Đế Tôn
Chương 2843: Giang lão thất phu (2)
Thanh Liên Tiên Tôn quát to:
- Nếu ngươi giao mạng cho hắn mới là không biết trái phải rõ ràng, hồ đồ, không xứng làm đệ tử của ta! Hiện giờ là thế đại tranh, giành một đường sống cho tất cả mọi người trong môn hạ của ta! Tự mình chịu chết là đại trượng phu sao? Ngươi có biết ngươi chết là yếu thế lực bên ta, bao nhiêu sư đệ, sư muội chết vì ngươi không?
Càn Nguyên Đạo Tôn sợ hãi.
Sắc mặt Thanh Liên Tiên Tôn dịu lại:
- Ngươi lưu tình nhưng người ta thì không, đây là hiện thực. Ngươi không nghĩ cho mình cũng nên nghĩ đến tiêu diệt, sư muội nơi đây.
Càn Nguyên Đạo Tôn cúi đầu vâng dạ.
Thanh Liên Tiên Tôn nhìn Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân:
- Lời ta nói với Càn Nguyên cũng là với ngươi. Ta biết trong đệ tử của ngươi có người tên Tịch Ứng Tình, là Đạo Quân dưới tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn nhóm Bình Thiên, Huyền Hoàng cũng có tình cảm rất tốt với ngươi. Nhưng nếu ngươi nương tình không chỉ hại mạng mình cũng hại mạng sống của các sư đệ, sư muội.
Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân khom người vâng dạ:
- Đệ tử nhớ rồi, xin Tiên Tôn yên tâm.
Thanh Liên Tiên Tôn gật đầu, nhìn hướng Đế Lân:
- Đế Lân đạo hữu, ngươi còn gì cần bổ sung không?
Đế Lân lắc đầu, nói:
- Không có.
Khuôn mặt Thanh Liên Tiên Tôn hờ hững nói:
- Tốt, các người đi xuống chuẩn bị sẵn sàng, đừng lo cho ta và Đế Lân, giữ mạng mình là được.
Mọi người lui xuống.
Trên Đại La Thiên cũng tụ tập nhân tài, các Đạo Quân đến đông đủ. Mấy Thiên Quân cổ xưa như Đạo Vương, Huyền Hoàng, Thiên Ý, Đông Cực, Tinh Quang, Minh Thổ, Hạo Thiếu Quân, Thiếu Hư, Lạc Hoa Âm cũng có mặt.
Tình huống ở Đại La Thiên giống như Thanh Liên cung, Giang Nam giải thích nguyên nhân cho mọi người hiểu.
Giang Nam nói đến vô lượng sát kiếp:
- Sát kiếp hiện, ai nấy đều là chúng sinh, không thể nương tay. Dù là sư đồ gặp nhau, bạn cũ gặp mặt cũng chỉ có thể dốc sức chiến đấu. Nếu nương tình thì sẽ vĩnh viễn nằm xuống.
Mọi người im lặng.
Ngực Băng Liên Thánh Mẫu phập phồng, khẽ thở dài:
- Ta cứ nghĩ thời đại tiên đạo sẽ không kiếp không nạn, ai ngờ vẫn có sát kiếp.
Vạn Vật Đạo Tổ khom người, nhỏ giọng nói:
- Tại sao Thiên Tôn thả Tịch Diệt Đạo Nhân đi? Nếu Tịch Diệt Đạo Nhân còn sống là tai họa cho chúng ta nhất. Bây giờ thế lực các phương, Đạo Không và Vô Cực hợp sức, có hai Thiên Tôn này Tịch Diệt Đạo Nhân dựa vào thân thể Thần Mẫu thần khí tạo hóa có thể không ngừng sống lại Đạo Quân tiền sử. Dưới tay Đế và Tôn có hơn một trăm bốn mươi Đạo Quân Đạo Tôn, mỗi mình thế lực của chúng ta là yếu nhất.
Giang Nam im lặng giây lát sau truyền âm:
- Tịch Diệt Đạo Nhân luyện thành hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, nếu Tịch Diệt Đạo Nhân chết thì hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng mất khống chế, sẽ diễn biến thành tịch diệt kiếp cuối cùng. Trước mắt mọi người còn chưa chuẩn bị, nếu tịch diệt kiếp cuối cùng bùng nổ sẽ không ai sống sót được.
Vạn Vật Đạo Tổ lạnh gáy.
- Tịch Diệt Đạo Nhân không khống chế được tịch diệt kiếp cuối cùng, sớmm uộn gì bản thân cũng biến thành tịch diệt kiếp, không còn tồn tại. Nhưng ta chưa chuẩn bị tốt, bây giờ Tịch Diệt Đạo Nhân chưa chết được.
Nguyên thủy chi khí mờ mịt biến đổi trong mắt Giang Nam, như chứa trí tuệ vô tận:
- Tuy thế lực chúng ta yếu nhất nhưng ta không thua bất cứ Thiên Tôn nào. Nếu ta xuống tay ác thì thế lực nào cũng sẽ bị ta đồ sạch! Thiên Tôn khác cũng vậy. Trận chiến này Thiên Tôn không dám hành động nông nỗi, cho nên Thiên Tôn sẽ không nhúng tay vào vô lượng sát kiếp mà kiềm chế lẫn nhau. Chỉ có các người là nguy hiểm nhất. Quân nhi, Quỷ bà bà, các người buộc phải động sát niệm.
Quân Đạo Nhân do dự một lúc thở dài. Quỷ Bà Thiên cũng than thở.
- Chia rẽ thì yếu, hợp sức thì mạnh. Các người xuống đi, mỗi người tự đưa thế lực của mình đến Tiên giới, đi tiên đình của Vân Liên, bảo vệ tiên đình.
Giang Nam bình tĩnh nói:
- Ta đã truyền âm thần thức cho đám người Tịch Diệt, Đạo Không, Vô Cực, Thanh Liên, Đế Lân. Không lâu sau các vị Thiên Tôn sẽ đến Đại La Thiên, ta và bọn họ ước hẹn với nhau, Thiên Tôn không được tham gia vào vô lượng sát kiếp.
Mọi người lĩnh mệnh hạ giới.
Lúc này trước Đạo Quân điện, một lũ linh quang bay đến, đáp xuống đất hóa thành đạo thân Giang Nam đi vào trong đại điện.
Giang Nam gặp Nguyên Mẫu Thiên Tôn, cười nói:
- Nguyên Mẫu đạo hữu, sáu Thiên Tôn sẽ đến Đại La Thiên cùng nhau bàn bạc vô lượng sát kiếp, đạo hữu cũng ở trong tai kiếp, hay đi thử xem?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn thấy Giang Nam là tức xì khói, cười khẩy nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn chậm đã! Ngươi dụ Thiên phi nhà ta đi đâu rồi?
Ánh mắt Giang Nam dịu dàng:
- Bây giờ Thiên phi ở trong Đại La Thiên, có phu nhân của ta làm bạn.
Giang Nam cười nói:
- Sao Nguyên Mẫu không ghé chơi?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn tức điên vỗ chưởng vào Giang Nam, mắng chửi:
- Thiên Tôn lưu manh! Giả dạng Đế Giang lừa gạt Thiên phi nhà ta!
Giang Nam né tránh một kích, cười hỏi:
- Tẩu tẩu làm sao vậy?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn kinh ngạc nói:
- Tẩu tẩu?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn tức giận:
- Ai là tẩu tẩu của ngươi?
Giang Nam cười nói:
- Nguyên Mẫu và lão thỏ kia có dính líu nhau, vậy chẳng phải là tẩu tẩu của ta sao?
Mặt Nguyên Mẫu Thiên Tôn đỏ hồng, sau đó sa sầm, cười khẩy nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi lừa gạt Thiên phi thì thôi, bây giờ còn muốn lừa cả ta? Năm xưa ta tưởng lầm ngươi là Đế Giang, nhưng trong Thông Thiên các, lão thỏ Công Dã đã thử thách ngươi sau đó buồn bã, hiển nhiên ngươi không phải Đế Giang. Bây giờ ngươi gặp khó khăn muốn đến nhờ ta lại giả mạo Đế Giang, muốn ta chống lưng cho ngươi!
Giang Nam mỉm cười nói:
- Ta không nói mình là Giang Thái Khư, là các người nghĩ ta là hắn. Tẩu tẩu, ta đến không phải vì giả làm Đế Giang lừa tẩu tẩu nhập bọn giúp ta qua kiếp này. Tẩu tẩu đã ở trong tai kiếp, nếu hai ta hợp sức thì còn hy vọng sống sót, còn không thì tẩu tẩu sẽ gặp nạ. Huống chi ta và tẩu tẩu có chút tình cảm.
- Phi! Đừng lôi kéo làm quen! Ngươi và ta có tình cảm gì?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lạnh lùng cười:
- Ngươi lừa nha đầu ngốc Thiên phi đi, muốn qua đó lôi kéo tình cảm để ta giúp ngươi sao? Dẹp đi, tại sao ta phải hợp tác với ngươi? Thế lực khác có ai không hơn ngươi? Liên minh với người khác chẳng phải càng tốt hơn?
- Nếu ngươi giao mạng cho hắn mới là không biết trái phải rõ ràng, hồ đồ, không xứng làm đệ tử của ta! Hiện giờ là thế đại tranh, giành một đường sống cho tất cả mọi người trong môn hạ của ta! Tự mình chịu chết là đại trượng phu sao? Ngươi có biết ngươi chết là yếu thế lực bên ta, bao nhiêu sư đệ, sư muội chết vì ngươi không?
Càn Nguyên Đạo Tôn sợ hãi.
Sắc mặt Thanh Liên Tiên Tôn dịu lại:
- Ngươi lưu tình nhưng người ta thì không, đây là hiện thực. Ngươi không nghĩ cho mình cũng nên nghĩ đến tiêu diệt, sư muội nơi đây.
Càn Nguyên Đạo Tôn cúi đầu vâng dạ.
Thanh Liên Tiên Tôn nhìn Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân:
- Lời ta nói với Càn Nguyên cũng là với ngươi. Ta biết trong đệ tử của ngươi có người tên Tịch Ứng Tình, là Đạo Quân dưới tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn nhóm Bình Thiên, Huyền Hoàng cũng có tình cảm rất tốt với ngươi. Nhưng nếu ngươi nương tình không chỉ hại mạng mình cũng hại mạng sống của các sư đệ, sư muội.
Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân khom người vâng dạ:
- Đệ tử nhớ rồi, xin Tiên Tôn yên tâm.
Thanh Liên Tiên Tôn gật đầu, nhìn hướng Đế Lân:
- Đế Lân đạo hữu, ngươi còn gì cần bổ sung không?
Đế Lân lắc đầu, nói:
- Không có.
Khuôn mặt Thanh Liên Tiên Tôn hờ hững nói:
- Tốt, các người đi xuống chuẩn bị sẵn sàng, đừng lo cho ta và Đế Lân, giữ mạng mình là được.
Mọi người lui xuống.
Trên Đại La Thiên cũng tụ tập nhân tài, các Đạo Quân đến đông đủ. Mấy Thiên Quân cổ xưa như Đạo Vương, Huyền Hoàng, Thiên Ý, Đông Cực, Tinh Quang, Minh Thổ, Hạo Thiếu Quân, Thiếu Hư, Lạc Hoa Âm cũng có mặt.
Tình huống ở Đại La Thiên giống như Thanh Liên cung, Giang Nam giải thích nguyên nhân cho mọi người hiểu.
Giang Nam nói đến vô lượng sát kiếp:
- Sát kiếp hiện, ai nấy đều là chúng sinh, không thể nương tay. Dù là sư đồ gặp nhau, bạn cũ gặp mặt cũng chỉ có thể dốc sức chiến đấu. Nếu nương tình thì sẽ vĩnh viễn nằm xuống.
Mọi người im lặng.
Ngực Băng Liên Thánh Mẫu phập phồng, khẽ thở dài:
- Ta cứ nghĩ thời đại tiên đạo sẽ không kiếp không nạn, ai ngờ vẫn có sát kiếp.
Vạn Vật Đạo Tổ khom người, nhỏ giọng nói:
- Tại sao Thiên Tôn thả Tịch Diệt Đạo Nhân đi? Nếu Tịch Diệt Đạo Nhân còn sống là tai họa cho chúng ta nhất. Bây giờ thế lực các phương, Đạo Không và Vô Cực hợp sức, có hai Thiên Tôn này Tịch Diệt Đạo Nhân dựa vào thân thể Thần Mẫu thần khí tạo hóa có thể không ngừng sống lại Đạo Quân tiền sử. Dưới tay Đế và Tôn có hơn một trăm bốn mươi Đạo Quân Đạo Tôn, mỗi mình thế lực của chúng ta là yếu nhất.
Giang Nam im lặng giây lát sau truyền âm:
- Tịch Diệt Đạo Nhân luyện thành hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng, nếu Tịch Diệt Đạo Nhân chết thì hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng mất khống chế, sẽ diễn biến thành tịch diệt kiếp cuối cùng. Trước mắt mọi người còn chưa chuẩn bị, nếu tịch diệt kiếp cuối cùng bùng nổ sẽ không ai sống sót được.
Vạn Vật Đạo Tổ lạnh gáy.
- Tịch Diệt Đạo Nhân không khống chế được tịch diệt kiếp cuối cùng, sớmm uộn gì bản thân cũng biến thành tịch diệt kiếp, không còn tồn tại. Nhưng ta chưa chuẩn bị tốt, bây giờ Tịch Diệt Đạo Nhân chưa chết được.
Nguyên thủy chi khí mờ mịt biến đổi trong mắt Giang Nam, như chứa trí tuệ vô tận:
- Tuy thế lực chúng ta yếu nhất nhưng ta không thua bất cứ Thiên Tôn nào. Nếu ta xuống tay ác thì thế lực nào cũng sẽ bị ta đồ sạch! Thiên Tôn khác cũng vậy. Trận chiến này Thiên Tôn không dám hành động nông nỗi, cho nên Thiên Tôn sẽ không nhúng tay vào vô lượng sát kiếp mà kiềm chế lẫn nhau. Chỉ có các người là nguy hiểm nhất. Quân nhi, Quỷ bà bà, các người buộc phải động sát niệm.
Quân Đạo Nhân do dự một lúc thở dài. Quỷ Bà Thiên cũng than thở.
- Chia rẽ thì yếu, hợp sức thì mạnh. Các người xuống đi, mỗi người tự đưa thế lực của mình đến Tiên giới, đi tiên đình của Vân Liên, bảo vệ tiên đình.
Giang Nam bình tĩnh nói:
- Ta đã truyền âm thần thức cho đám người Tịch Diệt, Đạo Không, Vô Cực, Thanh Liên, Đế Lân. Không lâu sau các vị Thiên Tôn sẽ đến Đại La Thiên, ta và bọn họ ước hẹn với nhau, Thiên Tôn không được tham gia vào vô lượng sát kiếp.
Mọi người lĩnh mệnh hạ giới.
Lúc này trước Đạo Quân điện, một lũ linh quang bay đến, đáp xuống đất hóa thành đạo thân Giang Nam đi vào trong đại điện.
Giang Nam gặp Nguyên Mẫu Thiên Tôn, cười nói:
- Nguyên Mẫu đạo hữu, sáu Thiên Tôn sẽ đến Đại La Thiên cùng nhau bàn bạc vô lượng sát kiếp, đạo hữu cũng ở trong tai kiếp, hay đi thử xem?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn thấy Giang Nam là tức xì khói, cười khẩy nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn chậm đã! Ngươi dụ Thiên phi nhà ta đi đâu rồi?
Ánh mắt Giang Nam dịu dàng:
- Bây giờ Thiên phi ở trong Đại La Thiên, có phu nhân của ta làm bạn.
Giang Nam cười nói:
- Sao Nguyên Mẫu không ghé chơi?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn tức điên vỗ chưởng vào Giang Nam, mắng chửi:
- Thiên Tôn lưu manh! Giả dạng Đế Giang lừa gạt Thiên phi nhà ta!
Giang Nam né tránh một kích, cười hỏi:
- Tẩu tẩu làm sao vậy?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn kinh ngạc nói:
- Tẩu tẩu?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn tức giận:
- Ai là tẩu tẩu của ngươi?
Giang Nam cười nói:
- Nguyên Mẫu và lão thỏ kia có dính líu nhau, vậy chẳng phải là tẩu tẩu của ta sao?
Mặt Nguyên Mẫu Thiên Tôn đỏ hồng, sau đó sa sầm, cười khẩy nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi lừa gạt Thiên phi thì thôi, bây giờ còn muốn lừa cả ta? Năm xưa ta tưởng lầm ngươi là Đế Giang, nhưng trong Thông Thiên các, lão thỏ Công Dã đã thử thách ngươi sau đó buồn bã, hiển nhiên ngươi không phải Đế Giang. Bây giờ ngươi gặp khó khăn muốn đến nhờ ta lại giả mạo Đế Giang, muốn ta chống lưng cho ngươi!
Giang Nam mỉm cười nói:
- Ta không nói mình là Giang Thái Khư, là các người nghĩ ta là hắn. Tẩu tẩu, ta đến không phải vì giả làm Đế Giang lừa tẩu tẩu nhập bọn giúp ta qua kiếp này. Tẩu tẩu đã ở trong tai kiếp, nếu hai ta hợp sức thì còn hy vọng sống sót, còn không thì tẩu tẩu sẽ gặp nạ. Huống chi ta và tẩu tẩu có chút tình cảm.
- Phi! Đừng lôi kéo làm quen! Ngươi và ta có tình cảm gì?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lạnh lùng cười:
- Ngươi lừa nha đầu ngốc Thiên phi đi, muốn qua đó lôi kéo tình cảm để ta giúp ngươi sao? Dẹp đi, tại sao ta phải hợp tác với ngươi? Thế lực khác có ai không hơn ngươi? Liên minh với người khác chẳng phải càng tốt hơn?