Đấu La Đại Lục
Chương 484: Mục tiêu : Thâm Hải Ma Kình Vương
Người dịch: DuyNguyen84 (A Du)
Người biên: Hạo Thiên
Sắc mặt Thiên Nhận Tuyết trầm hẳn lại, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, đuổi giết Đường Tam không ngờ lại khó khăn đến mức này. Nếu nói rằng lúc còn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nàng cũng không có xuất ra toàn lực, như vậy lúc này đây, nàng cũng đã đem toàn bộ thần cấp thực lực xuất hết ra, thậm chí ngay cả kỹ năng của Thiên Sứ Thần Trang cũng đã dùng đến, lại vẫn như trước không thể giết chết được Đường Tam.
Bất quá, Thiên Nhận Tuyết cũng cảm nhận được rõ ràng, Hải Thần Tam Xoa Kích sau khi ngăn cản một kích của mình, linh tính trên nó cũng đã tiêu thất, Hải Thần thần niệm kia có thể tạm thời phóng xuất ra lực lượng của Hải Thần cũng tuyệt đối không phải không có trả giá gì. Dưới tình huống như vậy, hắn tuyệt đối không thể đón nhận thêm một lần công kích nữa của mình.
Nhưng mà, nhìn vào đại hải mênh mông trước mắt này, Thiên Nhận Tuyết lại cảm giác được toàn thân vô lực. Lực lượng của thần cũng có giới hạn, đúng như những gì lúc trước Đường Tam đã nói, trên Đấu La Đại Lục, thần có nghĩa là con người đạt đến một mức độ thực lực nhất định, hoặc nói chính xác hơn là, hồn sư nhân loại cường đại nhất, đột phá trăm cấp hồn lực, đạt đến cảnh giới thần cấp.
Thiên Nhận Tuyết ở trong môi trường không phải thuộc lĩnh vực của mình, cho dù nàng có thực lực thần cấp, cũng không phải là không gì không làm được. Ít nhất, thần niệm của nàng một khi tiến vào trong biển rộng, sẽ chịu sự cản trở rất lớn, càng chui sâu xuống biển, trở ngại cũng càng ngày càng lớn, không thể linh mẫn bằng trong môi trường không khí. Nàng biết rõ, với năng lực được Hải Thần chiếu cố của Đường Tam, muốn truy tìm tông tích của hắn không khác gì tìm đường lên trời.
Thở sâu một hơi, ổn định lại tâm tình của mình, hồi tưởng lại tình huống trận chiến trong lòng đất khi nãy, Thiên Nhận Tuyết không khỏi âm thầm thở dài. Tên thần niệm Hải Thần kia nói không sai, chính mình tuy rằng trở thành Thiên Sứ Chi Thần, nhưng dù sao cũng không phải là từng bước tu luyện đến thần cấp, trong đó, có rất nhiều quá trình đều là nhờ gia gia trợ giúp mà đơn giản hóa đi. Tinh thần của Thiên Sứ Chi Thần mình hoàn toàn lãnh ngộ, nhưng toàn bộ năng lực của Thiên Sứ Chi Thần chính mình lại còn chưa có hoàn toàn nắm giữ. Nếu không mà nói, lúc thi triển kỹ năng công kích như thế nào lại mất nhiều thời gian cùng với trì trệ như thế, làm cho Đường Tam có thể thừa cơ hội mà trốn mất.
Nhìn vào biển rộng mênh mông, tâm tình Thiên Nhận Tuyết dần dần bình tĩnh lại, nàng cũng giống như Đường Tam, đều là nhất thế thiên tài, chính trong mấy ngày này bị Đường Tam dùng đủ loại kỹ xảo chạy trốn mất làm ảnh hưởng đến tâm tính, trước mắt thấy không còn cơ hội để đuổi theo giết Đường Tam nữa, ngược lại trong lòng nàng càng bình tĩnh hơn. Nàng rất rõ ràng, nếu mình chính vì không thể đuổi giết được Đường Tam mà gây ra cảm giác thất bại chán chường, chỉ sợ tu vi bản thân cũng bị ảnh hưởng lớn.
Tâm tình dần dần bình tĩnh lại, thần niệm Thiên Sứ Chi Thần chậm rãi xoay quanh thân thể Thiên Nhận Tuyết, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, Thiên Sứ Thần Trang nở rộ quang mang huyễn lệ, lóa mắt.
- Đường Tam, nếu ngươi đã bắt đầu đi trên con đường truyền thừa Hải Thần, như vậy, ta tin tưởng với sự thông minh tài trí của ngươi, nhất định có thể thành tựu Hải Thần. Trước đây ta hi vọng trước khi ngươi thành công, có thể đem ngươi hoàn toàn hủy diệt, nhưng do nội tâm của ta vẫn không thể vượt qua chướng ngại, do ngươi gây ra cho ta rung động hủy diệt. Nhưng bây giờ thì không, ta ở nơi này chờ ngươi, chờ xem đến khi người trở thành Hải Thần thì sao? Sau khi ngươi thành Hải Thần, chúng ta sẽ đấu lại một trận đường hoàng xem thế nào. Để xem là Hải Thần ngươi lợi hại, hay là Thiên Sứ Chi Thần ta càng cường đại hơn. Đường Tam, ta chờ ngươi!
Quang mang kim sắc cùng với thanh âm của Thiên Nhận Tuyết rót vào trong nước biển, tuy rằng nàng không thể dùng thần niệm để phát hiện ra Đường Tam dưới sự bảo hộ của Hãn Hải Hộ Thân Tráo, nhưng lúc này nàng phát ra âm thanh, bằng vào thần niệm cường đại đem âm thanh ba động của mình truyền vào trong nước biển, không ngờ có thể truyền ra ngoài ngàn dặm, chỉ cần Đường Tam không có ra khỏi phạm vi này, hắn tự nhiên có thể nghe được thanh âm của nàng.
Nói xong những lời này, Thiên Nhận Tuyết chậm rãi ngồi khoanh chân xuống bờ cát, trong đôi mắt không có nửa phần kích động, lo lắng hay bất cứ cảm xúc gì. Trên mặt nàng hết thảy đều bình thản, giống như nàng sau khi thành thần, vừa mới nhìn thấy bộ dáng Đường Tam lần đầu, hơn nữa so với lúc đó càng muốn bình tĩnh hơn. Bình tĩnh cũng không phải chỉ có tâm trí nàng, mà còn có linh hồn của nàng.
Chủ động từ bỏ việc đuổi giết Đường Tam, dùng lời nói của mình để tự trấn an mình, đợi chờ Đường Tam trở thành Hải Thần chân chính. Nàng đã thành công trừ bỏ cảm giác thất bại trong nội tâm, đồng thời cũng dâng lên trong lòng niềm tin vĩnh viễn không chịu thua. Đem suy nghĩ của một hồn sư nhân loại bình thường rốt cuộc tăng lên đến cấp độ thần cấp. Thiên Sứ thần lực trở nên quán thông, không còn nửa phần trì trệ. Có thể nói, nếu như lúc trước Đường Tam đối mặt chính là Thiên Nhận Tuyết ở trạng thái như hiện tại, hắn căn bản không có may mắn trốn thoát. Thiên Nhận Tuyết cũng có thể nói là nhờ sự trợ giúp của Đường Tam, chân chính đi vào thế giới thần cấp, triệt để hoàn toàn trở thành Thiên Sứ Chi Thần.
Nàng quyết định ở chỗ này chờ Đường Tam, mà không phải trở lại chiến trường bên kia của Võ Hồn Đế Quốc, có thể đem sự quan trọng của chiến trường vứt đi, đầy đủ biểu hiện ra cảnh giới tự thân của nàng.
Ở tại nơi này, nàng phải làm chính là bình tĩnh lại, một phen đem tất cả các đạo lý sau khi mình trở thành thần hoàn toàn thông thạo hết, đem thực lực thần cấp hoàn toàn nắm rõ.
o0o
Bên trong đại hải, đám Ma Hồn Đại Bạch Sa đang lao nhanh về phía trước đột ngột ngừng lại một chút. Nước biển tuy rằng bị luồng sóng kim sắc kia làm chấn động một chút thôi, nhưng trong nháy mắt này. Trong phạm vi ngàn dặm, trong đầu tất cả các sinh vật đều lâm vào một khoảng trống rỗng ngắn ngủi, một âm thanh vang vọng nhất thời truyền thẳng vào trong óc bọn chúng.
Âm thanh này, đám Sử Lai Khắc Thất quái, đang ở trong Hãn Hải Hộ Thân Tráo, tự nhiên cũng nghe rõ. Ngoại trừ Đường Tam ra, sáu người khác đều không khỏi nhất thời biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Đường Tam, trong mắt tràn ngập thần sắc không dám tin.
Phải biết rằng, mọi người ở trong này, thực lực yếu nhất là Tiểu Vũ cũng có thực lực cấp bậc hồn thánh, cũng là hồn thú Mười Vạn Năm tu luyện thành, hiểu biết uyên bác, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ đến ai lại có thể đủ khả năng truyền âm thanh thông qua nước biển. Hơn nữa, chấn động trong nháy mắt kia thậm chí làm cho linh hồn của bọn hắn cũng muốn lâm vào run rẩy. Giờ khắc này, bọn họ mới rốt cuộc hiểu được vì sao lúc trước Đường Tam lại chật vật như vậy. Hơn nữa hắn còn lo lắng như thế mà dắt bọn họ nhanh chóng chui vào trong biển. Chủ nhân của thanh âm này, đến tột cùng là cường giả cấp bậc nào đây?
Lúc này, nhờ đám Ma Hồn Đại Bạch Sa toàn lực phóng đi, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đã được bọn chúng chở ra hơn mười dặm. Bằng vào khả năng phòng hộ của Hãn Hải Hộ Thân Tráo, hơn nữa được nước biển che dấu, Đường Tam có thể khẳng định, dù cho Thiên Nhận Tuyết có khả năng thông thiên triệt địa đi nữa, muốn tìm được mình cũng là không có khả năng, tâm tình hắn rốt cuộc cũng có thể thả lỏng vài phần. Bất quá, khi hắn chứng kiến cái lỗ trống rỗng của Hải Thần Tam Xoa Kích mất đi Hải Thần Chi Tâm, hắn cũng không khỏi phải nhíu chặt mày lại.
Mã Hồng Tuấn chợt muốn mở miệng hỏi, nhưng bị Đái Mộc Bạch liếc mắt ngăn lại, Mã Hồng Tuấn lập tức tỉnh ngộ lại. Bọn họ ai cũng không có hỏi Đường Tam, nhiều năm làm huynh đệ với nhau, bọn họ đương nhiên hiểu rõ, nếu Đường Tam muốn nói ra, nhất định hắn sẽ nói, sốt ruột cũng vô dụng.
Tiểu Vũ đứng bên cạnh Đường Tam, nàng quan sát vốn tinh tế, rõ ràng nhìn được, tay phải cầm Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam đã biến thành một mảnh tái nhợt, khớp xương nhô lên, hiển nhiên là đã dùng sức quá độ. Âm thanh này truyền đến rõ ràng là làm cho hắn bị kích thích rất mạnh.
Tiểu Vũ yên lặng đưa bàn tay nhỏ bé của nàng cầm lấy bàn tay to lớn của Đường Tam. Cảm nhận được bàn tay ôn nhu của Tiểu Vũ, Đường Tam quay đầu nhìn nàng, thở dài một tiếng, nói:
-Mấy ngày hôm nay, ta có cảm giác là sẽ không thể gặp lại các ngươi nữa. Cho dù là hôm nay, nếu không nhờ may mắn một chút, chỉ sợ là ngay cả thân thể của ta, các ngươi cũng không thể nhìn thấy nữa.
Đường Tam rốt cuộc mở miệng, mọi người cũng nhịn không được hỏi. Đái Mộc Bạch nhíu mày:
-Chính là do chủ nhân của thanh âm này sao? Nàng làm như thế nào được? Vì sao mà thanh âm này có thể thông qua đại hải truyền đến? Chẳng lẽ nói, thực lực của nàng còn cao hơn Bỉ Bỉ Đông hay sao? Có thể sánh ngang Bỉ Bỉ Đông hẳn là đạt đến 98, 99 cấp đi. Mạnh hơn cả Bỉ Bỉ Đông, nhiều nhất cũng chỉ có thể có thêm một võ hồn nữa. Đừng nói là không có khả năng xuất hiện một địch nhân có ba cái võ hồn, mà cho dù là thật sự có như vậy, với thực lực hiện tại của ngươi, cộng thêm Hải Thần Tam Xoa Kích, cũng không thể ngay cả chạy đi mà còn chật vật như thế mới đúng!
Đường Tam cười khổ một tiếng, hắn nhận thức được, đám đồng bọn mình như thế nào cũng không nghĩ đến phương diện kia, bọn họ mặc dù đang dự đoán thực lực của Thiên Nhận Tuyết, nhưng như thế nào cũng không dám đoán Thiên Nhận Tuyết đến tột cùng là đạt đến cấp bậc kia.
- Người kia các ngươi đều biết. Lần trước, tại hoàng cung Thiên Đấu đế quốc, nàng suýt chút nữa đã khống chế thành công hoàng thất đế quốc, thậm chí là cả đế quốc. Phụ thân của nàng chính là tiền nhiệm giáo hoàng, kẻ mà bị cha ta đánh bị thương nặng đến chết, gia gia của nàng, chính là đương kim Võ Hồn điện Đại cung phụng, đỉnh phong đấu la Thiên Đạo Lưu.
Áo Tư Tạp nói:
- Ngươi nói chính là Thiên Nhận Tuyết? Chỉ bằng nàng ta mà cũng có thể đem ngươi đuổi giết thành như vậy? Phải chăng là nàng cùng gia gia nàng đều đến đây?"
Nếu là Thiên Đạo Lưu đuổi giết Đường Tam, bọn họ còn có thể hiểu được.
Đường Tam yên lặng lắc lắc đầu:
- Nếu là Thiên Đạo Lưu mà nói, ta ít nhất có ba thành nắm chắc tự bảo vệ mình, có bảy thành nắm chắc có thể thuận lợi chạy trốn. Nhưng mà, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, ta lại một thành nắm chắc cũng không có. Lần này hoàn toàn dựa vào liều mạng mở đường máu, hơn nữa dùng hết tất cả các kỹ năng, còn có phần lớn vận khí, mới có thể gặp lại các ngươi. Bởi vì hiện tại, Thiên Nhận Tuyết đã không phải là người nữa!
Mã Hồng Tuấn nói theo bản năng:
- Không phải người? Không phải người vậy là cái gì? Chẳng lẽ nàng cũng là Mười Vạn Năm hồn thú hóa thân?
Mã Hồng Tuấn phản ứng chậm, cũng không có đại biểu cho những người khác cũng hiểu được. Trong đó, thông minh nhất là Áo Tư Tạp đã há hốc miệng, Trữ Vinh Vinh thì đưa tay bịt kín miệng mình, không để mình kinh hô thành tiếng. Tiểu Vũ vốn là đang ôn nhu cầm lấy bàn tay Đường Tam, đã chuyển thành ôm chặt cánh tay hắn, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, giống như là sợ sẽ lập tức mất đi Đường Tam ngay vậy.
Đái Mộc Bạch là người có tâm tính ổn định nhất, nhưng cũng không nhịn nổi hét lên:
- Ngươi, ngươi ý muốn nói…
Đường Tam gật gật đầu:
- Đúng vậy, nàng đã trở thành thần, sáu cánh Thiên Sứ Chi Thần. Nếu ta đoán không sai, Thần vị của Thiên Sứ Chi Thần trước giờ vẫn là để lại tại Trưởng lão điện của Võ Hồn điện, hoặc là tại Đấu La điện của các Cung phụng. Thiên Nhận Tuyết hẳn là được sự giúp đỡ của Thiên Đạo Lưu, tiến hành truyền thừa thần vị của Thiên Sứ Chi Thần. Mấy năm nay chúng ta vốn là luôn luôn cố gắng, nhưng Võ Hồn Điện cũng không có nhàn rỗi a! Quả nhiên không hổ là tổ chức nắm hồn sư giới lâu năm như vậy, bọn họ không ngờ thật sự có khả năng bồi dưỡng ra một cường giả thần cấp.
Mã Hồng Tuấn há to miệng, ngơ ngác nói:
- Điều này, cái này là không có khả năng chứ, chỉ mới có vài năm thôi mà, Thiên Nhận Tuyết kia làm sao lại có thể…
Áo Tư Tạp vẻ mặt đau khổ nói:
- Không có gì là không có khả năng, nhìn Tiểu Tam sẽ biết, tài năng của Tiểu Tam chỉ ngắn ngủi trong thời gian vài năm, đã từ trên dưới sáu mươi cấp có thể tăng lên đến hiện tại trên chín mươi cấp. Võ Hồn điện nội lực so với chúng ta còn thâm hậu hơn nhiều, vì cái gì mà không thể nuôi dưỡng ra một gã thần cấp cường giả cơ chứ? Chính là, nếu thần cấp cường giả của bọn họ có thể xuất hiện muộn đi mấy tháng thì tốt rồi.
Trữ Vinh Vinh nói:
- Tam ca, tình huống ngươi cùng Thiên Nhận Tuyết giao thủ như thế nào? Ngươi…
Đường Tam cười ha hả:
- Ngươi là muốn nói, vì sao ta có thể từ trong tay một vị thần đuổi giết, có thể còn sống trốn ra chứ gì. Thẳng thắn mà nói, lần này là nhờ vận khí chiếm ít nhất cũng hơn năm thành rồi, sự cố gắng của ta không tới năm thành. Ta sở dĩ nói là vận khí chiếm hơn phân nửa, là bởi vì khi ta đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, nàng hẳn là vừa mới hoàn thành quá trình truyền thừa, đạt được thần vị, đối với lực lượng thần cấp còn chưa hoàn toàn nắm vũng. Hơn nữa nàng có thể bởi vì một trận chiến lúc trước tại Thiên Đấu Thành đấu một trận với ta, làm phát sinh một bóng mờ trong tâm lý. Trong lúc chiến đấu bị ta lợi dụng nói ra, nên khi công kích cũng không có sử dụng hết toàn lực, mới để ta thành công lợi dụng cơ hội, trốn ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Thêm một lần vận khí nữa, chính là nhờ Hải Thần trợ giúp, nếu không có thể nói, ta không có khả năng gặp lại các ngươi, lực lượng thần cấp, không phải phạm trù nhân loại có khả năng tưởng tượng. Các ngươi biết không, Thiên Nhận Tuyết không ngờ có thể dùng đến Thái Dương thần lực để phát động công kích ta, chỉ riêng điểm này, cơ hồ có thể làm cho lực lượng của nàng thành vô cùng vô tận. Ta tự nhận là đã xây dựng cho mình một cục diện vô cùng có lợi, nhưng vẫn là trong hiểm tử mà đào thoát, cho dù còn sống, cũng phải trả một cái giá lớn, là làm cho Hải Thần Chi Tâm bị hủy.
Nghe được mấy lời này, tất cả mọi người đều có chút thất thần, dù sao, bọn họ tuy rằng nhờ Đường Tam nhận được sự chấp nhận của Hải Thần, hơn nữa cũng đã tiếp nhận khảo hạch của Hải Thần, đối với Thần đều có chút nhận thức. Nhưng mà, bọn họ dù sao cũng chưa có bao giờ chân chính gặp qua Thần, cũng càng không thể tưởng tượng nổi lực lượng của Thần đến tột cùng có thể đạt đến cấp độ gì.
Nhưng mà, bọn họ cũng biết rất rõ ràng thực lực của Đường Tam, từ lúc phản hồi Hải Thần đảo đến nay, Đường Tam chỉ dựa vào thực lực cường đại của mình mà nhiều lần đánh bại cường địch. Từ việc đạt được sự chấp nhận của Hạo Thiên Tông, đến trên chiến trường ngăn cơn sóng dữ, thêm nữa, mấy lần đánh bại hoặc là phá tan kế hoạch của nữ hoàng Võ Hồn đế quốc Bỉ Bỉ Đông, có thể nói là đã thể hiện hoàn mỹ sự thiên tài cùng thực lực cường hãn. Cho dù là đứng giữa trăm vạn hùng binh trên chiến trường, hắn cũng có thể trở thành một phe cường đại lực lượng tương đương. Có thể nói, nếu không có Đường Tam, Thiên Đấu đế quốc quyết không có thể đạt được kết quả huy hoàng như vậy. Nhưng mà, lúc này Đường Tam nhắc đến thần cấp Thiên Nhận Tuyết, trên mặt lại toát ra thần sắc bất đắc dĩ cùng với may mắn, bởi vậy có thể thấy được, hắn gặp phải nguy cơ đến mức nào. Thần cấp cường giả xuất hiện, không thể nghi ngờ là làm hỏng hết kế hoạch của mọi người.
Bên trong Hãn Hải Hộ Thân Tráo chợt im lặng hết lại, Đường Tam nhìn biến hóa thần sắc trên mặt mọi người, hắn hiểu được, tương tự như lúc mình gặp được Thiên Nhận Tuyết vậy, lòng tin của mọi người đều đã bị đả kích nặng nề, hơn nữa, thần cấp cường giả xuất hiện, cũng làm cho bọn hắn có cảm giác bất an.
Đường Tam cũng không có khuyên bảo đồng bọn, hắn bắt đầu bình tĩnh tường thuật lại:
- Mọi sự phải bắt đầu nói từ khi ta tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bắt đầu tiến hành gia tăng hồn hoàn cho Hạo Thiên chuy…
Đường Tam bắt đầu kể lại toàn bộ quá trình mà mình đã trải qua, trong quá trình tường thuật, hắn nói vô cùng cẩn thận, không có bỏ qua bất cứ chi tiết nào, cho dù là quá trình chiến đấu với đám hồn thú. Nhất là trận chiến với con Ám Ma Tà Thần hổ lại càng tường thuật chi tiết, giảng giải toàn diện không bỏ sót phần nào. Thậm chí ngay cả những gì mình lĩnh hội được trong tu luyện, cùng với những cảm nhận đối với Đại Tu Di Chuy và hồn kỹ phóng xuất liên tiếp, cũng không hề giữ lại, toàn bộ nói ra hết.
Bắt đầu từ khi liệp sát đầu hồn thú đầu tiên, dần dần đã nói đến lúc hắn gần như điên cuồng đồng thời hấp tu hồn hoàn ba con Thiên Quân Nghĩ Hoàng.
- Ngay khi ta vừa hoàn thành quá trình hấp thu, làm cho Hạo Thiên Chuy có được tám cái hồn hoàn, thậm chí còn chưa kịp nhìn đến hay cảm thụ qua hiệu quả hồn hoàn mới của mình, ta đã nhìn thấy Thiên Nhận Tuyết. Chính ngay trong nháy mắt đó, ta đã cảm giác được không ổn, bởi vì khi đã tăng lên đến chín mươi lăm cấp, tinh thần lực lại có sự gia tăng, lại không cảm giác được sự tồn tại của nàng. Cho dù là Lam Ngân Hoàng của ta có thể liên hệ với Lam Ngân Thảo, cũng không thể cho ta biết nàng đến như thế nào. Thời điểm đó, ta mặc dù trong lòng không muốn tin, nhưng cũng đã có chút dự đoán được…
Nói xong quá trình liệp sát hồn thú của mình, đoạn mấu chốt cũng đã đến. Theo lời tường thuật của Đường Tam, tinh thần đám đồng bọn đều bị lời nói của hắn hấp dẫn, toàn bộ ánh mắt đều tập trung hết trên người Đường Tam. Nhất là lúc hắn kể đến khúc chính mình suýt nữa bị Ám Ma Tà Thần Hổ dùng kế hãm hại, tất cả mọi người đều không khỏi lắp bắp kinh hãi, sau đó lại nghe đến lúc Đường Tam đồng thời chiến thắng ba con Thiên Quân Nghĩ Hoàng, bọn họ lại tràn ngập cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Cảm giác suy sụp cùng với bất an khi nãy, cũng đã bị câu chuyện của Đường Tam dần dần đẩy lùi.
Đường Tam đem quá trình ba lần chiến đấu của mình cùng với Thiên Nhận Tuyết, giảng giải càng thêm cẩn thận, chẳng những giảng thuật lại toàn bộ quá trình chiến đấu, đồng thời cũng đem những biến hóa tâm lý của mình lúc đó, cùng với những dự đoán của mình về biến hóa tâm lý của Thiên Nhận Tuyết nói ra, lại nói rõ tác dụng quan trọng của những phương thức ứng phó của mình khi đó. Thông qua sự vận dụng ngôn ngữ xảo diệu khi giảng thuật, quá trình tự thuật của Đường Tam tuy rằng cùng với tình huống chân thật cũng không có gì khác biệt lắm, nhưng lại làm cho mọi người có thể cảm giác được, thực lực tuyệt đối cũng không đại biểu cho tất cả, mà trí tuệ cũng vô cùng quan trọng. Đối mặt với thần cấp cường giả như vậy, Đường Tam cuối cùng cũng trốn thoát, đang đứng trước mặt bọn họ.
-…, nếu như ta cũng có thực lực thần cấp như vậy, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, ta có một trăm phần trăm nắm chắc là có thể chiến thắng nàng. Đúng vậy, hồn lực của ta tăng lên với tốc độ tuyệt không chậm hơn nàng chút nào, thậm chí còn nhanh hơn nàng một chút. Nhưng mà, tình huống của ta với nàng không giống nhau. Nếu ta đoán không lầm, nàng nhất định cũng đã trải qua một loại khảo hạch tương tự như Hải Thần cửu khảo để tiến hành truyền thừa thần vị. Nhưng mà, người dẫn đường cho khảo hạch của nàng, chính là gia gia của nàng, Thiên Đạo Lưu. Thiên Đạo Lưu nhất định đối với Thiên Nhận Tuyết sẽ không giống như là Hải Thần đấu la Ba Đấu Tây tiền bối đối với ta như vậy. Hắn đối với Thiên Nhận Tuyết nhất định là trợ giúp hết mình, giúp nàng thật nhanh vượt qua các cửa ải khó khăn, mà chúng ta, lại thủy chung đều dựa vào thực lực của mình để hoàn thành.
- Đồng thời, tại thời điểm Thiên Nhận Tuyết tăng thực lực đến đỉnh phong, chỉ sợ Thiên Đạo Lưu cũng có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Bởi vậy, quá trình toàn bộ tăng lên thần cấp của nàng cũng không chắc chắn, tuy rằng thành thần, nhưng cũng không phải là thần hoàn mỹ. Nếu không, tâm hồn nàng cũng sẽ không xuất hiện sơ hở để ta bắt được. Đương nhiên, tại thời điểm Thiên Đạo Lưu bồi dưỡng cho nàng, hắn cũng nghĩ đến điểm này. Nhưng hắn đồng dạng cũng biết, thế giới chúng ta vốn không có thần, chỉ cần đem cháu gái hắn bồi dưỡng thành thần cấp, cho dù không phải là thần cường đại nhất, nhưng cũng là tồn tại vô địch. Cho nên, hắn mới dùng tốc độ nhanh nhất để bồi dưỡng Thiên Nhận Tuyết, mà Thiên Nhận Tuyết cũng không có làm hắn thất vọng, rốt cuộc cũng đột phá được giới hạn cuối cùng.
Nói tới đây, Đường Tam tạm ngừng lại một chút, ánh mắt đảo qua khuôn mặt từng người, thời khắc này, từ trên người hắn chợt bộc phát ra một cỗ cường đại tin tưởng không gì sánh kịp, cho dù là đám Ma Hồn Đại Bạch Sa bên ngoài Hãn Hải Hộ Thân Tráo cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
- Nhưng mà, chúng ta không giống như vậy. Mộc Bạch, Tiểu Áo, Vinh Vinh, Mập mạp, Trúc Thanh, Tiểu Vũ. Chúng ta bảy người một thể, cùng nhau trải qua Hải Thần khảo hạch, chúng ta là từng bước từng bước sử dụng lực lượng bản thân, thông qua cửu tử nhất sinh mới đạt được thực lực như hôm nay. Đúng vậy, hồn lực của ta đúng là tăng lên rất nhanh, nhưng các ngươi phải hiểu được là, tốc độ tăng hồn lực của ta cùng với võ hồn bản thân có quan hệ rất lớn. Có lẽ Hạo Thiên Chuy của ta cùng với Lam Ngân Hoàng bất cứ cái nào phẩm chất cũng phải thua võ hồn sáu cánh Thiên Sứ một chút, nhưng ta lại là người có được Song sinh võ hồn. Tại phương diện này, ngay cả Bỉ Bỉ Đông cũng không thể so sánh được với ta. Nàng ta tuy cũng là song sinh võ hồn, nhưng cả hai võ hồn của nàng lại cùng là một loại sinh vật mà thôi, đều là lấy nhện làm cơ sở. Nhưng ta lại không phải, hai cái võ hồn của ta có thể nói là khác hẳn, đều do di truyền của cha mẹ ta làm cho nó đồng thời xuất hiện trên cơ thể ta. Mà nếu ta có thể đem chúng nó tu luyện lên đến đỉnh cao, có thể chứng minh là ta mạnh hơn Bỉ Bỉ Đông, căn bản lại càng vững chắc hơn Thiên Nhận Tuyết rất nhiều. Bởi vậy chỉ cần ta có thể trở thành Hải Thần, cho dù là Thiên Nhận Tuyết có thể đem toàn bộ năng lực của Thiên Sứ Chi Thần hoàn toàn thấu hiểu đi nữa, ta cũng tuyệt đối có lòng tin nắm chắc chiến thắng nàng.
Nghe âm thanh dõng dạc của Đường Tam, cảm thu được mị lực kinh người trước giờ chưa từng thấy qua cùng với khí phách không gì sánh kịp của hắn, mọi người giống như thấy được sự kết hợp của trí tuệ tràn ngập của Đại Sư cùng với sự cường hãn cuồng ngạo của Đường Hạo. Mà trên thực tế, bọn họ là sư phụ cùng với phụ thân của Đường Tam, đúng là đã đem hết tất cả những gì xuất sắc nhất của mình truyền thừa hết cho Đường Tam.
- Chúng ta tin tưởng ngươi, Tiểu Tam!
Đái Mộc Bạch dùng sức nắm chặt bàn tay:
- Ngươi nói rất đúng, thần cấp cường giả thì như thế nào? Chúng ta đồng dạng cũng có thể thành công trở thành thần cấp cường giả cơ mà. Chỉ cần ngươi trở thành Hải Thần, cho dù là Thiên Sứ Chi Thần có lợi hại hơn nữa thì cũng có sao? Hơn nữa, nàng cho dù cường đại hơn, nhưng bất quá cũng chỉ có một người, mà ngươi lại không giống vậy, ngươi còn có bọn ta. Chúng ta vĩnh viễn đều ở bên cạnh ngươi, cùng ngươi chống địch. Kế hoạch của chúng ta sẽ không thay đổi, Hải Thần đảo vẫn là mục tiêu duy nhất của chúng ta.
Đường Tam kiên định gật đầu, cũng đồng thời đem Hải Thần Tam Xoa Kích chuyển sang bên tay trái, đưa cánh tay phải của mình ra trước mặt đám đồng đội.
Bảy cánh tay mạnh mẽ đặt chồng lên nhau, cảm giác hòa hợp gắn bó,làm cho mười bốn đạo ánh mắt của bọn họ cùng ngưng tụ lại tại trung tâm. Sự ảnh hưởng do thần cấp Thiên Nhận Tuyết mang lại trong nháy mắt nào đã được khu trừ không còn chút nào nữa. Chướng ngại hình thành trong lòng mọi người nhất thời đều tiêu biến. Điều này cũng chính là mục đích của Đường Tam, giống như là Thiên Nhận Tuyết đang ngồi trên bờ biển giống nháu, dùng định lực trong tâm hồn làm cho chính mình trở nên tràn ngập tin tưởng vậy, làm cho vấn đề trong nội tâm hoàn hoàn được giải quyết. Đương nhiên, bất luận là Đường Tam hay là Thiên Nhận Tuyết, bọn họ muốn chân chính giải quyết được vấn đề trong nội tâm của mình, cách duy nhất chính là trực diện với đối thủ, đánh bại đối thủ.
Đường Tam trấn an đám đồng bọn xong, lúc này mới nói:
- Chúng ta còn chưa thể trực tiếp đi đên Hải Thần đảo. Trước khi đi lên Hải Thần đảo, còn phải đi đến nơi này một chuyến. Hạo Thiên Chuy của ta còn thiếu đi một cái hồn hoàn. Vị trí này từ lúc trước khi ta rời khỏi Hải Thần đảo, đã quyết định giữ lại cho nó rồi.
Áo Tư Lại cười hắc hắc nói:
- Tên đáng giận kia, lúc trước thiếu chút nữa làm cả nhóm ta bị diệt, thậm chí còn trở thành tù nhân của tên bán nữ nhân Tử Trân Châu kia nữa. Nếu lần này không tìm nó tính sổ, chúng ta cũng không phải là Sử Lai Khắc thất quái a!
Mục tiêu theo như lời Đường Tam nói kia, mọi người đương nhiên đều biết đó là ai, chính là tên bá chủ trong đại hải, hải hồn thú cường đại nhất, Thâm Hải Ma Kình Vương.
Lúc này, Tiểu Vũ lại nhíu mày, Đường Tam vội vàng nắm chặt tay nàng:
- Tiểu Vũ, trong lòng ngươi không thoải mái sao? Nếu như ngươi không muốn thấy ta liệp sát Mười Vạn Năm hồn thú, ta có thể…
Tiểu Vũ biết Đường Tam đã hiểu lầm, vội lắc đầu, nói:
- Không, ta không phải không muốn ngươi liệp sát nó. Chỉ là tên Thâm Hải Ma Kình Vương này làm ta có cảm giác bất an. Lúc trước khi ngươi đối mặt với nó, ta cùng với ngươi chung vai đối địch, nó gây cho ta một cảm giác không giống một con Mười Vạn Năm hồn thú thông thường. Ngươi dựa vào Vô Địch Kim Thân mới tiếp cận được nó, thôn phệ nó một chút, do đó làm cho hồn lực của mình tăng lên không ít. Nhưng mà, lúc ấy trước khi ý thức linh hồn của ta lâm vào hôn mê, lại cảm nhận được hai chuyện không thể tin nổi.
- Sao? Chuyện gì?
Đường Tam trong lòng vừa động, vội vàng hỏi.
Tiểu Vũ nói:
- Chuyện thứ nhất, tự nhiên chính là thực lực của nó, con Thâm Hải Ma Kình Vương kia thực lực quá cường đại, ta chưa từng gặp qua ai có thân thể khổng lồ cùng với năng lượng cường đại như nó vậy. Ta có thể khẳng định, cho dù là năng lượng tự thân của Đại Minh cùng với Nhị Minh cộng lại, cũng còn xa lắm mới bằng một mình nó. Năng lượng mà nó tích tụ được từ đại hải tựa như biển sâu không thấy đáy vậy. Ta căn bản không thấy được giới hạn cuối cùng. Lúc trước, chính là cảm giác mà bản thân ngươi khi sử dụng Vô Địch Kim Thân bị nó công kích trúng thân thể. Ngươi cũng biết, Vô Địch Kim Thân vốn là kỹ năng của ta, kỹ năng này chúng ta vẫn cho rằng là phòng ngự vô địch trong ba giây, nhưng trên thực tế, nó cũng là có giới hạn. Lúc ấy khi ngươi cùng với Thâm Hải Ma Kình Vương chiến đấu, đã dùng hết toàn lực, tự nhiên không rảnh để bận tâm những chuyện khác. Nhưng ta lúc đó bị ngươi áp chế không thể rời khỏi thân thể ngươi, nhưng linh hồn của ta lại có thể cảm nhận rõ ràng trạng thái của Vô Địch Kim Thân. Ngươi biết không, lúc đó hầu như Vô Địch Kim Thân mà ngươi phóng thích ra, có nguy cơ sắp sụp đổ đến nơi vậy. Mà lúc ấy, Thâm Hải Ma Kình Vương tiến hành công kích, cũng khẳng định không phải là toàn lực ứng phó, chỉ như là tùy tiện đánh một kích thôi!
- Chỉ là tùy tiện đánh một kích mà suýt nữa phá vỡ phòng ngự của Vô Địch Kim Thân rồi, có thể thấy được lực công kích của nó cường đại đến mức nào. Lúc ấy nó tuyệt đối là sơ ý, căn bản không nghĩ tới ngươi có được năng lực Vô Địch Kim Thân như vậy, mới để ngươi thoát khỏi công kích của nó, bám vào được trên thân thể nó, lợi dụng Bát Chu Mâu thôn phệ một ít năng lượng từ cơ thể nó. Nhưng cho dù là như vậy, xét theo tình huống khi đó mà nói, ngươi cũng không có cơ hội sống sót. Từ trận chiến giữa ngươi và Thiên Nhận Tuyết mà nói, lúc ấy sở dĩ ngươi có thể sống sót, rất có thể cũng là nhờ Hải Thần thần niệm cứu sống, nếu không, hẳn là ngươi đã chết mất rồi. Bởi vậy, ta muốn nói với mọi người chính là, ngàn vạn lần không nên xem thường Thâm Hải Ma Kình Vương, nó tuyệt đối không phải đơn giản là một con Mười Vạn Năm hồn thú như vậy đâu. Tu vi của nó, rất có thể vượt qua phạm trù của Mười Vạn Năm hồn thú rồi. Con bá chủ trong đại hải này, cũng không phải dễ dàng đối phó như chúng ta tưởng tượng vậy đâu. Cho dù chúng ta muốn đi liệp sát nó, nhất định phải chuẩn bị cho vẹn toàn mới được.
Nghe xong những lời Tiểu Vũ nói, tất cả mọi người cũng không có phản bác, bởi vì bọn họ biết, Tiểu Vũ vốn xuất thân là Mười Vạn Năm hồn thú, vốn là rất hiểu rõ về Mười Vạn Năm hồn thú. Ngay cả nàng còn nhìn không thấu thực lực của Thâm Hải Ma Kình Vương, có thể biết, con ma thú khủng bố này cường đại đến mức nào.
Đường Tam gật gật đầu:
- Tiểu Vũ, ngươi nhắc nhở rất đúng lúc, nếu không mà nói, chúng ta tùy tiện kéo đến, rất có thể sẽ nếm trái đắng. Bất quá, Thâm Hải Ma Kình Vương nhất định cũng phải liệp sát. Giết chết nó, chính là một nội dung trong khảo hạch thứ tám của ta. Chỉ có hoàn toàn diệt trừ nó, mới xem là hoàn thành đệ bát khảo hạch, mới có thể đi đến Hải Thần đảo tiến hành truyền thừa Hải Thần. Đến lúc đó một mình ta tận khả năng xuất thủ, mọi người lui ra xa một chút, nếu xuất hiện vấn đề gì, các ngươi hãy tiếp ứng ta một chút. Thâm Hải Ma Kình Vương có khả năng khống chế lực lượng của đại hải, nhưng Hải Thần chi quang của ta cũng có thể tạo thành chế ước nhất định. Tuy rằng Thiên Nhận Tuyết thành thần cũng làm cho thời gian của chúng ta cấp bách một chút. Nhưng nhất định không được phép nóng vội, nếu không đến lúc đó gây ra phản tác dụng, hết thảy mọi việc đều hỏng hết, lấy an toàn làm trọng.
Nghe xong những lời này của Đường Tam, Tiểu Vũ không khỏi nở nụ cười. Nàng biết, Đường Tam đã hiểu được nổi khổ tâm của mình. Tại thời điểm như thế này mà hắn còn có thể bảo trì được bình tĩnh, rất hiển nhiên, các phương diện năng lực của hắn đều có tiến bộ nhảy vọt, cũng không bởi vì Thiên Nhận Tuyết quá cường đại mà có sự rối loạn.
- Ca, chúng ta trước hết tiếp cận Thâm Hải Ma Kình Vương đi, Thâm Hải Ma Kình Vương vốn mù một con mắt, chỉ cần chúng ta không đến quá gần nó, tiến vào lĩnh vực của nó, cũng sẽ không làm cho nó chú ý. Trước khi chúng ta đến đây, ta đã nhờ tộc nhân của Tiểu Bạch gọi nàng rồi. Chờ Tiểu Bạch đến đây, chúng ta hãy bắt đầu động thủ, nàng nhất định hiểu về Thâm Hải Ma Kình Vương rõ hơn chúng ta, hơn nữa, có được sự trợ giúp của nàng, chúng ta đối phó với Thâm Hải Ma Kình Vương cũng có thêm vài phần nắm chắc.
Đường Tam mừng rỡ, nhịn không được ôm chầm Tiểu Vũ, dùng sức hôn lên trán nàng một cái:
- Tiểu Vũ, ngươi thật sự là lão bà tốt của ta, có Tiểu Bạch trợ giúp, hy vọng đối phó với Thâm Hải Ma Kình Vương của chúng ta sẽ tăng thêm nhiều, ít nhất cũng có thể lưu lại một đường lui.
Tiểu Vũ xấu hổ cười đỏ bừng mặt, không dám nhìn đến ánh mắt đang cười của đám đồng bọn, chủ động vùi mặt vào lòng ngực của Đường Tam, thấp giọng nỉ non:
- Ca, ta còn chưa có gả cho ngươi mà!
Đường Tam ha hả cười, cúi đầu, nói:
- Chuyện sớm muộn thôi mà, ngươi trốn không thoát đâu!
Trữ Vinh Vinh cười xòa, nói:
- Tam ca, ta vẫn nghĩ là Tiểu Áo của ta đã rất không lãng mạn, nguyên lai là khi so sánh với ngươi, hắn vẫn còn tốt hơn một chút. Ngươi ngay câu nói đầu tiên đã đem Tiểu Vũ gả cho ngươi rồi! Ngươi cũng chưa có cầu hôn nàng, thực không lãng mạn chút nào!
- Ách…
Đường Tam xấu hổ nhìn xuống Tiểu Vũ trong ngực mình, nhìn lại Trữ Vinh Vinh:
- Ta có lỗi, ta có lỗi. Chờ khi chúng ta hoàn thành hết mọi chuyện, nhất định sẽ chính thức cầu hôn Tiểu Vũ!
Áo Tư Lạp có chút đắc ý nói:
- Tiểu Tam, thực lực của ngươi tuy rằng mạnh hơn ta nhiều, nhưng lời ngon tiếng ngọt lại còn kém lắm. Để ca ca ngươi dạy ngươi vài chiêu, cam đoan ngươi sử dụng cả đời cũng không hết.
Trữ Vinh Vinh tức giận trừng mắt liếc hắn một cái:
- Hay lắm, những lời ngươi nói với ta nguyên lai đều là lời ngon tiếng ngọt cả, ngươi là người miệng lưỡi thoa mật a!
- Vinh Vinh, những lời ngon tiếng ngọt ta nói với ngươi đều là lời từ nội tâm a! Hắc hắc, ta đột nhiên phát hiện ra, phương pháp của Tiểu Tam quả thật không tồi, hiệu quả trực tiếp. Dù sao đời này ngươi cũng chỉ có mình ta mà lựa chọn, nếu ai dám trêu chọc đến ngươi, ta sẽ đánh hắn để cho ngay cả mẹ hắn cũng nhìn không ra.
- Ngươi…
Trữ Vinh Vinh nhìn bộ dáng vênh mặt của Áo Tư Lạp mà bất đắc dĩ, ngay cả nàng cũng không có biện pháp gì.
- Được rồi, đừng náo loạn lên nữa. Hiện tại chúng ta cách bờ biển cũng không tính là quá xa, vạn nhất nếu để thần niệm của Thiên Nhận Tuyết phát hiện ra, như vậy sẽ phiền toái."
Đái Mộc Bạch trầm giọng nói, sắc mặt hắn nhìn qua có chút khó coi, cau mày.
Đường Tam nhìn Đái Mộc Bạch:
- Đái lão đại, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì. Bất quá, sự lo lắng của ngươi hẳn sẽ không trở thành sự thật, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có.
- Sao? Vì cái gì?
Đái Mộc Bạch nghi hoặc nhìn Đường Tam.
Đường Tam nói:
- Ngươi nhất định nghĩ rằng, cường giả như Thiên Nhận Tuyết vậy, một khi gia nhập vào chiến trường, chẳng phải là đánh đâu thắng đó sao, không gì cản nổi, bất luận là đại quân của Thiên Đấu đế quốc, hay là quân đội Tinh La đế quốc của ngươi, căn bản là không có lực ngăn cản, tùy thời đều có nguy hiểm diệt quốc, đúng không?
Đái Mộc Bạch gật gật đầu, những người khác có thể không quan tâm đến chuyện chiến đấu của hai quốc gia trên chiến trường, nhưng hắn dù sao cũng là hoàng tử của Tinh La đế quốc, lại như thế nào có thể không quan tâm cơ chứ? Hắn tuyệt không nguyện ý chứng kiến cảnh Tinh La đế quốc bị diệt dưới tay Võ Hồn đế quốc. Lúc này nhìn được bộ dáng chắc chắn thành công của Đường Tam, lo lắng trong lòng hắn mới xem như giảm bớt vài phần.
Người biên: Hạo Thiên
Sắc mặt Thiên Nhận Tuyết trầm hẳn lại, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, đuổi giết Đường Tam không ngờ lại khó khăn đến mức này. Nếu nói rằng lúc còn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nàng cũng không có xuất ra toàn lực, như vậy lúc này đây, nàng cũng đã đem toàn bộ thần cấp thực lực xuất hết ra, thậm chí ngay cả kỹ năng của Thiên Sứ Thần Trang cũng đã dùng đến, lại vẫn như trước không thể giết chết được Đường Tam.
Bất quá, Thiên Nhận Tuyết cũng cảm nhận được rõ ràng, Hải Thần Tam Xoa Kích sau khi ngăn cản một kích của mình, linh tính trên nó cũng đã tiêu thất, Hải Thần thần niệm kia có thể tạm thời phóng xuất ra lực lượng của Hải Thần cũng tuyệt đối không phải không có trả giá gì. Dưới tình huống như vậy, hắn tuyệt đối không thể đón nhận thêm một lần công kích nữa của mình.
Nhưng mà, nhìn vào đại hải mênh mông trước mắt này, Thiên Nhận Tuyết lại cảm giác được toàn thân vô lực. Lực lượng của thần cũng có giới hạn, đúng như những gì lúc trước Đường Tam đã nói, trên Đấu La Đại Lục, thần có nghĩa là con người đạt đến một mức độ thực lực nhất định, hoặc nói chính xác hơn là, hồn sư nhân loại cường đại nhất, đột phá trăm cấp hồn lực, đạt đến cảnh giới thần cấp.
Thiên Nhận Tuyết ở trong môi trường không phải thuộc lĩnh vực của mình, cho dù nàng có thực lực thần cấp, cũng không phải là không gì không làm được. Ít nhất, thần niệm của nàng một khi tiến vào trong biển rộng, sẽ chịu sự cản trở rất lớn, càng chui sâu xuống biển, trở ngại cũng càng ngày càng lớn, không thể linh mẫn bằng trong môi trường không khí. Nàng biết rõ, với năng lực được Hải Thần chiếu cố của Đường Tam, muốn truy tìm tông tích của hắn không khác gì tìm đường lên trời.
Thở sâu một hơi, ổn định lại tâm tình của mình, hồi tưởng lại tình huống trận chiến trong lòng đất khi nãy, Thiên Nhận Tuyết không khỏi âm thầm thở dài. Tên thần niệm Hải Thần kia nói không sai, chính mình tuy rằng trở thành Thiên Sứ Chi Thần, nhưng dù sao cũng không phải là từng bước tu luyện đến thần cấp, trong đó, có rất nhiều quá trình đều là nhờ gia gia trợ giúp mà đơn giản hóa đi. Tinh thần của Thiên Sứ Chi Thần mình hoàn toàn lãnh ngộ, nhưng toàn bộ năng lực của Thiên Sứ Chi Thần chính mình lại còn chưa có hoàn toàn nắm giữ. Nếu không mà nói, lúc thi triển kỹ năng công kích như thế nào lại mất nhiều thời gian cùng với trì trệ như thế, làm cho Đường Tam có thể thừa cơ hội mà trốn mất.
Nhìn vào biển rộng mênh mông, tâm tình Thiên Nhận Tuyết dần dần bình tĩnh lại, nàng cũng giống như Đường Tam, đều là nhất thế thiên tài, chính trong mấy ngày này bị Đường Tam dùng đủ loại kỹ xảo chạy trốn mất làm ảnh hưởng đến tâm tính, trước mắt thấy không còn cơ hội để đuổi theo giết Đường Tam nữa, ngược lại trong lòng nàng càng bình tĩnh hơn. Nàng rất rõ ràng, nếu mình chính vì không thể đuổi giết được Đường Tam mà gây ra cảm giác thất bại chán chường, chỉ sợ tu vi bản thân cũng bị ảnh hưởng lớn.
Tâm tình dần dần bình tĩnh lại, thần niệm Thiên Sứ Chi Thần chậm rãi xoay quanh thân thể Thiên Nhận Tuyết, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, Thiên Sứ Thần Trang nở rộ quang mang huyễn lệ, lóa mắt.
- Đường Tam, nếu ngươi đã bắt đầu đi trên con đường truyền thừa Hải Thần, như vậy, ta tin tưởng với sự thông minh tài trí của ngươi, nhất định có thể thành tựu Hải Thần. Trước đây ta hi vọng trước khi ngươi thành công, có thể đem ngươi hoàn toàn hủy diệt, nhưng do nội tâm của ta vẫn không thể vượt qua chướng ngại, do ngươi gây ra cho ta rung động hủy diệt. Nhưng bây giờ thì không, ta ở nơi này chờ ngươi, chờ xem đến khi người trở thành Hải Thần thì sao? Sau khi ngươi thành Hải Thần, chúng ta sẽ đấu lại một trận đường hoàng xem thế nào. Để xem là Hải Thần ngươi lợi hại, hay là Thiên Sứ Chi Thần ta càng cường đại hơn. Đường Tam, ta chờ ngươi!
Quang mang kim sắc cùng với thanh âm của Thiên Nhận Tuyết rót vào trong nước biển, tuy rằng nàng không thể dùng thần niệm để phát hiện ra Đường Tam dưới sự bảo hộ của Hãn Hải Hộ Thân Tráo, nhưng lúc này nàng phát ra âm thanh, bằng vào thần niệm cường đại đem âm thanh ba động của mình truyền vào trong nước biển, không ngờ có thể truyền ra ngoài ngàn dặm, chỉ cần Đường Tam không có ra khỏi phạm vi này, hắn tự nhiên có thể nghe được thanh âm của nàng.
Nói xong những lời này, Thiên Nhận Tuyết chậm rãi ngồi khoanh chân xuống bờ cát, trong đôi mắt không có nửa phần kích động, lo lắng hay bất cứ cảm xúc gì. Trên mặt nàng hết thảy đều bình thản, giống như nàng sau khi thành thần, vừa mới nhìn thấy bộ dáng Đường Tam lần đầu, hơn nữa so với lúc đó càng muốn bình tĩnh hơn. Bình tĩnh cũng không phải chỉ có tâm trí nàng, mà còn có linh hồn của nàng.
Chủ động từ bỏ việc đuổi giết Đường Tam, dùng lời nói của mình để tự trấn an mình, đợi chờ Đường Tam trở thành Hải Thần chân chính. Nàng đã thành công trừ bỏ cảm giác thất bại trong nội tâm, đồng thời cũng dâng lên trong lòng niềm tin vĩnh viễn không chịu thua. Đem suy nghĩ của một hồn sư nhân loại bình thường rốt cuộc tăng lên đến cấp độ thần cấp. Thiên Sứ thần lực trở nên quán thông, không còn nửa phần trì trệ. Có thể nói, nếu như lúc trước Đường Tam đối mặt chính là Thiên Nhận Tuyết ở trạng thái như hiện tại, hắn căn bản không có may mắn trốn thoát. Thiên Nhận Tuyết cũng có thể nói là nhờ sự trợ giúp của Đường Tam, chân chính đi vào thế giới thần cấp, triệt để hoàn toàn trở thành Thiên Sứ Chi Thần.
Nàng quyết định ở chỗ này chờ Đường Tam, mà không phải trở lại chiến trường bên kia của Võ Hồn Đế Quốc, có thể đem sự quan trọng của chiến trường vứt đi, đầy đủ biểu hiện ra cảnh giới tự thân của nàng.
Ở tại nơi này, nàng phải làm chính là bình tĩnh lại, một phen đem tất cả các đạo lý sau khi mình trở thành thần hoàn toàn thông thạo hết, đem thực lực thần cấp hoàn toàn nắm rõ.
o0o
Bên trong đại hải, đám Ma Hồn Đại Bạch Sa đang lao nhanh về phía trước đột ngột ngừng lại một chút. Nước biển tuy rằng bị luồng sóng kim sắc kia làm chấn động một chút thôi, nhưng trong nháy mắt này. Trong phạm vi ngàn dặm, trong đầu tất cả các sinh vật đều lâm vào một khoảng trống rỗng ngắn ngủi, một âm thanh vang vọng nhất thời truyền thẳng vào trong óc bọn chúng.
Âm thanh này, đám Sử Lai Khắc Thất quái, đang ở trong Hãn Hải Hộ Thân Tráo, tự nhiên cũng nghe rõ. Ngoại trừ Đường Tam ra, sáu người khác đều không khỏi nhất thời biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Đường Tam, trong mắt tràn ngập thần sắc không dám tin.
Phải biết rằng, mọi người ở trong này, thực lực yếu nhất là Tiểu Vũ cũng có thực lực cấp bậc hồn thánh, cũng là hồn thú Mười Vạn Năm tu luyện thành, hiểu biết uyên bác, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ nghĩ đến ai lại có thể đủ khả năng truyền âm thanh thông qua nước biển. Hơn nữa, chấn động trong nháy mắt kia thậm chí làm cho linh hồn của bọn hắn cũng muốn lâm vào run rẩy. Giờ khắc này, bọn họ mới rốt cuộc hiểu được vì sao lúc trước Đường Tam lại chật vật như vậy. Hơn nữa hắn còn lo lắng như thế mà dắt bọn họ nhanh chóng chui vào trong biển. Chủ nhân của thanh âm này, đến tột cùng là cường giả cấp bậc nào đây?
Lúc này, nhờ đám Ma Hồn Đại Bạch Sa toàn lực phóng đi, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đã được bọn chúng chở ra hơn mười dặm. Bằng vào khả năng phòng hộ của Hãn Hải Hộ Thân Tráo, hơn nữa được nước biển che dấu, Đường Tam có thể khẳng định, dù cho Thiên Nhận Tuyết có khả năng thông thiên triệt địa đi nữa, muốn tìm được mình cũng là không có khả năng, tâm tình hắn rốt cuộc cũng có thể thả lỏng vài phần. Bất quá, khi hắn chứng kiến cái lỗ trống rỗng của Hải Thần Tam Xoa Kích mất đi Hải Thần Chi Tâm, hắn cũng không khỏi phải nhíu chặt mày lại.
Mã Hồng Tuấn chợt muốn mở miệng hỏi, nhưng bị Đái Mộc Bạch liếc mắt ngăn lại, Mã Hồng Tuấn lập tức tỉnh ngộ lại. Bọn họ ai cũng không có hỏi Đường Tam, nhiều năm làm huynh đệ với nhau, bọn họ đương nhiên hiểu rõ, nếu Đường Tam muốn nói ra, nhất định hắn sẽ nói, sốt ruột cũng vô dụng.
Tiểu Vũ đứng bên cạnh Đường Tam, nàng quan sát vốn tinh tế, rõ ràng nhìn được, tay phải cầm Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam đã biến thành một mảnh tái nhợt, khớp xương nhô lên, hiển nhiên là đã dùng sức quá độ. Âm thanh này truyền đến rõ ràng là làm cho hắn bị kích thích rất mạnh.
Tiểu Vũ yên lặng đưa bàn tay nhỏ bé của nàng cầm lấy bàn tay to lớn của Đường Tam. Cảm nhận được bàn tay ôn nhu của Tiểu Vũ, Đường Tam quay đầu nhìn nàng, thở dài một tiếng, nói:
-Mấy ngày hôm nay, ta có cảm giác là sẽ không thể gặp lại các ngươi nữa. Cho dù là hôm nay, nếu không nhờ may mắn một chút, chỉ sợ là ngay cả thân thể của ta, các ngươi cũng không thể nhìn thấy nữa.
Đường Tam rốt cuộc mở miệng, mọi người cũng nhịn không được hỏi. Đái Mộc Bạch nhíu mày:
-Chính là do chủ nhân của thanh âm này sao? Nàng làm như thế nào được? Vì sao mà thanh âm này có thể thông qua đại hải truyền đến? Chẳng lẽ nói, thực lực của nàng còn cao hơn Bỉ Bỉ Đông hay sao? Có thể sánh ngang Bỉ Bỉ Đông hẳn là đạt đến 98, 99 cấp đi. Mạnh hơn cả Bỉ Bỉ Đông, nhiều nhất cũng chỉ có thể có thêm một võ hồn nữa. Đừng nói là không có khả năng xuất hiện một địch nhân có ba cái võ hồn, mà cho dù là thật sự có như vậy, với thực lực hiện tại của ngươi, cộng thêm Hải Thần Tam Xoa Kích, cũng không thể ngay cả chạy đi mà còn chật vật như thế mới đúng!
Đường Tam cười khổ một tiếng, hắn nhận thức được, đám đồng bọn mình như thế nào cũng không nghĩ đến phương diện kia, bọn họ mặc dù đang dự đoán thực lực của Thiên Nhận Tuyết, nhưng như thế nào cũng không dám đoán Thiên Nhận Tuyết đến tột cùng là đạt đến cấp bậc kia.
- Người kia các ngươi đều biết. Lần trước, tại hoàng cung Thiên Đấu đế quốc, nàng suýt chút nữa đã khống chế thành công hoàng thất đế quốc, thậm chí là cả đế quốc. Phụ thân của nàng chính là tiền nhiệm giáo hoàng, kẻ mà bị cha ta đánh bị thương nặng đến chết, gia gia của nàng, chính là đương kim Võ Hồn điện Đại cung phụng, đỉnh phong đấu la Thiên Đạo Lưu.
Áo Tư Tạp nói:
- Ngươi nói chính là Thiên Nhận Tuyết? Chỉ bằng nàng ta mà cũng có thể đem ngươi đuổi giết thành như vậy? Phải chăng là nàng cùng gia gia nàng đều đến đây?"
Nếu là Thiên Đạo Lưu đuổi giết Đường Tam, bọn họ còn có thể hiểu được.
Đường Tam yên lặng lắc lắc đầu:
- Nếu là Thiên Đạo Lưu mà nói, ta ít nhất có ba thành nắm chắc tự bảo vệ mình, có bảy thành nắm chắc có thể thuận lợi chạy trốn. Nhưng mà, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, ta lại một thành nắm chắc cũng không có. Lần này hoàn toàn dựa vào liều mạng mở đường máu, hơn nữa dùng hết tất cả các kỹ năng, còn có phần lớn vận khí, mới có thể gặp lại các ngươi. Bởi vì hiện tại, Thiên Nhận Tuyết đã không phải là người nữa!
Mã Hồng Tuấn nói theo bản năng:
- Không phải người? Không phải người vậy là cái gì? Chẳng lẽ nàng cũng là Mười Vạn Năm hồn thú hóa thân?
Mã Hồng Tuấn phản ứng chậm, cũng không có đại biểu cho những người khác cũng hiểu được. Trong đó, thông minh nhất là Áo Tư Tạp đã há hốc miệng, Trữ Vinh Vinh thì đưa tay bịt kín miệng mình, không để mình kinh hô thành tiếng. Tiểu Vũ vốn là đang ôn nhu cầm lấy bàn tay Đường Tam, đã chuyển thành ôm chặt cánh tay hắn, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, giống như là sợ sẽ lập tức mất đi Đường Tam ngay vậy.
Đái Mộc Bạch là người có tâm tính ổn định nhất, nhưng cũng không nhịn nổi hét lên:
- Ngươi, ngươi ý muốn nói…
Đường Tam gật gật đầu:
- Đúng vậy, nàng đã trở thành thần, sáu cánh Thiên Sứ Chi Thần. Nếu ta đoán không sai, Thần vị của Thiên Sứ Chi Thần trước giờ vẫn là để lại tại Trưởng lão điện của Võ Hồn điện, hoặc là tại Đấu La điện của các Cung phụng. Thiên Nhận Tuyết hẳn là được sự giúp đỡ của Thiên Đạo Lưu, tiến hành truyền thừa thần vị của Thiên Sứ Chi Thần. Mấy năm nay chúng ta vốn là luôn luôn cố gắng, nhưng Võ Hồn Điện cũng không có nhàn rỗi a! Quả nhiên không hổ là tổ chức nắm hồn sư giới lâu năm như vậy, bọn họ không ngờ thật sự có khả năng bồi dưỡng ra một cường giả thần cấp.
Mã Hồng Tuấn há to miệng, ngơ ngác nói:
- Điều này, cái này là không có khả năng chứ, chỉ mới có vài năm thôi mà, Thiên Nhận Tuyết kia làm sao lại có thể…
Áo Tư Tạp vẻ mặt đau khổ nói:
- Không có gì là không có khả năng, nhìn Tiểu Tam sẽ biết, tài năng của Tiểu Tam chỉ ngắn ngủi trong thời gian vài năm, đã từ trên dưới sáu mươi cấp có thể tăng lên đến hiện tại trên chín mươi cấp. Võ Hồn điện nội lực so với chúng ta còn thâm hậu hơn nhiều, vì cái gì mà không thể nuôi dưỡng ra một gã thần cấp cường giả cơ chứ? Chính là, nếu thần cấp cường giả của bọn họ có thể xuất hiện muộn đi mấy tháng thì tốt rồi.
Trữ Vinh Vinh nói:
- Tam ca, tình huống ngươi cùng Thiên Nhận Tuyết giao thủ như thế nào? Ngươi…
Đường Tam cười ha hả:
- Ngươi là muốn nói, vì sao ta có thể từ trong tay một vị thần đuổi giết, có thể còn sống trốn ra chứ gì. Thẳng thắn mà nói, lần này là nhờ vận khí chiếm ít nhất cũng hơn năm thành rồi, sự cố gắng của ta không tới năm thành. Ta sở dĩ nói là vận khí chiếm hơn phân nửa, là bởi vì khi ta đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, nàng hẳn là vừa mới hoàn thành quá trình truyền thừa, đạt được thần vị, đối với lực lượng thần cấp còn chưa hoàn toàn nắm vũng. Hơn nữa nàng có thể bởi vì một trận chiến lúc trước tại Thiên Đấu Thành đấu một trận với ta, làm phát sinh một bóng mờ trong tâm lý. Trong lúc chiến đấu bị ta lợi dụng nói ra, nên khi công kích cũng không có sử dụng hết toàn lực, mới để ta thành công lợi dụng cơ hội, trốn ra khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Thêm một lần vận khí nữa, chính là nhờ Hải Thần trợ giúp, nếu không có thể nói, ta không có khả năng gặp lại các ngươi, lực lượng thần cấp, không phải phạm trù nhân loại có khả năng tưởng tượng. Các ngươi biết không, Thiên Nhận Tuyết không ngờ có thể dùng đến Thái Dương thần lực để phát động công kích ta, chỉ riêng điểm này, cơ hồ có thể làm cho lực lượng của nàng thành vô cùng vô tận. Ta tự nhận là đã xây dựng cho mình một cục diện vô cùng có lợi, nhưng vẫn là trong hiểm tử mà đào thoát, cho dù còn sống, cũng phải trả một cái giá lớn, là làm cho Hải Thần Chi Tâm bị hủy.
Nghe được mấy lời này, tất cả mọi người đều có chút thất thần, dù sao, bọn họ tuy rằng nhờ Đường Tam nhận được sự chấp nhận của Hải Thần, hơn nữa cũng đã tiếp nhận khảo hạch của Hải Thần, đối với Thần đều có chút nhận thức. Nhưng mà, bọn họ dù sao cũng chưa có bao giờ chân chính gặp qua Thần, cũng càng không thể tưởng tượng nổi lực lượng của Thần đến tột cùng có thể đạt đến cấp độ gì.
Nhưng mà, bọn họ cũng biết rất rõ ràng thực lực của Đường Tam, từ lúc phản hồi Hải Thần đảo đến nay, Đường Tam chỉ dựa vào thực lực cường đại của mình mà nhiều lần đánh bại cường địch. Từ việc đạt được sự chấp nhận của Hạo Thiên Tông, đến trên chiến trường ngăn cơn sóng dữ, thêm nữa, mấy lần đánh bại hoặc là phá tan kế hoạch của nữ hoàng Võ Hồn đế quốc Bỉ Bỉ Đông, có thể nói là đã thể hiện hoàn mỹ sự thiên tài cùng thực lực cường hãn. Cho dù là đứng giữa trăm vạn hùng binh trên chiến trường, hắn cũng có thể trở thành một phe cường đại lực lượng tương đương. Có thể nói, nếu không có Đường Tam, Thiên Đấu đế quốc quyết không có thể đạt được kết quả huy hoàng như vậy. Nhưng mà, lúc này Đường Tam nhắc đến thần cấp Thiên Nhận Tuyết, trên mặt lại toát ra thần sắc bất đắc dĩ cùng với may mắn, bởi vậy có thể thấy được, hắn gặp phải nguy cơ đến mức nào. Thần cấp cường giả xuất hiện, không thể nghi ngờ là làm hỏng hết kế hoạch của mọi người.
Bên trong Hãn Hải Hộ Thân Tráo chợt im lặng hết lại, Đường Tam nhìn biến hóa thần sắc trên mặt mọi người, hắn hiểu được, tương tự như lúc mình gặp được Thiên Nhận Tuyết vậy, lòng tin của mọi người đều đã bị đả kích nặng nề, hơn nữa, thần cấp cường giả xuất hiện, cũng làm cho bọn hắn có cảm giác bất an.
Đường Tam cũng không có khuyên bảo đồng bọn, hắn bắt đầu bình tĩnh tường thuật lại:
- Mọi sự phải bắt đầu nói từ khi ta tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bắt đầu tiến hành gia tăng hồn hoàn cho Hạo Thiên chuy…
Đường Tam bắt đầu kể lại toàn bộ quá trình mà mình đã trải qua, trong quá trình tường thuật, hắn nói vô cùng cẩn thận, không có bỏ qua bất cứ chi tiết nào, cho dù là quá trình chiến đấu với đám hồn thú. Nhất là trận chiến với con Ám Ma Tà Thần hổ lại càng tường thuật chi tiết, giảng giải toàn diện không bỏ sót phần nào. Thậm chí ngay cả những gì mình lĩnh hội được trong tu luyện, cùng với những cảm nhận đối với Đại Tu Di Chuy và hồn kỹ phóng xuất liên tiếp, cũng không hề giữ lại, toàn bộ nói ra hết.
Bắt đầu từ khi liệp sát đầu hồn thú đầu tiên, dần dần đã nói đến lúc hắn gần như điên cuồng đồng thời hấp tu hồn hoàn ba con Thiên Quân Nghĩ Hoàng.
- Ngay khi ta vừa hoàn thành quá trình hấp thu, làm cho Hạo Thiên Chuy có được tám cái hồn hoàn, thậm chí còn chưa kịp nhìn đến hay cảm thụ qua hiệu quả hồn hoàn mới của mình, ta đã nhìn thấy Thiên Nhận Tuyết. Chính ngay trong nháy mắt đó, ta đã cảm giác được không ổn, bởi vì khi đã tăng lên đến chín mươi lăm cấp, tinh thần lực lại có sự gia tăng, lại không cảm giác được sự tồn tại của nàng. Cho dù là Lam Ngân Hoàng của ta có thể liên hệ với Lam Ngân Thảo, cũng không thể cho ta biết nàng đến như thế nào. Thời điểm đó, ta mặc dù trong lòng không muốn tin, nhưng cũng đã có chút dự đoán được…
Nói xong quá trình liệp sát hồn thú của mình, đoạn mấu chốt cũng đã đến. Theo lời tường thuật của Đường Tam, tinh thần đám đồng bọn đều bị lời nói của hắn hấp dẫn, toàn bộ ánh mắt đều tập trung hết trên người Đường Tam. Nhất là lúc hắn kể đến khúc chính mình suýt nữa bị Ám Ma Tà Thần Hổ dùng kế hãm hại, tất cả mọi người đều không khỏi lắp bắp kinh hãi, sau đó lại nghe đến lúc Đường Tam đồng thời chiến thắng ba con Thiên Quân Nghĩ Hoàng, bọn họ lại tràn ngập cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Cảm giác suy sụp cùng với bất an khi nãy, cũng đã bị câu chuyện của Đường Tam dần dần đẩy lùi.
Đường Tam đem quá trình ba lần chiến đấu của mình cùng với Thiên Nhận Tuyết, giảng giải càng thêm cẩn thận, chẳng những giảng thuật lại toàn bộ quá trình chiến đấu, đồng thời cũng đem những biến hóa tâm lý của mình lúc đó, cùng với những dự đoán của mình về biến hóa tâm lý của Thiên Nhận Tuyết nói ra, lại nói rõ tác dụng quan trọng của những phương thức ứng phó của mình khi đó. Thông qua sự vận dụng ngôn ngữ xảo diệu khi giảng thuật, quá trình tự thuật của Đường Tam tuy rằng cùng với tình huống chân thật cũng không có gì khác biệt lắm, nhưng lại làm cho mọi người có thể cảm giác được, thực lực tuyệt đối cũng không đại biểu cho tất cả, mà trí tuệ cũng vô cùng quan trọng. Đối mặt với thần cấp cường giả như vậy, Đường Tam cuối cùng cũng trốn thoát, đang đứng trước mặt bọn họ.
-…, nếu như ta cũng có thực lực thần cấp như vậy, đối mặt với Thiên Nhận Tuyết, ta có một trăm phần trăm nắm chắc là có thể chiến thắng nàng. Đúng vậy, hồn lực của ta tăng lên với tốc độ tuyệt không chậm hơn nàng chút nào, thậm chí còn nhanh hơn nàng một chút. Nhưng mà, tình huống của ta với nàng không giống nhau. Nếu ta đoán không lầm, nàng nhất định cũng đã trải qua một loại khảo hạch tương tự như Hải Thần cửu khảo để tiến hành truyền thừa thần vị. Nhưng mà, người dẫn đường cho khảo hạch của nàng, chính là gia gia của nàng, Thiên Đạo Lưu. Thiên Đạo Lưu nhất định đối với Thiên Nhận Tuyết sẽ không giống như là Hải Thần đấu la Ba Đấu Tây tiền bối đối với ta như vậy. Hắn đối với Thiên Nhận Tuyết nhất định là trợ giúp hết mình, giúp nàng thật nhanh vượt qua các cửa ải khó khăn, mà chúng ta, lại thủy chung đều dựa vào thực lực của mình để hoàn thành.
- Đồng thời, tại thời điểm Thiên Nhận Tuyết tăng thực lực đến đỉnh phong, chỉ sợ Thiên Đạo Lưu cũng có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Bởi vậy, quá trình toàn bộ tăng lên thần cấp của nàng cũng không chắc chắn, tuy rằng thành thần, nhưng cũng không phải là thần hoàn mỹ. Nếu không, tâm hồn nàng cũng sẽ không xuất hiện sơ hở để ta bắt được. Đương nhiên, tại thời điểm Thiên Đạo Lưu bồi dưỡng cho nàng, hắn cũng nghĩ đến điểm này. Nhưng hắn đồng dạng cũng biết, thế giới chúng ta vốn không có thần, chỉ cần đem cháu gái hắn bồi dưỡng thành thần cấp, cho dù không phải là thần cường đại nhất, nhưng cũng là tồn tại vô địch. Cho nên, hắn mới dùng tốc độ nhanh nhất để bồi dưỡng Thiên Nhận Tuyết, mà Thiên Nhận Tuyết cũng không có làm hắn thất vọng, rốt cuộc cũng đột phá được giới hạn cuối cùng.
Nói tới đây, Đường Tam tạm ngừng lại một chút, ánh mắt đảo qua khuôn mặt từng người, thời khắc này, từ trên người hắn chợt bộc phát ra một cỗ cường đại tin tưởng không gì sánh kịp, cho dù là đám Ma Hồn Đại Bạch Sa bên ngoài Hãn Hải Hộ Thân Tráo cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
- Nhưng mà, chúng ta không giống như vậy. Mộc Bạch, Tiểu Áo, Vinh Vinh, Mập mạp, Trúc Thanh, Tiểu Vũ. Chúng ta bảy người một thể, cùng nhau trải qua Hải Thần khảo hạch, chúng ta là từng bước từng bước sử dụng lực lượng bản thân, thông qua cửu tử nhất sinh mới đạt được thực lực như hôm nay. Đúng vậy, hồn lực của ta đúng là tăng lên rất nhanh, nhưng các ngươi phải hiểu được là, tốc độ tăng hồn lực của ta cùng với võ hồn bản thân có quan hệ rất lớn. Có lẽ Hạo Thiên Chuy của ta cùng với Lam Ngân Hoàng bất cứ cái nào phẩm chất cũng phải thua võ hồn sáu cánh Thiên Sứ một chút, nhưng ta lại là người có được Song sinh võ hồn. Tại phương diện này, ngay cả Bỉ Bỉ Đông cũng không thể so sánh được với ta. Nàng ta tuy cũng là song sinh võ hồn, nhưng cả hai võ hồn của nàng lại cùng là một loại sinh vật mà thôi, đều là lấy nhện làm cơ sở. Nhưng ta lại không phải, hai cái võ hồn của ta có thể nói là khác hẳn, đều do di truyền của cha mẹ ta làm cho nó đồng thời xuất hiện trên cơ thể ta. Mà nếu ta có thể đem chúng nó tu luyện lên đến đỉnh cao, có thể chứng minh là ta mạnh hơn Bỉ Bỉ Đông, căn bản lại càng vững chắc hơn Thiên Nhận Tuyết rất nhiều. Bởi vậy chỉ cần ta có thể trở thành Hải Thần, cho dù là Thiên Nhận Tuyết có thể đem toàn bộ năng lực của Thiên Sứ Chi Thần hoàn toàn thấu hiểu đi nữa, ta cũng tuyệt đối có lòng tin nắm chắc chiến thắng nàng.
Nghe âm thanh dõng dạc của Đường Tam, cảm thu được mị lực kinh người trước giờ chưa từng thấy qua cùng với khí phách không gì sánh kịp của hắn, mọi người giống như thấy được sự kết hợp của trí tuệ tràn ngập của Đại Sư cùng với sự cường hãn cuồng ngạo của Đường Hạo. Mà trên thực tế, bọn họ là sư phụ cùng với phụ thân của Đường Tam, đúng là đã đem hết tất cả những gì xuất sắc nhất của mình truyền thừa hết cho Đường Tam.
- Chúng ta tin tưởng ngươi, Tiểu Tam!
Đái Mộc Bạch dùng sức nắm chặt bàn tay:
- Ngươi nói rất đúng, thần cấp cường giả thì như thế nào? Chúng ta đồng dạng cũng có thể thành công trở thành thần cấp cường giả cơ mà. Chỉ cần ngươi trở thành Hải Thần, cho dù là Thiên Sứ Chi Thần có lợi hại hơn nữa thì cũng có sao? Hơn nữa, nàng cho dù cường đại hơn, nhưng bất quá cũng chỉ có một người, mà ngươi lại không giống vậy, ngươi còn có bọn ta. Chúng ta vĩnh viễn đều ở bên cạnh ngươi, cùng ngươi chống địch. Kế hoạch của chúng ta sẽ không thay đổi, Hải Thần đảo vẫn là mục tiêu duy nhất của chúng ta.
Đường Tam kiên định gật đầu, cũng đồng thời đem Hải Thần Tam Xoa Kích chuyển sang bên tay trái, đưa cánh tay phải của mình ra trước mặt đám đồng đội.
Bảy cánh tay mạnh mẽ đặt chồng lên nhau, cảm giác hòa hợp gắn bó,làm cho mười bốn đạo ánh mắt của bọn họ cùng ngưng tụ lại tại trung tâm. Sự ảnh hưởng do thần cấp Thiên Nhận Tuyết mang lại trong nháy mắt nào đã được khu trừ không còn chút nào nữa. Chướng ngại hình thành trong lòng mọi người nhất thời đều tiêu biến. Điều này cũng chính là mục đích của Đường Tam, giống như là Thiên Nhận Tuyết đang ngồi trên bờ biển giống nháu, dùng định lực trong tâm hồn làm cho chính mình trở nên tràn ngập tin tưởng vậy, làm cho vấn đề trong nội tâm hoàn hoàn được giải quyết. Đương nhiên, bất luận là Đường Tam hay là Thiên Nhận Tuyết, bọn họ muốn chân chính giải quyết được vấn đề trong nội tâm của mình, cách duy nhất chính là trực diện với đối thủ, đánh bại đối thủ.
Đường Tam trấn an đám đồng bọn xong, lúc này mới nói:
- Chúng ta còn chưa thể trực tiếp đi đên Hải Thần đảo. Trước khi đi lên Hải Thần đảo, còn phải đi đến nơi này một chuyến. Hạo Thiên Chuy của ta còn thiếu đi một cái hồn hoàn. Vị trí này từ lúc trước khi ta rời khỏi Hải Thần đảo, đã quyết định giữ lại cho nó rồi.
Áo Tư Lại cười hắc hắc nói:
- Tên đáng giận kia, lúc trước thiếu chút nữa làm cả nhóm ta bị diệt, thậm chí còn trở thành tù nhân của tên bán nữ nhân Tử Trân Châu kia nữa. Nếu lần này không tìm nó tính sổ, chúng ta cũng không phải là Sử Lai Khắc thất quái a!
Mục tiêu theo như lời Đường Tam nói kia, mọi người đương nhiên đều biết đó là ai, chính là tên bá chủ trong đại hải, hải hồn thú cường đại nhất, Thâm Hải Ma Kình Vương.
Lúc này, Tiểu Vũ lại nhíu mày, Đường Tam vội vàng nắm chặt tay nàng:
- Tiểu Vũ, trong lòng ngươi không thoải mái sao? Nếu như ngươi không muốn thấy ta liệp sát Mười Vạn Năm hồn thú, ta có thể…
Tiểu Vũ biết Đường Tam đã hiểu lầm, vội lắc đầu, nói:
- Không, ta không phải không muốn ngươi liệp sát nó. Chỉ là tên Thâm Hải Ma Kình Vương này làm ta có cảm giác bất an. Lúc trước khi ngươi đối mặt với nó, ta cùng với ngươi chung vai đối địch, nó gây cho ta một cảm giác không giống một con Mười Vạn Năm hồn thú thông thường. Ngươi dựa vào Vô Địch Kim Thân mới tiếp cận được nó, thôn phệ nó một chút, do đó làm cho hồn lực của mình tăng lên không ít. Nhưng mà, lúc ấy trước khi ý thức linh hồn của ta lâm vào hôn mê, lại cảm nhận được hai chuyện không thể tin nổi.
- Sao? Chuyện gì?
Đường Tam trong lòng vừa động, vội vàng hỏi.
Tiểu Vũ nói:
- Chuyện thứ nhất, tự nhiên chính là thực lực của nó, con Thâm Hải Ma Kình Vương kia thực lực quá cường đại, ta chưa từng gặp qua ai có thân thể khổng lồ cùng với năng lượng cường đại như nó vậy. Ta có thể khẳng định, cho dù là năng lượng tự thân của Đại Minh cùng với Nhị Minh cộng lại, cũng còn xa lắm mới bằng một mình nó. Năng lượng mà nó tích tụ được từ đại hải tựa như biển sâu không thấy đáy vậy. Ta căn bản không thấy được giới hạn cuối cùng. Lúc trước, chính là cảm giác mà bản thân ngươi khi sử dụng Vô Địch Kim Thân bị nó công kích trúng thân thể. Ngươi cũng biết, Vô Địch Kim Thân vốn là kỹ năng của ta, kỹ năng này chúng ta vẫn cho rằng là phòng ngự vô địch trong ba giây, nhưng trên thực tế, nó cũng là có giới hạn. Lúc ấy khi ngươi cùng với Thâm Hải Ma Kình Vương chiến đấu, đã dùng hết toàn lực, tự nhiên không rảnh để bận tâm những chuyện khác. Nhưng ta lúc đó bị ngươi áp chế không thể rời khỏi thân thể ngươi, nhưng linh hồn của ta lại có thể cảm nhận rõ ràng trạng thái của Vô Địch Kim Thân. Ngươi biết không, lúc đó hầu như Vô Địch Kim Thân mà ngươi phóng thích ra, có nguy cơ sắp sụp đổ đến nơi vậy. Mà lúc ấy, Thâm Hải Ma Kình Vương tiến hành công kích, cũng khẳng định không phải là toàn lực ứng phó, chỉ như là tùy tiện đánh một kích thôi!
- Chỉ là tùy tiện đánh một kích mà suýt nữa phá vỡ phòng ngự của Vô Địch Kim Thân rồi, có thể thấy được lực công kích của nó cường đại đến mức nào. Lúc ấy nó tuyệt đối là sơ ý, căn bản không nghĩ tới ngươi có được năng lực Vô Địch Kim Thân như vậy, mới để ngươi thoát khỏi công kích của nó, bám vào được trên thân thể nó, lợi dụng Bát Chu Mâu thôn phệ một ít năng lượng từ cơ thể nó. Nhưng cho dù là như vậy, xét theo tình huống khi đó mà nói, ngươi cũng không có cơ hội sống sót. Từ trận chiến giữa ngươi và Thiên Nhận Tuyết mà nói, lúc ấy sở dĩ ngươi có thể sống sót, rất có thể cũng là nhờ Hải Thần thần niệm cứu sống, nếu không, hẳn là ngươi đã chết mất rồi. Bởi vậy, ta muốn nói với mọi người chính là, ngàn vạn lần không nên xem thường Thâm Hải Ma Kình Vương, nó tuyệt đối không phải đơn giản là một con Mười Vạn Năm hồn thú như vậy đâu. Tu vi của nó, rất có thể vượt qua phạm trù của Mười Vạn Năm hồn thú rồi. Con bá chủ trong đại hải này, cũng không phải dễ dàng đối phó như chúng ta tưởng tượng vậy đâu. Cho dù chúng ta muốn đi liệp sát nó, nhất định phải chuẩn bị cho vẹn toàn mới được.
Nghe xong những lời Tiểu Vũ nói, tất cả mọi người cũng không có phản bác, bởi vì bọn họ biết, Tiểu Vũ vốn xuất thân là Mười Vạn Năm hồn thú, vốn là rất hiểu rõ về Mười Vạn Năm hồn thú. Ngay cả nàng còn nhìn không thấu thực lực của Thâm Hải Ma Kình Vương, có thể biết, con ma thú khủng bố này cường đại đến mức nào.
Đường Tam gật gật đầu:
- Tiểu Vũ, ngươi nhắc nhở rất đúng lúc, nếu không mà nói, chúng ta tùy tiện kéo đến, rất có thể sẽ nếm trái đắng. Bất quá, Thâm Hải Ma Kình Vương nhất định cũng phải liệp sát. Giết chết nó, chính là một nội dung trong khảo hạch thứ tám của ta. Chỉ có hoàn toàn diệt trừ nó, mới xem là hoàn thành đệ bát khảo hạch, mới có thể đi đến Hải Thần đảo tiến hành truyền thừa Hải Thần. Đến lúc đó một mình ta tận khả năng xuất thủ, mọi người lui ra xa một chút, nếu xuất hiện vấn đề gì, các ngươi hãy tiếp ứng ta một chút. Thâm Hải Ma Kình Vương có khả năng khống chế lực lượng của đại hải, nhưng Hải Thần chi quang của ta cũng có thể tạo thành chế ước nhất định. Tuy rằng Thiên Nhận Tuyết thành thần cũng làm cho thời gian của chúng ta cấp bách một chút. Nhưng nhất định không được phép nóng vội, nếu không đến lúc đó gây ra phản tác dụng, hết thảy mọi việc đều hỏng hết, lấy an toàn làm trọng.
Nghe xong những lời này của Đường Tam, Tiểu Vũ không khỏi nở nụ cười. Nàng biết, Đường Tam đã hiểu được nổi khổ tâm của mình. Tại thời điểm như thế này mà hắn còn có thể bảo trì được bình tĩnh, rất hiển nhiên, các phương diện năng lực của hắn đều có tiến bộ nhảy vọt, cũng không bởi vì Thiên Nhận Tuyết quá cường đại mà có sự rối loạn.
- Ca, chúng ta trước hết tiếp cận Thâm Hải Ma Kình Vương đi, Thâm Hải Ma Kình Vương vốn mù một con mắt, chỉ cần chúng ta không đến quá gần nó, tiến vào lĩnh vực của nó, cũng sẽ không làm cho nó chú ý. Trước khi chúng ta đến đây, ta đã nhờ tộc nhân của Tiểu Bạch gọi nàng rồi. Chờ Tiểu Bạch đến đây, chúng ta hãy bắt đầu động thủ, nàng nhất định hiểu về Thâm Hải Ma Kình Vương rõ hơn chúng ta, hơn nữa, có được sự trợ giúp của nàng, chúng ta đối phó với Thâm Hải Ma Kình Vương cũng có thêm vài phần nắm chắc.
Đường Tam mừng rỡ, nhịn không được ôm chầm Tiểu Vũ, dùng sức hôn lên trán nàng một cái:
- Tiểu Vũ, ngươi thật sự là lão bà tốt của ta, có Tiểu Bạch trợ giúp, hy vọng đối phó với Thâm Hải Ma Kình Vương của chúng ta sẽ tăng thêm nhiều, ít nhất cũng có thể lưu lại một đường lui.
Tiểu Vũ xấu hổ cười đỏ bừng mặt, không dám nhìn đến ánh mắt đang cười của đám đồng bọn, chủ động vùi mặt vào lòng ngực của Đường Tam, thấp giọng nỉ non:
- Ca, ta còn chưa có gả cho ngươi mà!
Đường Tam ha hả cười, cúi đầu, nói:
- Chuyện sớm muộn thôi mà, ngươi trốn không thoát đâu!
Trữ Vinh Vinh cười xòa, nói:
- Tam ca, ta vẫn nghĩ là Tiểu Áo của ta đã rất không lãng mạn, nguyên lai là khi so sánh với ngươi, hắn vẫn còn tốt hơn một chút. Ngươi ngay câu nói đầu tiên đã đem Tiểu Vũ gả cho ngươi rồi! Ngươi cũng chưa có cầu hôn nàng, thực không lãng mạn chút nào!
- Ách…
Đường Tam xấu hổ nhìn xuống Tiểu Vũ trong ngực mình, nhìn lại Trữ Vinh Vinh:
- Ta có lỗi, ta có lỗi. Chờ khi chúng ta hoàn thành hết mọi chuyện, nhất định sẽ chính thức cầu hôn Tiểu Vũ!
Áo Tư Lạp có chút đắc ý nói:
- Tiểu Tam, thực lực của ngươi tuy rằng mạnh hơn ta nhiều, nhưng lời ngon tiếng ngọt lại còn kém lắm. Để ca ca ngươi dạy ngươi vài chiêu, cam đoan ngươi sử dụng cả đời cũng không hết.
Trữ Vinh Vinh tức giận trừng mắt liếc hắn một cái:
- Hay lắm, những lời ngươi nói với ta nguyên lai đều là lời ngon tiếng ngọt cả, ngươi là người miệng lưỡi thoa mật a!
- Vinh Vinh, những lời ngon tiếng ngọt ta nói với ngươi đều là lời từ nội tâm a! Hắc hắc, ta đột nhiên phát hiện ra, phương pháp của Tiểu Tam quả thật không tồi, hiệu quả trực tiếp. Dù sao đời này ngươi cũng chỉ có mình ta mà lựa chọn, nếu ai dám trêu chọc đến ngươi, ta sẽ đánh hắn để cho ngay cả mẹ hắn cũng nhìn không ra.
- Ngươi…
Trữ Vinh Vinh nhìn bộ dáng vênh mặt của Áo Tư Lạp mà bất đắc dĩ, ngay cả nàng cũng không có biện pháp gì.
- Được rồi, đừng náo loạn lên nữa. Hiện tại chúng ta cách bờ biển cũng không tính là quá xa, vạn nhất nếu để thần niệm của Thiên Nhận Tuyết phát hiện ra, như vậy sẽ phiền toái."
Đái Mộc Bạch trầm giọng nói, sắc mặt hắn nhìn qua có chút khó coi, cau mày.
Đường Tam nhìn Đái Mộc Bạch:
- Đái lão đại, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì. Bất quá, sự lo lắng của ngươi hẳn sẽ không trở thành sự thật, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có.
- Sao? Vì cái gì?
Đái Mộc Bạch nghi hoặc nhìn Đường Tam.
Đường Tam nói:
- Ngươi nhất định nghĩ rằng, cường giả như Thiên Nhận Tuyết vậy, một khi gia nhập vào chiến trường, chẳng phải là đánh đâu thắng đó sao, không gì cản nổi, bất luận là đại quân của Thiên Đấu đế quốc, hay là quân đội Tinh La đế quốc của ngươi, căn bản là không có lực ngăn cản, tùy thời đều có nguy hiểm diệt quốc, đúng không?
Đái Mộc Bạch gật gật đầu, những người khác có thể không quan tâm đến chuyện chiến đấu của hai quốc gia trên chiến trường, nhưng hắn dù sao cũng là hoàng tử của Tinh La đế quốc, lại như thế nào có thể không quan tâm cơ chứ? Hắn tuyệt không nguyện ý chứng kiến cảnh Tinh La đế quốc bị diệt dưới tay Võ Hồn đế quốc. Lúc này nhìn được bộ dáng chắc chắn thành công của Đường Tam, lo lắng trong lòng hắn mới xem như giảm bớt vài phần.