Đế Tôn
Chương 410: Các ngươi cùng tiến lên (2)
- Những Thần Tộc khác cũng hẳn là như thế, toàn lực sưu tầm thần huyết, giao cho một người, như vậy mới có thể có phần thắng trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương lớn nhất.
Giang Nam thầm nghĩ.
- Giang Tử Xuyên, khó được gặp phải ngươi, hôm nay liền là thời điểm chúng ta báo đáp ngươi ngăn cửa chi dạ!
Kim Ngưu Trường Cung thoả thuê mãn nguyện, cười lạnh nói:
- Lúc ngươi ngăn cửa, lớn lối bá đạo bực nào, bất quá ngươi trăm triệu lần cũng không nghĩ tới ngươi cũng có hôm nay? Ở chỗ này, không có ai có cùng ngươi cùng cảnh giới đánh một trận, đem ngươi đánh chết đến thê thảm không nỡ nhìn!
Kim Ngưu Khâu Sơn đã dung hợp không ít thần huyết, biết rõ uy lực thần huyết, vội vàng quát lên:
- Trường Cung, đừng nói mạnh miệng, tiểu tử này xưa đâu bằng nay, không phải chuyện đùa, chỉ sợ đã cực kỳ lợi hại!
- Sợ hắn làm chi?
Kim Ngưu Trường Cung cười nói:
- Nhị ca, hắn nhận được không ít thần huyết, nếu chúng ta nhận được phần của hắn, chẳng phải là nhất định đệ nhất?
Kim Ngưu Khâu Sơn trong lòng khẽ nhúc nhích, không khỏi động lòng tham:
- Tiểu tử Giang Nam này dung hợp không biết bao nhiêu Minh Vương thần huyết, nhận được phần kia, cộng thêm phần trong cơ thể Chiến Minh cự thú kia, ta thật sự ổn thỏa thứ nhất, trở thành Minh Vương đệ tử là chuyện tình ván đã đóng thuyền!
- Ha hả, thật náo nhiệt a!
Đột nhiên, lại có một thanh âm truyền đến, chỉ thấy khí lành cả ngày, điềm lành lượn lờ, năm ba vị Đông Vương Thần Tộc đệ tử vây lấy một người phiêu nhiên bay tới, vóc người người nọ cao gầy, mi thanh mục tú, rất là tuấn lãng, ánh mắt từ trên thân bọn người Kim Ngưu Khâu Sơn quét qua, nhưng ngay sau đó rơi vào trên người Giang Nam, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
- Đông Vương Thư?
Trong lỗ mũi của Kim Ngưu Khâu Sơn không khỏi thở hổn hển, khoen mũi đung đưa, Linh Đang leng keng rung động, gắt gao ngó chừng Đông Vương Thư.
Đông Vương Thư là một trong những thanh niên xuất sắc nhất Đông Vương Thần Phủ, tu vi cực kỳ thâm hậu, cũng là Thất Bảo Đài Cảnh cường giả, dung hợp hơn hai mươi bình thần huyết.
Ở trong Thần Ma kết giới, Khâu Sơn đã cùng Đông Vương Thư từng có đánh một trận, trăm chiêu bị thua, nếu không phải đám người Tử Nguyệt, Trường Cung liều chết đánh cược một lần, hắn sẽ bỏ mạng ở trong tay Đông Vương Thư.
- Rất nhiều thần huyết...
Đông Vương Thư nhìn thẳng Giang Nam, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nhẹ giọng nói:
- Nhận được những thần huyết này, ta chính là đệ nhất!
- Vậy cũng chưa chắc!
Lại có một thanh âm thanh thúy truyền đến, cười khanh khách nói:
- Đông Vương Thư, thần huyết này đến tột cùng là rơi vào trong tay của ngươi, hay là rơi vào trong tay của ta, còn là một cái không biết.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Thanh y nữ tử phiêu nhiên bay tới, còn có mấy vị nữ tử nương theo, dung mạo xinh đẹp thoát tục, chẳng qua là dưới cổ mơ hồ lộ ra vài miếng vẩy cá, trong lòng khẽ nhúc nhích:
- Chẳng lẽ là Cổn thị Thần Tộc cao thủ?
Cổn thị Thần Tộc được xưng pháp lực thứ nhất, cho dù là Bất Tử Minh Vương Hoàng Kim Thần Tộc, ở trên pháp lực cũng muốn thua kém Cổn thị một bậc, mà Thanh y nữ tử này chính là Cổn thị Thần Tộc Cổn Diêu, nhân vật nổi danh nhất trong tiến vào Thần Ma kết giới lần này, pháp lực vô cùng mạnh mẻ!
Đột nhiên, lại có mấy người đi tới, một người cầm đầu cười vang nói:
- Thật là nhiều người, xem ra cũng là bị thần huyết hấp dẫn mà đến, bất quá ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết, nói không chừng Đan Thanh Thụ ta nhổ ra được thứ nhất, mà chư vị đều là đá lót đường của ta!
Ngắn ngủn chốc lát công phu, liền có trên dưới một trăm người đuổi ở đây, cũng là cường giả tiến vào trong Thần Ma kết giới lần này, nhân vật có thể sinh tồn đến hiện tại, không có một người nào, không có một cái nào là tầm thường!
Giống như trước người luyện hóa thần huyết lẫn nhau trong lúc đó đều có được cảm ứng cực kỳ mãnh liệt, Giang Nam dung hợp chín mươi bình thần huyết, thần uy nồng nặc chí cực, lập tức đem những người này hết thảy hấp dẫn đến!
Đông Vương Thư thần thái phi dương, cao giọng cười nói:
- Thần huyết chỉ có một phần, vô luận người nào nhận được tới tay, đều sẽ thành thứ nhất, tất nhiên sẽ trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương. Chư vị, các ngươi nói phần thần huyết này hẳn là rơi vào tay người nào?
Kim Ngưu Khâu Sơn nặng nề khẽ hừ, gở xuống đại cốt chùy sau lưng, cười lạnh nói:
- Đương nhiên là đánh một đoàn, người nào đánh thắng, thần huyết liền thuộc về người đó!
Cổn Diêu cười khúc khích nói:
- Ta cũng đang có ý đó, đánh một trận định thắng bại, người nào thắng thần huyết liền thuộc về người đó, những người khác không được có dị nghị.
- Cái chủ ý này chính xác.
Đan Thanh Thụ vỗ tay khen ngợi, cười nói.
Đột nhiên, Giang Nam cười nói:
- Chư vị, chủ ý của các ngươi không tệ, bất quá ta còn có chú ý tốt hơn.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng hắn xem ra, rơi vào trên người của hắn, Đông Vương Thư cau mày nói:
- Giang đạo hữu, ngươi còn có ý kiến hay gì?
Khí huyết của Giang Nam đột nhiên giận phóng, oanh một tiếng nổ tung, khí huyết chi trụ màu vàng oanh động trời cao, đụng vào trên Thần Ma kết giới, mỉm cười nói:
- Chủ ý của ta chính là, các ngươi cùng tiến lên, sau đó ta đem bọn ngươi hết thảy đánh chết!
Giang Nam lời vừa nói ra, sắc mặt đám người Cổn Diêu, Đan Thanh Thụ cùng Đông Vương Thư cũng trở nên cực kỳ quái dị, phảng phất là mạnh mẽ nhịn cười, cố gắng không để cho mình cười ra tiếng.
- Giang đạo hữu thật là không phải cuồng vọng bình thường, khó trách dám ngăn đại môn của Ma Vương phủ.
Dưới trướng Đông Vương Thư, một thiếu nữ tuổi còn trẻ bật cười nói:
- Bất quá Đông Vương Thần Phủ ta cũng không phải là đám củi mục Ma Vương phủ kia, cần gì phải cùng tiến lên, người Đông Vương Thần Phủ ta liền đủ để đem ngươi mạt sát!
- Khí huyết thật tràn đầy! Xem ra nhận được máu của ngươi, tất nhiên có thể thành thứ nhất, nhất cử trở thành Minh Vương đệ tử.
Đan Thanh Thụ thấy khí huyết của hắn, lắc đầu cười nói:
- Giang đạo hữu, ngươi đã là thịt cá trên thớt, mà chúng ta là đao kiếm, chỉ có thể tùy ý chúng ta thịt cá. Ngươi vẫn là biết điều một chút đứng ở nơi đó, chờ đợi chúng ta thương lượng xong, lại giết ngươi sau.
Mặc dù khí huyết của Giang Nam vô cùng tràn đầy, tạo thành dị tượng kinh người, nhưng như cũ không bị đám người Đông Vương Thư, Đan Thanh Thụ để vào trong mắt, dù sao, cảnh giới của hắn vẫn là Đạo Đài nhất trọng, Linh Đài Cảnh, cùng bọn họ những cường giả vượt qua Sinh Tử Đài tẩy lễ, tu thành Thất Bảo Đài này so sánh với, đơn thuần cảnh giới liền có chênh lệch bảy đại cảnh giới!
Nơi xa, ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang nhô đầu ra, thấy trên dưới một trăm vị cường giả vây khốn Giang Nam, không khỏi sắc mặt kịch biến, thấp giọng hô nói:
- Giang lão đệ lần này sợ rằng muốn hỏng bét!
Ba người bọn họ kể từ khi tiến vào nơi đây, vẫn ở chung một chỗ, cả ba dè dặt, mọi nơi sưu tầm, trải qua ác chiến cũng tìm được mấy bình Minh Vương thần huyết.
Giang Nam thầm nghĩ.
- Giang Tử Xuyên, khó được gặp phải ngươi, hôm nay liền là thời điểm chúng ta báo đáp ngươi ngăn cửa chi dạ!
Kim Ngưu Trường Cung thoả thuê mãn nguyện, cười lạnh nói:
- Lúc ngươi ngăn cửa, lớn lối bá đạo bực nào, bất quá ngươi trăm triệu lần cũng không nghĩ tới ngươi cũng có hôm nay? Ở chỗ này, không có ai có cùng ngươi cùng cảnh giới đánh một trận, đem ngươi đánh chết đến thê thảm không nỡ nhìn!
Kim Ngưu Khâu Sơn đã dung hợp không ít thần huyết, biết rõ uy lực thần huyết, vội vàng quát lên:
- Trường Cung, đừng nói mạnh miệng, tiểu tử này xưa đâu bằng nay, không phải chuyện đùa, chỉ sợ đã cực kỳ lợi hại!
- Sợ hắn làm chi?
Kim Ngưu Trường Cung cười nói:
- Nhị ca, hắn nhận được không ít thần huyết, nếu chúng ta nhận được phần của hắn, chẳng phải là nhất định đệ nhất?
Kim Ngưu Khâu Sơn trong lòng khẽ nhúc nhích, không khỏi động lòng tham:
- Tiểu tử Giang Nam này dung hợp không biết bao nhiêu Minh Vương thần huyết, nhận được phần kia, cộng thêm phần trong cơ thể Chiến Minh cự thú kia, ta thật sự ổn thỏa thứ nhất, trở thành Minh Vương đệ tử là chuyện tình ván đã đóng thuyền!
- Ha hả, thật náo nhiệt a!
Đột nhiên, lại có một thanh âm truyền đến, chỉ thấy khí lành cả ngày, điềm lành lượn lờ, năm ba vị Đông Vương Thần Tộc đệ tử vây lấy một người phiêu nhiên bay tới, vóc người người nọ cao gầy, mi thanh mục tú, rất là tuấn lãng, ánh mắt từ trên thân bọn người Kim Ngưu Khâu Sơn quét qua, nhưng ngay sau đó rơi vào trên người Giang Nam, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
- Đông Vương Thư?
Trong lỗ mũi của Kim Ngưu Khâu Sơn không khỏi thở hổn hển, khoen mũi đung đưa, Linh Đang leng keng rung động, gắt gao ngó chừng Đông Vương Thư.
Đông Vương Thư là một trong những thanh niên xuất sắc nhất Đông Vương Thần Phủ, tu vi cực kỳ thâm hậu, cũng là Thất Bảo Đài Cảnh cường giả, dung hợp hơn hai mươi bình thần huyết.
Ở trong Thần Ma kết giới, Khâu Sơn đã cùng Đông Vương Thư từng có đánh một trận, trăm chiêu bị thua, nếu không phải đám người Tử Nguyệt, Trường Cung liều chết đánh cược một lần, hắn sẽ bỏ mạng ở trong tay Đông Vương Thư.
- Rất nhiều thần huyết...
Đông Vương Thư nhìn thẳng Giang Nam, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nhẹ giọng nói:
- Nhận được những thần huyết này, ta chính là đệ nhất!
- Vậy cũng chưa chắc!
Lại có một thanh âm thanh thúy truyền đến, cười khanh khách nói:
- Đông Vương Thư, thần huyết này đến tột cùng là rơi vào trong tay của ngươi, hay là rơi vào trong tay của ta, còn là một cái không biết.
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Thanh y nữ tử phiêu nhiên bay tới, còn có mấy vị nữ tử nương theo, dung mạo xinh đẹp thoát tục, chẳng qua là dưới cổ mơ hồ lộ ra vài miếng vẩy cá, trong lòng khẽ nhúc nhích:
- Chẳng lẽ là Cổn thị Thần Tộc cao thủ?
Cổn thị Thần Tộc được xưng pháp lực thứ nhất, cho dù là Bất Tử Minh Vương Hoàng Kim Thần Tộc, ở trên pháp lực cũng muốn thua kém Cổn thị một bậc, mà Thanh y nữ tử này chính là Cổn thị Thần Tộc Cổn Diêu, nhân vật nổi danh nhất trong tiến vào Thần Ma kết giới lần này, pháp lực vô cùng mạnh mẻ!
Đột nhiên, lại có mấy người đi tới, một người cầm đầu cười vang nói:
- Thật là nhiều người, xem ra cũng là bị thần huyết hấp dẫn mà đến, bất quá ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết, nói không chừng Đan Thanh Thụ ta nhổ ra được thứ nhất, mà chư vị đều là đá lót đường của ta!
Ngắn ngủn chốc lát công phu, liền có trên dưới một trăm người đuổi ở đây, cũng là cường giả tiến vào trong Thần Ma kết giới lần này, nhân vật có thể sinh tồn đến hiện tại, không có một người nào, không có một cái nào là tầm thường!
Giống như trước người luyện hóa thần huyết lẫn nhau trong lúc đó đều có được cảm ứng cực kỳ mãnh liệt, Giang Nam dung hợp chín mươi bình thần huyết, thần uy nồng nặc chí cực, lập tức đem những người này hết thảy hấp dẫn đến!
Đông Vương Thư thần thái phi dương, cao giọng cười nói:
- Thần huyết chỉ có một phần, vô luận người nào nhận được tới tay, đều sẽ thành thứ nhất, tất nhiên sẽ trở thành đệ tử của Bất Tử Minh Vương. Chư vị, các ngươi nói phần thần huyết này hẳn là rơi vào tay người nào?
Kim Ngưu Khâu Sơn nặng nề khẽ hừ, gở xuống đại cốt chùy sau lưng, cười lạnh nói:
- Đương nhiên là đánh một đoàn, người nào đánh thắng, thần huyết liền thuộc về người đó!
Cổn Diêu cười khúc khích nói:
- Ta cũng đang có ý đó, đánh một trận định thắng bại, người nào thắng thần huyết liền thuộc về người đó, những người khác không được có dị nghị.
- Cái chủ ý này chính xác.
Đan Thanh Thụ vỗ tay khen ngợi, cười nói.
Đột nhiên, Giang Nam cười nói:
- Chư vị, chủ ý của các ngươi không tệ, bất quá ta còn có chú ý tốt hơn.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng hắn xem ra, rơi vào trên người của hắn, Đông Vương Thư cau mày nói:
- Giang đạo hữu, ngươi còn có ý kiến hay gì?
Khí huyết của Giang Nam đột nhiên giận phóng, oanh một tiếng nổ tung, khí huyết chi trụ màu vàng oanh động trời cao, đụng vào trên Thần Ma kết giới, mỉm cười nói:
- Chủ ý của ta chính là, các ngươi cùng tiến lên, sau đó ta đem bọn ngươi hết thảy đánh chết!
Giang Nam lời vừa nói ra, sắc mặt đám người Cổn Diêu, Đan Thanh Thụ cùng Đông Vương Thư cũng trở nên cực kỳ quái dị, phảng phất là mạnh mẽ nhịn cười, cố gắng không để cho mình cười ra tiếng.
- Giang đạo hữu thật là không phải cuồng vọng bình thường, khó trách dám ngăn đại môn của Ma Vương phủ.
Dưới trướng Đông Vương Thư, một thiếu nữ tuổi còn trẻ bật cười nói:
- Bất quá Đông Vương Thần Phủ ta cũng không phải là đám củi mục Ma Vương phủ kia, cần gì phải cùng tiến lên, người Đông Vương Thần Phủ ta liền đủ để đem ngươi mạt sát!
- Khí huyết thật tràn đầy! Xem ra nhận được máu của ngươi, tất nhiên có thể thành thứ nhất, nhất cử trở thành Minh Vương đệ tử.
Đan Thanh Thụ thấy khí huyết của hắn, lắc đầu cười nói:
- Giang đạo hữu, ngươi đã là thịt cá trên thớt, mà chúng ta là đao kiếm, chỉ có thể tùy ý chúng ta thịt cá. Ngươi vẫn là biết điều một chút đứng ở nơi đó, chờ đợi chúng ta thương lượng xong, lại giết ngươi sau.
Mặc dù khí huyết của Giang Nam vô cùng tràn đầy, tạo thành dị tượng kinh người, nhưng như cũ không bị đám người Đông Vương Thư, Đan Thanh Thụ để vào trong mắt, dù sao, cảnh giới của hắn vẫn là Đạo Đài nhất trọng, Linh Đài Cảnh, cùng bọn họ những cường giả vượt qua Sinh Tử Đài tẩy lễ, tu thành Thất Bảo Đài này so sánh với, đơn thuần cảnh giới liền có chênh lệch bảy đại cảnh giới!
Nơi xa, ba người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang nhô đầu ra, thấy trên dưới một trăm vị cường giả vây khốn Giang Nam, không khỏi sắc mặt kịch biến, thấp giọng hô nói:
- Giang lão đệ lần này sợ rằng muốn hỏng bét!
Ba người bọn họ kể từ khi tiến vào nơi đây, vẫn ở chung một chỗ, cả ba dè dặt, mọi nơi sưu tầm, trải qua ác chiến cũng tìm được mấy bình Minh Vương thần huyết.