Đấu Thần
Chương 728: Ca Đã Trở Lại
Thuyền buồm nhanh chóng tiếp cận chiến trường, tại khoảng cách chiến trường chừng trăm mét, ba bóng người bay lên trời, đánh về phía hải tặc.
Ba bóng người này, ngoại trừ Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình, còn có Tác Mã Lý thay hình đổi dạng. Bởi vì có chủ tâm muốn tại trước mặt Lạc Kỳ lập công, ba người cũng không có nói nhảm nhiều, xông lên đấu khí đồng loại đánh ra.
Hai cao tinh Đấu Hoàng, cùng một đấu tôn tám tinh, thực lực như vậy đối phó đám hải tặc, đúng là dùng đao mổ trâu. Lúc này ba người không ngừng biến ảo vị trí, nơi đi qua, chính là người người ngã đổ, hải tặc hung ác trước thực lực tuyệt đối đều ngã gục.
Lúc này Lý Dật đối với thực lực của mình cũng giữ lại, cấp bậc đấu tôn cường giả, nếu như đặt trong quân đội, đó cũng là tướng lãnh cao cấp, Lý Dật còn không quá mức bạo lộ thực lực của chính mình.
- Ba tên tiểu tử thúi, các ngươi rốt cuộc là ai?
Đột nhiên xuất hiện viện quân đủ sức phá vỡ chiến trường, cán cân bắt đầu hướng về đế quốc hải quân, lúc này thủ lĩnh phong quyển hải tặc đặc biệt tức giận, tự mình mang theo mấy tên hải tặc tinh anh hướng ba người Lý Dật vây quanh.
- Chúng ta là đặc công đế quốc hải quân.
Lý Dật không chút nghĩ ngợi thuận miệng bịa chuyện, ánh mắt đã nhắm vào tên thủ lính hải tặc. Bắt giặc phải bắt vua trước, nhiều hải tặc như vậy, muốn tru sát, cũng là một việc khó khăn, bắt được đầu lĩnh hải tặc, hết thảy đều giả quyết.
- Cái gì đặc công, ta không có nghe nói qua.
Tên đầu lĩnh hải tặc này cùng Tsc Mã Lý bất đồng, người này thoạt nhìn so với Tác Mã Lý âm lãnh hơn nhiều:
- Ta khuyên các ngươi không nên lấy mạng nhỏ ra giỡn, trợ giúp đế quốc hải quân chưa hẳn là chuyện tôt.
Phán đoán đơn giản một chút, tên đầu lĩnh hải tặc này bất quá là Đấu Hoàng đỉnh phong, Lý Dật chẳng muốn cùng hắn nói nhảm, tay run lên, kim long chi cung phát ra một hồi thanh âm, đấu khí lưu chuyển, bắn thẳng về tên đầu lĩnh hải tặc.
Tên đầu lĩnh hải tặc thấy kim quang bỗng nhiên đại phóng, mang theo tử vong khí tức. Dù sao hắn cũng là Đấu Hoàng đỉnh phong, thấy tiến vũ ẩn chứa năng lượng cường hãn, cổ năng lượng này không phải hắn một cái Đấu Hoàng có khả năng chọi cứng được.
H ắn vội vàng thối lui, một mặt không ngừng kết xuất từng đạo đấu khí phòng ngự. Sau khi bạo thối mấy chục thước, thối lui đến mặt biển, lúc này m ới đem đấu khí mưa tên tiêu hao hầu như không còn. Vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lý Dật, tên đầu lĩnh khiếp sợ tột đỉnh, thiếu niên trước mắt này, thoạt nhìn cũng chưa tới hai mươi tuổi, theo lẽ thường suy đoán, hắn chính là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng không thể đạt đến cảnh giới như bây giờ được.
- Ngươi, các ngươi rốt cuộc là ai?
T ên đầu lĩnh giọng nói phát run, càng ngày càng cảm thấy khí tức tử vong rõ ràng.
Thủ lĩnh hải tặc, cũng không biết rõ Lý Dật, cho nên Lý Dật trả lời vị đầu lĩnh hải tặc, là một làn mưa tên.
Khanh, khanh, khanh.
Phá bạo âm thanh vang lên làm cho tên thủ lĩnh hải tặc tuyệt vọng, hắn rõ ràng thực lực của hắn, là không cách nào hóa giải ba mũi tên này. Tuyệt vọng, hải tặc đầu lĩnh không lùi mà tiến tới, lớn tiếng quát lên:
- Giết bọn họ, giết bọn họ, giết bọn họ cho ta.
Cách làm của thủ lính hải tặc sáng suốt, ba mũi đấu khí mưa tên một đường lao đến, nếu đứng nguyên một chỗ chờ đợi, thân thể của tên thủ lĩnh hải tặc sẽ bị nổ thành mảnh nhỏ, mà bây giờ, ba mũi đấu khí mưa tên tuy trúng ở trên người hắn thành ba cái lỗ máu, nhưng so với thân thể phân thân toái cốt còn tốt hơn trăm lần.
Nghe thấy thủ lĩnh kêu la, những hải tặc kia cũng ý thức được, hôm nay nếu muốn sống sót, ngoại trừ giết chết ba tên đế quốc hải quân đặc công đội này, chỉ sợ cũng không có đường sống nào nữa.
Loại tư thế liều mạng này làm cho Lý Dật, Tác Mã Lý, Vũ Tình cũng cảm thấy rùng mình, hải tặc tinh anh với thực lực Đấu Vương cường giả chiếm đa số, cũng không thiếu Đấu Hoàng cường giả, chừng ba bốn mươi người, đem ba người Lý Dật vây quanh lại, đấu khí hội tụ thành đám mây oanh kích xuống.
Nhưng công kích của bọn họ, có thể làm gì một vị tám tinh đấu tôn đây.
Oanh, rầm rầm, rầm rầm rầm.
Liên tiếp tiếng bạo liệt vang lên, ba người Lý Dật đấu khí đều bị phản chấn trở về, năng lượng đầy trời mất đi khống chế mạnh mẽ đâm tới, hướng hải tặc cắn trả. Năng lượng cường đại xông tới, chiến hạm cũng khó có thể đè ép, từ thân thuyền nhanh chóng vỡ vụn.
Lúc này vô cùng hỗn loạn, tại đấu khí mảnh nhỏ, máu tươi thi thể cùng phần còn lại của chân tay bị cụt văng tung tóe, thân hình Lý Dật bay lên, chuẩn xác bắt lấy tên thủ lính hải tặc. Tên hải tặc đầu lĩnh đáng thương còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, cần cổ bị xiết chặt, Lý Dật đã khống chế hắn rồi.
Lý Dật giơ cao đầu lĩnh hải tặc, thân hình ở giữa không trung, nhìn chiến trường, lạnh lùng ra lệnh:
- Không muốn chết, hạ mệnh lệnh đầu hàng đi.
Tên thủ lính hải tặc cảm thụ được Lý Dật giống như sát thần vậy, tâm lý của hắn đã triệt để hỏng mất, thành thật nhìn về phía hải tặc kêu gọi đầu hàng:
- Các huynh đệ, đầu hàng đi, hướng đế quốc hải quân đầu hàng đi.
Lúc này tên thủ lính hỉa tặc hô lên hai chữ "Đầu hàng", đối với bọn hải đạo tâm lý bị đả kích trí mạng, lúc này khác biệt chính là đế quốc hải quân chiến sĩ thì ý chí chiến đấu càng tăng lên, dù cho đại bộ phận hải tặc cũng không có nghe theo mệnh lệnh, nhưng cũng vô pháp vãn hồi vận mệnh bị đoàn diệt.
Kế tiếp chiến đấu giằng co hơn nửa canh giờ, nhưng lúc này đối với hải tặc tập đoàn mà nói, là một hồi bị đồ sát.
Lý Dật sớm dẫn thủ lính hải tặc tới trước mặt Lạc Kỳ, hải quân tướng quân uy nghiêm tận mắt nhìn thấy Lý Dật, Vũ Tình, Tác Mã Lý đánh chết hải tặc, nhất là Lý Dật, chẳng những đánh chết hơn mười tên hải tặc, hơn nữa bắt giữ thủ lính. Lý Dật biểu hiện ra thực lực, làm cho Lạc Kỳ muốn biết, đến tột cùng người này là ai? có lai lịch gì?
Nhưng Lạc Kỳ cũng kìm lòng hiếu kỳ lại, nhiệt tình thân mật ôm Lý Dật một cái:
- Các hạ, các vị ra tay giúp trợ, bổn tướng vô cùng cảm kích, các ngươi vì đế quốc hải quân lập được công lao thật lớn.
- Tướng quân quá khen, hiệp trợ đế quốc hải quân tiễu sát hải tặc, bất kỳ một cường giả nào đều coi đây là nghĩa vụ.
Lý Dật cũng sử dụng ngôn ngữ ngoại giao đáp lại.
Lạc Kỳ ha ha cười, cho người đưa hải tặc đầu lĩnh đi giam giữ, chính mình lại vỗ bả vai Lý Dật, đưa hắn đến ngồi xuống bên cạnh mình.
- Nếu như không ngại, bổn tướng có thể biết rõ cao tính đại danh tráng sĩ không?
- Bẩm tướng quân, tại hạ họ An, danh Đồ Sinh.
Lý Dật thuận miệng nói, sau đó hỏi ngược lại:
- Đại tướng quân đại thần đế quốc sao?
- Không sai, bổn tướng là đại thần đế quốc hải quân Lạc Kỳ, phụng mệnh quét sạch hải tặc tập đoàn. Nhờ có An tráng sĩ ra tay, đế quốc hải quân mới không cần tốn nhiều sức lực, đã hoàn thành nhiệm vụ lần này. Nếu không có An tráng sĩ ra tay, đế quốc hải quân hôm nay có thể toàn thân trở ra hay không còn là một vấn đề.
Lý Dật mỉm cười, tình thế chiến trường hắn đương nhiên nhìn rõ, trước mặt vị tướng quân sĩ diện này hắn có thể lý giải, vội vàng vuốt mông ngựa nói:
- Đại thần đế quốc hải quân uy danh vang dội, tiêu diệt một đám hải tặc nho nhỏ này chính là lật tay, huynh đệ chúng ta ra tay, cũng không ý tứ gì khác, thuần túy là giúp sức mà thôi.
Lời này làm cho Lạc Kỳ thích nghe, càng ưa thích người thanh niên bất phàm, hơn nữa khiêm tốn nhu thuận như thế.
- Không biết An tráng sĩ có ý kiến gì không, tiếp tục mạo hiểm hay là trở lại Đấu Thần đại lục?
- Ai, đừng nói nữa, lần này mạo hiểm không xong, ngoại trừ gặp phải phong bạo cùng quái vật biển chán ghét, chúng ta quả thực không thu hoạch được gì, xuất phát hơn một trăm huynh đệ, hiện tại cũng chỉ còn lại hai mươi người. Ta nghĩ ta còn có thể trở lại Đấu Thần đại lục, sau đó đi ma thú sâm lâm thử thời vận thôi. Ta thề, từ nay về sau cũng không thử đi tìm Long đảo nữa.
- Vậy thì tốt quá, hạm đội của ta cũng trở lại đại thần vương triều.
Lạc Kỳ nghe được Lý Dật nói, càng thêm cao hứng, thấy người tuổi trẻ mạo hiểm này chán nản, hiện tại đúng là thời cơ tốt lôi kéo:
- An tráng sĩ thực lực như thế, không bằng nghe bổn tướng một câu, không cần phải đi thám hiểm, hay là ở trong đế quốc hải quân phát triển, sau này cũng có thể tìm được vô tận vinh quang cùng địa vị.
Lý Dật thở dài nói:
- Đế quốc hải quân, ai, ta cũng nghĩ muốn gia nhập a, nhưng ta chỉ là một người xuất thân bình dân, căn bản cũng không có cơ hội có người dẫn tiến.
Nếu như quân đoàn của mình, có thể chiêu nạp được An Đồ Sinh cường giả như vậy, thì vị trí đại tướng quân đế quốc hải quân, còn không phải là vật của mình hay sao? Lúc này Lạc Kỳ giống như nhìn thấy Lý Dật suất lĩnh hạm đội của mình nam chinh bắc chiến vậy, vì chính mình lập nhiều chiến công hiển hách, sau đó đại thần hoàng đế đem quân hàm đại tướng quân hải quân ban phát vào trong tay mình.
Mộng đẹp vẽ lên, trên mặt Lạc Kỳ vẫn như cũ nghiêm trang:
- Nếu như An tráng sĩ nguyện ý, ta, Lạc Kỳ hiện tại có thể bổ nhiệm ngươi làm phó tướng cho ta.
- Thật vậy chăng?
Lý Dật rất phối hợp biểu hiện một bộ thụ sủng nhược kinh:
- Ta thật sự có thể gia nhập hải quân đế quốc vĩ đại sao?
- Đương nhiên, bổn tướng chẳng lẽ còn lừa ngươi sao, chẳng những là ngươi, hai vị đồng bọn của ngươi, ta nghĩ cũng có thể bổ nhiệm bọn họ chức vị.
Đại thần đế quốc hải quân phó tướng, tựa hồ còn không bằng Đấu Thần điện phó Điện chủ. Lý Dật đương nhiên là không có cảm giác gì, chỉ là dưới mắt, nếu như có thể tìm được chức vị này, thì có thể an ổn tu luyện. Đấu Thần điện chỉ sợ nằm mơ cũng không nghĩ ra, bọn họ lẫn vào đại thần đế quốc hải quân làm tướng quân.
- Đa tạ đại tướng quân thành toàn.
Lý Dật cảm động đến rơi nước mắt làm Lạc Kỳ rất hài lòng, thưởng tại chỗ cho Lý Dật, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý một bộ quân phục khôi giáp.
Trở lại thuyền buồm của mình, Lý Dật tiện tay đem khôi giáp ném vào trong góc, sau đó trở lại phòng nhỏ trên tàu tiếp tục tu luyện. Chiến trường đã không còn chiến đấu, lúc này đế quốc hải quân cũng thu thập xong chiến trường rồi, sắc trời cũng hoàn toàn tối đen lại.
Lý Dật từ thuyền buồm quan sát hạm đội đế quốc hải quân, hướng phía Đông vùng duyên hải Đấu Thần đại lục chạy tới, cái hải vực này Tác Mã Lý cũng rất quen thuộc. Nhưng hắn là hải tặc, nếu như không phải La Tuyết Phong đến, có lẽ Lạc Kỳ hôm nay muốn tiêu diệt hải tặc, cũng có thể là Tác Mã Lý.
Ba ngày sau, hạm đội về tới vùng duyên hải cảng thần long cảng, Thần long cảng có một tòa cảng thành thị, ngoại trừ không những mở ra cảng quân dụng, còn có mười mấy cảng dân dụng. Cái cảng này cũng là nơi đoàn mạo hiểm tập kết hàng, ngoại trừ mạo hiểm đoàn hoạt động, cảng thương mậu dịch cũng có chút phát đạt, hải vận tuy tốc độ tương đối chậm, nhưng tải trọng rất nhiều, mà đi biển cũng không có phong hiểm quá lớn, cho nên có rất nhiều thương gia lựa chọn.
Hôm nay thần long cảng, vô cùng nhiệt liệt, tin tức tiêu diệt phong quyển hải tặc đã đến tai đại thần đế quốc, do chính phủ địa phương tổ chức nghi thức hoan nghênh đế quốc hải quân chiến thắng trở về đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, lúc Lạc Kỳ hạm đội xuất hiện ở trên mặt biển, mọi người lập tức hoan hô đón chào.
Là người bình thường, cao hứng nhất là khi nhìn thấy tập đoàn hải tặc bị diệt. Xú danh phong quyển hải tặc đoàn, gần hơn mười làm cho người bất an, bọn họ cướp bóc hết thảy đội thuyền gặp được, giết chết thuỷ thủ cùng khách thương, những đội thuyền bọn chúng cướp chưa từng có người sống sót. Thậm chí có thời điểm phong quyển hải tặc còn lên đất liền cướp bóc thôn trang, lạm sát kẻ vô tội.
Đối với tập đoàn hải tặc này, làm người hận không thể tiêu diệt.
Mà bây giờ, công thần tiêu diệt phong quyển hải tặc, đế quốc hải quân Lạc Kỳ tướng quân, đem mang theo tù binh đầu lĩnh hải tặc trở lại thần long cảng, cho nên hấp dẫn vô số dân chúng nhiệt tâm đến vây xem. Tất cả mọi người đều muốn nhìn tên đầu lĩnh hải tặc tướng mạo tàn ác như thế nào.
Thấy bến cảng tụ tập nhiều người như vậy, Lý Dật có chút nhíu mày. Hắn và đồng bạn, hiện tại sợ nhất chính là thấy nhiều công chúng như vậy. Ai có thể đảm bảo trong đám người, có thể có người nhận biết Lý Dật hay không.
Nhưng cũng may mắn, dân chúng chú ý đều ở trên hạm đội có hải tặc đầu lĩnh, đối với những hạm đội đằng sau, ngược lại không có người chú ý.
Hạm đội chạy nhanh, nghi thức hoan nghênh liền bắt đầu, quan viên địa phương dài dòng đọc diễn văn hoan nghênh, cùng với đế quốc hải quân ca tụng công đức làm cho người nghe muốn buồn ngủ. Sau đó là đến đế quốc hoàng thất thụ huân cho Lạc Kỳ tướng quân, Lạc Kỳ vận khí không tệ, được hoàng thất trao tặng kim sắc thánh thập tự huân chương đại biểu cho vinh dự của hải quân.
Chương trình kế tiếp, là biểu diễn ca múa nhạc, tại Đấu Thần đại lục tôn trọng cường giả, người mạnh là vua của thế giới, văn hóa nghệ thuật cũng không phát đạt, biểu diễn ca múa căn bản là độc quyền của quý tộc. Sau khi thưởng thức hết ca múa nhạc, Lý Dật cho rằng có thể lên bờ thảnh thơi, thì Lạc Kỳ bắt đầu phát biểu.
Lạc Kỳ diễn thuyết, bằng lương tâm mà nói là phi thường cuốn hút. Lúc này Lạc Kỳ diễn thuyết sinh động như thật, đế quốc hải quân được miêu tả thành một chi quân đội kỷ luật nghiêm minh, không sợ gian hiểm, thiện chiến, đối với đế quốc cùng hoàng đế trung thành đến tận xương tủy, hoàn mỹ đến mức không thể hoàn mỹ hơn.
Diễn thuyết cuối cùng, Lạc Kỳ ngữ khí vừa chuyển:
- Tại đế quốc hải quân cùng phong quyển hải tặc quyết chiến thời khắc cuối cùng, hải tặc tập đoàn đánh mất ý chí chiến đấu. Ta ra lệnh binh sĩ tốc chiến tốc thắng, để phòng ngừa bọn hải tặc bỏ chạy. Sự thật chứng minh phán đoán của ta hoàn toàn chính xác, bọn hải tặc đã chuẩn bị chạy trốn. Lúc này, nhờ có vạn thần phù hộ, một anh hùng lăng không bay đến, chính là bởi vì hắn bay đếnbọn hải tặc mới mất đi cơ hội chạy trốn cuối cùng, thành tù nhân của đế quốc hải quân. Các ngươi có muốn biết anh hùng cuối cùng xuất hiện hay không, cũng là người bắt lấy thủ lĩnh của hải tặc?
Ba bóng người này, ngoại trừ Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình, còn có Tác Mã Lý thay hình đổi dạng. Bởi vì có chủ tâm muốn tại trước mặt Lạc Kỳ lập công, ba người cũng không có nói nhảm nhiều, xông lên đấu khí đồng loại đánh ra.
Hai cao tinh Đấu Hoàng, cùng một đấu tôn tám tinh, thực lực như vậy đối phó đám hải tặc, đúng là dùng đao mổ trâu. Lúc này ba người không ngừng biến ảo vị trí, nơi đi qua, chính là người người ngã đổ, hải tặc hung ác trước thực lực tuyệt đối đều ngã gục.
Lúc này Lý Dật đối với thực lực của mình cũng giữ lại, cấp bậc đấu tôn cường giả, nếu như đặt trong quân đội, đó cũng là tướng lãnh cao cấp, Lý Dật còn không quá mức bạo lộ thực lực của chính mình.
- Ba tên tiểu tử thúi, các ngươi rốt cuộc là ai?
Đột nhiên xuất hiện viện quân đủ sức phá vỡ chiến trường, cán cân bắt đầu hướng về đế quốc hải quân, lúc này thủ lĩnh phong quyển hải tặc đặc biệt tức giận, tự mình mang theo mấy tên hải tặc tinh anh hướng ba người Lý Dật vây quanh.
- Chúng ta là đặc công đế quốc hải quân.
Lý Dật không chút nghĩ ngợi thuận miệng bịa chuyện, ánh mắt đã nhắm vào tên thủ lính hải tặc. Bắt giặc phải bắt vua trước, nhiều hải tặc như vậy, muốn tru sát, cũng là một việc khó khăn, bắt được đầu lĩnh hải tặc, hết thảy đều giả quyết.
- Cái gì đặc công, ta không có nghe nói qua.
Tên đầu lĩnh hải tặc này cùng Tsc Mã Lý bất đồng, người này thoạt nhìn so với Tác Mã Lý âm lãnh hơn nhiều:
- Ta khuyên các ngươi không nên lấy mạng nhỏ ra giỡn, trợ giúp đế quốc hải quân chưa hẳn là chuyện tôt.
Phán đoán đơn giản một chút, tên đầu lĩnh hải tặc này bất quá là Đấu Hoàng đỉnh phong, Lý Dật chẳng muốn cùng hắn nói nhảm, tay run lên, kim long chi cung phát ra một hồi thanh âm, đấu khí lưu chuyển, bắn thẳng về tên đầu lĩnh hải tặc.
Tên đầu lĩnh hải tặc thấy kim quang bỗng nhiên đại phóng, mang theo tử vong khí tức. Dù sao hắn cũng là Đấu Hoàng đỉnh phong, thấy tiến vũ ẩn chứa năng lượng cường hãn, cổ năng lượng này không phải hắn một cái Đấu Hoàng có khả năng chọi cứng được.
H ắn vội vàng thối lui, một mặt không ngừng kết xuất từng đạo đấu khí phòng ngự. Sau khi bạo thối mấy chục thước, thối lui đến mặt biển, lúc này m ới đem đấu khí mưa tên tiêu hao hầu như không còn. Vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lý Dật, tên đầu lĩnh khiếp sợ tột đỉnh, thiếu niên trước mắt này, thoạt nhìn cũng chưa tới hai mươi tuổi, theo lẽ thường suy đoán, hắn chính là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng không thể đạt đến cảnh giới như bây giờ được.
- Ngươi, các ngươi rốt cuộc là ai?
T ên đầu lĩnh giọng nói phát run, càng ngày càng cảm thấy khí tức tử vong rõ ràng.
Thủ lĩnh hải tặc, cũng không biết rõ Lý Dật, cho nên Lý Dật trả lời vị đầu lĩnh hải tặc, là một làn mưa tên.
Khanh, khanh, khanh.
Phá bạo âm thanh vang lên làm cho tên thủ lĩnh hải tặc tuyệt vọng, hắn rõ ràng thực lực của hắn, là không cách nào hóa giải ba mũi tên này. Tuyệt vọng, hải tặc đầu lĩnh không lùi mà tiến tới, lớn tiếng quát lên:
- Giết bọn họ, giết bọn họ, giết bọn họ cho ta.
Cách làm của thủ lính hải tặc sáng suốt, ba mũi đấu khí mưa tên một đường lao đến, nếu đứng nguyên một chỗ chờ đợi, thân thể của tên thủ lĩnh hải tặc sẽ bị nổ thành mảnh nhỏ, mà bây giờ, ba mũi đấu khí mưa tên tuy trúng ở trên người hắn thành ba cái lỗ máu, nhưng so với thân thể phân thân toái cốt còn tốt hơn trăm lần.
Nghe thấy thủ lĩnh kêu la, những hải tặc kia cũng ý thức được, hôm nay nếu muốn sống sót, ngoại trừ giết chết ba tên đế quốc hải quân đặc công đội này, chỉ sợ cũng không có đường sống nào nữa.
Loại tư thế liều mạng này làm cho Lý Dật, Tác Mã Lý, Vũ Tình cũng cảm thấy rùng mình, hải tặc tinh anh với thực lực Đấu Vương cường giả chiếm đa số, cũng không thiếu Đấu Hoàng cường giả, chừng ba bốn mươi người, đem ba người Lý Dật vây quanh lại, đấu khí hội tụ thành đám mây oanh kích xuống.
Nhưng công kích của bọn họ, có thể làm gì một vị tám tinh đấu tôn đây.
Oanh, rầm rầm, rầm rầm rầm.
Liên tiếp tiếng bạo liệt vang lên, ba người Lý Dật đấu khí đều bị phản chấn trở về, năng lượng đầy trời mất đi khống chế mạnh mẽ đâm tới, hướng hải tặc cắn trả. Năng lượng cường đại xông tới, chiến hạm cũng khó có thể đè ép, từ thân thuyền nhanh chóng vỡ vụn.
Lúc này vô cùng hỗn loạn, tại đấu khí mảnh nhỏ, máu tươi thi thể cùng phần còn lại của chân tay bị cụt văng tung tóe, thân hình Lý Dật bay lên, chuẩn xác bắt lấy tên thủ lính hải tặc. Tên hải tặc đầu lĩnh đáng thương còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, cần cổ bị xiết chặt, Lý Dật đã khống chế hắn rồi.
Lý Dật giơ cao đầu lĩnh hải tặc, thân hình ở giữa không trung, nhìn chiến trường, lạnh lùng ra lệnh:
- Không muốn chết, hạ mệnh lệnh đầu hàng đi.
Tên thủ lính hải tặc cảm thụ được Lý Dật giống như sát thần vậy, tâm lý của hắn đã triệt để hỏng mất, thành thật nhìn về phía hải tặc kêu gọi đầu hàng:
- Các huynh đệ, đầu hàng đi, hướng đế quốc hải quân đầu hàng đi.
Lúc này tên thủ lính hỉa tặc hô lên hai chữ "Đầu hàng", đối với bọn hải đạo tâm lý bị đả kích trí mạng, lúc này khác biệt chính là đế quốc hải quân chiến sĩ thì ý chí chiến đấu càng tăng lên, dù cho đại bộ phận hải tặc cũng không có nghe theo mệnh lệnh, nhưng cũng vô pháp vãn hồi vận mệnh bị đoàn diệt.
Kế tiếp chiến đấu giằng co hơn nửa canh giờ, nhưng lúc này đối với hải tặc tập đoàn mà nói, là một hồi bị đồ sát.
Lý Dật sớm dẫn thủ lính hải tặc tới trước mặt Lạc Kỳ, hải quân tướng quân uy nghiêm tận mắt nhìn thấy Lý Dật, Vũ Tình, Tác Mã Lý đánh chết hải tặc, nhất là Lý Dật, chẳng những đánh chết hơn mười tên hải tặc, hơn nữa bắt giữ thủ lính. Lý Dật biểu hiện ra thực lực, làm cho Lạc Kỳ muốn biết, đến tột cùng người này là ai? có lai lịch gì?
Nhưng Lạc Kỳ cũng kìm lòng hiếu kỳ lại, nhiệt tình thân mật ôm Lý Dật một cái:
- Các hạ, các vị ra tay giúp trợ, bổn tướng vô cùng cảm kích, các ngươi vì đế quốc hải quân lập được công lao thật lớn.
- Tướng quân quá khen, hiệp trợ đế quốc hải quân tiễu sát hải tặc, bất kỳ một cường giả nào đều coi đây là nghĩa vụ.
Lý Dật cũng sử dụng ngôn ngữ ngoại giao đáp lại.
Lạc Kỳ ha ha cười, cho người đưa hải tặc đầu lĩnh đi giam giữ, chính mình lại vỗ bả vai Lý Dật, đưa hắn đến ngồi xuống bên cạnh mình.
- Nếu như không ngại, bổn tướng có thể biết rõ cao tính đại danh tráng sĩ không?
- Bẩm tướng quân, tại hạ họ An, danh Đồ Sinh.
Lý Dật thuận miệng nói, sau đó hỏi ngược lại:
- Đại tướng quân đại thần đế quốc sao?
- Không sai, bổn tướng là đại thần đế quốc hải quân Lạc Kỳ, phụng mệnh quét sạch hải tặc tập đoàn. Nhờ có An tráng sĩ ra tay, đế quốc hải quân mới không cần tốn nhiều sức lực, đã hoàn thành nhiệm vụ lần này. Nếu không có An tráng sĩ ra tay, đế quốc hải quân hôm nay có thể toàn thân trở ra hay không còn là một vấn đề.
Lý Dật mỉm cười, tình thế chiến trường hắn đương nhiên nhìn rõ, trước mặt vị tướng quân sĩ diện này hắn có thể lý giải, vội vàng vuốt mông ngựa nói:
- Đại thần đế quốc hải quân uy danh vang dội, tiêu diệt một đám hải tặc nho nhỏ này chính là lật tay, huynh đệ chúng ta ra tay, cũng không ý tứ gì khác, thuần túy là giúp sức mà thôi.
Lời này làm cho Lạc Kỳ thích nghe, càng ưa thích người thanh niên bất phàm, hơn nữa khiêm tốn nhu thuận như thế.
- Không biết An tráng sĩ có ý kiến gì không, tiếp tục mạo hiểm hay là trở lại Đấu Thần đại lục?
- Ai, đừng nói nữa, lần này mạo hiểm không xong, ngoại trừ gặp phải phong bạo cùng quái vật biển chán ghét, chúng ta quả thực không thu hoạch được gì, xuất phát hơn một trăm huynh đệ, hiện tại cũng chỉ còn lại hai mươi người. Ta nghĩ ta còn có thể trở lại Đấu Thần đại lục, sau đó đi ma thú sâm lâm thử thời vận thôi. Ta thề, từ nay về sau cũng không thử đi tìm Long đảo nữa.
- Vậy thì tốt quá, hạm đội của ta cũng trở lại đại thần vương triều.
Lạc Kỳ nghe được Lý Dật nói, càng thêm cao hứng, thấy người tuổi trẻ mạo hiểm này chán nản, hiện tại đúng là thời cơ tốt lôi kéo:
- An tráng sĩ thực lực như thế, không bằng nghe bổn tướng một câu, không cần phải đi thám hiểm, hay là ở trong đế quốc hải quân phát triển, sau này cũng có thể tìm được vô tận vinh quang cùng địa vị.
Lý Dật thở dài nói:
- Đế quốc hải quân, ai, ta cũng nghĩ muốn gia nhập a, nhưng ta chỉ là một người xuất thân bình dân, căn bản cũng không có cơ hội có người dẫn tiến.
Nếu như quân đoàn của mình, có thể chiêu nạp được An Đồ Sinh cường giả như vậy, thì vị trí đại tướng quân đế quốc hải quân, còn không phải là vật của mình hay sao? Lúc này Lạc Kỳ giống như nhìn thấy Lý Dật suất lĩnh hạm đội của mình nam chinh bắc chiến vậy, vì chính mình lập nhiều chiến công hiển hách, sau đó đại thần hoàng đế đem quân hàm đại tướng quân hải quân ban phát vào trong tay mình.
Mộng đẹp vẽ lên, trên mặt Lạc Kỳ vẫn như cũ nghiêm trang:
- Nếu như An tráng sĩ nguyện ý, ta, Lạc Kỳ hiện tại có thể bổ nhiệm ngươi làm phó tướng cho ta.
- Thật vậy chăng?
Lý Dật rất phối hợp biểu hiện một bộ thụ sủng nhược kinh:
- Ta thật sự có thể gia nhập hải quân đế quốc vĩ đại sao?
- Đương nhiên, bổn tướng chẳng lẽ còn lừa ngươi sao, chẳng những là ngươi, hai vị đồng bọn của ngươi, ta nghĩ cũng có thể bổ nhiệm bọn họ chức vị.
Đại thần đế quốc hải quân phó tướng, tựa hồ còn không bằng Đấu Thần điện phó Điện chủ. Lý Dật đương nhiên là không có cảm giác gì, chỉ là dưới mắt, nếu như có thể tìm được chức vị này, thì có thể an ổn tu luyện. Đấu Thần điện chỉ sợ nằm mơ cũng không nghĩ ra, bọn họ lẫn vào đại thần đế quốc hải quân làm tướng quân.
- Đa tạ đại tướng quân thành toàn.
Lý Dật cảm động đến rơi nước mắt làm Lạc Kỳ rất hài lòng, thưởng tại chỗ cho Lý Dật, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý một bộ quân phục khôi giáp.
Trở lại thuyền buồm của mình, Lý Dật tiện tay đem khôi giáp ném vào trong góc, sau đó trở lại phòng nhỏ trên tàu tiếp tục tu luyện. Chiến trường đã không còn chiến đấu, lúc này đế quốc hải quân cũng thu thập xong chiến trường rồi, sắc trời cũng hoàn toàn tối đen lại.
Lý Dật từ thuyền buồm quan sát hạm đội đế quốc hải quân, hướng phía Đông vùng duyên hải Đấu Thần đại lục chạy tới, cái hải vực này Tác Mã Lý cũng rất quen thuộc. Nhưng hắn là hải tặc, nếu như không phải La Tuyết Phong đến, có lẽ Lạc Kỳ hôm nay muốn tiêu diệt hải tặc, cũng có thể là Tác Mã Lý.
Ba ngày sau, hạm đội về tới vùng duyên hải cảng thần long cảng, Thần long cảng có một tòa cảng thành thị, ngoại trừ không những mở ra cảng quân dụng, còn có mười mấy cảng dân dụng. Cái cảng này cũng là nơi đoàn mạo hiểm tập kết hàng, ngoại trừ mạo hiểm đoàn hoạt động, cảng thương mậu dịch cũng có chút phát đạt, hải vận tuy tốc độ tương đối chậm, nhưng tải trọng rất nhiều, mà đi biển cũng không có phong hiểm quá lớn, cho nên có rất nhiều thương gia lựa chọn.
Hôm nay thần long cảng, vô cùng nhiệt liệt, tin tức tiêu diệt phong quyển hải tặc đã đến tai đại thần đế quốc, do chính phủ địa phương tổ chức nghi thức hoan nghênh đế quốc hải quân chiến thắng trở về đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, lúc Lạc Kỳ hạm đội xuất hiện ở trên mặt biển, mọi người lập tức hoan hô đón chào.
Là người bình thường, cao hứng nhất là khi nhìn thấy tập đoàn hải tặc bị diệt. Xú danh phong quyển hải tặc đoàn, gần hơn mười làm cho người bất an, bọn họ cướp bóc hết thảy đội thuyền gặp được, giết chết thuỷ thủ cùng khách thương, những đội thuyền bọn chúng cướp chưa từng có người sống sót. Thậm chí có thời điểm phong quyển hải tặc còn lên đất liền cướp bóc thôn trang, lạm sát kẻ vô tội.
Đối với tập đoàn hải tặc này, làm người hận không thể tiêu diệt.
Mà bây giờ, công thần tiêu diệt phong quyển hải tặc, đế quốc hải quân Lạc Kỳ tướng quân, đem mang theo tù binh đầu lĩnh hải tặc trở lại thần long cảng, cho nên hấp dẫn vô số dân chúng nhiệt tâm đến vây xem. Tất cả mọi người đều muốn nhìn tên đầu lĩnh hải tặc tướng mạo tàn ác như thế nào.
Thấy bến cảng tụ tập nhiều người như vậy, Lý Dật có chút nhíu mày. Hắn và đồng bạn, hiện tại sợ nhất chính là thấy nhiều công chúng như vậy. Ai có thể đảm bảo trong đám người, có thể có người nhận biết Lý Dật hay không.
Nhưng cũng may mắn, dân chúng chú ý đều ở trên hạm đội có hải tặc đầu lĩnh, đối với những hạm đội đằng sau, ngược lại không có người chú ý.
Hạm đội chạy nhanh, nghi thức hoan nghênh liền bắt đầu, quan viên địa phương dài dòng đọc diễn văn hoan nghênh, cùng với đế quốc hải quân ca tụng công đức làm cho người nghe muốn buồn ngủ. Sau đó là đến đế quốc hoàng thất thụ huân cho Lạc Kỳ tướng quân, Lạc Kỳ vận khí không tệ, được hoàng thất trao tặng kim sắc thánh thập tự huân chương đại biểu cho vinh dự của hải quân.
Chương trình kế tiếp, là biểu diễn ca múa nhạc, tại Đấu Thần đại lục tôn trọng cường giả, người mạnh là vua của thế giới, văn hóa nghệ thuật cũng không phát đạt, biểu diễn ca múa căn bản là độc quyền của quý tộc. Sau khi thưởng thức hết ca múa nhạc, Lý Dật cho rằng có thể lên bờ thảnh thơi, thì Lạc Kỳ bắt đầu phát biểu.
Lạc Kỳ diễn thuyết, bằng lương tâm mà nói là phi thường cuốn hút. Lúc này Lạc Kỳ diễn thuyết sinh động như thật, đế quốc hải quân được miêu tả thành một chi quân đội kỷ luật nghiêm minh, không sợ gian hiểm, thiện chiến, đối với đế quốc cùng hoàng đế trung thành đến tận xương tủy, hoàn mỹ đến mức không thể hoàn mỹ hơn.
Diễn thuyết cuối cùng, Lạc Kỳ ngữ khí vừa chuyển:
- Tại đế quốc hải quân cùng phong quyển hải tặc quyết chiến thời khắc cuối cùng, hải tặc tập đoàn đánh mất ý chí chiến đấu. Ta ra lệnh binh sĩ tốc chiến tốc thắng, để phòng ngừa bọn hải tặc bỏ chạy. Sự thật chứng minh phán đoán của ta hoàn toàn chính xác, bọn hải tặc đã chuẩn bị chạy trốn. Lúc này, nhờ có vạn thần phù hộ, một anh hùng lăng không bay đến, chính là bởi vì hắn bay đếnbọn hải tặc mới mất đi cơ hội chạy trốn cuối cùng, thành tù nhân của đế quốc hải quân. Các ngươi có muốn biết anh hùng cuối cùng xuất hiện hay không, cũng là người bắt lấy thủ lĩnh của hải tặc?