Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký
Chương 13: 13: Dầu Cay 3
"Này, mùi gì mà thơm quá!" Mùi dầu cay từ bếp lan sang phòng bên cạnh, Nương Bàn Nha ngửi thấy mùi thơm liền đi tới gõ cửa.
Cách làm dầu cay phải được giữ bí mật, bây giờ làm xong mới có thể cho người khác xem, Bàn Nha mở cửa cho Nương nàng vào.
Nương Bàn Nha vừa bước vào đã ngửi khắp nơi, rốt cuộc tìm được nơi phát ra của mùi thơm - một bát dầu cay đỏ.
“Nương thử xem.” Bàn Nha lấy một miếng bánh khô trên khung treo trên bếp, dùng đũa gắp một ít dầu cay, phết lên mặt bánh rồi đưa cho Nương.
Dầu cay kẹp bánh là cách ăn mà nàng thích nhất ở kiếp trước, nàng có thể ăn một lúc ba chiếc bánh bánh gạo chiên với dầu cay.
“Đây, đây là cái gì?” Nương Bàn Nha nhìn thứ tỏa ra mùi hương cay nồng mà bà chưa từng ngửi thấy, nuốt nước bọt.
Thứ này thơm quá, Nương Bàn Nha bị mùi hương đó mê hoặc, mặc dù bà không biết là cái gì, là con gái đưa cho, bà thử cắn một miếng.
Cắn miếng này xong, Nương Bàn Nha sửng sốt.
Trong miệng bà tràn ngập một vị cay khó tả!So với loại gia vị hạt tiêu khô xào trước đó, vị cay này trực tiếp và mãnh liệt hơn, Nương Bàn Nha chưa bao giờ nếm được vị cay thơm nồng nàn như vậy!Môi và răng bà tràn đầy hương vị cay và thơm!
" Bàn Nha, đây là cái gì? Nương chưa bao giờ ăn món gì ngon như vậy!" Nương Bàn Nha vội vàng dùng đầu đũa gắp một ít dầu cay , miệng không khỏi ch ảy nước miếng, tạo cảm giác muốn ăn .
“Nương, đây là tương ớt mà con tự làm, gọi là tương ớt Bàn Nha.” Bàn Nha tùy tiện bịa ra một cái tên, nàng không muốn công thức bí mật độc đáo của mình bị lộ ra ngoài cái tên – dầu nóng, người khác nghe xong sẽ biết làm thế nào để làm ra nó.
“Tốt, ăn ngon quá!” Nương Bàn Nha vội vàng ăn một cái bánh, li3m khóe miệng với vẻ chưa thỏa mãn, “Bàn Nha, con học cái này ở đâu thế?”
“Con tự nghĩ ra đấy, hehe.” Bàn Nha nói: “Nương , con chia cho hàng xóm chút nước sốt nóng này để mọi người ăn thử nhé.
Nương muốn ăn con sẽ làm tiếp, lần này nhà ta náo loạn cùng nhà Tứ Thúc cũng nhờ mọi người giúp đỡ.
Ngoài ra, con dự định vài ngày nữa sẽ mở một sạp ăn nhỏ, con còn muốn mời mọi người giúp đỡ chiếu cố nhiều ."
Thế là nàng liền nói ý tưởng mở sạp ăn nhỏ cùng với nương, nương nàng là người không có chủ ý, Bàn Nha chỉ cần năn nỉ một chút là bà sẽ đồng ý.
Chỉ là chút không nỡ đem chỗ tương nóng đi chia sau khi nghe bàn nha nói bà liền đáp ứng.
Bàn Nha nghĩ như thế này: Nhà nàng chưa từng buôn bán, bỗng nhiên bán đồ ăn, ban đầu dân làng chắc chắn sẽ không mua, bây giờ lại bỏ ra một ít chi phí là dầu cay, cho bọn họ nếm thử tay nghề của Bàn Nha.
Nàng là đầu bếp quốc tế , dầu cay nàng làm đương nhiên là loại dầu cay hàng đầu trong các loại dầu cay, có thể chinh phục được những người dân thời đại này một cách dễ dàng .
Sau đó, danh tiếng của Bàn Nha lan rộng, nàng sẽ không phải lo sau khi mở quán không có khách nhân.
Thế là Nương Bàn Nha và Bàn Nha xếp bát dầu cay vào chiếc giỏ nhỏ, gõ cửa từng nhà, đưa cho mỗi nhà một thìa dầu cay, không cho nhiều, chỉ thìa nhỏ, đủ cho một người ăn hai ba miếng...!Chỉ cần cho họ nếm thử thì sẽ bị k1ch thích sự thèm ăn và nghỉ tới nó không ngừng.
Sau khi chia dầu cay xong, hai mẹ con về nhà đóng cửa đi ngủ, sáng sớm hôm sau, vừa rạng sáng, đã nghe ngoài cửa ồn ào náo nhiệt, Nương Bàn Nha mở cửa bước ra, Ôi trời, ngoài cửa có tiếng ồn ào, có một đám dân làng, có người cầm bát nhỏ trên tay, có người còn cầm cái bánh .
Mọi người vừa nhìn thấy Nương Bàn Nha, liền chạy đến nói: "Trương Nhị tẩu, tương ớt hôm qua nhà tẩu còn không? Cho ta thêm một ít.
Trượng phu ta ăn hai miếng, cái vị kia làm hắn nhớ mãi một đêm, không thể ngủ!”
"Trương Nhị tẩu, nhà tẩu còn dư tương ớt không? Hôm qua lão gia tử nhà ta ăn một miếng, nói mùi vị rất thơm.
Ông ấy nhất quyết bảo ta đến mua thêm một ít, ta có mang tiền đây, tẩu có thể bán cho ta đúng không?”
“Đại tẩu tốt, ta cũng muốn ăn tương ớt của nhà tẩu, tẩu bán cho cho ta thêm chút đi…”
Đôi mắt của dân làng phát sáng, nghĩ đến vị cay thơm, đều nuốt nước miếng ừng ực, ai không biết còn tưởng rằng trước cửa nhà Trương Nhị có một đàn quỷ đói xin ăn đang tụ tập đông đảo .