Đế Tôn
Chương 1202: Ngươi là ai (2)
- Câm mồm!
Thiếu niên kia một tiếng hừ lạnh, thản nhiên nói:
- Gia chủ, ngươi cần nhớ được, ngươi chẳng qua là Chúc gia gia chủ ở Trung Thiên thế giới, bất quá là chi nhánh nho nhỏ của Chúc gia ta ở Trung Thiên! Chúc gia ở Thần Giới là đại phiệt hậu duệ quý tộc, biên cương Đại tướng, quyết sách gia tộc chân chính không tới phiên ngươi tới quơ tay múa chân! Hỏa Vân Thần Thể cố nhiên trân quý, nhưng đã chết cũng không đáng giá một đồng, nếu có thể dùng tánh mạng của hắn, đổi lấy Huyền Thiên Giáo Chủ, cũng là đáng!
Lão Thiên Thần kia trầm mặc xuống, vẻ bi phẫn trên mặt không giảm, nhưng cũng không dám càn rỡ.
Thiếu niên Chúc Dịch Băng kia quay đầu nhìn về phía Giang Nam, sắc mặt hòa hoãn xuống, mỉm cười nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi rất tốt. Ngươi giết Chúc gia Thần Thể ta, theo lý Chúc gia ta phải tru diệt ngươi, bầm thây vạn đoạn, bất quá ta thương ngươi tài, chỉ cần ngươi chịu lạy ta làm cha, sửa họ thành Chúc, ngươi chính là người Chúc gia ta, Chúc gia ta không những chuyện cũ sẽ bỏ qua, hơn nữa còn muốn toàn lực tài bồi ngươi!
- Bái ngươi làm cha? Còn muốn sửa họ Chúc?
Giang Nam tức cười, thất thanh cười nói:
- Ngươi tính làm gì đó?
Sắc mặt Chúc Dịch Băng trầm xuống, đột nhiên mặt lại giản ra cười nói:
- Đại khái ngươi còn không biết ta, cho là ta rất trẻ tuổi. Nói thiệt cho ngươi biết, ta hôm nay đã hơn một vạn tuổi, chính là Thiên Thần Thần Giới Chúc gia, chưởng khống quyền to, ngươi lạy ta làm cha sẽ không để cho ngươi lỗ lã...
Giang Nam cười lạnh nói:
- Hai vạn năm mới tu thành Thần Minh, ngươi tính là cái gì?
Chúc Dịch Băng giận dữ, cắn răng nói:
- Tiểu tử, ngươi phải biết rằng, ở trong chư thiên vạn giới trẻ tuổi, ngươi có lẽ có thể xưng hùng, nhưng ở Thần Giới, nhân vật như ngươi vừa nắm là một bó to, ta muốn diệt ngươi, dễ như trở bàn tay!
- Ngươi rốt cuộc là vật gì?
Giang Nam nghiêng đầu cười hỏi.
Chúc Dịch Băng lửa giận ngập trời, sắc mặt âm trầm bước nhanh đến phía trước, cắn răng nói:
- Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng...
- Không tốt! Bỉ Ngạn Thần Chu muốn bay đi!
Đột nhiên, không biết người nào kêu lớn.
Mọi người trong lòng cả kinh, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong Bỉ Ngạn Thần Chu Tiên quang phun ra không dứt, một đạo Tiên quang từ mũi thuyền hiện lên, đây rõ ràng là dấu hiệu Bỉ Ngạn Thần Chu sắp rời xa, ngao du đại thiên hư không.
Trong mắt Giang Nam tinh quang chợt lóe, đột nhiên thân hình vừa động, vượt thân hướng Hỏa Vân thần quốc đánh tới, chỉ nghe oanh một tiếng nổ, nhiều Chúc gia Thần Ma hợp lực tế lên Hỏa Vân thần quốc kịch liệt rung chuyển, vô số Thần Ma hư ảnh thình thịch thình thịch nổ nát bấy, thần quốc bị Giang Nam sinh sôi đụng vỡ một lỗ thủng to!
- Hỏa Vân Chúc gia tốt nhất không nên lại trêu chọc ta, đừng làm cho ta tức giận, nếu không các ngươi chịu trách nhiệm không nổi!
Giang Nam sải bước ra Hỏa Vân thần quốc, xông vào Bỉ Ngạn Thần Chu.
- Muốn đi?
Chúng thần Hỏa Vân Chúc gia giận dữ, rối rít thăm dò bàn tay chộp tới, thậm chí cả Chúc gia lão Thiên Thần kia cũng một trượng hướng hậu tâm của Giang Nam điểm đi, không ngờ công kích của bọn hắn hết thảy rơi vào chỗ trống, tốc độ của Giang Nam là cực nhanh bực nào, trong khoảnh khắc liền vào thần thuyền.
- Không thuận Chúc gia ta, liền chỉ có một con đường chết!
Chúc Dịch Băng suất lĩnh nhiều Thần Ma Chúc gia tiến vào Bỉ Ngạn Thần Chu, cười lạnh nói:
- Nếu như hắn trốn những địa phương khác, hắn còn có đường sống, nhưng mà trốn vào trong Bỉ Ngạn Thần Chu, liền để cho hắn trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào!
Mà vào lúc này, nhiều Thần Ma đã hướng Bỉ Ngạn Thần Chu dũng mãnh lao tới, chiếc thần chu này nội bộ không gian bát ngát chí cực, trong thuyền Tiên quang tự thành một giới, cùng ngoại giới ngăn cách, rộng lớn mười vạn dặm, chỉ có từng ngọn đình đài lầu các cao cao trôi lơ lửng ở trong Tiên quang, nhìn không ra đây là không gian nội bộ một con thuyền, phản phất giống như là một Tiên Đình!
Trong nhiều đình đài lầu các, đã có không ít Thần Ma tới đó, sưu tầm chiếc thần chu này ảo diệu cùng huyền cơ, tính toán tìm được trận pháp trụ cột, đem chiếc thần chu này luyện hóa, chiếm dụng.
Bất quá, hiển nhiên mọi người thu hoạch le que, cho dù là Thần Tôn mới vừa rồi đặt chân nơi này, cũng không có tìm được bất kỳ đồ hữu dụng.
Nhưng mà, nơi này linh khí dư thừa khó có thể tưởng tượng, hơn nữa nơi này Tiên quang rung chuyển, từng loại từng loại Đại Đạo chi âm huyền diệu tương ứng tương hợp, làm cho người ta thời thời khắc khắc ở vào trong Ngộ Đạo tâm cảnh, để cho người tới chỗ này như si như say.
- Chạy đi đâu!
Đột nhiên một tiếng quát lên truyền đến, nhiều Thần Ma Hỏa Vân Chúc gia chen chúc giết tới, nhiều Thần Thông cùng Thần Minh chi bảo đánh cho thiên băng địa liệt, hướng một thân ảnh nho nhỏ ở tiền phương oanh khứ!
Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, đỉnh đầu một đạo thần quang bay ra, hóa thành một ngụm Hóa Tiên Ngọc Bình, bình ngọc móc ngược, hô một tiếng đem nhiều Thần Thông cùng Thần Minh chi bảo hết thảy thu vào trong bình, hừ lạnh nói:
- Hỏa Vân Chúc gia, không nên quá phận.
Đang...
Một cây quải trượng bay tới, điểm ở trên Hóa Tiên Ngọc Bình, quải trượng liên tục điểm, ngay lập tức chỉ thấy điểm ra mấy vạn, miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này nhất thời hiện đầy tiếng vỡ ra, tiếp theo ba một tiếng nổ tung, hóa thành mảnh nhỏ!
Trong lòng Giang Nam tức giận, miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này là pháp bảo hắn từ trong tay Lâu Huân đoạt tới, Lâu Huân tham quan học tập Thiên Đạo chí bảo chân chính, luyện thành bắt chước chế phẩm này, sau khi Giang Nam nhận được, luôn luôn dùng để thu người thu vật, cực kỳ thuận tay.
Chẳng qua là miệng bình ngọc này tuy là Thiên Đạo chí bảo bắt chước chế phẩm, nhưng dù sao còn không phải là Thần Minh chi bảo, mà là dùng Ngũ Sắc Kim hỗn hợp những tài liệu khác luyện chế thành Thiên Cung chi bảo, mà quải trượng của Chúc gia gia chủ kia là một Thiên Thần chi bảo, liên tục bị đụng nhau mấy vạn lần, lập tức để cho bình ngọc chịu không nỗi, bị tại chỗ phá hủy!
- Đậu Suất Thần Hỏa của ta hủy ở trong Vãng Sinh Đế lăng, thế cho nên ta không cách nào luyện hóa Ngũ Sắc Kim, tăng lên uy năng bình ngọc, nếu không miệng bình ngọc này sẽ bị người phá vỡ sao?
Miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này vừa vỡ, nhiều Thần Minh chi bảo bay ra, nhất tề hướng Giang Nam trấn áp xuống!
Thần Minh khống chế những Thần Minh chi bảo này, không phải là như Hoang Cảnh Thiếu Tôn mới vừa tấn chức Thần Ma, những người này đã tới Thần Ma cảnh giới không biết bao lâu, có chút thậm thậm chí đã ở Thần Minh cảnh giới tôi luyện vạn năm, từng cái từng cái pháp lực vô cùng hùng hậu, uy năng pháp bảo bị thôi phát được kinh thiên động địa, so sánh với đám người Hoang Cảnh Thiếu Tôn năm đó ở Đông Cực Đại Hoang hướng Giang Nam khiêu chiến còn muốn cường đại không biết gấp bao nhiêu lần!
Thần Minh tám cảnh, từng cái cảnh giới là một đại cảnh giới, Thần Minh sơ kỳ cảnh giới cùng Thần Minh viên mãn cảnh giới chênh lệch, có thể đạt tới gấp mười lần!
Lần này Chúc gia cao thủ đều xuất hiện, chính là vì thăm dò Bỉ Ngạn Thần Chu, vì vậy mang đến cũng là Thần Ma uy tín lâu năm!
Thiếu niên kia một tiếng hừ lạnh, thản nhiên nói:
- Gia chủ, ngươi cần nhớ được, ngươi chẳng qua là Chúc gia gia chủ ở Trung Thiên thế giới, bất quá là chi nhánh nho nhỏ của Chúc gia ta ở Trung Thiên! Chúc gia ở Thần Giới là đại phiệt hậu duệ quý tộc, biên cương Đại tướng, quyết sách gia tộc chân chính không tới phiên ngươi tới quơ tay múa chân! Hỏa Vân Thần Thể cố nhiên trân quý, nhưng đã chết cũng không đáng giá một đồng, nếu có thể dùng tánh mạng của hắn, đổi lấy Huyền Thiên Giáo Chủ, cũng là đáng!
Lão Thiên Thần kia trầm mặc xuống, vẻ bi phẫn trên mặt không giảm, nhưng cũng không dám càn rỡ.
Thiếu niên Chúc Dịch Băng kia quay đầu nhìn về phía Giang Nam, sắc mặt hòa hoãn xuống, mỉm cười nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi rất tốt. Ngươi giết Chúc gia Thần Thể ta, theo lý Chúc gia ta phải tru diệt ngươi, bầm thây vạn đoạn, bất quá ta thương ngươi tài, chỉ cần ngươi chịu lạy ta làm cha, sửa họ thành Chúc, ngươi chính là người Chúc gia ta, Chúc gia ta không những chuyện cũ sẽ bỏ qua, hơn nữa còn muốn toàn lực tài bồi ngươi!
- Bái ngươi làm cha? Còn muốn sửa họ Chúc?
Giang Nam tức cười, thất thanh cười nói:
- Ngươi tính làm gì đó?
Sắc mặt Chúc Dịch Băng trầm xuống, đột nhiên mặt lại giản ra cười nói:
- Đại khái ngươi còn không biết ta, cho là ta rất trẻ tuổi. Nói thiệt cho ngươi biết, ta hôm nay đã hơn một vạn tuổi, chính là Thiên Thần Thần Giới Chúc gia, chưởng khống quyền to, ngươi lạy ta làm cha sẽ không để cho ngươi lỗ lã...
Giang Nam cười lạnh nói:
- Hai vạn năm mới tu thành Thần Minh, ngươi tính là cái gì?
Chúc Dịch Băng giận dữ, cắn răng nói:
- Tiểu tử, ngươi phải biết rằng, ở trong chư thiên vạn giới trẻ tuổi, ngươi có lẽ có thể xưng hùng, nhưng ở Thần Giới, nhân vật như ngươi vừa nắm là một bó to, ta muốn diệt ngươi, dễ như trở bàn tay!
- Ngươi rốt cuộc là vật gì?
Giang Nam nghiêng đầu cười hỏi.
Chúc Dịch Băng lửa giận ngập trời, sắc mặt âm trầm bước nhanh đến phía trước, cắn răng nói:
- Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng...
- Không tốt! Bỉ Ngạn Thần Chu muốn bay đi!
Đột nhiên, không biết người nào kêu lớn.
Mọi người trong lòng cả kinh, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong Bỉ Ngạn Thần Chu Tiên quang phun ra không dứt, một đạo Tiên quang từ mũi thuyền hiện lên, đây rõ ràng là dấu hiệu Bỉ Ngạn Thần Chu sắp rời xa, ngao du đại thiên hư không.
Trong mắt Giang Nam tinh quang chợt lóe, đột nhiên thân hình vừa động, vượt thân hướng Hỏa Vân thần quốc đánh tới, chỉ nghe oanh một tiếng nổ, nhiều Chúc gia Thần Ma hợp lực tế lên Hỏa Vân thần quốc kịch liệt rung chuyển, vô số Thần Ma hư ảnh thình thịch thình thịch nổ nát bấy, thần quốc bị Giang Nam sinh sôi đụng vỡ một lỗ thủng to!
- Hỏa Vân Chúc gia tốt nhất không nên lại trêu chọc ta, đừng làm cho ta tức giận, nếu không các ngươi chịu trách nhiệm không nổi!
Giang Nam sải bước ra Hỏa Vân thần quốc, xông vào Bỉ Ngạn Thần Chu.
- Muốn đi?
Chúng thần Hỏa Vân Chúc gia giận dữ, rối rít thăm dò bàn tay chộp tới, thậm chí cả Chúc gia lão Thiên Thần kia cũng một trượng hướng hậu tâm của Giang Nam điểm đi, không ngờ công kích của bọn hắn hết thảy rơi vào chỗ trống, tốc độ của Giang Nam là cực nhanh bực nào, trong khoảnh khắc liền vào thần thuyền.
- Không thuận Chúc gia ta, liền chỉ có một con đường chết!
Chúc Dịch Băng suất lĩnh nhiều Thần Ma Chúc gia tiến vào Bỉ Ngạn Thần Chu, cười lạnh nói:
- Nếu như hắn trốn những địa phương khác, hắn còn có đường sống, nhưng mà trốn vào trong Bỉ Ngạn Thần Chu, liền để cho hắn trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào!
Mà vào lúc này, nhiều Thần Ma đã hướng Bỉ Ngạn Thần Chu dũng mãnh lao tới, chiếc thần chu này nội bộ không gian bát ngát chí cực, trong thuyền Tiên quang tự thành một giới, cùng ngoại giới ngăn cách, rộng lớn mười vạn dặm, chỉ có từng ngọn đình đài lầu các cao cao trôi lơ lửng ở trong Tiên quang, nhìn không ra đây là không gian nội bộ một con thuyền, phản phất giống như là một Tiên Đình!
Trong nhiều đình đài lầu các, đã có không ít Thần Ma tới đó, sưu tầm chiếc thần chu này ảo diệu cùng huyền cơ, tính toán tìm được trận pháp trụ cột, đem chiếc thần chu này luyện hóa, chiếm dụng.
Bất quá, hiển nhiên mọi người thu hoạch le que, cho dù là Thần Tôn mới vừa rồi đặt chân nơi này, cũng không có tìm được bất kỳ đồ hữu dụng.
Nhưng mà, nơi này linh khí dư thừa khó có thể tưởng tượng, hơn nữa nơi này Tiên quang rung chuyển, từng loại từng loại Đại Đạo chi âm huyền diệu tương ứng tương hợp, làm cho người ta thời thời khắc khắc ở vào trong Ngộ Đạo tâm cảnh, để cho người tới chỗ này như si như say.
- Chạy đi đâu!
Đột nhiên một tiếng quát lên truyền đến, nhiều Thần Ma Hỏa Vân Chúc gia chen chúc giết tới, nhiều Thần Thông cùng Thần Minh chi bảo đánh cho thiên băng địa liệt, hướng một thân ảnh nho nhỏ ở tiền phương oanh khứ!
Sắc mặt Giang Nam trầm xuống, đỉnh đầu một đạo thần quang bay ra, hóa thành một ngụm Hóa Tiên Ngọc Bình, bình ngọc móc ngược, hô một tiếng đem nhiều Thần Thông cùng Thần Minh chi bảo hết thảy thu vào trong bình, hừ lạnh nói:
- Hỏa Vân Chúc gia, không nên quá phận.
Đang...
Một cây quải trượng bay tới, điểm ở trên Hóa Tiên Ngọc Bình, quải trượng liên tục điểm, ngay lập tức chỉ thấy điểm ra mấy vạn, miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này nhất thời hiện đầy tiếng vỡ ra, tiếp theo ba một tiếng nổ tung, hóa thành mảnh nhỏ!
Trong lòng Giang Nam tức giận, miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này là pháp bảo hắn từ trong tay Lâu Huân đoạt tới, Lâu Huân tham quan học tập Thiên Đạo chí bảo chân chính, luyện thành bắt chước chế phẩm này, sau khi Giang Nam nhận được, luôn luôn dùng để thu người thu vật, cực kỳ thuận tay.
Chẳng qua là miệng bình ngọc này tuy là Thiên Đạo chí bảo bắt chước chế phẩm, nhưng dù sao còn không phải là Thần Minh chi bảo, mà là dùng Ngũ Sắc Kim hỗn hợp những tài liệu khác luyện chế thành Thiên Cung chi bảo, mà quải trượng của Chúc gia gia chủ kia là một Thiên Thần chi bảo, liên tục bị đụng nhau mấy vạn lần, lập tức để cho bình ngọc chịu không nỗi, bị tại chỗ phá hủy!
- Đậu Suất Thần Hỏa của ta hủy ở trong Vãng Sinh Đế lăng, thế cho nên ta không cách nào luyện hóa Ngũ Sắc Kim, tăng lên uy năng bình ngọc, nếu không miệng bình ngọc này sẽ bị người phá vỡ sao?
Miệng Hóa Tiên Ngọc Bình này vừa vỡ, nhiều Thần Minh chi bảo bay ra, nhất tề hướng Giang Nam trấn áp xuống!
Thần Minh khống chế những Thần Minh chi bảo này, không phải là như Hoang Cảnh Thiếu Tôn mới vừa tấn chức Thần Ma, những người này đã tới Thần Ma cảnh giới không biết bao lâu, có chút thậm thậm chí đã ở Thần Minh cảnh giới tôi luyện vạn năm, từng cái từng cái pháp lực vô cùng hùng hậu, uy năng pháp bảo bị thôi phát được kinh thiên động địa, so sánh với đám người Hoang Cảnh Thiếu Tôn năm đó ở Đông Cực Đại Hoang hướng Giang Nam khiêu chiến còn muốn cường đại không biết gấp bao nhiêu lần!
Thần Minh tám cảnh, từng cái cảnh giới là một đại cảnh giới, Thần Minh sơ kỳ cảnh giới cùng Thần Minh viên mãn cảnh giới chênh lệch, có thể đạt tới gấp mười lần!
Lần này Chúc gia cao thủ đều xuất hiện, chính là vì thăm dò Bỉ Ngạn Thần Chu, vì vậy mang đến cũng là Thần Ma uy tín lâu năm!