Đấu Thần
Chương 425: Minh chủ Du Thần
Đả tự: Sided Lovettt
***
Lý Dật nhìn quanh, bên trong Thiên Thần Thương Minh trang trí rất xa hoa, những đồ vật bài trí xung quanh, đầu nạm vàng trên tường treo những bức họa tao nhã.
Xung quanh đại sảnh Thiên Thần Thương Minh có thể thấy những đại hán khỏe mạnh đứng đó. Lý Dật nhìn ra, những đại hán này đều có thực lực Đấu Giả, ngay cả những người trong hàng hóa thông thường cũng có thực lực Đấu Giả, xem ra Thiên Thần Thương Minh này cũng không phải hoàn toàn kinh doanh.
Trang phục của những đại hán này không giống nhau, những người mặc y phục màu vàng đều là Đấu Giả, những người mặc y phục màu xanh, tuy chỉ có hai ba người, nhưng đều đã đạt được tu vi cấp bậc Đấu Sư.
Đấu Sư, trong Đế quốc Thiên Phong làm hộ vệ trong những đại gia, cũng có được sự đãi ngộ của gia chủ, nhưng Đấu Sư cường giả ở đây, lại chỉ là người trông hàng hóa bậc cao mà thôi.
Thấy vậy, Lý Dật có đánh giá cao hơn về thực lực của Thiên Thần Thương Minh.
Lên tầng thứ hai, tầng hai là một phòng khách rộng trong phòng đặt rất nhiều bàn, những thứ vàng bạc và khoáng thạch thường gặp bày trên bàn.
Trong một phòng lớn chỉ có bốn người phục vụ đang mời chào khách hàng, khách hàng cũng không nhiều, Lý Dật ngắm nhìn một lát, những món đồ này tuy không tồi, nhưng lại là những thứ Lý Dật không cần có.
Hơn nữa, trong phòng lớn này, đều là những nguyên liệu thông thường
Lý Dật chau mày.
Người bán hàng Tiểu Ly nhìn thấy bộ dạng này của Lý Dật, liền cười nói:
- Đại gia chê cười rồi, nơi này chẳng qua là nơi chúng tôi tiếp đãi những khách hàng bình thường đều là những món hàng thông thường Đại gia chắc không để ý, như vậy đi, tôi dẫn Đại gia lên tầng ba, tầng ba là những món hàng cao cấp, tôi nghĩ chắc sẽ có ích cho Đại gia, mời đại gia theo tôi.
- Được rồi, người dẫn ta lên!
Tiểu Ly cũng là một cao thủ buôn bán, có thể nhìn sắc mặt đoán ý nghĩ, Thiên Thần Thương Minh này thật không đơn giản.
Tới tầng ba, có thêm hai người bán hàng bên trong bày những tù thủy tinh, bên trong không ngừng ẩn hiện những lưu quang, hiền nhiên, những chiếc tủ này đã bị phong ấn, nếu có người muốn lấy những món đồ bên trong phải phá giải phong ấn, hoặc đập tan phong ấn cướp đi.
Đương nhiên, Lý Dật có thể đoán được, nếu đập tan phong ấn này, sẽ kinh động đến người của Thiên Thần Thương Minh, lúc này phong ấn lại có tác dụng báo nguy.
Tiểu Ly thấy Lý Dật nhìn tủ thủy tinh, liền cười nói:
- Để đại gia chê cười rồi, tầng ba này chúng tôi bày bán những món đồ quý hiếm, đề tránh những điều không đáng xảy ra, nên đã phong ấn, như vậy mới bảo đảm sự an toàn của hàng hóa. Hàng hóa ở đây khá nhiều, cũng rất đặc biệt, đại gia nếu có thắc mắc gì, cứ hỏi những nhân viên của chúng tôi, họ sẽ tận tình giải thích!
Lý Dật đến Thiên Thần Thương Minh, mục đích quan trọng nhất là mua Hắc Diệu Thach, nghe Tiếu Ly nói xong, Lý Dật đi một vòng quanh những chiếc tủ thủy tinh, dưới sự chú ý của nhiều mỹ nữ, Lý Dật vẫn chưa tìm thấy Hắc Diệu Thạch.
- Ta là chủ quản ở đây, tiên sinh đi một vòng như vậy, vẫn chưa tìm thấy món đồ cần hay sao?
Một mỹ nữ có chút thành thục bước lên hỏi.
- Không có thật!
Thấy cửa hàng lớn nhất mà ThìLương giới thiệu cũng không có thứ mình cần, Lý Dật có chút thất vọng. Vốn nghĩ có thể tìm thấy món đồ mình cần trong Đế quốc Thiên Phong không ngờ, món đồ đầu tiên tìm trong cửa hàng lớn nhất tại Đế Đô là Hắc Diệu Thạch lại không có.
- Đại gia muốn tìm món đồ nào? Rất nhiều món đồ quý hiếm chúng tôi vẫn chưa bày bán đây, mà cất giữ trong tầng cao nhất, nếu đại gia có yêu cầu gì, có thể nói với Tiểu Ly, ta sẽ đi hỏi giúp!
Tiêu Ly đứng một bên quan tâm hỏi.
- Ta muốn mua Hắc Diệu Thạch.
Lý Dật suy nghĩ một lúc, rồi nói.
- Vậy được, đại gia chờ ở đây một lúc, ta đi hỏi!
Nói xong Tiểu Ly đi lên lầu, rất nhanh, lúc đi xuống vẻ mặt Tiểu Ly rất vui mừng.
- Đại gia, chúc mừng, ở đây chúng tôi vừa may có một khối Hắc Diệu Thạch, những món đồ này quá quý hiếm, phải bàn bạc với Minh chủ mới được.
- Ồ, nếu vậy, xin dẫn ta đến gặp Minh chủ!
Lý Dật sảng khoái nói.
- Minh chủ thường ở tầng sáu, đại gia mới theo ta!
Tiểu Ly cười, dẫn Lý Dật đến một căn phòng gõ cửa, rồi cửa phòng được mở ra.
- Ta sẽ lập tức khởi động Truyền tống trận, đại gia đứng vững rồi chứ?
Tiểu Ly cười, đợi cho Lý Dật đứng vững, nàng giơ tay vỗ lên tường, một bạch quang hiện lên, Lý Dật phát hiện mình đã ở nơi khác.
- Đến tầng sáu rồi, đại gia!
Tiểu Ly mở cửa phòng, ra hiệu cho Lý Dật bước vào trong.
1 và tầng sáng qua của
Lý Dật lập tức hiểu, tầng năm và tầng sáu là những phòng cơ mật của Thiên Thần Thương Minh, ngoài những nhân viên nội bộ thông qua cửa Truyền tống trận để đến đây, người ngoài e rằng không thể vào nồi. Hơn nữa, vừa rồi Tiều Ly mò mẫm trên cánh cửa, e rằng cũng có bộ phận quan trọng gì bên trong.
mò mẫn
Rất nhanh, hai người đến trước một cánh cửa, Tiểu Ly gõ cửa.
- Chuyện gì?
Phía trong truyền ra giọng nói lười nhác của một nữ nhân.
Nghe thấy giọng nói của nữ nhân này, trong lòng Lý Dật có cảm giác rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
- Minh chủ, người khách muốn mua Hắc Diệu Thạch đã đến!
Tiều Ly cung kính đáp.
- Biết rồi, để hắn vào, người đi làm việc của ngươi đi!
Trong lúc nữ nhân kia nói, cánh cửa mở ra, một nữ nhân quay lưng về phía Lý Dật, đang cúi đầu viết gì đó.
Cúi đầu về phía trong phòng thi lễ, Tiểu Ly sau khi ra hiệu báo Lý Dật đi vào, nhanh chóng lui ra.
Lý Dật đi vào, cửa phòng tự động đóng lại.
Đợi một lát, nhưng nữ nhân giấu mặt trong sách kia không có ý định nói chuyện với Lý Dật, vì nóng lòng mua Hắc Diệu Thạch, nên hắn chủ động mở miệng.
- Xin hỏiMinh chủ các hạ, chỗ các ngươi có bán Hắc Diệu Thạch không?
Nghe giọng nói Lý Dật, nữ nhân kia ngần ra, lập tức, một trận cười lớn vang lên bên tai Lý Dật:
- Tiểu đệ đệ, thì ra là người muốn mua Hắc Diệu Thạch!
Nữ nhân quay đầu lại, Lý Dật ngẩn người, người vừa mở miệng gọi hắn là “Tiểu đệ đệ, chẳng phải là Hoa Hoàng Dụ Thần đó sao?
- Ồ, thì ra là Thần Thần đại tỷ tỷ!
Lý Dật lập tức phản ứng, khịt khịt mũi, cười lên. Đối với một người có thể giúp hắn có được Phá Thiên Kiếm trong tay như Hoa Hoàng Lý Dật cũng rất tin tưởng. Tuy ấn tượng mà Hoa Hoàng gây cho Lý Dật cũng như tin đồn, vô cùng thần bí, nhưng người có thể khiến hắn có được một trong mười chín Thần Binh Phá Thiên Kiếm, Lý Dật không hề có chút ác ý.
- Chà, ta nói tiểu đệ đệ, gọi ta tỷ tỷ là được rồi, sao phải thêm một chữ “đại”? Tỷ tỷ giá như vậy rồi sao?
Dụ Thần vẫn cười khanh khách.
- Ngươi gọi ta là tiểu đệ đệ, lẽ nào ta cũng bé lắm sao?
Lý Dật cũng cười đáp, lời này vừa nói xong bầu không khí trở nên rất ấm áp.
- Ha ha, trước mặt ta, ngươi đương nhiên là tiểu đệ đệ!
Dụ Thần cảm nhận được bầu không khí này, nên đã dùng một câu nói phá vỡ nó.
- Nói đi, ngươi muốn có Hắc Diệu Thạch rốt cuộc muốn làm gì?
Dụ Thần quay một vòng toát ra cảm giác mê hồn, rồi ngồi vào chỗ ngồi lúc nãy. - Để chế một loại thuốc, giúp ta có thể thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí!
Lý Dật nói dứt khoát. Thiên Ma Cửu Biến, Phá Thiên Kiếm của hắn, Thần Thần đều đã biết, vậy việc hắn tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp cũng không cần giấu vị Hoa Hoàng này.
- Quy Thiên Lôi Pháp, một công pháp không tồi. Nhưng ta nói tiểu đệ đệ, nếu như người đã tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, hà tất phí công sức tu luyện loại Công pháp này? Những thứ mô phỏng dù tốt đến đâu, cũng chỉ là mô phỏng mà thôi!
Hoa Hoàng sờ mũi, nháy mắt nói.
- Là như vậy...
Nghe Thần Thần nói vậy, Lý Dật nói ra nguyên nhân ban đầu tại sao phải tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp, nghe Lý Dật nói, gương mặt Thần Thần mới ôn hòa lại.
- Thì ra tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp cũng là tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, muốn luyện thành Thiên Ma Cửu Biển, phải tu luyện chín loại đấu khí khác nhau, xem ra Thiên Ma Cửu Biến này cũng thật huyền ảo!
Dụ Thần cười nói.
- Nếu tỷ tỷ muốn học, ta sẽ truyền Thiên Ma Cửu Biến cho tỷ!
Thấy Thần Thần có vẻ ngưỡng mộ Thiên Ma Cửu Biến, Lý Dật liền hỏi thăm dò.
- Đừng, đừng loại Công pháp này tuy rất tốt, nhưng lại không thích hợp cho ta học, ngươi đừng lấy ra hại ta!
Nghe Lý Dật nói, tiếng cười của Hoa Hoàng càng vang dội, trong lời nói, ngữ khí của Hoa Hoàng càng dịu dàng.
- Vậy tỷ tỷ có thể bán Hắc Diệu Thạch cho ta không?
Lý Dật cười hỏi.
- Có thể, giá thấp nhất, bốn trăm vạn kim tệ!
Dụ Thần trả lời thẳng thắn lạ lùng.
- Tỷ tỷ, nhiều như vậy sao? Có thể ít hơn một chút không?
Lý Dật bị giá mà Dụ Thần đưa ra dọa chết.
- Hừ, đã là giá thấp nhất rồi. Tiểu đệ đệ, người phải tin tỷ tỷ, nếu không phải do quy tắc, tỷ tỷ chẳng phải đã tặng luôn cho đệ đệ rồi sao. Ngươi không nghĩ xem, Phá Thiên Kiếm ta còn tặng người, lẽ nào còn tiếc với ngươi bốn trăm vạn kim tệ?
Thấy bộ dạng Lý Dật, Dụ Thần liền nghĩ đến việc trong tay Lý Dật không có đủ tiền.
Tiền, trên người Lý Dật bây giờ có đủ. Trong buổi bán đấu giá ở Vân Gian Thành, Lý Dật đã kiếm được hơn năm trăm vạn kim tệ, lại thêm số tiến có được trong huyết động của anh em Vân Lôi Báo, trên người Lý Dật bây giờ cũng đã có khoảng bảy trăm vạn kim tệ. Bảy trăm vạn kim tệ, một gia đình hạng trung trong Đế quốc Thiên Phong gộp lại, cũng không được nhiều tiền như Lý Dật.
Nhưng Dụ Thần vừa mở miệng đã hét giá bốn trăm vạn kim tệ, đã khiến Lý Dật rất đau
lòng.
- Nếu ngươi không có tiền, tỷ tỷ cho ngươi mượn được không?
Dụ Thần nhìn bộ dạng Lý Dật, giảo hoạt hỏi.
- Được thì được, chỉ sợ đến lúc đó không có tiền trả!
Lý Dật giơ tay sờ đầu, áy náy đáp.
- Không có tiền trả cũng được, nhưng mà...
Nói đến đây thần sắc Thần Thần đột nhiên khẽ động.
Bộ dạng Dụ Thần cũng khiến Lý Dật có cảm giác lo lắng, lời nói tiếp theo của Hoa Hoàng, có lẽ sẽ khiến hắn suy nghĩ.
- Ừ, chỉ cần người đồng ý, sau này làm theo đúng ba việc ta bảo, ta sẽ cho ngươi mượn bốn trăm vạn, người thấy thế nào?
Dụ Thần cuối cùng cũng nói yêu cầu của mình ra.
- Năng lực của Hoa Hoàng tỷ tỷ, chắc không cần ta giúp làm việc gì chứ?
Nhìn Dụ Thần, Lý Dật dường như muốn tìm kiếm điều gì từ ánh mắt Dụ Thần.
- Ai biết được, không chừng sau này có những việc chỉ có người mới làm được, mà những việc ta không thể làm được, người khác làm cũng không dễ dàng
Nhìn thẳng Lý Dật, đôi mắt mê người của Dụ Thần đang hiện ra trước mặt Lý Dật, trong đôi mắt như nước hồ ấy, Lý Dật không hề nhìn thấy điềm gì khác thường.
- Tỷ tỷ, ta thấy, hay thôi đi vậy, nếu lỡ có một ngày người đưa ra một việc ta không thể làm được, chẳng phải ta thiệt thòi rồi sao?
Lý Dật thở dài.
- Hừ, thấy bộ dạng nhát chết của ngươi, không làm theo được ba việc tỷ tỷ yêu cầu sao? Không muốn như vậy, Hắc Diệu Thạch này, tỷ tỷ cũng không bán nữa!
Như tức giận với Lý Dật, Dụ Thần quay người, lại cúi đầu viết gì đó.
***
Lý Dật nhìn quanh, bên trong Thiên Thần Thương Minh trang trí rất xa hoa, những đồ vật bài trí xung quanh, đầu nạm vàng trên tường treo những bức họa tao nhã.
Xung quanh đại sảnh Thiên Thần Thương Minh có thể thấy những đại hán khỏe mạnh đứng đó. Lý Dật nhìn ra, những đại hán này đều có thực lực Đấu Giả, ngay cả những người trong hàng hóa thông thường cũng có thực lực Đấu Giả, xem ra Thiên Thần Thương Minh này cũng không phải hoàn toàn kinh doanh.
Trang phục của những đại hán này không giống nhau, những người mặc y phục màu vàng đều là Đấu Giả, những người mặc y phục màu xanh, tuy chỉ có hai ba người, nhưng đều đã đạt được tu vi cấp bậc Đấu Sư.
Đấu Sư, trong Đế quốc Thiên Phong làm hộ vệ trong những đại gia, cũng có được sự đãi ngộ của gia chủ, nhưng Đấu Sư cường giả ở đây, lại chỉ là người trông hàng hóa bậc cao mà thôi.
Thấy vậy, Lý Dật có đánh giá cao hơn về thực lực của Thiên Thần Thương Minh.
Lên tầng thứ hai, tầng hai là một phòng khách rộng trong phòng đặt rất nhiều bàn, những thứ vàng bạc và khoáng thạch thường gặp bày trên bàn.
Trong một phòng lớn chỉ có bốn người phục vụ đang mời chào khách hàng, khách hàng cũng không nhiều, Lý Dật ngắm nhìn một lát, những món đồ này tuy không tồi, nhưng lại là những thứ Lý Dật không cần có.
Hơn nữa, trong phòng lớn này, đều là những nguyên liệu thông thường
Lý Dật chau mày.
Người bán hàng Tiểu Ly nhìn thấy bộ dạng này của Lý Dật, liền cười nói:
- Đại gia chê cười rồi, nơi này chẳng qua là nơi chúng tôi tiếp đãi những khách hàng bình thường đều là những món hàng thông thường Đại gia chắc không để ý, như vậy đi, tôi dẫn Đại gia lên tầng ba, tầng ba là những món hàng cao cấp, tôi nghĩ chắc sẽ có ích cho Đại gia, mời đại gia theo tôi.
- Được rồi, người dẫn ta lên!
Tiểu Ly cũng là một cao thủ buôn bán, có thể nhìn sắc mặt đoán ý nghĩ, Thiên Thần Thương Minh này thật không đơn giản.
Tới tầng ba, có thêm hai người bán hàng bên trong bày những tù thủy tinh, bên trong không ngừng ẩn hiện những lưu quang, hiền nhiên, những chiếc tủ này đã bị phong ấn, nếu có người muốn lấy những món đồ bên trong phải phá giải phong ấn, hoặc đập tan phong ấn cướp đi.
Đương nhiên, Lý Dật có thể đoán được, nếu đập tan phong ấn này, sẽ kinh động đến người của Thiên Thần Thương Minh, lúc này phong ấn lại có tác dụng báo nguy.
Tiểu Ly thấy Lý Dật nhìn tủ thủy tinh, liền cười nói:
- Để đại gia chê cười rồi, tầng ba này chúng tôi bày bán những món đồ quý hiếm, đề tránh những điều không đáng xảy ra, nên đã phong ấn, như vậy mới bảo đảm sự an toàn của hàng hóa. Hàng hóa ở đây khá nhiều, cũng rất đặc biệt, đại gia nếu có thắc mắc gì, cứ hỏi những nhân viên của chúng tôi, họ sẽ tận tình giải thích!
Lý Dật đến Thiên Thần Thương Minh, mục đích quan trọng nhất là mua Hắc Diệu Thach, nghe Tiếu Ly nói xong, Lý Dật đi một vòng quanh những chiếc tủ thủy tinh, dưới sự chú ý của nhiều mỹ nữ, Lý Dật vẫn chưa tìm thấy Hắc Diệu Thạch.
- Ta là chủ quản ở đây, tiên sinh đi một vòng như vậy, vẫn chưa tìm thấy món đồ cần hay sao?
Một mỹ nữ có chút thành thục bước lên hỏi.
- Không có thật!
Thấy cửa hàng lớn nhất mà ThìLương giới thiệu cũng không có thứ mình cần, Lý Dật có chút thất vọng. Vốn nghĩ có thể tìm thấy món đồ mình cần trong Đế quốc Thiên Phong không ngờ, món đồ đầu tiên tìm trong cửa hàng lớn nhất tại Đế Đô là Hắc Diệu Thạch lại không có.
- Đại gia muốn tìm món đồ nào? Rất nhiều món đồ quý hiếm chúng tôi vẫn chưa bày bán đây, mà cất giữ trong tầng cao nhất, nếu đại gia có yêu cầu gì, có thể nói với Tiểu Ly, ta sẽ đi hỏi giúp!
Tiêu Ly đứng một bên quan tâm hỏi.
- Ta muốn mua Hắc Diệu Thạch.
Lý Dật suy nghĩ một lúc, rồi nói.
- Vậy được, đại gia chờ ở đây một lúc, ta đi hỏi!
Nói xong Tiểu Ly đi lên lầu, rất nhanh, lúc đi xuống vẻ mặt Tiểu Ly rất vui mừng.
- Đại gia, chúc mừng, ở đây chúng tôi vừa may có một khối Hắc Diệu Thạch, những món đồ này quá quý hiếm, phải bàn bạc với Minh chủ mới được.
- Ồ, nếu vậy, xin dẫn ta đến gặp Minh chủ!
Lý Dật sảng khoái nói.
- Minh chủ thường ở tầng sáu, đại gia mới theo ta!
Tiểu Ly cười, dẫn Lý Dật đến một căn phòng gõ cửa, rồi cửa phòng được mở ra.
- Ta sẽ lập tức khởi động Truyền tống trận, đại gia đứng vững rồi chứ?
Tiểu Ly cười, đợi cho Lý Dật đứng vững, nàng giơ tay vỗ lên tường, một bạch quang hiện lên, Lý Dật phát hiện mình đã ở nơi khác.
- Đến tầng sáu rồi, đại gia!
Tiểu Ly mở cửa phòng, ra hiệu cho Lý Dật bước vào trong.
1 và tầng sáng qua của
Lý Dật lập tức hiểu, tầng năm và tầng sáu là những phòng cơ mật của Thiên Thần Thương Minh, ngoài những nhân viên nội bộ thông qua cửa Truyền tống trận để đến đây, người ngoài e rằng không thể vào nồi. Hơn nữa, vừa rồi Tiều Ly mò mẫm trên cánh cửa, e rằng cũng có bộ phận quan trọng gì bên trong.
mò mẫn
Rất nhanh, hai người đến trước một cánh cửa, Tiểu Ly gõ cửa.
- Chuyện gì?
Phía trong truyền ra giọng nói lười nhác của một nữ nhân.
Nghe thấy giọng nói của nữ nhân này, trong lòng Lý Dật có cảm giác rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
- Minh chủ, người khách muốn mua Hắc Diệu Thạch đã đến!
Tiều Ly cung kính đáp.
- Biết rồi, để hắn vào, người đi làm việc của ngươi đi!
Trong lúc nữ nhân kia nói, cánh cửa mở ra, một nữ nhân quay lưng về phía Lý Dật, đang cúi đầu viết gì đó.
Cúi đầu về phía trong phòng thi lễ, Tiểu Ly sau khi ra hiệu báo Lý Dật đi vào, nhanh chóng lui ra.
Lý Dật đi vào, cửa phòng tự động đóng lại.
Đợi một lát, nhưng nữ nhân giấu mặt trong sách kia không có ý định nói chuyện với Lý Dật, vì nóng lòng mua Hắc Diệu Thạch, nên hắn chủ động mở miệng.
- Xin hỏiMinh chủ các hạ, chỗ các ngươi có bán Hắc Diệu Thạch không?
Nghe giọng nói Lý Dật, nữ nhân kia ngần ra, lập tức, một trận cười lớn vang lên bên tai Lý Dật:
- Tiểu đệ đệ, thì ra là người muốn mua Hắc Diệu Thạch!
Nữ nhân quay đầu lại, Lý Dật ngẩn người, người vừa mở miệng gọi hắn là “Tiểu đệ đệ, chẳng phải là Hoa Hoàng Dụ Thần đó sao?
- Ồ, thì ra là Thần Thần đại tỷ tỷ!
Lý Dật lập tức phản ứng, khịt khịt mũi, cười lên. Đối với một người có thể giúp hắn có được Phá Thiên Kiếm trong tay như Hoa Hoàng Lý Dật cũng rất tin tưởng. Tuy ấn tượng mà Hoa Hoàng gây cho Lý Dật cũng như tin đồn, vô cùng thần bí, nhưng người có thể khiến hắn có được một trong mười chín Thần Binh Phá Thiên Kiếm, Lý Dật không hề có chút ác ý.
- Chà, ta nói tiểu đệ đệ, gọi ta tỷ tỷ là được rồi, sao phải thêm một chữ “đại”? Tỷ tỷ giá như vậy rồi sao?
Dụ Thần vẫn cười khanh khách.
- Ngươi gọi ta là tiểu đệ đệ, lẽ nào ta cũng bé lắm sao?
Lý Dật cũng cười đáp, lời này vừa nói xong bầu không khí trở nên rất ấm áp.
- Ha ha, trước mặt ta, ngươi đương nhiên là tiểu đệ đệ!
Dụ Thần cảm nhận được bầu không khí này, nên đã dùng một câu nói phá vỡ nó.
- Nói đi, ngươi muốn có Hắc Diệu Thạch rốt cuộc muốn làm gì?
Dụ Thần quay một vòng toát ra cảm giác mê hồn, rồi ngồi vào chỗ ngồi lúc nãy. - Để chế một loại thuốc, giúp ta có thể thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí!
Lý Dật nói dứt khoát. Thiên Ma Cửu Biến, Phá Thiên Kiếm của hắn, Thần Thần đều đã biết, vậy việc hắn tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp cũng không cần giấu vị Hoa Hoàng này.
- Quy Thiên Lôi Pháp, một công pháp không tồi. Nhưng ta nói tiểu đệ đệ, nếu như người đã tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, hà tất phí công sức tu luyện loại Công pháp này? Những thứ mô phỏng dù tốt đến đâu, cũng chỉ là mô phỏng mà thôi!
Hoa Hoàng sờ mũi, nháy mắt nói.
- Là như vậy...
Nghe Thần Thần nói vậy, Lý Dật nói ra nguyên nhân ban đầu tại sao phải tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp, nghe Lý Dật nói, gương mặt Thần Thần mới ôn hòa lại.
- Thì ra tu luyện Quy Thiên Lôi Pháp cũng là tu luyện Thiên Ma Cửu Biến, muốn luyện thành Thiên Ma Cửu Biển, phải tu luyện chín loại đấu khí khác nhau, xem ra Thiên Ma Cửu Biến này cũng thật huyền ảo!
Dụ Thần cười nói.
- Nếu tỷ tỷ muốn học, ta sẽ truyền Thiên Ma Cửu Biến cho tỷ!
Thấy Thần Thần có vẻ ngưỡng mộ Thiên Ma Cửu Biến, Lý Dật liền hỏi thăm dò.
- Đừng, đừng loại Công pháp này tuy rất tốt, nhưng lại không thích hợp cho ta học, ngươi đừng lấy ra hại ta!
Nghe Lý Dật nói, tiếng cười của Hoa Hoàng càng vang dội, trong lời nói, ngữ khí của Hoa Hoàng càng dịu dàng.
- Vậy tỷ tỷ có thể bán Hắc Diệu Thạch cho ta không?
Lý Dật cười hỏi.
- Có thể, giá thấp nhất, bốn trăm vạn kim tệ!
Dụ Thần trả lời thẳng thắn lạ lùng.
- Tỷ tỷ, nhiều như vậy sao? Có thể ít hơn một chút không?
Lý Dật bị giá mà Dụ Thần đưa ra dọa chết.
- Hừ, đã là giá thấp nhất rồi. Tiểu đệ đệ, người phải tin tỷ tỷ, nếu không phải do quy tắc, tỷ tỷ chẳng phải đã tặng luôn cho đệ đệ rồi sao. Ngươi không nghĩ xem, Phá Thiên Kiếm ta còn tặng người, lẽ nào còn tiếc với ngươi bốn trăm vạn kim tệ?
Thấy bộ dạng Lý Dật, Dụ Thần liền nghĩ đến việc trong tay Lý Dật không có đủ tiền.
Tiền, trên người Lý Dật bây giờ có đủ. Trong buổi bán đấu giá ở Vân Gian Thành, Lý Dật đã kiếm được hơn năm trăm vạn kim tệ, lại thêm số tiến có được trong huyết động của anh em Vân Lôi Báo, trên người Lý Dật bây giờ cũng đã có khoảng bảy trăm vạn kim tệ. Bảy trăm vạn kim tệ, một gia đình hạng trung trong Đế quốc Thiên Phong gộp lại, cũng không được nhiều tiền như Lý Dật.
Nhưng Dụ Thần vừa mở miệng đã hét giá bốn trăm vạn kim tệ, đã khiến Lý Dật rất đau
lòng.
- Nếu ngươi không có tiền, tỷ tỷ cho ngươi mượn được không?
Dụ Thần nhìn bộ dạng Lý Dật, giảo hoạt hỏi.
- Được thì được, chỉ sợ đến lúc đó không có tiền trả!
Lý Dật giơ tay sờ đầu, áy náy đáp.
- Không có tiền trả cũng được, nhưng mà...
Nói đến đây thần sắc Thần Thần đột nhiên khẽ động.
Bộ dạng Dụ Thần cũng khiến Lý Dật có cảm giác lo lắng, lời nói tiếp theo của Hoa Hoàng, có lẽ sẽ khiến hắn suy nghĩ.
- Ừ, chỉ cần người đồng ý, sau này làm theo đúng ba việc ta bảo, ta sẽ cho ngươi mượn bốn trăm vạn, người thấy thế nào?
Dụ Thần cuối cùng cũng nói yêu cầu của mình ra.
- Năng lực của Hoa Hoàng tỷ tỷ, chắc không cần ta giúp làm việc gì chứ?
Nhìn Dụ Thần, Lý Dật dường như muốn tìm kiếm điều gì từ ánh mắt Dụ Thần.
- Ai biết được, không chừng sau này có những việc chỉ có người mới làm được, mà những việc ta không thể làm được, người khác làm cũng không dễ dàng
Nhìn thẳng Lý Dật, đôi mắt mê người của Dụ Thần đang hiện ra trước mặt Lý Dật, trong đôi mắt như nước hồ ấy, Lý Dật không hề nhìn thấy điềm gì khác thường.
- Tỷ tỷ, ta thấy, hay thôi đi vậy, nếu lỡ có một ngày người đưa ra một việc ta không thể làm được, chẳng phải ta thiệt thòi rồi sao?
Lý Dật thở dài.
- Hừ, thấy bộ dạng nhát chết của ngươi, không làm theo được ba việc tỷ tỷ yêu cầu sao? Không muốn như vậy, Hắc Diệu Thạch này, tỷ tỷ cũng không bán nữa!
Như tức giận với Lý Dật, Dụ Thần quay người, lại cúi đầu viết gì đó.