Đế Tôn
Chương 1687: Một đường hung hăng ngang ngược đến La Thiên (2)
Đô Thiên rất nhiều Thần Ma mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đi tới, bên trong thần đình vô số thần quan thần tướng cái trán cũng không khỏi toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng hướng Vị Ương Nữ Đế nói:
- Bệ hạ, Huyền Thiên giáo chủ thật sự xông vào trận thế của chúng ta, hắn dù sao vẫn là Đông Cực thần triều Tả Thiên Thừa, nếu chém giết, Đông Cực đại đế hỏi đến, chỉ sợ gây bất lợi cho chúng ta. Không bằng cho hắn một cái mặt mũi, phóng hắn đi qua...
- Cho hắn mặt mũi?
Vị Ương Nữ Đế cười lạnh một tiếng, thanh âm mang theo sát khí:
- Mặt mũi của trẫm để ở nơi đâu? Trẫm đường đường chính là Thần Đế, rõ ràng còn muốn nhượng bộ hắn, còn thể thống gì? Nếu hắn trùng kích đại quân của trẫm, chém hắn cho ta!
Quần thần sợ hãi, nguyên một đám lĩnh mệnh, một thần tướng bước đi ra thần đình, ở trước từng tòa đại trận chạy như bay mà qua, nghiêm nghị quát:
- Người xông tới ta đại trận, trảm!
Đô Thiên hơn hai mươi vạn Thần Ma đại quân vọt tới, các lộ Trung Thiên Thần Ma ở dưới thần đình nguyên một đám khẩn trương vạn phần, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, chăm chú bắt lấy pháp bảo, pháp lực dũng mãnh vào bên trong pháp bảo, uy năng khủng bố chấn động, làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Trung Thiên các lộ đại quân diễn luyện đã đình chỉ, các loại đại trận không hề vận chuyển, nghe không được bất luận xì xào bàn tán gì, chỉ có thể nghe được thanh âm tiếng tim đập cùng khí huyết chạy!
Đô Thiên đại quân càng ngày càng gần, dĩ nhiên đã đến phạm vi mấy trăm dặm, dùng tốc độ của Thần Ma đại quân, một vượt qua là mấy ngàn dặm, Đô Thiên đại quân tất sẽ cùng Trung Thiên các lộ đại quân va chạm.
Nhưng mà Giang Nam bên trong bảo liễn như trước không có ý tứ để cho đại quân dừng lại chút nào, trong nội tâm Vị Ương Nữ Đế vừa sợ vừa giận:
- Trẫm chỉ muốn làm hắn mất mặt, tiểu tử này rõ ràng không để cho chút nào, để cho trẫm không cách nào xuống đài! Tốt, tốt, ngươi bất nhân ta bất nghĩa, hôm nay liền cùng Đông Cực yêu hồ vạch mặt...
- Giương kỳ.
Đột nhiên, trong bảo liễn truyền đến thanh âm của Thi Hiên Vi.
Bá...
Đô Thiên Thần Ma triển khai từng mặt đại kỳ, tạo thành một tòa Luyện Thiên đại trận, đem đại quân bao phủ, thẳng đi vào trong từng tòa đại trận của Trung Thiên đại quân, thẳng tắp cắt tới, ngay cả những đại trận này đụng cũng không đụng thoáng một phát, liền xuyên qua từng tòa đại trận, đi vào phía trước thần đình.
Mấy chục tòa đại trận, vậy mà không một cái có thể ngăn trở bước chân của Đô Thiên Chư Thần!
- Ngừng.
Trong Bảo liễn truyền đến thanh âm của Giang Nam, hơn hai mươi vạn đại quân bá một tiếng dừng lại, trực diện Vị Ương thần đình văn võ quần thần cùng Vị Ương Nữ Đế, khí thế trùng thiên.
Nhạc Ấu Nương cùng Tịch Trọng một trái một phải vén rèm xe lên, Giang Nam cùng Thi Hiên Vi ngồi trong xe, cũng không có đứng dậy, cũng không có xuống xe. Giang Nam nhìn về phía Vị Ương Nữ Đế bên trong thần đình được Chư Thần bảo vệ xung quanh, có chút gật đầu, cười nói:
- Vị Ương đạo hữu.
- Làm càn!
Vị Ương công tử bên người Vị Ương Nữ Đế sắc mặt đỏ lên, quát lớn:
- Nhìn thấy bệ hạ rõ ràng không đứng dậy, cũng không hạ bái, ngươi có hiểu quy củ hay không? Huyền Thiên giáo chủ, lần trước ngươi may mắn sống sót, còn dám ngỗ nghịch phạm thượng, hôm nay liền trị ngươi tử tội!
Nhạc Ấu Nương giòn giòn giã giã nói:
- Quỳ lạy nàng? Vị Ương Thái Tử, ngươi rất hiểu đạo lý sao. Sư tôn ta là Đông Cực đại đế đệ đệ, Đông Cực thần triều Tả Thiên Thừa, nhìn thấy Hồ Thiên lão tổ xưng một tiếng lão sư, nhìn thấy Đạo Vương xưng một tiếng sư huynh, gặp được cổ tiên không bái, lẫn nhau xưng đạo hữu, Vị Ương Nữ Đế có thể cùng những tồn tại này đặt song song sao? Để cho sư tôn ta quỳ bái nàng, ngày khác Đạo Vương thấy nàng có phải cũng muốn quỳ nàng hay không?
Giang Nam mỉm cười nói:
- Ấu Nương, không nên hỗn láo, chừa cho Vị Ương Thái Tử chút thể diện, tốt xấu hắn cũng là thái tử điện hạ của Vị Ương thần đình.
Nhạc Ấu Nương thè lưỡi, không nói thêm gì nữa.
Giang Nam nhìn về phía Vị Ương Nữ Đế, cười nói:
- Vị Ương đạo hữu, ta quản giáo đồ đệ, làm cho nàng biết rõ quy củ, đạo hữu cũng cần quản giáo lệnh lang, cho hắn biết quy củ mới được.
Vị Ương Nữ Đế cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi đã may mắn tránh thoát một kiếp, vậy thì trung thực nhu thuận một ít, nếu không sau này chỉ sợ sẽ có ngươi tránh không khỏi đại kiếp nạn.
Giang Nam cười ha ha nói:
- Đạo hữu, ngươi có thấy trên trán ta ghi mấy chữ hay không?
Vị Ương Nữ Đế nhìn về phía cái trán của hắn, thượng diện không có cái gì, cười nói:
- Không biết trên trán ngươi ghi cái gì?
- Chớ chọc ta.
Giang Nam lại để cho Nhạc Ấu Nương cùng Tịch Trọng buông màn xe, nói:
- Khởi giá.
Đô Thiên hơn hai mươi vạn Thần Ma ôm lấy bảo liễn hương xa, chạy nhanh lên Hoang Cổ thánh sơn, lưu lại Vị Ương Nữ Đế cùng cả triều văn võ quần thần sắc mặt có chút tái nhợt, Vị Ương công tử càng là trong cơn giận dữ nói:
- Mẫu hậu, cái thằng này ở Huyền Minh Nguyên Giới ám toán mẫu hậu cùng thần đình ta gần trăm vạn Thần Ma đại quân, để cho thần đình ta không còn mặt, vừa rồi hung hăng càn quấy bá đạo như vậy, vì sao không lưu hắn?
- Nếu như trẫm ra tay, Đông Cực liền có lý do đối phó ta, nàng muốn suy yếu thế lực của ta đã lâu rồi, không thể cho nàng lý do này!
Vị Ương Nữ Đế quả quyết nói:
- Huyền Thiên giáo chủ ngang ngược như vậy, ngay cả trẫm cũng không nể tình, hắn đắc tội quá nhiều người, trẫm có thể nhịn xuống, người khác chưa hẳn có thể chịu xuống. Hắn lần này xuất quan, khó bảo toàn là tử kỳ của hắn! Ta xem hắn lần này xuất quan, một đường hung hăng ngang ngược, tất nhiên là muốn đi La Thiên, gặp lại tiên thể Thiếu Hư, nói không chừng hắn liền chết ở trong tay Thiếu Hư.
Trong nội tâm Vị Ương công tử như trước có nộ khí không tiêu, trận đại chiến Huyền Minh Nguyên Giới kia, nếu không có Quang Vũ Thần Đế tế lên kiếp trước đế thân cứu giúp, hắn khẳng định cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
- Nếu là đi La Thiên gặp lại Thiếu Hư, như vậy nhất định sẽ có một hồi huyết chiến, ta đi gặp Trường Nhạc! Nàng nhất định cũng là rất thích ý chứng kiến Huyền Thiên giáo chủ bại vong trong tay Thiếu Hư!
Mà vào lúc này, Câu Trần Thiên cũng có rất nhiều Thần Ma đại quân thao luyện trận pháp, tinh kỳ phô thiên cái địa, ngăn trở con đường Câu Trần Thiên đi Hậu Thổ Thiên. Thiên Phương Thần Đế cao cư bên trong thần đình, tự mình lược trận, một trận chiến Huyền Minh Nguyên Giới, hắn cũng bị Giang Nam cùng Giang Tuyết một đôi tỷ đệ này ám toán, trong nội tâm đại hận, chỉ là không dám đối với Giang Tuyết nổi giận, lần này biết được Giang Nam xuất quan, tự nhiên cũng muốn hung hăng gọt mặt
mũi của Giang Nam.
- Khởi bẩm bệ hạ, Huyền Thiên giáo chủ thượng giới rồi!
Một thần quan đứng ở đỉnh núi Thánh sơn, xa xa đang trông xem tình hình hạ giới thế nào, vội vàng báo lại:
- Bệ hạ, Huyền Thiên giáo chủ thật sự xông vào trận thế của chúng ta, hắn dù sao vẫn là Đông Cực thần triều Tả Thiên Thừa, nếu chém giết, Đông Cực đại đế hỏi đến, chỉ sợ gây bất lợi cho chúng ta. Không bằng cho hắn một cái mặt mũi, phóng hắn đi qua...
- Cho hắn mặt mũi?
Vị Ương Nữ Đế cười lạnh một tiếng, thanh âm mang theo sát khí:
- Mặt mũi của trẫm để ở nơi đâu? Trẫm đường đường chính là Thần Đế, rõ ràng còn muốn nhượng bộ hắn, còn thể thống gì? Nếu hắn trùng kích đại quân của trẫm, chém hắn cho ta!
Quần thần sợ hãi, nguyên một đám lĩnh mệnh, một thần tướng bước đi ra thần đình, ở trước từng tòa đại trận chạy như bay mà qua, nghiêm nghị quát:
- Người xông tới ta đại trận, trảm!
Đô Thiên hơn hai mươi vạn Thần Ma đại quân vọt tới, các lộ Trung Thiên Thần Ma ở dưới thần đình nguyên một đám khẩn trương vạn phần, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, chăm chú bắt lấy pháp bảo, pháp lực dũng mãnh vào bên trong pháp bảo, uy năng khủng bố chấn động, làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Trung Thiên các lộ đại quân diễn luyện đã đình chỉ, các loại đại trận không hề vận chuyển, nghe không được bất luận xì xào bàn tán gì, chỉ có thể nghe được thanh âm tiếng tim đập cùng khí huyết chạy!
Đô Thiên đại quân càng ngày càng gần, dĩ nhiên đã đến phạm vi mấy trăm dặm, dùng tốc độ của Thần Ma đại quân, một vượt qua là mấy ngàn dặm, Đô Thiên đại quân tất sẽ cùng Trung Thiên các lộ đại quân va chạm.
Nhưng mà Giang Nam bên trong bảo liễn như trước không có ý tứ để cho đại quân dừng lại chút nào, trong nội tâm Vị Ương Nữ Đế vừa sợ vừa giận:
- Trẫm chỉ muốn làm hắn mất mặt, tiểu tử này rõ ràng không để cho chút nào, để cho trẫm không cách nào xuống đài! Tốt, tốt, ngươi bất nhân ta bất nghĩa, hôm nay liền cùng Đông Cực yêu hồ vạch mặt...
- Giương kỳ.
Đột nhiên, trong bảo liễn truyền đến thanh âm của Thi Hiên Vi.
Bá...
Đô Thiên Thần Ma triển khai từng mặt đại kỳ, tạo thành một tòa Luyện Thiên đại trận, đem đại quân bao phủ, thẳng đi vào trong từng tòa đại trận của Trung Thiên đại quân, thẳng tắp cắt tới, ngay cả những đại trận này đụng cũng không đụng thoáng một phát, liền xuyên qua từng tòa đại trận, đi vào phía trước thần đình.
Mấy chục tòa đại trận, vậy mà không một cái có thể ngăn trở bước chân của Đô Thiên Chư Thần!
- Ngừng.
Trong Bảo liễn truyền đến thanh âm của Giang Nam, hơn hai mươi vạn đại quân bá một tiếng dừng lại, trực diện Vị Ương thần đình văn võ quần thần cùng Vị Ương Nữ Đế, khí thế trùng thiên.
Nhạc Ấu Nương cùng Tịch Trọng một trái một phải vén rèm xe lên, Giang Nam cùng Thi Hiên Vi ngồi trong xe, cũng không có đứng dậy, cũng không có xuống xe. Giang Nam nhìn về phía Vị Ương Nữ Đế bên trong thần đình được Chư Thần bảo vệ xung quanh, có chút gật đầu, cười nói:
- Vị Ương đạo hữu.
- Làm càn!
Vị Ương công tử bên người Vị Ương Nữ Đế sắc mặt đỏ lên, quát lớn:
- Nhìn thấy bệ hạ rõ ràng không đứng dậy, cũng không hạ bái, ngươi có hiểu quy củ hay không? Huyền Thiên giáo chủ, lần trước ngươi may mắn sống sót, còn dám ngỗ nghịch phạm thượng, hôm nay liền trị ngươi tử tội!
Nhạc Ấu Nương giòn giòn giã giã nói:
- Quỳ lạy nàng? Vị Ương Thái Tử, ngươi rất hiểu đạo lý sao. Sư tôn ta là Đông Cực đại đế đệ đệ, Đông Cực thần triều Tả Thiên Thừa, nhìn thấy Hồ Thiên lão tổ xưng một tiếng lão sư, nhìn thấy Đạo Vương xưng một tiếng sư huynh, gặp được cổ tiên không bái, lẫn nhau xưng đạo hữu, Vị Ương Nữ Đế có thể cùng những tồn tại này đặt song song sao? Để cho sư tôn ta quỳ bái nàng, ngày khác Đạo Vương thấy nàng có phải cũng muốn quỳ nàng hay không?
Giang Nam mỉm cười nói:
- Ấu Nương, không nên hỗn láo, chừa cho Vị Ương Thái Tử chút thể diện, tốt xấu hắn cũng là thái tử điện hạ của Vị Ương thần đình.
Nhạc Ấu Nương thè lưỡi, không nói thêm gì nữa.
Giang Nam nhìn về phía Vị Ương Nữ Đế, cười nói:
- Vị Ương đạo hữu, ta quản giáo đồ đệ, làm cho nàng biết rõ quy củ, đạo hữu cũng cần quản giáo lệnh lang, cho hắn biết quy củ mới được.
Vị Ương Nữ Đế cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi đã may mắn tránh thoát một kiếp, vậy thì trung thực nhu thuận một ít, nếu không sau này chỉ sợ sẽ có ngươi tránh không khỏi đại kiếp nạn.
Giang Nam cười ha ha nói:
- Đạo hữu, ngươi có thấy trên trán ta ghi mấy chữ hay không?
Vị Ương Nữ Đế nhìn về phía cái trán của hắn, thượng diện không có cái gì, cười nói:
- Không biết trên trán ngươi ghi cái gì?
- Chớ chọc ta.
Giang Nam lại để cho Nhạc Ấu Nương cùng Tịch Trọng buông màn xe, nói:
- Khởi giá.
Đô Thiên hơn hai mươi vạn Thần Ma ôm lấy bảo liễn hương xa, chạy nhanh lên Hoang Cổ thánh sơn, lưu lại Vị Ương Nữ Đế cùng cả triều văn võ quần thần sắc mặt có chút tái nhợt, Vị Ương công tử càng là trong cơn giận dữ nói:
- Mẫu hậu, cái thằng này ở Huyền Minh Nguyên Giới ám toán mẫu hậu cùng thần đình ta gần trăm vạn Thần Ma đại quân, để cho thần đình ta không còn mặt, vừa rồi hung hăng càn quấy bá đạo như vậy, vì sao không lưu hắn?
- Nếu như trẫm ra tay, Đông Cực liền có lý do đối phó ta, nàng muốn suy yếu thế lực của ta đã lâu rồi, không thể cho nàng lý do này!
Vị Ương Nữ Đế quả quyết nói:
- Huyền Thiên giáo chủ ngang ngược như vậy, ngay cả trẫm cũng không nể tình, hắn đắc tội quá nhiều người, trẫm có thể nhịn xuống, người khác chưa hẳn có thể chịu xuống. Hắn lần này xuất quan, khó bảo toàn là tử kỳ của hắn! Ta xem hắn lần này xuất quan, một đường hung hăng ngang ngược, tất nhiên là muốn đi La Thiên, gặp lại tiên thể Thiếu Hư, nói không chừng hắn liền chết ở trong tay Thiếu Hư.
Trong nội tâm Vị Ương công tử như trước có nộ khí không tiêu, trận đại chiến Huyền Minh Nguyên Giới kia, nếu không có Quang Vũ Thần Đế tế lên kiếp trước đế thân cứu giúp, hắn khẳng định cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
- Nếu là đi La Thiên gặp lại Thiếu Hư, như vậy nhất định sẽ có một hồi huyết chiến, ta đi gặp Trường Nhạc! Nàng nhất định cũng là rất thích ý chứng kiến Huyền Thiên giáo chủ bại vong trong tay Thiếu Hư!
Mà vào lúc này, Câu Trần Thiên cũng có rất nhiều Thần Ma đại quân thao luyện trận pháp, tinh kỳ phô thiên cái địa, ngăn trở con đường Câu Trần Thiên đi Hậu Thổ Thiên. Thiên Phương Thần Đế cao cư bên trong thần đình, tự mình lược trận, một trận chiến Huyền Minh Nguyên Giới, hắn cũng bị Giang Nam cùng Giang Tuyết một đôi tỷ đệ này ám toán, trong nội tâm đại hận, chỉ là không dám đối với Giang Tuyết nổi giận, lần này biết được Giang Nam xuất quan, tự nhiên cũng muốn hung hăng gọt mặt
mũi của Giang Nam.
- Khởi bẩm bệ hạ, Huyền Thiên giáo chủ thượng giới rồi!
Một thần quan đứng ở đỉnh núi Thánh sơn, xa xa đang trông xem tình hình hạ giới thế nào, vội vàng báo lại: