh lệ nói:
- Ngươi không nên làm loạn, cha ta là thánh thành phó thành chủ!
Ba...
Giang Nam một cái tát đem nàng phiến bay, đánh cho khóe miệng cô gái này tràn đầy máu, rơi xuống trong bụi bậm, quay đầu lại cười nói:
- Thiệu đạo hữu, nếu như một tát này là ngươi đích thân đánh vào trên mặt nàng, trong lòng ngươi có thể thoải mái hay không?
Thiệu Thiên Nhai ngẩn ngơ, trong lòng nghĩ đến tình hình mình một cái tát phiến bay Cung Thiến Thiến, bất giác gật đầu nói:
- Thoải mái... Bất quá, cha nàng là phó thành chủ, ngươi không biết...
- Trong lòng ngươi đã có sợ hãi!
Giang Nam lạnh lùng nói:
- Sợ hãi, sẽ trở thành Tâm Ma của ngươi! Ngươi hôm nay sợ hãi cô gái này, tương lai ngươi còn có thể sợ hãi những người khác, sợ hãi ở trong lòng của ngươi càng ngày càng lớn mạnh, sớm muộn sẽ trở thành trở ngại để ngươi đi tới cảnh giới cao hơn! Chỉ có đánh vỡ sợ hãi, mới có thể làm cho tâm tình của ngươi cất cánh, tâm tình vô địch! Hiện tại, ngươi nghe ta, đánh nàng!
Thiệu Thiên Nhai theo ngón tay của hắn nhìn lại, chỉ thấy Cung Thiến Thiến mái tóc tán loạn, khóe miệng tràn đầy máu từ trên mặt đất bò dậy, ngạc nhiên nói:
- Đánh nàng?
- Chính xác!
Trong thanh âm của Giang Nam tràn đầy đầu độc, cười to nói:
- Đánh nàng, ngươi mới có thể yên tâm trong sợ hãi, đánh nàng, mới có thể làm cho tâm cảnh bị hao tổn của ngươi khôi phục viên mãn! Hiện tại, để xuống gánh nặng trong lòng ngươi cho ta, để xuống hết thảy, không cần suy nghĩ bất kỳ hậu quả, không hề kiêng kỵ xuất thủ!
Hắn quát lên, tuyên truyền giác ngộ, Đạo âm cuồn cuộn, đánh vào trong tâm linh của Thiệu Thiên Nhai:
- Đánh nàng!
Cung Thiến Thiến mới vừa bò dậy, trong lòng đại hận, lạnh lùng nói:
- Hai tiểu quỷ các ngươi, các ngươi chờ, cô nãi nãi muốn cho các ngươi hối hận vì sinh ra đời trên đời này...
Chương trước Chương tiếp
Loading...