Đế Tôn
Chương 173: Kiện pháp bảo đệ nhất
Giang Nam khẽ tò mò, nghi ngờ nói:
- Mộ sư tỷ, Linh Tuyền là cái gì?
Mộ Yên Nhi chưa kịp trả lời, Giang Lâm đã giành nói:
- Tứ ca, tu luyện tới Thần Luân cảnh, liền bắt đầu tiếp dẫn thiên địa linh khí tu luyện, sau khi tu thành Thần Thông, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn. Nhưng nếu tu luyện tới Đạo Đài, Thần Phủ cảnh, thiên địa linh khí liền có chút ít không đủ dùng. Lúc kia cường giả khẽ hấp, sẽ gặp hấp dẫn tới thiên địa linh khí phương viên trăm dặm, cực kỳ khủng bố. Lúc này, liền cần loại linh vật Linh Dịch này tới tu luyện. Linh Dịch là linh khí ngưng tụ mà thành, cực kỳ trân quý hi hữu, mà Linh Tuyền thì có Linh Dịch xông ra, đại đa số Linh sơn trong thánh tông chúng ta cũng có một đạo linh tuyền, Tông Chủ Phong càng có một đạo Chủ tuyền!
- Thì ra là như vậy.
Trong lòng Giang Nam hiểu rõ, đối với một tông môn mà nói Linh Tuyền chỗ tốt rõ ràng, loại vật này vô cùng trân quý, là vật mà Đạo Đài cảnh cùng Thần Phủ cảnh cường giả cũng cần, vì vậy mới sẽ khiến Thái Huyền Thánh Tông mơ ước!
- Thần Thông cường giả cũng có thể phục dụng Linh Dịch, bất quá thời gian luyện hóa rất dài. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mộ Yên Nhi hưng phấn đi tới đi lui, cười nói:
- Lần này chúng ta phát đạt! Dùng Linh Dịch tu luyện, một là tốc độ nhanh, có thể so với linh đan cao đẳng, hai là không có tạp chất, sư đệ, sư muội, chúng ta nhận được đạo linh tuyền này mà nói, là có thể trước giữ lại một nhóm, sau đó lại hiến tặng cho tông môn, nhận được một số phần thưởng lớn, Thần Phủ cấp tâm pháp cũng không nói chơi!
Giang Nam cũng không khỏi cực kỳ động tâm, lúc này giao trách nhiệm Nguyệt Hiên hoàng đế dẫn đường, chạy tới chỗ Linh Tuyền kia.
- Tốt một động phủ!
Bọn họ cùng Nguyệt Hiên hoàng đế đi tới trong một sơn mạch, chỉ thấy một động phủ sâu thẳm hiện ra ở trước mắt hắn, bên cạnh còn có dấu vết đào móc, hẳn là thợ đào mỏ khai thác quáng mạch trong lúc vô tình mở ra động phủ này.
Đi vào trong động phủ, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy thiên địa linh khí trở nên vô cùng nồng nặc, sâu hít sâu một hơi, cương khí quanh thân cũng trở nên vô cùng hoạt bát, lại có thể để cho tu vi của hắn tăng trưởng một tia!
Phải biết rằng tu vi hiện tại của hắn vô cùng sâu nhiều, hằng ngày tu luyện dẫn dắt mặt trời nguyên khí, cũng phải tốn hao thời gian không ngắn ngủi mới có thể làm cho tu vi có tăng trưởng, mà ở trong động phủ này chỉ cần hô hấp một lần, liền có thể có một tia tăng trưởng, có thể thấy được thiên địa linh khí nơi này nồng nặc đến loại tình trạng nào!
- Nơi này hẳn là động phủ của một vị tiền nhân, nói vậy vị tiền nhân kia đã tọa hóa.
Giang Lâm hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên thấy trong động phủ còn có bàn đá ngọc sàng..., lại có một bộ Khô Cốt tọa hóa ở trên giường ngọc nói.
Giang Nam gật đầu, hướng Nguyệt Hiên Hoàng Đế nói:
- Vị tiền bối này từng lưu lại bảo vật hoặc là kinh thư gì không?
Nguyệt Hiên hoàng đế cẩn thận từng li từng tí nói:
- Vị tiền bối này đúng là từng lưu lại một chút ít bảo vật, bất quá lão nhân gia ông ta cũng lưu lại một di thư, nói là đem bảo vật của mình để lại cho người hữu duyên.
- Người kia, chính là ta.
Giang Nam gật đầu, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ngươi có thể lấy ra bảo vật vị tiền bối này để lại cho ta, ta thay vị tiền bối này cám ơn ngươi.
Sắc mặt Nguyệt Hiên hoàng đế phát khổ, cơ hồ kiềm nén không được muốn cùng hắn liều mạng, cười nói:
- Tiên Sư, này là tiểu vương trước tiên tìm đến, theo lý mà nói tiểu vương mới là người hữu duyên...
- Ta giết bệ hạ, nhận được những bảo vật kia, ta không phải là người hữu duyên rồi sao?
Giang Nam khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Hoặc là bệ hạ cũng có thể đem những bảo vật kia tặng cho ta, liền không cần ta tự thân động thủ hành thích vua. Bệ hạ, phải nhớ toàn bộ lấy ra, nếu thiếu một thứ, Nhạc Thanh quốc của bệ hạ cũng nên thay đổi triều đại.
Nguyệt Hiên hoàng đế cắn răng, từ trong Tử Phủ lấy ra vài món bảo vật cùng kinh quyển, Giang Nam nhìn lướt qua, nhẹ kêu một tiếng, từ trong nhiều bảo vật lấy ra một thanh đại chùy, chỉ thấy thanh đại chùy này có tất cả tám biện, tám biện bao quanh một cầu thể vòng tròn.
Mà ở trong cầu thể vẫn có một trận pháp cực kỳ mỹ lệ, Thiên Điểu bay lượn, tung cánh mà bay, trung ương bầy điểu có một đầu Phượng Hoàng bay múa, mà ở trong miệng Phượng Hoàng thì ngậm lấy một chuỗi Linh Đang!
- Phức tạp như thế!
Giang Nam không khỏi lấy làm kinh hãi, cương khí ở trong chuy chạy một vòng, nhất thời đem công pháp luyện chế pháp bảo này dò xét phân rõ ràng minh:
- Bát Trận Kim Phượng Thiên Vương Chùy!
Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi cũng xem ra, thất thanh nói:
- Pháp bảo! Đây chính là Thần Thông đầy đủ, luyện chế mà thành pháp bảo!
Mộ Yên Nhi kịch liệt phập phồng:
- Nghe nói Đạo Đài cảnh cường giả, sưu tập tinh anh thiên hạ bảo quặng, ở trên Đạo Đài lấy Thần Thông luyện chế pháp bảo, uy lực cực lớn, thanh đại chùy này, nhất định là một pháp bảo không thể nghi ngờ! Đáng tiếc, nếu có thể học xong Thần Thông cùng thanh đại chùy này giống nhau, nhất định có thể đem uy lực của nó phát huy ra!
Giang Lâm cũng nói đáng tiếc, cho dù không tu luyện tâm pháp giống nhau cũng có thể phát huy ra uy lực bảo khí hoặc là pháp bảo, nhưng mà nếu như tu luyện tâm pháp giống nhau, uy lực của bảo khí cùng pháp bảo sẽ bạo tăng, có gia tăng thật lớn.
- Ta đang thiếu vũ khí cận chiến tiện tay, thanh đại chùy này thích hợp ta dùng.
Giang Nam hướng những bảo vật khác quét tới, là một chút khoáng vật cùng linh đan..., cũng không cái kỳ lạ gì, mà mấy cuốn kinh thư kia cũng đơn giản là Đạo Đài cảnh tâm pháp, đối với hắn mà nói không có trọng dụng, nhìn lướt qua nhớ ở trong lòng, liền tiện tay giao cho Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm, cho các nàng đi nghiên cứu.
Ba người truy tìm nơi phát ra linh khí, hướng chỗ sâu trong động phủ đi tới, chỉ cảm thấy linh khí càng lúc càng nồng nặc, cũng không lâu lắm, liền nghe tiếng nước chảy truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trên động phủ có rất nhiều thạch nhũ, mà ở trên vách đá, một đạo linh tuyền rũ xuống một cột nước màu xanh, chỉ là rất nhỏ, ở trong đầm nước nho nhỏ phía dưới hội tụ chung một chỗ, thiên địa linh khí từ đầm nước phát ra, hội tụ thành vân.
- Thật nhiều Linh Dịch!
Giang Nam lấy làm kinh hãi, trong đầm nước này đều là Linh Dịch, thiên địa linh khí cao độ ngưng tụ mà thành của quý!
- Những Linh Dịch này chỉ sợ có năm ba ngàn cân, sư đệ, sư muội, Yêu Vương, chúng ta cùng nhau động thủ, đem những Linh Dịch này hết thảy thu thập!
Mộ Yên Nhi cũng mừng rỡ cười nói:
- Những Linh Dịch này là chúng ta phát hiện, nên thuộc về chúng ta sở hữu! Ta đây liền lập tức cho sư phụ ta biết, mời lão nhân gia nàng tới, dời đạo linh tuyền này đi!
Nàng tâm niệm hơi động, Tử Phủ mở rộng, từ trong mi tâm bay ra một con hạc giấy, con hạc giấy này càng lúc càng lớn, hóa thành một trượng lớn nhỏ, vỗ cánh liền bay, cấp tốc bay ra động phủ, hướng Huyền Thiên Thánh Tông bay đi, tốc độ cực nhanh.
- Mộ sư tỷ, Linh Tuyền là cái gì?
Mộ Yên Nhi chưa kịp trả lời, Giang Lâm đã giành nói:
- Tứ ca, tu luyện tới Thần Luân cảnh, liền bắt đầu tiếp dẫn thiên địa linh khí tu luyện, sau khi tu thành Thần Thông, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí nhanh hơn. Nhưng nếu tu luyện tới Đạo Đài, Thần Phủ cảnh, thiên địa linh khí liền có chút ít không đủ dùng. Lúc kia cường giả khẽ hấp, sẽ gặp hấp dẫn tới thiên địa linh khí phương viên trăm dặm, cực kỳ khủng bố. Lúc này, liền cần loại linh vật Linh Dịch này tới tu luyện. Linh Dịch là linh khí ngưng tụ mà thành, cực kỳ trân quý hi hữu, mà Linh Tuyền thì có Linh Dịch xông ra, đại đa số Linh sơn trong thánh tông chúng ta cũng có một đạo linh tuyền, Tông Chủ Phong càng có một đạo Chủ tuyền!
- Thì ra là như vậy.
Trong lòng Giang Nam hiểu rõ, đối với một tông môn mà nói Linh Tuyền chỗ tốt rõ ràng, loại vật này vô cùng trân quý, là vật mà Đạo Đài cảnh cùng Thần Phủ cảnh cường giả cũng cần, vì vậy mới sẽ khiến Thái Huyền Thánh Tông mơ ước!
- Thần Thông cường giả cũng có thể phục dụng Linh Dịch, bất quá thời gian luyện hóa rất dài. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mộ Yên Nhi hưng phấn đi tới đi lui, cười nói:
- Lần này chúng ta phát đạt! Dùng Linh Dịch tu luyện, một là tốc độ nhanh, có thể so với linh đan cao đẳng, hai là không có tạp chất, sư đệ, sư muội, chúng ta nhận được đạo linh tuyền này mà nói, là có thể trước giữ lại một nhóm, sau đó lại hiến tặng cho tông môn, nhận được một số phần thưởng lớn, Thần Phủ cấp tâm pháp cũng không nói chơi!
Giang Nam cũng không khỏi cực kỳ động tâm, lúc này giao trách nhiệm Nguyệt Hiên hoàng đế dẫn đường, chạy tới chỗ Linh Tuyền kia.
- Tốt một động phủ!
Bọn họ cùng Nguyệt Hiên hoàng đế đi tới trong một sơn mạch, chỉ thấy một động phủ sâu thẳm hiện ra ở trước mắt hắn, bên cạnh còn có dấu vết đào móc, hẳn là thợ đào mỏ khai thác quáng mạch trong lúc vô tình mở ra động phủ này.
Đi vào trong động phủ, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy thiên địa linh khí trở nên vô cùng nồng nặc, sâu hít sâu một hơi, cương khí quanh thân cũng trở nên vô cùng hoạt bát, lại có thể để cho tu vi của hắn tăng trưởng một tia!
Phải biết rằng tu vi hiện tại của hắn vô cùng sâu nhiều, hằng ngày tu luyện dẫn dắt mặt trời nguyên khí, cũng phải tốn hao thời gian không ngắn ngủi mới có thể làm cho tu vi có tăng trưởng, mà ở trong động phủ này chỉ cần hô hấp một lần, liền có thể có một tia tăng trưởng, có thể thấy được thiên địa linh khí nơi này nồng nặc đến loại tình trạng nào!
- Nơi này hẳn là động phủ của một vị tiền nhân, nói vậy vị tiền nhân kia đã tọa hóa.
Giang Lâm hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên thấy trong động phủ còn có bàn đá ngọc sàng..., lại có một bộ Khô Cốt tọa hóa ở trên giường ngọc nói.
Giang Nam gật đầu, hướng Nguyệt Hiên Hoàng Đế nói:
- Vị tiền bối này từng lưu lại bảo vật hoặc là kinh thư gì không?
Nguyệt Hiên hoàng đế cẩn thận từng li từng tí nói:
- Vị tiền bối này đúng là từng lưu lại một chút ít bảo vật, bất quá lão nhân gia ông ta cũng lưu lại một di thư, nói là đem bảo vật của mình để lại cho người hữu duyên.
- Người kia, chính là ta.
Giang Nam gật đầu, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ngươi có thể lấy ra bảo vật vị tiền bối này để lại cho ta, ta thay vị tiền bối này cám ơn ngươi.
Sắc mặt Nguyệt Hiên hoàng đế phát khổ, cơ hồ kiềm nén không được muốn cùng hắn liều mạng, cười nói:
- Tiên Sư, này là tiểu vương trước tiên tìm đến, theo lý mà nói tiểu vương mới là người hữu duyên...
- Ta giết bệ hạ, nhận được những bảo vật kia, ta không phải là người hữu duyên rồi sao?
Giang Nam khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Hoặc là bệ hạ cũng có thể đem những bảo vật kia tặng cho ta, liền không cần ta tự thân động thủ hành thích vua. Bệ hạ, phải nhớ toàn bộ lấy ra, nếu thiếu một thứ, Nhạc Thanh quốc của bệ hạ cũng nên thay đổi triều đại.
Nguyệt Hiên hoàng đế cắn răng, từ trong Tử Phủ lấy ra vài món bảo vật cùng kinh quyển, Giang Nam nhìn lướt qua, nhẹ kêu một tiếng, từ trong nhiều bảo vật lấy ra một thanh đại chùy, chỉ thấy thanh đại chùy này có tất cả tám biện, tám biện bao quanh một cầu thể vòng tròn.
Mà ở trong cầu thể vẫn có một trận pháp cực kỳ mỹ lệ, Thiên Điểu bay lượn, tung cánh mà bay, trung ương bầy điểu có một đầu Phượng Hoàng bay múa, mà ở trong miệng Phượng Hoàng thì ngậm lấy một chuỗi Linh Đang!
- Phức tạp như thế!
Giang Nam không khỏi lấy làm kinh hãi, cương khí ở trong chuy chạy một vòng, nhất thời đem công pháp luyện chế pháp bảo này dò xét phân rõ ràng minh:
- Bát Trận Kim Phượng Thiên Vương Chùy!
Giang Lâm cùng Mộ Yên Nhi cũng xem ra, thất thanh nói:
- Pháp bảo! Đây chính là Thần Thông đầy đủ, luyện chế mà thành pháp bảo!
Mộ Yên Nhi kịch liệt phập phồng:
- Nghe nói Đạo Đài cảnh cường giả, sưu tập tinh anh thiên hạ bảo quặng, ở trên Đạo Đài lấy Thần Thông luyện chế pháp bảo, uy lực cực lớn, thanh đại chùy này, nhất định là một pháp bảo không thể nghi ngờ! Đáng tiếc, nếu có thể học xong Thần Thông cùng thanh đại chùy này giống nhau, nhất định có thể đem uy lực của nó phát huy ra!
Giang Lâm cũng nói đáng tiếc, cho dù không tu luyện tâm pháp giống nhau cũng có thể phát huy ra uy lực bảo khí hoặc là pháp bảo, nhưng mà nếu như tu luyện tâm pháp giống nhau, uy lực của bảo khí cùng pháp bảo sẽ bạo tăng, có gia tăng thật lớn.
- Ta đang thiếu vũ khí cận chiến tiện tay, thanh đại chùy này thích hợp ta dùng.
Giang Nam hướng những bảo vật khác quét tới, là một chút khoáng vật cùng linh đan..., cũng không cái kỳ lạ gì, mà mấy cuốn kinh thư kia cũng đơn giản là Đạo Đài cảnh tâm pháp, đối với hắn mà nói không có trọng dụng, nhìn lướt qua nhớ ở trong lòng, liền tiện tay giao cho Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm, cho các nàng đi nghiên cứu.
Ba người truy tìm nơi phát ra linh khí, hướng chỗ sâu trong động phủ đi tới, chỉ cảm thấy linh khí càng lúc càng nồng nặc, cũng không lâu lắm, liền nghe tiếng nước chảy truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trên động phủ có rất nhiều thạch nhũ, mà ở trên vách đá, một đạo linh tuyền rũ xuống một cột nước màu xanh, chỉ là rất nhỏ, ở trong đầm nước nho nhỏ phía dưới hội tụ chung một chỗ, thiên địa linh khí từ đầm nước phát ra, hội tụ thành vân.
- Thật nhiều Linh Dịch!
Giang Nam lấy làm kinh hãi, trong đầm nước này đều là Linh Dịch, thiên địa linh khí cao độ ngưng tụ mà thành của quý!
- Những Linh Dịch này chỉ sợ có năm ba ngàn cân, sư đệ, sư muội, Yêu Vương, chúng ta cùng nhau động thủ, đem những Linh Dịch này hết thảy thu thập!
Mộ Yên Nhi cũng mừng rỡ cười nói:
- Những Linh Dịch này là chúng ta phát hiện, nên thuộc về chúng ta sở hữu! Ta đây liền lập tức cho sư phụ ta biết, mời lão nhân gia nàng tới, dời đạo linh tuyền này đi!
Nàng tâm niệm hơi động, Tử Phủ mở rộng, từ trong mi tâm bay ra một con hạc giấy, con hạc giấy này càng lúc càng lớn, hóa thành một trượng lớn nhỏ, vỗ cánh liền bay, cấp tốc bay ra động phủ, hướng Huyền Thiên Thánh Tông bay đi, tốc độ cực nhanh.