Đấu Thần
Chương 577: Chứng Minh Như Thế Nào
Lý Dật cũng không để ý, dù sao hắn cũng không có ý định trở thành hình tượng ngụy quân tử giống như Quân Nhất Tiếu, mỹ nữ ở bên cạnh nhưng vẫn thản nhiên ăn uống ngon lành.
Cơm nước no nê, Lý Dật lau miệng, cười nói:
- Rượu đã uống, cơm cũng đã ăn, nếu lúc nghỉ ngơi có người làm ấm giường thì còn gì bằng.
Nếu như là ngày trước, Lý Dật nói lời ám chỉ như vậy, hơn nữa còn nói trước mặt đám thị nữ nô bộc đang thu dọn bàn ăn, có lẽ đã bị Cung Vô Song quần ẩu một trận. Chẳng qua hiện giờ không còn như xưa, Cung Vô Song chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài:
- Lý Dật, rút cuộc ngươi là hạng người gì, tại sao Vô Song không thể hiểu ngươi!
- Một anh hùng khiêm tốn, giỏi ngụy trang mà thôi!
Lý Dật thản nhiên mỉm cười, nhưng nụ cười này đột nhiên lại có chút ý vị sâu xa:
- Ngươi không hiểu ta, tuy nhiên Lý Dật ta lại rất hiểu ba cha con Cung thị các ngươi!
Cung Vô Song lập tức biến sắc hỏi:
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
- Cũng không có ý gì, có câu nói này vô cùng có đạo lý, ta thật sự luôn ghi nhớ trong lòng.
- Câu gì?
- Không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn. Vô Song có lẽ cũng hiểu ý tứ của những lời này. Ví dụ như Thiên Phong điện trận kia cũng rất thú vị!
Thần tình trên mặt Cung Vô Song cực kỳ cổ quái, liên tục thay đổi, khi nhìn Lý Dật, ánh mắt kia càng giống như nhìn thấy quỷ.
Lý Dật cũng không nói thêm gì nữa, bình thản nhìn Cung Vô Song.
Tựa hồ như cuối cùng hạ quyết tâm, Cung Vô Song đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Lý Dật, chậm rãi nói:
- Xem ra, phụ hoàng đoán không lầm, loại người thông minh tuyệt đỉnh như ngươi, cho dù chúng ta không thừa nhận ngươi cũng đoán ra được. Chẳng qua chuyện này, Vô Song cũng vừa mới biết được, trước đó phụ hoàng cũng không hề tiết lộ cho ta và Đại hoàng tử.
- Ta đoán được cái gì? Vô Song tỷ tỷ đoán mò rồi, Lý Dật rất ngốc, nghe không hiểu!
Cung Vô Song oán hận nhìn Lý Dật nói:
- Có cần ta phải nói rõ ra không? Được rồi, hôm đó phụ hoàng đúng là có ý định sau khi khởi động Thiên Phong điện trận tiêu diệt tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, cũng sẽ không thả cho ngươi và Lý Hàn ra khỏi điện trận. Lý Dật, điều này cũng không có thể trách phụ hoàng ta, Lý Minh phát triển quá nhanh, lại nắm giữ sòng bạc, có thể nói là muốn người có người, muốn tiền có tiền. Phụ hoàng há nguyện nhìn thấy đuổi được đám sài lang tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, lại phải đối đầu với hổ báo Lý Minh.
Trên mặt Lý Dật cuối cùng lộ ra một tia khen ngợi, thản nhiên nói:
- Ngươi nói không sai, nếu như Lý Dật ta đứng ở lập trường của bệ hạ, lúc đó cũng sẽ làm như vậy. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, sài lang không đuổi đi, hổ báo còn tiến vào ổ. Ha ha, Vô Song, phụ hoàng ngươi mấy ngày nay không ngủ ngon giấc đúng không!
- Lý Dật, ngươi cũng không cần châm chọc khiêu khích, Cung thị ta đi đến bước này, chỉ sợ vận số cũng đã hết, nhưng bây giờ ngươi cũng không muốn nhìn thấy Cung thị xuống dốc mất đi hoàng quyền chứ?
- Đương nhiên ta không muốn, chẳng qua chuyện chơi với sói này khiến cho người ta rất khó ngủ ngon.
Cung Vô Song cắn cắn môi, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó rất khó mở miệng, một lúc lâu sau mới thản nhiên nói:
- Trải qua trận Thiên Phong cửu điện, phụ hoàng đã quyết định không có suy nghĩ khác nữa, nếu có thể giải quyết hết tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, Cung thị và Lý Minh sẽ cùng chung thiên hạ, không phân biệt lớn nhỏ!
Cùng chung thiên hạ, không phân biệt lớn nhỏ, Lý Dật cười lạnh trong lòng, cho dù Lý Dật không phải người hay đa nghi, nhưng loại chuyện nói suông này sợ rằng cũng không đáng tin.
- Chứng minh như thế nào?
- Ngươi muốn chứng minh như thế nào?
Cung Vô Song đá quả bóng da về, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nổi lên một luồng u oán khiến người ta thương cảm.
- Ghi giấy cam đoan? Cái này hình như quá nhàm chán. Thông cáo thiên hạ? Cái này rất tổn hại đến thể diện của Thiên Phong hoàng thất ta.Lý Dật chế giễu nói:
- Chi bằng chúng ta kết thông gia, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, vậy thì hài hòa.
Tựa hồ đã sớm biết Lý Dật sẽ nói ra những lời này, Cung Vô Song ngược lại không hề kinh ngạc, mà vẫn giữ vẻ mặt u oán buồn bã:
- Ý tứ của phụ hoàng là sau khi giải quyết xong tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, giam lỏng Lý Nhiên trong nội cung, để chúng ta tạo ra người kế thừa ngôi vị hoàng đế. Lý Dật, nếu làm như vậy, Lý gia ngươi cũng không bị thua thiệt!
Chẳng những không thiệt thòi, tựa hồ còn rất có lợi, cùng lúc có được mỹ nhân và hoàng quyền, nghe như thế nào đều là một cuộc mua bán có lợi.
Nhưng, Lý Dật lại lắc đầu, lộ vẻ xúc động nói:
- Vô Song, ở Thiên Phong đế quốc không có nhiều nữ nhân có thể làm Lý Dật ta ái mộ. Ngươi là một trong số đó, hơn nữa còn là người ta rất ái mộ. Lý Dật này làm sao có thể khiến nữ nhân mình yêu thích phải làm chuyện ngoài sáng trong tối khó xử như vậy, điều này tuyệt đối cũng không phải là kết cục mà ngươi muốn. Huống hồ, Lý Dật ta cũng không phải là người lén lút như vậy?
- Chúng ta không thể vi phạm Đấu Thần ước định, nếu không chính là khai chiến với Đấu Thần điện, ngoại trừ làm như vậy, ngươi còn có thể kêu phụ hàng làm thế nào?
Lý Dật tự tin nói:
- Vấn đề này ta sẽ giải quyết, hiện tại chuyện ta muốn biết nhất chính là rút cuộc Vô Song ngươi có thật lòng yêu thương ta, hay là vạn bất đắc dĩ?
Vấn đề này, đừng nói chỉ Lý Dật muốn biết, ngay cả bản thân Cung Vô Song cũng rất muốn biết. Rút cuộc bản thân mình có thích người thiếu niên trước mặt này hay không, đây là vấn đề Cung Vô Song đã hỏi qua chính mình vô số lần. Quen biết từ chiến đấu sinh tử, bất đắc dĩ bị ép làm tay chân của hắn, đến “giải dược” ngoài ý muốn, quan hệ căng thẳng mặc dù vẫn ở trạng thái xoa dịu, nhưng nếu nói bản thân thích thiếu niên này, lại rất khó làm chính mình tin phục. Nếu nói không thích, hôm đó nhìn thấy Lý Dật hôn mê, tại sao trong đáy lòng hắn lại thấy lo lắng khổ sở. Loại tình cảm kỳ diệu này, ngay cả Cung Vô Song cũng không cách nào lý giải được.
- Thích thật lòng!
Cung Vô Song trầm ngâm một hồi lâu, mới nhẹ nhàng hồi đáp.
Chẳng qua các loại biến đổi trên mặt Cung Vô Song khi trầm ngâm không thể giấu được mắt Lý Dật, hắn cười nhạt một tiếng nói:
- Chứng minh như thế nào!
Chứng minh như thế nào?! Vẻ u oán trong mắt Cung Vô Song chậm rãi hóa thành một luồng bi tráng.
Sau đó...... Sau đó Cung Vô Song giơ tay lên, nhẹ nhàng tháo trâm gài tóc ra, mái tóc đen mượt như thác nước buông xuống bờ vai. Chỉ cần một thay đổi nhỏ này, khí tức cường thế của Đấu Hoàng cường giả đã không còn lại chút gì, trong nháy mắt Cung Vô Song khôi phục thành một thiếu nữ thuần túy có vẻ đẹp tuyệt mỹ, mê người.
Lý Dật vẫn yên lặng ngồi tại chỗ, đến quỷ cũng không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Mái tóc buông dài, Cung Vô Song tiện tay vứt bỏ trâm gài tóc, trở tay cởi bỏ móc khoá sau lưng, thân thể nhanh nhẹn hấp dẫn thoáng hiện lên, chiếc váy dài màu xanh lơ nhất thời giống như màn che rơi xuống, lộ ra thân thể khiến người khác nín thở. Lúc này trên người nàng chỉ còn lại bộ nội y tơ tằm màu hồng che chắn, cả người Cung Vô Song tản phát ra một luồng khí tức vô cùng hiện ra trước mặtLý Dật.
Bờ vai thon thả, hai núi đôi ngạo nghễ, bờ eo thon bé bỏng, cặp mông cong vút, đôi chân thon dài thẳng tắp, không ngờ Cung Vô Song từ trước đến nay luôn ăn mặc rất nghiêm túc, không chỉ có dung mạo tuyệt đẹp, dáng người cũng hoàn mỹ như vậy! Thậm chí còn hoàn mỹ hơn Toa Toa, dáng người Toa Toa quá gợi cảm, nóng bỏng, còn Cung Vô Song lúc này lại đẹp đến mức có thể cắn nuốt cả linh hồn.
- Lý Dật, đây chính là chứng minh của Vô Song.
Nàng lượn lờ khẽ động, thân thể khiến người ta phát điên chậm rãi đi đến trước mặt Lý Dật, đôi bàn tay mềm mại ngọc ngà khẽ chạm vào ngực Lý Dật, nhẹ nhàng cởi bỏ nút thắt của Lý Dật.
Từng giải nút thắt tuột ra, để lộ cơ bắp rắn chắc trên người Lý Dật, Đấu Khí mạnh mẽ không chỉ khiến cường giả có được năng lượng cường đại, quá trình tu luyện Đấu Khí cũng có cải tạo rất lớn đối với thân thể. Thân thể của Lý Dật đối với nữ nhân mà nói, mặc dù không đến mức làm cho người ta nổi điên, nhưng cũng vô cùng hấp dẫn.
Lý Dật cũng không có di chuyển, dường như thật sự muốn xem Cung Vô Song chứng minh như thế nào.
Cung Vô Song nhẹ nhàng cởi áo Lý Dật, đôi bàn tay hơi lạnh buốt tới lui nửa người phía trên Lý Dật, giống như đang vuốt ve một khối ngọc thạch vô cùng quý giá. Nếu Lý Dật được vuốt ve như vậy mà vẫn không có phản ứng, vậy thì nhất định hắn có vấn đề sinh lý.
Lý Dật không có vấn đề sinh lý, cho nên hắn có phản ứng. Hắn mạnh mẽ kéo Cung Vô Song vào lồng ngực mình, giải trừ bức chắn phòng ngự cơ thể cuối cùng của Cung Vô Song. Cặp núi đôi chưa bao giờ khai phát bất ngờ ưỡn lên đầy kiêu hãnh.
Khi đôi môi và bàn tay Lý Dật đồng thời vuốt ve hai hạt anh đào, Cung Vô Song khẽ rên lên một tiếng, cả người bỗng nhiên giống như một viên kẹo hòa tan, mềm yếu vô lực nằm trên người Lý Dật. Thân thể run rẩy, trái tim đập liên hồn, khiến Lý Dật cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Bỗng nhiên một giọt chất lỏng ấm áp rơi xuống cổ Lý Dật, giọt nước này giống như có tư tưởng, trượt về hướng lồng ngực Lý Dật.
Lý Dật khẽ giật mình, dừng tất cả động tác, ngẩng đầu lên nhìn Cung Vô Song.
Tại nơi khởi nguồn của giọt nước, Lý Dật nhìn thấy một đôi mắt buồn bã tổn thương sâu sắc. Một công chúa hoàng thất, một Đấu Hoàng cường giả, một mỹ nữ đẹp tuyệt luân, cho dù cũng có vài phần tình cảm với Lý Dật, nhưng rõ ràng nàng chịu sự ép buộc phải giao cái quý giá lần đầu tiên của mình cho hắn, loại tổn thương này làm cho người ta thật sự xúc động!
Lý Dật nhẹ nhàng nhấc chiếc váy dưới đất lên mặc vào người Cung Vô Song.
- Ta tin ngươi rồi, Vô Song!
Thanh âm của Lý Dật không lớn, nhưng lại đầy tự tin và kiên quyết:
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ khiến nàng cam tâm tình nguyện dâng hiến cho ta.
Cung Vô Song lập tức thở dài một hơi, tựa hồ lại có mất mát nào đó, biểu lộ trên mặt tương đối đặc sắc. Nhìn thấy Lý Dật đang cài móc khóa sau lưng mình, không nhịn được bật cười, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi người Lý Dật, sẵng giọng nói:
- Đồ ngốc, nội y còn chưa mặc mà!
Quả thật, khi không có đồ nội y che chắn, hai quả anh đào trên cặp núi đôi càng lộ ra kiêu hãnh.
- Vậy ta làm lại!
Lý Dật làm bộ nhào tới, Cung Vô Song nhẹ nhàng đẩy ra, thuận tay nhấc áo ngực lên, quay đầu chạy ra khỏi phòng Lý Dật.
Chỉ trong nháy mắt, Cung Vô Song từ một thiếu nữ buồn bã cực hạn trở nên giận dỗi đáng yêu. Nữ nhân này, chính xác là thiếu nữ này, thật sự còn khó hiểu hơn cuốn bí tịch vô danh!
Có chút mất mác, có chút thản nhiên! Cung Vô Song dù sao cũng là cô gái mình quý trọng nhất, đối với thiếu nữ này, cái Lý Dật muốn không chỉ là thân thể nàng. Xem ra muốn lấy được trái tim Cung Vô Song còn cần một phen công phu rất lớn. Nhưng mỹ nữ khó dành được, sau khi tới tay cảm giác còn tuyệt vời hơn nhiều!
Lý Dật mang theo một suy nghĩ cầm thú trong đầu, cất bước ra ngoài cung.
<br
Cơm nước no nê, Lý Dật lau miệng, cười nói:
- Rượu đã uống, cơm cũng đã ăn, nếu lúc nghỉ ngơi có người làm ấm giường thì còn gì bằng.
Nếu như là ngày trước, Lý Dật nói lời ám chỉ như vậy, hơn nữa còn nói trước mặt đám thị nữ nô bộc đang thu dọn bàn ăn, có lẽ đã bị Cung Vô Song quần ẩu một trận. Chẳng qua hiện giờ không còn như xưa, Cung Vô Song chỉ biết bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài:
- Lý Dật, rút cuộc ngươi là hạng người gì, tại sao Vô Song không thể hiểu ngươi!
- Một anh hùng khiêm tốn, giỏi ngụy trang mà thôi!
Lý Dật thản nhiên mỉm cười, nhưng nụ cười này đột nhiên lại có chút ý vị sâu xa:
- Ngươi không hiểu ta, tuy nhiên Lý Dật ta lại rất hiểu ba cha con Cung thị các ngươi!
Cung Vô Song lập tức biến sắc hỏi:
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
- Cũng không có ý gì, có câu nói này vô cùng có đạo lý, ta thật sự luôn ghi nhớ trong lòng.
- Câu gì?
- Không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn. Vô Song có lẽ cũng hiểu ý tứ của những lời này. Ví dụ như Thiên Phong điện trận kia cũng rất thú vị!
Thần tình trên mặt Cung Vô Song cực kỳ cổ quái, liên tục thay đổi, khi nhìn Lý Dật, ánh mắt kia càng giống như nhìn thấy quỷ.
Lý Dật cũng không nói thêm gì nữa, bình thản nhìn Cung Vô Song.
Tựa hồ như cuối cùng hạ quyết tâm, Cung Vô Song đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Lý Dật, chậm rãi nói:
- Xem ra, phụ hoàng đoán không lầm, loại người thông minh tuyệt đỉnh như ngươi, cho dù chúng ta không thừa nhận ngươi cũng đoán ra được. Chẳng qua chuyện này, Vô Song cũng vừa mới biết được, trước đó phụ hoàng cũng không hề tiết lộ cho ta và Đại hoàng tử.
- Ta đoán được cái gì? Vô Song tỷ tỷ đoán mò rồi, Lý Dật rất ngốc, nghe không hiểu!
Cung Vô Song oán hận nhìn Lý Dật nói:
- Có cần ta phải nói rõ ra không? Được rồi, hôm đó phụ hoàng đúng là có ý định sau khi khởi động Thiên Phong điện trận tiêu diệt tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, cũng sẽ không thả cho ngươi và Lý Hàn ra khỏi điện trận. Lý Dật, điều này cũng không có thể trách phụ hoàng ta, Lý Minh phát triển quá nhanh, lại nắm giữ sòng bạc, có thể nói là muốn người có người, muốn tiền có tiền. Phụ hoàng há nguyện nhìn thấy đuổi được đám sài lang tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, lại phải đối đầu với hổ báo Lý Minh.
Trên mặt Lý Dật cuối cùng lộ ra một tia khen ngợi, thản nhiên nói:
- Ngươi nói không sai, nếu như Lý Dật ta đứng ở lập trường của bệ hạ, lúc đó cũng sẽ làm như vậy. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, sài lang không đuổi đi, hổ báo còn tiến vào ổ. Ha ha, Vô Song, phụ hoàng ngươi mấy ngày nay không ngủ ngon giấc đúng không!
- Lý Dật, ngươi cũng không cần châm chọc khiêu khích, Cung thị ta đi đến bước này, chỉ sợ vận số cũng đã hết, nhưng bây giờ ngươi cũng không muốn nhìn thấy Cung thị xuống dốc mất đi hoàng quyền chứ?
- Đương nhiên ta không muốn, chẳng qua chuyện chơi với sói này khiến cho người ta rất khó ngủ ngon.
Cung Vô Song cắn cắn môi, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó rất khó mở miệng, một lúc lâu sau mới thản nhiên nói:
- Trải qua trận Thiên Phong cửu điện, phụ hoàng đã quyết định không có suy nghĩ khác nữa, nếu có thể giải quyết hết tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, Cung thị và Lý Minh sẽ cùng chung thiên hạ, không phân biệt lớn nhỏ!
Cùng chung thiên hạ, không phân biệt lớn nhỏ, Lý Dật cười lạnh trong lòng, cho dù Lý Dật không phải người hay đa nghi, nhưng loại chuyện nói suông này sợ rằng cũng không đáng tin.
- Chứng minh như thế nào?
- Ngươi muốn chứng minh như thế nào?
Cung Vô Song đá quả bóng da về, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nổi lên một luồng u oán khiến người ta thương cảm.
- Ghi giấy cam đoan? Cái này hình như quá nhàm chán. Thông cáo thiên hạ? Cái này rất tổn hại đến thể diện của Thiên Phong hoàng thất ta.Lý Dật chế giễu nói:
- Chi bằng chúng ta kết thông gia, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, vậy thì hài hòa.
Tựa hồ đã sớm biết Lý Dật sẽ nói ra những lời này, Cung Vô Song ngược lại không hề kinh ngạc, mà vẫn giữ vẻ mặt u oán buồn bã:
- Ý tứ của phụ hoàng là sau khi giải quyết xong tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông, giam lỏng Lý Nhiên trong nội cung, để chúng ta tạo ra người kế thừa ngôi vị hoàng đế. Lý Dật, nếu làm như vậy, Lý gia ngươi cũng không bị thua thiệt!
Chẳng những không thiệt thòi, tựa hồ còn rất có lợi, cùng lúc có được mỹ nhân và hoàng quyền, nghe như thế nào đều là một cuộc mua bán có lợi.
Nhưng, Lý Dật lại lắc đầu, lộ vẻ xúc động nói:
- Vô Song, ở Thiên Phong đế quốc không có nhiều nữ nhân có thể làm Lý Dật ta ái mộ. Ngươi là một trong số đó, hơn nữa còn là người ta rất ái mộ. Lý Dật này làm sao có thể khiến nữ nhân mình yêu thích phải làm chuyện ngoài sáng trong tối khó xử như vậy, điều này tuyệt đối cũng không phải là kết cục mà ngươi muốn. Huống hồ, Lý Dật ta cũng không phải là người lén lút như vậy?
- Chúng ta không thể vi phạm Đấu Thần ước định, nếu không chính là khai chiến với Đấu Thần điện, ngoại trừ làm như vậy, ngươi còn có thể kêu phụ hàng làm thế nào?
Lý Dật tự tin nói:
- Vấn đề này ta sẽ giải quyết, hiện tại chuyện ta muốn biết nhất chính là rút cuộc Vô Song ngươi có thật lòng yêu thương ta, hay là vạn bất đắc dĩ?
Vấn đề này, đừng nói chỉ Lý Dật muốn biết, ngay cả bản thân Cung Vô Song cũng rất muốn biết. Rút cuộc bản thân mình có thích người thiếu niên trước mặt này hay không, đây là vấn đề Cung Vô Song đã hỏi qua chính mình vô số lần. Quen biết từ chiến đấu sinh tử, bất đắc dĩ bị ép làm tay chân của hắn, đến “giải dược” ngoài ý muốn, quan hệ căng thẳng mặc dù vẫn ở trạng thái xoa dịu, nhưng nếu nói bản thân thích thiếu niên này, lại rất khó làm chính mình tin phục. Nếu nói không thích, hôm đó nhìn thấy Lý Dật hôn mê, tại sao trong đáy lòng hắn lại thấy lo lắng khổ sở. Loại tình cảm kỳ diệu này, ngay cả Cung Vô Song cũng không cách nào lý giải được.
- Thích thật lòng!
Cung Vô Song trầm ngâm một hồi lâu, mới nhẹ nhàng hồi đáp.
Chẳng qua các loại biến đổi trên mặt Cung Vô Song khi trầm ngâm không thể giấu được mắt Lý Dật, hắn cười nhạt một tiếng nói:
- Chứng minh như thế nào!
Chứng minh như thế nào?! Vẻ u oán trong mắt Cung Vô Song chậm rãi hóa thành một luồng bi tráng.
Sau đó...... Sau đó Cung Vô Song giơ tay lên, nhẹ nhàng tháo trâm gài tóc ra, mái tóc đen mượt như thác nước buông xuống bờ vai. Chỉ cần một thay đổi nhỏ này, khí tức cường thế của Đấu Hoàng cường giả đã không còn lại chút gì, trong nháy mắt Cung Vô Song khôi phục thành một thiếu nữ thuần túy có vẻ đẹp tuyệt mỹ, mê người.
Lý Dật vẫn yên lặng ngồi tại chỗ, đến quỷ cũng không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Mái tóc buông dài, Cung Vô Song tiện tay vứt bỏ trâm gài tóc, trở tay cởi bỏ móc khoá sau lưng, thân thể nhanh nhẹn hấp dẫn thoáng hiện lên, chiếc váy dài màu xanh lơ nhất thời giống như màn che rơi xuống, lộ ra thân thể khiến người khác nín thở. Lúc này trên người nàng chỉ còn lại bộ nội y tơ tằm màu hồng che chắn, cả người Cung Vô Song tản phát ra một luồng khí tức vô cùng hiện ra trước mặtLý Dật.
Bờ vai thon thả, hai núi đôi ngạo nghễ, bờ eo thon bé bỏng, cặp mông cong vút, đôi chân thon dài thẳng tắp, không ngờ Cung Vô Song từ trước đến nay luôn ăn mặc rất nghiêm túc, không chỉ có dung mạo tuyệt đẹp, dáng người cũng hoàn mỹ như vậy! Thậm chí còn hoàn mỹ hơn Toa Toa, dáng người Toa Toa quá gợi cảm, nóng bỏng, còn Cung Vô Song lúc này lại đẹp đến mức có thể cắn nuốt cả linh hồn.
- Lý Dật, đây chính là chứng minh của Vô Song.
Nàng lượn lờ khẽ động, thân thể khiến người ta phát điên chậm rãi đi đến trước mặt Lý Dật, đôi bàn tay mềm mại ngọc ngà khẽ chạm vào ngực Lý Dật, nhẹ nhàng cởi bỏ nút thắt của Lý Dật.
Từng giải nút thắt tuột ra, để lộ cơ bắp rắn chắc trên người Lý Dật, Đấu Khí mạnh mẽ không chỉ khiến cường giả có được năng lượng cường đại, quá trình tu luyện Đấu Khí cũng có cải tạo rất lớn đối với thân thể. Thân thể của Lý Dật đối với nữ nhân mà nói, mặc dù không đến mức làm cho người ta nổi điên, nhưng cũng vô cùng hấp dẫn.
Lý Dật cũng không có di chuyển, dường như thật sự muốn xem Cung Vô Song chứng minh như thế nào.
Cung Vô Song nhẹ nhàng cởi áo Lý Dật, đôi bàn tay hơi lạnh buốt tới lui nửa người phía trên Lý Dật, giống như đang vuốt ve một khối ngọc thạch vô cùng quý giá. Nếu Lý Dật được vuốt ve như vậy mà vẫn không có phản ứng, vậy thì nhất định hắn có vấn đề sinh lý.
Lý Dật không có vấn đề sinh lý, cho nên hắn có phản ứng. Hắn mạnh mẽ kéo Cung Vô Song vào lồng ngực mình, giải trừ bức chắn phòng ngự cơ thể cuối cùng của Cung Vô Song. Cặp núi đôi chưa bao giờ khai phát bất ngờ ưỡn lên đầy kiêu hãnh.
Khi đôi môi và bàn tay Lý Dật đồng thời vuốt ve hai hạt anh đào, Cung Vô Song khẽ rên lên một tiếng, cả người bỗng nhiên giống như một viên kẹo hòa tan, mềm yếu vô lực nằm trên người Lý Dật. Thân thể run rẩy, trái tim đập liên hồn, khiến Lý Dật cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Bỗng nhiên một giọt chất lỏng ấm áp rơi xuống cổ Lý Dật, giọt nước này giống như có tư tưởng, trượt về hướng lồng ngực Lý Dật.
Lý Dật khẽ giật mình, dừng tất cả động tác, ngẩng đầu lên nhìn Cung Vô Song.
Tại nơi khởi nguồn của giọt nước, Lý Dật nhìn thấy một đôi mắt buồn bã tổn thương sâu sắc. Một công chúa hoàng thất, một Đấu Hoàng cường giả, một mỹ nữ đẹp tuyệt luân, cho dù cũng có vài phần tình cảm với Lý Dật, nhưng rõ ràng nàng chịu sự ép buộc phải giao cái quý giá lần đầu tiên của mình cho hắn, loại tổn thương này làm cho người ta thật sự xúc động!
Lý Dật nhẹ nhàng nhấc chiếc váy dưới đất lên mặc vào người Cung Vô Song.
- Ta tin ngươi rồi, Vô Song!
Thanh âm của Lý Dật không lớn, nhưng lại đầy tự tin và kiên quyết:
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ khiến nàng cam tâm tình nguyện dâng hiến cho ta.
Cung Vô Song lập tức thở dài một hơi, tựa hồ lại có mất mát nào đó, biểu lộ trên mặt tương đối đặc sắc. Nhìn thấy Lý Dật đang cài móc khóa sau lưng mình, không nhịn được bật cười, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi người Lý Dật, sẵng giọng nói:
- Đồ ngốc, nội y còn chưa mặc mà!
Quả thật, khi không có đồ nội y che chắn, hai quả anh đào trên cặp núi đôi càng lộ ra kiêu hãnh.
- Vậy ta làm lại!
Lý Dật làm bộ nhào tới, Cung Vô Song nhẹ nhàng đẩy ra, thuận tay nhấc áo ngực lên, quay đầu chạy ra khỏi phòng Lý Dật.
Chỉ trong nháy mắt, Cung Vô Song từ một thiếu nữ buồn bã cực hạn trở nên giận dỗi đáng yêu. Nữ nhân này, chính xác là thiếu nữ này, thật sự còn khó hiểu hơn cuốn bí tịch vô danh!
Có chút mất mác, có chút thản nhiên! Cung Vô Song dù sao cũng là cô gái mình quý trọng nhất, đối với thiếu nữ này, cái Lý Dật muốn không chỉ là thân thể nàng. Xem ra muốn lấy được trái tim Cung Vô Song còn cần một phen công phu rất lớn. Nhưng mỹ nữ khó dành được, sau khi tới tay cảm giác còn tuyệt vời hơn nhiều!
Lý Dật mang theo một suy nghĩ cầm thú trong đầu, cất bước ra ngoài cung.
<br