Đế Bá
Chương 489: Môn hộ trong truyền thuyết
- Môn hộ xa xưa trong truyền thuyết của Thiên Đạo Viện sắp mở ra. Đi mau, Thiên Đạo Viện đã lên tiếng rồi, ai nấy có phần!
Trong phút chốc vô số người chạy hướng Thiên Đạo Viện.
- Môn hộ cổ xưa là cái gì?
Một số tu sĩ không biết môn hộ cổ xưa là gì, đầu óc mơ hồ, nhưng thấy nhiều người kéo hướng Thiên Đạo Viện thì cũng hùa theo giúp vui. Trong phút chốc con đường đi thông Thiên Đạo Viện hình thành dòng nước lũ.
- Không biết môn hộ vạn cổ?
Lão tu sĩ nói:
- Truyền thuyết đó là nơi đi thông thần quốc hoặc tiên cảnh. Có biết Hạo Hải tiên đế không? Năm xưa Hạo Hải tiên đế được kỳ ngộ trong môn hộ vạn cổ, sau này trở thành vô địch, xây dựng Thiên Đế môn kỳ tích đáng sợ nhất từ vạn cổ đến bây giờ.
Có chưởng môn cực kỳ hưng phấn nói:
- Nghe nói trong môn hộ vạn cổ có bí kíp vô địch để lại từ thời đại thần thoại, chỉ cần tu luyện một bộ là sẽ vô địch thiên hạ, chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế. Hạo Hải tiên đế chính là ví dụ sống!
- Nghe nói trong môn hộ vạn cổ có có ngàn vạn dược vương cổ xưa nhiều còn hơn cỏ dại, từng bụi từng bụi, ngươi nhổ cỡ nào cũng không hết! Tu luyện trong môn hộ vạn cổ một canh giờ mạnh hơn bên ngoài một trăm năm.
- Không chỉ thế, ta nghe nói bên trong có tiên binh trong truyền thuyết. Cầm tiên binh là càn quét bát hoang!
Trong phút chốc tin vỉa hè bay đầy, càng đồn càng quá mức, đến cuối cùng thành bước vào môn hộ vạn cổ sẽ làm tiên đế ngay.
Trong một đêm thiên địa chấn động, Đông Bách Thành náo nhiệt gà bay chó sủa, vô số tu sĩ xông hướng Thiên Đạo Viện. Có người ngự giá thần kiếm bay đi, có người ngồi thần châu đến, có người cưỡi ác điểu, có người đạo hạnh cạn thì đi bộ. Bọn họ liều mạng xông hướng Thiên Đạo Viện.
Trong một đêm tất cả môn phái truyền thừa Đông Bách Thành dốc hết sức kéo tới Thiên Đạo Viện. Đại giáo cổ phái cũng tốt, tiểu môn tiểu phái cũng thế, thậm chí tiểu tu sĩ, tiểu tán tu đều muốn chia một chén canh. Mọi người như nhập ma lao hướng Thiên Đạo Viện.
Trong nước lũ này hiếm hoi có môn phái, tu sĩ giữ bình tĩnh. Ngẫu nhiên có dăm ba môn phái, tu sĩ là còn tỉnh táo, bọn họ hăọc đóng sơn môn hoặc bế quan tu luyện, không muốn bị cuốn vào nước lũ.
Ngẫu nhiên có môn phái bình tĩnh đóng sơn môn nói:
- Môn hộ vạn cổ mở ra, đại giáo trong thiên hạ như hổ rình mồi. Miếng thịt mỡ như vậy làm sao chia cho chúng ta một miếng? Sợ là không ăn được miếng nào lại vời đến tai họa ngập đầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong một đêm thiên kỵ ngang trời, vạn mã đạp vó. Trong đêm nay Hổ Khiếu tông, Thiên Nhạc thánh địa, Nộ Tiên thánh quốc, các truyền thừa cổ xưa cường đại dựng đạo đài, mở đạo môn đưa thiên quân vạn mã truyền tống đến Thiên Đạo Viện.
Còn binh mã sớm tụ tập tại thành trấn gần Thiên Đạo Viện thì đều dựng cờ xí, quang minh chính đại địa xuất hiện bên ngoài sơn môn Thiên Đạo Viện.
Trong thời gian ngắn ngoài Thiên Đạo Viện tụ tập biển người. Trăm phái ngàn môn, vô số cường giả giá lâm, vương hầu chân nhân, huyết khí như biển ùn ùn. Cổ thánh giá lâm, bễ nghễ bát phương. Có tin đồn thánh tôn thánh hoàng giá lâm nhưng không lộ mặt.
Đột ngột có nhiều môn phái kéo đến, các học sinh trong Thiên Đạo Viện lo sợ bất an. Một số học sinh xuất thân từ bình dân hy vọng vào môn hộ để được kỳ ngộ, bây giờ thiên hạ cùng hưởng môn hộ nghĩa là nhiều kẻ địch hơn, mạo hiểm tăng lớn hơn.
Môn hộ chưa xuất hiện Đông Bách Thành đã dấy lên gió tanh mưa máu. Bao nhiêu là môn phái, tu sĩ xung đột trên đường đến Thiên Đạo Viện, có người đã bị diệt môn!
Tạm thời bên ngoài Thiên Đạo Viện tụ tập nhiều nhất là đại giáo cường quốc, dù sao Trung Đại Vực cách Đông Bách Thành quá xa, khi bọn họ nhận được tin đã qua một đoạn thời gian. Vật khổng lồ biết tin từ trước sẽ không nói cho người khác.
Lý Thất Dạ ở trong Thiên Đạo Viện nhàn nhã tu luyện, Trì Tiểu Điệp đột nhiên báo cáo.
- Phụ hoàng của ta lĩnh đệ tử môn hạ đã đến, ở ngoài sơn môn.
Lý Thất Dạ nhíu mày nói:
- Sư Hống môn các người tham gia vào bãi nước đục này làm gì? Chút thực lực của các người không đủ để người ta nhét răng.
Lý Thất Dạ hiện đang ngồi trên bệ chờ câu cá lớn.
Trì Tiểu Điệp lắc đầu, nói:
- Ta cũng không biết, chỉ mới nhận được tin.
Trì Tiểu Điệp rất lo âu, mọi người đều thấy rõ sắp bắt đầu náo động, sơ sẩy một cái không chừng vời đến tai hạo ngập đều. Trì Tiểu Điệp ở bên cạnh Lý Thất Dạ nên không bị thần khí tiên trân gì đó làm mụ người.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Để ta gặp phụ thân của nàng.
Lý Thất Dạ không muốn xen vào chuyện người, nhưng hắn không hy vọng Trì gia diệt vong. Nghĩ tình Bách Chiến Thần Hoàng, Lý Thất Dạ đành ra mặt.
Trì Tiểu Điệp lập tức sắp xếp cho Lý Thất Dạ ngay,m trong lòng nàng cũng không hy vọng phụ hoàng mang theo Sư Hống môn tham gia vào dòng nước đục này. Sư Hống môn không cách nào so sánh với những vật khổng lồ.
Sư Hống môn đến, có thể nói là kéo hết cả môn tới. Trưởng lão, nguyên lão Sư Hống môn tự mình đến nơi, bọn họ cắm trại trong một sơn cốc cách sơn môn Thiên Đạo Viện năm trăm dặm.
Trì Tiểu Điệp sắp xếp Lý Thất Dạ nhanh chóng gặp hoàng chủ Sư Hống quốc, cũn là phụ thân của Trì Tiểu Điệp.
Thấy Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ không dám vênh mặt tự kiêu.
Cơ Không Vô Địch vội khom lưng hướng Lý Thất Dạ:
- Đoạn thời gian này đa tạ Lý công tử chăm sóc cho tiểu nữ.
Từ khi Trì Tiểu Điệp đi theo Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ là phụ thân của nàng, rất lo nữ nhi chịu thiệt thòi. Giờ gặp Trì Tiểu Điệp, thấy dáng vẻ của nàng thì Sư Hống hoàng chủ yên tâm hơn nhiều.
Trì Tiểu Điệp nói vài chuyện cho phụ thân, đương nhiên chuyện nào không thể nói thì nàng không nhắc một câu. Trì Tiểu Điệp không muốn làm Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới khó chịu. Trì Tiểu Điệp lén nhắc nhở phụ thân là Lý Thất Dạ đáng tin hơn bất cứ ai.
Cho nên khi gặp Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ hết sức khiêm nhường.
Lý Thất Dạ ngồi xuống, hắn nói thẳng:
- Không biết hoàng chủ tới đây vì việc gì? Chẳng lẽ là vì môn hộ Thiên Đạo Viện? Nếu đúng như thế thì xin hoàng chủ hãy nghe ta khuyên một câu, quay về đi. Hoàng chủ không dự đoán được chỗ này nguy hiểm nhiều cỡ nào, đây không phải kỳ ngộ mà là kiếp nạn lớn, cuối cùng có sống sót rời đi hay không cũng khó nói.
Sư Hống hoàng chủ giật mình, lây lại tinh thần lắc đầu, nói:
- Lý công tử hiểu lầm, lần này Sư Hống quốc chúng ta dốc hết lực lượng đến đây không phải vì kỳ ngộ môn hộ mà muốn giúp đỡ Thiên Đạo Viện.
Lý Thất Dạ bất ngờ:
- Giúp đỡ Thiên Đạo Viện?
Sư Hống hoàng chủ cười khổ nói:
- Đây là ý của giap hụ. Thiên Đạo Viện giúp đỡ Sư Hống môn chúng ta rất nhiều, khi gia phụ vào Thiên Đạo Viện truy tìm dấu chân tiên tổ từng nhận được ân huệ của Thiên Đạo Viện. Bây giờ Thiên Đạo Viện gặp khó khăn, gia phụ muốn chúng ta góp chút sức nhỏ giúp đỡ Thiên Đạo Viện.
- Sư Hống thánh hoàng xuất quan?
Lý Thất Dạ kinh ngạc hỏi:
- Nếu đúng vậy thì ta nên đi gặp mặt.
Trong phút chốc vô số người chạy hướng Thiên Đạo Viện.
- Môn hộ cổ xưa là cái gì?
Một số tu sĩ không biết môn hộ cổ xưa là gì, đầu óc mơ hồ, nhưng thấy nhiều người kéo hướng Thiên Đạo Viện thì cũng hùa theo giúp vui. Trong phút chốc con đường đi thông Thiên Đạo Viện hình thành dòng nước lũ.
- Không biết môn hộ vạn cổ?
Lão tu sĩ nói:
- Truyền thuyết đó là nơi đi thông thần quốc hoặc tiên cảnh. Có biết Hạo Hải tiên đế không? Năm xưa Hạo Hải tiên đế được kỳ ngộ trong môn hộ vạn cổ, sau này trở thành vô địch, xây dựng Thiên Đế môn kỳ tích đáng sợ nhất từ vạn cổ đến bây giờ.
Có chưởng môn cực kỳ hưng phấn nói:
- Nghe nói trong môn hộ vạn cổ có bí kíp vô địch để lại từ thời đại thần thoại, chỉ cần tu luyện một bộ là sẽ vô địch thiên hạ, chịu tải thiên mệnh, trở thành tiên đế. Hạo Hải tiên đế chính là ví dụ sống!
- Nghe nói trong môn hộ vạn cổ có có ngàn vạn dược vương cổ xưa nhiều còn hơn cỏ dại, từng bụi từng bụi, ngươi nhổ cỡ nào cũng không hết! Tu luyện trong môn hộ vạn cổ một canh giờ mạnh hơn bên ngoài một trăm năm.
- Không chỉ thế, ta nghe nói bên trong có tiên binh trong truyền thuyết. Cầm tiên binh là càn quét bát hoang!
Trong phút chốc tin vỉa hè bay đầy, càng đồn càng quá mức, đến cuối cùng thành bước vào môn hộ vạn cổ sẽ làm tiên đế ngay.
Trong một đêm thiên địa chấn động, Đông Bách Thành náo nhiệt gà bay chó sủa, vô số tu sĩ xông hướng Thiên Đạo Viện. Có người ngự giá thần kiếm bay đi, có người ngồi thần châu đến, có người cưỡi ác điểu, có người đạo hạnh cạn thì đi bộ. Bọn họ liều mạng xông hướng Thiên Đạo Viện.
Trong một đêm tất cả môn phái truyền thừa Đông Bách Thành dốc hết sức kéo tới Thiên Đạo Viện. Đại giáo cổ phái cũng tốt, tiểu môn tiểu phái cũng thế, thậm chí tiểu tu sĩ, tiểu tán tu đều muốn chia một chén canh. Mọi người như nhập ma lao hướng Thiên Đạo Viện.
Trong nước lũ này hiếm hoi có môn phái, tu sĩ giữ bình tĩnh. Ngẫu nhiên có dăm ba môn phái, tu sĩ là còn tỉnh táo, bọn họ hăọc đóng sơn môn hoặc bế quan tu luyện, không muốn bị cuốn vào nước lũ.
Ngẫu nhiên có môn phái bình tĩnh đóng sơn môn nói:
- Môn hộ vạn cổ mở ra, đại giáo trong thiên hạ như hổ rình mồi. Miếng thịt mỡ như vậy làm sao chia cho chúng ta một miếng? Sợ là không ăn được miếng nào lại vời đến tai họa ngập đầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong một đêm thiên kỵ ngang trời, vạn mã đạp vó. Trong đêm nay Hổ Khiếu tông, Thiên Nhạc thánh địa, Nộ Tiên thánh quốc, các truyền thừa cổ xưa cường đại dựng đạo đài, mở đạo môn đưa thiên quân vạn mã truyền tống đến Thiên Đạo Viện.
Còn binh mã sớm tụ tập tại thành trấn gần Thiên Đạo Viện thì đều dựng cờ xí, quang minh chính đại địa xuất hiện bên ngoài sơn môn Thiên Đạo Viện.
Trong thời gian ngắn ngoài Thiên Đạo Viện tụ tập biển người. Trăm phái ngàn môn, vô số cường giả giá lâm, vương hầu chân nhân, huyết khí như biển ùn ùn. Cổ thánh giá lâm, bễ nghễ bát phương. Có tin đồn thánh tôn thánh hoàng giá lâm nhưng không lộ mặt.
Đột ngột có nhiều môn phái kéo đến, các học sinh trong Thiên Đạo Viện lo sợ bất an. Một số học sinh xuất thân từ bình dân hy vọng vào môn hộ để được kỳ ngộ, bây giờ thiên hạ cùng hưởng môn hộ nghĩa là nhiều kẻ địch hơn, mạo hiểm tăng lớn hơn.
Môn hộ chưa xuất hiện Đông Bách Thành đã dấy lên gió tanh mưa máu. Bao nhiêu là môn phái, tu sĩ xung đột trên đường đến Thiên Đạo Viện, có người đã bị diệt môn!
Tạm thời bên ngoài Thiên Đạo Viện tụ tập nhiều nhất là đại giáo cường quốc, dù sao Trung Đại Vực cách Đông Bách Thành quá xa, khi bọn họ nhận được tin đã qua một đoạn thời gian. Vật khổng lồ biết tin từ trước sẽ không nói cho người khác.
Lý Thất Dạ ở trong Thiên Đạo Viện nhàn nhã tu luyện, Trì Tiểu Điệp đột nhiên báo cáo.
- Phụ hoàng của ta lĩnh đệ tử môn hạ đã đến, ở ngoài sơn môn.
Lý Thất Dạ nhíu mày nói:
- Sư Hống môn các người tham gia vào bãi nước đục này làm gì? Chút thực lực của các người không đủ để người ta nhét răng.
Lý Thất Dạ hiện đang ngồi trên bệ chờ câu cá lớn.
Trì Tiểu Điệp lắc đầu, nói:
- Ta cũng không biết, chỉ mới nhận được tin.
Trì Tiểu Điệp rất lo âu, mọi người đều thấy rõ sắp bắt đầu náo động, sơ sẩy một cái không chừng vời đến tai hạo ngập đều. Trì Tiểu Điệp ở bên cạnh Lý Thất Dạ nên không bị thần khí tiên trân gì đó làm mụ người.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Để ta gặp phụ thân của nàng.
Lý Thất Dạ không muốn xen vào chuyện người, nhưng hắn không hy vọng Trì gia diệt vong. Nghĩ tình Bách Chiến Thần Hoàng, Lý Thất Dạ đành ra mặt.
Trì Tiểu Điệp lập tức sắp xếp cho Lý Thất Dạ ngay,m trong lòng nàng cũng không hy vọng phụ hoàng mang theo Sư Hống môn tham gia vào dòng nước đục này. Sư Hống môn không cách nào so sánh với những vật khổng lồ.
Sư Hống môn đến, có thể nói là kéo hết cả môn tới. Trưởng lão, nguyên lão Sư Hống môn tự mình đến nơi, bọn họ cắm trại trong một sơn cốc cách sơn môn Thiên Đạo Viện năm trăm dặm.
Trì Tiểu Điệp sắp xếp Lý Thất Dạ nhanh chóng gặp hoàng chủ Sư Hống quốc, cũn là phụ thân của Trì Tiểu Điệp.
Thấy Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ không dám vênh mặt tự kiêu.
Cơ Không Vô Địch vội khom lưng hướng Lý Thất Dạ:
- Đoạn thời gian này đa tạ Lý công tử chăm sóc cho tiểu nữ.
Từ khi Trì Tiểu Điệp đi theo Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ là phụ thân của nàng, rất lo nữ nhi chịu thiệt thòi. Giờ gặp Trì Tiểu Điệp, thấy dáng vẻ của nàng thì Sư Hống hoàng chủ yên tâm hơn nhiều.
Trì Tiểu Điệp nói vài chuyện cho phụ thân, đương nhiên chuyện nào không thể nói thì nàng không nhắc một câu. Trì Tiểu Điệp không muốn làm Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới khó chịu. Trì Tiểu Điệp lén nhắc nhở phụ thân là Lý Thất Dạ đáng tin hơn bất cứ ai.
Cho nên khi gặp Lý Thất Dạ, Sư Hống hoàng chủ hết sức khiêm nhường.
Lý Thất Dạ ngồi xuống, hắn nói thẳng:
- Không biết hoàng chủ tới đây vì việc gì? Chẳng lẽ là vì môn hộ Thiên Đạo Viện? Nếu đúng như thế thì xin hoàng chủ hãy nghe ta khuyên một câu, quay về đi. Hoàng chủ không dự đoán được chỗ này nguy hiểm nhiều cỡ nào, đây không phải kỳ ngộ mà là kiếp nạn lớn, cuối cùng có sống sót rời đi hay không cũng khó nói.
Sư Hống hoàng chủ giật mình, lây lại tinh thần lắc đầu, nói:
- Lý công tử hiểu lầm, lần này Sư Hống quốc chúng ta dốc hết lực lượng đến đây không phải vì kỳ ngộ môn hộ mà muốn giúp đỡ Thiên Đạo Viện.
Lý Thất Dạ bất ngờ:
- Giúp đỡ Thiên Đạo Viện?
Sư Hống hoàng chủ cười khổ nói:
- Đây là ý của giap hụ. Thiên Đạo Viện giúp đỡ Sư Hống môn chúng ta rất nhiều, khi gia phụ vào Thiên Đạo Viện truy tìm dấu chân tiên tổ từng nhận được ân huệ của Thiên Đạo Viện. Bây giờ Thiên Đạo Viện gặp khó khăn, gia phụ muốn chúng ta góp chút sức nhỏ giúp đỡ Thiên Đạo Viện.
- Sư Hống thánh hoàng xuất quan?
Lý Thất Dạ kinh ngạc hỏi:
- Nếu đúng vậy thì ta nên đi gặp mặt.