Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đấu Phá Thương Khung

Chương 620: Giải quyết phiền phức



"Đại trưởng lão, lửa tại trung tâm thiên phần luyện khí tháp đích thật đang từ từ yếu bớt, theo tốc độ này, sợ là không lâu nữa sẽ hoàn toàn tiêu thất."
Trong một góc đại sảnh, Tô Thiên nghe được kết quả tra xét của một gã trưởng lão, biểu tình trên khuôn mặt nhất thời trở nên đặc sắc, quay đầu nhìn Tiêu Viêm bộ dáng tươi cười mỉa mai bên cạnh, hung hăng cắn răng, một lát sau, tinh thần lại là bất đắc dĩ sa sút xuống, trong long cười khổ một hồi, không nghĩ tới Dị hoả không những bị cướp đi, mà lại còn bị người này trực tiếp luyện hoá.
Tầm quan trọng của Thiên phần luyện khí tháp, đối với nội viện mà nói, tự nhiên là to lớn không tưởng tượng được,nếu không cũng sẽ không khiến bọn người Tô Thiên thề sống chết thủ hộ, bất quá hiện giờ theo Vẫn lạc tâm viêm tiêu thất, vậy hiệu quả đề thăng tốc độ tu luyện kia, cũng sẽ từ từ yếu bớt, thậm chí tiêu tán, như vậy mà nói, sự tồn tại của Thiên phần luyện khí tháp cũng sẽ không còn bao nhiêu ý nghĩa.
Mà mất đi Thiên phần luyện khí tháp, hệ thống bồi dưỡng đào tạo cường giả kia, có thể cũng vì vậy mà bị phá vỡ, hậu quả, tính ra chính là có chút nghiêm trọng.
Bầu không khí trong đại sảnh có chút yên lặng, nhìn thấy Đại trưởng lão sa sút tinh thần như vậy, thần tình các vị trưởng lão cũng hiện lên vẻ bất đắc dĩ, hiện giờ Vẫn lạc tâm viêm đã bị Tiêu Viêm luyện hoá, làm sao hắn chịu giao trả? Hơn nữa dù Tiêu Viêm có là một địch nhân mạnh mẽ, bắt ép lấy ra Vẫn lạc tâm viêm cũng không phải là không thể được, bất quá tối nan giải là, nội viện với người kia có ân tình không nhỏ, tràng đại chiến hai năm trước, nếu không có Tiêu Viêm đánh bại hai gã Đấu hoàng cười giả, chỉ sợ nội viện sẽ bị tổn hại trầm trọng.
Cảm thụ được bầu không khí trong đại sảnh, Tiêu Viêm cũng có chút xấu hổ, nói thật, hắn đối với Tô Thiên trong lòng vẫn ôm một ít áy náy, dù sao hắn bắt đầu tiến vào Già Nam học viện, chính là do chú ý đến Vẫn lạc tâm viêm, tuy rằng sau đó trong tràng đại chiến nhìn như trợ giúp nội viện một cái đại ân, nhưng mục đích thật sự, lại là tận lực làm cho xác suất thu được Vẫn lạc tâm viêm đại tăng.
"Đại trưởng lão, còn có biện pháp cứu vãn nào khác không?" Tiêu Viêm cẩn thận dò hỏi, sự tình bây giờ, nếu như bắt ép hắn giao ra Vẫn lạc tâm viêm, có thể là có chút quá khả năng, bất quá nếu là nội viện bởi vậy mà chịu sỉ nhục, tổn thất lớn, hắn cũng là cảm thấy một chút không tự nhiên.
"Ai…Hiện tại xem ra chỉ có thể nhờ ngươi trợ lực chế tạo một cái Vẫn lạc tâm viêm khác, không thì Thiên phần luyện khí tháp sẽ vĩnh viễn mất đi hiệu quả." Nghe Tiêu Viêm hỏi, Tô Thiên trầm mặc một hồi lâu, mới nhẹ thở dài một hơi, có chút bất đắc dĩ nói.
"Chế tạo Vẫn lạc tâm viêm?" Tiêu Viêm ngẩn ra, Dị hoả còn có thể chế tạo ư?
"Chế tạo thứ này không khó khăn lắm, năm đó, viện trưởng đại nhân trước khi rời đi có lưu lại một vật chứa Vẫn lạc tâm viêm dự phòng, chỉ cần mang một ít Vẫn lạc tâm viêm quán nhập vào trong, như vậy liền khiến hiệu quả đề thăng tốc độ của Thiên phần luyện khí tháp trở lại như cũ, bất quá so với trước đây mà nói, sẽ kém đi một ít." Tô Thiên liếc mắt nhìn Tiêu Viêm, nói tiếp: "Việc này cần ngươi trợ giúp, ngươi mang Vẫn lạc tâm viêm đã bị luyện hoá phân ra một ít giao cho chúng ta, không có vấn đề gì chứ?"
Nghe vậy, Tiêu Viêm trong long lặng lẽ thở dài một hơi, vội vã gật đầu, Vẫn lạc tâm viêm đã bị hắn luyện hoá thành mồi lửa căn nguyên, chỉ cần bản than đấu khí không khô kiệt, thì có thể không ngừng cuồn cuộn chế tạo cùng sử dụng, phải chia ra một ít, mặc dù có chút tiêu hao đấu khí, bất quá đối với cách thức vẹn toàn cả đôi bên như vậy, hắn đã cực kỳ thoả mãn rồi.
"Bất quả việc triệu hồi ra Vẫn lạc tâm viêm có nhiều hạn chế, nếu như đấu khí trộn lẫn trong đó tiêu tán, hoả diễm sẽ tự động tiêu thất." Đột nhiên nhớ tới một điểm, Tiêu Viêm không khỏi có chút chần chờ nói.
"Vật chứa kia là do viện trưởng đại nhân tự mình chết tạo, mấy vấn đề này ngươi không cần phải lo lắng, thế nhưng vật chứa này chỉ có tác dụng trì hoãn, cho nên, có thể sau đó, ngươi thỉnh thoảng phải tới nội viện bổ sung hoả diễm…." Tô Thiên trầm ngân nói.
"Thỉnh thoảng tới nội viện?" Nao nao, Tiêu Viêm cười khổ nói: "Cái thỉnh thoảng này có thời gian cố định không? Ta ngày sau khi ly khai nội viện, chung quy không thể cứ cách nửa tháng một tháng quay về một chuyến như vậy."
"Cái này còn chưa biết chắc được, bất quá ta nghĩ chỉ cần ngươi lưu lại đủ hoả diễm cho chúng ta bảo tồn, chống đỡ được khoảng hai năm hẳn không phải là vấn đề." Tô Thiên suy tư một chút, nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Vậy là tốt rồi…" Thở dài một hơi, Tiêu Viêm cười gật đầu. "Được rồi, cứ theo lời Đại trưởng lão đi."
"Ai, tiện nghi cho tiểu tử ngươi, không nghĩ tới Hàn Phong kia tốn công vậy mà cũng không được gì, lại là bị ngươi nhẹ nhàng như vậy đoạt được, nội viện bọn ta khổ cực thủ hộ nhiều năm như vậy, lại là bị tiểu tử ngươi cướp lấy." Tô Thiên đảo cặp mắt trắng dã, thanh âm nói ra có hơi chút ghen tị, Vẫn lạc tâm viêm hiệu quả như thế nào, hắn tự nhiên rất rõ rang, Tiêu Viêm mang nó đi luyện hoá, ngày sau, tốc độ tu luyện vốn đã kinh khủng kia, sợ là lại còn tăng vọt thêm nhiều, sức dụ hoặc này, đối với bất luận kẻ nào, đều là cực kỳ to lớn.
Tiêu Viêm cười mỉa một tiếng, chợt nhíu mày, chậm rãi nói: "Hàn Phong kia…hiện giờ đang ở Hắc giác vựa sao?"
"Ân"
Tô Thiên độ mắt hư mị, nhàn nhạt lành lạnh thiểm lược qua, năm đó Hàn Phong kêu gọi rất nhiều cường giả tập kích nội viện, việc này đến giờ hắn vẫn còn ghi tạc trong lòng.
"Ha hả, tốt quá, có một số việc, cũng nên tìm hắn giải quyết dứt điểm một chút." Tiêu Viêm mười ngón tay đan vào nhau, mỉm cười nói, dáng tươi cười, lộ ra nhè nhẹ sát khí, năm đó bị tên kia đánh, may tránh được một kiếp, hiện giờ hắn có thể lần thứ hai sống lại,từ chỗ nham tương lãnh thổ chết tiệt kia đi ra, việc đầu tiên, tự nhiên là muốn kiếm vị "Sư huynh" này giải quyết, không thì làm sao ăn nói với Dược Lão còn đang ngủ say?
"Tuy rằng hiện tại ngươi thực lực đại tăng, nhưng một đối một, sợ là có chút trắc trở."
Tô Thiên lắc đầu, trầm ngâm nói: "Hàn Phong tại Hắc giác vực thành lập một cái "Hắc Minh", không ít thế lực không kém đều gia nhập vào đó, hiện giờ "Hắc Minh" cường giả tập hợp, ngay cả ta cũng phải đau đầu không ít, thời gian hai năm ngươi biến mất, nội viện có xuất động vài lần đi tìm gia hoả này gây phiền phức, bất quá phần lớn đều bị "Hắc Minh" cản về."
"Hắc Minh?" Nhíu mày, Tiêu Viêm ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, một lát sa, mới nhẹ giọng nói: "Vậy…Đại trưởng lão còn muốn mang hắn về sao?"
Trong mắt hiện lên một đạo hung quang, Tô Thiên tàn bạo nói: "Thế nào lại không muốn, danh tiếng nội viện không thể nào ở trong tay ta hạ thấp được, nếu không thì, ngày sau viện trưởng trở về, ta biết hướng hắn khai báo thế nào đây?"
"Ha hả, tốt lắm, đại trưởng lão trước tiên triệu tập nhân thủ đi, ba ngày sau, đi Hắc giác vực!" Tiêu Viêm ngón tay ngừng gõ, đứng dậy cười nói.
"Tốt, nếu ngươi đã có hứng thú, nội viện chúng ta cùng ngươi chơi tới bến! () Tô Thiên bàn tay vỗ mạnh xuống mặt bàn, có chút cười to như điên, hiện giờ có gia hoả Tiêu Viêm sức chiến đấu siêu cường gia nhập, nói vậy tất nhiên có thể phá vỡ cục diện giằng co với "Hắc Minh" suốt hai năm qua.
"
Ba ngày sau, ta sẽ mang nhân thủ triệu tập đầy đủ hết, lúc đó, chính là lúc cùng "Hắc Minh" giải quyết ân oán triệt để!"
Tiêu Viêm cười gật đầu
"
Bất quá…." Làm như nhớ tới cái gì, Tô Thiên hơi nhíu mày, nhìn Tiêu Viêm, nói: "Trước tiên, ta thấy ngươi tựa hồ nên cùng vị Đấu tông cường giả phiền phức kia nhanh chóng giải quyết ân oán đi, không thì, chốc lát đến lúc đại chiến, nàng đi ra đá một cước…Ngươi cũng rõ ràng thục lực chiến đấu của một vị Đấu tong cường giả, nàng nếu là gia nhập vào "Hắc Minh", chúng ta cho dù không toàn quân bị diệt, chắc chắn cũng là tổn thất nghiêm trọng."
"
Nàng khẳng định sẽ không gia nhập "Hắc Minh." Tiêu Viêm cười cười, nhìn Tô Thiên sắc mặt nghiêm túc, cũng đành nhẹ thở dài một hơi, nói: "Được rồi, ta trước tiên sẽ giải quyết vấn đề về nàng."
"
Cần chúng ta hỗ trợ không?" Tô Thiên chần chờ một hồi, hỏi.
"Ha hả, yên tâm đi, vấn đề giữa ta và nàng có nhiều người giúp cũng vô dụng." Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, hướng về Tô Thiên chắp tay, nói: "Nếu sự tình đã như vậy, ta cũng phải về trước."
"
Đợi một chút…"
Nhìn Tiêu Viêm xoay người, Tô Thiên trầm ngâm một hồi, chậm rãi nói:"Ta nghĩ ta phải nói cho ngươi nghe một chút việc…"
"
Việc gì?" Tiêu Viêm nghi hoặc quay đầu
"Nhị ca ngươi là Tiêu Lệ đang ở Hắc giác vực phải không?" Tô Thiên thanh âm vừa nói xong, bỗng nhiên cảm nhận được Tiêu Viêm trước mặt cả người khí thế bỗng bạo động, đôi mắt già nua vô cùng kinh ngạc, ngẩng đầu, nhìn sắc mặt thanh niên trước mắt bỗng nhiên trở nên âm hàn.
"Nhị ca ta xảy ra chuyện gì?" Tiêu Viêm thanh âm lạnh lẽo như băng, không mang chút tình cảm nào.
"Bây giờ vẫn chưa có gì xảy ra." Tô Thiên đè nén ngạc nhiên trong long xuống, khoác tay, nói: "Sau khi ngươi bị Vẫn lạc tâm viêm kéo xuống lòng đất, ta đã phái người âm thầm theo bảo hộ, trong vòng nửa năm đầu hắn còn an ổn tu luyện, bất quá một năm sau đó, hắn trong một lần bị truy sát phải ẩn vào thâm sơn, lần thứ hai xuất hiện, là hai tháng sau đó, thực lực của hắn, đột nhiên cực kỳ quỷ dị tăng vọt tới Đấu vương, hắn tại trong thâm sơn xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ ràng lắm."
"
Theo tình bào, hắn hiện tại trong Hắc giác vựa âm thầm sang lập một tổ chức thần bí, cái tổ chức này trong Hắc giác vựa danh tiếng cũng không kém, bởi vì bọn họ chuyên môn giết người của "Hắc Minh", hơn nữa gặp mặt là giết ngay, rất hiển nhiên, đây là nhị ca ngươi muốn báo thù cho ngươi."
Tiêu Viêm sắc mặt chậm rãi bình tĩnh lại, yên lặng gật đầu, nhị ca không có việc gì là tốt rồi…
Nhưng vừa bình tĩnh lại, Tô Thiên lại nói một câu, khiến cho sắc mặt hắn lại trở nên âm trầm triệt để.
"Mà nhị ca ngươi bởi vì lâu nay giết người của "Hắc Minh", cũng đã khiến cho "Hắc Minh" tức giận, hiện giờ theo tình báo ta biết, đã có vài thế lực không nhỏ, bắt đầu hướng nhị ca ngươi và tổ chức của hắn tiễu trừ, tình huống của hắn hiện tại, sợ cũng không được tốt."
Hắc bào thanh niên khuôn mặt lúc này trở nên âm hàn đáng sợ, thậm chí mơ hồ lộ ra dữ tợn, giọng nói lạnh lẽo, lộ ra sát ý vô cùng.
"Nhị ca ta hiện giờ đang ở đâu?"
Chương trước Chương tiếp
Loading...