Đế Bá
Chương 233: Tám phương yên lặng (3)
Bảo khí này sẽ không tiếp tục tấn chức, tuy tu sĩ tùy thời có thể sử dụng, nhưng mà cấp bậc của nó vẫn không thay đổi.
Còn có một loại bảo khí trong mệnh cung, có bao nhiêu có thể gửi bao nhiêu. Trên thực tế mệnh cung là không gian thật lớn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, thậm chí ngay cả thiên địa cũng có thể thu vào.
Nhưng mà uẩn dưỡng bảo khí thì khác, một mệnh cung chỉ có thể uẩn dưỡng một kiện bảo khí, trong cùng thời gian tánh mạng lò lớn cũng tốt, dòng suối sinh mệnh cũng được, chúng đều chỉ luyện hóa và rót vào trong bảo khí! Ý nghĩa của quá trình này, mỗi một mệnh cung chỉ uẩn dưỡng một bảo khí.
Bảo khí được mệnh cung uẩn dưỡng sẽ tấn chức theo người tu đạo tấn chức, đồng thời uy lực của nó rất huyền diệu, sẽ biến hóa theo công pháp tế luyện.
Đối với tu sĩ mà nói, mượn tính mệnh lò luyện trong mệnh cung, tánh mạng chi trụ tế luyện bảo khí có hai chủng tài liệu, một chính là đại đạo bảo kim, hai chính là thiên thú đạo cốt!
Đại đạo bảo kim cùng thiên thú đạo cốt có khác nhau thật lớn, đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, cấp bậc không có giới hạn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, một khối đại đạo bảo kim cũng có thể tế luyện thành tiên đế bảo khí.
Nhưng mà thiên thú đạo cốt thì khác, thời điểm lấy một khối đạo cốt của thiên thú, thiên thú này cấp bậc gì, tương lai ngươi tế luyện bảo khí cấp bậc gì cũng không vượt qua cấp bậc của thiên thú.
Mặc dù là như thế vẫn có không ít tu sĩ ưa thích cầm tài liệu đạo cốt của thiên thú rèn luyện thành bảo khí, nguyên nhân rất đơn giản, thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí sẽ có thiên thú đạo uy, đạo hình.
Nói thí dụ như cầm đạo cốt của Thiên Cuồng Sư Hoàng đi luyện bảo khí, như vậy bảo khí này không chỉ có được uy lực công pháp tế luyện của người luyện, đồng thời còn có được thần uy của Thiên Cuồng Sư Hoàng.
Dùng đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, ý nghĩa tiềm năng vô hạn, nhưng mà tiềm lực thì thua xa thiên thú đạo cốt bảo khí nhiều, mà thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí, uy lực lúc đầu rất cường đại.
Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực không ngừng rót vào trong đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây không chỉ tế luyện thành bảo khí đạo cốt đơn giản như thế, đối với hắn mà nói, Tiểu Hồ Đồ có ý nghĩa không tầm thường.
Tiểu Hồ Đồ có thể nói là thiên tính bẩm dị, thậm chí có thể nói là tuyệt thế vô song, nhưng mà khi còn bé sinh mênh chi lực rất yếu, nó cần không ngừng lột xác.
Chính là vì như thế, năm đó Lý Thất Dạ lúc bắt nó mang về cựu thổ đã gửi Minh Nhân tiên đế nuôi thú nhỏ này tại phía tây Ma Bối Lĩnh, đó là một cấm khu, dùng làm nơi sinh trưởng của Tiểu Hồ Đồ. Đó là nơi thích hợp cho Tiểu Hồ Đồ sinh trưởng nhất!
Chỉ cần thời gian đủ dài, một ngày nào đó Tiểu Hồ Đồ sẽ trở thành tồn tại ngay cả chư thần cũng sợ hãi! Trên thực tế, vào mấy vạn năm trước Tiểu Hồ Đồ cũng đã cường đại tới mức khiến người ta hoảng sợ.
Nhưng mà trong ba bốn vạn năm hắn ngủ say, lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Hồ Đồ bị giết! Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây là khiêu khích quyền uy của hắn, chuyện này hắn sớm muộn gì cũng tìm đối phương thanh toán sòng phẳng.
Khi Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực rót vào, cũng không biết qua bao lâu, đạo cốt ẩn ẩn xuất hiện khí tức, lúc này mới khiến Lý Thất Dạ buông lỏng một hơi, xem ra vẫn còn hi vọng.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ đứng lên, mà lúc này ngoài cửa có Lý Sương Nhan cùng Tô Ung Hoàng, Lý Sương Nhan đang đứng, mà Tô Ung Hoàng cùng Lý Sương Nhan hoàn toàn khác biệt, Ung Hoàng đẹp đẽ cao quý, hoàng trụ vô song.
Thấy Lý Thất Dạ thu công, Lý Sương Nhan vô thanh vô tức lui ra ngoài, Tô Ung Hoàng lúc này mới đi vào trong.
- Đồ nhi, ngươi phải biết rằng, thầy trò tôn ti có khác.
Ngồi vào chỗ của mình, Tô Ung Hoàng nhìn qua Lý Thất Dạ nói:
- Làm đồ đệ là không thể triệu kiến sư phụ, ngươi hiểu chưa? Lúc này vi sư không so đo với ngươi.
Tô Ung Hoàng xuất thân từ Tô gia, có được huyết thống Minh Nhân tiên đế, nàng hậu duệ quý tộc, nàng lịch sự tao nhã, không phải giả ra được, cũng không phải hậu thiên bồi dưỡng mà thành, mà là hồn nhiên thiên thành, trong huyết thống của nàng mang theo khí chất cao quý!
- Không nên quên, chúng ta không phải thầy trò thật sự.
Lý Thất Dạ bình tĩnh cười nói:
- Làm sư tôn, ngươi cũng không có truyền đạo thụ nghiệp, điều này có thể xưng sư tôn sao?
- Tiểu quỷ, một ngày là thầy, cả đời là cha!
Tô Ung Hoàng hận ngứa răng, trừng Lý Thất Dạ, nàng bình thường ung dung, hiện tại lộ ra tư thái nữ nhi, thật sự khiến người ta phải nhìn nhiều thêm vài lần.
- Cả đời là cha?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói:
- Cả đời là cha, vậy ngươi phải là nam nhân mới được!
Tô Ung Hoàng nghe lời này thì sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt Lý Thất Dạ, bảy phần quý khí, ba phần xinh đẹp trêu tức nàng, thật sự khiến người ta mê muội.
- Còn nhớ lời thề Tô gia không?
Lý Thất Dạ thu hồi dáng tươi cười, trang trọng nhìn qua Tô Ung Hoàng, cuối cùng từ từ nói.
Lý Thất Dạ nói ra lời này khiến tâm thần Tô Ung Hoàng chấn động, nàng thu liễm tươi cười, ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:
- Đương nhiên, tại sao phải hỏi như vậy!
Lời thề Tô gia có liên quan tới vô thượng tiên thể thuật, chỉ có truyền nhân mỗi thời đại mới biết, nghe được Lý Thất Dạ hỏi thế nên nàng chấn động.
- Ta muốn ngươi lập lời thề còn nghiêm khắc hơn lời thề của Tô gia, dùng chân mệnh của ngươi thề!
Lúc này Lý Thất Dạ trầm giọng nói.
- Bởi vì sao?
Tô Ung Hoàng hiện tại cũng biến sắc, dùng chân mệnh thề, đối với tu sĩ nào cũng là ời thời nghiêm trọng nhất! Một khi dùng chân mệnh thề, lời thề này sẽ nương theo ngươi cả đời!
- Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, mỗi chữ mạnh mẽ hữu lực, Tô Ung Hoàng nghe được Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, sau đó suy nghĩ sâu xa, không phải tâm huyết dâng trào.
Tô Ung Hoàng là thiên tài của Tô gia, lại là trời sinh Chu Hoàng thánh thể, trải qua mưu sâu tính kỹ, hắn quyết định truyền cho Tô Ung Hoàng vô thượng tiên thể chi thuật, bằng không sẽ lãng phí tài năng của Tô Ung Hoàng.
- Không có khả năng, không có khả năng!
Lúc ày Tô Ung Hoàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng ung dung quý khí cũng phải thất sắc, thoáng cái đứng lên, không thể tưởng tượng nổi, nói ra:
- Đây là tiên thể chi thuật, tuyệt thế vô song, sao ngươi có được?
Tô Ung Hoàng tu luyện trú thiên thể vô thượng tiên thể chi thuật, đây là thể thuật nổi danh đương thời, đương nhiên nàng hiểu được nó nghịch thiên cỡ nào! Tổ tiên bọn họ từng nói qua, trong thể thuật trú thiên thể, không có thể thuật nào vượt qua thể thuật của Tô gia truyền thừa! Có thể nói thể thuật của Tô gia ở trú thiên thể là vô song!
Hiện tại Lý Thất Dạ nhắc tới Thái Dương Thể vô thượng tiên thể thuật, chuyện này làm cho Tô Ung Hoàng rung động, nàng tu luyện qua trú thiên thể, đương nhiên biết rõ thể chất này thế nào.
Còn có một loại bảo khí trong mệnh cung, có bao nhiêu có thể gửi bao nhiêu. Trên thực tế mệnh cung là không gian thật lớn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, thậm chí ngay cả thiên địa cũng có thể thu vào.
Nhưng mà uẩn dưỡng bảo khí thì khác, một mệnh cung chỉ có thể uẩn dưỡng một kiện bảo khí, trong cùng thời gian tánh mạng lò lớn cũng tốt, dòng suối sinh mệnh cũng được, chúng đều chỉ luyện hóa và rót vào trong bảo khí! Ý nghĩa của quá trình này, mỗi một mệnh cung chỉ uẩn dưỡng một bảo khí.
Bảo khí được mệnh cung uẩn dưỡng sẽ tấn chức theo người tu đạo tấn chức, đồng thời uy lực của nó rất huyền diệu, sẽ biến hóa theo công pháp tế luyện.
Đối với tu sĩ mà nói, mượn tính mệnh lò luyện trong mệnh cung, tánh mạng chi trụ tế luyện bảo khí có hai chủng tài liệu, một chính là đại đạo bảo kim, hai chính là thiên thú đạo cốt!
Đại đạo bảo kim cùng thiên thú đạo cốt có khác nhau thật lớn, đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, cấp bậc không có giới hạn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, một khối đại đạo bảo kim cũng có thể tế luyện thành tiên đế bảo khí.
Nhưng mà thiên thú đạo cốt thì khác, thời điểm lấy một khối đạo cốt của thiên thú, thiên thú này cấp bậc gì, tương lai ngươi tế luyện bảo khí cấp bậc gì cũng không vượt qua cấp bậc của thiên thú.
Mặc dù là như thế vẫn có không ít tu sĩ ưa thích cầm tài liệu đạo cốt của thiên thú rèn luyện thành bảo khí, nguyên nhân rất đơn giản, thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí sẽ có thiên thú đạo uy, đạo hình.
Nói thí dụ như cầm đạo cốt của Thiên Cuồng Sư Hoàng đi luyện bảo khí, như vậy bảo khí này không chỉ có được uy lực công pháp tế luyện của người luyện, đồng thời còn có được thần uy của Thiên Cuồng Sư Hoàng.
Dùng đại đạo bảo kim tế luyện bảo khí, ý nghĩa tiềm năng vô hạn, nhưng mà tiềm lực thì thua xa thiên thú đạo cốt bảo khí nhiều, mà thiên thú đạo cốt tế luyện thành bảo khí, uy lực lúc đầu rất cường đại.
Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực không ngừng rót vào trong đạo cốt của Tiểu Hồ Đồ, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây không chỉ tế luyện thành bảo khí đạo cốt đơn giản như thế, đối với hắn mà nói, Tiểu Hồ Đồ có ý nghĩa không tầm thường.
Tiểu Hồ Đồ có thể nói là thiên tính bẩm dị, thậm chí có thể nói là tuyệt thế vô song, nhưng mà khi còn bé sinh mênh chi lực rất yếu, nó cần không ngừng lột xác.
Chính là vì như thế, năm đó Lý Thất Dạ lúc bắt nó mang về cựu thổ đã gửi Minh Nhân tiên đế nuôi thú nhỏ này tại phía tây Ma Bối Lĩnh, đó là một cấm khu, dùng làm nơi sinh trưởng của Tiểu Hồ Đồ. Đó là nơi thích hợp cho Tiểu Hồ Đồ sinh trưởng nhất!
Chỉ cần thời gian đủ dài, một ngày nào đó Tiểu Hồ Đồ sẽ trở thành tồn tại ngay cả chư thần cũng sợ hãi! Trên thực tế, vào mấy vạn năm trước Tiểu Hồ Đồ cũng đã cường đại tới mức khiến người ta hoảng sợ.
Nhưng mà trong ba bốn vạn năm hắn ngủ say, lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Hồ Đồ bị giết! Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây là khiêu khích quyền uy của hắn, chuyện này hắn sớm muộn gì cũng tìm đối phương thanh toán sòng phẳng.
Khi Lý Thất Dạ dùng nước suối sinh mệnh, tánh mạng chi lực rót vào, cũng không biết qua bao lâu, đạo cốt ẩn ẩn xuất hiện khí tức, lúc này mới khiến Lý Thất Dạ buông lỏng một hơi, xem ra vẫn còn hi vọng.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Thất Dạ đứng lên, mà lúc này ngoài cửa có Lý Sương Nhan cùng Tô Ung Hoàng, Lý Sương Nhan đang đứng, mà Tô Ung Hoàng cùng Lý Sương Nhan hoàn toàn khác biệt, Ung Hoàng đẹp đẽ cao quý, hoàng trụ vô song.
Thấy Lý Thất Dạ thu công, Lý Sương Nhan vô thanh vô tức lui ra ngoài, Tô Ung Hoàng lúc này mới đi vào trong.
- Đồ nhi, ngươi phải biết rằng, thầy trò tôn ti có khác.
Ngồi vào chỗ của mình, Tô Ung Hoàng nhìn qua Lý Thất Dạ nói:
- Làm đồ đệ là không thể triệu kiến sư phụ, ngươi hiểu chưa? Lúc này vi sư không so đo với ngươi.
Tô Ung Hoàng xuất thân từ Tô gia, có được huyết thống Minh Nhân tiên đế, nàng hậu duệ quý tộc, nàng lịch sự tao nhã, không phải giả ra được, cũng không phải hậu thiên bồi dưỡng mà thành, mà là hồn nhiên thiên thành, trong huyết thống của nàng mang theo khí chất cao quý!
- Không nên quên, chúng ta không phải thầy trò thật sự.
Lý Thất Dạ bình tĩnh cười nói:
- Làm sư tôn, ngươi cũng không có truyền đạo thụ nghiệp, điều này có thể xưng sư tôn sao?
- Tiểu quỷ, một ngày là thầy, cả đời là cha!
Tô Ung Hoàng hận ngứa răng, trừng Lý Thất Dạ, nàng bình thường ung dung, hiện tại lộ ra tư thái nữ nhi, thật sự khiến người ta phải nhìn nhiều thêm vài lần.
- Cả đời là cha?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, khoan thai nói:
- Cả đời là cha, vậy ngươi phải là nam nhân mới được!
Tô Ung Hoàng nghe lời này thì sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt Lý Thất Dạ, bảy phần quý khí, ba phần xinh đẹp trêu tức nàng, thật sự khiến người ta mê muội.
- Còn nhớ lời thề Tô gia không?
Lý Thất Dạ thu hồi dáng tươi cười, trang trọng nhìn qua Tô Ung Hoàng, cuối cùng từ từ nói.
Lý Thất Dạ nói ra lời này khiến tâm thần Tô Ung Hoàng chấn động, nàng thu liễm tươi cười, ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:
- Đương nhiên, tại sao phải hỏi như vậy!
Lời thề Tô gia có liên quan tới vô thượng tiên thể thuật, chỉ có truyền nhân mỗi thời đại mới biết, nghe được Lý Thất Dạ hỏi thế nên nàng chấn động.
- Ta muốn ngươi lập lời thề còn nghiêm khắc hơn lời thề của Tô gia, dùng chân mệnh của ngươi thề!
Lúc này Lý Thất Dạ trầm giọng nói.
- Bởi vì sao?
Tô Ung Hoàng hiện tại cũng biến sắc, dùng chân mệnh thề, đối với tu sĩ nào cũng là ời thời nghiêm trọng nhất! Một khi dùng chân mệnh thề, lời thề này sẽ nương theo ngươi cả đời!
- Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, mỗi chữ mạnh mẽ hữu lực, Tô Ung Hoàng nghe được Thái Dương Thể vô thượng tiên thể chi thuật, sau đó suy nghĩ sâu xa, không phải tâm huyết dâng trào.
Tô Ung Hoàng là thiên tài của Tô gia, lại là trời sinh Chu Hoàng thánh thể, trải qua mưu sâu tính kỹ, hắn quyết định truyền cho Tô Ung Hoàng vô thượng tiên thể chi thuật, bằng không sẽ lãng phí tài năng của Tô Ung Hoàng.
- Không có khả năng, không có khả năng!
Lúc ày Tô Ung Hoàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng ung dung quý khí cũng phải thất sắc, thoáng cái đứng lên, không thể tưởng tượng nổi, nói ra:
- Đây là tiên thể chi thuật, tuyệt thế vô song, sao ngươi có được?
Tô Ung Hoàng tu luyện trú thiên thể vô thượng tiên thể chi thuật, đây là thể thuật nổi danh đương thời, đương nhiên nàng hiểu được nó nghịch thiên cỡ nào! Tổ tiên bọn họ từng nói qua, trong thể thuật trú thiên thể, không có thể thuật nào vượt qua thể thuật của Tô gia truyền thừa! Có thể nói thể thuật của Tô gia ở trú thiên thể là vô song!
Hiện tại Lý Thất Dạ nhắc tới Thái Dương Thể vô thượng tiên thể thuật, chuyện này làm cho Tô Ung Hoàng rung động, nàng tu luyện qua trú thiên thể, đương nhiên biết rõ thể chất này thế nào.