Đấu Thần
Chương 395: Nạp Gia Sơn Mạch Long Giác Sơn
Đả tự: Sided Lovettt
***
Trong phòng Văn Trác ngồi trên ghế, nhìn vào chiếc ghế Lý Dật vừa rồi đã ngồi, ý vị trong mắt cô quái vô cùng, lát sau hắn mới thở nhẹ một hơi, rồi tự giễu nói:
- Không ngờ trong Vân Gian Thành, lại có người không nề mặt Vân Gia như vậy...
- Thế nào, không thể điều tra được lại lịch của Hồng Dịch kia sao?
Lúc Vân Trác lầm bầm, một thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Vân Trác quay đầu nhìn, chỉ thấy một người trung niên vẻ mặt tái nhợt đã ngồi lên chiếc ghế bên cạnh hắn.
- Thấy nam nhân này, Vân Trác rất vui vẻ, hắn đứng nhanh dậy, cúi người, nói:
- Cát Cung Phụng... Tạm thời ta chưa thể điều tra ra lại lịch người này, người này ẩn dấu quá kỹ, hơn nữa hành sự lại không để lại đầu mối gì... Nhưng theo lý mà nói, có thể mang ra hai Quyên trục cấp cao như vậy, còn có binh khí cấp chín, những thứ hắn muốn lại là những thứ cao cấp như vậy, ta nghĩ thân thể người này không đơn giản... Nhưng nhân vật như vậy lại không có danh tiếng gì trong Đế quốc Thiên Phong, dường như hiện ra từ không trung vậy, như vậy chỉ có hai khả năng thứ nhất, người này là cường giả từ nơi khác đến, thứ hai, người này trước nay tiêm tu, bây giờ mới xuất hiện... Theo ta, ta nghiêng về suy đoán thứ hai, hơn nữa lại lịch sử môn của hắn, có thể là một tông phái ấn tu, lánh sự đời! Vì những gia tộc và thế lực thông thường, tuyệt đối không thể có những món đồ như vậy!
- Vậy sao?
Cát Hoa nhíu mày, thanh âm cỗ quái vẫn nhàn nhạt vang lên:
- Sai người đi theo hắn... Một người có thể có những món đồ như vậy, thân thế chắc chắn bất phàm, chúng ta phải tìm cách lôi kéo hắn về phía Hoàng Thất, dù không thể lôi kéo, cũng phải giữ quan hệ tốt với hắn, dù sao, không ai biết thực lực người này rốt cuộc lợi hại thể nào, kết thêm một người bạn cũng không tồi! Nhưng mà... Nếu người này vẫn không đồng ý, phải tìm cách loại trừ hắn, bây giờ những việc xảy ra ở Vân Gian Thành mẫn cảm vô cùng, không thể để xảy ra sai sót gì!
- Vâng!
Vân Trác biến sắc, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời.
- Tốt, ngươi đích thân đi giải quyết việc này đi, ta còn phải đi xem những người phía Bắc Đầu Tông và Đấu Thần Điện. Hừ, một tên Lý Dật lại khiến Tam Tôn Thế Lực chúng ta quay như chong chóng nếu không phải đích thân Nữ Hoàng hạ lệnh, phải giữ lại tên Lý Dật này,
hừ...
Đứng lên, Cát Hoa dường như phát hiện mình đã lỡ lời, vội vàng im lặng, hơi bĩu môi, bước nhanh ra ngoài.
Vân Trác nhanh chóng gật đầu, đợi cho thân hình Cát Hoa hoàn toàn biến mất, hắn mới chau mày, lầm bầm:
- Hoàng Thất lại nhất định muốn giữ Lý Dật lại, hắn lại là người của Đấu Thần Điện, cũng chính là nói, trong Tam Tôn Thể Lực, chỉ có Bắc Đầu Tông muốn đối đầu với hắn? Nhưng tình hình lúc này, lại không ồn... Lẽ nào, trên người hắn có con bài tây nào có thể khiến một người bình thường trong nháy mắt có thể trở thành Đấu Hoàng? Truyền thuyết này, là thật sao? Như vậy, nếu Vân Trác ta có được vật đó...
Nói đến đây, Vân Trác đã nhanh chóng ngậm miệng, cần thận quan sát xung quanh một vòng mới nhanh chóng rời đi...
o0o
Ra khỏi Đấu giá trường Lý Dật còn hăng hái đi một vòng quanh sân hội chợ.
Nhưng lần này vận may Lý Dật không tốt, không gặp được vật gì quý hiếm. Nhưng cũng không có gì kỳ quái, những việc chiếm lợi lớn như vậy, không phải lúc nào cũng có thể nhờ vận khí mà gặp được.
Trong hội chợ, Lý Dật cũng không nhìn thấy món đồ gì hắn thích, binh khí có mang huyết sát chi khí trước đây hắn rất có hứng thú, lúc này đối với hắn cũng không hề có ý nghĩa gì nữa.
Vì vậy sau khi dạo một vòng Lý Dật mới rời đi.
- Tình huống này không ồn, dường như có người đang đi theo chúng ta, nhưng lại không thể xác định người này thuộc thể lực nào!
Lúc Lý Dật rời khỏi hội chợ, giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi vang lên trong đầu hắn.
Bước chân Lý Dật không hề dừng lại, trong lòng hắn cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói:
- Chuyện này đã nằm trong dự liệu... Đừng nói ta đã mua cả Phá Thiên Thăng Long Đan, dù ta chỉ mua Tứ giai ma hạch, e rằng lúc này cũng có nhiều người bám theo ta rồi!
- Vậy ngươi có tính toán gì không? Đi nhanh một chút, rồi rời khỏi đây?
Hồng Thiên Thánh Giả thản nhiên nói.
- Vốn dĩ cũng định như vậy... Nhưng bây giờ đã có được tư liệu về Long Tu Thảo, lại không nỡ đi như vậy... Nói ra, tư liệu này tiền bối cũng đã xem, ngươi có cách nghĩ gì không? Có phải có người cố ý bố trí cái bẫy này không?
Lý Dật suy nghĩ một lát, thấp giọng nói.
- Có lẽ không phải đầu... Ta xem một chút, khung cảnh tư liệu này miêu tả cũng giống với nơi Long Tu Thảo có khả năng xuất hiện, hơn nữa ta nghĩ, ngoài Đấu giá hội có lẽ không ai biết được, ngươi chính là người đã bán công pháp Chu Tước Cao cấp... Vì vậy, dù có người muốn âm mưu gì, nhất thời có thể lấy được một bản tư liệu như vậy, cũng không dễ dàng gì... Vì vậy, tỷ lệ bố trínày không cao, chỉ có thể nói, cực kỳ thấp!
Hông Thiên Thánh Gia chân chờ chốc lát, rồi đáp.
- Nếu nói vậy, tạm thời chúng ta không cần quan tâm những việc khác, chỉ cần có được Long Tu Thảo, tiền bối có thể khôi phục thực lực, chúng ta hành sự cũng không lo lắng nhiều nữa... Dù là giăng bẫy, chỉ cần nơi này thật sự có Long Tu Thảo, cái bẫy này, có lẽ chúng ta cũng nên thử xem sao.
Lý Dật trầm giọng nói.
- Được rồi, vậy cắt đuôi những người phía sau đi, sau đó, chúng ta tìm cách ra khỏi thành này, việc này đương nhiên càng nhanh càng tốt, không thể để cho bọn họ có cơ hội phản ứng...
Hồng Thiên Thánh Giả thấp giọng.
- Đương nhiên!
)
Lý Dật lên tiếng khóe miệng chợt hiện lên một nụ cười nhạt, rồi bước nhanh mấy bước, đã nhanh chóng lủi vào một con hẻm..
Sau khi Lý Dật chui vào một con hẻm, lát sau trong nhóm người đó chợt tiến lên hai ba người, đương nhiên Lý Dật đột nhiên thay đổi tốc độ khiến bọn họ mất mục tiêu, mấy người sau khi bàn bạc vài câu cũng nhanh chóng tản đi, quả nhiên một người trong số họ tiên về phía con hẻm Lý Dật vừa chui vào.
- Aiphái người đến đây?
Lần này sau khi đi vào con hẻm không bao lâu, Lý Dật đã lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn, lập tức, đấu khí trên tay phải tràn ra, chậm rãi điểm vào sau lưng hắn.
- Điều này, vị các hạ này... Người có phải có hiệu lâm gì không?
Người nọ mồ hôi lạnh toát ra, lát sau mới run rẩy thấp giọng nói.
- Thôi đi, dù sao ai phái người đến đây cũng giống nhau thôi, cơ bản không có gì quan trọng...
Lý Dật cười lạnh, rồixoay tay, một quyền đánh vào sau lưng người nọ, rồi bước đi...
Còn những cái đuôi theo sau Lý Dật, tự nhiên biến mất từ đó...
o0o
Trong rừng rậm có chút âm u, một thân ảnh hắc sắc nhanh chóng phóng qua, thân hình hắn mỗi lần dừng lại trên ngọn cây đều nhanh chóng lao nhanh về phía trước, khiến toàn bộ khu rừng chỉ còn lại một tàn ảnh nhàn nhạt.
Nơi này, là biên giới của Nạp Gia Sơn Mạch, tuy cách trung tâm của dãy núi không xa, nhưng cũng không gần.
Thông thường những nơi như vậy, có thể nói là thế giới của ma thú. Nhưng do nơi này không có các dãy núi sâu, vì vậy các ma thú xuất hiện ở đây cũng có đẳng cấp không cao.
Những nơi như vậy, cơ bản Tam giai ma thú đã có thể chiêm núi làm vương rồi! Còn Nhất, Nhị giai ma thú thường phải sống thành bầy đàn!
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lý Dật dưới tình huống này còn dám quang minh chính đại đi qua đây, bởi vì khí thế cường hãn cấp bậc Đấu Sư trên người hắn nếu phát huy
hết, đã khiến không ít ma thú không dám lại gần.
Không giống với nhân loại, các chủng loại ma thú, ngoài những loài đã có trí óc nhân loại, các ma thú còn lại chỉ hành động theo bản năng, vì vậy, đối với khí tức cường hãn của Lý Dật, những ma thú này cảm ứng được, tự nhiên rất thông minh đều lánh đi.
Với tốc độ như vậy, sau khi rời khỏi Vân Gian Thành, đi trong dãy núi này gần ba ngày, Lý Dật mới dừng lại.
- Có lẽ cũng không xa nữa...
Trong lòng lầm bầm một tiếng, chân phải Lý Dật bước mạnh, thân hình bay đến một nơi rậm rạp khoanh chân ngồi xuống rồi móc một ngọc giản từ trong Dung Giới ra, cẩn thận đánh giá.
Ngọc giản này đương nhiên là cái ngọc giản vừa rồi Vân Trác đã đưa đến, bên trong có một địa đồ khá rõ ràng theo con đường được vẽ bên trong địa đồ, vậy nơi Lý Dật đang dùng chân, cách không xa nơi đó nữa.
- Theo tư liệu, nơi đó thuộc vùng biên trung bộ Nạp Gia Sơn Mạch... Còn gọi là Long Giác Sơn. Long Giác Sơm có một loại sinh vật thuộc Long hệ Liệt Diễm Long Mãng... Nghe nói Liệt Diễm Long Mãng có huyết mạch Long tộc Viễn cổ trong cơ thể, như vậy trong huyệt động của nó, khả năng có Long Tu Thảo là rất lớn...
Thân hình Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi hiện ra từ Dung Giới, nhìn quanh một vòng mới thấp giọng nói.
- Liệt Diễm Long Mãng sao?
Lý Dật chau mày, suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp:
- Thứ này tiền bối hiểu được bao nhiêu?
- Liệt Diễm Long Mãng có lẽ là ma thú Xà hệ, nhưng vì trong cơ thể có huyết mạch Long tộc Viễn cổ, miễn cưỡng có thể gọi là ma thú Long hệ... Nghe nói, Liệt Diêm Long Mãng rất hiếm gặp, hơn nữa cấp bậc bên trong ma thú Long hệ lại rất thấp, nhưng trong ma thú Xà hệ lại như một Vương gia... Vì vậy, Liệt Diễm Long Mãng còn có một tên khác, gọi là Vương gia Long Mãng nếu cơ duyên đến, đột phá Ngũ giai, tiến nhập Lục giai, dường như cũng không khó. Nhưng mà, địa bàn của Liệt Diễm Long Mãng lại ở phạm vi bên ngoài trung bộ Nạp Gia Sơn Mạch, vậy chắc chắn thực lực của nó chỉ có Tứ giai... Nếu có Ngũ giai, theo tập tính của ma thú, sao có thể tiếp tục ở lại nơi này? Có lẽ sớm đã đến vùng bên trong núi để tranh giành địa bàn...
Hồng Thiên Thánh Giả suy nghĩ một lát, rồi phân tích.
- Ma thú Tứ giai sao? Xem ra chúng ta muốn có được Long Tu Thảo cũng không dễ dàng
gì...
Thở nhẹ một hơi, Lý Dật nhìn xung quanh, rồi dừng lại ở một chỗ cách đó không xa:
- Nếu ta đoán không lầm, nơi này có lẽ còn được gọi là Long Giác Sơn?
Lý Dật nhìn qua, liền thấy cách chỗ hắn đang nấp khoảng mười dặm, có một ngọn núi trải dài theo một dòng nước vô tận, giống như một vết nứt trên mặt đất dài vậy.
Mà trong dãy núi này, mơ hồ phát ra những khí tức hung hãn khiến diện tích quanh đó vài dặm đều không có ma thú nào tồn tại.
Nhìn thấy nơi này, Lý Dật bĩu môi thản nhiên nói:
- Nơi này nguy hiểm như vậy, e rằng Đấu Vương cường giả cũng không dám tùy tiện đi vào? Cũng không biết người đã bán tư liệu cho ta hôm đó phát bệnh gì, lại có thể có được tư liệu này. Nhìn sự tỉ mỉ trong tư liệu của hắn, chắc chắn hắn đã đi đến chỗ Long Giác Sơn này rồi!
Hồng Thiên Thánh Giả cười cười, nói:
- Liệt Diễm Long Mãng có huyết mạch Long tộc Viễn cổ, thông thường thời kỳ Tứ giai thường có thần trí không thua gì nhân loại, cònxà tính tham lam hung tàn, người thường tiếp cận với nó sẽ chết không toàn thây! Xem ra người có được tư liệu này, chắc chắn có vài phần bản lĩnh... Nhưng nói ra, tiểu tử, Liệt Diễm Long Mãng này dựa vào bản lĩnh của ngươi, dù có nâng lên thực lực cấp bậc Đấu Vương, cũng không nhất định có thể vượt qua được... Ngươi thật sự muốn đi vào sao?
Lý Dật bĩu môi, nói:
- Nếu đã đến nơi này, lẽ nào chúng ta còn quay trở về sao? Liệt Diễm Long Mãng nếu hiểu biết, thì không có gì, còn nếu không hiểu biết, lẽ nào những thủ đoạn của ta, chỉ bày ra cho người khác xem thôi sao?
***
Trong phòng Văn Trác ngồi trên ghế, nhìn vào chiếc ghế Lý Dật vừa rồi đã ngồi, ý vị trong mắt cô quái vô cùng, lát sau hắn mới thở nhẹ một hơi, rồi tự giễu nói:
- Không ngờ trong Vân Gian Thành, lại có người không nề mặt Vân Gia như vậy...
- Thế nào, không thể điều tra được lại lịch của Hồng Dịch kia sao?
Lúc Vân Trác lầm bầm, một thanh âm nhàn nhạt vang lên.
Vân Trác quay đầu nhìn, chỉ thấy một người trung niên vẻ mặt tái nhợt đã ngồi lên chiếc ghế bên cạnh hắn.
- Thấy nam nhân này, Vân Trác rất vui vẻ, hắn đứng nhanh dậy, cúi người, nói:
- Cát Cung Phụng... Tạm thời ta chưa thể điều tra ra lại lịch người này, người này ẩn dấu quá kỹ, hơn nữa hành sự lại không để lại đầu mối gì... Nhưng theo lý mà nói, có thể mang ra hai Quyên trục cấp cao như vậy, còn có binh khí cấp chín, những thứ hắn muốn lại là những thứ cao cấp như vậy, ta nghĩ thân thể người này không đơn giản... Nhưng nhân vật như vậy lại không có danh tiếng gì trong Đế quốc Thiên Phong, dường như hiện ra từ không trung vậy, như vậy chỉ có hai khả năng thứ nhất, người này là cường giả từ nơi khác đến, thứ hai, người này trước nay tiêm tu, bây giờ mới xuất hiện... Theo ta, ta nghiêng về suy đoán thứ hai, hơn nữa lại lịch sử môn của hắn, có thể là một tông phái ấn tu, lánh sự đời! Vì những gia tộc và thế lực thông thường, tuyệt đối không thể có những món đồ như vậy!
- Vậy sao?
Cát Hoa nhíu mày, thanh âm cỗ quái vẫn nhàn nhạt vang lên:
- Sai người đi theo hắn... Một người có thể có những món đồ như vậy, thân thế chắc chắn bất phàm, chúng ta phải tìm cách lôi kéo hắn về phía Hoàng Thất, dù không thể lôi kéo, cũng phải giữ quan hệ tốt với hắn, dù sao, không ai biết thực lực người này rốt cuộc lợi hại thể nào, kết thêm một người bạn cũng không tồi! Nhưng mà... Nếu người này vẫn không đồng ý, phải tìm cách loại trừ hắn, bây giờ những việc xảy ra ở Vân Gian Thành mẫn cảm vô cùng, không thể để xảy ra sai sót gì!
- Vâng!
Vân Trác biến sắc, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời.
- Tốt, ngươi đích thân đi giải quyết việc này đi, ta còn phải đi xem những người phía Bắc Đầu Tông và Đấu Thần Điện. Hừ, một tên Lý Dật lại khiến Tam Tôn Thế Lực chúng ta quay như chong chóng nếu không phải đích thân Nữ Hoàng hạ lệnh, phải giữ lại tên Lý Dật này,
hừ...
Đứng lên, Cát Hoa dường như phát hiện mình đã lỡ lời, vội vàng im lặng, hơi bĩu môi, bước nhanh ra ngoài.
Vân Trác nhanh chóng gật đầu, đợi cho thân hình Cát Hoa hoàn toàn biến mất, hắn mới chau mày, lầm bầm:
- Hoàng Thất lại nhất định muốn giữ Lý Dật lại, hắn lại là người của Đấu Thần Điện, cũng chính là nói, trong Tam Tôn Thể Lực, chỉ có Bắc Đầu Tông muốn đối đầu với hắn? Nhưng tình hình lúc này, lại không ồn... Lẽ nào, trên người hắn có con bài tây nào có thể khiến một người bình thường trong nháy mắt có thể trở thành Đấu Hoàng? Truyền thuyết này, là thật sao? Như vậy, nếu Vân Trác ta có được vật đó...
Nói đến đây, Vân Trác đã nhanh chóng ngậm miệng, cần thận quan sát xung quanh một vòng mới nhanh chóng rời đi...
o0o
Ra khỏi Đấu giá trường Lý Dật còn hăng hái đi một vòng quanh sân hội chợ.
Nhưng lần này vận may Lý Dật không tốt, không gặp được vật gì quý hiếm. Nhưng cũng không có gì kỳ quái, những việc chiếm lợi lớn như vậy, không phải lúc nào cũng có thể nhờ vận khí mà gặp được.
Trong hội chợ, Lý Dật cũng không nhìn thấy món đồ gì hắn thích, binh khí có mang huyết sát chi khí trước đây hắn rất có hứng thú, lúc này đối với hắn cũng không hề có ý nghĩa gì nữa.
Vì vậy sau khi dạo một vòng Lý Dật mới rời đi.
- Tình huống này không ồn, dường như có người đang đi theo chúng ta, nhưng lại không thể xác định người này thuộc thể lực nào!
Lúc Lý Dật rời khỏi hội chợ, giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi vang lên trong đầu hắn.
Bước chân Lý Dật không hề dừng lại, trong lòng hắn cười nhạt một tiếng, thản nhiên nói:
- Chuyện này đã nằm trong dự liệu... Đừng nói ta đã mua cả Phá Thiên Thăng Long Đan, dù ta chỉ mua Tứ giai ma hạch, e rằng lúc này cũng có nhiều người bám theo ta rồi!
- Vậy ngươi có tính toán gì không? Đi nhanh một chút, rồi rời khỏi đây?
Hồng Thiên Thánh Giả thản nhiên nói.
- Vốn dĩ cũng định như vậy... Nhưng bây giờ đã có được tư liệu về Long Tu Thảo, lại không nỡ đi như vậy... Nói ra, tư liệu này tiền bối cũng đã xem, ngươi có cách nghĩ gì không? Có phải có người cố ý bố trí cái bẫy này không?
Lý Dật suy nghĩ một lát, thấp giọng nói.
- Có lẽ không phải đầu... Ta xem một chút, khung cảnh tư liệu này miêu tả cũng giống với nơi Long Tu Thảo có khả năng xuất hiện, hơn nữa ta nghĩ, ngoài Đấu giá hội có lẽ không ai biết được, ngươi chính là người đã bán công pháp Chu Tước Cao cấp... Vì vậy, dù có người muốn âm mưu gì, nhất thời có thể lấy được một bản tư liệu như vậy, cũng không dễ dàng gì... Vì vậy, tỷ lệ bố trínày không cao, chỉ có thể nói, cực kỳ thấp!
Hông Thiên Thánh Gia chân chờ chốc lát, rồi đáp.
- Nếu nói vậy, tạm thời chúng ta không cần quan tâm những việc khác, chỉ cần có được Long Tu Thảo, tiền bối có thể khôi phục thực lực, chúng ta hành sự cũng không lo lắng nhiều nữa... Dù là giăng bẫy, chỉ cần nơi này thật sự có Long Tu Thảo, cái bẫy này, có lẽ chúng ta cũng nên thử xem sao.
Lý Dật trầm giọng nói.
- Được rồi, vậy cắt đuôi những người phía sau đi, sau đó, chúng ta tìm cách ra khỏi thành này, việc này đương nhiên càng nhanh càng tốt, không thể để cho bọn họ có cơ hội phản ứng...
Hồng Thiên Thánh Giả thấp giọng.
- Đương nhiên!
)
Lý Dật lên tiếng khóe miệng chợt hiện lên một nụ cười nhạt, rồi bước nhanh mấy bước, đã nhanh chóng lủi vào một con hẻm..
Sau khi Lý Dật chui vào một con hẻm, lát sau trong nhóm người đó chợt tiến lên hai ba người, đương nhiên Lý Dật đột nhiên thay đổi tốc độ khiến bọn họ mất mục tiêu, mấy người sau khi bàn bạc vài câu cũng nhanh chóng tản đi, quả nhiên một người trong số họ tiên về phía con hẻm Lý Dật vừa chui vào.
- Aiphái người đến đây?
Lần này sau khi đi vào con hẻm không bao lâu, Lý Dật đã lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn, lập tức, đấu khí trên tay phải tràn ra, chậm rãi điểm vào sau lưng hắn.
- Điều này, vị các hạ này... Người có phải có hiệu lâm gì không?
Người nọ mồ hôi lạnh toát ra, lát sau mới run rẩy thấp giọng nói.
- Thôi đi, dù sao ai phái người đến đây cũng giống nhau thôi, cơ bản không có gì quan trọng...
Lý Dật cười lạnh, rồixoay tay, một quyền đánh vào sau lưng người nọ, rồi bước đi...
Còn những cái đuôi theo sau Lý Dật, tự nhiên biến mất từ đó...
o0o
Trong rừng rậm có chút âm u, một thân ảnh hắc sắc nhanh chóng phóng qua, thân hình hắn mỗi lần dừng lại trên ngọn cây đều nhanh chóng lao nhanh về phía trước, khiến toàn bộ khu rừng chỉ còn lại một tàn ảnh nhàn nhạt.
Nơi này, là biên giới của Nạp Gia Sơn Mạch, tuy cách trung tâm của dãy núi không xa, nhưng cũng không gần.
Thông thường những nơi như vậy, có thể nói là thế giới của ma thú. Nhưng do nơi này không có các dãy núi sâu, vì vậy các ma thú xuất hiện ở đây cũng có đẳng cấp không cao.
Những nơi như vậy, cơ bản Tam giai ma thú đã có thể chiêm núi làm vương rồi! Còn Nhất, Nhị giai ma thú thường phải sống thành bầy đàn!
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lý Dật dưới tình huống này còn dám quang minh chính đại đi qua đây, bởi vì khí thế cường hãn cấp bậc Đấu Sư trên người hắn nếu phát huy
hết, đã khiến không ít ma thú không dám lại gần.
Không giống với nhân loại, các chủng loại ma thú, ngoài những loài đã có trí óc nhân loại, các ma thú còn lại chỉ hành động theo bản năng, vì vậy, đối với khí tức cường hãn của Lý Dật, những ma thú này cảm ứng được, tự nhiên rất thông minh đều lánh đi.
Với tốc độ như vậy, sau khi rời khỏi Vân Gian Thành, đi trong dãy núi này gần ba ngày, Lý Dật mới dừng lại.
- Có lẽ cũng không xa nữa...
Trong lòng lầm bầm một tiếng, chân phải Lý Dật bước mạnh, thân hình bay đến một nơi rậm rạp khoanh chân ngồi xuống rồi móc một ngọc giản từ trong Dung Giới ra, cẩn thận đánh giá.
Ngọc giản này đương nhiên là cái ngọc giản vừa rồi Vân Trác đã đưa đến, bên trong có một địa đồ khá rõ ràng theo con đường được vẽ bên trong địa đồ, vậy nơi Lý Dật đang dùng chân, cách không xa nơi đó nữa.
- Theo tư liệu, nơi đó thuộc vùng biên trung bộ Nạp Gia Sơn Mạch... Còn gọi là Long Giác Sơn. Long Giác Sơm có một loại sinh vật thuộc Long hệ Liệt Diễm Long Mãng... Nghe nói Liệt Diễm Long Mãng có huyết mạch Long tộc Viễn cổ trong cơ thể, như vậy trong huyệt động của nó, khả năng có Long Tu Thảo là rất lớn...
Thân hình Hồng Thiên Thánh Giả chậm rãi hiện ra từ Dung Giới, nhìn quanh một vòng mới thấp giọng nói.
- Liệt Diễm Long Mãng sao?
Lý Dật chau mày, suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp:
- Thứ này tiền bối hiểu được bao nhiêu?
- Liệt Diễm Long Mãng có lẽ là ma thú Xà hệ, nhưng vì trong cơ thể có huyết mạch Long tộc Viễn cổ, miễn cưỡng có thể gọi là ma thú Long hệ... Nghe nói, Liệt Diêm Long Mãng rất hiếm gặp, hơn nữa cấp bậc bên trong ma thú Long hệ lại rất thấp, nhưng trong ma thú Xà hệ lại như một Vương gia... Vì vậy, Liệt Diễm Long Mãng còn có một tên khác, gọi là Vương gia Long Mãng nếu cơ duyên đến, đột phá Ngũ giai, tiến nhập Lục giai, dường như cũng không khó. Nhưng mà, địa bàn của Liệt Diễm Long Mãng lại ở phạm vi bên ngoài trung bộ Nạp Gia Sơn Mạch, vậy chắc chắn thực lực của nó chỉ có Tứ giai... Nếu có Ngũ giai, theo tập tính của ma thú, sao có thể tiếp tục ở lại nơi này? Có lẽ sớm đã đến vùng bên trong núi để tranh giành địa bàn...
Hồng Thiên Thánh Giả suy nghĩ một lát, rồi phân tích.
- Ma thú Tứ giai sao? Xem ra chúng ta muốn có được Long Tu Thảo cũng không dễ dàng
gì...
Thở nhẹ một hơi, Lý Dật nhìn xung quanh, rồi dừng lại ở một chỗ cách đó không xa:
- Nếu ta đoán không lầm, nơi này có lẽ còn được gọi là Long Giác Sơn?
Lý Dật nhìn qua, liền thấy cách chỗ hắn đang nấp khoảng mười dặm, có một ngọn núi trải dài theo một dòng nước vô tận, giống như một vết nứt trên mặt đất dài vậy.
Mà trong dãy núi này, mơ hồ phát ra những khí tức hung hãn khiến diện tích quanh đó vài dặm đều không có ma thú nào tồn tại.
Nhìn thấy nơi này, Lý Dật bĩu môi thản nhiên nói:
- Nơi này nguy hiểm như vậy, e rằng Đấu Vương cường giả cũng không dám tùy tiện đi vào? Cũng không biết người đã bán tư liệu cho ta hôm đó phát bệnh gì, lại có thể có được tư liệu này. Nhìn sự tỉ mỉ trong tư liệu của hắn, chắc chắn hắn đã đi đến chỗ Long Giác Sơn này rồi!
Hồng Thiên Thánh Giả cười cười, nói:
- Liệt Diễm Long Mãng có huyết mạch Long tộc Viễn cổ, thông thường thời kỳ Tứ giai thường có thần trí không thua gì nhân loại, cònxà tính tham lam hung tàn, người thường tiếp cận với nó sẽ chết không toàn thây! Xem ra người có được tư liệu này, chắc chắn có vài phần bản lĩnh... Nhưng nói ra, tiểu tử, Liệt Diễm Long Mãng này dựa vào bản lĩnh của ngươi, dù có nâng lên thực lực cấp bậc Đấu Vương, cũng không nhất định có thể vượt qua được... Ngươi thật sự muốn đi vào sao?
Lý Dật bĩu môi, nói:
- Nếu đã đến nơi này, lẽ nào chúng ta còn quay trở về sao? Liệt Diễm Long Mãng nếu hiểu biết, thì không có gì, còn nếu không hiểu biết, lẽ nào những thủ đoạn của ta, chỉ bày ra cho người khác xem thôi sao?