Đế Tôn
Chương 2363: Đường trời sao
Giang Nam sưu tầm tranh trời sao, tiếc rằng khi hắn chuyện gì Đô Thiên Cổ Thần thì ký ức về chuyện này bị gã đốt hết.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Không phải trấn áp Hỗn Độn Ôn Đế vậy sẽ là gì? Đi đến tận cùng trời sao liền biết!
Con đường trời sao này rất dài, đi đến cuối cùng Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng hoang ợ nhìn trời sao. Từng sợi xích hỗn độn xuyên qua các ngôi sao xâu chuỗi chúng nó lại, có chín mươi chín sợi xích xâu các ngôi sao thành hàng, hợp thành một con đường đi thông phương xa.
Bọn họ đi trong đường hầm, các ngôi sao to hỗn độn thường lóe sáng, nhấp nháy phù văn đại đạo cổ xưa, áp chế tu vi ba người, khiến pháp lực của họ ém chặt trong cơ thể không nhúc nhích một li.
Dù hàng ức thời gian trôi qua thì những phong ấn vẫn chất chứa năng lượng vô cùng kinh khủng.
Đi đến đây ba người rất giật mình, tận cùng trời sao này, thứ bị trấn áp chắc chắn không đơn giản, có lẽ siêu khủng bố.
- Cẩn thận chút, ta linh cảm không amy.
Lòng Ma Thiên Tiên Quân thấp thỏm:
- Giáo chủ, ngươi và ta đều là đẳng cấp Tiên Quân, trong Tiên giới, Hỗn Độn thiên quốc là nhân vật hiếm hoi như lông phượng sừng lân. Chúng ta đi trong đường hầm này bị trấn áp không thể thi triển pháp lực, có thể tưởng tượng tồn tại bị nhốt tại đây khủng bố cỡ nào.
Giang Nam gật đầu, nói:
- Chuyện đến nước này chúng ta chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Không biết qua bao lâu, bọn họ đến tận cùng đường trời sao. Ngước lên nhìn, chín mươi chín sợi xích sao bị kéo căng, xuyên qua hư không hỗn độn, biến mất.
Từng sợi xích sao biến mất trong vòng xoáy cuối con đường, không biết bên dưới vòng xoáy là cái gì.
Các sợi xích trói thứ gì đó bên dưới vòng xoáy.
Uy thế vòng xoáy nội liễm, không ai biết uy lực của nó mạnh đến mức nào.
Nếu uy lực quá mạnh, Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng vào trong vòng xoáy sẽ bị cắt nát không chừa mẩu xương.
Giang Nam lên tiếng:
- Linh Lung, hẫy lấy cây cột hỗn độn ngọc ra.
Linh Lung đạo đồng vội lấy cây cột hỗn độn ngọc mình giữ ra. Giang Nam quát khẽ, cơ thể biến cao to ôm cây cột đâm vào vòng xoáy.
Tiếng ma sát chói tai vang lên, cây cột hỗn độn ngọc rung bần bật, gần như bị hút vào vòng xoáy, Giang Nam rất vất vả kéo lên. Ba người nhìn bên trên cây cột. Cột ngọc cực kỳ cứng rắn như bị quái vật gì gặm cắn, lởm chởm nham nhở, bị vòng xoáy cắt nát.
Nếu thời gian lâu e rằng cây cột hỗn độn ngọc bị cắt đứt hoàn toàn.
Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng hoảng sợ nhìn nhau.
Ma Thiên Tiên Quân lắc đầu, nói:
- Tuy cơ thể của ta mạnh nhưng không vượt qua vòng xoáy này được, nếu có thể dùng pháp lực thì còn cơ may. Cơ thể của giáo chủ mạnh hơn ta nhưng chắc cũng không xuyên qua vòng xoáy được. Nhưng kiếm của giáo chủ có thể xuyên qua, nếu ba chúng ta ẩn thân trong không gian thần kiếm là sẽ vượt qua vòng xoáy.
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Nguyên thủy chứng đạo kiếm của ta là thực tâm.
Vẻ mặt Ma Thiên Tiên Quân quái dị, lạc giọng hỏi:
- Thực tâm? Ngươi không mở thời không trong thần kiếm kia?
Giang Nam ủ rũ nói:
- Có thể luyện hóa trụ hoang thần thạch đã là quá mức, ai có thể mở thơi không trong đó? Hơn nữa tại đây pháp lực của chúng ta bị trấn áp, ai có pháp lực khởi động thanh kiếm này?
Ma Thiên Tiên Quân ngạc nhiên. Trụ hoang thần thạch là tài liệu cứng rắn nhất, chỉ trong tịch diệt kiếp mới sinh ra loại thần thạch này, đúng là khó thể khai phá thời không trong thân kiếm.
Bọn họ không có pháp lực khởi động nguyên thủy chứng đạo kiếm, nếu ẩn thân trong kiếm cũng sẽ bị vòng xoáy giam cầm sâu bên trong, suốt đời bị nhốt chết.
Giang Nam nhíu mày nhìn vòng xoáy, trầm giọng nói:
- Ma Thiên sư huynh, Linh Lung, các người núp trong tử phủ của ta đi. Để ta thử xem có xuyên qua được không.
Linh Lung đạo đồng sợ hết hồn nói:
- Lão gia, lỡ như người không chống nổi...
Giang Nam lấy nguyên thủy chứng đạo kiếm ra, cười hỏi lại:
- Chúng ta có đường khác để đi sao?
Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng cắn răng, lần lượt bay vào tử phủ trên trán Giang Nam.
Giang Nam thụt lùi mấy vạn dặm, hít sâu, gồng mình nổi cơ bắp cục cục như có con rồng to dưới làn da mấpháp môn áy. Giang Nam bỗng nhảy vọt lên chạy nhanh tới cuối con đường.
Giang Nam sải bước ngày càng dài, tốc độ càng lúc càng nhanh, quanh thân phát ra tiếng sấm, điều động tất cả sức mạnh cơ bắp. Giang Nam gầm rống, nhanh chóng xoay tít như con quay nhảy vào vòng xoáy.
Ầm!
Hướng vòng xoáy quay cùng chiều với Giang Nam nên sức cắt yếu nhiều. Giang Nam tựa mũi khoan to, dùng nguyên thủy chứng đạo kiếm làm tiên phong chui sâu vào vòng xoáy.
Nhưng Giang Nam càng vào sâu bên trong vòng xoáy thì tốc độ di chuyển chậm dần, vòng xoáy quay nhanh hơn. Da Giang Nam rách toác, từng miếng thịt bị xé khỏi khúc xương.
Giang Nam rít gào, cơ thể liên tục phục hồi rồi lại bị xé rách, hắn dốc sức chui xuống dưới.
Dần dần tốc độ cơ thể lành lặn không bằng tốc độ phá hoại. Giang Nam huơ nguyên thủy chứng đạo kiếm bảo vệ cơ thể mình nhưng chỉ giảm bớt tốc độ chết.
Khi Giang Nam sắp không chịu nổi nữa thì trong vòng xoáy mơ hồ bay ra tịch diệt chi khí, rất yếu, nhưng chui vào người Giang Nam làm trấn áp pháp lực lỏng một chút.
- Hơi thở tịch diệt, tại sao chỗ này có hơi thở tịch diệt?
Hơi thở tịch diệt kiếp khiến người sợ hãi né tránh còn không kịp, lực lượng trấn áp trong đường trời sao này cũng bị hơi thở tịch diệt kiếp xâm thực. Nhưng đối với Giang Nam thì tịch diệt chi khí là thứ siêu bổ, càng vào sâu bên trong thì hơi thở tịch diệt càng đậm đặc, đường trời sao áp chế hắn càng nhỏ dần.
Uy lực nguyên thủy chứng đạo kiếm ngày càng mạnh, kiếm quay quanh người Giang Nam ngăn cản vòng xoáy xé rách. Giang Nam yên lòng, tiếp tục chui xuống đáy vòng xoáy.
Cuối cùng Giang Nam lao ra khỏi vòng xoáy, người lơ lửng trong không gian.
- May mắn có hơi thở tịch diệt triệt tiêu một phần lực lượng trấn áp trong đường trời sao, nếu không ta sẽ dữ nhiều lành ít.
Giang Nam mời Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng ra tử phủ. Ba người nhìn bốn phía. Bọn họ vào một vũ trụ tử vong, ngôi sao cách mặt đất rất gần, những vì sao trở nên to lớn vô cùng. Giữa không trung hay có ngôi sao kéo cái đuôi lửa rớt xuống làm địa thủy phong hỏa tuôn ra.
Không chỉ thế, tịch diệt kiếp tàn phá nơi này, khắp chốn là hơi thở thiên nhân ngũ suy. Các tịch diệt ma nhãn khổng lồ chuyển động, cắn nuốt tất cả những gì chúng nó gặp.
Đây là vũ trụđiêu tàn đang chết.
Đường hầm trời sao bị kéo căng chui vào sâu trong một tịch diệt ma nhãn.
- Ha ha ha ha ha ha! Là hậu bối Hỗn Độn thần tộc đến sao?
Trong tịch diệt ma nhãn phát ra tiếng cười khiến người lạnh gáy:
- Bất Không trấn áp ta quá lâu, ha ha ha ha ha ha! Bất Không phái ba tiểu quỷ các ngươi đến nhặt xác cho ta sao? Quá khinh thường ta! Hắn không ngờ rằng ta nhờ vào tịch diệt kiếp sinh ra khi vũ trụ hắn sáng tạo bị hủy diệt để phá vỡ trấn áp của hắn!
Giang Nam kinh ngạc nói:
- Là Bất Không Đạo Nhân trấn áp người này tại đây? Nơi này là vũ trụ Bất Không Đạo Nhân mở ra, tức là mảnh đất bỏ hoang?
Giang Nam thầm nghĩ:
- Không phải trấn áp Hỗn Độn Ôn Đế vậy sẽ là gì? Đi đến tận cùng trời sao liền biết!
Con đường trời sao này rất dài, đi đến cuối cùng Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng hoang ợ nhìn trời sao. Từng sợi xích hỗn độn xuyên qua các ngôi sao xâu chuỗi chúng nó lại, có chín mươi chín sợi xích xâu các ngôi sao thành hàng, hợp thành một con đường đi thông phương xa.
Bọn họ đi trong đường hầm, các ngôi sao to hỗn độn thường lóe sáng, nhấp nháy phù văn đại đạo cổ xưa, áp chế tu vi ba người, khiến pháp lực của họ ém chặt trong cơ thể không nhúc nhích một li.
Dù hàng ức thời gian trôi qua thì những phong ấn vẫn chất chứa năng lượng vô cùng kinh khủng.
Đi đến đây ba người rất giật mình, tận cùng trời sao này, thứ bị trấn áp chắc chắn không đơn giản, có lẽ siêu khủng bố.
- Cẩn thận chút, ta linh cảm không amy.
Lòng Ma Thiên Tiên Quân thấp thỏm:
- Giáo chủ, ngươi và ta đều là đẳng cấp Tiên Quân, trong Tiên giới, Hỗn Độn thiên quốc là nhân vật hiếm hoi như lông phượng sừng lân. Chúng ta đi trong đường hầm này bị trấn áp không thể thi triển pháp lực, có thể tưởng tượng tồn tại bị nhốt tại đây khủng bố cỡ nào.
Giang Nam gật đầu, nói:
- Chuyện đến nước này chúng ta chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Không biết qua bao lâu, bọn họ đến tận cùng đường trời sao. Ngước lên nhìn, chín mươi chín sợi xích sao bị kéo căng, xuyên qua hư không hỗn độn, biến mất.
Từng sợi xích sao biến mất trong vòng xoáy cuối con đường, không biết bên dưới vòng xoáy là cái gì.
Các sợi xích trói thứ gì đó bên dưới vòng xoáy.
Uy thế vòng xoáy nội liễm, không ai biết uy lực của nó mạnh đến mức nào.
Nếu uy lực quá mạnh, Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng vào trong vòng xoáy sẽ bị cắt nát không chừa mẩu xương.
Giang Nam lên tiếng:
- Linh Lung, hẫy lấy cây cột hỗn độn ngọc ra.
Linh Lung đạo đồng vội lấy cây cột hỗn độn ngọc mình giữ ra. Giang Nam quát khẽ, cơ thể biến cao to ôm cây cột đâm vào vòng xoáy.
Tiếng ma sát chói tai vang lên, cây cột hỗn độn ngọc rung bần bật, gần như bị hút vào vòng xoáy, Giang Nam rất vất vả kéo lên. Ba người nhìn bên trên cây cột. Cột ngọc cực kỳ cứng rắn như bị quái vật gì gặm cắn, lởm chởm nham nhở, bị vòng xoáy cắt nát.
Nếu thời gian lâu e rằng cây cột hỗn độn ngọc bị cắt đứt hoàn toàn.
Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng hoảng sợ nhìn nhau.
Ma Thiên Tiên Quân lắc đầu, nói:
- Tuy cơ thể của ta mạnh nhưng không vượt qua vòng xoáy này được, nếu có thể dùng pháp lực thì còn cơ may. Cơ thể của giáo chủ mạnh hơn ta nhưng chắc cũng không xuyên qua vòng xoáy được. Nhưng kiếm của giáo chủ có thể xuyên qua, nếu ba chúng ta ẩn thân trong không gian thần kiếm là sẽ vượt qua vòng xoáy.
Giang Nam lắc đầu, nói:
- Nguyên thủy chứng đạo kiếm của ta là thực tâm.
Vẻ mặt Ma Thiên Tiên Quân quái dị, lạc giọng hỏi:
- Thực tâm? Ngươi không mở thời không trong thần kiếm kia?
Giang Nam ủ rũ nói:
- Có thể luyện hóa trụ hoang thần thạch đã là quá mức, ai có thể mở thơi không trong đó? Hơn nữa tại đây pháp lực của chúng ta bị trấn áp, ai có pháp lực khởi động thanh kiếm này?
Ma Thiên Tiên Quân ngạc nhiên. Trụ hoang thần thạch là tài liệu cứng rắn nhất, chỉ trong tịch diệt kiếp mới sinh ra loại thần thạch này, đúng là khó thể khai phá thời không trong thân kiếm.
Bọn họ không có pháp lực khởi động nguyên thủy chứng đạo kiếm, nếu ẩn thân trong kiếm cũng sẽ bị vòng xoáy giam cầm sâu bên trong, suốt đời bị nhốt chết.
Giang Nam nhíu mày nhìn vòng xoáy, trầm giọng nói:
- Ma Thiên sư huynh, Linh Lung, các người núp trong tử phủ của ta đi. Để ta thử xem có xuyên qua được không.
Linh Lung đạo đồng sợ hết hồn nói:
- Lão gia, lỡ như người không chống nổi...
Giang Nam lấy nguyên thủy chứng đạo kiếm ra, cười hỏi lại:
- Chúng ta có đường khác để đi sao?
Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng cắn răng, lần lượt bay vào tử phủ trên trán Giang Nam.
Giang Nam thụt lùi mấy vạn dặm, hít sâu, gồng mình nổi cơ bắp cục cục như có con rồng to dưới làn da mấpháp môn áy. Giang Nam bỗng nhảy vọt lên chạy nhanh tới cuối con đường.
Giang Nam sải bước ngày càng dài, tốc độ càng lúc càng nhanh, quanh thân phát ra tiếng sấm, điều động tất cả sức mạnh cơ bắp. Giang Nam gầm rống, nhanh chóng xoay tít như con quay nhảy vào vòng xoáy.
Ầm!
Hướng vòng xoáy quay cùng chiều với Giang Nam nên sức cắt yếu nhiều. Giang Nam tựa mũi khoan to, dùng nguyên thủy chứng đạo kiếm làm tiên phong chui sâu vào vòng xoáy.
Nhưng Giang Nam càng vào sâu bên trong vòng xoáy thì tốc độ di chuyển chậm dần, vòng xoáy quay nhanh hơn. Da Giang Nam rách toác, từng miếng thịt bị xé khỏi khúc xương.
Giang Nam rít gào, cơ thể liên tục phục hồi rồi lại bị xé rách, hắn dốc sức chui xuống dưới.
Dần dần tốc độ cơ thể lành lặn không bằng tốc độ phá hoại. Giang Nam huơ nguyên thủy chứng đạo kiếm bảo vệ cơ thể mình nhưng chỉ giảm bớt tốc độ chết.
Khi Giang Nam sắp không chịu nổi nữa thì trong vòng xoáy mơ hồ bay ra tịch diệt chi khí, rất yếu, nhưng chui vào người Giang Nam làm trấn áp pháp lực lỏng một chút.
- Hơi thở tịch diệt, tại sao chỗ này có hơi thở tịch diệt?
Hơi thở tịch diệt kiếp khiến người sợ hãi né tránh còn không kịp, lực lượng trấn áp trong đường trời sao này cũng bị hơi thở tịch diệt kiếp xâm thực. Nhưng đối với Giang Nam thì tịch diệt chi khí là thứ siêu bổ, càng vào sâu bên trong thì hơi thở tịch diệt càng đậm đặc, đường trời sao áp chế hắn càng nhỏ dần.
Uy lực nguyên thủy chứng đạo kiếm ngày càng mạnh, kiếm quay quanh người Giang Nam ngăn cản vòng xoáy xé rách. Giang Nam yên lòng, tiếp tục chui xuống đáy vòng xoáy.
Cuối cùng Giang Nam lao ra khỏi vòng xoáy, người lơ lửng trong không gian.
- May mắn có hơi thở tịch diệt triệt tiêu một phần lực lượng trấn áp trong đường trời sao, nếu không ta sẽ dữ nhiều lành ít.
Giang Nam mời Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng ra tử phủ. Ba người nhìn bốn phía. Bọn họ vào một vũ trụ tử vong, ngôi sao cách mặt đất rất gần, những vì sao trở nên to lớn vô cùng. Giữa không trung hay có ngôi sao kéo cái đuôi lửa rớt xuống làm địa thủy phong hỏa tuôn ra.
Không chỉ thế, tịch diệt kiếp tàn phá nơi này, khắp chốn là hơi thở thiên nhân ngũ suy. Các tịch diệt ma nhãn khổng lồ chuyển động, cắn nuốt tất cả những gì chúng nó gặp.
Đây là vũ trụđiêu tàn đang chết.
Đường hầm trời sao bị kéo căng chui vào sâu trong một tịch diệt ma nhãn.
- Ha ha ha ha ha ha! Là hậu bối Hỗn Độn thần tộc đến sao?
Trong tịch diệt ma nhãn phát ra tiếng cười khiến người lạnh gáy:
- Bất Không trấn áp ta quá lâu, ha ha ha ha ha ha! Bất Không phái ba tiểu quỷ các ngươi đến nhặt xác cho ta sao? Quá khinh thường ta! Hắn không ngờ rằng ta nhờ vào tịch diệt kiếp sinh ra khi vũ trụ hắn sáng tạo bị hủy diệt để phá vỡ trấn áp của hắn!
Giang Nam kinh ngạc nói:
- Là Bất Không Đạo Nhân trấn áp người này tại đây? Nơi này là vũ trụ Bất Không Đạo Nhân mở ra, tức là mảnh đất bỏ hoang?