Đế Tôn
Chương 1271: Cũng không gây chuyện thị phi (2)
Nơi này dính dấp liên quan quá lớn, mặc dù Giang Nam biết bên trong lòng núi có Tiên Thai, nhưng cũng không dám lộ ra, cho dù là Tinh Quang thế gia, đối với chuyện này cũng không dám khoa trương!
Có thể trấn áp Cửu Đế, lấy Cửu Đế thân thể đạo tắc làm chất dinh dưỡng, luyện Tiên Thai, mỗi một Thần Đế tại vị hai trăm vạn năm, Cửu Tôn Thần Đế thời gian cộng lại, chính là một ngàn tám vạn năm!
Người nào có thể sống thời gian dài như vậy?
Dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút cũng hiểu, bố trí cái đại cục này, chính là một trong chín đại Bổ Thiên thần nhân!
Vì vậy cho dù là cái khổ chủ Tinh Quang thế gia này, cũng không dám nhúc nhích chút nào, bởi vì chỉ cần khoa trương tất nhiên là diệt tộc!
- Giang giáo chủ!
Đột nhiên, một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy tường quang trận trận, vạn đạo tường quang nâng lên từng tôn Thần Ma, những Thần Ma này ở bầu trời kết xuất đủ loại dị tượng, long phượng trình tường, bách thú cúng bái, một tòa lô oành treo cao, dưới lô oành là Nhật Nguyệt lệ thiên, quần tinh lóng lánh, một thiếu niên Thần Minh đứng ở lô oành, trong cơ thể tràn ngập thần uy mạnh mẽ chí cực!
- Hạo đạo hữu.
Giang Nam lộ ra nụ cười, chắp tay cười nói:
- Những năm này không thấy, chưa từng nghĩ Hạo huynh đã tu thành thần minh rồi, làm người ta khả kính.
Hạo Thiếu Quân mặt mỉm cười, thản nhiên nói:
- Giang giáo chủ tu thành Thiên Cung bát trọng, lại càng làm người ta kính sợ.
Thi Mạc Sơn nhìn thấy hai người nở nụ cười nói chuyện, trong lòng nhất thời yên tâm, nhìn về phía Thần Ma bên cạnh Hạo Thiếu Quân, cười nói:
- Mấy vị nghĩ đến là Hạo Thiên Thánh Tông đạo hữu a? Lão phu Thi Mạc Sơn, cùng Hạo Thiên Thánh Tông tông chủ các ngươi, Hạo Thiên Thượng Tôn từng có vài lần duyên phận.
- Nguyên lai là Chiến Thần!
Những Hạo Thiên Thánh Tông Thần Ma kia vừa mừng vừa sợ, cười nói:
- Thi lão gia tử đây là theo con rể thượng giới sao? Rất đúng dịp, thượng tôn nghe nói Thiếu Quân tu thành Thần Minh, muốn thấy hắn. Không bằng mọi người đồng hành?
Thi Mạc Sơn ha hả cười nói:
- Đang có ý đó, hai người trẻ tuổi này không đánh nhau thì không quen biết, hôm nay ta xem bọn hắn tình cảm cũng không sai, nghĩ đến là đánh ra tới.
Dứt lời, cười ha ha.
Mấy Hạo Thiên Thánh Tông Thần Ma kia cũng cười ha ha.
Thi Mạc Sơn lặng lẽ hướng Giang Nam truyền âm nói:
- Tiểu tử, Hạo Thiên Thượng Tôn là một Thần Tôn, đầu của hắn so sánh với đầu của ta còn muốn lớn hơn, ngươi không nên gây chuyện.
- Ta tự nhiên hiểu được.
Giang Nam trả lời một câu, mặt mỉm cười, nhìn về phía Hạo Thiếu Quân:
- Hạo huynh, ta làm người ta kính sợ, ngươi kính sợ ta không?
Thi Mạc Sơn vừa nghe, nhất thời nhảy dựng, thầm thở dài hỏng bét:
- Mới vừa rồi còn nói không gây chuyện, này còn chưa tới Thần Giới, liền muốn gây chuyện sao?
Hạo Thiếu Quân quanh thân thần uy rung chuyển, lại cười nói:
- Giang giáo chủ mới vừa nói ta đáng sợ, chẳng lẽ đã kính sợ ta?
Giữa hai người chiến ý càng ngày càng đậm, mấy Thần Ma của Hạo Thiên Thánh Tông cũng thầm thở dài hỏng bét, trong lòng kêu khổ:
- Tuy nói Thi gia lão Chiến Thần là một người hào sảng, nhưng chúng ta cũng nghe nghe thấy lão quỷ này giúp thân không để ý, khuỷu tay là loan, đi đến bên trong quải lợi hại, cân nhắc rất nhiều. Vạn nhất Thiếu Quân đánh con rể của hắn, lão quỷ này chân thân phủ xuống, lại là một cuộc đại tai nạn!
- Hạo huynh vốn là nói, chờ ngươi trở thành Thần Ma liền cùng ta tranh giành cao thấp, hôm nay ngươi thành Thần Ma, nghĩ đến có nắm chắc có thể đủ thắng qua ta a?
Giang Nam vẻ mặt tươi cười nói.
Nụ cười trên mặt Hạo Thiếu Quân cũng dần dần dày đặc, nhẹ giọng nói:
- Ta không muốn đánh ngươi.
Mọi người thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên chỉ nghe Hạo Thiếu Quân lời nói xoay chuyển, chiến ý phóng lên cao, sải bước ra, một ấn đắp rơi, vĩ ngạn giống như Cự Linh, bàn tay che khuất bầu trời, ầm ầm hướng Giang Nam đắp, cười lạnh nói:
- Bất quá ta vừa nhìn thấy tiểu tử ngươi liền nổi khí, danh tiếng trẻ tuổi đệ nhất nhân rơi vào tay của ngươi lâu như vậy, ta nhẫn ngươi đã lâu, đánh trước rồi hãy nói!
Giang Nam cười ha ha, một ấn đón nhận, hư không ở giữa thủ chưởng hai người mai một.
Thi Mạc Sơn cùng Hạo Thiên Thánh Tông rất nhiều cường giả ngây người tại chỗ, lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên đã đánh nhau...
- Lão Chiến Thần, hai người trẻ tuổi hỏa khí vượng, bọn họ đánh bọn họ, Hạo Thiên Thánh Tông chúng ta cùng Bắc Mạc Thi gia có giao tình, cũng không thể đánh a, ngài nói có phải không?
Một vị Hạo Thiên Thánh Tông Thần Minh e sợ cho lão gia tử này đột nhiên khóc lóc om sòm, cậy mạnh không giảng đạo lý, vội vàng cười nói.
- Đây là tự nhiên, chuyện của người trẻ tuổi chúng ta những thế hệ trước này sao lại nhúng tay?
Thi Mạc Sơn ha hả cười một tiếng, sắc mặt âm tình bất định, thầm nghĩ:
- Kia cũng phải nhìn Thi gia cô gia ta có lỗ lã hay không, nếu như hắn lỗ lã, cánh tay của ta làm sao cũng không có thể hướng ra phía ngoài quải, tự nhiên phải giúp hắn đòi lại...
Trên Hoang Cổ Thánh Sơn, Giang Nam cùng Hạo Thiếu Quân chiến đấu chỉ ở trong nháy mắt liền kịch liệt đến cực hạn, hai người quả thực đạt tới trình độ giở tay nhấc chân chính là đạo tắc bôn lưu, trong lúc giơ tay lên, đạo tắc cuồn cuộn, hóa thành đủ loại thiên địa dị tượng!
Hạo Thiếu Quân đã tu thành Thần Minh, tâm niệm vừa động, đạo tắc lơ lửng, Đạo tắc của hắn giống như xiềng xích, so với Thần Ma đạo tắc bình thường muốn thô to mấy chục lần, vô cùng bền bỉ, cực kỳ khó phá vỡ!
Mà Giang Nam tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, đạo văn bản thân ngay từ lúc ở Bỉ Ngạn thế giới, liền bắt đầu diễn biến thành đạo tắc, cùng Thi Hiên Vi bế quan tu luyện nửa năm thời gian, tất cả đạo văn của hắn đã biến thành đạo tắc!
Mặc dù chưa thành Thần Ma, nhưng mà trình độ đạo tắc của hắn thô to cùng bền bỉ, so với Hạo Thiếu Quân cũng không thua gì!
- Giang giáo chủ, ta để cho ngươi nhìn ta tu thành Thần Ma, Đế Hoàng Thần Thể kinh khủng như thế nào!
Giờ phút này, Hạo Thiếu Quân chính là một Thần, đứng vững vàng ở trong thiên địa, có một loại khí độ trấn áp chư Thần chư Ma vô địch, hắn thiên nhiên liền đối với Thần Ma có một loại uy áp vô địch, giống như là Chân Long vừa ra, bách thú bò lổm ngổm, Phượng Hoàng vừa hiện, bầy chim cúng bái!
Hắn huyết thống vô cùng cao quý, huyết thống Đế Hoàng Thần Thể đối với Thần Ma mà nói, cũng là một loại trời sanh Chí Tôn, chỉ dựa vào hơi thở, liền làm cho người ta không lòng dạ nào cùng hắn là địch!
- Kể từ khi ta lần trước bại trong tay ngươi, vẫn đau khổ nghiên cứu biện pháp đánh bại ngươi, ngươi Vô Úy Ấn có một loại tinh thần không biết sợ, đánh vỡ hết thảy bình chướng, không bị bất kỳ ước thúc! Ta tự hỏi cho dù mô phỏng ra Vô Úy Ấn của ngươi, cũng không đạt tới loại thành tựu như ngươi, cho nên ta khai sáng ra Hoàng Đạo Tam Ấn!
Hạo Thiếu Quân thét dài, tiếng huýt gió cuồn cuộn, giống như một Chí Tôn thống trị chư thiên vạn giới, một ấn đắp, phảng phất vạn giới nhất thống, đều ở hắn nắm giữ!
Có thể trấn áp Cửu Đế, lấy Cửu Đế thân thể đạo tắc làm chất dinh dưỡng, luyện Tiên Thai, mỗi một Thần Đế tại vị hai trăm vạn năm, Cửu Tôn Thần Đế thời gian cộng lại, chính là một ngàn tám vạn năm!
Người nào có thể sống thời gian dài như vậy?
Dùng đầu ngón chân suy nghĩ một chút cũng hiểu, bố trí cái đại cục này, chính là một trong chín đại Bổ Thiên thần nhân!
Vì vậy cho dù là cái khổ chủ Tinh Quang thế gia này, cũng không dám nhúc nhích chút nào, bởi vì chỉ cần khoa trương tất nhiên là diệt tộc!
- Giang giáo chủ!
Đột nhiên, một thanh âm truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy tường quang trận trận, vạn đạo tường quang nâng lên từng tôn Thần Ma, những Thần Ma này ở bầu trời kết xuất đủ loại dị tượng, long phượng trình tường, bách thú cúng bái, một tòa lô oành treo cao, dưới lô oành là Nhật Nguyệt lệ thiên, quần tinh lóng lánh, một thiếu niên Thần Minh đứng ở lô oành, trong cơ thể tràn ngập thần uy mạnh mẽ chí cực!
- Hạo đạo hữu.
Giang Nam lộ ra nụ cười, chắp tay cười nói:
- Những năm này không thấy, chưa từng nghĩ Hạo huynh đã tu thành thần minh rồi, làm người ta khả kính.
Hạo Thiếu Quân mặt mỉm cười, thản nhiên nói:
- Giang giáo chủ tu thành Thiên Cung bát trọng, lại càng làm người ta kính sợ.
Thi Mạc Sơn nhìn thấy hai người nở nụ cười nói chuyện, trong lòng nhất thời yên tâm, nhìn về phía Thần Ma bên cạnh Hạo Thiếu Quân, cười nói:
- Mấy vị nghĩ đến là Hạo Thiên Thánh Tông đạo hữu a? Lão phu Thi Mạc Sơn, cùng Hạo Thiên Thánh Tông tông chủ các ngươi, Hạo Thiên Thượng Tôn từng có vài lần duyên phận.
- Nguyên lai là Chiến Thần!
Những Hạo Thiên Thánh Tông Thần Ma kia vừa mừng vừa sợ, cười nói:
- Thi lão gia tử đây là theo con rể thượng giới sao? Rất đúng dịp, thượng tôn nghe nói Thiếu Quân tu thành Thần Minh, muốn thấy hắn. Không bằng mọi người đồng hành?
Thi Mạc Sơn ha hả cười nói:
- Đang có ý đó, hai người trẻ tuổi này không đánh nhau thì không quen biết, hôm nay ta xem bọn hắn tình cảm cũng không sai, nghĩ đến là đánh ra tới.
Dứt lời, cười ha ha.
Mấy Hạo Thiên Thánh Tông Thần Ma kia cũng cười ha ha.
Thi Mạc Sơn lặng lẽ hướng Giang Nam truyền âm nói:
- Tiểu tử, Hạo Thiên Thượng Tôn là một Thần Tôn, đầu của hắn so sánh với đầu của ta còn muốn lớn hơn, ngươi không nên gây chuyện.
- Ta tự nhiên hiểu được.
Giang Nam trả lời một câu, mặt mỉm cười, nhìn về phía Hạo Thiếu Quân:
- Hạo huynh, ta làm người ta kính sợ, ngươi kính sợ ta không?
Thi Mạc Sơn vừa nghe, nhất thời nhảy dựng, thầm thở dài hỏng bét:
- Mới vừa rồi còn nói không gây chuyện, này còn chưa tới Thần Giới, liền muốn gây chuyện sao?
Hạo Thiếu Quân quanh thân thần uy rung chuyển, lại cười nói:
- Giang giáo chủ mới vừa nói ta đáng sợ, chẳng lẽ đã kính sợ ta?
Giữa hai người chiến ý càng ngày càng đậm, mấy Thần Ma của Hạo Thiên Thánh Tông cũng thầm thở dài hỏng bét, trong lòng kêu khổ:
- Tuy nói Thi gia lão Chiến Thần là một người hào sảng, nhưng chúng ta cũng nghe nghe thấy lão quỷ này giúp thân không để ý, khuỷu tay là loan, đi đến bên trong quải lợi hại, cân nhắc rất nhiều. Vạn nhất Thiếu Quân đánh con rể của hắn, lão quỷ này chân thân phủ xuống, lại là một cuộc đại tai nạn!
- Hạo huynh vốn là nói, chờ ngươi trở thành Thần Ma liền cùng ta tranh giành cao thấp, hôm nay ngươi thành Thần Ma, nghĩ đến có nắm chắc có thể đủ thắng qua ta a?
Giang Nam vẻ mặt tươi cười nói.
Nụ cười trên mặt Hạo Thiếu Quân cũng dần dần dày đặc, nhẹ giọng nói:
- Ta không muốn đánh ngươi.
Mọi người thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên chỉ nghe Hạo Thiếu Quân lời nói xoay chuyển, chiến ý phóng lên cao, sải bước ra, một ấn đắp rơi, vĩ ngạn giống như Cự Linh, bàn tay che khuất bầu trời, ầm ầm hướng Giang Nam đắp, cười lạnh nói:
- Bất quá ta vừa nhìn thấy tiểu tử ngươi liền nổi khí, danh tiếng trẻ tuổi đệ nhất nhân rơi vào tay của ngươi lâu như vậy, ta nhẫn ngươi đã lâu, đánh trước rồi hãy nói!
Giang Nam cười ha ha, một ấn đón nhận, hư không ở giữa thủ chưởng hai người mai một.
Thi Mạc Sơn cùng Hạo Thiên Thánh Tông rất nhiều cường giả ngây người tại chỗ, lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên đã đánh nhau...
- Lão Chiến Thần, hai người trẻ tuổi hỏa khí vượng, bọn họ đánh bọn họ, Hạo Thiên Thánh Tông chúng ta cùng Bắc Mạc Thi gia có giao tình, cũng không thể đánh a, ngài nói có phải không?
Một vị Hạo Thiên Thánh Tông Thần Minh e sợ cho lão gia tử này đột nhiên khóc lóc om sòm, cậy mạnh không giảng đạo lý, vội vàng cười nói.
- Đây là tự nhiên, chuyện của người trẻ tuổi chúng ta những thế hệ trước này sao lại nhúng tay?
Thi Mạc Sơn ha hả cười một tiếng, sắc mặt âm tình bất định, thầm nghĩ:
- Kia cũng phải nhìn Thi gia cô gia ta có lỗ lã hay không, nếu như hắn lỗ lã, cánh tay của ta làm sao cũng không có thể hướng ra phía ngoài quải, tự nhiên phải giúp hắn đòi lại...
Trên Hoang Cổ Thánh Sơn, Giang Nam cùng Hạo Thiếu Quân chiến đấu chỉ ở trong nháy mắt liền kịch liệt đến cực hạn, hai người quả thực đạt tới trình độ giở tay nhấc chân chính là đạo tắc bôn lưu, trong lúc giơ tay lên, đạo tắc cuồn cuộn, hóa thành đủ loại thiên địa dị tượng!
Hạo Thiếu Quân đã tu thành Thần Minh, tâm niệm vừa động, đạo tắc lơ lửng, Đạo tắc của hắn giống như xiềng xích, so với Thần Ma đạo tắc bình thường muốn thô to mấy chục lần, vô cùng bền bỉ, cực kỳ khó phá vỡ!
Mà Giang Nam tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, đạo văn bản thân ngay từ lúc ở Bỉ Ngạn thế giới, liền bắt đầu diễn biến thành đạo tắc, cùng Thi Hiên Vi bế quan tu luyện nửa năm thời gian, tất cả đạo văn của hắn đã biến thành đạo tắc!
Mặc dù chưa thành Thần Ma, nhưng mà trình độ đạo tắc của hắn thô to cùng bền bỉ, so với Hạo Thiếu Quân cũng không thua gì!
- Giang giáo chủ, ta để cho ngươi nhìn ta tu thành Thần Ma, Đế Hoàng Thần Thể kinh khủng như thế nào!
Giờ phút này, Hạo Thiếu Quân chính là một Thần, đứng vững vàng ở trong thiên địa, có một loại khí độ trấn áp chư Thần chư Ma vô địch, hắn thiên nhiên liền đối với Thần Ma có một loại uy áp vô địch, giống như là Chân Long vừa ra, bách thú bò lổm ngổm, Phượng Hoàng vừa hiện, bầy chim cúng bái!
Hắn huyết thống vô cùng cao quý, huyết thống Đế Hoàng Thần Thể đối với Thần Ma mà nói, cũng là một loại trời sanh Chí Tôn, chỉ dựa vào hơi thở, liền làm cho người ta không lòng dạ nào cùng hắn là địch!
- Kể từ khi ta lần trước bại trong tay ngươi, vẫn đau khổ nghiên cứu biện pháp đánh bại ngươi, ngươi Vô Úy Ấn có một loại tinh thần không biết sợ, đánh vỡ hết thảy bình chướng, không bị bất kỳ ước thúc! Ta tự hỏi cho dù mô phỏng ra Vô Úy Ấn của ngươi, cũng không đạt tới loại thành tựu như ngươi, cho nên ta khai sáng ra Hoàng Đạo Tam Ấn!
Hạo Thiếu Quân thét dài, tiếng huýt gió cuồn cuộn, giống như một Chí Tôn thống trị chư thiên vạn giới, một ấn đắp, phảng phất vạn giới nhất thống, đều ở hắn nắm giữ!