Đấu Thần
Chương 721: Hàng Hành Đại Hải Dựa Vào Đà Thủ
Thấy tiểu Thiên biến bất giữa trời, Lý Dật khó nén một hồi mất tinh thần. Nhưng ngược lại càng thoải mái, một Phong hào Đấu Thần làm bảo tiêu cho một Đấu Tôn cường giả, thật là không có Thiên lý gì cả!
Lập tức, Lý Dật cùng Thiên Ma Thánh nữ không chút chần chừ, cấp tốc lướt về phía bờ biển. Lúc đi ngang qua chiến trường bên bờ biển, chỉ thấy có một bộ phận cường giả con người lưu thủ lại và những Long tộc già yếu đang quét dọn chiến trường, cứu chữa thương binh. Đối với việc Lý Dật đến, những người bình thường và Long tộc này không hề để ý.
Lý Dật đưa Thiên Ma Thánh nữ trực tiếp đi lên chiếc thuyền có bôi sơn đỏ trên cột buồm.
Đúng như Tác Mã Lý đã nói, chiếc thuyền đã được đánh dấu này, đã chuẩn bị tốt có thể khởi hành bất cứ lúc nào. Khi Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ lên boong thuyền, Tác Mã Lý thật lạ là không nhiều lời, mà đi trực tiếp đến vị trí thuyền trưởng của mình cầm lái. Một vài nhân loại con người —— nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì những cường giả này cũng giống như những nam sinh ở Học viện La Lan kia, đều là những nam nhân bị “Hoa mê loạn” bí kĩ của Ánh Vũ Tình chính phục.
Đối với những nam nhân này, Lý Dật hoàn toàn tin tưởng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là khi hắn còn tin tưởng Ánh Vũ Tình. Những nam nhân nỳ dường như trước đó đã được huấn luyện, lúc Tác Mã Lý đi tới vị trí thuyền trưởng, người nhổ neo thì đi nhổ neo, ngươi giương buồm thì đi giương buồm, ngoài ra còn có hai võ giả chuyên trách chặt đứt ván gỗ nối liền với thuyền khác!
Mười phút, chỉ cần mười phút, chiếc thuyền hai cột buồm này liền vô thanh vô tức mà rời khỏi bờ biể, giương buồm đi tới biển rộng mênh mông.
Long đảo chết tiệt, cuối cùng cũng sắp nói lời tạm biệt với nó rồi. Lý Dật nhìn thấy Long đảo càng ngày càng xa, lập tức thấy thoải mái nhẹ nhõm. Bỗng nhiên, thấy một chấm đen bay rất nhanh tới từ phía Long đảo, một lát sau, từ điểm đen có thể nhìn ra hình dáng, chính là một con rồng!
“Đáng chết! Là Long tộc!” Tác Mã Lý chửi bới, tuyên bố mệnh lệnh của thuyền trưởng: “Đầy buồm, hết tốc lực tiến về phía trước!”
Nhưng thuyền có nhanh hơn nữa, thì nào có thể nhanh hơn tốc độ bay của Long tộc, Long tộc đó rất nhanh sau đã bay qua khoảng cách vài trăm mét để đến được chiếc thuyền hai buồm. Nhưng, sau khi thấy rõ con rồng này, Lý Dật vui mừng đến mức dường như muốn nhảy dựng lên. Lúc rời đảo quá vội vàng, nên đã quyên Long sủng Chi Chi của mình, không ngờ, Hoàng kim ấu long này, dường như cảm nhận được khí tức của chủ nhân càng ngày càng mờ nhạt, nên dựa theo luồng khí tức mà bay tới.
“A ha, Chi Chi, ta yêu ngươi đến chết mất!” Lý Dật ôm Long sủng một cái thật chăt, thật sự rất vui mừng, mà nguyên nhân vui mừng, không chỉ là từ nay về sau có thêm một bảo tiêu cường hãn tiềm lực vô hạn, mà điều quan trọng là, tu luyện “Long chi cấm chú” cần Long huyết!
“Lão đại, làm sao ngươi có được một Long sủng vậy!” Tác Mã Lý đã không còn gọi Lý Dật là đội trưởng mà gọi trực tiếp là lão đại. Nhìn Lý Dật thân mật với Chi Chi mà thấy vô cùng ngưỡng mộ, tên hải tắc này lẩm bẩm nói: “Nếu ta cũng có được một Long sủng thì tốt biết mấy.”
“Con người tính tới giờ này, không có bất kì cường giả nào tuần phục được một con rồng làm Long sủng của mình đâu, Lý Dật, ngươi là người đầu tiên!” Ánh Vũ Tình cũng thật lòng tán dương, nhìn Lý Dật mà trong mắt ngày càng có nhiều ngôi sao nhỏ.
“Nếu ta đem nó đến phòng đấu giá, không biết phải đưa ra giá nào đây!” Lý Dật đang vui trong lòng, thuận miệng vui đùa. Kì thật cứ cho là đem toàn bộ kim tệ của Đấu Thần Đại lục đến trước mặt hắn, thì Lý Dật cũng tuyệt đối không mái Long sủng của mình đi. Ấu long mặc dù chưa biết sử dụng ngôn ngữ của loài người, nhưng dường như có thể nghe hiểu tất cả. Nghe thấy Lý Dật nói đem nó đi bán, đột nhiên trở nên buồn bã, hai cái Long nhãn to lớn long lanh như nước lộ vẻ khẩn cầu, càng trở nên tha thiết hơn.
“Một kim tệ cũng không bán!” Ánh Vũ Tình mỉm cười: “Không ai dám mua loại sủng vật rồng cấp biệt này đâu, ách, không phải rồng cấp biệt, mà bản thân là rồng, ai mua thì người đó xui xẻo!”
“Đồng ý với cách nói của Vũ Tình tiểu thư!” Tác Mã Lý lập tức phụ họa thêm: “Cho nên lão đại, cả đời ngươi là muốn thoát khỏi Chi Chi đó, hoặc là nghĩ cách làm sao để nuôi được một con rồng đi, theo ta được biết, lượng thức ăn của Long tộc rất kinh người, hơn nữa chỉ ăn lạc không ăn tố.”
Lý Dật vỗ đầu Chi Chi, an ủi: “Đùa với ngươi chút thôi, ngươi ngoan như vậy, ta nỡ lòng nào bán ngươi đi chứ. Xem ra, Dung giới của ta từ này về sau sẽ không đựng bất cứ thứ gì nữa, chỉ chưa thịt cho ngươi thôi.”
"Dật nhi!" Thiên Ma Thánh nữ nhìn Chi Chi, trầm tư nói: “Có một Long sủng mặc dù là chuyện tốt, nhưng cũng không tránh khỏi khiến các cường giả khác mơ ước, hơn nữa, nếu mang theo một con rồng xuất hiện ở Đấu Thần Đại lục, không tránh khỏi khiến người bình thường hoảng sợ, chúng ta nên nghĩ cách, không nên rêu rao như vậy!”cách nghĩ của mẫu thân không giống với đám đông, tất cả những thứ bà suy nghĩ đều là vì con của mình. Lý Dật nghe, mặc dù rất có đạo lí, nhưng Long sủng không phải là Mị ảnh khôi lỗi, có thể che dấu đến một không gian khác.
“Mẫu thân có biện pháp nào không?” Nếu như Thiên Ma Thánh nữ đã có đề nghị này, chắc hẳn cũng đã có biện pháp.
Rất đáng tiếc, Lý Dật đã đoán sai, Thiên Ma Thánh nữ trả lời: “To con như vậy, ta không có cách nào, hơn nữa nếu không có gì thay đổi, thì sau này nó còn sẽ lớn to hơn nữa.”
Bây giờ Chi Chi to cao cỡ Lý Dật, nhưng cái khổ là khi nó triển khai Long dực, thì thân hình to hơn Lý Dật rất nhiều, hơn nữa cơ thể khỏe mạnh của Chi Chi, cũng vượt xa Lý Dật, rõ ràng là về mặt thể trọng, Chi Chi cũng phải nặng hơn Lý Dật gấp ba lần chứ không ít. Tương lai có thể dự đoán rằng, Chi Chi sẽ phát triển thành một con rồng to lớn, đem một Long sủng to lớn như vậy di chuyển trên Đấu Thần Đại lục, cũng thật sự không phải là chuyện gì vui vẻ.
“Ta thì nghe nói có một loại dung giới mà không gian của nó có thể thu nạp được vật sống!” là một thủ lĩnh hải tặc, kiến thức uyên bác của Tác Mã Lý không ai sánh bằng. “Nhưng có thể chưa được Chi Chi to như vậy hay không thì không biết, hơn nữa loại dung giới này cũng không có dễ tìm, nghe nói những thợ rèn tinh xảo nhất của Ải nhân tộc mới có thể chế tạo ra được.”
Chỉ cần thứ đồ đó có tồn tại, Lý Dật tin sẽ có cách lấy được. Ải nhân đảo nơi mà Ải nhân tộc cư trú nằm ở phía nam của Đấu Thần Đại lục, chỉ cách nhau một eo biển rộng khoảng mười dặm. Kĩ thuật chế tạo vũ khí áo giáp của Ải nhân tộc nổi tiếng khắp thiên hạ, có thể tạo được một dung giới có khả năng chứa vật sống thì không phải là chuyện không thể.
Chuyện này Lý Dật ghi nhớ trong lòng, chuyện này không phải có thể làm ngay được. Thấy Long đảo đã trở thành một chấm đen nhỏ, chuyện bức thiết nhất Lý Dật phải giải quyết bây giờ là, hướng đi. Chuyện đi lại trên biển là phải dựa vào đá thủ, là thuyền trưởng chính thức của con thuyền hai buồm này, Lý Dật cần suy nghĩ kĩ bước hành động tiếp theo.
Chúng ta biết kĩ thuật hàng hải của Đấu Thần Đại lục còn chưa thuần thục, đặc biệt là hàng hải đường xa, để xảy ra chuyện như ngày hôm nay, nguyên nhân chính là vì không có thứ đồ rất phổ biến ở thế giới kiếp trước của Lý Dật: la bàn! Trên biển lớn không xác định được phương hướng là một chuyện chết người, thuần túy dựa vào kinh nghiệm của thuyền trưởng, thì không thể nào tiến hành di chuyển xa một cách chính xác được. Kì thật hiện tại Lý Dật khá rõ, Đấu Thần Đại lục, Long đảo và Thần chi lĩnh vực, đều chỉ là những lục địa độc lập trên thế giới, sỡ dĩ chúng bị Thần hóa là vì thiếu đi sự giao lưu giữa các đại lục này.
Lý Dật đến bên Tác Mã Lý, đầu tiên hỏi một vấn đề: “Ngươi biết bây giờ chúng ta đi về hướng nào không?”
“Theo kinh nghiệm của ta, giờ chúng ta nên đi về phía đông, lão đại, mục đích của chúng ta là nơi nào?”
"Thần chi lĩnh vực!" Lý Dật trả lời không cần nghĩ ngợi. Trừ Thần chi lĩnh vực ra, Lý Dật nghĩ không ra nơi nào có thể chứa hắn và Thiên Ma Thánh nữ. Sau khi đắc tội với ba đại thế lực của Đấu Thần Đại lục, nếu ngốc nghếch không bỏ đi mà quay lại Đấu Thần Đại lục, thì có gì là tự sát?
Đấu Thần Đại lục sớm muộn gì cũng phải về, ở đó có phụ thân là Lý minh mà phụ thân đã khổ tâm kinh doanh! Đương nhiên, đợi đến lúc Lý Dật cảm thấy có thể trở về Đấu Thần Đại lục rồi, thực lực của hắn cũng đạt được đến cảnh giới có thể tung hoành khắp Đấu Thần Đại lục rồi.
“Thần chi lĩnh vực, a ha ha, cuối cùng chúng ta cũng được đi đến Thần chi lĩnh vực. Vũ Tình tiểu thư, lấy vò rượu ra chúc mừng một chút đi!”
“Chúc mừng cái đầu ấy!” Ánh Vũ Tình giội một xô nước lạnh vào Tác Mã Lý: “Ngươi biết Thần chi lĩnh vực ở phương hướng nào sao? Hi vọng ngươi không một lần nữa xông đến một cái đảo đầy sinh vật cường hãn nữa.” Ánh Vũ Tình đang ám chỉ sai lầm tiến vào Long đảo của Tác Mã Lý. Kì thực, nói thật lòng, “Đấu Thần hào” đương thời khi từ Thế giới đóng băng xuất phát đi Thần chi lĩnh vực, không có xảy ra sự sai sót về phương hướng quá lớn, chính vì như vậy nên mới đến nhầm Long đảo. Bởi vì Long đảo nằm ngay chính giữa Thế giới đóng băng và Thần chi lĩnh vực.
“Đương nhiên ta biết! Là phía nam, nếu chúng ta cứ tiến thẳng về phía nam, thì sẽ có thể đến được Thần chi lĩnh vực!” Tác Mã Lý khẳng định, ánh mắt rạng rỡ tia chớp nhìn vào mặt biển, như thể đang tự nhủ: “Đợi ra khỏi đường biển này, cùng đám đá ngầm chết tiệt, chúng ta sẽ điều chỉnh phương hướng, tiến thẳng tới Thần chi lĩnh vực. Tạp Lý Lộ Tư, không cần phải ẩn nấp nữa, đi ra thổi một chút gió biển đi!”
Tạp Lý Lộ Tư đáng thương những ngày này luôn bị giấu trong cơ thể Tác Mã Lý, đã nín muốn khùng rồi, nghe được lời nói của Tác Mã Lý, lập tức giãy giụa đi ra, rơi ngay ra boong thuyền.
Thấy Tạp Lý Lộ Tư xuất hiện, khóe miệng Lý Dật khẽ nở một nụ cười. Hắc hắc, bay giờ Tạp Lý Lộ Tư, trong mắt Lý Dật, chẳng những không xấu, mà lại vô cùng đáng yêu. Chỉ có điều Lý Dật cũng không vội vã. Đấu Thần khế ước đối với tiểu quái nhân mà nói, nhất định là thứ đồ còn quan trọng hưn tính mạng, trực tiếp mở miệng nói muốn tuyệt đối là một cách làm ngu xuẩn, Lý Dật cần một cách khiến Tạp Lý Lộ Tư chủ động đem khế ước giao ra.
Còn lúc này, Lý Dật chỉ căn dặn Tác Mã Lý một câu: “Nắm thật chắc phương hướng nhé, có thể đến được Thần chi lĩnh vực hay không, đều trông chờ ở ngươi cả!” sau đó cùng Thiên Ma Thánh nữ tiến vào khoang thuyền.
Mấy ngày liền khẩn trương cao độ, khiến Lý Dật cũng cảm thấy mệt mỏi, nhân lúc Long tộc và Đấu Thần điện đang ngốc nghếch chờ Dương Ma Thiên hiện thân, chính là một cơ hội tốt để cao chạy xa bay. Đợi đến lúc họ định thần phát hiện mình biến mất, nhất định sẽ tìm kiếm khắp thế giới. Mà với tốc độ của con thuyền hai buồm này, muốn hoàn toàn thoát khỏi bọn chúng, chỉ sợ cần phải đi đến vài ngày. Nguy hiểm còn chưa giải trừ, nhất định lúc nào cũng phải giữ được trạng thái đỉnh phong, để có thể đối phó được với những sự việc bất ngờ xảy đến trong tương lai!
Trách sự làm phiền của bất cứ người nào, chỉ để Long sủng Chi Chi ở trước cửa hộ pháp, Lý Dật ngồi xếp bằng trong khoang thuyền, bắt đầu khôi phục Đấu khí bị hao tổn. Có sự trợ giúp của Thiên Khôn Địa Càn Châu, sau mấy giờ, Đấu khí liền tràn đầy đan điền khí hải. Lý Dật cũng không kết thúc như vậy, mà là đưa đạo Thiên Ma Đấu khí rót vào kinh mạch, bắt đầu đợt tu luyện mới. Trong thế giới mà thực lực quyết định mọi thứ này, Lý Dật cần phải nắm được mọi thời cơ tiến hành tu luyện.
Sau khi tu luyện Long chi cấm chú của Long tộc, Lý Dật cảm thấy, Long chi cấm chú dường như rất có lợi cho việc tu luyện Thiên Ma Đấu khí. Mặc dù không thể lí giải huyền ảo trong đó, nhưng Lý Dật tin vào cảm giác của mình. Điểm này, trong lời tiên đoán của Long tộc dường như cũng nhìn ra. Trong lời tiên đoán không phải cần một cường giả con người, mà phải tu luyện Thiên Ma Đấu khí đó sao?
Tu luyện xong mấy cái Thiên Ma Đấu khí Chu Thiên, Lý Dật thu thế, từ từ mở mắt, không khỏi đưa ánh mắt nhìn lên trên cơ thể Long sủng ngồi trước cửa khoang.
Lập tức, Lý Dật cùng Thiên Ma Thánh nữ không chút chần chừ, cấp tốc lướt về phía bờ biển. Lúc đi ngang qua chiến trường bên bờ biển, chỉ thấy có một bộ phận cường giả con người lưu thủ lại và những Long tộc già yếu đang quét dọn chiến trường, cứu chữa thương binh. Đối với việc Lý Dật đến, những người bình thường và Long tộc này không hề để ý.
Lý Dật đưa Thiên Ma Thánh nữ trực tiếp đi lên chiếc thuyền có bôi sơn đỏ trên cột buồm.
Đúng như Tác Mã Lý đã nói, chiếc thuyền đã được đánh dấu này, đã chuẩn bị tốt có thể khởi hành bất cứ lúc nào. Khi Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ lên boong thuyền, Tác Mã Lý thật lạ là không nhiều lời, mà đi trực tiếp đến vị trí thuyền trưởng của mình cầm lái. Một vài nhân loại con người —— nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì những cường giả này cũng giống như những nam sinh ở Học viện La Lan kia, đều là những nam nhân bị “Hoa mê loạn” bí kĩ của Ánh Vũ Tình chính phục.
Đối với những nam nhân này, Lý Dật hoàn toàn tin tưởng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là khi hắn còn tin tưởng Ánh Vũ Tình. Những nam nhân nỳ dường như trước đó đã được huấn luyện, lúc Tác Mã Lý đi tới vị trí thuyền trưởng, người nhổ neo thì đi nhổ neo, ngươi giương buồm thì đi giương buồm, ngoài ra còn có hai võ giả chuyên trách chặt đứt ván gỗ nối liền với thuyền khác!
Mười phút, chỉ cần mười phút, chiếc thuyền hai cột buồm này liền vô thanh vô tức mà rời khỏi bờ biể, giương buồm đi tới biển rộng mênh mông.
Long đảo chết tiệt, cuối cùng cũng sắp nói lời tạm biệt với nó rồi. Lý Dật nhìn thấy Long đảo càng ngày càng xa, lập tức thấy thoải mái nhẹ nhõm. Bỗng nhiên, thấy một chấm đen bay rất nhanh tới từ phía Long đảo, một lát sau, từ điểm đen có thể nhìn ra hình dáng, chính là một con rồng!
“Đáng chết! Là Long tộc!” Tác Mã Lý chửi bới, tuyên bố mệnh lệnh của thuyền trưởng: “Đầy buồm, hết tốc lực tiến về phía trước!”
Nhưng thuyền có nhanh hơn nữa, thì nào có thể nhanh hơn tốc độ bay của Long tộc, Long tộc đó rất nhanh sau đã bay qua khoảng cách vài trăm mét để đến được chiếc thuyền hai buồm. Nhưng, sau khi thấy rõ con rồng này, Lý Dật vui mừng đến mức dường như muốn nhảy dựng lên. Lúc rời đảo quá vội vàng, nên đã quyên Long sủng Chi Chi của mình, không ngờ, Hoàng kim ấu long này, dường như cảm nhận được khí tức của chủ nhân càng ngày càng mờ nhạt, nên dựa theo luồng khí tức mà bay tới.
“A ha, Chi Chi, ta yêu ngươi đến chết mất!” Lý Dật ôm Long sủng một cái thật chăt, thật sự rất vui mừng, mà nguyên nhân vui mừng, không chỉ là từ nay về sau có thêm một bảo tiêu cường hãn tiềm lực vô hạn, mà điều quan trọng là, tu luyện “Long chi cấm chú” cần Long huyết!
“Lão đại, làm sao ngươi có được một Long sủng vậy!” Tác Mã Lý đã không còn gọi Lý Dật là đội trưởng mà gọi trực tiếp là lão đại. Nhìn Lý Dật thân mật với Chi Chi mà thấy vô cùng ngưỡng mộ, tên hải tắc này lẩm bẩm nói: “Nếu ta cũng có được một Long sủng thì tốt biết mấy.”
“Con người tính tới giờ này, không có bất kì cường giả nào tuần phục được một con rồng làm Long sủng của mình đâu, Lý Dật, ngươi là người đầu tiên!” Ánh Vũ Tình cũng thật lòng tán dương, nhìn Lý Dật mà trong mắt ngày càng có nhiều ngôi sao nhỏ.
“Nếu ta đem nó đến phòng đấu giá, không biết phải đưa ra giá nào đây!” Lý Dật đang vui trong lòng, thuận miệng vui đùa. Kì thật cứ cho là đem toàn bộ kim tệ của Đấu Thần Đại lục đến trước mặt hắn, thì Lý Dật cũng tuyệt đối không mái Long sủng của mình đi. Ấu long mặc dù chưa biết sử dụng ngôn ngữ của loài người, nhưng dường như có thể nghe hiểu tất cả. Nghe thấy Lý Dật nói đem nó đi bán, đột nhiên trở nên buồn bã, hai cái Long nhãn to lớn long lanh như nước lộ vẻ khẩn cầu, càng trở nên tha thiết hơn.
“Một kim tệ cũng không bán!” Ánh Vũ Tình mỉm cười: “Không ai dám mua loại sủng vật rồng cấp biệt này đâu, ách, không phải rồng cấp biệt, mà bản thân là rồng, ai mua thì người đó xui xẻo!”
“Đồng ý với cách nói của Vũ Tình tiểu thư!” Tác Mã Lý lập tức phụ họa thêm: “Cho nên lão đại, cả đời ngươi là muốn thoát khỏi Chi Chi đó, hoặc là nghĩ cách làm sao để nuôi được một con rồng đi, theo ta được biết, lượng thức ăn của Long tộc rất kinh người, hơn nữa chỉ ăn lạc không ăn tố.”
Lý Dật vỗ đầu Chi Chi, an ủi: “Đùa với ngươi chút thôi, ngươi ngoan như vậy, ta nỡ lòng nào bán ngươi đi chứ. Xem ra, Dung giới của ta từ này về sau sẽ không đựng bất cứ thứ gì nữa, chỉ chưa thịt cho ngươi thôi.”
"Dật nhi!" Thiên Ma Thánh nữ nhìn Chi Chi, trầm tư nói: “Có một Long sủng mặc dù là chuyện tốt, nhưng cũng không tránh khỏi khiến các cường giả khác mơ ước, hơn nữa, nếu mang theo một con rồng xuất hiện ở Đấu Thần Đại lục, không tránh khỏi khiến người bình thường hoảng sợ, chúng ta nên nghĩ cách, không nên rêu rao như vậy!”cách nghĩ của mẫu thân không giống với đám đông, tất cả những thứ bà suy nghĩ đều là vì con của mình. Lý Dật nghe, mặc dù rất có đạo lí, nhưng Long sủng không phải là Mị ảnh khôi lỗi, có thể che dấu đến một không gian khác.
“Mẫu thân có biện pháp nào không?” Nếu như Thiên Ma Thánh nữ đã có đề nghị này, chắc hẳn cũng đã có biện pháp.
Rất đáng tiếc, Lý Dật đã đoán sai, Thiên Ma Thánh nữ trả lời: “To con như vậy, ta không có cách nào, hơn nữa nếu không có gì thay đổi, thì sau này nó còn sẽ lớn to hơn nữa.”
Bây giờ Chi Chi to cao cỡ Lý Dật, nhưng cái khổ là khi nó triển khai Long dực, thì thân hình to hơn Lý Dật rất nhiều, hơn nữa cơ thể khỏe mạnh của Chi Chi, cũng vượt xa Lý Dật, rõ ràng là về mặt thể trọng, Chi Chi cũng phải nặng hơn Lý Dật gấp ba lần chứ không ít. Tương lai có thể dự đoán rằng, Chi Chi sẽ phát triển thành một con rồng to lớn, đem một Long sủng to lớn như vậy di chuyển trên Đấu Thần Đại lục, cũng thật sự không phải là chuyện gì vui vẻ.
“Ta thì nghe nói có một loại dung giới mà không gian của nó có thể thu nạp được vật sống!” là một thủ lĩnh hải tặc, kiến thức uyên bác của Tác Mã Lý không ai sánh bằng. “Nhưng có thể chưa được Chi Chi to như vậy hay không thì không biết, hơn nữa loại dung giới này cũng không có dễ tìm, nghe nói những thợ rèn tinh xảo nhất của Ải nhân tộc mới có thể chế tạo ra được.”
Chỉ cần thứ đồ đó có tồn tại, Lý Dật tin sẽ có cách lấy được. Ải nhân đảo nơi mà Ải nhân tộc cư trú nằm ở phía nam của Đấu Thần Đại lục, chỉ cách nhau một eo biển rộng khoảng mười dặm. Kĩ thuật chế tạo vũ khí áo giáp của Ải nhân tộc nổi tiếng khắp thiên hạ, có thể tạo được một dung giới có khả năng chứa vật sống thì không phải là chuyện không thể.
Chuyện này Lý Dật ghi nhớ trong lòng, chuyện này không phải có thể làm ngay được. Thấy Long đảo đã trở thành một chấm đen nhỏ, chuyện bức thiết nhất Lý Dật phải giải quyết bây giờ là, hướng đi. Chuyện đi lại trên biển là phải dựa vào đá thủ, là thuyền trưởng chính thức của con thuyền hai buồm này, Lý Dật cần suy nghĩ kĩ bước hành động tiếp theo.
Chúng ta biết kĩ thuật hàng hải của Đấu Thần Đại lục còn chưa thuần thục, đặc biệt là hàng hải đường xa, để xảy ra chuyện như ngày hôm nay, nguyên nhân chính là vì không có thứ đồ rất phổ biến ở thế giới kiếp trước của Lý Dật: la bàn! Trên biển lớn không xác định được phương hướng là một chuyện chết người, thuần túy dựa vào kinh nghiệm của thuyền trưởng, thì không thể nào tiến hành di chuyển xa một cách chính xác được. Kì thật hiện tại Lý Dật khá rõ, Đấu Thần Đại lục, Long đảo và Thần chi lĩnh vực, đều chỉ là những lục địa độc lập trên thế giới, sỡ dĩ chúng bị Thần hóa là vì thiếu đi sự giao lưu giữa các đại lục này.
Lý Dật đến bên Tác Mã Lý, đầu tiên hỏi một vấn đề: “Ngươi biết bây giờ chúng ta đi về hướng nào không?”
“Theo kinh nghiệm của ta, giờ chúng ta nên đi về phía đông, lão đại, mục đích của chúng ta là nơi nào?”
"Thần chi lĩnh vực!" Lý Dật trả lời không cần nghĩ ngợi. Trừ Thần chi lĩnh vực ra, Lý Dật nghĩ không ra nơi nào có thể chứa hắn và Thiên Ma Thánh nữ. Sau khi đắc tội với ba đại thế lực của Đấu Thần Đại lục, nếu ngốc nghếch không bỏ đi mà quay lại Đấu Thần Đại lục, thì có gì là tự sát?
Đấu Thần Đại lục sớm muộn gì cũng phải về, ở đó có phụ thân là Lý minh mà phụ thân đã khổ tâm kinh doanh! Đương nhiên, đợi đến lúc Lý Dật cảm thấy có thể trở về Đấu Thần Đại lục rồi, thực lực của hắn cũng đạt được đến cảnh giới có thể tung hoành khắp Đấu Thần Đại lục rồi.
“Thần chi lĩnh vực, a ha ha, cuối cùng chúng ta cũng được đi đến Thần chi lĩnh vực. Vũ Tình tiểu thư, lấy vò rượu ra chúc mừng một chút đi!”
“Chúc mừng cái đầu ấy!” Ánh Vũ Tình giội một xô nước lạnh vào Tác Mã Lý: “Ngươi biết Thần chi lĩnh vực ở phương hướng nào sao? Hi vọng ngươi không một lần nữa xông đến một cái đảo đầy sinh vật cường hãn nữa.” Ánh Vũ Tình đang ám chỉ sai lầm tiến vào Long đảo của Tác Mã Lý. Kì thực, nói thật lòng, “Đấu Thần hào” đương thời khi từ Thế giới đóng băng xuất phát đi Thần chi lĩnh vực, không có xảy ra sự sai sót về phương hướng quá lớn, chính vì như vậy nên mới đến nhầm Long đảo. Bởi vì Long đảo nằm ngay chính giữa Thế giới đóng băng và Thần chi lĩnh vực.
“Đương nhiên ta biết! Là phía nam, nếu chúng ta cứ tiến thẳng về phía nam, thì sẽ có thể đến được Thần chi lĩnh vực!” Tác Mã Lý khẳng định, ánh mắt rạng rỡ tia chớp nhìn vào mặt biển, như thể đang tự nhủ: “Đợi ra khỏi đường biển này, cùng đám đá ngầm chết tiệt, chúng ta sẽ điều chỉnh phương hướng, tiến thẳng tới Thần chi lĩnh vực. Tạp Lý Lộ Tư, không cần phải ẩn nấp nữa, đi ra thổi một chút gió biển đi!”
Tạp Lý Lộ Tư đáng thương những ngày này luôn bị giấu trong cơ thể Tác Mã Lý, đã nín muốn khùng rồi, nghe được lời nói của Tác Mã Lý, lập tức giãy giụa đi ra, rơi ngay ra boong thuyền.
Thấy Tạp Lý Lộ Tư xuất hiện, khóe miệng Lý Dật khẽ nở một nụ cười. Hắc hắc, bay giờ Tạp Lý Lộ Tư, trong mắt Lý Dật, chẳng những không xấu, mà lại vô cùng đáng yêu. Chỉ có điều Lý Dật cũng không vội vã. Đấu Thần khế ước đối với tiểu quái nhân mà nói, nhất định là thứ đồ còn quan trọng hưn tính mạng, trực tiếp mở miệng nói muốn tuyệt đối là một cách làm ngu xuẩn, Lý Dật cần một cách khiến Tạp Lý Lộ Tư chủ động đem khế ước giao ra.
Còn lúc này, Lý Dật chỉ căn dặn Tác Mã Lý một câu: “Nắm thật chắc phương hướng nhé, có thể đến được Thần chi lĩnh vực hay không, đều trông chờ ở ngươi cả!” sau đó cùng Thiên Ma Thánh nữ tiến vào khoang thuyền.
Mấy ngày liền khẩn trương cao độ, khiến Lý Dật cũng cảm thấy mệt mỏi, nhân lúc Long tộc và Đấu Thần điện đang ngốc nghếch chờ Dương Ma Thiên hiện thân, chính là một cơ hội tốt để cao chạy xa bay. Đợi đến lúc họ định thần phát hiện mình biến mất, nhất định sẽ tìm kiếm khắp thế giới. Mà với tốc độ của con thuyền hai buồm này, muốn hoàn toàn thoát khỏi bọn chúng, chỉ sợ cần phải đi đến vài ngày. Nguy hiểm còn chưa giải trừ, nhất định lúc nào cũng phải giữ được trạng thái đỉnh phong, để có thể đối phó được với những sự việc bất ngờ xảy đến trong tương lai!
Trách sự làm phiền của bất cứ người nào, chỉ để Long sủng Chi Chi ở trước cửa hộ pháp, Lý Dật ngồi xếp bằng trong khoang thuyền, bắt đầu khôi phục Đấu khí bị hao tổn. Có sự trợ giúp của Thiên Khôn Địa Càn Châu, sau mấy giờ, Đấu khí liền tràn đầy đan điền khí hải. Lý Dật cũng không kết thúc như vậy, mà là đưa đạo Thiên Ma Đấu khí rót vào kinh mạch, bắt đầu đợt tu luyện mới. Trong thế giới mà thực lực quyết định mọi thứ này, Lý Dật cần phải nắm được mọi thời cơ tiến hành tu luyện.
Sau khi tu luyện Long chi cấm chú của Long tộc, Lý Dật cảm thấy, Long chi cấm chú dường như rất có lợi cho việc tu luyện Thiên Ma Đấu khí. Mặc dù không thể lí giải huyền ảo trong đó, nhưng Lý Dật tin vào cảm giác của mình. Điểm này, trong lời tiên đoán của Long tộc dường như cũng nhìn ra. Trong lời tiên đoán không phải cần một cường giả con người, mà phải tu luyện Thiên Ma Đấu khí đó sao?
Tu luyện xong mấy cái Thiên Ma Đấu khí Chu Thiên, Lý Dật thu thế, từ từ mở mắt, không khỏi đưa ánh mắt nhìn lên trên cơ thể Long sủng ngồi trước cửa khoang.