Đấu Phá Thương Khung Hậu Truyện
Chương 6: Tái tạo
Tiêu Viêm xếp bằng ở trong động. Như là lão tăng nhập định, thân thể không chút chuyển động. Hô hấp rất nhẹ nhàng. Thậm chí với thân thể tràn ngập khí tức nhưng nhìn qua tựa hồ tương đối mỏng manh. Giống như người đang chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng vậy. Nếu không phải nơi đây thiên địa linh khí nồng đâm từ từ bị Tiêu Viêm hấp thu, cơ thể hỗn loạn đang từng điểm từng điểm hồi phục mà nói..., đoán chừng tuyệt đại bộ phận mọi người sẽ cho rằng đây chỉ là một cỗ thi thể mà thôi.
Quang cảnh như vậy, thời gian trôi dần, trong lúc bất tri bất giác đã qua hơn ba tháng. Hai mắt Tiêu Viêm nhắm chặt thở một hơi chậm rãi rồi từ từ mở ra, lúc này đây, trong ánh mắt kia, đã sáng hơn rất nhiều...giáng vẻ lo lắng trước đó được thay bởi một nụ cười mãn nguyện.
"Lần này lần này liệu thương tình huống so với ta lúc đầu tưởng tượng kết quả tốt hơn rất nhiều. Không chỉ có như thế, hơn nữa thời gian cũng rút ngắn rất nhiều. Vốn dự tính là phải mất nửa năm thời gian. Chính mình chỉ mới liệu thương có hơn ba tháng mà thồi nhưng căn cơ cũng khôi phục lại như ban đầu rồi. Hơn nữa thân thể cũng đã khôi phục chừng sáu thành, xem ra là trên phiến đại lục này thiên địa linh khí so với Đấu Khí Đại Lục tinh thuần và nồng đậm hơn rất nhiều...!" Tiêu Viêm thì thào lẩm bẩm.
Hai tay Thủ Ấn biến hóa, Tiêu Viêm dò xét qua một lượt trong cơ thể mênh mông Đấu Khí của mình, không khỏi hài lòng gật đầu. Chính mình đã có thể cơ bản sử dụng được Đấu Đế lực lượng. Từ từ đứng dậy, một cổ khí tức kinh khủng giống như gió lốc tràn ngập phát ra!
“Đến thời điểm ngưng tụ thân thể rồi!"
Hai tay lập tức phát ra những ấn ký kì dị làm cho người ta hoa mắt. Trong miệng quát khẽ một tiếng "Linh hồn xuất khiếu!" Lập tức, trên đỉnh đầu Tiêu Viêm, một đoàn năng lượng quang đoàn theo huyệt Bách Hội vụt lên phía trên. Phía trong quang đoàn mơ hồ có một cỗ năng lượng màu xám, mơ hồ có thể thấy được một cái phiên bản thu nhỏ Tiêu Viêm. Hơn nữa cái "Tiêu Viêm" này đang nhanh chóng biến lớn lấy. Ước chừng đã qua một nén hương thời gian, cuối cùng xuất hiện một linh hồn thân ảnh giống hệt Tiêu Viêm, đây chính là Tiêu Viêm linh hồn. Chỉ có linh hôn đã tiến vào cảnh giới Đế cảnh mới có thể xuất ra bộ dáng như thế này được, hơn nữa loại bộ dáng này cùng thực thể cũng giống nhau, không phải giống như linh hồn mờ mờ ảo ảo của Dược lão năm đó, mà tồn tại hết sức chân thật, cũng có thể nói hồn còn,người còn, hồn mất người cũng vẫn lạc. Đối với bộ dáng của mình lúc này, Tiêu Viêm không có để ý lắm. Thần sắc của hắn thập phần ngưng trọng. Vì hắn kế tiếp muốn dùng hỏa diễm để chế tạo một thân thể mới phù hợp với linh hồn của mình, điều này ảnh hưởng đến tu vi Đấu Khí về sau của hắn.
Tiêu Viêm vẫy tay một cái, hai mươi mốt loại thiên địa Dị hỏa xuất hiện ở trước mắt. “Ta dùng danh hiệu Viêm Đế Tiêu Viêm ra lệnh bọn ngươi. Tất cả Dị hỏa nghe ta hiệu lệnh”.
"Dị hỏa bảng, bài danh thứ hai mươi mốt, Huyền Hoàng viêm ra khỏi hàng, dùng ngươi tái tạo cho ta Đấu Đế chi thân! Tiến hành lần luyện thứ nhất!"
Thanh âm của Tiêu Viêm cứng rắn phát ra, hơn hai mươi đoàn Dị hỏa ở bên trong thân thể lập tức bay ra, bao vây chung quanh Tiêu Viêm, hừng hực bùng cháy, bắt đầu lần luyện thể thứ nhất!"
". . ."
"Dị hỏa bảng, bài danh mười chín, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, ra khỏi hàng, ta dùng danh Viêm Đế Tiêu Viêm lệnh ngươi dùng uy năng của ngươi giúp ta tái tạo thân thể, tiến hành lần luyện thứ ba!"
"Một đoàn Dị hỏa màu xanh thẫm bay ra, đem Tiêu Viêm bao phủ ở bên trong, Tiêu Viêm dùng linh hồn chi lực ngưng tụ thân thể. Tân sinh thân thể nương theo uy lực của từng loại dị hỏa mà dần dần hình thành.
". . ."
"Dị hỏa bảng, thứ tư, Kim Đế Phần Thiên viêm, ra khỏi hàng! . . ."
"Dị hỏa bảng thứ ba, Tịnh Liên Yêu Hỏa, ra khỏi hàng! . . ."
"Dị hỏa bảng thứ hai, Hư Vô Thôn Viêm, ra khỏi hàng! . . ."
"Dị hỏa bảng đệ nhất! Đà Xá Cổ Đế viêm, ra khỏi hàng! . . ."
Theo thời gian, hai mươi mốt loại Dị hỏa đều tiến vào tân sinh thân thể, từ từ luyện thể từng lần một. Trong lúc nhất thời, cả sơn động tràn ngập màu sắc khác nhau của hỏa diễm. Càng về sau, sơn mạch nơi Tiêu Viêm luyện chế cũng bị thiêu đốt. Dù cho mưa to rơi xuống cũng không thể dập tắt, hình thành " núi Hỏa diễm!" .
Trong thiên địa hỏa nguyên tố đang điên cuồng thiêu đốt trong sơn mạch. Chuẩn xác mà nói là thiêu đốt địa phương Tiêu Viêm bế quan. Ở bên trong mảnh sơn mạch bị thiêu đốt, một đạo thân ảnh gầy gò đang ngồi không một chút chuyển động,như cao tăng nhập định. Hỏa diễm tại chung quanh thân thể không ngừng sôi trào. Mỗi đoàn hỏa diễm nơi đây chính là thiên địa kỳ bảo trên Đấu khí đại lục làm người ta đỏ con mắt. Nhưng hỏa diễm này bùng cháy lên tựa hồ như hoan nghênh vị vua của chúng trở lại.
Hai mươi mốt loại dị hỏa màu sắc khác nhau đang không ngừng xoay tròn xung quanh thân thể Tiêu Viêm, mỗi một lần hỏa diễm bốc lên đều khiến cho sơn mạch bi thiêu cháy mãnh liệt thêm một ít.
Đối với sự việc chung quanh. Bóng người bên trong hỏa diễm cũng không hề phát giác, vẫn như cũ không có một chút chuyển động. Tính ra, từ khi Tiêu Viêm bắt đầu bế quan đến nay đã hơn ba năm. Tại trong ba năm, hắn chỗ bế quan sơn mạch này sơn mạch cũng bị thiêu đốt ba năm, cho dù là rơi xuống mưa to, cũng vô phương dập tắt. Thậm chí ngay cả một bộ phận chung quanh sơn mạch cũng bị đốt. Toàn bộ sơn mạch là một mảng lửa đỏ, lộ ra thập phần sáng chói.
Khi hắn nhập định như vậy, từng tia hỏa diễm khác nhau, theo thân thể, thẩm thấu mà ra. Quấn quanh lấy thân thể, từng vòng từng vòng quấn lấy nhau, giống như hình dạng của DNA trong thời hiện đại vậy. Loại phương thức kỳ lạ này rèn luyện thân thể mới, xương cột, thậm chí cả huyết nhục (Editor: không hiểu sao làm được vậy nhỉ =.=!).
Hoang vu sơn mạch,trước đến nay vẫn yên tĩnh như vậy. Không có chút sinh khí nào tồn tại trên phiến lãnh thổ này. Có đi nữa chẳng qua là vô tận hỏa diễm đang thiêu đốt lấy cái mảnh sơn mạch này, làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị. Sự quỷ dị lại xẩy ra ở địa phương hoang vu này không khỏi làm người ta sợ hãi.
Giờ phút này, Tiêu Viêm khí tức thập phần ổn định, thân thể không có chút chuyển động, thậm chí trạng thái nhập định còn hơn lúc trước.
Trong lúc đó, một cổ cường đại hấp lực theo người Tiêu Viêm truyền đến, thiên địa linh khí lập tức hỗn loạn. Lúc này Tiêu Viêm như là một lỗ đen không đáy, điên cuồng hấp thu. Hỏa diễm thiêu đôt sơn mạch nhiều năm như vậy cũng bị Tiêu Viêm lập tức hút vào trong bụng. Hai mắt đóng chặt lâu như vậy sau ba năm hai con ngươi lại dần dần mở ra, sau khi thổ ra một ngụm trọc khí, Tiêu Viêm từ từ đứng dậy, thân thể vang lên tiếng răng rắc.
"Rốt cục hoàn toàn khôi phục sao?" Tiêu Viêm cảm thụ thoáng thân thể mới, nhẹ nhàng cười, thập phần hài lòng.
Nhìn qua phiến địa phương hoang vu. Tiêu Viêm khẽ nhíu chân mày, cười khổ một tiếng, nói "Nơi đây đến cùng có phải Viễn Cổ Đại lục không đây?"