Đẻ Mướn - A Đồ Mỹ
Chương 72: Vô đề
Điểm chết người bị cọ xát liên tục, Trương Văn Dã tuốt từ gốc dương vật đến quy đầu của y cho tới khi bắn ra những giọt cuối cùng.
Nước trong huyệt có thể nói là lênh láng. Mạc Lâm há miệng thở dốc, nước bọt chảy xuống khóe môi lại bị Trương Văn Dã liếm sạch.
Hai chân quấn chặt eo nam nhân, Mạc Lâm nghiêng đầu đuổi theo môi Trương Văn Dã.
Côn thịt chậm rãi đưa đẩy, dù Mạc Lâm vừa lên đỉnh xong cũng chịu không nổi. Y run rẩy nói: "Chờ...... Chờ đã......"
Trương Văn Dã trả đũa y bằng cách lúc nãy y tra tấn mình. Hắn ngậm hầu kết Mạc Lâm liếm láp: "Chờ cái gì, chẳng phải em giục anh động à?"
Hắn cố kìm nén khát vọng đâm rút điên cuồng, hít sâu một hơi rồi nghiến răng nghiến lợi nói:
"Thật muốn lấy vật nhỏ trong bụng em ra để sang một bên, sau đó hung hăng chơi em. Cắm hết côn thịt vào, tốt nhất là nhét luôn cả hai quả cầu phía sau. Kế đến sẽ đánh mông em đỏ bừng để cái miệng nhỏ này của em chảy nước liên tục, vừa xin tha vừa siết chặt anh, còn năn nỉ anh nhẹ một chút......"
Mạc Lâm nghe không nổi mấy lời thô tục nên đưa tay bịt miệng hắn, nhưng tay y đang bị trói nên nam nhân dễ dàng khống chế y, sau đó kéo hai tay y lên miệng vừa hôn vừa cắn.
"A...... Lão gia đừng chọc em......" Tay y bị kéo xuống sờ soạng, lúc ngang qua bụng nhỏ thì nhịn không được vuốt nhẹ. Nhưng mục đích của người nào đó không phải ở đây nên lại kéo tay y sờ đến chỗ hai người giao hợp mới thôi.
Khi ngón tay chạm đến côn thịt nóng hổi kia, Mạc Lâm kêu khẽ một tiếng, đang định rụt về thì lại bị ép sờ tinh hoàn rồi nắm lấy hai quả cầu nhẹ nhàng xoa bóp.
Quy đầu của Trương Văn Dã đảo quanh trong thân thể làm tiểu phu nhân rên rỉ luôn miệng. Y cũng muốn thỏa thích làm một trận với lão gia nhưng hôm nay Trương Văn Dã có thể tiến vào đã là sự nhượng bộ lớn nhất. Mai mốt phải đến hỏi Lý đại phu cho rõ ràng mới được.
"Em nghĩ anh có đội lên nó không?"
Trương Văn Dã chậm rãi ưỡn lưng, đột nhiên nhìn bụng y hỏi một câu không đầu không đuôi. Tiểu phu nhân nhìn theo ánh mắt hắn rồi đỏ mặt vỗ nhẹ bụng dưới của hắn.
"Lão gia đừng nói lung tung...... Nó nghe thấy đó......"
"Nghe thấy thì anh nói chuyện với nó nhé?" Trương Văn Dã bật cười, dường như muốn chào hỏi con mình thật nên rút âm hành ra rồi cúi đầu áp tai vào bụng y.
Côn thịt rời đi khiến Mạc Lâm không vui. Sau khi bắn một lần tác dụng của thuốc đã giảm đi chút ít, nãy giờ Trương Văn Dã làm nhẹ nhàng cũng xem như xoa dịu, hắn vừa dừng lại thì y không tự chủ banh chân rộng hơn.
Cửa huyệt đỏ bừng hé mở chảy ra chất dịch trong suốt. Hai đùi gập lại khiến hoa huyệt càng thêm đầy đặn. Ngón tay xoa nhẹ âm vật, mép thịt bị mân mê biến dạng, bàn tay trắng nõn vạch hoa huyệt ra, hai chân banh rộng. Đôi mắt Mạc Lâm ướt sũng, bên trong tràn đầy khao khát đối với hắn.
Trương Văn Dã đang muốn trêu chọc tiểu phu nhân mà thấy cảnh này lại không nhịn nổi.
Nhưng hắn sợ làm tiếp nữa sẽ không khống chế được mình nên duỗi hai ngón tay cắm vào huyệt bắt đầu gây rối.
Cả ngón tay đều nhét vào, thậm chí Trương Văn Dã có thể cảm nhận được vách trong mềm mại nóng bỏng. Thịt mềm hút ngón tay hắn như miệng trẻ con mút sữa.
Trong nháy mắt hắn có ảo giác như đứa bé đang giao tiếp với mình, Trương Văn Dã đột nhiên xúc động, gần như thành kính cúi đầu hôn cửa huyệt. Tiểu phu nhân không hề hay biết tâm tư lão gia nên vặn eo ra sức quyến rũ hắn, tuy cảm nhận được khoái cảm nhưng vẫn chưa thỏa mãn, níu chặt tay Trương Văn Dã, cái mông uốn éo lợi hại hơn.
Chờ đến khi xoa dịu được tiểu phu nhân, Trương Văn Dã liếm sạch hạ thể bừa bộn của y, mặc lại áo khoác rồi đặt y nằm xuống ngủ một giấc. Còn hắn thì mặc đồ trở lại ghế tài xế, cố gắng lái chậm như rùa đến chỗ hẹn với Hạ Sính.