Đế Tôn
Chương 1678: Nếu không thấy dạng ánh đao kia (2)
- Bệ hạ, ngươi rốt cuộc nhìn không tới Thiên Đao như vậy rồi!
Thiên Đao lão tổ cười to, hai phần Thiên Đao bộc phát ra hào quang kinh thế, như là hai cánh Hồ Điệp, hai cánh triển khai, bích thủy trời xanh đại lục hùng sơn từ hai bên ánh đao tách ra, sáng lạn vô cùng.
- Sau khi ta chết, Thiên Đao sẽ thất truyền!
Hồ Điệp hai cánh chém về phía Đạo Vương, đem Đạo Vương bao phủ.
Tiên âm chấn động, Đạo Vương bay ra một chưởng, xuyên thấu hai cánh Hồ Điệp, khắc ở trên đầu Thiên Đao lão tổ, ánh đao sáng lạn từ hai bên đánh tới, dừng lại ở trên cổ Đạo Vương.
- Đây mới thực là tiên đạo sao? Đạo huynh, ngươi đúng là vẫn còn trước chúng ta một bước, trở thành thần trung tiên, nếu như không phải cái Thiên Đạo này nghiền nát, ngươi sớm nên phi tiên mà đi rồi...
Trên mặt Thiên Đao lão tổ lộ ra dáng tươi cười giải thoát, vứt bỏ đao trong tay. Bắt lấy đầu vai của Đạo Vương, hắn thất khiếu đổ máu, khẩn cầu nói:
- Đạo huynh, không nên giết thê tử của ta, nàng là người vô tội, nàng cái gì cũng không biết...
Sắc mặt Đạo Vương không hề bận tâm, không có một tia biểu lộ, hai hàng nước mắt từ gương mặt chảy xuống, yên lặng gật đầu.
Thiên Đao lão tổ mỉm cười rồi biến mất.
Đạo Vương giật mình, đứng ở trước thi thể hảo hữu của mình, hai tay run rẩy, trong giây lát Thần Quang vọt tới bao phủ toàn thân của hắn, để cho người rốt cuộc không cách nào chứng kiến biểu lộ bộ mặt của hắn, chỉ thấy Thần Quang kia có chút rung chuyển, tựa hồ bên trong Thần Quang có người che mặt im ắng khóc thảm thiết.
Vì Chư Thiên, hắn giết chết bằng hữu tốt nhất của hắn.
Một thiếu niên áo vàng khác đi vào Huyền Minh Nguyên Giới, hai vị thiếu niên đi cùng một chỗ, sau đó dung hợp, chỉ còn lại có một người, nhưng khí tức của thiếu niên áo vàng so với lúc đơn một người cường đại không biết gấp bao nhiêu lần.
- Đáng thương, đáng tiếc...
Thiếu niên áo vàng nói khẽ.
Đạo Vương đột nhiên quay người, trong Thần Quang lưỡng đạo tinh mang bắn ra, như là thần diễm rừng rực nhất, rơi vào trên người thiếu niên áo vàng:
- Vì cái gì đáng thương, vì sao đáng tiếc? Hắn phản bội Chư Thiên, phản bội vạn giới, phản bội đạo tâm của mình, chết chưa hết tội!
Thiếu niên áo vàng lơ đễnh, mỉm cười nói:
- Ta nói là ngươi đáng thương đáng tiếc. Ngươi có tài hoa vô biên, có lực lượng cái thế, có thực lực hóa tiên, lại lâm vào bên trong Nhân Quả, dây dưa thành lưới, đem mình chăm chú trói buộc, không cách nào khiêu thoát ra ngoài. Mỗi phá vỡ một đầu tơ, mỗi cởi bỏ một đầu tuyến, lòng của ngươi liền bị thương một phần, tương lai lòng của ngươi chỉ biết càng ngày càng tổn thương, chẳng phải là đáng thương đáng tiếc?
Đạo Vương lâm vào trầm mặc, sau một lúc lâu, đột nhiên cười nói:
- Huyền Đô, nói những thứ này vô dụng, ngươi không chịu thoát kiếp, hôm nay ta lại đem ngươi trấn áp. Ngươi nên biết, ta có thực lực này.
Thiếu niên áo vàng lắc đầu, dẫn theo đỉnh trượng trong tay, cười nói:
- Ngươi muốn khống chế hết thảy, nhưng mà từ 5400 vạn năm trước hạo kiếp bắt đầu, ngươi liền chưa từng có khống chế qua hết thảy. Kiếp số của ta đã đủ, ngươi rốt cuộc trấn áp không được ta, trừ khi ngươi triệt để giải phóng chiến lực của ngươi. Bất quá ngươi giải phóng chiến lực, Đạo Kim Ngọc Bàn không người trấn áp, Hoàng Tổ cũng không có người trấn áp, ngược lại sẽ loạn càng thêm loạn.
Đạo Vương quanh thân tiên quang sôi trào, một mảnh tiên đạo dài hẹp bay múa, đánh về phía thiếu niên áo vàng.
Đây mới thực là tiên đạo, thủ đoạn tiên gia chính thức, mỗi một loại đại đạo đều ẩn chứa tri thức cùng giải thích mặc dù là Thần Đế, Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả cũng không cách nào lý giải!
Thiếu niên áo vàng mặt mỉm cười, giơ lên đỉnh trượng, vẽ lên một cái vòng tròn lớn, một mảnh tiên đạo dài hẹp quấn quanh ở phía trên đỉnh trượng, tiên quang bay múa, tiên đạo cộng minh, Đạo Vương tiên đạo vậy mà áp chế đỉnh trượng, mang theo uy năng vô biên, hướng thiếu niên áo vàng áp đi.
Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng cười to vang lên, xa xa Lan Lăng Thần Hoàng vừa sải bước ra, thân hình run lên, Hồng Mông chấn động, Hồng Mông tử khí vô biên ở quanh thân hắn bắt đầu khởi động, thân thể của hắn trở nên vô cùng to lớn cao ngạo, khủng bố giống như Tiên Thiên Thần Ma, thậm chí cho người cảm giác, hắn so với Tiên Thiên Thần Ma nâng lên nguyên một đám thế giới ngao du trong vũ trụ hư không còn cường đại hơn!
Hắn là Hoàng bên trong Tiên Thiên Thần Ma, là đế bên trong Tiên Thiên Thần Ma!
Hồng Mông tử khí ở quanh thân hắn hình thành Tiên Thiên tám cảnh, tám loại Hỗn Độn dị tượng, mang theo Thiên Địa lui tránh chi uy, oanh hướng Đạo Vương!
Đạo Vương đoán không kịp, bị Tiên Thiên Bát Cảnh hung hăng oanh ở trên người, đánh bại Thần Quang nặng nề, trong Thần Quang tuôn ra từng vết máu!
Tiên Đạo của hắn đối kháng đỉnh trượng của thiếu niên áo vàng, tu vi bản thân cũng không có hoàn toàn trán phóng, phần lớn tu vi pháp lực là dùng để chống cự Đạo Kim Ngọc Bàn xâm nhập cùng trấn áp Hoàng Tổ, lại không ngờ tình huống như thế, thế cho nên ăn thiệt thòi.
Thần Quang quanh thân Đạo Vương bị đánh tan, một cái tay khác giơ lên, từng loại từng loại Hoàng đạo bộc phát, đỡ Tiên Thiên Bát Cảnh công kích, nhẹ giọng nói:
- Lan Lăng Thần Hoàng? Ta hẳn gọi ngươi là Bát Cảnh Thần Hoàng mới đúng a?
- Đạo Vương, ngươi khuyên Thiên Đao giải phóng phong ấn bản thân, ta cũng muốn khuyên ngươi một lần như vậy.
Khí tức của Lan Lăng Thần Hoàng càng thêm mãnh liệt, chiến lực gần Tiên hoàn toàn trán phóng, hắn giống như Thần Đế ra đời trong Hỗn Độn, trường thanh cười một tiếng, Hỗn Độn đạo âm liền có uy lực sát phạt khôn cùng:
- Ngươi hiện tại chính là một phế nhân tự trói hai tay, cùng người như ngươi giao thủ, thật sự không thú vị!
Hắn lần này xuất thủ ngoài dự liệu của mọi người, cho dù là nhiều Ma Hoàng Ma Đế trong địa ngục đang mật thiết xem chiến cũng không khỏi kinh kêu ra tiếng, duy chỉ có Sâm La Ma Đế lão thần khắp nơi, tựa hồ sớm biết Lan Lăng Thần Hoàng có sức mạnh to lớn như thế.
Ở trong địa ngục, Lan Lăng Thần Hoàng vẫn không lộ ra ngoài, luôn là một bộ không tranh quyền thế, Ly Sửu chư Hoàng cho rằng hắn là phòng bị Sa La Ma Đế, để tránh bản thân quá xuất sắc mà gặp phải Sa La Ma Đế ám toán.
Thân là Ma Hoàng Ma Đế già nua, ám toán một nhân tài mới xuất hiện, là chuyện tình thường xảy ra, dù sao nhân tài mới xuất hiện quật khởi, sẽ uy hiếp được địa vị thống trị của mình, thậm chí nghịch tập hành thích vua!
Mà nhân tài mới xuất hiện quá mức xuất sắc cũng rất dễ dàng gặp nạn, lịch đại Ma Hoàng Ma Đế cũng đã từng trải qua loại chuyện này.
Bất quá bọn hắn không ngờ rằng chính là, Lan Lăng Thần Hoàng giấu diếm phong mang căn bản không phải vì phòng bị Sa La Ma Đế. Mà là vì phòng bị Đạo Vương chúng Bổ Thiên thần nhân!
Hắn ở trong địa ngục quật khởi, giống như là một tiểu nhân vật có tuyệt thế chi tư từng bước đi lên. Nhìn lại cân nhắc, nhìn không ra bất kỳ sơ hở, thậm chí từ trên người con hắn Lan Lăng Liệt, cũng nhìn không ra dấu vết nào của Lan Lăng Thần Hoàng.
Thiên Đao lão tổ cười to, hai phần Thiên Đao bộc phát ra hào quang kinh thế, như là hai cánh Hồ Điệp, hai cánh triển khai, bích thủy trời xanh đại lục hùng sơn từ hai bên ánh đao tách ra, sáng lạn vô cùng.
- Sau khi ta chết, Thiên Đao sẽ thất truyền!
Hồ Điệp hai cánh chém về phía Đạo Vương, đem Đạo Vương bao phủ.
Tiên âm chấn động, Đạo Vương bay ra một chưởng, xuyên thấu hai cánh Hồ Điệp, khắc ở trên đầu Thiên Đao lão tổ, ánh đao sáng lạn từ hai bên đánh tới, dừng lại ở trên cổ Đạo Vương.
- Đây mới thực là tiên đạo sao? Đạo huynh, ngươi đúng là vẫn còn trước chúng ta một bước, trở thành thần trung tiên, nếu như không phải cái Thiên Đạo này nghiền nát, ngươi sớm nên phi tiên mà đi rồi...
Trên mặt Thiên Đao lão tổ lộ ra dáng tươi cười giải thoát, vứt bỏ đao trong tay. Bắt lấy đầu vai của Đạo Vương, hắn thất khiếu đổ máu, khẩn cầu nói:
- Đạo huynh, không nên giết thê tử của ta, nàng là người vô tội, nàng cái gì cũng không biết...
Sắc mặt Đạo Vương không hề bận tâm, không có một tia biểu lộ, hai hàng nước mắt từ gương mặt chảy xuống, yên lặng gật đầu.
Thiên Đao lão tổ mỉm cười rồi biến mất.
Đạo Vương giật mình, đứng ở trước thi thể hảo hữu của mình, hai tay run rẩy, trong giây lát Thần Quang vọt tới bao phủ toàn thân của hắn, để cho người rốt cuộc không cách nào chứng kiến biểu lộ bộ mặt của hắn, chỉ thấy Thần Quang kia có chút rung chuyển, tựa hồ bên trong Thần Quang có người che mặt im ắng khóc thảm thiết.
Vì Chư Thiên, hắn giết chết bằng hữu tốt nhất của hắn.
Một thiếu niên áo vàng khác đi vào Huyền Minh Nguyên Giới, hai vị thiếu niên đi cùng một chỗ, sau đó dung hợp, chỉ còn lại có một người, nhưng khí tức của thiếu niên áo vàng so với lúc đơn một người cường đại không biết gấp bao nhiêu lần.
- Đáng thương, đáng tiếc...
Thiếu niên áo vàng nói khẽ.
Đạo Vương đột nhiên quay người, trong Thần Quang lưỡng đạo tinh mang bắn ra, như là thần diễm rừng rực nhất, rơi vào trên người thiếu niên áo vàng:
- Vì cái gì đáng thương, vì sao đáng tiếc? Hắn phản bội Chư Thiên, phản bội vạn giới, phản bội đạo tâm của mình, chết chưa hết tội!
Thiếu niên áo vàng lơ đễnh, mỉm cười nói:
- Ta nói là ngươi đáng thương đáng tiếc. Ngươi có tài hoa vô biên, có lực lượng cái thế, có thực lực hóa tiên, lại lâm vào bên trong Nhân Quả, dây dưa thành lưới, đem mình chăm chú trói buộc, không cách nào khiêu thoát ra ngoài. Mỗi phá vỡ một đầu tơ, mỗi cởi bỏ một đầu tuyến, lòng của ngươi liền bị thương một phần, tương lai lòng của ngươi chỉ biết càng ngày càng tổn thương, chẳng phải là đáng thương đáng tiếc?
Đạo Vương lâm vào trầm mặc, sau một lúc lâu, đột nhiên cười nói:
- Huyền Đô, nói những thứ này vô dụng, ngươi không chịu thoát kiếp, hôm nay ta lại đem ngươi trấn áp. Ngươi nên biết, ta có thực lực này.
Thiếu niên áo vàng lắc đầu, dẫn theo đỉnh trượng trong tay, cười nói:
- Ngươi muốn khống chế hết thảy, nhưng mà từ 5400 vạn năm trước hạo kiếp bắt đầu, ngươi liền chưa từng có khống chế qua hết thảy. Kiếp số của ta đã đủ, ngươi rốt cuộc trấn áp không được ta, trừ khi ngươi triệt để giải phóng chiến lực của ngươi. Bất quá ngươi giải phóng chiến lực, Đạo Kim Ngọc Bàn không người trấn áp, Hoàng Tổ cũng không có người trấn áp, ngược lại sẽ loạn càng thêm loạn.
Đạo Vương quanh thân tiên quang sôi trào, một mảnh tiên đạo dài hẹp bay múa, đánh về phía thiếu niên áo vàng.
Đây mới thực là tiên đạo, thủ đoạn tiên gia chính thức, mỗi một loại đại đạo đều ẩn chứa tri thức cùng giải thích mặc dù là Thần Đế, Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả cũng không cách nào lý giải!
Thiếu niên áo vàng mặt mỉm cười, giơ lên đỉnh trượng, vẽ lên một cái vòng tròn lớn, một mảnh tiên đạo dài hẹp quấn quanh ở phía trên đỉnh trượng, tiên quang bay múa, tiên đạo cộng minh, Đạo Vương tiên đạo vậy mà áp chế đỉnh trượng, mang theo uy năng vô biên, hướng thiếu niên áo vàng áp đi.
Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng cười to vang lên, xa xa Lan Lăng Thần Hoàng vừa sải bước ra, thân hình run lên, Hồng Mông chấn động, Hồng Mông tử khí vô biên ở quanh thân hắn bắt đầu khởi động, thân thể của hắn trở nên vô cùng to lớn cao ngạo, khủng bố giống như Tiên Thiên Thần Ma, thậm chí cho người cảm giác, hắn so với Tiên Thiên Thần Ma nâng lên nguyên một đám thế giới ngao du trong vũ trụ hư không còn cường đại hơn!
Hắn là Hoàng bên trong Tiên Thiên Thần Ma, là đế bên trong Tiên Thiên Thần Ma!
Hồng Mông tử khí ở quanh thân hắn hình thành Tiên Thiên tám cảnh, tám loại Hỗn Độn dị tượng, mang theo Thiên Địa lui tránh chi uy, oanh hướng Đạo Vương!
Đạo Vương đoán không kịp, bị Tiên Thiên Bát Cảnh hung hăng oanh ở trên người, đánh bại Thần Quang nặng nề, trong Thần Quang tuôn ra từng vết máu!
Tiên Đạo của hắn đối kháng đỉnh trượng của thiếu niên áo vàng, tu vi bản thân cũng không có hoàn toàn trán phóng, phần lớn tu vi pháp lực là dùng để chống cự Đạo Kim Ngọc Bàn xâm nhập cùng trấn áp Hoàng Tổ, lại không ngờ tình huống như thế, thế cho nên ăn thiệt thòi.
Thần Quang quanh thân Đạo Vương bị đánh tan, một cái tay khác giơ lên, từng loại từng loại Hoàng đạo bộc phát, đỡ Tiên Thiên Bát Cảnh công kích, nhẹ giọng nói:
- Lan Lăng Thần Hoàng? Ta hẳn gọi ngươi là Bát Cảnh Thần Hoàng mới đúng a?
- Đạo Vương, ngươi khuyên Thiên Đao giải phóng phong ấn bản thân, ta cũng muốn khuyên ngươi một lần như vậy.
Khí tức của Lan Lăng Thần Hoàng càng thêm mãnh liệt, chiến lực gần Tiên hoàn toàn trán phóng, hắn giống như Thần Đế ra đời trong Hỗn Độn, trường thanh cười một tiếng, Hỗn Độn đạo âm liền có uy lực sát phạt khôn cùng:
- Ngươi hiện tại chính là một phế nhân tự trói hai tay, cùng người như ngươi giao thủ, thật sự không thú vị!
Hắn lần này xuất thủ ngoài dự liệu của mọi người, cho dù là nhiều Ma Hoàng Ma Đế trong địa ngục đang mật thiết xem chiến cũng không khỏi kinh kêu ra tiếng, duy chỉ có Sâm La Ma Đế lão thần khắp nơi, tựa hồ sớm biết Lan Lăng Thần Hoàng có sức mạnh to lớn như thế.
Ở trong địa ngục, Lan Lăng Thần Hoàng vẫn không lộ ra ngoài, luôn là một bộ không tranh quyền thế, Ly Sửu chư Hoàng cho rằng hắn là phòng bị Sa La Ma Đế, để tránh bản thân quá xuất sắc mà gặp phải Sa La Ma Đế ám toán.
Thân là Ma Hoàng Ma Đế già nua, ám toán một nhân tài mới xuất hiện, là chuyện tình thường xảy ra, dù sao nhân tài mới xuất hiện quật khởi, sẽ uy hiếp được địa vị thống trị của mình, thậm chí nghịch tập hành thích vua!
Mà nhân tài mới xuất hiện quá mức xuất sắc cũng rất dễ dàng gặp nạn, lịch đại Ma Hoàng Ma Đế cũng đã từng trải qua loại chuyện này.
Bất quá bọn hắn không ngờ rằng chính là, Lan Lăng Thần Hoàng giấu diếm phong mang căn bản không phải vì phòng bị Sa La Ma Đế. Mà là vì phòng bị Đạo Vương chúng Bổ Thiên thần nhân!
Hắn ở trong địa ngục quật khởi, giống như là một tiểu nhân vật có tuyệt thế chi tư từng bước đi lên. Nhìn lại cân nhắc, nhìn không ra bất kỳ sơ hở, thậm chí từ trên người con hắn Lan Lăng Liệt, cũng nhìn không ra dấu vết nào của Lan Lăng Thần Hoàng.