Đế Tôn
Chương 1951: Đánh vào Tiên Giới (1)
Giang Nam thở dài nói:
- Mấy cái đệ tử của ngươi đâu?
- Bọn hắn bất tranh khí ah!
Càn Nguyên Tiên Quân dậm chân, thở dài nói:
- Bọn hắn không bằng ngươi, cũng không có cơ hội hạ giới tham dự chư thần hoàng hôn kiếp. Mà ngươi lại có thể thừa dịp chư thần hoàng hôn kiếp, tiêu diệt Đại Ma Đầu. Trận đại kiếp nạn này cũng sẽ có rất nhiều tiên thể thừa cơ chứng đạo thành tiên, ngươi có thực lực cùng thế lực đem những tiên thể này nhét vào dưới trướng, lớn mạnh thế lực của ta, để cho dưới trướng của ta nhiều ra hơn một ngàn tiên nhân! Ý của ngươi như thế nào? Chỉ cần ngươi nguyện ý làm đệ tử của ta, ta liền cho ngươi có thể triệt để khống chế Thiên Tán Hoa Cái, trở thành nhân vật chói mắt nhất trong chư thần hoàng hôn kiếp!
Ánh mắt của hắn lộ ra chờ mong, chăm chú nhìn chằm chằm vào Giang Nam.
Giang Nam trầm mặc một lát, đột nhiên cười nói:
- Đạo huynh, ngươi là Tiên Giới Tiên Quân, là đại nhân vật, ta ở trong mắt ngươi, bất quá là con sâu cái kiến, cần phải coi trọng ta, khống chế ta như thế sao? Bị người chưởng khống, dù sao cũng không phải một sự tình vui vẻ...
- Không, không! Ngươi sai rồi!
Càn Nguyên Tiên Quân nghiêm mặt nói:
- Ta tuy nói là khống chế ngươi, nhưng thực sự không phải là thật sự đem ngươi khống chế đến sít sao, ngươi có tự do ngươi muốn, ta cũng không cần ngươi đánh sống đánh chết cho ta, cũng không phải muốn ngươi bán mạng cho ta. Trái lại, ở bên trong chư thần hoàng hôn kiếp, có ta vì ngươi làm chỗ dựa, ngươi liền có thể cướp lấy lợi ích lớn nhất! Tiêu diệt Đại Ma Đầu nhấc lên chư thần hoàng hôn kiếp, lực áp ba nghìn tiên thể, thành tựu sự nghiệp to lớn bất thế, uy danh bất thế! Đã đến Tiên Giới, ngươi có được quyền thế lớn như thế, đủ để trở thành chúa tể một phương, một lần hành động trở thành nhân vật có thể cùng với bát đại Tiên Vương khác đặt song song, không người dám khinh thường ngươi! Mà ngươi muốn làm, chỉ là làm đệ tử của ta, chống đỡ ta, không hơn!
Giang Nam tựa hồ bị hắn nói có chút tâm động, mở trừng hai mắt, cười nói:
- Đạo huynh, ta và ngươi làm đạo hữu không được sao? Vì cái gì phải có danh phận thầy trò?
Càn Nguyên Tiên Quân tức cười, cười nói:
- Không được. Ngươi xem Đạo Vương, tâm cao khí ngạo hạng gì, còn không phải cam tâm tình nguyện bị Tử Tiêu Tiên Vương khống chế sao? Ngươi cần gì phải giãy dụa?
Giang Nam thở dài, lẩm bẩm nói:
- Ta không phải Đạo Vương... Đạo huynh, ta thật sự không muốn đắc tội ngươi...
Càn Nguyên Tiên Quân vây quanh hắn chuyển động hai lần, cười nói:
- Ta biết rõ ngươi lòng dạ cao xa, xương cốt cứng rắn, bất quá ngươi nên biết, ngươi tu luyện chính là Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cùng ta đã có sâu xa, nhảy không ra lòng bàn tay của ta. Hơn nữa ta đối với ngươi thật sự không tệ, nếu ta thật sự cưỡng ép ngươi, làm gì chờ tới bây giờ? Vừa rồi ngươi cùng Thiên Đạo Tạo Hóa ra chút ít thể xác kia tranh đấu, ta liền có thể ra tay, ngươi có thể đở nổi ta sao?
Giang Nam khom người cảm ơn, chăm chú nói:
- Đạo huynh vừa rồi hoàn toàn chính xác hạ thủ lưu tình, trong nội tâm Tử Xuyên cực kỳ cảm kích, nhưng mà ta thật sự không muốn bị khống chế, ta thật sự muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, chỉ là bằng hữu mà thôi. Hơn nữa...
Hắn mỉm cười nói:
- Ta đã có nắm chắc, nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi rồi. Đạo huynh có thể cho ta một cái cơ hội hay không?
Càn Nguyên Tiên Quân thần sắc khẽ nhúc nhích, có nhiều thú vị nói:
- Ngươi nói xem.
Giang Nam tinh thần chấn động, cười nói:
- Đạo huynh, ta với ngươi đánh cược một phen. Nếu ta có thể nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi, trục xuất Hoàng Đạo đạo thân của ngươi, đạo huynh ngươi cũng không nên tức giận, chúng ta lẫn nhau xưng đạo hữu, ha ha cười cười, lưu cái thiện duyên, tương lai cũng tốt ở Tiên Giới tương kiến. Ngươi nghĩ như thế nào?
Càn Nguyên Tiên Quân tức cười nói:
- Nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta? Nếu ngươi có thể nhảy ra ngoài, thành tựu tương lai sẽ không thua kém ta, cùng ngươi lẫn nhau xưng đạo hữu ngược lại chưa tính là mất mặt. Nhưng tiếc, ngươi nhảy không đi ra ngoài, cho dù ngươi có thể nhảy ra ngoài, ngươi hôm nay cũng không phải là đối thủ đạo thân này của ta. Thiên Tán Hoa Cái, ngươi chỉ khống chế một nửa, đạo thân của ta khống chế một nửa khác, mà ngươi người bị thương nặng, ta đại chiếm tiện nghi, ngươi há lại là đối thủ của ta?
Giang Nam cười tủm tỉm nói:
- Đạo huynh có cần phải tới đánh cuộc một lần không?
- Ngươi cùng ta kéo đông kéo tây, kéo dài thời gian, đơn giản là vì trị hết đạo tổn thương, khôi phục pháp lực, bất quá ta có thể nhìn ra được, thương thế của ngươi vẫn là rất nặng...
Càn Nguyên Tiên Quân cao thấp dò xét hắn, con mắt sáng ngời, vỗ tay cười nói:
- Tốt! Đánh bạc! Nếu ngươi thật sự có thể nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh, trục trừ đạo thân của ta, ta không chỉ không sinh khí, ngược lại còn muốn cùng ngươi ngang hàng tương giao! Bất quá nếu như ngươi không cách nào làm được hai điểm này, ngươi ngoan ngoãn làm đệ tử của ta, thay ta ở hạ giới hành tẩu. Kỳ thật, làm đệ tử của ta, thật sự không tính là mất mặt.
- Một lời đã định!
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, xếp bằng mà ngồi, giơ tay lên nói:
- Đạo huynh mời ngồi, xem ta nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi như thế nào.
Càn Nguyên Tiên Quân ngồi xuống, chăm chú theo dõi hắn.
Thiên Tán Hoa Cái từ từ chuyển động, Giang Nam ngồi ở chỗ kia, hẳn là dốc lòng lĩnh ngộ, Càn Nguyên Tiên Quân rất có kiên nhẫn, tựa hồ Giang Nam một mực ngồi ở chỗ này, ngồi trên mấy ngàn vạn năm hắn cũng sẽ không nhúc nhích thoáng một phát.
Đã qua thật lâu, thân hình Giang Nam hơi chấn, sau đầu ông ông tác hưởng, từng đạo thần luân hiện ra, tám đạo thần luân dọc ở sau đầu hắn có chút chuyển động, tám đạo thần luân này rách tung toé, Thần Quang ảm đạm.
Mà ở bên trong thần luân, là tám tòa đạo đài rách rưới, mười sáu tòa thần phủ càng thêm rách rưới, khắp nơi đều là Thiên Cung tàn gạch phá ngói.
Bát trọng Thiên đình của hắn càng thêm rách nát, Thiên đình sụp đổ, mạo hiểm khói đặc, khắp nơi đều là Thần Ma hư ảnh chết mất, trong Thiên đình từng đợt cung điện nặng nề sụp đổ, Linh Hải bốc hơi, Thần Sơn bẻ gẫy.
Thần luân của hắn cường đại, đạo đài rộng lớn, thần phủ nguy nga, Thiên Cung bao la, Thiên đình mênh mông trang nghiêm, cộng đồng xây dựng đạo cơ của hắn, chèo chống hắn một thân tu vi kinh thiên động địa.
Nhưng hôm nay, hắn cơ hồ ở vào biên giới đạo cơ nghiền nát, có thể thấy trận chiến vừa rồi kia là thảm thiết bực nào, Giang Nam cũng là cửu tử nhất sinh, trải qua thiên tân vạn khổ mới hiểm hiểm chiến thắng!
Đúng như Càn Nguyên Tiên Quân nói, Giang Nam bị thương rất nặng, trước mắt hoàn toàn chính xác không có thực lực cùng hắn tranh đấu.
Giang Nam đã trải qua từng tràng ác chiến lúc trước kia, hôm nay một thân thực lực có thể còn lại một hai phần mười cũng đã là rất giỏi rồi!
- Đạo huynh thỉnh xem, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi để cho ta có được thành tựu hôm nay, những thần luân, đạo đài, thần phủ, Thiên Cung, Thiên đình này, đúng là do Ma Ngục Huyền Thai Kinh tu luyện, dung hợp thế gian vạn pháp tu luyện mà đến.
- Mấy cái đệ tử của ngươi đâu?
- Bọn hắn bất tranh khí ah!
Càn Nguyên Tiên Quân dậm chân, thở dài nói:
- Bọn hắn không bằng ngươi, cũng không có cơ hội hạ giới tham dự chư thần hoàng hôn kiếp. Mà ngươi lại có thể thừa dịp chư thần hoàng hôn kiếp, tiêu diệt Đại Ma Đầu. Trận đại kiếp nạn này cũng sẽ có rất nhiều tiên thể thừa cơ chứng đạo thành tiên, ngươi có thực lực cùng thế lực đem những tiên thể này nhét vào dưới trướng, lớn mạnh thế lực của ta, để cho dưới trướng của ta nhiều ra hơn một ngàn tiên nhân! Ý của ngươi như thế nào? Chỉ cần ngươi nguyện ý làm đệ tử của ta, ta liền cho ngươi có thể triệt để khống chế Thiên Tán Hoa Cái, trở thành nhân vật chói mắt nhất trong chư thần hoàng hôn kiếp!
Ánh mắt của hắn lộ ra chờ mong, chăm chú nhìn chằm chằm vào Giang Nam.
Giang Nam trầm mặc một lát, đột nhiên cười nói:
- Đạo huynh, ngươi là Tiên Giới Tiên Quân, là đại nhân vật, ta ở trong mắt ngươi, bất quá là con sâu cái kiến, cần phải coi trọng ta, khống chế ta như thế sao? Bị người chưởng khống, dù sao cũng không phải một sự tình vui vẻ...
- Không, không! Ngươi sai rồi!
Càn Nguyên Tiên Quân nghiêm mặt nói:
- Ta tuy nói là khống chế ngươi, nhưng thực sự không phải là thật sự đem ngươi khống chế đến sít sao, ngươi có tự do ngươi muốn, ta cũng không cần ngươi đánh sống đánh chết cho ta, cũng không phải muốn ngươi bán mạng cho ta. Trái lại, ở bên trong chư thần hoàng hôn kiếp, có ta vì ngươi làm chỗ dựa, ngươi liền có thể cướp lấy lợi ích lớn nhất! Tiêu diệt Đại Ma Đầu nhấc lên chư thần hoàng hôn kiếp, lực áp ba nghìn tiên thể, thành tựu sự nghiệp to lớn bất thế, uy danh bất thế! Đã đến Tiên Giới, ngươi có được quyền thế lớn như thế, đủ để trở thành chúa tể một phương, một lần hành động trở thành nhân vật có thể cùng với bát đại Tiên Vương khác đặt song song, không người dám khinh thường ngươi! Mà ngươi muốn làm, chỉ là làm đệ tử của ta, chống đỡ ta, không hơn!
Giang Nam tựa hồ bị hắn nói có chút tâm động, mở trừng hai mắt, cười nói:
- Đạo huynh, ta và ngươi làm đạo hữu không được sao? Vì cái gì phải có danh phận thầy trò?
Càn Nguyên Tiên Quân tức cười, cười nói:
- Không được. Ngươi xem Đạo Vương, tâm cao khí ngạo hạng gì, còn không phải cam tâm tình nguyện bị Tử Tiêu Tiên Vương khống chế sao? Ngươi cần gì phải giãy dụa?
Giang Nam thở dài, lẩm bẩm nói:
- Ta không phải Đạo Vương... Đạo huynh, ta thật sự không muốn đắc tội ngươi...
Càn Nguyên Tiên Quân vây quanh hắn chuyển động hai lần, cười nói:
- Ta biết rõ ngươi lòng dạ cao xa, xương cốt cứng rắn, bất quá ngươi nên biết, ngươi tu luyện chính là Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cùng ta đã có sâu xa, nhảy không ra lòng bàn tay của ta. Hơn nữa ta đối với ngươi thật sự không tệ, nếu ta thật sự cưỡng ép ngươi, làm gì chờ tới bây giờ? Vừa rồi ngươi cùng Thiên Đạo Tạo Hóa ra chút ít thể xác kia tranh đấu, ta liền có thể ra tay, ngươi có thể đở nổi ta sao?
Giang Nam khom người cảm ơn, chăm chú nói:
- Đạo huynh vừa rồi hoàn toàn chính xác hạ thủ lưu tình, trong nội tâm Tử Xuyên cực kỳ cảm kích, nhưng mà ta thật sự không muốn bị khống chế, ta thật sự muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, chỉ là bằng hữu mà thôi. Hơn nữa...
Hắn mỉm cười nói:
- Ta đã có nắm chắc, nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi rồi. Đạo huynh có thể cho ta một cái cơ hội hay không?
Càn Nguyên Tiên Quân thần sắc khẽ nhúc nhích, có nhiều thú vị nói:
- Ngươi nói xem.
Giang Nam tinh thần chấn động, cười nói:
- Đạo huynh, ta với ngươi đánh cược một phen. Nếu ta có thể nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi, trục xuất Hoàng Đạo đạo thân của ngươi, đạo huynh ngươi cũng không nên tức giận, chúng ta lẫn nhau xưng đạo hữu, ha ha cười cười, lưu cái thiện duyên, tương lai cũng tốt ở Tiên Giới tương kiến. Ngươi nghĩ như thế nào?
Càn Nguyên Tiên Quân tức cười nói:
- Nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta? Nếu ngươi có thể nhảy ra ngoài, thành tựu tương lai sẽ không thua kém ta, cùng ngươi lẫn nhau xưng đạo hữu ngược lại chưa tính là mất mặt. Nhưng tiếc, ngươi nhảy không đi ra ngoài, cho dù ngươi có thể nhảy ra ngoài, ngươi hôm nay cũng không phải là đối thủ đạo thân này của ta. Thiên Tán Hoa Cái, ngươi chỉ khống chế một nửa, đạo thân của ta khống chế một nửa khác, mà ngươi người bị thương nặng, ta đại chiếm tiện nghi, ngươi há lại là đối thủ của ta?
Giang Nam cười tủm tỉm nói:
- Đạo huynh có cần phải tới đánh cuộc một lần không?
- Ngươi cùng ta kéo đông kéo tây, kéo dài thời gian, đơn giản là vì trị hết đạo tổn thương, khôi phục pháp lực, bất quá ta có thể nhìn ra được, thương thế của ngươi vẫn là rất nặng...
Càn Nguyên Tiên Quân cao thấp dò xét hắn, con mắt sáng ngời, vỗ tay cười nói:
- Tốt! Đánh bạc! Nếu ngươi thật sự có thể nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh, trục trừ đạo thân của ta, ta không chỉ không sinh khí, ngược lại còn muốn cùng ngươi ngang hàng tương giao! Bất quá nếu như ngươi không cách nào làm được hai điểm này, ngươi ngoan ngoãn làm đệ tử của ta, thay ta ở hạ giới hành tẩu. Kỳ thật, làm đệ tử của ta, thật sự không tính là mất mặt.
- Một lời đã định!
Giang Nam nhẹ nhàng thở ra, xếp bằng mà ngồi, giơ tay lên nói:
- Đạo huynh mời ngồi, xem ta nhảy ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi như thế nào.
Càn Nguyên Tiên Quân ngồi xuống, chăm chú theo dõi hắn.
Thiên Tán Hoa Cái từ từ chuyển động, Giang Nam ngồi ở chỗ kia, hẳn là dốc lòng lĩnh ngộ, Càn Nguyên Tiên Quân rất có kiên nhẫn, tựa hồ Giang Nam một mực ngồi ở chỗ này, ngồi trên mấy ngàn vạn năm hắn cũng sẽ không nhúc nhích thoáng một phát.
Đã qua thật lâu, thân hình Giang Nam hơi chấn, sau đầu ông ông tác hưởng, từng đạo thần luân hiện ra, tám đạo thần luân dọc ở sau đầu hắn có chút chuyển động, tám đạo thần luân này rách tung toé, Thần Quang ảm đạm.
Mà ở bên trong thần luân, là tám tòa đạo đài rách rưới, mười sáu tòa thần phủ càng thêm rách rưới, khắp nơi đều là Thiên Cung tàn gạch phá ngói.
Bát trọng Thiên đình của hắn càng thêm rách nát, Thiên đình sụp đổ, mạo hiểm khói đặc, khắp nơi đều là Thần Ma hư ảnh chết mất, trong Thiên đình từng đợt cung điện nặng nề sụp đổ, Linh Hải bốc hơi, Thần Sơn bẻ gẫy.
Thần luân của hắn cường đại, đạo đài rộng lớn, thần phủ nguy nga, Thiên Cung bao la, Thiên đình mênh mông trang nghiêm, cộng đồng xây dựng đạo cơ của hắn, chèo chống hắn một thân tu vi kinh thiên động địa.
Nhưng hôm nay, hắn cơ hồ ở vào biên giới đạo cơ nghiền nát, có thể thấy trận chiến vừa rồi kia là thảm thiết bực nào, Giang Nam cũng là cửu tử nhất sinh, trải qua thiên tân vạn khổ mới hiểm hiểm chiến thắng!
Đúng như Càn Nguyên Tiên Quân nói, Giang Nam bị thương rất nặng, trước mắt hoàn toàn chính xác không có thực lực cùng hắn tranh đấu.
Giang Nam đã trải qua từng tràng ác chiến lúc trước kia, hôm nay một thân thực lực có thể còn lại một hai phần mười cũng đã là rất giỏi rồi!
- Đạo huynh thỉnh xem, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ngươi để cho ta có được thành tựu hôm nay, những thần luân, đạo đài, thần phủ, Thiên Cung, Thiên đình này, đúng là do Ma Ngục Huyền Thai Kinh tu luyện, dung hợp thế gian vạn pháp tu luyện mà đến.