Đế Tôn
Chương 1016: Cùng thiếu niên Thần Đế tranh hùng! (2)
Thình thịch...
Thông U Đạo Nhân lần nữa bị hắn đánh nát, như thế liên tục, vị Đạo Nhân này rốt cục bị hắn sinh sôi đánh chết!
- Chỉ hận ta sinh ra sớm mấy thời đại, không thể cùng chân thân của ngươi gặp lại...
Tàn hồn của Thông U Đạo Nhân ẩn nặc ở trong Tiên quang, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam phun ra nuốt vào Tiên quang, Tiên quang nhập vào cơ thể, để cho thương thế của hắn nhanh chóng phục hồi như cũ, rất nhanh liền khôi phục tới trạng thái đỉnh, trong lòng yên lặng nói:
- Đúng là đáng hận, Tiên quang cũng không có thể cho ngươi biến hóa cuối cùng, nếu là chân thân của ngươi ở chỗ này, ta chưa chắc có thể thắng ngươi.
Nếu như là Thông U Đạo Nhân chân chính, tốc độ khôi phục pháp lực của hắn nhất định cực kỳ kinh người, cùng Giang Nam đánh một trận, ai chết vào tay ai cũng còn chưa biết. Mà hiện tại Thông U Đạo Nhân chẳng qua là Tiên quang diễn biến, so ra kém người thật.
Giang Nam khoanh chân mà ngồi, không có lập tức đi thềm đá tiếp theo, mà là đem đủ loại đạt được khi cùng Thông U Đạo Nhân đánh một trận tinh tế nhận thức một lần, nắm chặc được mất trong chiến đấu, đền bù thiếu sót của mình.
Qua một lúc lâu, lúc này hắn mới đứng dậy, đi tới tầng tiếp theo.
Nơi Tiên quang khép mở, một vị thiếu niên Đạo Nhân hát ca mà đến, anh tư táp sảng, giống như nhàn vân dã hạc ở ngoài Cửu Thiên, mờ ảo Như Vân, ca viết:
- Nơi tuyết phiêu phiêu, cùng nhau đến nhũ tuyền. Chuyện thương hải tang điền, kia làm sao tránh khỏi. Nơi kia phàm trần nhuốm bụi, đan phòng nhớ cảnh Tiên Thiên. Cảnh Thiên Đạo Nhân, gặp qua đạo hữu.
Cảnh Thiên Thần Đế!
Ở bên trong lòng núi Hoang Cổ Thánh Sơn, Giang Nam gặp qua đạo tắc của vị Thần Đế này sau khi chết lưu lại, giống như vạn giới nước lũ, mênh mông cuồn cuộn, cọ rửa hết thảy, là một vị tồn tại cực kỳ khủng bố, cũng là một trong những Thần Đế mạnh nhất!
Giang Nam hoàn lễ nói:
- Huyền Thiên Đạo Nhân, gặp qua Cảnh Thiên đạo hữu. Đạo hữu, mời!
Trận chiến này, Giang Nam giống như trước đánh cho vô cùng cực khổ, thực lực của Cảnh Thiên Đạo Nhân lúc đặt chân Vọng Tiên Đài, so sánh với Thông U Đạo Nhân không thể yếu, Thông U Đạo Nhân thông hiểu hết thảy Thần Thông biến hóa, bất kỳ Thần Thông cũng sẽ bị hắn tìm ra sơ hở, tiến tới phá giải.
Mà công kích của Cảnh Thiên Đạo Nhân thì chiếm cứ hai chữ mờ ảo, đột nhiên xuất hiện, đột nhiên bay đi, qua lại mất tích, làm cho người ta khó lòng phòng bị, hắn phất tay mở ra, chính là một bức họa rộng lớn mạnh mẽ, Thiên Sơn Vạn Thủy đập vào mặt.
Hai tay hắn hợp lại, chính là thiên địa bế long, hết thảy hôi phi yên diệt.
Giang Nam khổ chiến một lúc lâu, cơ hồ bị thiếu niên Thần Đế này tươi sống mệt chết, rốt cục mới đánh bại hắn.
Thương thế hắn phục hồi như cũ, Tiên quang lần nữa rèn luyện nhục thể của hắn, pháp lực, thần hồn, thần thức, Giang Nam ngồi xếp bằng, lĩnh ngộ một lúc lâu, lúc này mới đi về thềm đá phía trước.
Hắn từng đạo thềm đá đánh đi qua, gặp được từng vị Thần Đế tài hoa hơn người chấn thước cổ kim, Cửu Tiêu Thần Đế pháp lực mênh mông cuồn cuộn, Thần Vũ Thần Đế cương mãnh vô địch, Tôn Viêm Thần Đế lửa giận đốt thế, Ngọc Chân Thần Đế sâu không lường được, Địa Hoàng Thần Đế nặng như đại địa.
Từng tràng chiến đấu, để cho hắn chịu nhiều đau khổ, lần lượt bị những thiếu niên Thần Đế này đánh cho cốt đoạn gân gãy, thậm chí mấy lần suýt nữa chết ở trong tay của bọn nọ!
Có thể cùng những vị thiếu niên Thần Đế này đại chiến, để cho hắn trưởng thành, hắn không có trải qua năm trăm lần sống lại. Không có năm trăm lần sống lại kia tôi luyện, nhưng mà cùng những thiếu niên Thần Đế sống lại năm trăm lần này giao thủ.
Lại làm cho kinh nghiệm chiến đấu của hắn tích lũy cực lớn!
Rốt cục, Giang Nam đi tới một đạo thềm đá cuối cùng, trong Tiên quang có một vị thiếu niên Thần Đế đi ra, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, trong lúc bất chợt Giang Nam cảm giác được nguy hiểm vô cùng mãnh liệt!
Sau một khắc, mi tâm hắn chợt đau xót, một ngón tay trắng như tuyết điểm ở mi tâm của hắn!
Tử Phủ chấn động, trong Tử Phủ hắn, Huyền Hoàng Lão Tổ sở luyện Trấn Tiên Đỉnh kia đột nhiên phát ra một tiếng giòn vang răng rắc, tiếp theo toái đầy đất!
- Tiểu đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt.
Ánh mắt vị thiếu niên Thần Đế kia gió mát thanh thanh, thanh âm có chút khàn khàn nói:
- Minh Thổ từ biệt, chưa từng nghĩ ngươi đã trưởng thành đến loại tình trạng này.
- Minh Thổ Thần Đế!
Trong lòng Giang Nam cả kinh, thất thanh nói.
Cửa ải cuối cùng Vọng Tiên Đài, chính là Minh Thổ Thần Đế, từ cổ chí kim có thật nhiều Thần Đế kinh thái tuyệt diễm, như Cửu Tiêu, Thần Vũ, Cảnh Thiên, Thông U, bọn họ trong lúc rất khó phân ra cao thấp, nhưng Minh Thổ Thần Đế được công nhận Thần Đế cường đại nhất, hoàn toàn xứng đáng đệ nhất nhân!
Lăng mộ của hắn hóa thành mười tám tầng Minh Thổ, đến nay không người nào có thể phá giải!
Hắn thậm chí thường cách một đoạn thời gian, sẽ suất lĩnh Thiên Đình đã tử vong của mình, hằng trăm triệu Thần Ma Thần Thi tuần sát Minh Thổ, kẻ sống lui tránh, không người dám ngăn cản!
Hắn đã cường đại đến hủ thực Thiên Đạo, để cho mấy vị Bổ Thiên thần nhân đối với hắn cũng không thể làm gì, ngồi nhìn Minh Thổ không ngừng lớn mạnh.
Giang Nam hồn nhiên không ngờ rằng, lại có thể ở chỗ này cùng vị Thần Đế thời kỳ thiếu niên này gặp lại!
Mới vừa rồi thiếu niên Minh Thổ Thần Đế kia đột nhiên xuất hiện một ngón tay, cố nhiên là Giang Nam không có phòng bị, nhưng mà mặc dù hắn có đề phòng, chỉ sợ cũng không tránh thoát!
- Vì sao Bệ hạ phải đánh nát Trấn Tiên Đỉnh kia?
Giang Nam khẽ cau mày nói:
- Trấn Tiên Đỉnh kia là cách ta rời đi Vọng Tiên Đài, hôm nay không có tiểu đỉnh này, chẳng phải là để cho ta bị vây ở chỗ này sao?
- Tên kia mượn tiểu đỉnh rình coi ta và ngươi, rình bí mật của ngươi ta, ta tự nhiên phải đánh nát nó.
Sắc mặt Minh Thổ Thần Đế lạnh nhạt nói:
- Huống chi, ngươi có thể từ trong tay những người khác đoạt một tiểu đỉnh, cũng có thể thong dong rời đi. Tiểu đạo hữu, không nói nhiều nữa, hướng ta ra tay đi, đánh bại ta, ngươi chính là thượng khách Tiên Đài.
- Đắc tội!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, trong mắt đột nhiên một mảnh Hỗn Độn, một đạo Tiên chỉ từ trong mắt của hắn bắn ra, tiếp theo Thiên Địa Khai Ích!
Ở một sát na Thiên Địa Khai Ích, Giang Nam đột nhiên dữ dội lên!
- Vô Úy Ấn, khai thiên!
Một ấn này của hắn cùng lúc trước rất là bất đồng, so sánh với trước hắn khai sáng ra Vô Úy Ấn càng thêm tinh diệu, càng thêm cường đại, là hắn ở lúc cùng bảy vị Thần Đế giao thủ lĩnh ngộ ra, hỗn hợp tất cả sở học cùng lĩnh ngộ của hắn, hơn nữa Vọng Tiên Đài mang cho hắn linh cảm, Vô Úy Ấn rốt cục bị hắn hoàn thiện!
Đối mặt Minh Thổ Thần Đế, vị cường giả trước nay chưa có này, hắn không thể không thi triển ra toàn bộ thực lực!
Một ấn như búa, khai thiên tích địa!
Khuôn mặt của Minh Thổ Thần Đế có chút động, thét dài một tiếng, mười tám tầng địa ngục lồng lộng mở ra, chư thiên vạn giới hiện lên, Chư Thiên cùng địa ngục dung làm một thể, tám đại Thiên Đạo chí bảo ở trong chỉ chưởng của hắn di động!
Thông U Đạo Nhân lần nữa bị hắn đánh nát, như thế liên tục, vị Đạo Nhân này rốt cục bị hắn sinh sôi đánh chết!
- Chỉ hận ta sinh ra sớm mấy thời đại, không thể cùng chân thân của ngươi gặp lại...
Tàn hồn của Thông U Đạo Nhân ẩn nặc ở trong Tiên quang, biến mất không thấy gì nữa.
Giang Nam phun ra nuốt vào Tiên quang, Tiên quang nhập vào cơ thể, để cho thương thế của hắn nhanh chóng phục hồi như cũ, rất nhanh liền khôi phục tới trạng thái đỉnh, trong lòng yên lặng nói:
- Đúng là đáng hận, Tiên quang cũng không có thể cho ngươi biến hóa cuối cùng, nếu là chân thân của ngươi ở chỗ này, ta chưa chắc có thể thắng ngươi.
Nếu như là Thông U Đạo Nhân chân chính, tốc độ khôi phục pháp lực của hắn nhất định cực kỳ kinh người, cùng Giang Nam đánh một trận, ai chết vào tay ai cũng còn chưa biết. Mà hiện tại Thông U Đạo Nhân chẳng qua là Tiên quang diễn biến, so ra kém người thật.
Giang Nam khoanh chân mà ngồi, không có lập tức đi thềm đá tiếp theo, mà là đem đủ loại đạt được khi cùng Thông U Đạo Nhân đánh một trận tinh tế nhận thức một lần, nắm chặc được mất trong chiến đấu, đền bù thiếu sót của mình.
Qua một lúc lâu, lúc này hắn mới đứng dậy, đi tới tầng tiếp theo.
Nơi Tiên quang khép mở, một vị thiếu niên Đạo Nhân hát ca mà đến, anh tư táp sảng, giống như nhàn vân dã hạc ở ngoài Cửu Thiên, mờ ảo Như Vân, ca viết:
- Nơi tuyết phiêu phiêu, cùng nhau đến nhũ tuyền. Chuyện thương hải tang điền, kia làm sao tránh khỏi. Nơi kia phàm trần nhuốm bụi, đan phòng nhớ cảnh Tiên Thiên. Cảnh Thiên Đạo Nhân, gặp qua đạo hữu.
Cảnh Thiên Thần Đế!
Ở bên trong lòng núi Hoang Cổ Thánh Sơn, Giang Nam gặp qua đạo tắc của vị Thần Đế này sau khi chết lưu lại, giống như vạn giới nước lũ, mênh mông cuồn cuộn, cọ rửa hết thảy, là một vị tồn tại cực kỳ khủng bố, cũng là một trong những Thần Đế mạnh nhất!
Giang Nam hoàn lễ nói:
- Huyền Thiên Đạo Nhân, gặp qua Cảnh Thiên đạo hữu. Đạo hữu, mời!
Trận chiến này, Giang Nam giống như trước đánh cho vô cùng cực khổ, thực lực của Cảnh Thiên Đạo Nhân lúc đặt chân Vọng Tiên Đài, so sánh với Thông U Đạo Nhân không thể yếu, Thông U Đạo Nhân thông hiểu hết thảy Thần Thông biến hóa, bất kỳ Thần Thông cũng sẽ bị hắn tìm ra sơ hở, tiến tới phá giải.
Mà công kích của Cảnh Thiên Đạo Nhân thì chiếm cứ hai chữ mờ ảo, đột nhiên xuất hiện, đột nhiên bay đi, qua lại mất tích, làm cho người ta khó lòng phòng bị, hắn phất tay mở ra, chính là một bức họa rộng lớn mạnh mẽ, Thiên Sơn Vạn Thủy đập vào mặt.
Hai tay hắn hợp lại, chính là thiên địa bế long, hết thảy hôi phi yên diệt.
Giang Nam khổ chiến một lúc lâu, cơ hồ bị thiếu niên Thần Đế này tươi sống mệt chết, rốt cục mới đánh bại hắn.
Thương thế hắn phục hồi như cũ, Tiên quang lần nữa rèn luyện nhục thể của hắn, pháp lực, thần hồn, thần thức, Giang Nam ngồi xếp bằng, lĩnh ngộ một lúc lâu, lúc này mới đi về thềm đá phía trước.
Hắn từng đạo thềm đá đánh đi qua, gặp được từng vị Thần Đế tài hoa hơn người chấn thước cổ kim, Cửu Tiêu Thần Đế pháp lực mênh mông cuồn cuộn, Thần Vũ Thần Đế cương mãnh vô địch, Tôn Viêm Thần Đế lửa giận đốt thế, Ngọc Chân Thần Đế sâu không lường được, Địa Hoàng Thần Đế nặng như đại địa.
Từng tràng chiến đấu, để cho hắn chịu nhiều đau khổ, lần lượt bị những thiếu niên Thần Đế này đánh cho cốt đoạn gân gãy, thậm chí mấy lần suýt nữa chết ở trong tay của bọn nọ!
Có thể cùng những vị thiếu niên Thần Đế này đại chiến, để cho hắn trưởng thành, hắn không có trải qua năm trăm lần sống lại. Không có năm trăm lần sống lại kia tôi luyện, nhưng mà cùng những thiếu niên Thần Đế sống lại năm trăm lần này giao thủ.
Lại làm cho kinh nghiệm chiến đấu của hắn tích lũy cực lớn!
Rốt cục, Giang Nam đi tới một đạo thềm đá cuối cùng, trong Tiên quang có một vị thiếu niên Thần Đế đi ra, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, trong lúc bất chợt Giang Nam cảm giác được nguy hiểm vô cùng mãnh liệt!
Sau một khắc, mi tâm hắn chợt đau xót, một ngón tay trắng như tuyết điểm ở mi tâm của hắn!
Tử Phủ chấn động, trong Tử Phủ hắn, Huyền Hoàng Lão Tổ sở luyện Trấn Tiên Đỉnh kia đột nhiên phát ra một tiếng giòn vang răng rắc, tiếp theo toái đầy đất!
- Tiểu đạo hữu, chúng ta lại gặp mặt.
Ánh mắt vị thiếu niên Thần Đế kia gió mát thanh thanh, thanh âm có chút khàn khàn nói:
- Minh Thổ từ biệt, chưa từng nghĩ ngươi đã trưởng thành đến loại tình trạng này.
- Minh Thổ Thần Đế!
Trong lòng Giang Nam cả kinh, thất thanh nói.
Cửa ải cuối cùng Vọng Tiên Đài, chính là Minh Thổ Thần Đế, từ cổ chí kim có thật nhiều Thần Đế kinh thái tuyệt diễm, như Cửu Tiêu, Thần Vũ, Cảnh Thiên, Thông U, bọn họ trong lúc rất khó phân ra cao thấp, nhưng Minh Thổ Thần Đế được công nhận Thần Đế cường đại nhất, hoàn toàn xứng đáng đệ nhất nhân!
Lăng mộ của hắn hóa thành mười tám tầng Minh Thổ, đến nay không người nào có thể phá giải!
Hắn thậm chí thường cách một đoạn thời gian, sẽ suất lĩnh Thiên Đình đã tử vong của mình, hằng trăm triệu Thần Ma Thần Thi tuần sát Minh Thổ, kẻ sống lui tránh, không người dám ngăn cản!
Hắn đã cường đại đến hủ thực Thiên Đạo, để cho mấy vị Bổ Thiên thần nhân đối với hắn cũng không thể làm gì, ngồi nhìn Minh Thổ không ngừng lớn mạnh.
Giang Nam hồn nhiên không ngờ rằng, lại có thể ở chỗ này cùng vị Thần Đế thời kỳ thiếu niên này gặp lại!
Mới vừa rồi thiếu niên Minh Thổ Thần Đế kia đột nhiên xuất hiện một ngón tay, cố nhiên là Giang Nam không có phòng bị, nhưng mà mặc dù hắn có đề phòng, chỉ sợ cũng không tránh thoát!
- Vì sao Bệ hạ phải đánh nát Trấn Tiên Đỉnh kia?
Giang Nam khẽ cau mày nói:
- Trấn Tiên Đỉnh kia là cách ta rời đi Vọng Tiên Đài, hôm nay không có tiểu đỉnh này, chẳng phải là để cho ta bị vây ở chỗ này sao?
- Tên kia mượn tiểu đỉnh rình coi ta và ngươi, rình bí mật của ngươi ta, ta tự nhiên phải đánh nát nó.
Sắc mặt Minh Thổ Thần Đế lạnh nhạt nói:
- Huống chi, ngươi có thể từ trong tay những người khác đoạt một tiểu đỉnh, cũng có thể thong dong rời đi. Tiểu đạo hữu, không nói nhiều nữa, hướng ta ra tay đi, đánh bại ta, ngươi chính là thượng khách Tiên Đài.
- Đắc tội!
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, trong mắt đột nhiên một mảnh Hỗn Độn, một đạo Tiên chỉ từ trong mắt của hắn bắn ra, tiếp theo Thiên Địa Khai Ích!
Ở một sát na Thiên Địa Khai Ích, Giang Nam đột nhiên dữ dội lên!
- Vô Úy Ấn, khai thiên!
Một ấn này của hắn cùng lúc trước rất là bất đồng, so sánh với trước hắn khai sáng ra Vô Úy Ấn càng thêm tinh diệu, càng thêm cường đại, là hắn ở lúc cùng bảy vị Thần Đế giao thủ lĩnh ngộ ra, hỗn hợp tất cả sở học cùng lĩnh ngộ của hắn, hơn nữa Vọng Tiên Đài mang cho hắn linh cảm, Vô Úy Ấn rốt cục bị hắn hoàn thiện!
Đối mặt Minh Thổ Thần Đế, vị cường giả trước nay chưa có này, hắn không thể không thi triển ra toàn bộ thực lực!
Một ấn như búa, khai thiên tích địa!
Khuôn mặt của Minh Thổ Thần Đế có chút động, thét dài một tiếng, mười tám tầng địa ngục lồng lộng mở ra, chư thiên vạn giới hiện lên, Chư Thiên cùng địa ngục dung làm một thể, tám đại Thiên Đạo chí bảo ở trong chỉ chưởng của hắn di động!