Đấu Thần
Chương 574: Không Gian Sụp Đổ
Có thể làm một Đấu Tôn cường giả sắc mặt đại biến, hiển nhiên tuyệt đối không phải chuyện bình thường. Chuyện trước mắt này còn khiến Bắc Trác chú ý hơn Bắc Đấu giới, có thể thấy được, tình thế nghiêm trọng đến trình độ nào!
Bắc Trác khẽ quát một tiếng
- Thiên Phong điện trận.
Thân hình biến mất trước mặt Lý Dật, có thể thấy hắn nắm bắt cực nhanh, làm việc vô cùng quả quyết!
Nháy mắt sau đó, Bắc Trác đã xuất hiện trên không một tòa đại điện, một tấm lụa Đấu Khí màu ngà sữa giống như thác nước tuôn xuống nóc đại điện. Dưới sự oanh kích của đạo Đấu Khí này, tòa đại điện cao bảy tầng giống như con quái vật khổng lồ, trong nháy mắt tan rã thành đá vụn.
Không có thời gian thưởng thức thành quả của mình, Bắc Trác lại xuất hiện trên không trung một tòa đại điện khác, theo cách cũ phá huỷ tòa đại điện trong nháy mắt.
Mặc dù Đấu Tôn cường giả còn chưa có năng lực dời sơn lấp biển, nhưng muốn hủy diệt một tòa đại điện thực sự không tốn quá nhiều sức lực. Khi làm tất cả những việc này, Bắc Trác vẻ mặt ngưng trọng, xuống tay cũng đầy quả quyết. Đáng thương nhất là đám quân bắn nỏ trên nóc đại điện, còn chưa rõ là chuyện gì xảy ra đã bị một luồng sức mạnh không cách nào chống lại phá tan thành từng mảnh, cùng với tiếng nổ ầm ầm bị chôn vùi bên trong mảnh vỡ ngói vụn.
Khi Bắc Trác làm tất cả những việc này, có một người khác cũng không hề nhàn rỗi.
Cung Đính Thiên đứng bên cạnh trụ thủy tinh phía trên quảng trường chính giữa cửu điện, cả người bị hào quang vô cùng thần bí quỷ dị bên trên trụ thủy tinh phát ra bao phủ. Tất cả đám tay chân kỳ quái hình như đều đang lẩm bẩm cái gì, theo động tác của Cung Đính Thiên, hào quang huyết sắc cấp tốc lưu chuyển bên trên trụ thủy tinh, giống như cảm ứng được quang mang huyết sắc, năng lượng rực rỡ màu huyết hồng trong không gian xung quanh cửu điện cũng càng ngày càng dồi dào.
- Thiên Phong điện trận, ha ha, Thiên Phong điện trận!
Trong đầu Lý Dật bỗng nhiên truyền đến âm thanh cổ quái của Xà tôn giả.
- Sư phụ, Thiên Phong điện trận này rất lợi hại sao? Ngay cả Bắc Trác là Đấu Tôn cũng phải kiêng kị!
- Không phải lợi hại, mà là vô cùng lợi hại. Nếu như năng lượng điện trận tụ tập đến mức tận cùng, đừng nói hắn là một Đấu Tôn, cho dù là Đấu Thánh cường giả cũng sẽ bị xé rách trong nháy mắt!
Khó trách Cung Đính Thiên có can đảm khiêu chiến với Bắc Trác, thì ra hắn còn cất giấu chiêu thức át chủ bài! Nguồn năng lượng có thể xé rách Đấu Thánh cường giả trong nháy mắt, không phải nguồn năng lượng mà cường giả cấp độ như Lý Dật có thể tưởng tượng.
- Chỉ có điều, hình như Thiên Phong điện trận này không có cách nào đạt tới năng lượng cực hạn. Chín điện đã bị hủy mất bốn điện, giờ lại bị hủy thêm một điện, trận pháp này sụp đổ rồi. Tiểu tử, chạy mau đi!
Mặc dù gọi Lý Dật chạy trốn, nhưng ngữ khí của Xà tôn giả ngược lại không hề vội vã.
Chạy trốn hiện tại chỉ sợ không hợp tình hình thực tế, những quang mang màu hồng đậm tựa hồ đã trải rộng toàn bộ không gian xung quanh cửu điện, Lý Dật mới không có hứng thú đi thăm dò uy lực của bọn chúng. Huống hồ, Lý Hàn, Cung Vô Song còn ở đây, nếu chạy trốn một mình có lẽ không phù hợp với tính cách của Lý Dật.
- Điện trận này sụp xuống sẽ như thế nào?
- Không biết, dù sao cũng không có chuyện gì tốt!
Trong lúc nói chuyện, Bắc Trác đã xuất hiện trên không trung tòa đại điện thứ năm, tựa hồ có một chút do dự nhưng Bắc Trác vẫn phát ra một đạo Đấu Khí vô cùng hùng hậu, phá hủy đại điện trong nháy mắt.
Khi tòa đại điện thứ năm này bị hủy, trụ thủy tinh ở chính giữa quảng trường đột nhiên trở nên cuồng bạo, hào quang đỏ như máu đã không chịu sự khống chế của Cung Đính Thiên. Cung Đính Thiên biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi, bỗng nhiên bị đẩy ra mấy chục thước. Cùng lúc đó, bên ngoài trụ thủy tinh bắt đầu xuất hiện từng vết rạn, từ chỗ vết rạn, sương mù màu đỏ như máu chậm rãi tràn ngập ra ngoài.
- Cung Đính Thiên, không ngờ ngươi có thể khởi động Thiên Phong điện trận, xem ra bản tôn vẫn xem thường ngươi rồi!
Lúc này Bắc Trác đã ngừng phá hủy đại điện, vọt đến trước mặt Cung Đính Thiên.
Cung Đính Thiên lau vết máu bên khóe miệng, mặt tái nhợt như người chết, lại tràn đầy lạnh lùng:
- Bắc lão quỷ, ta cũng thật không ngờ, ngươi có thể ngăn cản!
- Ngăn cản, hừ, tên điên này, sợ rằng hôm nay chúng ta đều phải táng thân nơi này!
Bắc Trác lạnh lùng nhìn xung quanh. Một vùng Thiên Phong cửu điện bừa bãi, lúc này bị những hào quang màu đỏ sậm bao vây bên trong, trong âm u lóe ra những hào quang khiến cho người ta bất an, những hào quang này giống như một đám lôi điện, lóe lên, không ngừng bạo liệt, phảng phất đã không còn là không gian ban đầu, mà đi tới một không gian khác. Hào quang muốn xuyên thấu này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, cho dù là Bắc Trác có thực lực Đấu Tôn cũng không dám mạo hiểm nếm thử.
- Có thể táng thân cùng với Đấu Tôn, trẫm chết cũng đáng!
- Ngươi có tư cách táng thân với bản tôn sao? Nếu bản tôn đoán không sai, điện trận này sẽ sụp đổ rất nhanh, còn sau khi sụp đổ sẽ phát sinh cái gì, Cung Đính Thiên ngươi không đoán được, bản tôn cũng không biết, nhưng có một điều bản tôn có thể khẳng định, ngươi nhất định sẽ chết trước bản tôn.
- Hừ, nếu không phải bị ngươi phá hỏng, làm sao xuất hiện tình huống này!
- Bản tôn không phá hỏng, chẳng lẽ trợn mắt nhìn ngươi hoàn thành kết trận, lợi dụng điện trận đuổi giết bản tôn sao?
Lúc này hai nhân vật đỉnh cao nhất của Thiên Phong đế quốc lại cãi vã nhau như hai đứa trẻ. Chuyện tức cười như vậy nhưng mọi người ở đây lại không có ai có thể cười.
Bất cứ ai cũng nhìn ra được, uy lực của Thiên Phong điện trận này vượt ra khỏi trình độ hợp lực đối kháng của những cường giả ở đây.
- Sư phụ, ngươi miêu tả điện trận này một chút xem, xem xem ta có thể nghĩ ra cách phá giải hay không!
- Phá giải? Tiểu tử ngốc, loại điện trận này được gọi là đệ nhất đại trận của Đấu Thần đại điện, một Đấu Hoàng nhỏ bé như ngươi há có thể hóa giải được.
- Ngươi cứ nói một chút xem, không dối gạt sư phụ, trong khoảng thời gian lão thức tỉnh thật ra có một người đưa cho ta một quyển bí tịch trận pháp vô danh, đối với trận pháp, đồ nhi ta cũng hơi có chút tâm đắc.
Xà tôn giả trầm tư một lát, mới chậm rãi nói:
- Điện trận này rút cuộc cổ quái như thế nào, ngay cả bản tôn cũng không hiểu lắm. Bản tôn chỉ biết là, những đế quốc có mấy ngàn năm lịch sử đều có một loại điện trận như vậy. Trong điện trận này, ngưng tụ Đấu Khí của Đấu Thần sáng lập ra đế quốc lúc ban đầu. Những Đấu Khí này bị phong ấn tại cửu tòa đại điện, chẳng những không suy yếu, ngược lại có thể chậm rãi hấp thu linh khí thiên địa, càng ngày càng mạnh mẽ. Về phần điều khiển loại điện trận này như thế nào cũng là một chuyện cực kỳ phức tạp, đại đa số hoàng thất đế quốc đều trải qua chiến loạn, hoặc là phân tranh nội bộ, phương pháp điều khiển điện trận đã sớm chôn vùi, không ngờ Thiên Phong đế quốc vẫn còn truyền thừa lại.
- Nói cả buổi cũng không có một chút tác dụng nào để đồ nhi phá trận!
- Kỳ thật, bản tôn ngược lại cảm thấy hứng thú hơn với tình hình sau khi điện trận sụp đổ. Điện trận này vừa khởi động đã bị phá hư một nửa, rút cuộc sẽ phát sinh thành chuyện như thế nào, thật sự rất đáng chờ mong!
Không ngờ Xà tôn giả lại suy nghĩ đến vấn đề này, Lý Dật thiếu chút nữa thổ huyết. Không biết tình hình như thế nào, chỉ nghe thấy hai chữ “sụp đổ” đã biết nhất định không phải tình hình gì tốt!
- Tiểu tử, chỉ sợ ngươi không biết, nếu như điện trận này kết thành, sẽ hình thành một không gian tương tự tại Đấu Thần cường giả kết xuất xung quanh điện trận này. Bên trong không gian này, ai điều khiển điện trận, ai có năng lực khống chế tương tự Đấu Thần đối với mình, nói cách khác, bên trong cảnh giới của người điều khiển là tồn tại vô thượng.
Lý Dật không khỏi tức cười, có chút tiếc hận thay Cung Đính Thiên, còn thiếu một chút may mắn, nếu như điện trận này kết thành, như vậy Bắc Đấu tông xem như phải bỏ mạng ở đây rồi.
Lúc này, trong không gian quỷ dị, tất cả mọi người như tạm thời quên hết tồn tại của kẻ địch vừa mới giằng co sinh tử, mà chỉ mờ mịt nhìn những ánh sáng màu đỏ sậm trí mạng!
Không biết từ lúc nào, Cung Vô Song lặng yên đi tới bên cạnh Lý Dật, sau đó Lý Dật cảm giác tay áo bị Cung Vô Song xiết chặt.
- Lý Dật, ta sợ!
Cung Vô Song nói khẽ, nhẹ đến mức như tiếng muỗi bay.
Nói thật, trong lòng Lý Dật cũng sợ hãi, loại tình huống âm trầm kinh khủng này, loại sợ hãi không biết sinh tử này, chỉ cần là một người có tâm tư có tình cảm đều cảm thấy sợ hãi.
- Cung tỷ tỷ, nếu tỷ sợ, ta sẽ kể chuyện cười cho tỷ!
Lý Dật nhớ lại một câu truyện cười của kiếp trước:
- Có ba chú chuột cùng thi nói khoác, chú thứ nhất nói, ta không ăn thuốc diệt chuột một ngày, ta sẽ đau bụng. Chú thứ hai chỉ nói, ta không giẫm bẫy chuột một ngày, ta sẽ ngứa ngón chân. Lúc này chú chuột thứ ba không chút hoang mang mà chỉ tấm nệm của mình nói, các ngươi nhìn thấy không? Làm bằng da mèo đấy!
Cung Vô Song khẽ mỉm cười, ngược lại thở dài, cười khổ nói:
- Lúc này ngươi còn có thể kể chuyện cười cho ta sao, Lý Dật, ngươi rút cuộc có phải người hay không?
Lý Dật nuốt một ngụm nước bọt, cười khổ nói:
- Ta không phải người, ta là cầm thú!
- Cầm thú, kể chuyện cười tiếp đi!
Lý Dật trầm tư hồi lâu cũng không tìm được câu chuyện cười phù hợp, những câu chuyện cười dâm tục kiếp trước thật ra không ít, nhưng hắn cũng không muốn lộ ra bản tính cầm thú trước mặt mỹ nữ tuyệt sắc như Cung Vô Song, suy nghĩ hồi lâu mới nói:
- Không kể truyện cười nữa, ta hỏi ngươi một vấn đề. Nếu có hai người rơi xuống một cái bẫy, một người té chết một người vẫn còn sống, người đã chết gọi là người chết, vậy người còn sống tên là gì?
- Người sống!
Cung Vô Song không chút nghĩ ngợi trả lời.
- Không đúng, tỷ thử nghĩ xem/1
Dáng vẻ tập trung tư tưởng suy nghĩ của Cung Vô Song khiến trái tim Lý Dật khẽ động, mỹ nữ vẫn là mỹ nữ, ngay cả dáng vẻ cau mày suy nghĩ cũng khiến người ta say mê.
Ầm —— Ầm —— Ầm ——
Khi Lý Dật đang quên hết tất cả để thưởng thức mỹ nữ, trong không gian vẫn mơ hồ xao động, bỗng nhiên truyền đến một chuỗi tiếng nổ lớn. Theo tiếng nổ này, toàn bộ mặt đất đều rung động.
Điện trận bị phá hỏng nửa đường, rốt cuộc đã bắt đầu sụp đổ.
Sụp đổ đầu tiên bắt đầu từ trụ thủy tinh tràn ngập sương mù màu huyết hồng, sương mù thoát ra trong khe hở của trụ thủy tinh càng ngày càng ít, càng ngày càng mỏng manh, khi một đám sương mù huyết hồng bay ra khỏi trụ thủy tinh, trụ thủy tinh tựa hồ mất đi lực sinh mệnh, bắt đầu trở nên ảm đạm, sau đó từ từ co rút lại, không đến một phút đồng hồ đã co rút thành một tinh thể màu đen lớn bằng bàn tay.
- Thứ tốt, tiểu tử, còn không mau đến cướp!
Trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của Xà tôn giả.
Nếu như Xà tôn giả nói là đồ tốt, Lý Dật cũng không nghĩ nhiều, thân hình di chuyển, chạy vội tới nơi trụ thủy tinh trụ biến mất, dùng Đấu Khí nâng viên tinh thể hắc ám, nhét vào trong dung giới của mình, lúc này hắn mới hỏi:
- Đây là vật gì, có tác dụng gì?
- Nếu như không ngoài dự liệu của ta, đây là hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần!
Hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần? Lý Dật khiếp sợ tột đỉnh, ở chỗ này bất ngờ lại chiếm được một hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần, phải biết rằng Lý Dật tu luyện Thiên Ma cửu biến, chính là phải thôn phệ cường giả mới có thể tiến giai. Đấu Thần là cường giả cấp bậc như thế nào, thôn phệ một hạt giống Đấu Khí như vậy, có thể khiến thực lực của mình đề cao bao nhiêu? Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng thấy đây là một chuyện chảy máu mũi!
Trong đầu, Xà tôn giả lại lập tức hắt một chậu nước lạnh:
- Chỉ có điều chớ đắc ý, với thực lực của ngươi bây giờ, vẫn không nên mạo hiểm luyện hóa hạt giống Đấu Khí này, ta sợ ngươi không luyện hóa được, ngược lại sẽ bị cắn trả!
Lúc này, toàn bộ không gian trở nên cực kỳ bất ổn, ánh sáng đỏ đậm xung quanh không lập loè như ban đầu nữa mà bắt đầu tới lui xung quanh không theo quy tắc nào hết!
- Tất cả mọi người đến bên cạnh ta, tăng Đấu Khí lên tới cực hạn, bố thành phòng ngự Đấu Khí!
Bắc Trác uy nghiêm quát.
Dưới hiện tượng quỷ dị này, tất cả mọi người hầu như không hề nghĩ ngợi, theo lời Bắc Trác nói, xúm lại thành một vòng tròn, các hệ phòng ngự Đấu Khí thôi phát đến mức tận cùng, một Đấu Tôn, mười Đấu Hoàng, vô số Đấu Vương, những cường giả này đồng thời ngưng tụ Đấu Khí phòng ngự cực hạn, chỉ sợ phóng mắt toàn bộ Đấu Thần Đại lục, đây cũng được xem là sức mạnh lớn nhất trong lịch sử.
Ở bên ngoài đạo phòng ngự này, không gian đã bắt đầu sụp đổ.
<br
Bắc Trác khẽ quát một tiếng
- Thiên Phong điện trận.
Thân hình biến mất trước mặt Lý Dật, có thể thấy hắn nắm bắt cực nhanh, làm việc vô cùng quả quyết!
Nháy mắt sau đó, Bắc Trác đã xuất hiện trên không một tòa đại điện, một tấm lụa Đấu Khí màu ngà sữa giống như thác nước tuôn xuống nóc đại điện. Dưới sự oanh kích của đạo Đấu Khí này, tòa đại điện cao bảy tầng giống như con quái vật khổng lồ, trong nháy mắt tan rã thành đá vụn.
Không có thời gian thưởng thức thành quả của mình, Bắc Trác lại xuất hiện trên không trung một tòa đại điện khác, theo cách cũ phá huỷ tòa đại điện trong nháy mắt.
Mặc dù Đấu Tôn cường giả còn chưa có năng lực dời sơn lấp biển, nhưng muốn hủy diệt một tòa đại điện thực sự không tốn quá nhiều sức lực. Khi làm tất cả những việc này, Bắc Trác vẻ mặt ngưng trọng, xuống tay cũng đầy quả quyết. Đáng thương nhất là đám quân bắn nỏ trên nóc đại điện, còn chưa rõ là chuyện gì xảy ra đã bị một luồng sức mạnh không cách nào chống lại phá tan thành từng mảnh, cùng với tiếng nổ ầm ầm bị chôn vùi bên trong mảnh vỡ ngói vụn.
Khi Bắc Trác làm tất cả những việc này, có một người khác cũng không hề nhàn rỗi.
Cung Đính Thiên đứng bên cạnh trụ thủy tinh phía trên quảng trường chính giữa cửu điện, cả người bị hào quang vô cùng thần bí quỷ dị bên trên trụ thủy tinh phát ra bao phủ. Tất cả đám tay chân kỳ quái hình như đều đang lẩm bẩm cái gì, theo động tác của Cung Đính Thiên, hào quang huyết sắc cấp tốc lưu chuyển bên trên trụ thủy tinh, giống như cảm ứng được quang mang huyết sắc, năng lượng rực rỡ màu huyết hồng trong không gian xung quanh cửu điện cũng càng ngày càng dồi dào.
- Thiên Phong điện trận, ha ha, Thiên Phong điện trận!
Trong đầu Lý Dật bỗng nhiên truyền đến âm thanh cổ quái của Xà tôn giả.
- Sư phụ, Thiên Phong điện trận này rất lợi hại sao? Ngay cả Bắc Trác là Đấu Tôn cũng phải kiêng kị!
- Không phải lợi hại, mà là vô cùng lợi hại. Nếu như năng lượng điện trận tụ tập đến mức tận cùng, đừng nói hắn là một Đấu Tôn, cho dù là Đấu Thánh cường giả cũng sẽ bị xé rách trong nháy mắt!
Khó trách Cung Đính Thiên có can đảm khiêu chiến với Bắc Trác, thì ra hắn còn cất giấu chiêu thức át chủ bài! Nguồn năng lượng có thể xé rách Đấu Thánh cường giả trong nháy mắt, không phải nguồn năng lượng mà cường giả cấp độ như Lý Dật có thể tưởng tượng.
- Chỉ có điều, hình như Thiên Phong điện trận này không có cách nào đạt tới năng lượng cực hạn. Chín điện đã bị hủy mất bốn điện, giờ lại bị hủy thêm một điện, trận pháp này sụp đổ rồi. Tiểu tử, chạy mau đi!
Mặc dù gọi Lý Dật chạy trốn, nhưng ngữ khí của Xà tôn giả ngược lại không hề vội vã.
Chạy trốn hiện tại chỉ sợ không hợp tình hình thực tế, những quang mang màu hồng đậm tựa hồ đã trải rộng toàn bộ không gian xung quanh cửu điện, Lý Dật mới không có hứng thú đi thăm dò uy lực của bọn chúng. Huống hồ, Lý Hàn, Cung Vô Song còn ở đây, nếu chạy trốn một mình có lẽ không phù hợp với tính cách của Lý Dật.
- Điện trận này sụp xuống sẽ như thế nào?
- Không biết, dù sao cũng không có chuyện gì tốt!
Trong lúc nói chuyện, Bắc Trác đã xuất hiện trên không trung tòa đại điện thứ năm, tựa hồ có một chút do dự nhưng Bắc Trác vẫn phát ra một đạo Đấu Khí vô cùng hùng hậu, phá hủy đại điện trong nháy mắt.
Khi tòa đại điện thứ năm này bị hủy, trụ thủy tinh ở chính giữa quảng trường đột nhiên trở nên cuồng bạo, hào quang đỏ như máu đã không chịu sự khống chế của Cung Đính Thiên. Cung Đính Thiên biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi, bỗng nhiên bị đẩy ra mấy chục thước. Cùng lúc đó, bên ngoài trụ thủy tinh bắt đầu xuất hiện từng vết rạn, từ chỗ vết rạn, sương mù màu đỏ như máu chậm rãi tràn ngập ra ngoài.
- Cung Đính Thiên, không ngờ ngươi có thể khởi động Thiên Phong điện trận, xem ra bản tôn vẫn xem thường ngươi rồi!
Lúc này Bắc Trác đã ngừng phá hủy đại điện, vọt đến trước mặt Cung Đính Thiên.
Cung Đính Thiên lau vết máu bên khóe miệng, mặt tái nhợt như người chết, lại tràn đầy lạnh lùng:
- Bắc lão quỷ, ta cũng thật không ngờ, ngươi có thể ngăn cản!
- Ngăn cản, hừ, tên điên này, sợ rằng hôm nay chúng ta đều phải táng thân nơi này!
Bắc Trác lạnh lùng nhìn xung quanh. Một vùng Thiên Phong cửu điện bừa bãi, lúc này bị những hào quang màu đỏ sậm bao vây bên trong, trong âm u lóe ra những hào quang khiến cho người ta bất an, những hào quang này giống như một đám lôi điện, lóe lên, không ngừng bạo liệt, phảng phất đã không còn là không gian ban đầu, mà đi tới một không gian khác. Hào quang muốn xuyên thấu này làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, cho dù là Bắc Trác có thực lực Đấu Tôn cũng không dám mạo hiểm nếm thử.
- Có thể táng thân cùng với Đấu Tôn, trẫm chết cũng đáng!
- Ngươi có tư cách táng thân với bản tôn sao? Nếu bản tôn đoán không sai, điện trận này sẽ sụp đổ rất nhanh, còn sau khi sụp đổ sẽ phát sinh cái gì, Cung Đính Thiên ngươi không đoán được, bản tôn cũng không biết, nhưng có một điều bản tôn có thể khẳng định, ngươi nhất định sẽ chết trước bản tôn.
- Hừ, nếu không phải bị ngươi phá hỏng, làm sao xuất hiện tình huống này!
- Bản tôn không phá hỏng, chẳng lẽ trợn mắt nhìn ngươi hoàn thành kết trận, lợi dụng điện trận đuổi giết bản tôn sao?
Lúc này hai nhân vật đỉnh cao nhất của Thiên Phong đế quốc lại cãi vã nhau như hai đứa trẻ. Chuyện tức cười như vậy nhưng mọi người ở đây lại không có ai có thể cười.
Bất cứ ai cũng nhìn ra được, uy lực của Thiên Phong điện trận này vượt ra khỏi trình độ hợp lực đối kháng của những cường giả ở đây.
- Sư phụ, ngươi miêu tả điện trận này một chút xem, xem xem ta có thể nghĩ ra cách phá giải hay không!
- Phá giải? Tiểu tử ngốc, loại điện trận này được gọi là đệ nhất đại trận của Đấu Thần đại điện, một Đấu Hoàng nhỏ bé như ngươi há có thể hóa giải được.
- Ngươi cứ nói một chút xem, không dối gạt sư phụ, trong khoảng thời gian lão thức tỉnh thật ra có một người đưa cho ta một quyển bí tịch trận pháp vô danh, đối với trận pháp, đồ nhi ta cũng hơi có chút tâm đắc.
Xà tôn giả trầm tư một lát, mới chậm rãi nói:
- Điện trận này rút cuộc cổ quái như thế nào, ngay cả bản tôn cũng không hiểu lắm. Bản tôn chỉ biết là, những đế quốc có mấy ngàn năm lịch sử đều có một loại điện trận như vậy. Trong điện trận này, ngưng tụ Đấu Khí của Đấu Thần sáng lập ra đế quốc lúc ban đầu. Những Đấu Khí này bị phong ấn tại cửu tòa đại điện, chẳng những không suy yếu, ngược lại có thể chậm rãi hấp thu linh khí thiên địa, càng ngày càng mạnh mẽ. Về phần điều khiển loại điện trận này như thế nào cũng là một chuyện cực kỳ phức tạp, đại đa số hoàng thất đế quốc đều trải qua chiến loạn, hoặc là phân tranh nội bộ, phương pháp điều khiển điện trận đã sớm chôn vùi, không ngờ Thiên Phong đế quốc vẫn còn truyền thừa lại.
- Nói cả buổi cũng không có một chút tác dụng nào để đồ nhi phá trận!
- Kỳ thật, bản tôn ngược lại cảm thấy hứng thú hơn với tình hình sau khi điện trận sụp đổ. Điện trận này vừa khởi động đã bị phá hư một nửa, rút cuộc sẽ phát sinh thành chuyện như thế nào, thật sự rất đáng chờ mong!
Không ngờ Xà tôn giả lại suy nghĩ đến vấn đề này, Lý Dật thiếu chút nữa thổ huyết. Không biết tình hình như thế nào, chỉ nghe thấy hai chữ “sụp đổ” đã biết nhất định không phải tình hình gì tốt!
- Tiểu tử, chỉ sợ ngươi không biết, nếu như điện trận này kết thành, sẽ hình thành một không gian tương tự tại Đấu Thần cường giả kết xuất xung quanh điện trận này. Bên trong không gian này, ai điều khiển điện trận, ai có năng lực khống chế tương tự Đấu Thần đối với mình, nói cách khác, bên trong cảnh giới của người điều khiển là tồn tại vô thượng.
Lý Dật không khỏi tức cười, có chút tiếc hận thay Cung Đính Thiên, còn thiếu một chút may mắn, nếu như điện trận này kết thành, như vậy Bắc Đấu tông xem như phải bỏ mạng ở đây rồi.
Lúc này, trong không gian quỷ dị, tất cả mọi người như tạm thời quên hết tồn tại của kẻ địch vừa mới giằng co sinh tử, mà chỉ mờ mịt nhìn những ánh sáng màu đỏ sậm trí mạng!
Không biết từ lúc nào, Cung Vô Song lặng yên đi tới bên cạnh Lý Dật, sau đó Lý Dật cảm giác tay áo bị Cung Vô Song xiết chặt.
- Lý Dật, ta sợ!
Cung Vô Song nói khẽ, nhẹ đến mức như tiếng muỗi bay.
Nói thật, trong lòng Lý Dật cũng sợ hãi, loại tình huống âm trầm kinh khủng này, loại sợ hãi không biết sinh tử này, chỉ cần là một người có tâm tư có tình cảm đều cảm thấy sợ hãi.
- Cung tỷ tỷ, nếu tỷ sợ, ta sẽ kể chuyện cười cho tỷ!
Lý Dật nhớ lại một câu truyện cười của kiếp trước:
- Có ba chú chuột cùng thi nói khoác, chú thứ nhất nói, ta không ăn thuốc diệt chuột một ngày, ta sẽ đau bụng. Chú thứ hai chỉ nói, ta không giẫm bẫy chuột một ngày, ta sẽ ngứa ngón chân. Lúc này chú chuột thứ ba không chút hoang mang mà chỉ tấm nệm của mình nói, các ngươi nhìn thấy không? Làm bằng da mèo đấy!
Cung Vô Song khẽ mỉm cười, ngược lại thở dài, cười khổ nói:
- Lúc này ngươi còn có thể kể chuyện cười cho ta sao, Lý Dật, ngươi rút cuộc có phải người hay không?
Lý Dật nuốt một ngụm nước bọt, cười khổ nói:
- Ta không phải người, ta là cầm thú!
- Cầm thú, kể chuyện cười tiếp đi!
Lý Dật trầm tư hồi lâu cũng không tìm được câu chuyện cười phù hợp, những câu chuyện cười dâm tục kiếp trước thật ra không ít, nhưng hắn cũng không muốn lộ ra bản tính cầm thú trước mặt mỹ nữ tuyệt sắc như Cung Vô Song, suy nghĩ hồi lâu mới nói:
- Không kể truyện cười nữa, ta hỏi ngươi một vấn đề. Nếu có hai người rơi xuống một cái bẫy, một người té chết một người vẫn còn sống, người đã chết gọi là người chết, vậy người còn sống tên là gì?
- Người sống!
Cung Vô Song không chút nghĩ ngợi trả lời.
- Không đúng, tỷ thử nghĩ xem/1
Dáng vẻ tập trung tư tưởng suy nghĩ của Cung Vô Song khiến trái tim Lý Dật khẽ động, mỹ nữ vẫn là mỹ nữ, ngay cả dáng vẻ cau mày suy nghĩ cũng khiến người ta say mê.
Ầm —— Ầm —— Ầm ——
Khi Lý Dật đang quên hết tất cả để thưởng thức mỹ nữ, trong không gian vẫn mơ hồ xao động, bỗng nhiên truyền đến một chuỗi tiếng nổ lớn. Theo tiếng nổ này, toàn bộ mặt đất đều rung động.
Điện trận bị phá hỏng nửa đường, rốt cuộc đã bắt đầu sụp đổ.
Sụp đổ đầu tiên bắt đầu từ trụ thủy tinh tràn ngập sương mù màu huyết hồng, sương mù thoát ra trong khe hở của trụ thủy tinh càng ngày càng ít, càng ngày càng mỏng manh, khi một đám sương mù huyết hồng bay ra khỏi trụ thủy tinh, trụ thủy tinh tựa hồ mất đi lực sinh mệnh, bắt đầu trở nên ảm đạm, sau đó từ từ co rút lại, không đến một phút đồng hồ đã co rút thành một tinh thể màu đen lớn bằng bàn tay.
- Thứ tốt, tiểu tử, còn không mau đến cướp!
Trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của Xà tôn giả.
Nếu như Xà tôn giả nói là đồ tốt, Lý Dật cũng không nghĩ nhiều, thân hình di chuyển, chạy vội tới nơi trụ thủy tinh trụ biến mất, dùng Đấu Khí nâng viên tinh thể hắc ám, nhét vào trong dung giới của mình, lúc này hắn mới hỏi:
- Đây là vật gì, có tác dụng gì?
- Nếu như không ngoài dự liệu của ta, đây là hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần!
Hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần? Lý Dật khiếp sợ tột đỉnh, ở chỗ này bất ngờ lại chiếm được một hạt giống Đấu Khí của Đấu Thần, phải biết rằng Lý Dật tu luyện Thiên Ma cửu biến, chính là phải thôn phệ cường giả mới có thể tiến giai. Đấu Thần là cường giả cấp bậc như thế nào, thôn phệ một hạt giống Đấu Khí như vậy, có thể khiến thực lực của mình đề cao bao nhiêu? Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng thấy đây là một chuyện chảy máu mũi!
Trong đầu, Xà tôn giả lại lập tức hắt một chậu nước lạnh:
- Chỉ có điều chớ đắc ý, với thực lực của ngươi bây giờ, vẫn không nên mạo hiểm luyện hóa hạt giống Đấu Khí này, ta sợ ngươi không luyện hóa được, ngược lại sẽ bị cắn trả!
Lúc này, toàn bộ không gian trở nên cực kỳ bất ổn, ánh sáng đỏ đậm xung quanh không lập loè như ban đầu nữa mà bắt đầu tới lui xung quanh không theo quy tắc nào hết!
- Tất cả mọi người đến bên cạnh ta, tăng Đấu Khí lên tới cực hạn, bố thành phòng ngự Đấu Khí!
Bắc Trác uy nghiêm quát.
Dưới hiện tượng quỷ dị này, tất cả mọi người hầu như không hề nghĩ ngợi, theo lời Bắc Trác nói, xúm lại thành một vòng tròn, các hệ phòng ngự Đấu Khí thôi phát đến mức tận cùng, một Đấu Tôn, mười Đấu Hoàng, vô số Đấu Vương, những cường giả này đồng thời ngưng tụ Đấu Khí phòng ngự cực hạn, chỉ sợ phóng mắt toàn bộ Đấu Thần Đại lục, đây cũng được xem là sức mạnh lớn nhất trong lịch sử.
Ở bên ngoài đạo phòng ngự này, không gian đã bắt đầu sụp đổ.
<br