Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đế Tôn

Chương 1080: Bí mật ở dưới Ngọc bàn (1)



Đạo Vương gật đầu, từng đạo Thần hà bay ra, rơi ở trước mặt mọi người, trong mỗi một Đạo Thần hà là ức cân linh thạch, chỉ bất quá bị pháp lực của Đạo Vương trói buộc, đựng vào trong một cái túi nho nhỏ.
Tu sĩ nhận được ban thưởng là cường giả phá hư tế đàn, làm những người khác hâm mộ không dứt.
Bất quá những người khác cũng không có bao nhiêu oán hận, dù sao bọn họ tài nghệ không bằng người, hơn nữa lần này kinh nghiệm khổ chiến, mặc dù bọn họ táng thân ở trong tay địa ngục Thần Ma, nhưng bị Tạo Hóa Lão Tổ sống lại, bọn họ cũng không có cái tổn thất gì, hơn nữa kinh nghiệm trận ác chiến này, để cho bọn họ vô luận là tu vi hay là tâm cảnh, đều có một đoạn biên độ tăng lên không nhỏ, đối với tương lai bọn họ bổ ích thật lớn.
Giang Nam nhận được sáu túi, trong lòng phấn khởi:
- Hôm nay linh thạch Linh Dịch cùng lực lượng Tinh Quang chung đồng tiến, lại có thể để cho tu vi của ta xuất hiện một kỳ bay vọt.
Mới vừa rồi hắn kiềm chế xuống sát khí, vẫn không có nhìn thẳng Thái Hoàng, nhưng sát ý trong lòng không không giảm chút nào.
- Phá hư một tòa tinh cầu tế đàn, có thể lựa chọn nghiên cứu một Thiên Đạo chí bảo, tu hành một môn Thiên Đạo Thần Thông.
Đạo Vương mở miệng nói:
- Chư vị tổng cộng phá hư hai mươi sáu tế đàn, có mười tám người trúng cử, có thể nghiên cứu chí bảo một tháng. Bất quá Đạo Vương Đại Thế Giới Đạo Kim Ngọc Bàn ta, là loại khó nghiên cứu nhất trong chín đại Thiên Đạo chí bảo, rất khó có điều lĩnh ngộ.
Hắn nhẹ nhàng phất tay, một mảnh hư ảnh xuất hiện, rõ ràng là Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh nói:
- Chư vị trước tiên có thể tham quan học tập ngọc bàn hư ảnh này, nếu không có lĩnh ngộ, tốt nhất là đi thế giới khác, tránh cho làm trễ nãi tiền trình của mình. Đến nơi đó, tự nhiên có người tiếp dẫn.
Mọi người rối rít hướng mặt Đạo Kim Ngọc Bàn này nhìn lại, ánh mắt của Giang Nam cũng rơi vào trên hư ảnh, tinh tế nghiên cứu, sau một lúc lâu, trong lòng hắn chỉ cảm thấy hoảng sợ.
Mặt Đạo Kim Ngọc Bàn này cùng hắn ở trong Thiên Đạo đại kiếp chứng kiến ngọc bàn hư ảnh bất đồng, càng thêm phức tạp, thể hệ càng thêm to lớn, quả thực là bao hàm toàn diện, tích chứa vô cùng ảo diệu!
Ở trong mặt ngọc bàn hư ảnh này, Đại Đạo câu liên, Thiên Đạo vận chuyển, sinh sôi không ngừng, vạn vật hiển hóa, thiên địa vận hành, hay càng thêm hay, huyền diệu khó giải thích, như có Thiên Địa Khai Ích, lại có Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang Đại Thiên Thế Giới tạo hóa Vô Cực thần diệu chí lý.
Nhưng mà, trong ngọc bàn hư ảnh tích chứa Đạo cùng Lý cực kỳ tối tăm khó hiểu, mặc dù Giang Nam đã từng tiếp xúc qua Đạo Kim Ngọc Bàn hư ảnh, lúc nghiên cứu mặt ngọc bàn hư ảnh này cũng là cực kỳ cố hết sức, cảm giác hao tổn tinh thần rất lớn!
Ngắn ngủn chốc lát thời gian, hắn liền cảm giác được tinh thần của mình có chút héo úa, cũng là lúc hắn toàn lực thôi diễn ảo diệu tích chứa trong ngọc bàn hư ảnh, đại não điên cuồng vận chuyển, thôi diễn từng loại từng loại Đại Đạo Thiên Đạo biến hóa, đưa đến Tinh Khí Thần của hắn nhanh chóng tiêu hao!
Phốc...
Đột nhiên có người hộc máu, vội vàng nhắm mắt, không dám nhìn ngọc bàn hư ảnh này nữa.
Tiếp theo lại có mấy người bại trận, khí huyết sôi trào, Tinh Khí Thần cũng chợt giảm xuống, cơ hồ khống chế không được khí huyết, suýt nữa để cho thân thể nổ tung!
Sau một lúc lâu, liền có hơn mười người thối lui khỏi, đi những Đại Thế Giới khác, lại sau một lúc lâu, đám người Hoang Cảnh Thiếu Tôn, Vi Tuyết Chủ, Hi Hoàng Thái Tử cũng riêng phần mình thối lui khỏi, sắc mặt tái nhợt, hướng Đạo Vương cùng Tạo Hóa Lão Tổ chào từ biệt.
Cho dù là bọn họ những kỳ tài ngút trời này, cũng phát giác Đạo Kim Ngọc Bàn vượt ra khỏi cực hạn bọn họ thừa nhận, tiếp tục tham quan hoc tập đi xuống, tất nhiên tinh thần bị hao tổn, tu vi căn bản sẽ không có bổ ích, thậm chí còn rút lui, bỏ mạng!
Một lúc lâu, Liên Nguyệt Thánh Nữ yên lặng đứng dậy, hướng Đạo Vương cùng Tạo Hóa Lão Tổ khom người thi lễ, bồng bềnh mà đi.
Từng cái từng cái trẻ tuổi cường giả rời đi, lưu lại chỉ có Mục Sơn, Tử Ngọc, Hạo Thiếu Quân cùng Giang Nam bốn người.
Đột nhiên Mục Sơn thở dài, cũng đứng dậy, yên lặng đi ra Bát Cảnh Vân Tiêu Điện, buông tha cho cơ hội tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn.
Hạo Thiếu Quân muộn hanh nhất thanh, đứng dậy, cũng không quay đầu lại sải bước rời đi.
- Giang giáo chủ có thể chống đở đến hiện tại, có thể thấy được rất cao.
Tử Ngọc Đạo Nhân nhìn Giang Nam một cái thật sâu, xoay người rời đi, hắn đối với Đạo Kim Ngọc Bàn cũng không xa lạ gì, bởi vì bản thân hắn chính là Đạo Vương đệ tử, sở dĩ lưu đến hiện tại chủ yếu là vì xem một chút rốt cuộc có người có thể lưu lại hay không.
Bất quá cho dù là hắn, số lần nhìn thấy Đạo Kim Ngọc Bàn cũng không nhiều.
Hắn còn nhớ rõ, lúc đó là Đạo Vương lựa chọn truyền nhân của mình, có tất cả ba nghìn vị tuổi trẻ tuấn kiệt của Đạo Vương Đại Thế Giới thông qua chọn lựa, có thể chính mắt tham quan học tập Đạo Kim Ngọc Bàn.
Lần đầu tiên hắn gặp gỡ ngọc bàn, tại chỗ hộc máu hôn mê, ngay cả một tức thời gian cũng không có kiên trì, những người khác lại càng không chịu nổi, có thật nhiều người tại chỗ hồn phi phách tán, tính cả hắn chỉ có mười người còn sống.
Ngọc Bàn in dấu thật sâu ở trong đầu Tử Ngọc Đạo Nhân, để cho hắn có thể ở trong năm tháng hơn mười năm sau thôi diễn ảo diệu.
Mười năm sau, Đạo Vương lần nữa triệu kiến, hắn cùng với chín người khác lần thứ hai nhìn thấy ngọc bàn, lần này hắn kiên trì một canh giờ, lúc này mới lâm vào trong hôn mê, nhưng đối với Đạo Kim Ngọc Bàn hiểu rõ càng sâu.
Mà chín người cùng hắn đi tới, lại chỉ sống sót hai người.
Đến lần thứ ba, hắn kiên trì hơn một ngày lúc này mới hộc máu trở lui, rốt cục học xong Đạo Kim Ngọc Bàn đại thần thông, mà hai người khác thì không còn có tỉnh lại.
Từ sau lần đó, hắn chính là Đạo Vương chân chính truyền nhân, đi theo Đạo Vương tu hành.
Cho dù là hiện tại, Tử Ngọc Đạo Nhân chính là loại nhân vật Thái Sơn Bắc Đẩu trong trẻ tuổi, cũng không dám nói mình có thể ở trước Đạo Kim Ngọc Bàn kiên trì một tháng.
Hắn lựa chọn rời đi, đi nghiên cứu những Thiên Đạo chí bảo khác, là bởi vì mình dù sao cũng là Đạo Vương truyền nhân, sau này còn có cơ hội nghiên cứu ngọc bàn.
Qua một lúc lâu, Giang Nam cũng cảm giác được tinh thần của mình không chịu nổi, nếu tiếp tục nữa, chỉ sợ sẽ làm cho Tinh Khí Thần của mình bị thương, vội vàng mở mắt, lại thấy lúc này bên trong Bát Cảnh Vân Tiêu Điện rỗng tuếch, chỉ có hắn một người còn lưu trong điện, thậm chí ngay cả Thái Hoàng cũng không ở chỗ này, Tạo Hóa Lão Tổ cùng Đạo Vương cũng chẳng biết lúc nào rời đi.
- Không hổ là Bổ Thiên thần nhân mạnh nhất, đạo tắc của hắn biến thành Đạo Kim Ngọc Bàn, liền để cho ta diễn hóa ảo diệu cũng cảm giác được vạn phần cố hết sức!
Giang Nam có chút do dự, Đạo Kim Ngọc Bàn chân chính so sánh với hư ảnh trước mắt này còn muốn phức tạp cùng thần diệu trăm ngàn lần, thôi diễn hư ảnh đã cố hết sức như thế, nếu nhìn thấy ngọc bàn chân chính, kia sẽ như thế nào?
Chương trước Chương tiếp
Loading...