Đấu Phá Thương Khung
Chương 1478: Nhị tinh Đấu Thánh!
Trong tĩnh thất yên lặng, khái niệm thời gian trở nên cực kỳ mơ hồ, hương trầm thoang thoảng bốc lên mùi vị khiến cho người ta sảng khoái, mà thời gian cũng chậm rãi trôi qua dưới sự nhàn nhã này...
Ba tháng!
Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bế quan kéo dài chừng ba tháng. Thời gian này, chỉ sợ ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ tới, nhưng dưới trạng thái ngủ say, hắn cũng đã quên thời gian, giống như đang đắm chìm trong cảm giác gột rửa tuyệt vời.
Trong tĩnh thất, Tiêu Viêm an tĩnh ngồi xếp bằng trên giường Hàn Ngọc, hiện giờ da tay của hắn đã xuất hiện màu tím nhạt. Trong lúc mơ hồ, giống như có thể nhìn thấy ở dưới da tay có một luồng màu tím hồng đang lưu động. Lúc màu tím hồng lưu động, tràn ngập một loại dao động cực kỳ mạnh mẽ.
Sóng ánh sáng lăn tăn, bất quá bây giờ sóng ánh sáng này lại nhộn nhạo trên thân thể Tiêu Viêm, từng lớp hào quang màu tím hồng khuếch tán ra từ trái tim hắn rồi lan tràn đến từng bộ phận thân thể.
Thời gian tia sáng này lưu động, kéo dài ba tháng!
Ba tháng gột rửa, trực tiếp khiến cho da tay vốn màu trắng của Tiêu Viêm nhuộm thành tím hồng. Thậm chí, ngay cả một đầu tóc đen, trong lúc mơ hồ cũng lấp lánh chút tím hồng, nhìn qua hơi có vẻ yêu dị.
Đương nhiên, biến hóa cũng không phải chỉ có bề ngoài của Tiêu Viêm. Trong ba tháng này, khí tức của hắn cũng đạt đến Nhất tinh Đấu Thánh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cách có một đường là có thể đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh!
Huyết mạch luyện thể, hiển nhiên mang cho Tiêu Viêm rất nhiều chỗ tốt.
Khi khí tức Tiêu Viêm đạt tới Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong thì hắn vẫn không có tỉnh lại từ trạng thái ngủ say. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thời gian chậm rãi trôi qua, chin mốt ngày... chin ba ngày... chin bảy ngày... chín chín ngày...
Ngày thứ một trăm!
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, mà đến ngày thứ một trăm kia, trong tĩnh thất im lặng đột nhiên xuất hiện những âm thanh ào ào kỳ dị. Âm thanh này giống như tiếng nước chảy, mà hướng tầm mắt về phía âm thanh truyền đến thì chính là phát ra từ trong cơ thể Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng trên giường Hàn Ngọc!
Tại khi tiếng ào ào truyền ra thì không gian xung quanh cơ thể Tiêu Viêm,đột ngột xuất hiện dao động dữ dội. Từng luồng năng lượng giống như thực chất ngưng tụ tạo thành lốc xoáy xoay quanh thân thể hắn, phát ra tiếng rít vù vù.
Tốc độ lốc xoáy xoay tròn càng lúc càng nhanh, sau cùng, càng ngày càng nhiều năng lượng tràn vào tĩnh thất, bị hút vào trong lốc xoáy, mà thể tích lốc xoáy cũng nhanh chóng bành trướng.
"Bành!"
Tĩnh thất vốn vô cùng cứng rắn vào lúc này trực tiếp bị lốc xoáy ngày càng khổng lồ kia xé rách, ánh sáng chói mắt từ ngoài đổ xuống, chiếu rọi bên trong.
"Sao vậy? "
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đông Long đảo đột nhiên xuất hiện lốc xoáy năng lượng, lập tức bị nhiều cường giả phát hiện. Sau đó từng đạo thân ảnh lướt đi, lóe lên vài cái liền xuất hiện ở bên ngoài tĩnh thất của Tiêu Viêm, chợt ánh mắt kinh ngạc nhìn lốc xoáy năng lượng đang điên cuồng xoay tròn.
"Không cần bối rối, mọi người giữ nguyên vị trí!"
Khi mọi người đang kinh ngạc, một giọng nói bình thản truyền ra từ trong Long điện. Chợt mấy đạo thân ảnh xuất hiện trên bầu trời, đúng là mấy người Tử Nghiên và Tiểu Y Tiên.
Nhìn thấy Tử Nghiên hiện thân, mấy tộc nhân Thái Hư Cổ Long tộc liền vội vàng khom người hành lễ rồi chậm rãi lùi lại một chút.
"Ta đang thắc mắc vì sao chữa thương lại cần thời gian lâu như vậy, hóa ra là sắp đột phá…" Tử Nghiên huyền phù trên bầu trời, từ trên cao nhìn xuống thân ảnh Tiêu Viêm ở trong gió lốc, cười nói.
Ở bên cạnh, Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân cũng nhẹ nhàng thả lỏng. Ba tháng nay, trong lòng các nàng lo lắng muốn chết, nếu như không phải Tử Nghiên đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì thì các nàng đã không nhịn được mà xông vào tĩnh thất. Dù sao, lần này Tiêu Viêm bị thương quá nặng, ai cũng lo hắn gặp điều bất trắc ngoài ý muốn gì đó. Rất may là điều xấu nhất các nàng lo sợ cũng không xuất hiện. Ngược lại, Tiêu Viêm còn nhân họa đắc phúc, mượn huyết mạch lực trong cơ thể, trực tiếp đánh sâu vào Nhị tinh Đấu Thánh!
"Tiêu Viêm huynh đệ quả nhiên là người phi thường, mới mấy tháng trước chỉ là Nhất tinh Đấu Thánh sơ kỳ, hiện tại liền có cơ hội đột phá đến Nhị tinh…" Ở một bên, Yêu Minh cũng tán thưởng từ đáy lòng nói. Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng hắn cũng trở về Cửu U Địa Minh Mãng tộc, nhưng đa phần thời gian là ở trên Đông Long đảo. Thật vất vả mới tìm được cơ hội giao hảo với Thái Hư Cổ Long, tự nhiên hắn sẽ nắm chặt cơ hội, đặc biệt là hiện giờ Đông Long đảo đang có xu thế nhất thống Thái Hư Cổ Long tộc.
Trên bầu trời, khi mọi người đang vì biến hóa của Tiêu Viêm mà bàn tán sổi nổi thì trong lốc xoáy năng lượng do thiên địa quán chú vào cũng ngày càng kinh khủng. Cuối cùng, lốc xoáy kia thậm chí trở nên sền sệt, trong mơ hồ, từng giọt chất lỏng năng lượng lơ lửng xung quanh lốc xoáy, nương theo lốc xoáy xoay tròn mà từ từ tràn ra một luồng dao động kinh khủng khiến cho mọi người biến sắc.
Theo càng ngày càng nhiều năng lượng ngưng tụ thành chất lỏng, lốc xoáy cũng từ từ biến thành nước xoáy...
Mấy phút ngắn ngủn, đạo năng lượng cuối cùng cũng bị ngưng tụ thành một giọt chất lỏng năng lượng, hội tụ vào trong vùng nước xoáy khổng lồ.
"Ầm!"
Khi lốc xoáy hoàn toàn hóa thành xoáy nước năng lượng, toàn bộ vùng nước xoáy chợt hung hăng run rẩy một lần. Chợt, Tiêu Viêm giống như lâm vào ngủ say trăm ngày lại đột ngột mở mắt, hai đạo hào quang màu tím hồng kinh người bắn ra từ trong mắt hắn!
Hai đạo hào quang tím hồng này dữ dội bắn về phía chân trời, dưới quang mang của nó, không ít tộc nhân Cổ Long tộc đều cảm giác được một loại uy áp kỳ dị, loại uy áp này cũng phát ra từ huyết mạch cùng loại.
"Đây là... Uy áp của Long Hoàng huyết mạch? Làm sao lại xuất hiện trên thân thể hắn?"
Khi nhiều tộc nhân Cổ Long tộc đang sửng sốt thì trên gương mặt Tử Nghiên cũng thoáng qua một chút kinh ngạc, trong tia sáng kia, nàng cảm giác được một hương vị thân quen.
"Là Long hoàng huyết mạch lực, hơn nữa trong đó còn trộn lẫn một số lực lượng khác…"
Bọn họ tự nhiên sẽ không biết, cỗ huyết mạch lực này chính là Tiêu tộc huyết mạch, Cổ Tộc huyết mạch cùng Long hoàng huyết mạch dung hợp mà thành. Trong đó tự nhiên sẽ có một ít mùi vị của Long hoàng.
Trên Đông Long đảo vang lên từng tiếng kinh hô thì miệng Tiêu Viêm bỗng há mạnh ra, chợt mọi người liền nhìn thấy, nước xoáy năng lượng cực lớn hóa thành một cột nước, trực tiếp bị Tiêu Viêm một ngụm hút vào trong cơ thể!
"Ầm!"
Thời điểm luồng năng lượng cuối cùng bị hút vào trong cơ thể Tiêu Viêm thì chiếc giường Hàn Ngọc mà hắn đang ngồi liền trực tiếp nổ tung thành bột phấn, một luồng khí tức dị thường kinh khủng chậm rãi tràn ra từ trong cơ thể, bao phủ cả mảnh thiên địa này.
"Thành công!"
Cảm thụ được cỗ khí tức kinh khủng kia, đám người Tử Nghiên cũng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng.
"Phù…"
Tiêu Viêm ngẩng đầu, chậm rãi phun ra một ngụm khí đặc sệt, cỗ khí tức này ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một giọt chất lỏng, rơi vào trong đám bột phấn Hàn Ngọc. Nhất thời, hào quang lóe lên, bột phấn hàn ngọc lại lần nữa ngưng tụ thành một bệ đá, với lại, dường như vẫn còn có dao động năng lượng vô cùng kinh người truyền ra từ đó.
Thở ra một hơi dài, lúc này Tiêu Viêm mới đứng dậy, bàn tay hơi nắm, một luồng lực lượng vô cùng cường hãn nhanh như chớp khuếch tán ra từ mỗi tế bào trong cơ thể.
"Thật mạnh..."
Tiêu Viêm thoáng cảm thụ trạng thái hiện giờ của cơ thể, trong mắt lập tức xẹt qua vẻ vui mừng. Trải qua ba tháng huyết mạch luyện thể, hiện tại cường độ thân thể hắn chỉ sợ đã không thua kém Thái Hư Cổ Long chút nào.
"Lần này quả là nhân họa đắc phúc..."
Bàn tay Tiêu Viêm chạm nhẹ vào lồng ngực, lần này nếu không phải trải qua một hồi sinh tử đại chiến, chỉ sợ huyết mạch lực trong trái tim sẽ không phát huy tác dụng, mà hắn cũng sẽ không đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh nhanh như vậy. Về phần hắn, đồng dạng sẽ không được cường hóa tới mức này, với lại, bây giờ Tiêu Viêm có thể nhận thấy được, cho dù là hắn rời khỏi trạng thái kia, bên trong trái tim vẫn có một tia máu tím hồng chảy ra, liên tục không ngừng gột rửa hắn. Tuy nói hiệu quả chênh lệch rất lớn, nhưng thắng tại lâu dài, không có lúc nào ngừng rèn luyện, nếu tích lũy lại thì cũng tương đối kinh khủng.
"Ha ha, Tiêu Viêm huynh đệ, chúc mừng! Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn lại tiếp tục có đột phá, tốc độ tu luyện như vậy, thật đúng là làm cho ta xấu hổ." Khi Tiêu Viêm vui mừng vì biến hóa của bản thân thì trên bầu trời cũng truyền đến một tiếng cười sang sảng, đám người Yêu Minh từ trên trời đáp xuống, dừng cách Tiêu Viêm không xa.
Tiêu Viêm hướng về phía Yêu Minh chắp tay, sau đó đưa mắt nhìn phía Tử Nghiên, thấy sắc mặt nàng đã khôi phục vẻ bình thường, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra Tử Nghiên đã khôi phục khỏi trạng thái suy yếu.
"Lần này ta đã bế quan bao lâu?"
"Hơn ba tháng, vừa tròn trăm ngày." Tiểu Y Tiên mỉm cười, đáp.
"Trăm ngày sao…" Nghe vậy, trong mắt Tiêu Viêm cũng hiện lên một chút kinh ngạc, chợt đột nhiên hỏi: "Trong liên minh có tin tức gì truyền đến không?"
"Ừ, mấy ngày hôm trước cũng có tin tức truyền tới. Là Dược Lão, lão nhắn ngươi nhanh chóng trở về Tinh Vẫn các." Gương mặt Tiểu Y Tiên cũng hiện lên một chút ngưng trọng, nhìn về phía Tiêu Viêm, nhẹ giọng nói: "Tịnh Liên yêu hỏa sắp xuất thế, Hồn Điện cũng bắt đầu có hành động, xem ra bọn chúng sẽ ra tay với Tịnh Liên yêu hỏa..."
Tiêu Viêm chậm rãi gật đầu, tính thời gian thì đã sắp tới lúc Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất thế. Về phần Hồn Điện, hắn cũng sớm biết đám người kia chắc chắn sẽ không chịu yên ổn, thiên địa thần vật như Tịnh Liên Yêu Hỏa, bọn họ tất sẽ phái cường giả đến cướp đoạt.
"Một khi đã vậy, hôm nay liền xuất phát trở về Tinh Vẫn các, chuyện yêu hỏa cũng cần phải thương lượng kỹ càng…"
Giọng nói của Tiêu Viêm có chút trầm thấp. Vì Tịnh Liên Yêu Hỏa, hắn bỏ ra tinh lực rất lớn, đây sẽ là thủ đoạn mạnh mẽ để hắn đối phó với Hồn Điện, Hồn Tộc. Vì vậy, mặc kệ như thế nào, hắn phải đoạt bằng được!
Ba tháng!
Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bế quan kéo dài chừng ba tháng. Thời gian này, chỉ sợ ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ tới, nhưng dưới trạng thái ngủ say, hắn cũng đã quên thời gian, giống như đang đắm chìm trong cảm giác gột rửa tuyệt vời.
Trong tĩnh thất, Tiêu Viêm an tĩnh ngồi xếp bằng trên giường Hàn Ngọc, hiện giờ da tay của hắn đã xuất hiện màu tím nhạt. Trong lúc mơ hồ, giống như có thể nhìn thấy ở dưới da tay có một luồng màu tím hồng đang lưu động. Lúc màu tím hồng lưu động, tràn ngập một loại dao động cực kỳ mạnh mẽ.
Sóng ánh sáng lăn tăn, bất quá bây giờ sóng ánh sáng này lại nhộn nhạo trên thân thể Tiêu Viêm, từng lớp hào quang màu tím hồng khuếch tán ra từ trái tim hắn rồi lan tràn đến từng bộ phận thân thể.
Thời gian tia sáng này lưu động, kéo dài ba tháng!
Ba tháng gột rửa, trực tiếp khiến cho da tay vốn màu trắng của Tiêu Viêm nhuộm thành tím hồng. Thậm chí, ngay cả một đầu tóc đen, trong lúc mơ hồ cũng lấp lánh chút tím hồng, nhìn qua hơi có vẻ yêu dị.
Đương nhiên, biến hóa cũng không phải chỉ có bề ngoài của Tiêu Viêm. Trong ba tháng này, khí tức của hắn cũng đạt đến Nhất tinh Đấu Thánh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cách có một đường là có thể đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh!
Huyết mạch luyện thể, hiển nhiên mang cho Tiêu Viêm rất nhiều chỗ tốt.
Khi khí tức Tiêu Viêm đạt tới Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong thì hắn vẫn không có tỉnh lại từ trạng thái ngủ say. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thời gian chậm rãi trôi qua, chin mốt ngày... chin ba ngày... chin bảy ngày... chín chín ngày...
Ngày thứ một trăm!
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, mà đến ngày thứ một trăm kia, trong tĩnh thất im lặng đột nhiên xuất hiện những âm thanh ào ào kỳ dị. Âm thanh này giống như tiếng nước chảy, mà hướng tầm mắt về phía âm thanh truyền đến thì chính là phát ra từ trong cơ thể Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng trên giường Hàn Ngọc!
Tại khi tiếng ào ào truyền ra thì không gian xung quanh cơ thể Tiêu Viêm,đột ngột xuất hiện dao động dữ dội. Từng luồng năng lượng giống như thực chất ngưng tụ tạo thành lốc xoáy xoay quanh thân thể hắn, phát ra tiếng rít vù vù.
Tốc độ lốc xoáy xoay tròn càng lúc càng nhanh, sau cùng, càng ngày càng nhiều năng lượng tràn vào tĩnh thất, bị hút vào trong lốc xoáy, mà thể tích lốc xoáy cũng nhanh chóng bành trướng.
"Bành!"
Tĩnh thất vốn vô cùng cứng rắn vào lúc này trực tiếp bị lốc xoáy ngày càng khổng lồ kia xé rách, ánh sáng chói mắt từ ngoài đổ xuống, chiếu rọi bên trong.
"Sao vậy? "
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đông Long đảo đột nhiên xuất hiện lốc xoáy năng lượng, lập tức bị nhiều cường giả phát hiện. Sau đó từng đạo thân ảnh lướt đi, lóe lên vài cái liền xuất hiện ở bên ngoài tĩnh thất của Tiêu Viêm, chợt ánh mắt kinh ngạc nhìn lốc xoáy năng lượng đang điên cuồng xoay tròn.
"Không cần bối rối, mọi người giữ nguyên vị trí!"
Khi mọi người đang kinh ngạc, một giọng nói bình thản truyền ra từ trong Long điện. Chợt mấy đạo thân ảnh xuất hiện trên bầu trời, đúng là mấy người Tử Nghiên và Tiểu Y Tiên.
Nhìn thấy Tử Nghiên hiện thân, mấy tộc nhân Thái Hư Cổ Long tộc liền vội vàng khom người hành lễ rồi chậm rãi lùi lại một chút.
"Ta đang thắc mắc vì sao chữa thương lại cần thời gian lâu như vậy, hóa ra là sắp đột phá…" Tử Nghiên huyền phù trên bầu trời, từ trên cao nhìn xuống thân ảnh Tiêu Viêm ở trong gió lốc, cười nói.
Ở bên cạnh, Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân cũng nhẹ nhàng thả lỏng. Ba tháng nay, trong lòng các nàng lo lắng muốn chết, nếu như không phải Tử Nghiên đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì thì các nàng đã không nhịn được mà xông vào tĩnh thất. Dù sao, lần này Tiêu Viêm bị thương quá nặng, ai cũng lo hắn gặp điều bất trắc ngoài ý muốn gì đó. Rất may là điều xấu nhất các nàng lo sợ cũng không xuất hiện. Ngược lại, Tiêu Viêm còn nhân họa đắc phúc, mượn huyết mạch lực trong cơ thể, trực tiếp đánh sâu vào Nhị tinh Đấu Thánh!
"Tiêu Viêm huynh đệ quả nhiên là người phi thường, mới mấy tháng trước chỉ là Nhất tinh Đấu Thánh sơ kỳ, hiện tại liền có cơ hội đột phá đến Nhị tinh…" Ở một bên, Yêu Minh cũng tán thưởng từ đáy lòng nói. Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng hắn cũng trở về Cửu U Địa Minh Mãng tộc, nhưng đa phần thời gian là ở trên Đông Long đảo. Thật vất vả mới tìm được cơ hội giao hảo với Thái Hư Cổ Long, tự nhiên hắn sẽ nắm chặt cơ hội, đặc biệt là hiện giờ Đông Long đảo đang có xu thế nhất thống Thái Hư Cổ Long tộc.
Trên bầu trời, khi mọi người đang vì biến hóa của Tiêu Viêm mà bàn tán sổi nổi thì trong lốc xoáy năng lượng do thiên địa quán chú vào cũng ngày càng kinh khủng. Cuối cùng, lốc xoáy kia thậm chí trở nên sền sệt, trong mơ hồ, từng giọt chất lỏng năng lượng lơ lửng xung quanh lốc xoáy, nương theo lốc xoáy xoay tròn mà từ từ tràn ra một luồng dao động kinh khủng khiến cho mọi người biến sắc.
Theo càng ngày càng nhiều năng lượng ngưng tụ thành chất lỏng, lốc xoáy cũng từ từ biến thành nước xoáy...
Mấy phút ngắn ngủn, đạo năng lượng cuối cùng cũng bị ngưng tụ thành một giọt chất lỏng năng lượng, hội tụ vào trong vùng nước xoáy khổng lồ.
"Ầm!"
Khi lốc xoáy hoàn toàn hóa thành xoáy nước năng lượng, toàn bộ vùng nước xoáy chợt hung hăng run rẩy một lần. Chợt, Tiêu Viêm giống như lâm vào ngủ say trăm ngày lại đột ngột mở mắt, hai đạo hào quang màu tím hồng kinh người bắn ra từ trong mắt hắn!
Hai đạo hào quang tím hồng này dữ dội bắn về phía chân trời, dưới quang mang của nó, không ít tộc nhân Cổ Long tộc đều cảm giác được một loại uy áp kỳ dị, loại uy áp này cũng phát ra từ huyết mạch cùng loại.
"Đây là... Uy áp của Long Hoàng huyết mạch? Làm sao lại xuất hiện trên thân thể hắn?"
Khi nhiều tộc nhân Cổ Long tộc đang sửng sốt thì trên gương mặt Tử Nghiên cũng thoáng qua một chút kinh ngạc, trong tia sáng kia, nàng cảm giác được một hương vị thân quen.
"Là Long hoàng huyết mạch lực, hơn nữa trong đó còn trộn lẫn một số lực lượng khác…"
Bọn họ tự nhiên sẽ không biết, cỗ huyết mạch lực này chính là Tiêu tộc huyết mạch, Cổ Tộc huyết mạch cùng Long hoàng huyết mạch dung hợp mà thành. Trong đó tự nhiên sẽ có một ít mùi vị của Long hoàng.
Trên Đông Long đảo vang lên từng tiếng kinh hô thì miệng Tiêu Viêm bỗng há mạnh ra, chợt mọi người liền nhìn thấy, nước xoáy năng lượng cực lớn hóa thành một cột nước, trực tiếp bị Tiêu Viêm một ngụm hút vào trong cơ thể!
"Ầm!"
Thời điểm luồng năng lượng cuối cùng bị hút vào trong cơ thể Tiêu Viêm thì chiếc giường Hàn Ngọc mà hắn đang ngồi liền trực tiếp nổ tung thành bột phấn, một luồng khí tức dị thường kinh khủng chậm rãi tràn ra từ trong cơ thể, bao phủ cả mảnh thiên địa này.
"Thành công!"
Cảm thụ được cỗ khí tức kinh khủng kia, đám người Tử Nghiên cũng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng.
"Phù…"
Tiêu Viêm ngẩng đầu, chậm rãi phun ra một ngụm khí đặc sệt, cỗ khí tức này ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một giọt chất lỏng, rơi vào trong đám bột phấn Hàn Ngọc. Nhất thời, hào quang lóe lên, bột phấn hàn ngọc lại lần nữa ngưng tụ thành một bệ đá, với lại, dường như vẫn còn có dao động năng lượng vô cùng kinh người truyền ra từ đó.
Thở ra một hơi dài, lúc này Tiêu Viêm mới đứng dậy, bàn tay hơi nắm, một luồng lực lượng vô cùng cường hãn nhanh như chớp khuếch tán ra từ mỗi tế bào trong cơ thể.
"Thật mạnh..."
Tiêu Viêm thoáng cảm thụ trạng thái hiện giờ của cơ thể, trong mắt lập tức xẹt qua vẻ vui mừng. Trải qua ba tháng huyết mạch luyện thể, hiện tại cường độ thân thể hắn chỉ sợ đã không thua kém Thái Hư Cổ Long chút nào.
"Lần này quả là nhân họa đắc phúc..."
Bàn tay Tiêu Viêm chạm nhẹ vào lồng ngực, lần này nếu không phải trải qua một hồi sinh tử đại chiến, chỉ sợ huyết mạch lực trong trái tim sẽ không phát huy tác dụng, mà hắn cũng sẽ không đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh nhanh như vậy. Về phần hắn, đồng dạng sẽ không được cường hóa tới mức này, với lại, bây giờ Tiêu Viêm có thể nhận thấy được, cho dù là hắn rời khỏi trạng thái kia, bên trong trái tim vẫn có một tia máu tím hồng chảy ra, liên tục không ngừng gột rửa hắn. Tuy nói hiệu quả chênh lệch rất lớn, nhưng thắng tại lâu dài, không có lúc nào ngừng rèn luyện, nếu tích lũy lại thì cũng tương đối kinh khủng.
"Ha ha, Tiêu Viêm huynh đệ, chúc mừng! Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn lại tiếp tục có đột phá, tốc độ tu luyện như vậy, thật đúng là làm cho ta xấu hổ." Khi Tiêu Viêm vui mừng vì biến hóa của bản thân thì trên bầu trời cũng truyền đến một tiếng cười sang sảng, đám người Yêu Minh từ trên trời đáp xuống, dừng cách Tiêu Viêm không xa.
Tiêu Viêm hướng về phía Yêu Minh chắp tay, sau đó đưa mắt nhìn phía Tử Nghiên, thấy sắc mặt nàng đã khôi phục vẻ bình thường, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra Tử Nghiên đã khôi phục khỏi trạng thái suy yếu.
"Lần này ta đã bế quan bao lâu?"
"Hơn ba tháng, vừa tròn trăm ngày." Tiểu Y Tiên mỉm cười, đáp.
"Trăm ngày sao…" Nghe vậy, trong mắt Tiêu Viêm cũng hiện lên một chút kinh ngạc, chợt đột nhiên hỏi: "Trong liên minh có tin tức gì truyền đến không?"
"Ừ, mấy ngày hôm trước cũng có tin tức truyền tới. Là Dược Lão, lão nhắn ngươi nhanh chóng trở về Tinh Vẫn các." Gương mặt Tiểu Y Tiên cũng hiện lên một chút ngưng trọng, nhìn về phía Tiêu Viêm, nhẹ giọng nói: "Tịnh Liên yêu hỏa sắp xuất thế, Hồn Điện cũng bắt đầu có hành động, xem ra bọn chúng sẽ ra tay với Tịnh Liên yêu hỏa..."
Tiêu Viêm chậm rãi gật đầu, tính thời gian thì đã sắp tới lúc Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất thế. Về phần Hồn Điện, hắn cũng sớm biết đám người kia chắc chắn sẽ không chịu yên ổn, thiên địa thần vật như Tịnh Liên Yêu Hỏa, bọn họ tất sẽ phái cường giả đến cướp đoạt.
"Một khi đã vậy, hôm nay liền xuất phát trở về Tinh Vẫn các, chuyện yêu hỏa cũng cần phải thương lượng kỹ càng…"
Giọng nói của Tiêu Viêm có chút trầm thấp. Vì Tịnh Liên Yêu Hỏa, hắn bỏ ra tinh lực rất lớn, đây sẽ là thủ đoạn mạnh mẽ để hắn đối phó với Hồn Điện, Hồn Tộc. Vì vậy, mặc kệ như thế nào, hắn phải đoạt bằng được!