Đế Tôn
Chương 2872: Khó giải (2)
Từng có vô số Đạo Quân Đạo Tôn, Thiên Tôn Đạo Quân điện đứng tại đây nhìn tịch diệt kiếp cuối cùng, hy vọng thấy có ai sống tiếp trong tai kiếp, nhưng chỉ thấy mênh mang bao la.
Vô Cực Thiên Tôn nhìn mấy lần cũng vậy.
Trước kiếp số này có một thi thể vô cùng vĩ đại bềnh bồng, không bị cuốn vào tịch diệt kiếp, giống như Đạo Quân điện sừng sững ở tận cùng Giang Nam.
Xách chết nằm nghiêng trước tai kiếp như đang ngủ, như nhìn chăm chú kiếp số.
- Sơ đại điện chủ Đạo Quân điện chôn tại đây. Hắn đã chết, hay cũng đưa vào Đạo Quân điện ngăn sóng kiếp tiền sử đi?
Vô Cực Thiên Tôn đề nghị:
- Tuy người kia đã chết nhưng thực lực cực kỳ cường đại không thua kém chúng ta, có thể khiến sóng kiếp đến trễ chút.
Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân, Đạo Không Thiên Tôn động tâm.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn biến sắc mặt, lạnh lùng nói:
- Ai dám đụng vào, kẻ đó chết!
Giang Nam hừ mạnh, thản nhiên nói:
- Các vị đạo hữu tốt nhất đừng có ý nghĩ này, tránh cho chúng ta đánh một trận kích phát tịch diệt kiếp.
Sắc mặt Vô Cực Thiên Tôn liên tục thay đổi, cười phá lên:
- Chỉ là một người chết, dù đưa vào Đạo Quân điện cũng không ngăn cản được bao lâu.
Giang Nam nhìn năm Thiên Tôn, nói:
- Cá vị đạo hữu, tuy sóng kiếp ba thời đại tạm bị chặn lại nhưng chờ khi sóng kiếp phá hủy Đạo Quân điện thì nó vẫn sẽ giáng lâm, biến thành tịch diệt kiếp cuối cùng. - Giờ chỉ còn một cách giảm thấp kiếp số đó là sáu Thiên Tôn chúng ta đi sâu vào vũ trụ ma giới, dùng thực lực bản thân trấn áp, luyện hóa hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, thu nhỏ uy lực khi kiếp số bộc phát. Cũng cho nhiều sinh linh có hy vọng độ qua tịch diệt kiếp cuối cùng.
Mọi người nghe vậy lòng máy động.
Vô Cực Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn tính giỏi thật. Nếu ta đi trấn áp tịch diệt kiếp vũ trụ ma giới, thực lực bản thân sẽ chậm chạp không tiến bộ, e rằng khi tịch diệt kiếp cuối cùng đến không thể chứng tận cùng đại đạo, thân chết đạo tiêu, chết trong kiếp số.
Vô Cực Thiên Tôn cất bước đi xa, lạnh lùng cười:
- Ta vốn định hủy diệt thời đại tiên đạo chứng tận cùng đại đạo. Sinh linh thời đại tiên đạo chết nhiều hay ít liên quan gì ta?
Đạo Không Thiên Tôn đi theo Vô Cực Thiên Tôn, lắc đầu, nói:
- Bản thân còn khó bảo đảm chứ nói gì che chở người khác?
Giang Nam nhìn Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn.
Thanh Liên Tiên Tôn do dự, lắc đầu bỏ đi:
- Đế Lân, hãy đi theo ta. Chỉ cần đến tận cùng đại đạo, vạn kiếp bất diệt, cùng lắm sau tịch diệt kiếp cuối cùng lại sáng tạo vũ trụ khác, tái diễn hồng hoang. Núi xanh còn đó sau này mới có củi đốt.
Tia sáng vụt tắt trong mắt Giang Nam.
Đế Lân nhấc chân định đi đột nhiên dừng lại, chắp tay nói:
- Đạo huynh, ta muốn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn trấn áp hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, tranh thủ cơ hội sống cho nhiều người hơn.
Thanh Liên Tiên Tôn dừng bước, xoay người lại, lộ biểu tình ngạc nhiên. Đế Lân chưa từng từ chối đề nghị của Thanh Liên Tiên Tôn, dù năm xưa hai người trở mặt, gã đánh nát hồ lô của phụ thân Đế Lân thì Đế Lân vẫn đối xử với gã như sư phụ, như bằng hữu, chưa từng từ chối gã. Đây là lần đầu tiên Thanh Liên Tiên Tôn bị Đế Lân từ chối.
Thanh Liên Tiên Tôn trầm ngâm giây lát, lắc đầu:
- Đạo hữu, ngươi đã là Thiên Tôn, tồn tại ngang ngửa với ta. Nếu ngươi đã nhất quyết thì ta không khuyên thêm.
Thanh Liên Tiên Tôn nghiêm khắc quát:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, ta đã hứa với phụ thân Đế Lân chăm sóc an toàn cho hắn. Nếu ngươi dám đánh lén Đế Lân thì ta sẽ giết ngươi, dù ngươi chạy trốn tới đâu cũng khó thoát chết!
Giang Nam cười nhạt không trả lời.
Thanh Liên Tiên Tôn hừ mạnh, phất tay áo rời đi.
Giang Nam nhìn Nguyên Mẫu Thiên Tôn.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Nếu ta cũng đi trấn áp tịch diệt kiếp ma giới sẽ không ai bảo vệ thuộc hạ của ngươi, bảo vệ Thiên Phi Đạo Tôn. Sợ là đám người Vô Cực, Thanh Liên sẽ gây chuyện.
Giang Nam gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta đi đây.
Giang Nam, Đế Lân đi hướng thời đại tiên đạo. Nguyên Mẫu Thiên Tôn lư luyến nhìn tận cùng thời không, lại nhìn thân thể Giang Thái Khư nằm ngag trước tai kiếp, thở dài quay đi.
Trước tai kiếp, bàn tay xác Giang Thái Khư xòe ra, mặt mỉm cười nhìn chằm chằm tịch diệt kiếp hủy diệt tất cả. Xác chết sống động như thật, Giang Thái Khư đã chết ngàn ức năm nhưng thi thể còn giữ hoàn hảo.
Công Dã Càn ngồi xếp bằng trong lòng bàn tay Giang Thái Khư, mắt nhìn chằm chằm tịch diệt kiếp cuối cùng. Trong con ngươi Công Dã Càn phản chiếu các loại biến đổi của sóng kiếp.
Lúc này còn khá nhiều sinh linh mang người nhà cố gắng bay hướng vũ trụ Tiên giới trước khi hạo kiếp đến.
Giang Nam, Đế Lân đi dọc đường thấy nhiều bộ lạc, đế quốc, một số thánh địa điều khiển lâu thuyền khổng lồ kéo hàng dài đi hướng Tiên giới.
Thủ lĩnh bộ lạc cường đại, đế hoàng đế quốc, chưởng giáo thánh địa bảo vệ chúng sinh của mình chạy hướng mảnh đất hy vọng.
Mặc dù Tiên giới cũng rơi vào hơi thở tịch diệt bao phủ, tiên nhân có tuổi thọ. Nhưng so sánh thì Tiên giới còn là đất lành, ít ra có thể yên ổn sinh sống, không đến mức chết ngay.
Dọc đuường đi Giang Nam, Đế Lân gặp ăn cướp sao trời, đến đi như gió đánh cướp mây đội di chuyển. Cướp nữ nhân, cướp tiền tài, thậm chí giết người cướp của, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
- Những tên cướp này không biết rằng dù bọn họ cướp tài phú lớn đến đâu, có vô số hậu cung thì tương lai vẫn khó tránh khỏi cái chết.
Đế Lân phất tay, băng cướp mạnh nhất trong tinh vực thành tro bụi, cứu đội di chuyển sắp gặp nạn.
Đế Lân khẽ thở dài:
- Thật ra ta cứu những sinh linh này cũng vô ích, tương lai bọn họ vẫn chết. Như ta đây, thấy sóng kiếp ba thời đại, nguyên đạo, nguyên khí, nguyên thiên vọt tới cũng không có nắm chắc.
Giang Nam tiến tới trước, lắc đầu, nói:
- Thiên Tôn cũng là chúng sinh, không thể nhảy ra ngoài kiếp. Thân ở trong tai kiếp thì khó thoát khỏi cái chết.
Bất giá Giang Nam, Đế Lân đi tới bên mép tịch diệt kiếp.
Đế Lân mắt lóe tia sáng nói: - Có lẽ tận cùng đại đạo sẽ vượt qua kiếp nạn này, tịch diệt kiếp cuối cùng không thể bị thương.
- Ta không thấy có ai sống tiếp.
Hai người đứng bên mép tịch diệt kiếp, thấy sóng kiếp cuồn cuộn cắn nuốt các nơi trong vũ trụ ma giới.
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Vô Cực Thiên Tôn hủy diệt thời đại tiên đạo theo lý ra đã chứng tận cùng đại đạo nhân quả. Trong tịch diệt kiếp cuối cùng đại đạo khác không tồn, chỉ còn lại hỗn độn. Theo lý ra Đạo Không Thiên Tôn có khả năng đến tận cùng đại đạo hỗn độn. Tiếc thay bọn họ đều chết, bọn họ chứng tận cùng đại đạo có thể độ qua bất cứ đạo quả nào, dù là tịch diệt kiếp của thời đại nguyên đạo, nhưng không qua khỏi tịch diệt kiếp cuối cùng.
Giang Nam không che giấu Đế Lân, sớm nói cho gã tương lai hoang vắng tiêu điều mình đã thấy. Giờ Giang Nam nhắc lại chuyện cũ, Đế Lân nhớ đến 'giấc mơ' kia.
Giang Nam, Đế Lân bởi vì cái chết của Quỷ Bà Thiên, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ mà xích mích nhưng bây giờ nữ nhân buông xuống thành kiến.
Vô Cực Thiên Tôn nhìn mấy lần cũng vậy.
Trước kiếp số này có một thi thể vô cùng vĩ đại bềnh bồng, không bị cuốn vào tịch diệt kiếp, giống như Đạo Quân điện sừng sững ở tận cùng Giang Nam.
Xách chết nằm nghiêng trước tai kiếp như đang ngủ, như nhìn chăm chú kiếp số.
- Sơ đại điện chủ Đạo Quân điện chôn tại đây. Hắn đã chết, hay cũng đưa vào Đạo Quân điện ngăn sóng kiếp tiền sử đi?
Vô Cực Thiên Tôn đề nghị:
- Tuy người kia đã chết nhưng thực lực cực kỳ cường đại không thua kém chúng ta, có thể khiến sóng kiếp đến trễ chút.
Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân, Đạo Không Thiên Tôn động tâm.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn biến sắc mặt, lạnh lùng nói:
- Ai dám đụng vào, kẻ đó chết!
Giang Nam hừ mạnh, thản nhiên nói:
- Các vị đạo hữu tốt nhất đừng có ý nghĩ này, tránh cho chúng ta đánh một trận kích phát tịch diệt kiếp.
Sắc mặt Vô Cực Thiên Tôn liên tục thay đổi, cười phá lên:
- Chỉ là một người chết, dù đưa vào Đạo Quân điện cũng không ngăn cản được bao lâu.
Giang Nam nhìn năm Thiên Tôn, nói:
- Cá vị đạo hữu, tuy sóng kiếp ba thời đại tạm bị chặn lại nhưng chờ khi sóng kiếp phá hủy Đạo Quân điện thì nó vẫn sẽ giáng lâm, biến thành tịch diệt kiếp cuối cùng. - Giờ chỉ còn một cách giảm thấp kiếp số đó là sáu Thiên Tôn chúng ta đi sâu vào vũ trụ ma giới, dùng thực lực bản thân trấn áp, luyện hóa hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, thu nhỏ uy lực khi kiếp số bộc phát. Cũng cho nhiều sinh linh có hy vọng độ qua tịch diệt kiếp cuối cùng.
Mọi người nghe vậy lòng máy động.
Vô Cực Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn tính giỏi thật. Nếu ta đi trấn áp tịch diệt kiếp vũ trụ ma giới, thực lực bản thân sẽ chậm chạp không tiến bộ, e rằng khi tịch diệt kiếp cuối cùng đến không thể chứng tận cùng đại đạo, thân chết đạo tiêu, chết trong kiếp số.
Vô Cực Thiên Tôn cất bước đi xa, lạnh lùng cười:
- Ta vốn định hủy diệt thời đại tiên đạo chứng tận cùng đại đạo. Sinh linh thời đại tiên đạo chết nhiều hay ít liên quan gì ta?
Đạo Không Thiên Tôn đi theo Vô Cực Thiên Tôn, lắc đầu, nói:
- Bản thân còn khó bảo đảm chứ nói gì che chở người khác?
Giang Nam nhìn Đế Lân, Thanh Liên Tiên Tôn.
Thanh Liên Tiên Tôn do dự, lắc đầu bỏ đi:
- Đế Lân, hãy đi theo ta. Chỉ cần đến tận cùng đại đạo, vạn kiếp bất diệt, cùng lắm sau tịch diệt kiếp cuối cùng lại sáng tạo vũ trụ khác, tái diễn hồng hoang. Núi xanh còn đó sau này mới có củi đốt.
Tia sáng vụt tắt trong mắt Giang Nam.
Đế Lân nhấc chân định đi đột nhiên dừng lại, chắp tay nói:
- Đạo huynh, ta muốn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn trấn áp hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, tranh thủ cơ hội sống cho nhiều người hơn.
Thanh Liên Tiên Tôn dừng bước, xoay người lại, lộ biểu tình ngạc nhiên. Đế Lân chưa từng từ chối đề nghị của Thanh Liên Tiên Tôn, dù năm xưa hai người trở mặt, gã đánh nát hồ lô của phụ thân Đế Lân thì Đế Lân vẫn đối xử với gã như sư phụ, như bằng hữu, chưa từng từ chối gã. Đây là lần đầu tiên Thanh Liên Tiên Tôn bị Đế Lân từ chối.
Thanh Liên Tiên Tôn trầm ngâm giây lát, lắc đầu:
- Đạo hữu, ngươi đã là Thiên Tôn, tồn tại ngang ngửa với ta. Nếu ngươi đã nhất quyết thì ta không khuyên thêm.
Thanh Liên Tiên Tôn nghiêm khắc quát:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, ta đã hứa với phụ thân Đế Lân chăm sóc an toàn cho hắn. Nếu ngươi dám đánh lén Đế Lân thì ta sẽ giết ngươi, dù ngươi chạy trốn tới đâu cũng khó thoát chết!
Giang Nam cười nhạt không trả lời.
Thanh Liên Tiên Tôn hừ mạnh, phất tay áo rời đi.
Giang Nam nhìn Nguyên Mẫu Thiên Tôn.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lắc đầu, nói:
- Nếu ta cũng đi trấn áp tịch diệt kiếp ma giới sẽ không ai bảo vệ thuộc hạ của ngươi, bảo vệ Thiên Phi Đạo Tôn. Sợ là đám người Vô Cực, Thanh Liên sẽ gây chuyện.
Giang Nam gật đầu, nói:
- Vậy chúng ta đi đây.
Giang Nam, Đế Lân đi hướng thời đại tiên đạo. Nguyên Mẫu Thiên Tôn lư luyến nhìn tận cùng thời không, lại nhìn thân thể Giang Thái Khư nằm ngag trước tai kiếp, thở dài quay đi.
Trước tai kiếp, bàn tay xác Giang Thái Khư xòe ra, mặt mỉm cười nhìn chằm chằm tịch diệt kiếp hủy diệt tất cả. Xác chết sống động như thật, Giang Thái Khư đã chết ngàn ức năm nhưng thi thể còn giữ hoàn hảo.
Công Dã Càn ngồi xếp bằng trong lòng bàn tay Giang Thái Khư, mắt nhìn chằm chằm tịch diệt kiếp cuối cùng. Trong con ngươi Công Dã Càn phản chiếu các loại biến đổi của sóng kiếp.
Lúc này còn khá nhiều sinh linh mang người nhà cố gắng bay hướng vũ trụ Tiên giới trước khi hạo kiếp đến.
Giang Nam, Đế Lân đi dọc đường thấy nhiều bộ lạc, đế quốc, một số thánh địa điều khiển lâu thuyền khổng lồ kéo hàng dài đi hướng Tiên giới.
Thủ lĩnh bộ lạc cường đại, đế hoàng đế quốc, chưởng giáo thánh địa bảo vệ chúng sinh của mình chạy hướng mảnh đất hy vọng.
Mặc dù Tiên giới cũng rơi vào hơi thở tịch diệt bao phủ, tiên nhân có tuổi thọ. Nhưng so sánh thì Tiên giới còn là đất lành, ít ra có thể yên ổn sinh sống, không đến mức chết ngay.
Dọc đuường đi Giang Nam, Đế Lân gặp ăn cướp sao trời, đến đi như gió đánh cướp mây đội di chuyển. Cướp nữ nhân, cướp tiền tài, thậm chí giết người cướp của, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
- Những tên cướp này không biết rằng dù bọn họ cướp tài phú lớn đến đâu, có vô số hậu cung thì tương lai vẫn khó tránh khỏi cái chết.
Đế Lân phất tay, băng cướp mạnh nhất trong tinh vực thành tro bụi, cứu đội di chuyển sắp gặp nạn.
Đế Lân khẽ thở dài:
- Thật ra ta cứu những sinh linh này cũng vô ích, tương lai bọn họ vẫn chết. Như ta đây, thấy sóng kiếp ba thời đại, nguyên đạo, nguyên khí, nguyên thiên vọt tới cũng không có nắm chắc.
Giang Nam tiến tới trước, lắc đầu, nói:
- Thiên Tôn cũng là chúng sinh, không thể nhảy ra ngoài kiếp. Thân ở trong tai kiếp thì khó thoát khỏi cái chết.
Bất giá Giang Nam, Đế Lân đi tới bên mép tịch diệt kiếp.
Đế Lân mắt lóe tia sáng nói: - Có lẽ tận cùng đại đạo sẽ vượt qua kiếp nạn này, tịch diệt kiếp cuối cùng không thể bị thương.
- Ta không thấy có ai sống tiếp.
Hai người đứng bên mép tịch diệt kiếp, thấy sóng kiếp cuồn cuộn cắn nuốt các nơi trong vũ trụ ma giới.
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Vô Cực Thiên Tôn hủy diệt thời đại tiên đạo theo lý ra đã chứng tận cùng đại đạo nhân quả. Trong tịch diệt kiếp cuối cùng đại đạo khác không tồn, chỉ còn lại hỗn độn. Theo lý ra Đạo Không Thiên Tôn có khả năng đến tận cùng đại đạo hỗn độn. Tiếc thay bọn họ đều chết, bọn họ chứng tận cùng đại đạo có thể độ qua bất cứ đạo quả nào, dù là tịch diệt kiếp của thời đại nguyên đạo, nhưng không qua khỏi tịch diệt kiếp cuối cùng.
Giang Nam không che giấu Đế Lân, sớm nói cho gã tương lai hoang vắng tiêu điều mình đã thấy. Giờ Giang Nam nhắc lại chuyện cũ, Đế Lân nhớ đến 'giấc mơ' kia.
Giang Nam, Đế Lân bởi vì cái chết của Quỷ Bà Thiên, Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ mà xích mích nhưng bây giờ nữ nhân buông xuống thành kiến.