Đấu Thần
Chương 203: Ba điều kiện
Đả tự: Sided Lovettt
***
Lý Dật chậm rãi đi lên phía trên của đại sảnh, hành lễ với Lý Hàn, nhìn ba vị trưởng lão rồi nói:
- Sao vậy phụ thân đại nhân, chuyện hôm nay chỉ cần phụ thân xử lý là được hay là để con?
Lý Hàn nhìn Lý Dật một cách cổ quái rồi vỗ tay, kéo Lý Dật ngồi xuống một chiếc trường kỷ rồi nói:
- Nhìn con thì dường như đã chuẩn bị để giúp ta giải quyết cái rắc rối này rồi... Vậy thì giao cho con đó!
Nói rồi, Lý Hàn nửa cười nửa không nhìn Cung Vô Song với ánh mắt kỳ quái rồi ngay sau đó là một nụ cười nhẹ.
Thấy Lý Hàn như vậy, Lý Dật khẽ giật giật môi, chắc cha đã biết được chuyện ở Vân Thủy Thành, nếu không thì đâu có giao việc này cho mình?
Lý Dật khẽ lắc đầu rồi quay người lại nhìn Tư Đồ Thông Thiên cười nhẹ:
- Vị đây chắc là Tiệt Giáo Giáo chủ, Tư Đồ Thông Thiên?
Tư Đồ Thông Thiên cười khẽ:
- Đúng vậy, chính là Bản Giáo chủ... ngươi chính là Thiếu Gia chủ Lý Gia, Lý Dật? Thân thủ và bản lĩnh không tồi!
Lý Dật vỗ vỗ tay nói:
- Nghe nói Tư Đồ Thông Thiên muốn Lý Gia chúng ta gia nhập cái gọi là Liên minh Tiệt Giáo?
Tư Đồ Thông Thiên nhìn Lý Dật kỳ lạ rồi gật đầu:
- Không sai, nhưng thế thì sao?
Lý Dật vẫy tay một cái, một người mang lên một chiếc ghế, hắn khệnh khạng ngồi xuông vắt chân chữ ngũ rồi thản nhiên nói:
- Lúc trước ta không có ở đây nên không biết vào Liên minh Tiệt Giáo thì có gì tốt... Xin Tư Đồ Giáo chủ nói qua xem sao. Chuyện gì cũng có thể bàn bạc mà!
Tư Đồ Thông Thiên cười lớn:
- Được, người ta nói Lý Dật Thiếu gia là người dễ bị kích động nhưng giờ thì thấy cũng là người thức thời... Vậy thì ta cũng không nói vòng vo, nếu Lý Gia gia nhập Liên minh Tiệt Giáo thì Lý Gia các ngươi sẽ ngồi vào một vị trí Trưởng lão. Các cao thủ của Lý Gia sẽ theo sự điều động của Liên minh Tiệt Giáo, những người còn lại vẫn vậy... Còn Lý Dật Thiếu gia, nề mặt người là Thiếu Gia chủ, ta phá lệ một lần, cho người ngồi vị trí Chấp Sự của Tiệt Giáo, thế nào?
Lý Dật duỗi chân, bình thản nói:
- Điều kiện cũng không tồi, những đám bỏ đi đằng sau người kia, nghe thấy những điều kiện này chắc chắc là đã dâng cả gia tộc cho ngươi rồi nhỉ? Chỉ có điều... Lý Gia ta không dễ dãi vậy đâu. Chỉ có vậy mà muốn cả Lý Gia ta sao, tham quá đấy!
Tư Đồ Thông Thiên nhún vai:
- Vậy không biết Thiếu gia Lý Dật muốn điều kiện thế nào?
Lý Dật cười:
- Nói thật, Lý Gia chúng ta cũng thật tâm muốn gia nhập Liên minh Tiệt Giáo...
Vừa dứt lời thì những người trong Lý Gia đứng sau Lý Hàn bỗng thay đổi sắc mặt.
- Nhưng mà... Lý Gia ta không như đám bỏ đi kia, đương nhiên không thể ở vị trí như chúng được. Vì thế, ta có ba điều kiện, nếu Tư Đồ Giáo chủ đồng ý, đừng nói hợp tác, sau này Lý Gia đổi thành Tổng bộ của Tiệt Giáo cũng không phải vấn đề lớn gì!
- Ồ?
Tư Đồ Thông Thiên cười:
- Có điều kiện gì Thiếu gia Lý Dật nói ra xem sao...
Lý Dật cười khẽ, một lúc sau giơ ra một ngón tay lắc lắc:
- Thứ nhất... Lý Gia trừ phụ thân ta ra có ba vị trưởng lão, ngoài ra còn có hai vị Các lão, nói thế nào thì cũng phải cho họ vị trí Trưởng lão! Ta muốn sáu vị trí Trưởng lão, không quá đáng chứ?
Tư Đồ Thông Thiên bình thản:
- Cũng được!
Lý Dật giơ ngón tay thứ hai:
- Thứ hai... trước nay Lý Gia ta không có thói quen nấp bóng kẻ khác, người cho ta làm Chấp Sự thật sự là không được... Chi bằng để ta làm Thái Thượng Giáo chủ! Như thế thì ngươi dưới một người mà trên vạn người, thế nào?
Tư Đồ Thông Thiên khẽ biến sắc mặt, rồi cười ha ha
- Không tồi, điều kiện này của Lý Dật Thiếu gia cũng không đáng sợ, chi bằng nói luôn điều kiện cuối cùng đi!
Lý Dật cười:
- Ta biết Tư Đồ Giáo chủ là người hiểu biết, đương nhiên sẽ biết điều kiện của Lý Dật ta không quá đáng... Thứ ba ấy mà, từ giờ Lý Gia ta chính là Tổng bộ của Liên minh Tiệt Giáo rồi... Đám bỏ đi sau lưng người đương nhiên do ta khống chế... Ha ha, chi ba điều kiện này, chỉ cần Tư Đồ Giáo chủ đồng ý thì mọi chuyện đều có thể bàn bạc mà...
- Vậy sao...
Tư Đồ Thông Thiên nhíu mày, một lúc sau xoa trán nói:
- Lý Dật Thiếu gia, ngươi không cảm thấy não ngươi hình như đã bị hỏng rồi sao?
Lý Dật thản nhiên:
- Có hỏng hay không lẽ nào Tư Đồ Giáo chủ không nhìn ra sao?
- Ha ha ha...
Tư Đồ Thông Thiên cười nhẹ, sắc mặt kỳ quái khó tả.
Lúc này, ai nghe thấy ba điều kiện của Lý Dật cũng hiểu Tư Đồ Thông Thiên mà đồng ý thì đúng là trời sập.
- Sao? Không đồng ý ba điều kiện của Lý Dật ta sao?
Lý Dật mặt ngây thơ:
- Ai dà dà, Tư Đồ Giáo chủ... nói thật, điều kiện của ta không cao chút nào cả! Phải biết là Liên minh Tiệt Giáo của các ngươi chẳng qua cũng chỉ là thế lực mới nổi thôi! Hiện nay, Phong Hoàng Hải Kim của Bắc Đấu Tông đã đích thân mời ta làm Trưởng lão của Bắc Đấu Tông dưới một người mà trên vạn người. Vị trí đó dù thế nào thì cũng cao hơn Giáo chủ của Tiệt Giáo phải không? Hay Tư Đồ Giáo chủ cho rằng ta không xứng đề ngồi vị trí đó?
- Xứng! Sao lại không xứng chứ?
Tư Đồ Thông Thiên cười:
- Chỉ cần làm được một việc thì Lý Dật Thiếu gia sẽ là Giáo chủ của Tiệt Giáo, thế nào?
Lý Dật cười:
- Việc gì, mời Tư Đồ Giáo chủ cử nói thẳng
Tư Đỗ Thông Thiên cười lạnh:
- Chỉ cần ngươi giết được ta thì không phải mọi chuyện người nói sao thì là vậy sao?
- Giết người?
Lý Dật nửa như đang cười nửa lại như không một lúc sao nói:
- Đấu Vương Đỉnh phong cường giả sao? Đúng là lợi hại... Ta thừa nhận giết ngươi rất khó... Nhưng muốn ngươi chết thì lại rất dễ, ngươi có tin không?
- Ngông cuồng! Hoang tưởng! Ngươi mà là đối thủ của Tư Đồ Giáo chủ bọn ta sao?
- Đừng có tưởng người đánh bại được vài kẻ rác rưởi mà thành thiên hạ vô địch!
- Giáo chủ bọn ta, chỉ cần một tát là tát chết ngươi!
- Đúng thế, đúng thế!
- Tư Đồ Giáo chủ văn võ song toàn, nhất thống Thiên Phong thiên thu vạn tuế, thọ tựa thiên tế!
Tư Đồ Thông Thiên còn chưa nói gì, người của Tiệt Giáo đằng sau đã đồng thanh hét to.
Ngay đến những nhân vật như Mạc Dịch cuối cùng cũng hộ theo mấy câu "thiên thu vạn tuế, thọ tựa thiên tề"...
Môi Lý Dật bất giác giật giật, tên Tư Đồ Thông Thiên này không phải luyện cái gì mà Quỳ Hoa Bảo Điển đấy chứ?...
Nhìn bộ dạng hắn chắp tay sau lưng có vẻ rất hài lòng với cảnh này...
- Thôi được rồi...
Tư Đồ Thông Thiên vẫy tay cho phía sau yên lặng, rồi hắn nhìn Lý Dật:
- Thời gian cho trò chơi đã hết... Nếu Lý Gia các ngươi cứ cố chấp chống đối Tiệt Giáo thì cũng đừng trách ta! Động thủ!
- Đợi đã!
Lý Dật khẽ quát, rồi cười nhẹ:
- Tư Đồ Giáo chủ cũng không cần phải vội thế... Ta cũng đã nói hết đâu! Vừa rồi không phải nói chỉ cần giết ngươi thì mọi chuyện đều do ta quyết định sao? Vẫn chưa ra tay sao ngươi biết ta không giết được người?
Tư Đồ Thông Thiên cười ha hả:
- Lý Dật ơi Lý Dật! Đừng tưởng người Vạn Triều Thành nói ngươi là Sát Thần gì đó thì ngươi là Sát Thân thật! Ngươi chẳng qua chỉ là một Đấu Giả, lẽ nào người cho rằng người có thề là đối thủ của ta?
Lý Dật thở ra:
- Ta có phải đối thủ của ngươi không vấn đề này hình như ta không cần suy nghĩ... Điều duy nhất ta cần nghĩ chính là có người nào có thể giết ngươi không!
- Giết ta!
Tư Đồ Thông Thiên cười ác độc:
- Ai giết được ta? Hắn? Hắn? Hay là hắn?
Tư Đồ Thông Thiên chỉ vào mấy người có thể coi là cao thủ trong Lý Gia, cuối cùng dừng lại ở Lý Hàn.
Lý Dật thở dài:
- Đối phó với người mà cần người của Lý Gia ra tay sao?
Nói rồi Lý Dật ngoảnh đầu lại nhìn Cung Vô Song dường như đang sốt ruột, hắn khẽ cười:
- Phiền Cung tỷ tỷ cướp vị trí Giáo chủ Tiệt Giáo cho ta ngồi một chút!
Cung Vô Song cười nhạt:
- Có gì không được!
Dứt lời Cung Vô Song đã tiến lên một bước.
Cung Vô Song là cấp Đấu Hoàng, nếu không thể hiện thực lực thì những kẻ cấp thấp hơn sẽ không nhìn ra được cô ta có biết đấu khí hay không...
Vì thế, Cung Vô Song lúc này chỉ đứng khép nép ở đó, lại có vài phần yếu ớt.
Ngoài Lý Dật biết sự khủng bố của cô ta ra thì ai cũng có cảm giác không nhẫn tâm.
Phải biết là danh tiếng ra tay tàn độc của Tư Đồ Thông Thiên gần đây ai cũng biết! Nếu không thì cũng không có nhiều gia tộc bị hắn ép vào Liên minh Tiệt Giáo đến vậy!
Mạc Dịch đứng sau Tư Đồ Thông Thiên cười nhạt:
- Lý Dật, ngươi dám đích thân ra tay thì ra tay đi tìm một nữ nhân là thế nào?
Lý Dật uể oải đập tay:
- Ta muốn tìm một nữ nhân ra tay, cô ta cũng đồng ý ra tay, người làm gì được ta? Nếu không thoải mái, Mạc Gia chủ, hai chúng ta có cần đánh vài chiêu?
Môi Mạc Dịch giật mấy cái, rồi mím môi không nói gì.
Hắn biết tên Lý Dật này tuyệt đối không đơn giản. Cái khác không nói, một tháng trước, chuyện ở đại sảnh nhà mình, hắn đã tận mắt nhìn thấy, hắn có cảm giác Lý Dật là kẻ không thể động vào.
Ngược lại, Tư Đồ Thông Thiên nhìn Cung Vô Song, rồi nói:
- Lý Dật, người để một mỹ nhân thế này ra tay, không sợ ta vùi hoa dập liễu sao?
Lý Dật thản nhiên:
- Tư Đồ Giáo chủ cứ tự nhiên không cần khách khívới ta... Thế này đi, nếu Tư Đồ Giáo chủ có thể đánh bại được cô ta thì Lý Gia ta sẽ cúi đầu xưng thần, thế nào?
- Ha ha ha ha... Là người nói đấy!
Tư Đồ Thông Thiên cười gian ác, hắn khẽ nghiêng người, cùng với từng nhịp thở, một chiếc Áo giáp Đấu khí đã xuất hiện trên người hắn:
- Vậy thì... ta không khách khí nữa!
Dứt lời, thân hình Tư Đồ Thông Thiên bỗng chốc biến thành hình phi ưng, đấu khí trên bàn tay cháy rừng rực, sát khí đăng đắng.
Lý Dật chỉ chép chép miệng, đến nhìn cũng muốn nhìn nữa, dường như kết cục đã được định sẵn rồi vậy.
Cung Vô Song cũng chỉ hơi ngẩng đầu lên, nhíu mày một cái rồivung tay lên.
Binh!!!
Ánh sáng đấu khí lóe lên, trong ánh khói lửa, Tư Đồ Thông Thiên bị bắn bay ra, ngã lên đám người đằng sau, chiếc Áo giáp Đấu khí trên người hắn đã xuất hiện vô số vết nứt, một vài cụm băng tuyết bám trên người khiến cơ thể hắn bất giác run lên...
Hắn mang một vẻ mặt cổ quái cực điểm, ngây ngây, khá tức cười.
Tiếng động long trời này khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều chăm chú, rồi tất cả đều đông cứng!
Đấu Vương cường giả, dường như là vô địch trong mắt họ... Nhưng lại trong chớp mắt đã bị một nữ nhân có vẻ khép nép một phát tát ngã?
Sao... sao... sao có thể?
Ba vị trưởng lão Lý Gia vốn định xem trò hay lúc này nhìn nhau thì phát hiện mắt ai cũng giật giật, toàn thân như bị thiên lôi đánh, bất giác run lẩy bẩy...
***
Lý Dật chậm rãi đi lên phía trên của đại sảnh, hành lễ với Lý Hàn, nhìn ba vị trưởng lão rồi nói:
- Sao vậy phụ thân đại nhân, chuyện hôm nay chỉ cần phụ thân xử lý là được hay là để con?
Lý Hàn nhìn Lý Dật một cách cổ quái rồi vỗ tay, kéo Lý Dật ngồi xuống một chiếc trường kỷ rồi nói:
- Nhìn con thì dường như đã chuẩn bị để giúp ta giải quyết cái rắc rối này rồi... Vậy thì giao cho con đó!
Nói rồi, Lý Hàn nửa cười nửa không nhìn Cung Vô Song với ánh mắt kỳ quái rồi ngay sau đó là một nụ cười nhẹ.
Thấy Lý Hàn như vậy, Lý Dật khẽ giật giật môi, chắc cha đã biết được chuyện ở Vân Thủy Thành, nếu không thì đâu có giao việc này cho mình?
Lý Dật khẽ lắc đầu rồi quay người lại nhìn Tư Đồ Thông Thiên cười nhẹ:
- Vị đây chắc là Tiệt Giáo Giáo chủ, Tư Đồ Thông Thiên?
Tư Đồ Thông Thiên cười khẽ:
- Đúng vậy, chính là Bản Giáo chủ... ngươi chính là Thiếu Gia chủ Lý Gia, Lý Dật? Thân thủ và bản lĩnh không tồi!
Lý Dật vỗ vỗ tay nói:
- Nghe nói Tư Đồ Thông Thiên muốn Lý Gia chúng ta gia nhập cái gọi là Liên minh Tiệt Giáo?
Tư Đồ Thông Thiên nhìn Lý Dật kỳ lạ rồi gật đầu:
- Không sai, nhưng thế thì sao?
Lý Dật vẫy tay một cái, một người mang lên một chiếc ghế, hắn khệnh khạng ngồi xuông vắt chân chữ ngũ rồi thản nhiên nói:
- Lúc trước ta không có ở đây nên không biết vào Liên minh Tiệt Giáo thì có gì tốt... Xin Tư Đồ Giáo chủ nói qua xem sao. Chuyện gì cũng có thể bàn bạc mà!
Tư Đồ Thông Thiên cười lớn:
- Được, người ta nói Lý Dật Thiếu gia là người dễ bị kích động nhưng giờ thì thấy cũng là người thức thời... Vậy thì ta cũng không nói vòng vo, nếu Lý Gia gia nhập Liên minh Tiệt Giáo thì Lý Gia các ngươi sẽ ngồi vào một vị trí Trưởng lão. Các cao thủ của Lý Gia sẽ theo sự điều động của Liên minh Tiệt Giáo, những người còn lại vẫn vậy... Còn Lý Dật Thiếu gia, nề mặt người là Thiếu Gia chủ, ta phá lệ một lần, cho người ngồi vị trí Chấp Sự của Tiệt Giáo, thế nào?
Lý Dật duỗi chân, bình thản nói:
- Điều kiện cũng không tồi, những đám bỏ đi đằng sau người kia, nghe thấy những điều kiện này chắc chắc là đã dâng cả gia tộc cho ngươi rồi nhỉ? Chỉ có điều... Lý Gia ta không dễ dãi vậy đâu. Chỉ có vậy mà muốn cả Lý Gia ta sao, tham quá đấy!
Tư Đồ Thông Thiên nhún vai:
- Vậy không biết Thiếu gia Lý Dật muốn điều kiện thế nào?
Lý Dật cười:
- Nói thật, Lý Gia chúng ta cũng thật tâm muốn gia nhập Liên minh Tiệt Giáo...
Vừa dứt lời thì những người trong Lý Gia đứng sau Lý Hàn bỗng thay đổi sắc mặt.
- Nhưng mà... Lý Gia ta không như đám bỏ đi kia, đương nhiên không thể ở vị trí như chúng được. Vì thế, ta có ba điều kiện, nếu Tư Đồ Giáo chủ đồng ý, đừng nói hợp tác, sau này Lý Gia đổi thành Tổng bộ của Tiệt Giáo cũng không phải vấn đề lớn gì!
- Ồ?
Tư Đồ Thông Thiên cười:
- Có điều kiện gì Thiếu gia Lý Dật nói ra xem sao...
Lý Dật cười khẽ, một lúc sau giơ ra một ngón tay lắc lắc:
- Thứ nhất... Lý Gia trừ phụ thân ta ra có ba vị trưởng lão, ngoài ra còn có hai vị Các lão, nói thế nào thì cũng phải cho họ vị trí Trưởng lão! Ta muốn sáu vị trí Trưởng lão, không quá đáng chứ?
Tư Đồ Thông Thiên bình thản:
- Cũng được!
Lý Dật giơ ngón tay thứ hai:
- Thứ hai... trước nay Lý Gia ta không có thói quen nấp bóng kẻ khác, người cho ta làm Chấp Sự thật sự là không được... Chi bằng để ta làm Thái Thượng Giáo chủ! Như thế thì ngươi dưới một người mà trên vạn người, thế nào?
Tư Đồ Thông Thiên khẽ biến sắc mặt, rồi cười ha ha
- Không tồi, điều kiện này của Lý Dật Thiếu gia cũng không đáng sợ, chi bằng nói luôn điều kiện cuối cùng đi!
Lý Dật cười:
- Ta biết Tư Đồ Giáo chủ là người hiểu biết, đương nhiên sẽ biết điều kiện của Lý Dật ta không quá đáng... Thứ ba ấy mà, từ giờ Lý Gia ta chính là Tổng bộ của Liên minh Tiệt Giáo rồi... Đám bỏ đi sau lưng người đương nhiên do ta khống chế... Ha ha, chi ba điều kiện này, chỉ cần Tư Đồ Giáo chủ đồng ý thì mọi chuyện đều có thể bàn bạc mà...
- Vậy sao...
Tư Đồ Thông Thiên nhíu mày, một lúc sau xoa trán nói:
- Lý Dật Thiếu gia, ngươi không cảm thấy não ngươi hình như đã bị hỏng rồi sao?
Lý Dật thản nhiên:
- Có hỏng hay không lẽ nào Tư Đồ Giáo chủ không nhìn ra sao?
- Ha ha ha...
Tư Đồ Thông Thiên cười nhẹ, sắc mặt kỳ quái khó tả.
Lúc này, ai nghe thấy ba điều kiện của Lý Dật cũng hiểu Tư Đồ Thông Thiên mà đồng ý thì đúng là trời sập.
- Sao? Không đồng ý ba điều kiện của Lý Dật ta sao?
Lý Dật mặt ngây thơ:
- Ai dà dà, Tư Đồ Giáo chủ... nói thật, điều kiện của ta không cao chút nào cả! Phải biết là Liên minh Tiệt Giáo của các ngươi chẳng qua cũng chỉ là thế lực mới nổi thôi! Hiện nay, Phong Hoàng Hải Kim của Bắc Đấu Tông đã đích thân mời ta làm Trưởng lão của Bắc Đấu Tông dưới một người mà trên vạn người. Vị trí đó dù thế nào thì cũng cao hơn Giáo chủ của Tiệt Giáo phải không? Hay Tư Đồ Giáo chủ cho rằng ta không xứng đề ngồi vị trí đó?
- Xứng! Sao lại không xứng chứ?
Tư Đồ Thông Thiên cười:
- Chỉ cần làm được một việc thì Lý Dật Thiếu gia sẽ là Giáo chủ của Tiệt Giáo, thế nào?
Lý Dật cười:
- Việc gì, mời Tư Đồ Giáo chủ cử nói thẳng
Tư Đỗ Thông Thiên cười lạnh:
- Chỉ cần ngươi giết được ta thì không phải mọi chuyện người nói sao thì là vậy sao?
- Giết người?
Lý Dật nửa như đang cười nửa lại như không một lúc sao nói:
- Đấu Vương Đỉnh phong cường giả sao? Đúng là lợi hại... Ta thừa nhận giết ngươi rất khó... Nhưng muốn ngươi chết thì lại rất dễ, ngươi có tin không?
- Ngông cuồng! Hoang tưởng! Ngươi mà là đối thủ của Tư Đồ Giáo chủ bọn ta sao?
- Đừng có tưởng người đánh bại được vài kẻ rác rưởi mà thành thiên hạ vô địch!
- Giáo chủ bọn ta, chỉ cần một tát là tát chết ngươi!
- Đúng thế, đúng thế!
- Tư Đồ Giáo chủ văn võ song toàn, nhất thống Thiên Phong thiên thu vạn tuế, thọ tựa thiên tế!
Tư Đồ Thông Thiên còn chưa nói gì, người của Tiệt Giáo đằng sau đã đồng thanh hét to.
Ngay đến những nhân vật như Mạc Dịch cuối cùng cũng hộ theo mấy câu "thiên thu vạn tuế, thọ tựa thiên tề"...
Môi Lý Dật bất giác giật giật, tên Tư Đồ Thông Thiên này không phải luyện cái gì mà Quỳ Hoa Bảo Điển đấy chứ?...
Nhìn bộ dạng hắn chắp tay sau lưng có vẻ rất hài lòng với cảnh này...
- Thôi được rồi...
Tư Đồ Thông Thiên vẫy tay cho phía sau yên lặng, rồi hắn nhìn Lý Dật:
- Thời gian cho trò chơi đã hết... Nếu Lý Gia các ngươi cứ cố chấp chống đối Tiệt Giáo thì cũng đừng trách ta! Động thủ!
- Đợi đã!
Lý Dật khẽ quát, rồi cười nhẹ:
- Tư Đồ Giáo chủ cũng không cần phải vội thế... Ta cũng đã nói hết đâu! Vừa rồi không phải nói chỉ cần giết ngươi thì mọi chuyện đều do ta quyết định sao? Vẫn chưa ra tay sao ngươi biết ta không giết được người?
Tư Đồ Thông Thiên cười ha hả:
- Lý Dật ơi Lý Dật! Đừng tưởng người Vạn Triều Thành nói ngươi là Sát Thần gì đó thì ngươi là Sát Thân thật! Ngươi chẳng qua chỉ là một Đấu Giả, lẽ nào người cho rằng người có thề là đối thủ của ta?
Lý Dật thở ra:
- Ta có phải đối thủ của ngươi không vấn đề này hình như ta không cần suy nghĩ... Điều duy nhất ta cần nghĩ chính là có người nào có thể giết ngươi không!
- Giết ta!
Tư Đồ Thông Thiên cười ác độc:
- Ai giết được ta? Hắn? Hắn? Hay là hắn?
Tư Đồ Thông Thiên chỉ vào mấy người có thể coi là cao thủ trong Lý Gia, cuối cùng dừng lại ở Lý Hàn.
Lý Dật thở dài:
- Đối phó với người mà cần người của Lý Gia ra tay sao?
Nói rồi Lý Dật ngoảnh đầu lại nhìn Cung Vô Song dường như đang sốt ruột, hắn khẽ cười:
- Phiền Cung tỷ tỷ cướp vị trí Giáo chủ Tiệt Giáo cho ta ngồi một chút!
Cung Vô Song cười nhạt:
- Có gì không được!
Dứt lời Cung Vô Song đã tiến lên một bước.
Cung Vô Song là cấp Đấu Hoàng, nếu không thể hiện thực lực thì những kẻ cấp thấp hơn sẽ không nhìn ra được cô ta có biết đấu khí hay không...
Vì thế, Cung Vô Song lúc này chỉ đứng khép nép ở đó, lại có vài phần yếu ớt.
Ngoài Lý Dật biết sự khủng bố của cô ta ra thì ai cũng có cảm giác không nhẫn tâm.
Phải biết là danh tiếng ra tay tàn độc của Tư Đồ Thông Thiên gần đây ai cũng biết! Nếu không thì cũng không có nhiều gia tộc bị hắn ép vào Liên minh Tiệt Giáo đến vậy!
Mạc Dịch đứng sau Tư Đồ Thông Thiên cười nhạt:
- Lý Dật, ngươi dám đích thân ra tay thì ra tay đi tìm một nữ nhân là thế nào?
Lý Dật uể oải đập tay:
- Ta muốn tìm một nữ nhân ra tay, cô ta cũng đồng ý ra tay, người làm gì được ta? Nếu không thoải mái, Mạc Gia chủ, hai chúng ta có cần đánh vài chiêu?
Môi Mạc Dịch giật mấy cái, rồi mím môi không nói gì.
Hắn biết tên Lý Dật này tuyệt đối không đơn giản. Cái khác không nói, một tháng trước, chuyện ở đại sảnh nhà mình, hắn đã tận mắt nhìn thấy, hắn có cảm giác Lý Dật là kẻ không thể động vào.
Ngược lại, Tư Đồ Thông Thiên nhìn Cung Vô Song, rồi nói:
- Lý Dật, người để một mỹ nhân thế này ra tay, không sợ ta vùi hoa dập liễu sao?
Lý Dật thản nhiên:
- Tư Đồ Giáo chủ cứ tự nhiên không cần khách khívới ta... Thế này đi, nếu Tư Đồ Giáo chủ có thể đánh bại được cô ta thì Lý Gia ta sẽ cúi đầu xưng thần, thế nào?
- Ha ha ha ha... Là người nói đấy!
Tư Đồ Thông Thiên cười gian ác, hắn khẽ nghiêng người, cùng với từng nhịp thở, một chiếc Áo giáp Đấu khí đã xuất hiện trên người hắn:
- Vậy thì... ta không khách khí nữa!
Dứt lời, thân hình Tư Đồ Thông Thiên bỗng chốc biến thành hình phi ưng, đấu khí trên bàn tay cháy rừng rực, sát khí đăng đắng.
Lý Dật chỉ chép chép miệng, đến nhìn cũng muốn nhìn nữa, dường như kết cục đã được định sẵn rồi vậy.
Cung Vô Song cũng chỉ hơi ngẩng đầu lên, nhíu mày một cái rồivung tay lên.
Binh!!!
Ánh sáng đấu khí lóe lên, trong ánh khói lửa, Tư Đồ Thông Thiên bị bắn bay ra, ngã lên đám người đằng sau, chiếc Áo giáp Đấu khí trên người hắn đã xuất hiện vô số vết nứt, một vài cụm băng tuyết bám trên người khiến cơ thể hắn bất giác run lên...
Hắn mang một vẻ mặt cổ quái cực điểm, ngây ngây, khá tức cười.
Tiếng động long trời này khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều chăm chú, rồi tất cả đều đông cứng!
Đấu Vương cường giả, dường như là vô địch trong mắt họ... Nhưng lại trong chớp mắt đã bị một nữ nhân có vẻ khép nép một phát tát ngã?
Sao... sao... sao có thể?
Ba vị trưởng lão Lý Gia vốn định xem trò hay lúc này nhìn nhau thì phát hiện mắt ai cũng giật giật, toàn thân như bị thiên lôi đánh, bất giác run lẩy bẩy...