Đấu Thần
Chương 9: Huyền Vũ cao cấp
- Rắc~
Một trận răng rắc giòn giã của đầu khớp xương phát ra trong tiếng gió hỗn loạn, tạt đến trước mặt.
Hiển nhiên Lý Tiều cố tình ra vẻ khoe khoang, một chưởng vừa đánh ram thanh thế kinh nhân, lúc này đã gần đánh lên người Lý Dật.
Nhìn thấu một chưởng uy lực khủng khiếp như vậy, khóe miệng Lý Dật không nhịn được nổi lên một tia tiếu ý nhàn nhạt.
Đây là một chiêu uy lực cực đại, thế nhưng, cũng chỉ là gần cực đại mà thôi!
Nheo mắt nhìn một chưởng này đánh tới, mắt thấy sắp đánh lên ngực bản thân, mà sắc mặt Lý Tiều trở nên hưng phấn vô cùng, dưới đài cũng lác đác phát ra mấy tiếng kinh hô…
Mấy người trung niên hiếp mặt quan sát, trong mắt mỗi người đều phát ra những tia sáng kỳ dị. VỚi nhãn lực của họ tất nhiên có thể nhìn ra, nếu một chưởng này thực sự trúng đích, chỉ sợ Lý Dật không tĩnh dưỡng một tháng cũng đừng mơ có thể xuống giường được.
- Lý Dật này quả là phế vật! Chiêu đầu tiên đã bại!
Lời này vang lên trong lòng mỗi người đang đứng đây quan sát.
Thế nhưng, ý niệm này còn chưa dứt, Lý Dật ở trên đâì đã bước qua một bước.
Cũng chỉ một bước, thân hình của hắn hơi nhoách lên, một chưởng thanh thế kinh người của Lý Tiều lại lướt qua bên mặt của hắn..
- Vù!
Tiếng gió nhẹ nhàng thổi bay những sợi tóc của Lý Dật, thế nhưng lại không làm hắn thương tổn chút nào.
Thân hình hơi nghiêng một chút, Lý Dật đã lách đến bên cạnh Lý Tiều, tay hắn tùy ý vung ra…
Chat ~
Một âm thanh giòn giã vang lên, trên mặt Lý Tiều hiên lên một lòng bàn tay đỏ rực, bên khóe miệng chảy ra một tia máu tươi. Cái tát này khiến bản thân hắn cảm thấy mơ hồ. Hắn tuyệt đối không nghĩ rằng Lý Dật sẽ xuất chiêu với mình, hơn nữa… hơn nữa… hắn dám tát mình một cái ư?
Mọi người đang ở dưới quan sát dường như hóa đá, biểu tình hung phấn trên mặt cả đám thoáng chốc trì trệ, trong khoảng khắc này, tất cả đều cho rằng mình đã nhìn lầm rồi!
Thế nhưng dấu bàn tay đỏ rực trên mặt Lý Tiều kia, dương như đã vô thanh vô tức chứng minh những điều đó đều là sự thật.
Chậm rãi xoay người lại sắc mặt Lý Tiều đã tái xám lại.
Lý Dật cũng không quan tâm đến vẻ mặt của hắn, mà trong lòng lại tính toán, sau đó mới hơi gật đầu một chút.
Phương pháp tu luyện đấu khí ở thế giới này tuy rằng kỳ dị, thế nhưng những Đấu kỹ hạ cấp này dường nhưu cũng không cường đại như tưởng tượng của mình. Lẽ nào những cường giả sáng tạo nên Đấu kỹ lại không nghĩ rằng, nếu chỉ có mỗi uy lực mà không thể đánh trúng người khác không phải vô dụng hay sao?
- Điều này sao có thể?
- Nhất định là may mắn! Nhất định là như thế!
Dưới đài sau một thời gian ngắn tĩnh lặng bổng ồ lên.
Lý Tiều trong Lý Gia có thể xem như là một cao thủ trong lớp trẻ, huốn hồ vừa rồi hắn vừa sử dụng Huyền Vũ Trung cấp Đấu kỹ, thế nhưng không ngờ lại bị ăn phải một cái tát, điều này ai cũng không khó mà chấp nhận được.
Bởi vì mỗi người rõ rang đều nhìn thấy, vừa rồi Lý Dất khọng sử dụng Dấu kỹ, ngay cả lực khí cũng không dùng bao nhiêu, chỉ thuật thế tát một cái tát mà thôi.
Những tên tiểu bối này tất nhiên không thể nhìn ra, trong chớp nhoáng thoáng lên vừa rồi nhìn có vẻ tùy ý nhưng rất cần thiết tài năng và kinh nghiệm chiến đấu thì mới có thể chuẩn xác như vậy. Cái tát nhẹ nhàng vừa rồi, không phải ai cũng có thể xuất ra được.
Thế nhưng rơi vào trong mắt mấy vị Đấu Giả kia lại có chút khác biệt.
Dù dao với thực lực của Lý Tiểu, nếu hắn sử dụng Toát Cốt Chưởng, những Đấu Giả này tuy rằng không sợ, nhưng hầu như tất cả chỉ nghiệm pháp đỡ đòn. Thế nhưng Lý Dật thoáng cái đã né tránh được, điểm này khiến bọn họ nổi lên một trận ngạc nhiên nghi ngờ.
Vừa rồi…. chắc chắn là trùng hợp.
Trên võ đài lúc này.
Lý Tiều sắc mặt biến đổi không ngừng, cũng vừa không biết mất bao nhiêu khí lực hắn mới khôi phục lại được vài phần khí độ anh vũ. Chỉ là dấu bàn tay trên mặt vẫn đỏ rực vô cùng, hắn hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Lý Dật biểu đệ quả nhiên lợi hại, vì huynh nhất thời sơ sẩy, liền an quả đắng.
Biểu hiện như vậy khiến Lý Dật không khỏi ân thầm lắc đầu.
Lý Tiểu tuy rằng chỉ chịu chút thiệt thòi, thế nhưng suy nghĩ trong lòng thế nào, chỉ sợ người sáng suốt đều có thể nhìn ra. Với khí độ như hắn, không những tự phụ mà còn bất tài, ngày sau thành tựu ắt cũng không khá được bao nhiêu.
- Đại biểu ca, xin đa tạ.
Lý Dật mỉm cười đáp.
- Không bằng hôm nay dừng ở đây vậy…Đấu kỹ của đại biểu ca người cường đại đại như vậy, tiểu đệ ta cũng không có khả năng đón đỡ được. Vừa rồi trùng hợp tránh được, bằng không lúc nãy chỉ e tiểu đệ mặt đất không dậy nổi rồi.
Lý Tiểu hừ một tiếng nặng nề nói:
- Lý Dật biểu đệ ngươi chắc không quên quy củ của Lý Gia chứ? Nếu như đã nói lên lôi đài thì phải phân rõ thắng bại, nếu không không thể xuống đài… Tiếp theo vi huynh sẽ chú ý hơn, Lý Dật biểu đệ ngươi ngàn vạn lần nên cẩn thận!
- Hôm nay nếu không phân thắng bại ta làm sao xuống đài đây?
Trong lòng Lý Tiểu vang lên câu nói này, hắn mạnh mẽ hít một hơi thật sâu, sự xấu hổ tràng ngập trong đầu đã biến thành sát ý.
Hai tay hắn đồng thời cong lên…
- Huyền Vũ Cao cấp: Thất Toàn Trảm!
- Hít
Toàn trường đều hít một hơi khí lạnh, lúc trước mặc Lý Tiểu đã nói rằng hắn mới tu luyện một loại Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp, thế nhưng không ai ngờ rằng đó lại là Thất Toàn Trảm!
Thất Toàn Trảm, Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp! mỗi tinh lại tang them một bậc một trảm liền tạo ra một xoáy, tu luyện đến cảnh giới cuối cùng có thể tạo ra bảy xoáy, uy lực có thể sánh bằng Đấu kỹ Chu Tước Hạ cấp.
Chỉ có điều, không biết Lý Tiểu bay giờ đã luyện Thất Toàn Trảm tới xoáy thứ mấy.
Hai tay Lý Tiểu di động nhanh tạo ra vô số huyễn ảnh, theo từng động tác của hắn, hai tay trong lúc đó mơ hồ có một đạo khí tức hỏa hồng sắc chậm rãi hiện lên. Rất hiển nhiên, công pháp Lý Tiểu tu luyện chính là Hỏa Vân Quyết của gia tộc, có người nói loại công pháp này lúc luyện thành đấu khí, trong chiêu thức sẽ bừng lên hỏa khí, nếu như gặp người yếu một chút, sợ rằng vài lần giao thủ sẽ bị đốt thành than.
Một xoáy, hai xoáy…
Theo động tác của Lý Tiểu, trong tay hắn có hai cổ khí tức xoay cùng lúc càng nhanh, cuối cùng xoáy thứ ba cũng xuất hiện, thân hình hắn nhoáng lên, đã hướng về phía sau gáy của Lý Dật đánh đến!
Không khí xung quanh bàn tay hắn giao động không ngừng, mơ hồ có thể nhìn thấy từng đợt không khí di chuyển hỗn loạn…
- Không ngờ lại có ba xoáy!
Không biết ai dưới đài hô lên trước tiên.
Phải biết rằng nếu sử dụng Thất Toàn Trảm ngưng kết thúc được ba xoáy, như vậy uy lực đã lớn vô cùng rồi.
Chỉ có điều loại Đấu kỹ này tiêu hao đấu khí vô vùng, mặc dù Lý Tiều hiện nay đã luyện nguyên khí đến Cửu tinh, thế nhưng hắn vẫn còn chưa ngưng được Đấu Khí Toàn, một chiêu này có thể dùng được mấy lần, quả thực là không ai biết được.
Hơi bĩu môi, Lý Dật nheo mắt nhìn hai tay Lý Tiều không ngừng tản máy ra sát khí dập dờn, nhẹ nở nụ cười rồi lầm bẩm:
- Còn có chút thú vị a.
Lúc này hắn không chờ đợi, trái lại mãnh liệt lao tới, quả thật giống như muốn nghạnh kháng một chiêu này của Lý Tiều như vậy.
Ầm~
Lý Dật tay trái hơi đưa ra cản, vừa vặn đem một quyền của Lý Tiều làm lệch đi, đồng thời tay phải hung hăng vung lên lần nữa!
Chát~
Âm thanh lúc này lại càng vang dội, càng giòn giã, Lý Tiều bị một tát khiến cho cả đầu đều cảm thấy choáng váng. Hắn chỉ thấy trước mặt mình đều biến thành màu đen, dưới chân đạp vào hư không, liền rớt khỏi đài.
Mọi người vốn định chuẩn bị hoan hô Lý Tiều, lúc này bỗng nhiên kinh ngạc nhận ra hắn ngay một chúc khí lực cũng không còn…
Lý Tiều tốt xấu gì cũng sử dụng Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp… thế nhưng… thế nhưng không lẽ lại kém hơn một cái tát của Lý Dật hay sao?
Trên đài, Lý Dật xoa xoa tay, nhìn hai cái dấu tay trên mặt Lý Tiều rất cân xứng, hắn lộ ra bộ dáng có chút khoa trương nói:
- Đại biểu ca quả nhiên lợi hại, da mặt dày khủng khiếp, biểu đệ ta chỉ tát hai cái mà đã cảm thấy tay đau nhức vô cùng. Xem ra trận này không thể đánh được nữa, không bằng Đại biểu ca ngươi hãy nể mặt ta một chút, để tiểu đệ ta chịu thua được không?
Dứt lời, hắn cũng không quan tâm đến Lý Tiều sắc mặt tái nhợt phía dưới đài, từ trên đài cao nhẹ nhàng nhảy xuống, hướng về phía cửa lớn mà đi.
Lý Tiều tuy không thụ thương gì, thê nhưng lúc này hắn ngay cả một tia khí lực để đứng lên cũng không có, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Dật lúc này đã tràn ngập kinh ngạc và sợ hãi!
Đây, đây chính là tên biểu đệ phế vật kia sao?
Thế nhưng suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Lý Tiều, sau một lát toàn bộ đã biến thành oán hận.
Lý Dật a Lý Dật! Thì ra lần này ngươi may mắn thắng ta, thế nhưng đợi đến khi Đại hội Tông tộc diễn ra, sẽ không còn chuyện tốt như vậy nữa đâu!
Lý Tiều bên này đang oán hận thì Lý Dật bên kia đang xoa bàn tay tê dại thầm tính toán.
Đấu kỹ chỉ kém một bậc không ngờ lại khác biệt lớn như thế, vừa rồi mặc dù bản thân mình ngăn cnar một chưởng của Lý Tiều, thế nhưng lực lượng phản chấn gần như chấn gãy cổ tay của mình.
Ngoại trừ liên quan đến cường độ thân thể không đủ, sau khi Lý Tiều sử dụng Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp sợ rằng mới là nguyên nhân chính.
Đến lúc này, Lý Dật mới hiểu rõ đôi chút, Đấu kỹ hầu như không có chiêu thức gì, mà thuần túy chỉ là phương pháp sử dụng đấu khí. Có lẽ lúc đầu tu luyện đấu khí, muốn khống chế sẽ tổn hao một phần công sức nhất định, mà muốn tạo thành chiêu thức, chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
Tuy rằng không biết Đấu kỹ Cao cấp thì sẽ như thế nào, nhưng chí ít ở cấp độ Huyền Vũ Đấu kỹ, hẳn là không có chiêu thức nào tốt cả…
Loại Đấu kỹ này mặc dù có vài phần uy lực, thế nhưng không tránh khỏi có vài phần tầm thường kém cỏi. Dù sao trong mắt Lý Dật, nếu Đấu kỹ chỉ có uy lực không thôi thì không khác gì man hán vung bổng, uy lực cực lớn, thế nhưng không đánh trúng người thì có tác dụng gì chứ?
Cho nên, không học cũng được.
Nếu như Lý Tiều biết được bản thân tram khổ ngàn nhọc tu luyện Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp đến mức phản phệ, mà trong mắt Lý Dật thì lại không đáng quan tâm, chậm chú không cần học cũng được, không biết hắn có tức đến chết hay không…<br
Một trận răng rắc giòn giã của đầu khớp xương phát ra trong tiếng gió hỗn loạn, tạt đến trước mặt.
Hiển nhiên Lý Tiều cố tình ra vẻ khoe khoang, một chưởng vừa đánh ram thanh thế kinh nhân, lúc này đã gần đánh lên người Lý Dật.
Nhìn thấu một chưởng uy lực khủng khiếp như vậy, khóe miệng Lý Dật không nhịn được nổi lên một tia tiếu ý nhàn nhạt.
Đây là một chiêu uy lực cực đại, thế nhưng, cũng chỉ là gần cực đại mà thôi!
Nheo mắt nhìn một chưởng này đánh tới, mắt thấy sắp đánh lên ngực bản thân, mà sắc mặt Lý Tiều trở nên hưng phấn vô cùng, dưới đài cũng lác đác phát ra mấy tiếng kinh hô…
Mấy người trung niên hiếp mặt quan sát, trong mắt mỗi người đều phát ra những tia sáng kỳ dị. VỚi nhãn lực của họ tất nhiên có thể nhìn ra, nếu một chưởng này thực sự trúng đích, chỉ sợ Lý Dật không tĩnh dưỡng một tháng cũng đừng mơ có thể xuống giường được.
- Lý Dật này quả là phế vật! Chiêu đầu tiên đã bại!
Lời này vang lên trong lòng mỗi người đang đứng đây quan sát.
Thế nhưng, ý niệm này còn chưa dứt, Lý Dật ở trên đâì đã bước qua một bước.
Cũng chỉ một bước, thân hình của hắn hơi nhoách lên, một chưởng thanh thế kinh người của Lý Tiều lại lướt qua bên mặt của hắn..
- Vù!
Tiếng gió nhẹ nhàng thổi bay những sợi tóc của Lý Dật, thế nhưng lại không làm hắn thương tổn chút nào.
Thân hình hơi nghiêng một chút, Lý Dật đã lách đến bên cạnh Lý Tiều, tay hắn tùy ý vung ra…
Chat ~
Một âm thanh giòn giã vang lên, trên mặt Lý Tiều hiên lên một lòng bàn tay đỏ rực, bên khóe miệng chảy ra một tia máu tươi. Cái tát này khiến bản thân hắn cảm thấy mơ hồ. Hắn tuyệt đối không nghĩ rằng Lý Dật sẽ xuất chiêu với mình, hơn nữa… hơn nữa… hắn dám tát mình một cái ư?
Mọi người đang ở dưới quan sát dường như hóa đá, biểu tình hung phấn trên mặt cả đám thoáng chốc trì trệ, trong khoảng khắc này, tất cả đều cho rằng mình đã nhìn lầm rồi!
Thế nhưng dấu bàn tay đỏ rực trên mặt Lý Tiều kia, dương như đã vô thanh vô tức chứng minh những điều đó đều là sự thật.
Chậm rãi xoay người lại sắc mặt Lý Tiều đã tái xám lại.
Lý Dật cũng không quan tâm đến vẻ mặt của hắn, mà trong lòng lại tính toán, sau đó mới hơi gật đầu một chút.
Phương pháp tu luyện đấu khí ở thế giới này tuy rằng kỳ dị, thế nhưng những Đấu kỹ hạ cấp này dường nhưu cũng không cường đại như tưởng tượng của mình. Lẽ nào những cường giả sáng tạo nên Đấu kỹ lại không nghĩ rằng, nếu chỉ có mỗi uy lực mà không thể đánh trúng người khác không phải vô dụng hay sao?
- Điều này sao có thể?
- Nhất định là may mắn! Nhất định là như thế!
Dưới đài sau một thời gian ngắn tĩnh lặng bổng ồ lên.
Lý Tiều trong Lý Gia có thể xem như là một cao thủ trong lớp trẻ, huốn hồ vừa rồi hắn vừa sử dụng Huyền Vũ Trung cấp Đấu kỹ, thế nhưng không ngờ lại bị ăn phải một cái tát, điều này ai cũng không khó mà chấp nhận được.
Bởi vì mỗi người rõ rang đều nhìn thấy, vừa rồi Lý Dất khọng sử dụng Dấu kỹ, ngay cả lực khí cũng không dùng bao nhiêu, chỉ thuật thế tát một cái tát mà thôi.
Những tên tiểu bối này tất nhiên không thể nhìn ra, trong chớp nhoáng thoáng lên vừa rồi nhìn có vẻ tùy ý nhưng rất cần thiết tài năng và kinh nghiệm chiến đấu thì mới có thể chuẩn xác như vậy. Cái tát nhẹ nhàng vừa rồi, không phải ai cũng có thể xuất ra được.
Thế nhưng rơi vào trong mắt mấy vị Đấu Giả kia lại có chút khác biệt.
Dù dao với thực lực của Lý Tiểu, nếu hắn sử dụng Toát Cốt Chưởng, những Đấu Giả này tuy rằng không sợ, nhưng hầu như tất cả chỉ nghiệm pháp đỡ đòn. Thế nhưng Lý Dật thoáng cái đã né tránh được, điểm này khiến bọn họ nổi lên một trận ngạc nhiên nghi ngờ.
Vừa rồi…. chắc chắn là trùng hợp.
Trên võ đài lúc này.
Lý Tiều sắc mặt biến đổi không ngừng, cũng vừa không biết mất bao nhiêu khí lực hắn mới khôi phục lại được vài phần khí độ anh vũ. Chỉ là dấu bàn tay trên mặt vẫn đỏ rực vô cùng, hắn hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Lý Dật biểu đệ quả nhiên lợi hại, vì huynh nhất thời sơ sẩy, liền an quả đắng.
Biểu hiện như vậy khiến Lý Dật không khỏi ân thầm lắc đầu.
Lý Tiểu tuy rằng chỉ chịu chút thiệt thòi, thế nhưng suy nghĩ trong lòng thế nào, chỉ sợ người sáng suốt đều có thể nhìn ra. Với khí độ như hắn, không những tự phụ mà còn bất tài, ngày sau thành tựu ắt cũng không khá được bao nhiêu.
- Đại biểu ca, xin đa tạ.
Lý Dật mỉm cười đáp.
- Không bằng hôm nay dừng ở đây vậy…Đấu kỹ của đại biểu ca người cường đại đại như vậy, tiểu đệ ta cũng không có khả năng đón đỡ được. Vừa rồi trùng hợp tránh được, bằng không lúc nãy chỉ e tiểu đệ mặt đất không dậy nổi rồi.
Lý Tiểu hừ một tiếng nặng nề nói:
- Lý Dật biểu đệ ngươi chắc không quên quy củ của Lý Gia chứ? Nếu như đã nói lên lôi đài thì phải phân rõ thắng bại, nếu không không thể xuống đài… Tiếp theo vi huynh sẽ chú ý hơn, Lý Dật biểu đệ ngươi ngàn vạn lần nên cẩn thận!
- Hôm nay nếu không phân thắng bại ta làm sao xuống đài đây?
Trong lòng Lý Tiểu vang lên câu nói này, hắn mạnh mẽ hít một hơi thật sâu, sự xấu hổ tràng ngập trong đầu đã biến thành sát ý.
Hai tay hắn đồng thời cong lên…
- Huyền Vũ Cao cấp: Thất Toàn Trảm!
- Hít
Toàn trường đều hít một hơi khí lạnh, lúc trước mặc Lý Tiểu đã nói rằng hắn mới tu luyện một loại Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp, thế nhưng không ai ngờ rằng đó lại là Thất Toàn Trảm!
Thất Toàn Trảm, Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp! mỗi tinh lại tang them một bậc một trảm liền tạo ra một xoáy, tu luyện đến cảnh giới cuối cùng có thể tạo ra bảy xoáy, uy lực có thể sánh bằng Đấu kỹ Chu Tước Hạ cấp.
Chỉ có điều, không biết Lý Tiểu bay giờ đã luyện Thất Toàn Trảm tới xoáy thứ mấy.
Hai tay Lý Tiểu di động nhanh tạo ra vô số huyễn ảnh, theo từng động tác của hắn, hai tay trong lúc đó mơ hồ có một đạo khí tức hỏa hồng sắc chậm rãi hiện lên. Rất hiển nhiên, công pháp Lý Tiểu tu luyện chính là Hỏa Vân Quyết của gia tộc, có người nói loại công pháp này lúc luyện thành đấu khí, trong chiêu thức sẽ bừng lên hỏa khí, nếu như gặp người yếu một chút, sợ rằng vài lần giao thủ sẽ bị đốt thành than.
Một xoáy, hai xoáy…
Theo động tác của Lý Tiểu, trong tay hắn có hai cổ khí tức xoay cùng lúc càng nhanh, cuối cùng xoáy thứ ba cũng xuất hiện, thân hình hắn nhoáng lên, đã hướng về phía sau gáy của Lý Dật đánh đến!
Không khí xung quanh bàn tay hắn giao động không ngừng, mơ hồ có thể nhìn thấy từng đợt không khí di chuyển hỗn loạn…
- Không ngờ lại có ba xoáy!
Không biết ai dưới đài hô lên trước tiên.
Phải biết rằng nếu sử dụng Thất Toàn Trảm ngưng kết thúc được ba xoáy, như vậy uy lực đã lớn vô cùng rồi.
Chỉ có điều loại Đấu kỹ này tiêu hao đấu khí vô vùng, mặc dù Lý Tiều hiện nay đã luyện nguyên khí đến Cửu tinh, thế nhưng hắn vẫn còn chưa ngưng được Đấu Khí Toàn, một chiêu này có thể dùng được mấy lần, quả thực là không ai biết được.
Hơi bĩu môi, Lý Dật nheo mắt nhìn hai tay Lý Tiều không ngừng tản máy ra sát khí dập dờn, nhẹ nở nụ cười rồi lầm bẩm:
- Còn có chút thú vị a.
Lúc này hắn không chờ đợi, trái lại mãnh liệt lao tới, quả thật giống như muốn nghạnh kháng một chiêu này của Lý Tiều như vậy.
Ầm~
Lý Dật tay trái hơi đưa ra cản, vừa vặn đem một quyền của Lý Tiều làm lệch đi, đồng thời tay phải hung hăng vung lên lần nữa!
Chát~
Âm thanh lúc này lại càng vang dội, càng giòn giã, Lý Tiều bị một tát khiến cho cả đầu đều cảm thấy choáng váng. Hắn chỉ thấy trước mặt mình đều biến thành màu đen, dưới chân đạp vào hư không, liền rớt khỏi đài.
Mọi người vốn định chuẩn bị hoan hô Lý Tiều, lúc này bỗng nhiên kinh ngạc nhận ra hắn ngay một chúc khí lực cũng không còn…
Lý Tiều tốt xấu gì cũng sử dụng Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp… thế nhưng… thế nhưng không lẽ lại kém hơn một cái tát của Lý Dật hay sao?
Trên đài, Lý Dật xoa xoa tay, nhìn hai cái dấu tay trên mặt Lý Tiều rất cân xứng, hắn lộ ra bộ dáng có chút khoa trương nói:
- Đại biểu ca quả nhiên lợi hại, da mặt dày khủng khiếp, biểu đệ ta chỉ tát hai cái mà đã cảm thấy tay đau nhức vô cùng. Xem ra trận này không thể đánh được nữa, không bằng Đại biểu ca ngươi hãy nể mặt ta một chút, để tiểu đệ ta chịu thua được không?
Dứt lời, hắn cũng không quan tâm đến Lý Tiều sắc mặt tái nhợt phía dưới đài, từ trên đài cao nhẹ nhàng nhảy xuống, hướng về phía cửa lớn mà đi.
Lý Tiều tuy không thụ thương gì, thê nhưng lúc này hắn ngay cả một tia khí lực để đứng lên cũng không có, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Dật lúc này đã tràn ngập kinh ngạc và sợ hãi!
Đây, đây chính là tên biểu đệ phế vật kia sao?
Thế nhưng suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Lý Tiều, sau một lát toàn bộ đã biến thành oán hận.
Lý Dật a Lý Dật! Thì ra lần này ngươi may mắn thắng ta, thế nhưng đợi đến khi Đại hội Tông tộc diễn ra, sẽ không còn chuyện tốt như vậy nữa đâu!
Lý Tiều bên này đang oán hận thì Lý Dật bên kia đang xoa bàn tay tê dại thầm tính toán.
Đấu kỹ chỉ kém một bậc không ngờ lại khác biệt lớn như thế, vừa rồi mặc dù bản thân mình ngăn cnar một chưởng của Lý Tiều, thế nhưng lực lượng phản chấn gần như chấn gãy cổ tay của mình.
Ngoại trừ liên quan đến cường độ thân thể không đủ, sau khi Lý Tiều sử dụng Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp sợ rằng mới là nguyên nhân chính.
Đến lúc này, Lý Dật mới hiểu rõ đôi chút, Đấu kỹ hầu như không có chiêu thức gì, mà thuần túy chỉ là phương pháp sử dụng đấu khí. Có lẽ lúc đầu tu luyện đấu khí, muốn khống chế sẽ tổn hao một phần công sức nhất định, mà muốn tạo thành chiêu thức, chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
Tuy rằng không biết Đấu kỹ Cao cấp thì sẽ như thế nào, nhưng chí ít ở cấp độ Huyền Vũ Đấu kỹ, hẳn là không có chiêu thức nào tốt cả…
Loại Đấu kỹ này mặc dù có vài phần uy lực, thế nhưng không tránh khỏi có vài phần tầm thường kém cỏi. Dù sao trong mắt Lý Dật, nếu Đấu kỹ chỉ có uy lực không thôi thì không khác gì man hán vung bổng, uy lực cực lớn, thế nhưng không đánh trúng người thì có tác dụng gì chứ?
Cho nên, không học cũng được.
Nếu như Lý Tiều biết được bản thân tram khổ ngàn nhọc tu luyện Đấu kỹ Huyền Vũ Cao cấp đến mức phản phệ, mà trong mắt Lý Dật thì lại không đáng quan tâm, chậm chú không cần học cũng được, không biết hắn có tức đến chết hay không…<br