Đế Tôn
Chương 2841: Vô lượng sát kiếp (2)
Luân Hồi Đạo Tôn lên tiếng:
- Nguyên Mẫu điện chủ, tuy Vô Cực điện chủ làm sai nhưng người trách Vô Cực điện chủ cũng vô ích. Bây giờ chỉ còn làm theo cách Cửu Tư đạo hữu đã nói.
Một nữ Đạo Tôn cổ xưa khác mở miệng nói:
- Đúng là chỉ còn con đường này. Càng bhiều cường giả chết thì kiếp uy càng nhỏ, dù Đạo Quân điện ta không nhập thế thì Tiên Quân, Đạo Tôn, Thiên Tôn Tiên giới sẽ không buông tha cho chúng ta. Bọn họ sẽ thừa dịp cùng tấn công Đạo Quân điện, giết hết chúng ta để hạ thấp kiếp uy!
Hai người này là một trong các tồn tại cổ xưa nhất Đạo Quân điện, thực lực tu vi gần Thiên Tôn, phe trung lập trong Đạo Quân điện. Hai người không nghiêng hướng Vô Cực Thiên Tôn, cũng không đứng về phía tương lai. Bây giờ hai người cũng lên tiếng, các Đạo Quân Đạo Tôn khác gật gù đồng ý.
Vẻ mặt Đạo Không Đạo Tôn trầm trọng:
- Người thiện bị ăn hiếp, ngựa hiền bị người cưỡi. Ta kết giao với Đế và Tôn, kết cuộc của ta là bằng chứng. Nếu các đạo hữu có lòng nhân từ thì tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn. Nguyên Mẫu, hôm nay ngươi giữ lòng lương thiện, sau này sẽ vì thế mà chết trong tay bọn họ.
Nguyên Mẫu điện chủ lắc đầu, khẽ thở dài:
- Nếu các người đã quyết định thì hỏi ta làm gì nữa? Các người muốn nhập thế, ta không ngăn cản được. Nhưng Đạo Quân điện này là hai vị điện chủ sơ đại để lại, các người không thể mang nó đi thời đại tiên đạo!
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn liếc nhau, ngầm hiểu.
Đạo Không Thiên Tôn hắng giọng:
- Nguyên Mẫu, bây giờ ngươi lẻ loi một mình, chúng ta muốn mang Đạo Quân điện đi thì ngươi không ngăn được.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười khẩy nói:
- Đương nhiên ta không ngăn các người được, nhưng muốn di chuyển Đạo Quân điện là không thể nào!
Nguyên Mẫu Thiên Tôn thu về pháp lực của mình chứa trong Đạo Quân điện, khoanh tay mặc kệ.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười nói:
- Nếu các ngươi có năng lực thì cứ mang Đạo Quân điện đến thời đại tiên đạo đi!
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn tập trung pháp lực chiếm nguyên tòa Đạo Quân điện, muốn di chuyển thần điện nhưng hoảng sợ phát hiện Đạo Quân điện vẫn đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười khẩy nói:
- Đạo Quân điện này là hai vị điện chủ sơ đại cùng các Đạo Quân thời đại nguyên đạo đưa đến đây. Pháp lực của bọn họ quán thông quá khứ, hiện tại, tương lai. Nếu các ngươi di chuyển Đạo Quân điện được nghĩa là thực lực đã vượt qua bọn họ. Vô Cực, Đạo Không, so với hai vị điện chủ sơ đại thì cảnh giới của các ngươi vẫn kém hơn một bậc!
- Hai mươi bảy ức năm rống, đại kiếp nạn đến, Đạo Quân điện sẽ xuất hiện trong thời đại tiên đạo, vẫn phải nhập thế!
Vô Cực Thiên Tôn đứng dậy, phất tay nói:
- Các vị, chúng ta cùng vào vô lượng sát kiếp, tranh đấu vì tương lai của mình đi!
Các Đạo Quân, Đạo Tôn, Thiên Quân đứng lên, đồng thanh kêu lên:
- Ta không vào vô lượng sát kiếp thì ai vào? Phải tranh một phen, vì bản thân, vì các đạo hữu! Giành một đường sống!
Đạo Không Thiên Tôn đứng lên, trầm giọng hỏi:
- Đi chung?
- Đi!
Mọi người nối đuôi nhau đi ra ngoài đại điện, các thân thể cực kỳ cường đại bay hướng thời đại tiên đạo.
Chớp mắt Đạo Quân điện trống rỗng chỉ còn một mình Nguyên Mẫu Thiên Tôn.
- Năm xưa hạo kiếp đến với thời đại nguyên đạo, Thiên Tôn, Đạo Tôn, Đạo Quân, Thiên Quân không phát động sát kiếp mà đồng lòng hợp sức chế tạo Đạo Quân điện.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn im lặng thật lâu sau cười khổ nói:
- Cường giả bây giờ mạnh hơn thời đại nguyên đạo, Thiên Tôn nhiều hơn tám người nhưng không suy nghĩ chế tạo pháp bảo hơn hẳn Đạo Quân điện mà tự tàn sát nhau.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi đều cho rằng dù chế tạo ra pháp bảo Đạo Quân điện cũng không thể độ qua kiếp số này sao?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn buông tiếng thở dài, một mình sống trong Đạo Quân điện, nhìn thời đại tiên đạo chảy xuôi trong dòng thời gian. Văn minh phồn hoa, rực rỡ biết bao, sinh linh vô cùng tận không hay biết mình đã ở trong kiếp số.
- Là ai định hưng vọng? Thịnh suy đến từ đâu? Một đêm gió mây tan, biến ảo thời không... Vô lượng sát kiếp hiện, ai có thể sống đến cuối cùng? Sau khi kiếp diệt chắc sạch sẽ không còn lại gì nữa.
Đại La Thiên Tiên giới, Giang Nam thôi diễn giây lát, thở ra.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Vô Cực Thiên Tôn thu hồi Vô Cực Đạo Trác khiến đại kiếp nạn đến chậm vài năm, không đến nỗi đè người ngộp thở. Nhưng các đợt sóng kiếp tiền sử vẫn đổ xô đến thời đại tiên đạo, mặc dù muộn vài năm vẫn không thể tránh khỏi. May mắn cho ta chút thời gian chuẩn bị, có thể trấn áp kiếp số cường giả dưới tay mình.
Giang Nam vội vàng rời khỏi Đạo Quân điện là vì bận trấn áp kiếp số cường giả dưới tay.
Đa số Đạo Quân chuyển thế tụ tập dưới tay Giang Nam như Thánh Ma, Vạn Chú, Quỷ Nhung, Lê Hoa, mười sáu Đạo Tôn trong Thiên Môn. Tất cả là Đạo Quân chuyển thế, có tổng cộng hai mươi người, cộng thêm Vạn Vật Đạo Tổ là hai mươi mốt.
Nếu sóng kiếp tiền sử tuôn đến Tiên giới thì những người này, bao gồm Vạn Vật Đạo Tổ không may mắn thoát khỏi, chắc chắn sẽ bị tịch diệt. Thế lực của Giang Nam sẽ bị cắt giảm một gần nửa.
Vô lượng sát kiếp nổi lên e rằng thế lực của Giang Nam sẽ bị cắt nát.
- Ta bỏ cảnh giới nguyên thủy trở về hiện tại nhưng vẫn không thể thay đổi lịch sử.
- Nhưng, ta tuyệt đối không cho phép chuyện xảy ra!
Thần thức Giang Nam khuếch tán triuệ hoán tất cả cường giả dưới tay mình. Trong vũ trụ ma giới, đám người Càn Khôn lão tổ, Quỷ Bà Thiên đang dẫn dắt đại quân đánh nhau cùng Đạo Tạng Đạo Quân. Đột nhiên trong đầu mọi người vang lên thanh âm, Càn Khôn lão tổ rút binh nay. Đại quân nghỉ ngơi hồi phục, chuẩn bị khải hoàn về triều.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ sợ hết hồn, vội chạy đến hỏi:
- Bây giờ hai vị quản lý đại quân tam giáo ta, mắt thấy sắp đắc thắng, tiêu diệt dư nghiệt Đạo Tạng, Tịch Diệt. Tại sao vào phút mấu chốt này lại Càn Nguyên Đạo Tôn?
Càn Khôn lão tổ không trả lời.
Lê Hoa Thánh Mẫu tiến lên nói:
- Hai vị giáo chủ, Thiên Tôn đại lão gia nhà ta truyền lệnh kêu chúng ta khải hoàn, đi Đại La Thiên yết kiến, buộc phải nghe theo.
Phục Sát giáo chủ giậm chân:
- Sắp thắng rồi mà các người lại đi chẳng khác nào thả hổ về rừng?
- Thiên Tôn có lệnh, không dám cãi.
Đám người Càn Khôn lão tổ quay về ngay, dẫn đại quân chạy đi Đại La Thiên. Không lâu sau đám người Kế Đố Ma Đế, Vạn Chú, Thánh ma vừa đánh vừa vận chuyển Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ trấn áp chú đạo tịch diệt kiếp vừa chạy về.
Mọi người gặp nhau, đi vào Tiên giới. Vân Liên nữ đế dẫn văn võ bá quan tiên triều đi Đại La Thiên. Bỉ Ngạn nương nương, Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân cũng dẫn cường giả dưới tay đến nơi.
Đến Nguyên Dục Thái Cực Thiên, bỗng thấy Vạn Vật Đạo Tổ, Khổ Hạnh giáo chủ đi Đại La Thiên. Giang Tuyết Tình dẫn nhiều lão quái vật Thiên Môn đi Đại La Thiên.
Mọi người phân vân phỏng đoán:
- Huy động nhân lực như vậy rốt cuộc xảy ra việc lớn như thế?
- Nguyên Mẫu điện chủ, tuy Vô Cực điện chủ làm sai nhưng người trách Vô Cực điện chủ cũng vô ích. Bây giờ chỉ còn làm theo cách Cửu Tư đạo hữu đã nói.
Một nữ Đạo Tôn cổ xưa khác mở miệng nói:
- Đúng là chỉ còn con đường này. Càng bhiều cường giả chết thì kiếp uy càng nhỏ, dù Đạo Quân điện ta không nhập thế thì Tiên Quân, Đạo Tôn, Thiên Tôn Tiên giới sẽ không buông tha cho chúng ta. Bọn họ sẽ thừa dịp cùng tấn công Đạo Quân điện, giết hết chúng ta để hạ thấp kiếp uy!
Hai người này là một trong các tồn tại cổ xưa nhất Đạo Quân điện, thực lực tu vi gần Thiên Tôn, phe trung lập trong Đạo Quân điện. Hai người không nghiêng hướng Vô Cực Thiên Tôn, cũng không đứng về phía tương lai. Bây giờ hai người cũng lên tiếng, các Đạo Quân Đạo Tôn khác gật gù đồng ý.
Vẻ mặt Đạo Không Đạo Tôn trầm trọng:
- Người thiện bị ăn hiếp, ngựa hiền bị người cưỡi. Ta kết giao với Đế và Tôn, kết cuộc của ta là bằng chứng. Nếu các đạo hữu có lòng nhân từ thì tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn. Nguyên Mẫu, hôm nay ngươi giữ lòng lương thiện, sau này sẽ vì thế mà chết trong tay bọn họ.
Nguyên Mẫu điện chủ lắc đầu, khẽ thở dài:
- Nếu các người đã quyết định thì hỏi ta làm gì nữa? Các người muốn nhập thế, ta không ngăn cản được. Nhưng Đạo Quân điện này là hai vị điện chủ sơ đại để lại, các người không thể mang nó đi thời đại tiên đạo!
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn liếc nhau, ngầm hiểu.
Đạo Không Thiên Tôn hắng giọng:
- Nguyên Mẫu, bây giờ ngươi lẻ loi một mình, chúng ta muốn mang Đạo Quân điện đi thì ngươi không ngăn được.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười khẩy nói:
- Đương nhiên ta không ngăn các người được, nhưng muốn di chuyển Đạo Quân điện là không thể nào!
Nguyên Mẫu Thiên Tôn thu về pháp lực của mình chứa trong Đạo Quân điện, khoanh tay mặc kệ.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười nói:
- Nếu các ngươi có năng lực thì cứ mang Đạo Quân điện đến thời đại tiên đạo đi!
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn tập trung pháp lực chiếm nguyên tòa Đạo Quân điện, muốn di chuyển thần điện nhưng hoảng sợ phát hiện Đạo Quân điện vẫn đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn cười khẩy nói:
- Đạo Quân điện này là hai vị điện chủ sơ đại cùng các Đạo Quân thời đại nguyên đạo đưa đến đây. Pháp lực của bọn họ quán thông quá khứ, hiện tại, tương lai. Nếu các ngươi di chuyển Đạo Quân điện được nghĩa là thực lực đã vượt qua bọn họ. Vô Cực, Đạo Không, so với hai vị điện chủ sơ đại thì cảnh giới của các ngươi vẫn kém hơn một bậc!
- Hai mươi bảy ức năm rống, đại kiếp nạn đến, Đạo Quân điện sẽ xuất hiện trong thời đại tiên đạo, vẫn phải nhập thế!
Vô Cực Thiên Tôn đứng dậy, phất tay nói:
- Các vị, chúng ta cùng vào vô lượng sát kiếp, tranh đấu vì tương lai của mình đi!
Các Đạo Quân, Đạo Tôn, Thiên Quân đứng lên, đồng thanh kêu lên:
- Ta không vào vô lượng sát kiếp thì ai vào? Phải tranh một phen, vì bản thân, vì các đạo hữu! Giành một đường sống!
Đạo Không Thiên Tôn đứng lên, trầm giọng hỏi:
- Đi chung?
- Đi!
Mọi người nối đuôi nhau đi ra ngoài đại điện, các thân thể cực kỳ cường đại bay hướng thời đại tiên đạo.
Chớp mắt Đạo Quân điện trống rỗng chỉ còn một mình Nguyên Mẫu Thiên Tôn.
- Năm xưa hạo kiếp đến với thời đại nguyên đạo, Thiên Tôn, Đạo Tôn, Đạo Quân, Thiên Quân không phát động sát kiếp mà đồng lòng hợp sức chế tạo Đạo Quân điện.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn im lặng thật lâu sau cười khổ nói:
- Cường giả bây giờ mạnh hơn thời đại nguyên đạo, Thiên Tôn nhiều hơn tám người nhưng không suy nghĩ chế tạo pháp bảo hơn hẳn Đạo Quân điện mà tự tàn sát nhau.
Nguyên Mẫu Thiên Tôn lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi đều cho rằng dù chế tạo ra pháp bảo Đạo Quân điện cũng không thể độ qua kiếp số này sao?
Nguyên Mẫu Thiên Tôn buông tiếng thở dài, một mình sống trong Đạo Quân điện, nhìn thời đại tiên đạo chảy xuôi trong dòng thời gian. Văn minh phồn hoa, rực rỡ biết bao, sinh linh vô cùng tận không hay biết mình đã ở trong kiếp số.
- Là ai định hưng vọng? Thịnh suy đến từ đâu? Một đêm gió mây tan, biến ảo thời không... Vô lượng sát kiếp hiện, ai có thể sống đến cuối cùng? Sau khi kiếp diệt chắc sạch sẽ không còn lại gì nữa.
Đại La Thiên Tiên giới, Giang Nam thôi diễn giây lát, thở ra.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Vô Cực Thiên Tôn thu hồi Vô Cực Đạo Trác khiến đại kiếp nạn đến chậm vài năm, không đến nỗi đè người ngộp thở. Nhưng các đợt sóng kiếp tiền sử vẫn đổ xô đến thời đại tiên đạo, mặc dù muộn vài năm vẫn không thể tránh khỏi. May mắn cho ta chút thời gian chuẩn bị, có thể trấn áp kiếp số cường giả dưới tay mình.
Giang Nam vội vàng rời khỏi Đạo Quân điện là vì bận trấn áp kiếp số cường giả dưới tay.
Đa số Đạo Quân chuyển thế tụ tập dưới tay Giang Nam như Thánh Ma, Vạn Chú, Quỷ Nhung, Lê Hoa, mười sáu Đạo Tôn trong Thiên Môn. Tất cả là Đạo Quân chuyển thế, có tổng cộng hai mươi người, cộng thêm Vạn Vật Đạo Tổ là hai mươi mốt.
Nếu sóng kiếp tiền sử tuôn đến Tiên giới thì những người này, bao gồm Vạn Vật Đạo Tổ không may mắn thoát khỏi, chắc chắn sẽ bị tịch diệt. Thế lực của Giang Nam sẽ bị cắt giảm một gần nửa.
Vô lượng sát kiếp nổi lên e rằng thế lực của Giang Nam sẽ bị cắt nát.
- Ta bỏ cảnh giới nguyên thủy trở về hiện tại nhưng vẫn không thể thay đổi lịch sử.
- Nhưng, ta tuyệt đối không cho phép chuyện xảy ra!
Thần thức Giang Nam khuếch tán triuệ hoán tất cả cường giả dưới tay mình. Trong vũ trụ ma giới, đám người Càn Khôn lão tổ, Quỷ Bà Thiên đang dẫn dắt đại quân đánh nhau cùng Đạo Tạng Đạo Quân. Đột nhiên trong đầu mọi người vang lên thanh âm, Càn Khôn lão tổ rút binh nay. Đại quân nghỉ ngơi hồi phục, chuẩn bị khải hoàn về triều.
Đinh Linh Đạo Mẫu giáo chủ, Phục Sá giáo chủ sợ hết hồn, vội chạy đến hỏi:
- Bây giờ hai vị quản lý đại quân tam giáo ta, mắt thấy sắp đắc thắng, tiêu diệt dư nghiệt Đạo Tạng, Tịch Diệt. Tại sao vào phút mấu chốt này lại Càn Nguyên Đạo Tôn?
Càn Khôn lão tổ không trả lời.
Lê Hoa Thánh Mẫu tiến lên nói:
- Hai vị giáo chủ, Thiên Tôn đại lão gia nhà ta truyền lệnh kêu chúng ta khải hoàn, đi Đại La Thiên yết kiến, buộc phải nghe theo.
Phục Sát giáo chủ giậm chân:
- Sắp thắng rồi mà các người lại đi chẳng khác nào thả hổ về rừng?
- Thiên Tôn có lệnh, không dám cãi.
Đám người Càn Khôn lão tổ quay về ngay, dẫn đại quân chạy đi Đại La Thiên. Không lâu sau đám người Kế Đố Ma Đế, Vạn Chú, Thánh ma vừa đánh vừa vận chuyển Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ trấn áp chú đạo tịch diệt kiếp vừa chạy về.
Mọi người gặp nhau, đi vào Tiên giới. Vân Liên nữ đế dẫn văn võ bá quan tiên triều đi Đại La Thiên. Bỉ Ngạn nương nương, Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân cũng dẫn cường giả dưới tay đến nơi.
Đến Nguyên Dục Thái Cực Thiên, bỗng thấy Vạn Vật Đạo Tổ, Khổ Hạnh giáo chủ đi Đại La Thiên. Giang Tuyết Tình dẫn nhiều lão quái vật Thiên Môn đi Đại La Thiên.
Mọi người phân vân phỏng đoán:
- Huy động nhân lực như vậy rốt cuộc xảy ra việc lớn như thế?