Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đấu Phá Thương Khung

Chương 647: Kêu gọi giúp đỡ



"Giao dịch?? Giao dịch như thế nào?"
Nghe được lời nói kia chính là từ miệng Tiêu Viêm nói ra, nguyên bản tam đại thủ lĩnh còn tưởng rằng hắn muốn lột da bọn chúng, cũng ngây người sửng sốt, chợt kinh nghi hỏi
Tiêu Viêm cười cười thoáng trầm ngâm một hồi, sau đó chậm rãi nói: "Lọi nhuận của Phong Thành đích thực béo bở, ta có thể cho phép tam đại thế lực các ngươi chiếm một số định mức trong thành."
"Vậy Tiêu Môn chủ muốn chúng ta làm gì?" tam đại thế lực quay mặt liếc mắt nhìn nhau, chợt lão giã che mặt dè dặt hỏi, bọn họ có thể không tin rằng hôm nay lại vô duyên vô cớ được chia phần bánh ngọt như vậy.
"Ta có một cừu gia thế lực không kém, tuy nói hiện giờ lấy thế lực của ta đã có thể nắm chắc đối chọi cùng bọn chúng, bất quá vẫn như cũ nên cần thêm một ít nhân thủ." Ánh mắt Tiêu Viêm tập trung vào ba người nhàn nhạt cười nói: "Ta chỉ cần đến lúc đó ba vị liền có thể trợ giúp ta một tay."
Tại phía sau lưng Tiêu Viêm, Tiêu Lệ nguyên bản nghe được lời trước đó của Tiêu Viêm có chút cau mày, nhưng giờ cũng hơi yên lòng. Theo lời Tiêu Viêm nói thì cừu gia kia hẳng là Vân Lam Tông rồi, mà trong lòng hắn cũng rõ ràng một điều, tuy nói hiện giờ thực lực Tiêu Viêm đại trướng nhưng dù sao vẫn ở trong tình trạng thế đơn lực bạc. Mà Vân Lam Tông cường giả đông đảo, nội tình thâm sâu không lường, bằng vào thế lực cỏn con như tôm tép thế này thật sự có chút cảm giác vô lực giống như phù du lay đại thụ.
Trong thời gian trước đây hắn y như lời đã nói muốn tới Hắc Giác Vực khếch trương thế lực kỳ thực cũng đã thực hiện được đôi chút ý niệm trong đầu, nhưng nếu muốn lấy cái phương thức như thế này của hắn chí ít cũng cần thời gian một năm mới có thể đạt được lực lượng có khả năng cùng Vân Lam Tông đối đầu. Mà hiện giờ Tiêu Viêm dùng biện pháp lôi kéo các thế lực khác của Hắc Giác Vực đúng là nhất học cấp tốc, bất quá cũng phải tổn thất một ít lợi ích, nhưng điều này so với huyết cừu diệt tộc tính ra không là cái gì....
"Cừu gia?" Nghe vậy, tam đại thủ lĩnh ngẩn ra, sắc mặt nhất thời có chút do dự hiện ra, lấy thực lực Tiêu Viêm hiện giờ đã cao như vậy còn cần tìm sự giúp đỡ, thế lực cừu gia kia phải mạnh mẽ đến mức nào? Lợi nhuận Phong Thành tuy rằng to tát, nhưng nếu vì điều này mà kéo bản thân vào trong hố lửa thì tựa hồ có chút không có lời.
"Không biết cừu gia trong miệng Tiêu Môn chủ là thế lực phương nào của đại lục?" Một lát sau mỹ phụ ăn vận bốc lửa rốt cuộc nhịn không được mở miệng dò hỏi.
Tiêu Viêm nhẹ giọng cười cười, trong mắt đen kịt lãnh mang dày đặc xẹt qua: "Tuy rằng thế lực kia năm qua vẫn co đầu rụt cổ nhưng thiết tưởng tất cả các vị cũng đã nghe nói qua."
"Gia Mã đế quốc, Vân Lam Tông!"
Giọng nói nhàn nhạt lạnh lùng từ trong miệng Tiêu Viêm chậm rãi phun ra cuối cùng quanh quẩn trong đại sảnh không tiêu tan. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Vân Lam Tông?" Tam đại thủ lĩnh mở miệng nhẹ nhàng nhắc tới cái tên có chút quen tai này. Một lát sau, ba người hơi có chút động dung, liếc mắt nhìn nhau, lão giã che mặt trầm ngâm nói: "Tựa hồ đã nghe qua một ít tin tình báo về cái thế lực này, nếu như tin tức đến tai ta không có gì sai thì trong Vân Lam Tông này cũng có một gã Đấu Tông cường giả!"
"Ân, đoạn thời gian trước ta cũng đã nhận được tin tức, trong Gia Mã đế quốc xuất hiện một gã Đấu Tông cường giả tên là.... tựa hồ là Vân Sơn hay gì đó?" Mỹ phụ ăn vận bốc lửa cũng nhớ lại một chút, sắc mặt ngưng trọng nói.
Đối với những điều mà tam đại thủ lĩnh nghe nói về Vân Lam Tông, Tiêu Viêm thật ra không có thấy vô cùng kinh ngạc, tuy rằng khoảng cách giữa Hắc Giác Vực và Gia Mã đế quốc xa đến vạn lý, nhưng điều này cũng không có cản trở một ít tin tức có tính quang trọng truyền bá tới. Đấu Tông loại cường giả giai bậc này cho dù phóng mắt nhìn cả đại lục cũng có thể liệt vào hạng nhất đẳng cường giả. Bởi vậy sau khi trong Gia Mã đế quốc truyền ra một ít tin tức thì tin tức này tuy không có chân nhưng lập tức chạy khắp mọi nơi.
Tam đại thủ lĩnh đưa mắt nhìn nhau, sau một lúc lâu đều có chút xấu hổ mà lắc đầu, lão giã che mặt hướng về phía Tiêu Viêm cười mỉa nói: "Tiêu Môn chủ cũng không thể trách chúng ta, khoảng cách giữa Vân Lam Tông và Hắc Giác Vực xa xăm vạn lý, cho dù lấy tốc độ của chúng ta chạy qua chạy lại sợ rằng chí ít cũng mất thời gian đôi ba tháng, hơn nữa..... Vân Lam Tông kia thế lực đích thực pha cường, coi như toàn bộ khu tây bắc đại lục đều có danh tiếng. Ta nghĩ cho dù có chúng ta tương trợ thì cừu hận này e rằng cũng khó báo được."
Lấy thế lực Vân Lam Tông, cho dù phóng mắt nhìn toàn bộ khu Tây Bắc đại lục đều có thể liệt vào hàng nhất lưu, mà những thế lực nhất lưu trong Hắc Giác Vực này nếu bỏ vào toàn bộ đại lục thì chính là có vẻ như hơi thấp hơn một ít. Trong toàn bộ Hắc Giác Vực, nếu nói tới từng thế lực đơn lẻ thì e rằng không có một thế lực nào có thể vượt trội hơn Vân Lam Tông. Hắc Minh lúc trước có thể sánh vai cũng Vân Lam Tông, nhưng thế lực này cũng là một liên minh chứ không phải một thế lực đơn thuần.
Đương nhiên nếu như Tiêu Viêm có thể mang toàn bộ các thế lực của Hắc Giác Vực thu phục hết thì tự nhiên có thể vượt xa thực lực của Vân Lam Tông. Bất quá tại nơi hỗn loạn này muốn hoàn toàn thống nhất căn bản là một điều không có khả năng xảy ra.
"Ha ha, ba vị thủ phải chăng sợ Tiêu Viêm ta cuối cùng lôi kéo các ngươi cùng Vân Lam Tông dây dưa?" Đối với phản ứng của ba người như vậy mà Tiêu Viêm cũng vẫn chưa nổi giận, gần như khẽ cười nói.
Ba người xấu hổ cười một cái, lại không dám nói nhiều từ hơn nữa.
"Vân Lam Tông ngoại trừ Vân Sơn ra, Đấu Hoàng cường giả tính toán cho đâu ra đó thì ta đoán cũng không vượt quá ba người, mà những kẻ khác thì phần lớn đều là một số ít đấu vương, thậm chí là đấu linh giai cấp trưởng lão, không có gì gay ra sợ hãi cả. Về phần những đẹ tử càng xuống tầng dưới thì không có tính uy hiếp gì." Tiêu Viêm nhàn nhạt cười nói: "Mà Đấu Tông cường giả, chúng ta cũng có, về phần Đấu Hoàng còn có ai mạnh hơn so với Hàn Phong? Cho nên hiện tại ta chỉ cần tìm kiếm một ít người có đủ tư cách giúp đỡ, hỗ trợ ta chống trụ lại với lực lượng trung kiên của Vân Lam Tông mà thôi, điều này đối với các ngươi mà nói thì cũng không quá khó."
Ánh mắt tam đại thủ lĩnh sáng lên, nhưng lại vẫn như cũ duy trì sự im lặng không nói gì.
"Quả nhiên là một đám gia hỏa không thấy thỏ thì không xòe cánh chim ưng..." Nhìn sự trầm mặc đồng loạt của ba người, vùng quanh lông mày Tiêu Viêm hơi cau, chợt bất đắc dĩ lay động đầu nói: "Dã tâm của Tiêu Môn ta cũng không chỉ đối với Phong Thành, tất nhiên ngày sau sẽ tiếp tục hướng Hắc Giác Vực khếch tán ra, lấy thực lực như chúng ta, đến lúc đó lợi nhuận thu hoạch được so với hiện nay to lớn hơn vô kể. Nếu ba vị đáp ứng trợ giúp ta một tay, ngày sau, khối bánh ngọt kia cũng sẽ không quên phần của các ngươi..."
Nghe được Tiêu Viêm nói thế, trong lòng tam đại thủ lĩnh đích thật nảy lên một mảng nóng hổi, hiện giờ thực lực của Tiêu Môn với Tiêu Viêm cùng Đấu Tông cường giả thần bí phía sau hắn, đã giải quyết xong chuyện của Hắc Minh, trong Hắc Giác Vực này e rằng không có bất luận một thế lực nào có thể cùng bọn họ chống cự. Cho nên đối với lời này của Tiêu Viêm là không thể phủ nhận, bọn chúng đích xác là cực kỳ động tâm, bất quá... Vân Lam Tông chết tiệt kia cũng không phải là đèn cạn dầu a.
Nhìn sự thay đổi sắc mặt của ba người, Tiêu Viêm lần thứ hai cười một tiếng, thanh âm nhàn nhạt hạ một đòn mạnh mẽ tối hậu: "Hoàng Cực Đan, các ngươi hẳn là đã nghe nói qua?"
Thanh âm bình thản rơi xuống, lại khiến tam đại thủ lĩnh mạnh mẽ ngẩn đầu lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, trong mắt đầy rẫy vẻ mừng như điên.
Hoàng Cực Đan, có thể nói là đan dược lục cấp đỉnh phong, tác dụng của nó rất đơn giản là có thể làm cho một gã Đấu Hoàng cường giả trong một thời gian tương đối ngắn, đề thăng nhất tinh hoặc nhị tinh không kể cấp bậc, hơn nữa Hoàng Cực Đan này còn có một tác dụng nữa đó là cố kinh luyện cốt ( củng cố kinh mạch, tôi luyện cốt cách).
Sau khi đề thăng thực lực, dược lực còn dư lại sẽ giúp người phục dược cường hóa thân thể một lần, tuy rằng loại cường hóa này không thể so sánh với lần cường hóa kinh khủng trước kia khi Tiêu Viêm ở trong lòng đất trải qua, nhưng đối với sức chiến đấu của người phục dược cũng có thể đề thăng không ít.
Đơn giản mà nói thì Hoàng Cực Đan hiệu quả kém hơn so với Đấu Linh Đan, bất quá Đấu Linh Đan chỉ có thể tác dụng với đấu vương cường giả, mà Hoàng Cực Đan lại có tác dụng lớn lao với Đấu Hoàng cường giả, còn kèm theo tác dụng phụ là cố kinh luyện cốt nữa.
Nhưng dù vậy cũng không gây trở ngại nó trở thành một trong những loại đan dược được Đấu Hoàng cường giả truy lùng, đề thăng một tinh tới nhị tinh thực lực là dụ hoặc thực sự quá mê người đối với bọn họ. Phải biết rằng khi thực lực đã đến thời điểm của cấp bậc Đấu Hoàng, nói không chừng những người có ít vận khí có khi cho dù đã nhiều năm cũng khó đề thăng thêm một cấp bậc, đều là chuyện chẳng lạ lùng gì.
Đan dược có thể tác dụng đề thăng thực lực trực tiếp vĩnh viễn mang theo lực dụ hoặc.
Bởi vậy, tam đại thủ lĩnh cũng vậy, không chút che dấu lòng khát vọng, loại đan dược này bọn chúng không phải chưa nghĩ tới, nhưng phóng nhãn trong toàn bộ Hắc Giác Vực người có năng lực luyện chế sợ rằng cũng chỉ có một mình Hàn Phong. Bất quá quan hệ giữa bọn họ và Hàn Phong xưa nay vốn bất hòa, bởi vậy Hàn Phong cũng tự nhiên không có khả năng vì bọn chúng tiêu hao tâm lực mà luyện chế loại đan dược này, cho nên hiện giờ Tiêu Viêm nhắc tới tên dược hoàn này lập tức triệt để khiến cho bọn chúng đem tâm tư nói ra.
"Tiêu Môn chủ có thể luyện chế Hoàng Cực Đan?" Một lát sau, trong mắt ba người vẻ mùng rỡ như điên rốt cuộc cũng chậm rãi thu liễm lại, bang chủ Cuồng Sư Bang để cánh tay trần kia nhịn không được dẫn đầu hỏi.
Lời của hắn vừa thốt lên, hai người còn lại cũng vội vàng đem ánh mắt hướng về phía Tiêu Viêm, Hoàng Cực Đan chính là lục phẩm đỉnh phong đan dược, trước đây coi như lấy bản lĩnh luyện chế đan dược của Hàn Phong nếu xuất thủ thì xác xuất thành công cũng không cao, huống chi Tiêu Viêm trước mặt này nhìn còn rất là trẻ?
"Nếu như không luyện chế được, trước mặt ba vị sẽ không nhắc tới thứ này." Tiêu Viêm cười cười, bấm tay bắn ra, một đoàn bích lục hỏa diễm đột nhiên hiện lên, theo đoàn hỏa diễm này xuất hiện, toàn bộ trong đại sảnh nhiệt độ nhất thời tăng vọt, thậm chí ngay cả không khí đều trở nên đặc biệt khô ráo đi.
"Đây là... Dị hỏa?"
Con mắt ba người đồng thời hơi co lại nhìn một đoàn hỏa diễm lục bích kia, cước bộ nhịn không được hướng phía sau lui lại hai bước. Thân là Đấu Hoàng cường giả bọn họ mười phần rõ ràng bản thân dị hỏa là loại lực lượng đáng sợ, cho thực lực như bọn họ dính vào thứ kia đều chịu phiền phức cực kỳ.
"Ta có thể đánh chết Hàn Phong, tự nhiên là bản thân ta có chút tiền vốn." Ngón tay thon dài của Tiêu Viêm linh hoạt vũ động, đóm bích lục hỏa diễm kia cũng vậy, cực kỳ thông minh chuyển động vòng quanh ngón tay, hắn liếc mắt nhìn ba người, cười nhạt nói.
"Nếu ra có thể giết hắn, như vậy tự nhiên chứng tỏ ta trội hơn hắn. Hắn có thể luyện chế thứ gì đó thì ta vì sao lại không thể luyện chế?"
"Nếu ba vị có thể đáp ứng điều kiện của ta, như vậy sau khi hành sự thành công, Hoàng Cực Đan tất nhiên ta lập tức đưa ra, hơn nữa trong Hắc Giác Vực các ngươi cũng được hưởng thụ phần lợi nhuận khiến người khác đỏ cả mắt, như thế nào?" Tiêu Viêm cất giọng cười khẽ, nhưng đến tai ba người lại khiến hô hấp của bọn họ từ từ trở nên nặng nề.
Khuôn mặt thoáng có vẻ đỏ lên, ánh mắt tam đại thủ lĩnh lóe ra niềm do dự, trong lòng cũng dấy lên sự giằng co tranh đấu.
Đối mặt với ba người đang đấu tranh tư tưởng, Tiêu Viêm cũng không thèm nhắc lại, nhíu mắt lại, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của ba người, mà trong khi chờ đợi thì đóm bích lục hỏa diễm trên ngón tay kia, độ nóng cũng vậy theo tâm cảnh lặng yên từ từ tăng lên...
Lúc nhiệt độ trong đại sảnh tăng lên đến một điểm nào đó, tam đại thủ lĩnh rốt cuộc cũng từ trong đấu tranh phục hồi lại tinh thần, liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng hung hăng gật đầu, liều mạng a, hiểm trung cầu phú quý! ( cầu phú quý trong nguy hiểm – thành ngữ thì phải!)
"Tốt, tất cả dựa vào ngươi!"
Chương trước Chương tiếp
Loading...