Đế Tôn
Chương 2297: Hỗn Độn tổ thần (1)
Mà hiện tại đánh nát tiên đạo linh căn, rốt cuộc để cho đạo tâm của hắn đạt tới cảnh giới cực hạn trước nay chưa từng có, chưa từng suy nghĩ đến, chỉ cảm thấy giờ khắc này phảng phất là vừa sải bước bước ra, bước ra một cái càn khôn sáng sủa, thiên địa thông thấu!
Một bước này bước ra chính là mệnh ta do ta mà không do trời, không hề bị bất luận kẻ nào nắm ở trong tay!
Hồng mông đạo chủng rơi vào trong đạo quả đạo cung của hắn, chủng vào nguyên thần dưới chân, liền lập tức bắt đầu nảy mầm, lúc gốc hồng mông đạo chủng này nảy mầm, Giang Nam lập tức cảm giác được cảm ngộ về hồng mông đại đạo vô cùng phức tạp, vô cùng phong phú vọt tới!
Những cảm ngộ này có bí hiểm, có dễ hiểu, có cao thâm, thẳng tới bản chất của hồng mông, thậm chí vượt qua Hồng mông đại đạo cấp bậc Thiên Quân, đạt tới một loại trình độ không thể lường được!
Mà Hồng mông đại đạo tầng thấp, thậm chí là thấp đến tầng thứ thần minh, thấp đến loại tầng thứ mà lúc Giang Nam vừa mới tiếp xúc hồng mông đại đạo, rõ ràng nhất, dễ hiểu nhất.
Bất quá loại đại đạo rõ ràng dễ hiểu này lại vừa vặn là thứ mà Giang Nam cần nhất, lĩnh ngộ của hắn đối với Hồng mông đạo đạo chủ yếu là tới từ Hồng Mông Tam Thánh Kinh của Ma Ha cổ thần cùng Tiên Thiên Bát Cảnh huyền công của Lan Lăng thần hoàng, cùng với Bất Không đại đạo của Bất Không đạo nhân, cũng không có đem hồng mông đại đạo lĩnh ngộ đến thập phần toàn diện.
Đem so sánh với những Hỗn Độn Cổ Thần khác, thành tựu của hắn ở trên hồng mông đại đạo còn hết sức yếu kém, bởi vì căn cơ của hắn quá kém.
Mà trong gốc hồng mông đạo chủng này, trụ cột của hồng mông đại đạo lại ẩn chứa cực kỳ toàn diện, nhất của đem chỗ không đủ của hắn nhất nhất bù vào!
Hiệu quả như vậy thậm chí so sánh với hiệu quả do Đế Giang linh căn mang lai phải tốt hơn không chỉ gấp trăm lần!
Tinh thần Giang Nam đại chấn, cảm giác mất mát cùng suy yếu khổng lồ lúc trước liền là bị quét sạch, trong đạo quả đạo cung của hắn truyền đến tiếng sấm oanh long long, phảng phất xuân lôi nổ vang, chỉ thấy đạo cung ở trong đại đạo cảm ngộ của hồng mông đạo chủng tràn ra đang không ngừng khuếch trương, càng ngày càng rộng, càng ngày càng bát ngát!
Oanh long long!
Từng tòa hồng mông sơn đột ngột từ mặt đất mọc lên, trên bầu trời có hỗn độn đại nhật, hỗn độn minh nguyệt treo cao, có hồng mông tinh thần, tinh hà đảo ngược, có hỗn độn phong đang quét qua bừa bãi, trên đại địa có hỗn độn hải, có hỗn độn đại hà đang chảy nhanh!
Thậm chí ở dưới cảm ứng của miếng hồng mông đạo chủng này, Giang Nam còn chứng kiến một tôn Hỗn Độn Cổ Thần từ trong thiên địa của đạo quả đạo cung ngưng tụ, đản sinh, nhục thân vĩ ngạn, trời sinh thần thánh!
- Tổ Thần!
Từng tôn Hỗn Độn Cổ Thần ngửa mặt lên trời trường khiếu, hướng Nguyên thủy nguyên thần của Giang Nam hạ bái, những Hỗn Độn Cổ Thần này chỉ là hư ảnh, nhưng mà ngưng tụ cao độ, cơ hồ muốn ngưng tụ thành thực chất, tựa như muốn hóa thành tồn tại chân thật!
- Tổ Thần?
Giang Nam giật mình ngạc nhiên, đột nhiên cười ha ha, trong lồng ngực có một loại hào tình đang kích động:
- Đúng vậy, đây mới là Tổ Thần, mới là Tổ Thần của Hỗn Độn Cổ Thần!
Hắn lúc trước đối với La Đà cổ thần tự xưng Tổ Thần vốn là có chút hiềm nghi khoác lác, nhưng mà hiện tại hắn hoàn toàn có thể nói mình là Tổ thần của Hỗn Độn Cổ Thần, không còn là khoác lác, không còn là dát vàng lên trên mặt của mình!
Hồng mông đạo chủng ở trong đạo cung của hắn mọc rễ nảy mầm, hắn liền có căn cơ của Hỗn độn tổ thần!
Đạo cung còn là dang không ngừng chấn động, trong đạo cung của hắn hồng mông đại đạo mờ mịt, đem phiến thiên địa này chống lên càng ngày càng cao, càng ngày càng vững chắc, diễn sinh ra Hỗn Độn Cổ Thần càng ngày càng nhiều, cùng với tiên thiên chư thần khác cùng nhau trấn thủ đạo cung!
Ông!
Hồng mông đạo chủng sinh trưởng, chỉ thấy cây non dần dần hóa thành một gcos tử sắc tiểu thụ, cành lá mọc ra Giang Nam nhất thời cảm ứng được hồng mông đại đạo của mình đang bỗng nhiên mà tăng mạnh!
Hắn kể từ khi bước vào cảnh giới Thần Vương, liền mượn đại đạo nguyên dịch tu luyện, tu vi một đường tiến mạnh, cơ hồ không dừng lại ở thời kỳ hư nhược của Thần Vương, liền trực tiếp bước vào cảnh giới sơ kỳ Tiên Vương!
Trước khi hắn luyện hóa cái đạo chủng này, Giang Nam đã sắp đạt tới cảnh giới Tiên Vương trung kỳ, loại tốc độ này có thể nói là thần tốc!
Mà hiện tại hắn nhận được hồng mông đạo quả gia trì đạo cung, nhất thời xông vào cảnh giới Tiên Vương trung kỳ!
Loại thành tựu này làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi!
Phải biết rằng Tiên Vương của Tiên giới ba mươi sáu châu không người nào không phải là bị vây ở cảnh giới Tiên Vương dài đến trên ức năm, mà người đạt tới cảnh giới Tiên Vương đại viên mãn mới bất qá là mười ba người mà thôi. Có thể thấy được cảnh giới Tiên Vương này là khó tu luyện bậc nào!
Mà hắn ở trong mấy này liền trực tiếp tu luyện tới Tiên Vương trung kỳ, đã giảm bớt đi thời gian mấy ngàn vạn năm cho tới ức năm!
- Quả nhiên cơ duyên người khác cho thủy chung không bằng chính mình đoạt lấy!
Giang Nam cười ha ha, đột nhiên Thiên Quân chi môn chấn động, chỉ thấy một tòa mon hộ cổ phác to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, một tiếng ầm vàng rơi xuống mặt đất, đứng vững ở trung ương phiến không gian này.
Lần này ngoài dự đoán chính là bên trong cửa cũng không bay ra tiên quang đem người cuốn đi, chỉ thấy tòa đại môn này ầm ầm mở rộng, lộ ra một cái đạo lộ thật dài, hai bên đường là hỗn độn hải, mà cuối đường lại là một tòa cung điện.
Kỳ quái chính là tòa môn hộ này tựa hồ cũng không cấm người không có đạo phù tiến vào, hơn nữa môn hộ này phảng phất liên tiếp với không gian ngoại giới, Giang Nam đã thấy mấy cái Tiên Vương quen thuộc đi vào trong môn hộ, mà mấy Tiên Vương này lại không tiến nhập Thiên Quân chi môn, trong đó thậm chí còn có một người quen cũ, Phượng Nghi tiên vương.
- Cái môn hộ này cũng không phải là môn hộ chân thực, mà là lấy đại pháp lực ngưng tụ mà thành, trong Thiên Quân chi môn có một tòa, thí luyện chi địa ở bên ngoài cũng có một tòa.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Đúng rồi, đây cũng không phải cái gọi là Đạo Quân chi môn, mà là địa phương sử dụng ngọc phù!
Hắn không khỏi tim đập thình thịch, ngọc phù là Đế, Tôn cùng Bất Không đạo nhân lưu lại, biến ảo thành tiên thú, dùng để khảo nghiệm cường giả tiến nhập nguyên thủy chi địa. Loại ngọc phù này Giang Nam cũng góp nhặt không ít, một mực không có chỗ dùng.
Thiên Quân chi môn, đã có người tiến vào trong môn hộ này, hướng tòa cung điện kia đi tới.
- Bát Tiên Quân!
Giang Nam vốn muốn đợi chờ sau khi Băng Liên thánh mẫu thu năm gốc tiên đạo linh căn hì cùng nhau tiến vào tòa môn hộ này, đột nhiên thấy đám người Tử Tiêu, Câu Trần, Hậu Thổ, trong lòng không khỏi sát cơ mãnh liệt, lúc này vươn người đứng dậy, hướng bên trong tòa môn hộ đi tới.
Một bước này bước ra chính là mệnh ta do ta mà không do trời, không hề bị bất luận kẻ nào nắm ở trong tay!
Hồng mông đạo chủng rơi vào trong đạo quả đạo cung của hắn, chủng vào nguyên thần dưới chân, liền lập tức bắt đầu nảy mầm, lúc gốc hồng mông đạo chủng này nảy mầm, Giang Nam lập tức cảm giác được cảm ngộ về hồng mông đại đạo vô cùng phức tạp, vô cùng phong phú vọt tới!
Những cảm ngộ này có bí hiểm, có dễ hiểu, có cao thâm, thẳng tới bản chất của hồng mông, thậm chí vượt qua Hồng mông đại đạo cấp bậc Thiên Quân, đạt tới một loại trình độ không thể lường được!
Mà Hồng mông đại đạo tầng thấp, thậm chí là thấp đến tầng thứ thần minh, thấp đến loại tầng thứ mà lúc Giang Nam vừa mới tiếp xúc hồng mông đại đạo, rõ ràng nhất, dễ hiểu nhất.
Bất quá loại đại đạo rõ ràng dễ hiểu này lại vừa vặn là thứ mà Giang Nam cần nhất, lĩnh ngộ của hắn đối với Hồng mông đạo đạo chủ yếu là tới từ Hồng Mông Tam Thánh Kinh của Ma Ha cổ thần cùng Tiên Thiên Bát Cảnh huyền công của Lan Lăng thần hoàng, cùng với Bất Không đại đạo của Bất Không đạo nhân, cũng không có đem hồng mông đại đạo lĩnh ngộ đến thập phần toàn diện.
Đem so sánh với những Hỗn Độn Cổ Thần khác, thành tựu của hắn ở trên hồng mông đại đạo còn hết sức yếu kém, bởi vì căn cơ của hắn quá kém.
Mà trong gốc hồng mông đạo chủng này, trụ cột của hồng mông đại đạo lại ẩn chứa cực kỳ toàn diện, nhất của đem chỗ không đủ của hắn nhất nhất bù vào!
Hiệu quả như vậy thậm chí so sánh với hiệu quả do Đế Giang linh căn mang lai phải tốt hơn không chỉ gấp trăm lần!
Tinh thần Giang Nam đại chấn, cảm giác mất mát cùng suy yếu khổng lồ lúc trước liền là bị quét sạch, trong đạo quả đạo cung của hắn truyền đến tiếng sấm oanh long long, phảng phất xuân lôi nổ vang, chỉ thấy đạo cung ở trong đại đạo cảm ngộ của hồng mông đạo chủng tràn ra đang không ngừng khuếch trương, càng ngày càng rộng, càng ngày càng bát ngát!
Oanh long long!
Từng tòa hồng mông sơn đột ngột từ mặt đất mọc lên, trên bầu trời có hỗn độn đại nhật, hỗn độn minh nguyệt treo cao, có hồng mông tinh thần, tinh hà đảo ngược, có hỗn độn phong đang quét qua bừa bãi, trên đại địa có hỗn độn hải, có hỗn độn đại hà đang chảy nhanh!
Thậm chí ở dưới cảm ứng của miếng hồng mông đạo chủng này, Giang Nam còn chứng kiến một tôn Hỗn Độn Cổ Thần từ trong thiên địa của đạo quả đạo cung ngưng tụ, đản sinh, nhục thân vĩ ngạn, trời sinh thần thánh!
- Tổ Thần!
Từng tôn Hỗn Độn Cổ Thần ngửa mặt lên trời trường khiếu, hướng Nguyên thủy nguyên thần của Giang Nam hạ bái, những Hỗn Độn Cổ Thần này chỉ là hư ảnh, nhưng mà ngưng tụ cao độ, cơ hồ muốn ngưng tụ thành thực chất, tựa như muốn hóa thành tồn tại chân thật!
- Tổ Thần?
Giang Nam giật mình ngạc nhiên, đột nhiên cười ha ha, trong lồng ngực có một loại hào tình đang kích động:
- Đúng vậy, đây mới là Tổ Thần, mới là Tổ Thần của Hỗn Độn Cổ Thần!
Hắn lúc trước đối với La Đà cổ thần tự xưng Tổ Thần vốn là có chút hiềm nghi khoác lác, nhưng mà hiện tại hắn hoàn toàn có thể nói mình là Tổ thần của Hỗn Độn Cổ Thần, không còn là khoác lác, không còn là dát vàng lên trên mặt của mình!
Hồng mông đạo chủng ở trong đạo cung của hắn mọc rễ nảy mầm, hắn liền có căn cơ của Hỗn độn tổ thần!
Đạo cung còn là dang không ngừng chấn động, trong đạo cung của hắn hồng mông đại đạo mờ mịt, đem phiến thiên địa này chống lên càng ngày càng cao, càng ngày càng vững chắc, diễn sinh ra Hỗn Độn Cổ Thần càng ngày càng nhiều, cùng với tiên thiên chư thần khác cùng nhau trấn thủ đạo cung!
Ông!
Hồng mông đạo chủng sinh trưởng, chỉ thấy cây non dần dần hóa thành một gcos tử sắc tiểu thụ, cành lá mọc ra Giang Nam nhất thời cảm ứng được hồng mông đại đạo của mình đang bỗng nhiên mà tăng mạnh!
Hắn kể từ khi bước vào cảnh giới Thần Vương, liền mượn đại đạo nguyên dịch tu luyện, tu vi một đường tiến mạnh, cơ hồ không dừng lại ở thời kỳ hư nhược của Thần Vương, liền trực tiếp bước vào cảnh giới sơ kỳ Tiên Vương!
Trước khi hắn luyện hóa cái đạo chủng này, Giang Nam đã sắp đạt tới cảnh giới Tiên Vương trung kỳ, loại tốc độ này có thể nói là thần tốc!
Mà hiện tại hắn nhận được hồng mông đạo quả gia trì đạo cung, nhất thời xông vào cảnh giới Tiên Vương trung kỳ!
Loại thành tựu này làm cho người ta không thể nào tưởng tượng nổi!
Phải biết rằng Tiên Vương của Tiên giới ba mươi sáu châu không người nào không phải là bị vây ở cảnh giới Tiên Vương dài đến trên ức năm, mà người đạt tới cảnh giới Tiên Vương đại viên mãn mới bất qá là mười ba người mà thôi. Có thể thấy được cảnh giới Tiên Vương này là khó tu luyện bậc nào!
Mà hắn ở trong mấy này liền trực tiếp tu luyện tới Tiên Vương trung kỳ, đã giảm bớt đi thời gian mấy ngàn vạn năm cho tới ức năm!
- Quả nhiên cơ duyên người khác cho thủy chung không bằng chính mình đoạt lấy!
Giang Nam cười ha ha, đột nhiên Thiên Quân chi môn chấn động, chỉ thấy một tòa mon hộ cổ phác to lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, một tiếng ầm vàng rơi xuống mặt đất, đứng vững ở trung ương phiến không gian này.
Lần này ngoài dự đoán chính là bên trong cửa cũng không bay ra tiên quang đem người cuốn đi, chỉ thấy tòa đại môn này ầm ầm mở rộng, lộ ra một cái đạo lộ thật dài, hai bên đường là hỗn độn hải, mà cuối đường lại là một tòa cung điện.
Kỳ quái chính là tòa môn hộ này tựa hồ cũng không cấm người không có đạo phù tiến vào, hơn nữa môn hộ này phảng phất liên tiếp với không gian ngoại giới, Giang Nam đã thấy mấy cái Tiên Vương quen thuộc đi vào trong môn hộ, mà mấy Tiên Vương này lại không tiến nhập Thiên Quân chi môn, trong đó thậm chí còn có một người quen cũ, Phượng Nghi tiên vương.
- Cái môn hộ này cũng không phải là môn hộ chân thực, mà là lấy đại pháp lực ngưng tụ mà thành, trong Thiên Quân chi môn có một tòa, thí luyện chi địa ở bên ngoài cũng có một tòa.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Đúng rồi, đây cũng không phải cái gọi là Đạo Quân chi môn, mà là địa phương sử dụng ngọc phù!
Hắn không khỏi tim đập thình thịch, ngọc phù là Đế, Tôn cùng Bất Không đạo nhân lưu lại, biến ảo thành tiên thú, dùng để khảo nghiệm cường giả tiến nhập nguyên thủy chi địa. Loại ngọc phù này Giang Nam cũng góp nhặt không ít, một mực không có chỗ dùng.
Thiên Quân chi môn, đã có người tiến vào trong môn hộ này, hướng tòa cung điện kia đi tới.
- Bát Tiên Quân!
Giang Nam vốn muốn đợi chờ sau khi Băng Liên thánh mẫu thu năm gốc tiên đạo linh căn hì cùng nhau tiến vào tòa môn hộ này, đột nhiên thấy đám người Tử Tiêu, Câu Trần, Hậu Thổ, trong lòng không khỏi sát cơ mãnh liệt, lúc này vươn người đứng dậy, hướng bên trong tòa môn hộ đi tới.