Đế Bá
Chương 486: Đại tai nạn bắt đầu
Trì Tiểu Điệp tiễn các thiếu nữ đi hết, nàng quay về phòng thấy Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần. Trì
Tiểu Điệp ngồi yên một bên cùng Lý Thất Dạ, không lên tiếng.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mở mắt ra, chậm rãi nói:
- Sắp bắt đầu hỗn loạn, điều này không tránh khỏi. Nàng quay về hay ở lại?
Trì Tiểu Điệp hít sâu, mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, gật đầu, nói:
- Ta ở lại.
Thái độ Trì Tiểu Điệp kiên quyết, nàng đã đặt quyết tâm.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Bão tố sắp đến, hãy chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, huyết chiến đâm thủng trời!
Trì Tiểu Điệp gật đầu, tuy nàng không biết huyết chiến gì nhưng Lý Thất Dạ trịnh trọng như thế chắc trận chiến này rất trầm trọng.
- Mệt chết mất!
Tiểu Nê Thu đột nhiên xuất hiện như chui ra từ linh vực khác, xuất quỷ nhập thần.
Thấy Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp ngồi chung một chỗ, Tiểu Nê Thu ngó hắn lại nhìn nàng, cười ranh mãnh hỏi:
- Chắc ta không quấy nhiễu các người? Hì hì, nếu ta có quấy rầy thì các người cứ tiếp tục, tiếp tục đi, cứ xem như ta không xuất hiện.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu:
- Ngứa da phải không? Mau nói vụ việc cho ta biết.
Trì Tiểu Điệp thì mặt đỏ rực, vội đứng dậy nói:
- Ta đi làm điểm tâm cho ngươi.
Trì Tiểu Điệp vội vàng bỏ đi.
Chờ Trì Tiểu Điệp rời đi, Tiểu Nê Thu cười nham nhở bò lên ghế dựa lớn ngồi chễm chệ, cười nói với Lý Thất Dạ:
- Công tử gia, cô nương này không tệ, theo ta thấy nàng bị công tử dạy dỗ ngày càng ngoan, biết tiến lùi, có chừng mực, giữ nàng lại cũng được.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu, thản nhiên nói:
- Chuyện của ta từ khi nào do ngươi quyết định?
Tiểu Nê Thu cười gượng, vội nói:
- Ha ha, ta chỉ đề nghị, chỉ đề nghị. Bẩm công tử gia, có phát hiện lớn!
Lý Thất Dạ phấn chấn tinh thần hỏi:
- Phát hiện lớn gì?
Tiểu Nê Thu lấy ra một thứ đưa cho Lý Thất Dạ, nói:
- Công tử nhìn xem đây là cái gì? Ta dám bảo đảm thứ này chưa từng xuất hiện trong mấy lần môn hộ mở trước đây.
Lý Thất Dạ cầm lây thứ Tiểu Nê Thu đưa, đó là một vật như tia sáng đen, mỏng tựa cây kim tỏa ánh sáng đen, có thể cắn nuốt thời gian, siêu đáng sợ.
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút:
- Thời không loạn mang!
Lý Thất Dạ nhìn vật trong tay mình, chậm rãi nói:
- Chẳng lẽ lần này mở ra môn hộ đi thông động thiên lĩnh vực có vấn đề?
Tiểu Nê Thu lắc đầu, nói:
- Ta không biết, chưa từng thấy qua thứ này. Nhưng có thể tưởng tượng khi môn hộ mở, bên trong có rất nhiều không môn đi tới các thiên địa. Thứ này xuất hiện nghĩa là môn hộ chưa mở đã có không môn bị hỗn loạn, thậm chí tan vỡ. Cái này cần bao nhiêu lực lượng cường đại?
Lý Thất Dạ nheo mắt:
- Ta từng thấy thứ này.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Nó từng xuất hiện một lần tại Thiên Đạo Viện, thật lâu trước kia, lần đó Vực Thần sinh ra, Thế Giới Thụ hiện!
Nghe Lý Thất Dạ nói, Tiểu Nê Thu chấn động, hút ngụm khí lạnh:
- Thế Giới Thụ!?
Tiểu Nê Thu hét thấdt thanh:
- Thế Giới Thụ chẳng phải là truyền thuyết sao!?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Đó không phải truyền thuyết, tiếc rằng lần kia không thể trèo lên, không chuẩn bị đầy đủ.
Tiểu Nê Thu sững sờ tại chỗ thật lâu sau mới lấy lại tinh thần, nói:
- Chắc chắn môn hộ sẽ mở trong đoạn thời gian này, chúng ta phải làm sao?
Lý Thất Dạ híp mắt, bên trong lóe tia sáng đáng sợ:
- Mặc kệ Hư Không Môn có xuất hiện thật không, nếu Thế Giới Thụ hiện ra, dù không có Hư Không Môn cũng chẳng sao. Lần này tuyệt đối không bỏ qua nó!
Tiểu Nê Thu lẩm bẩm:
- Đằng sau Hư Không Môn là cái gì? Thế Giới Thụ đại biểu cho cái gì?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Từ vạn cổ đến bây giờ ít ai biết được, trừ phi ngươi đi qua Hư Không Môn, trèo lên Thế Giới Thụ, nếu không thì chẳng ai biết bí mật ẩn sau nó.
Tiểu Nê Thu cảm thán rằng:
- Bà nội nó, Cửu Đại Thiên Bảo, đúng là bí ẩn. Hèn gì từ vạn cổ đến bây giờ tiên đế, chân thần đều muốn tìm hiểu bí mật phía sau nó.
Lý Thất Dạ lấy ra một báu vật ném cho Tiểu Nê Thu:
- Ngươi hãy đeo cái này đi, phối với pháo to của ngươi.
- Linh vực không luân!
Trông thấy thứ trong tay mình, Tiểu Nê Thu giật mình kêu lên:
- Đây là báu vật Phi Dương tiên đế gian lận lừa vào tay, từ sau khi Phi Dương tiên đế mất thì nó cũng mất tích. Lão chủ nhân tìm linh vực không luân rất lâu nhưng không thấy.
- Thứ này còn có tác dụng khác nhưng tạm thời trang bị thành vũ khí cho ngươi.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
- Đã tới lúc chúng ta đại khai sát giới!
Tiểu Nê Thu hưng phấn:
- Đại khai sát giới?
Tiểu Nê Thu xoa tay nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta thích nghe câu này nhất! Đã lâu không làm một vố lớn, đến lúc đó công tử muốn ta làm gì cứ ra lệnh một tiếng!
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, thản nhiên nói:
- Chờ đi, sẽ có lão bất tử thiếu kiên nhẫn.
Mấy ngày trôi qua, Thiên Đạo Viện xảy ra biến dị, mỗi ngày đất đai đều lắc lư. Có lúc nghiêm trọng xuất hiện các khe nứt, mảnh đất thiên địa thoáng chốc trở nên vô cùng yếu ớt.
Trong phút chốc lòng người hoảng sợ, đặc biệt là đám học sinh hai hạ viện Đại Thế viện, Nhàn Thế viện. Đột nhiên xuất hiện tai nạn như vậy làm nhiều học sinh thấp thỏm lo âu, mọi người không biết chuyện gì xảy ra. Thiên Đạo Viện giữ kín kẽ chuyện này, có học sinh hỏi viện chủ nhưng viện chủ không chịu nói nhiều.
Nhìn núi nứt nẻ, từng tòa nhà cao tầng sụp đổ làm các học sinh Thiên Đạo Viện phập phồng lo sợ như tận thế đến.
Phản ứng với đột biến này, học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện thấp thỏm lo âu, còn học sinh Đỉnh Thế viện, Thánh Thế viện thì khác.
Bọn họ là thiên tài xuất thân từ đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn, biết chút ít nội tình mà học sinh Nhàn Thế viện, Đại Thế viện không biết. Thiên Đạo Viện đột nhiên gặp tai nạn, các học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện hoảng loạn. Đa số học sinh Đỉnh Thế viện, Thánh Thế viện thì đây là một cơ hội, bọn họ chờ đợi cơ hội vạn năm khó gặp này từ lâu.
Mặt đất nứt ra ngày càng dữ dội, rốt cuộc Thiên Đạo Viện tuyên bố cho các học sinh nghỉ học.
Thiên Đạo Viện nói:
- Tai nạn giáng xuống Thiên Đạo Viện, lãnh thổ nguy hiểm. Vì an toàn, bây giờ các học sinh trong trường hãy về nhà tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, chờ tai nạn qua đi lại trở về.
Thiên Đạo Viện phát ra thông báo nhưng không bắt buộc các học sinh đi. Nếu học sinh năm đại viện muốn đi thì Thiên Đạo Viện vui vẻ mở đạo môn đưa về, còn muốn tiếp tục ở lại thì Thiên Đạo Viện không ép.
Nghe Thiên Đạo Viện tuyên bố, nhiều học sinh ngây ngẩn. Đặc biệt là học sinh xuất thân bình dân càng thấy lo âu. Bọn họ khó khăn lắm mới bái vào Thiên Đạo Viện, hy vọng có ngày học thành tài tốt nghiệp, nhưng bây giờ Thiên Đạo Viện xảy ra tai nạn làm các học sinh không kịp trở tay.
Lúc này Thiên Đạo Viện bắt đầu đưa đệ tử đi, trong vòng một ngày Thiên Đạo Viện lần lượt mở ra đạo môn đưa những đệ tử đạo hạnh cạn đi.
- Nghe nói đệ tử dưới vương hầu đều được Thiên Đạo Viện đưa đi hết!
Đột ngột biến dị, tin tức kinh thiên nổ tung trong học sinh Thiên Đạo Viện.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mở mắt ra, chậm rãi nói:
- Sắp bắt đầu hỗn loạn, điều này không tránh khỏi. Nàng quay về hay ở lại?
Trì Tiểu Điệp hít sâu, mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, gật đầu, nói:
- Ta ở lại.
Thái độ Trì Tiểu Điệp kiên quyết, nàng đã đặt quyết tâm.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Bão tố sắp đến, hãy chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, huyết chiến đâm thủng trời!
Trì Tiểu Điệp gật đầu, tuy nàng không biết huyết chiến gì nhưng Lý Thất Dạ trịnh trọng như thế chắc trận chiến này rất trầm trọng.
- Mệt chết mất!
Tiểu Nê Thu đột nhiên xuất hiện như chui ra từ linh vực khác, xuất quỷ nhập thần.
Thấy Lý Thất Dạ, Trì Tiểu Điệp ngồi chung một chỗ, Tiểu Nê Thu ngó hắn lại nhìn nàng, cười ranh mãnh hỏi:
- Chắc ta không quấy nhiễu các người? Hì hì, nếu ta có quấy rầy thì các người cứ tiếp tục, tiếp tục đi, cứ xem như ta không xuất hiện.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu:
- Ngứa da phải không? Mau nói vụ việc cho ta biết.
Trì Tiểu Điệp thì mặt đỏ rực, vội đứng dậy nói:
- Ta đi làm điểm tâm cho ngươi.
Trì Tiểu Điệp vội vàng bỏ đi.
Chờ Trì Tiểu Điệp rời đi, Tiểu Nê Thu cười nham nhở bò lên ghế dựa lớn ngồi chễm chệ, cười nói với Lý Thất Dạ:
- Công tử gia, cô nương này không tệ, theo ta thấy nàng bị công tử dạy dỗ ngày càng ngoan, biết tiến lùi, có chừng mực, giữ nàng lại cũng được.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu, thản nhiên nói:
- Chuyện của ta từ khi nào do ngươi quyết định?
Tiểu Nê Thu cười gượng, vội nói:
- Ha ha, ta chỉ đề nghị, chỉ đề nghị. Bẩm công tử gia, có phát hiện lớn!
Lý Thất Dạ phấn chấn tinh thần hỏi:
- Phát hiện lớn gì?
Tiểu Nê Thu lấy ra một thứ đưa cho Lý Thất Dạ, nói:
- Công tử nhìn xem đây là cái gì? Ta dám bảo đảm thứ này chưa từng xuất hiện trong mấy lần môn hộ mở trước đây.
Lý Thất Dạ cầm lây thứ Tiểu Nê Thu đưa, đó là một vật như tia sáng đen, mỏng tựa cây kim tỏa ánh sáng đen, có thể cắn nuốt thời gian, siêu đáng sợ.
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút:
- Thời không loạn mang!
Lý Thất Dạ nhìn vật trong tay mình, chậm rãi nói:
- Chẳng lẽ lần này mở ra môn hộ đi thông động thiên lĩnh vực có vấn đề?
Tiểu Nê Thu lắc đầu, nói:
- Ta không biết, chưa từng thấy qua thứ này. Nhưng có thể tưởng tượng khi môn hộ mở, bên trong có rất nhiều không môn đi tới các thiên địa. Thứ này xuất hiện nghĩa là môn hộ chưa mở đã có không môn bị hỗn loạn, thậm chí tan vỡ. Cái này cần bao nhiêu lực lượng cường đại?
Lý Thất Dạ nheo mắt:
- Ta từng thấy thứ này.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Nó từng xuất hiện một lần tại Thiên Đạo Viện, thật lâu trước kia, lần đó Vực Thần sinh ra, Thế Giới Thụ hiện!
Nghe Lý Thất Dạ nói, Tiểu Nê Thu chấn động, hút ngụm khí lạnh:
- Thế Giới Thụ!?
Tiểu Nê Thu hét thấdt thanh:
- Thế Giới Thụ chẳng phải là truyền thuyết sao!?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Đó không phải truyền thuyết, tiếc rằng lần kia không thể trèo lên, không chuẩn bị đầy đủ.
Tiểu Nê Thu sững sờ tại chỗ thật lâu sau mới lấy lại tinh thần, nói:
- Chắc chắn môn hộ sẽ mở trong đoạn thời gian này, chúng ta phải làm sao?
Lý Thất Dạ híp mắt, bên trong lóe tia sáng đáng sợ:
- Mặc kệ Hư Không Môn có xuất hiện thật không, nếu Thế Giới Thụ hiện ra, dù không có Hư Không Môn cũng chẳng sao. Lần này tuyệt đối không bỏ qua nó!
Tiểu Nê Thu lẩm bẩm:
- Đằng sau Hư Không Môn là cái gì? Thế Giới Thụ đại biểu cho cái gì?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Từ vạn cổ đến bây giờ ít ai biết được, trừ phi ngươi đi qua Hư Không Môn, trèo lên Thế Giới Thụ, nếu không thì chẳng ai biết bí mật ẩn sau nó.
Tiểu Nê Thu cảm thán rằng:
- Bà nội nó, Cửu Đại Thiên Bảo, đúng là bí ẩn. Hèn gì từ vạn cổ đến bây giờ tiên đế, chân thần đều muốn tìm hiểu bí mật phía sau nó.
Lý Thất Dạ lấy ra một báu vật ném cho Tiểu Nê Thu:
- Ngươi hãy đeo cái này đi, phối với pháo to của ngươi.
- Linh vực không luân!
Trông thấy thứ trong tay mình, Tiểu Nê Thu giật mình kêu lên:
- Đây là báu vật Phi Dương tiên đế gian lận lừa vào tay, từ sau khi Phi Dương tiên đế mất thì nó cũng mất tích. Lão chủ nhân tìm linh vực không luân rất lâu nhưng không thấy.
- Thứ này còn có tác dụng khác nhưng tạm thời trang bị thành vũ khí cho ngươi.
Lý Thất Dạ nheo mắt nói:
- Đã tới lúc chúng ta đại khai sát giới!
Tiểu Nê Thu hưng phấn:
- Đại khai sát giới?
Tiểu Nê Thu xoa tay nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta thích nghe câu này nhất! Đã lâu không làm một vố lớn, đến lúc đó công tử muốn ta làm gì cứ ra lệnh một tiếng!
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, thản nhiên nói:
- Chờ đi, sẽ có lão bất tử thiếu kiên nhẫn.
Mấy ngày trôi qua, Thiên Đạo Viện xảy ra biến dị, mỗi ngày đất đai đều lắc lư. Có lúc nghiêm trọng xuất hiện các khe nứt, mảnh đất thiên địa thoáng chốc trở nên vô cùng yếu ớt.
Trong phút chốc lòng người hoảng sợ, đặc biệt là đám học sinh hai hạ viện Đại Thế viện, Nhàn Thế viện. Đột nhiên xuất hiện tai nạn như vậy làm nhiều học sinh thấp thỏm lo âu, mọi người không biết chuyện gì xảy ra. Thiên Đạo Viện giữ kín kẽ chuyện này, có học sinh hỏi viện chủ nhưng viện chủ không chịu nói nhiều.
Nhìn núi nứt nẻ, từng tòa nhà cao tầng sụp đổ làm các học sinh Thiên Đạo Viện phập phồng lo sợ như tận thế đến.
Phản ứng với đột biến này, học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện thấp thỏm lo âu, còn học sinh Đỉnh Thế viện, Thánh Thế viện thì khác.
Bọn họ là thiên tài xuất thân từ đại giáo cường quốc, đế thống tiên môn, biết chút ít nội tình mà học sinh Nhàn Thế viện, Đại Thế viện không biết. Thiên Đạo Viện đột nhiên gặp tai nạn, các học sinh Đại Thế viện, Nhàn Thế viện hoảng loạn. Đa số học sinh Đỉnh Thế viện, Thánh Thế viện thì đây là một cơ hội, bọn họ chờ đợi cơ hội vạn năm khó gặp này từ lâu.
Mặt đất nứt ra ngày càng dữ dội, rốt cuộc Thiên Đạo Viện tuyên bố cho các học sinh nghỉ học.
Thiên Đạo Viện nói:
- Tai nạn giáng xuống Thiên Đạo Viện, lãnh thổ nguy hiểm. Vì an toàn, bây giờ các học sinh trong trường hãy về nhà tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, chờ tai nạn qua đi lại trở về.
Thiên Đạo Viện phát ra thông báo nhưng không bắt buộc các học sinh đi. Nếu học sinh năm đại viện muốn đi thì Thiên Đạo Viện vui vẻ mở đạo môn đưa về, còn muốn tiếp tục ở lại thì Thiên Đạo Viện không ép.
Nghe Thiên Đạo Viện tuyên bố, nhiều học sinh ngây ngẩn. Đặc biệt là học sinh xuất thân bình dân càng thấy lo âu. Bọn họ khó khăn lắm mới bái vào Thiên Đạo Viện, hy vọng có ngày học thành tài tốt nghiệp, nhưng bây giờ Thiên Đạo Viện xảy ra tai nạn làm các học sinh không kịp trở tay.
Lúc này Thiên Đạo Viện bắt đầu đưa đệ tử đi, trong vòng một ngày Thiên Đạo Viện lần lượt mở ra đạo môn đưa những đệ tử đạo hạnh cạn đi.
- Nghe nói đệ tử dưới vương hầu đều được Thiên Đạo Viện đưa đi hết!
Đột ngột biến dị, tin tức kinh thiên nổ tung trong học sinh Thiên Đạo Viện.