Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

Chương 325



“bậc cha chú”
Cơ Nguyên Đức có quyền cao chức trọng nhiều năm, nghe được Vệ Tam nói một câu như vậy thì mặt cũng xanh mét. Nhưng rất nhanh màu đen trong mắt ông đa cũng rút đi, không khác gì người thường, ông ta lui ra phía sau vài bước và nói nghiêm nghị: “Tinh Quyết, thế mà cháu dám bao che cho một người bị nhiễm bệnh, còn muốn làm tôi bị thương cùng với nó.”
Vệ Tam vừa nghe là biết ngay ông ta đang có chủ ý gì, cô có phần cười nhạo: “Muốn chạy trốn?”
Cô nhanh chóng vọt tới bên giường, đưa tay muốn bắt lấy Cơ Nguyên Đức. Ông ta cũng là chiến sĩ độc lập nên tốc độ phản ứng không chậm, ông ta né tránh Vệ Tam và bắt Lư Điển đang mê man trên giường: “Mày mà lại gần một bước là nó sẽ chết.”
“Cậu ta chết hay không thì liên quan gì đến tôi.” Vệ Tam cầm ngay cái đèn trang trí bên cạnh bàn, ném về phía Cơ Nguyên Đức.
Hiển nhiên Cơ Nguyên Đức nhìn bộ dáng trước kia Vệ Tam và Ứng Tinh Quyết đứng chung một chỗ bèn cho rằng tâm trí cô không bị ảnh hưởng, vẫn là sinh viên quân sự bình thường cho nên mới uy hiếp cô, nhưng Vệ Tam không để mình dinh bẫy.
Chẳng dùng Lư Điển uy hiếp Vệ Tam được, Cơ Nguyên Đức chỉ có thể tạm thời bỏ qua người khác và ngăn cản đòn tấn công của cô.
Cả người Cơ Nguyên Đức toát hết ra một số lượng lớn khí đen, hoàn toàn không phải là cùng một kích thước so với Nam Thiên Sĩ phóng ra sương mù bọ đen lúc trước. Khi luồng khí đen nồng đậm kia nhào về phía bọn Vệ Tam, mắt Vệ Tam cấp tốc biến sang đen hết, lòng bàn tay cô thì phóng khí đen. Cũng không phải là tấn công cắn nuốt khí đen của Cơ Nguyên Đức, mà là chặn ở phía sau, ngăn cách bọn họ và Ứng Tinh Quyết.
Ứng Tinh Quyết kéo Lư Điển đang mê man xuống dưới cửa sổ. Nhìn Vệ Tam và Cơ Nguyên Đức đang đánh nhau, bỗng anh lên tiếng: “Đại tướng, chưa quen đổi từ cơ giáp sư sang chiến sĩ độc lập à?”
Cơ Nguyên Đức có một nháy mắt thất thần, Vệ Tam không bỏ qua cơ hội này bèn đưa tay bắt lấy ông ta, đè ông ta xuống đất. Ông ta muốn giãy dụa nhưng không cách nào thoát ly, thân thể này chỉ có cảm giác cấp 3S, tố chất thân thể ban đầu không bằng chiến sĩ độc lập cấp siêu 3S, chứ đừng nói đến chuyện nay Cơ Nguyên Đức đã bước vào tuổi trung niên. Quan trọng nhất là Vệ Tam có thể hấp thụ nguồn gốc mà không bị thao túng, sức mạnh của đầu nguồn còn lớn hơn của ông ta.
Ứng Tinh Quyết chậm rãi tiến lên và hạ mắt nhìn Cơ Nguyên Đức trên mặt đất, anh nói với vẻ thản nhiên: “Nhưng mà ngài đã đổi thân thể nhiều lần như vậy, chắc là đã quen với thân phận chiến sĩ độc lập từ lâu. Đúng không? Cụ ông Nam Kiến Trực.”
Cơ Nguyên Đức còn đang giãy dụa, nay nghe được câu cuối cùng của anh bèn đột nhiên dừng lại: “Tao nghe không hiểu mày đang nói cái gì.”
“Sao Bạch Ải, Nam Thiên Sĩ khi nhìn thấy Vệ Tam thì nhận định Vệ Tam có cùng xuất xứng với ông ta. Nhưng không phải do ông ta và Nam Phi Trúc ra tay nên ông ấy cho rằng Vệ Tam là người bị nhiễm bệnh ở nơi khác. Dù sao nhà họ Nam âm thầm khuếch trương nhiều năm, các quân khu có người bị nhiễm bệnh hết, trong đó cũng không thiếu người cảm giác cao, quân hàm cao.” Ứng Tinh Quyết từ trên cao nhìn xuỗng chỗ Cơ Nguyên Đức, “Chẳng qua nguyên nhân Vệ Tam tiếp xúc với nguồn lây nhiễm chỉ có một, là dịch dinh dưỡng của công ty Thông Tuyển. Nam Thiên Sĩ từng là cổ đông của công ty Thông Tuyển, cũng trong khoảng thời gian đó ra đụng chạm vào dịch dinh dưỡng. Song, Vệ Tam chỉ uống dịch dinh dưỡng bình thường, Nam Thiên Sĩ chưa từng xuống tay với nhóm dịch dinh dưỡng bình thường đó.”
Ứng Tinh Quyết kiểm tra video giám sát năm đó và chỉ thấy có mỗi lãnh đạo Quân khu 1 từng đến dây chuyền sản xuất dịch dinh dưỡng thông thường để kiểm tra. Bởi vì công nhân bất ngờ ngã xuống, để cho máu của Cơ Nguyên Đức nhỏ vào nguyên liệu sản xuất dịch dinh dưỡng nên đã dẫn đến chuyện ô nhiễm toàn bộ dây chuyền sản xuất dịch dinh dưỡng. Sở dĩ không có số lượng nhiễm bệnh lớn hơn là bởi vì Ứng Tinh Quyết xảy ra chuyện. Thế là Ứng Thanh Đạo để cho công ty Thông Tuyển phá sản rồi tái cơ cấu, dịch dinh dưỡng ban đầu và dụng cụ của dây chuyền sản xuất bị tiêu hủy hết, nhưng không ai ngờ, sẽ có người nhặt dịch dinh dưỡng trước khi rác được đốt và tiêu hủy.
Cơ Nguyên Đức bị đè trên mặt đất cười to vài tiếng: “Có phần quá gượng ép, mày ráng sức kéo lên người tao à?”
“Chỉ dựa vào vài giọt máu là có thể cưỡng ép người ta trở thành người bị nhiễm bệnh, còn có thể áp chế Nam Thiên Sĩ, và lại có cùng nguồn gốc, rất khó không làm cho người ta hoài nghi đại tướng có quan hệ gì với nhà họ Nam.” Ứng Tinh Quyết cũng mất một thời gian rất dài mới suy ra kết luận này, “Lịch Tinh Tú 4892, Nam Kiến Trực đi theo đội tới Quân khu 7 hợp tác rồi hy sinh vì bệnh tật trong tuyến phòng thủ. Bên trong phòng tuyến, không phải ông ấy bị tinh thú hại mà do bệnh ập tới đột ngột, không kịp cấp cứu nên chết đi. Lúc đó chỉ có một chiến sĩ độc lập cấp 3S ở bên cạnh, người này nghĩ tới đây là bậc cha chú nên dời cơ thể đi. Ngoài ra, cái gọi là tự chế thuốc của vợ Nam Kiến Trực, có lẽ là cái cớ để che đậy chuyện vết thương nhanh chóng khép lại.”
Ứng Tinh Quyết tập trung phưng hướng điều tra vào cá nhân người chiến sĩ độc lập chưa để lại tên tuổi trong lịch sử đó, và rất nhanh đã phát hiện ra một loạt liên hệ. Nhà họ Nam không có bất kỳ liên quan gì đến nhà họ Cơ, nhưng từ người chiến sĩ độc lập này lại có thể tra thẳng tới ngay Cơ Nguyên Đức. Cứ có hai người tiếp xúc với nhau là một trong hai người sẽ chết vì bệnh tật.
Hơn một ngàn năm qua, Nam Kiến Trực cứ một lần lại một lần thay thân thể như vậy, cuối cùng đổi đến nhà họ Cơ.
Có một số điều không phát hiện được thì không biết, nhưng một khi tìm ra được manh mối là đã có thể điều tra triệt để.
“Không có một cái nào trong đám cơ thể này có cấp siêu 3S nên không chịu nổi sức mạnh của ông, cho nên ông phải sớm thay đổi cơ thể.” Ứng Tinh Quyết nhìn Cơ Nguyên Đức không nói lời nào, anh còn có không ít chi tiết không rõ, song cũng đại khái suy đoán được.
Mấy năm trước, lực lượng hoạt động của Cơ Nguyên Đức giảm đi rất nhiều, năm nay lại nhiều lần ra vào bệnh viện, trong hồ sơ bệnh án toàn ghi là do đau đớn năm xưa khiến cơ thể hư dần. Đây đại khái cũng là vì sao sau này ông ta toàn chọn thân thể của chiến sĩ độc lập. Bình thường cơ giáp sư có chiến sĩ độc lập che chở, rất ít bị thương, nên tuổi thọ cũng sẽ cao hơn một chút, còn lý do để chiến sĩ độc lập muốn chết hiển nhiên rất nhiều. Cơ Nguyên Đức bắt đầu tìm lý do cho một đọt chết mới chứng tỏ ông ta đã tìm ra thân thể tiếp theo.
Cơ Sơ Vũ chắc là cơ thể tiếp theo của Cơ Nguyên Đức, trẻ tuổi, cảm giác và địa vị cao, còn có cơ Nguyên Đức tự mình nâng đỡ từ đầu, chắc chắn cậu ta sẽ đứng vững ở Quân khu 1 trong tương lai. Như vậy Cơ Nguyên Đức cũng không cần hao phí sức lực thật lớn mới có thể đứng trên Liên bang. Trước giờ Cơ Sơ Vũ lại thân thiết với Ứng Tinh Quyết, sau này Cơ Nguyên Đức thành Cơ Sơ Vũ rồi và muốn đoạt được cảm giác chỉ huy cấp siêu 3S thì đạo kết quả khiến Ứng Tinh Quyết tử vong ngoài ý muốn quá đơn giản.
Chẳng qua đây chỉ là kế hoạch trước kia, hiện giờ Liên bang xuất hiện nhiều người có cấp siêu 3S, địa vị của Cơ Sơ Vũ giảm xuống thẳng một đường. Dù cho có dựa lưng vào nhà họ Cơ và ở lại Quân khu 1, chỉ sợ địa vị cậu ta cũng chẳng bằng trước kia, nhưng trước mắt Cơ Sơ Vũ vẫn là lựa chọn tốt nhất.
Cho nên sau khi suy đoán ra những thứ này, Ứng Tinh Quyết đã bắt đầu bày ván cục, chiến sĩ độc lập cấp siêu 3S xuất hiện ở sao vô danh đã đủ hấp dẫn khiến cho Cơ Nguyên Giáp, người có cơ thể chẳng chống đỡ được bao lâu, buông lơi cảnh giác. Thế là ông ta canh lúc Vệ Tam chết đi, cảm giác Ứng Tinh Quyết bị tổn thương là đi thẳng tới tìm Lư Điển.
“Giết Nam Phi Trúc là vì sợ cậu ta thấy được lực lượng cùng nguồn gốc trong cơ thể ông.” Ứng Tinh Quyết hỏi, “Ở tòa nhà giam giữ, có phải do ông làm gì mới khiến Vệ Tam nằm mơ hay không? Tại sao ông muốn cô ấy tìm ra kén xám và đầu nguồn?”
Cơ Nguyên Đức đang bị đè trên mặt đất không nhúc nhích đã tìm được cơ hội hai người buông lỏng cảnh giác, thế là một đoàn khí đen nồng đậm như nước đột nhiên bùng lên từ trong cơ thể Cơ Nguyên Đức. Đoàn khí đen này cơ hồ giống hệt đầu nguồn lúc trước ở đấu trường lạnh lẽo, chỉ là màu sắc thì nhạt hơn cái kia một chút, làm cho người ta có ảo giác cũ kỹ.
Thấy nó muốn chạy trốn khỏi cửa sổ, Ứng Tinh Quyết phóng lá chắn bảo vệ cảm giác được thực thể tới ngăn ngay cửa sổ, ngăn chặn luồng khí đen này rời đi.
Cảm giác của chỉ huy cấp siêu 3S là sức mạnh vô cùng bổ dưỡng đối với khí đen, từ đầu nó đã bị thương, hầu như không chịu nổi cám dỗ nên bắt đầu nuốt chửng.
Cơ Nguyên Đức trên mặt đất đã không còn hơi thở, Vệ Tam nhìn lướt qua khí đen còn ở trong phòng rồi đứng dậy nghiêng đầu nhìn Ứng Tinh Quyết: “Em đã nói cảm giác của anh là của em.”
Ứng Tinh Quyết ngẩn ra: “Vệ Tam...”
Vệ Tam đã đi về phía bên kia, hai mắt đen của cô lạnh như băng, cô đưa tay nắm lấy luồng khí đen kia giống như nó có thực thể, một tay kéo khí đen trở về và nói lạnh căm: “Cảm giác của anh ấy là của tôi.”
Luồng khí đen này dường như nhận thấy nguy hiểm cực lớn bèn bắt đầu giãy dụa, cơ mà dù có cố mấy cũng chẳng làm sao thoát ra được, chưa kể cảm nhận được áp chế thật lớn. Thế là nó loáng thoáng biến thành một hình người, là Nam Kiến Trực.
Bất kể là khí đen trong cơ thể Vệ Tam hay là cảm giác của cô, thứ nào cũng muốn diệt trừ “Nam Kiến Trực”.
“Chúng ta cùng ở một mạch, chẳng lẽ bạn không muốn ra ngoài chiếm cứ Liên bang?” Mặc dù thanh âm nặng nề hoảng sợ nhưng “Nam Kiến Trực” vẫn có thể nói lưu loát, hoàn toàn khác với lời nói lắp bắp lúc ở đấu trường lạnh lẽo lúc trước, “Tôi có thể giúp bạn, biến toàn bộ Liên bang thành thế giới của chúng ta.”
Không phải “Nam Kiến Trực” nói chuyện với Vệ Tam mà là nói với đầu nguồn trong cơ thể cô.
Trong cơ thể cô bị ảnh hưởng bởi đầu nguồn nên có một số hình ảnh lóe lên trong não.
Dưới lớp băng có đầu nguồn của khí đen, ban đầu nó là một thể, kế đó phân chia thành hai nửa, một trong hai khí đen đó có vỏ ngoài kén xám đã vỡ ra trước và có thể rời đi. Trước khi đi, mục đích duy nhất của bọn chúng là chiếm thế giới, ký sinh trên người tất cả các tinh thú và con người. Cái đoàn khí đen ở dưới tầng băng đó dựa vào kén xám để bắt được tinh thú và một cơ giáp sư, cắn nuốt người này, cũng nhờ đó mà nó cũng có ý thức hình thể. Cho nên sau khi kén xám hấp thu và vỡ tan, khí đen bắt đầu biến thành tinh thú chiến đấu, đợi đến khi lực lượng quay về mức hoàn thiện là biến thành cơ giáp sư nọ, cũng chính là cha của Công Nghi Giác.
Khí đen trong mắt Vệ Tam càng ngày càng nồng đậm, cô đột nhiên buông tay thả “Nam Kiến Trực” giữa không trung xuống. Còn không đợi nó vui vẻ trong lòng, Vệ Tam lại kéo “nó” xuống, ngã dính lên tường và đưa tay bóp cổ nó: “Thế giới của chúng ta? Nếu tao có năng lực chiếm cứ Liên bang, vì sao còn muốn chia một nửa cho mày?”
“Chúng ta là anh em.” “Nam Kiến Trực” sống trong trạng thái hình người hơn đầu nguồn hàng ngàn năm, trong khi đầu nguồn chỉ tồn tại một mình trong vòng chưa đầy một ngày. Thế là nó dụ dỗ, “Hãy để những người đó, những tinh thú đó trở thành con cháu của chúng ta.”
Vệ Tam nhíu mày, bóp “Nam Kiến Trực”: “Có một mình mày làm con cháu là đủ phiền chết rồi.”
Cô vừa nói ra là Ứng Tinh Quyết biết ngay cô muốn làm cái gì nên anh lập tức tiến lên muốn ngăn cản Vệ Tam, nhưng cũng chẳng còn kịp.
Vệ Tam dùng khí đen để cắn nuốt ngay “Nam Kiến Trực”, đầu nguồn bị chia làm hai nay đã hoàn toàn tiến vào trong thân thể một mình cô.
“Nam Kiến Trực” sống hàng ngàn năm cuối cùng cũng không ngờ được mình lại rơi vào tay một người như vậy. Nó phát giác lực lượng đang nhanh chóng trôi qua bên kia thì hoảng hốt hoàn toàn. Nó đi ra được từ trong kén xám đầy bất ngờ, từ một đoàn khí đen vất vả lắm mới lớn lên đến địa vị được như bây giờ, thế rồi lại muốn nó bại trong tay một người bị nó lây nhiễm.
Nó thậm chí không thể duy trì hình dạng con người, khí đen bắt đầu quẩy cuồn cuộn, muốn chạy trốn sang xung quanh. Miễn là nó chạy trốn được! Nó sẽ bắt đầu lại từ đầu!
Tuy nhiên, nó có cùng nguồn gốc với khí đen trên đấu trường lạnh lẽo hiển nhiên sẽ có lực hấp dẫn, sức mạnh của đám khí đen kia trải qua hàng ngàn năm tăm bổ từ kén xám thì mạnh hơn nó nhiều, nó làm thế nào cũng không thoát ra được.
Một kế hoạch dài đằng đẵng thế này, nó còn dùng mắt cũng thấy được mình sẽ tiếp tục đứng trên đỉnh Liên bang, tận hưởng những lợi ích mà con người mang lại cho nó mà lại không thể trốn thoát. Nó gào khóc tuyệt vọng, nhưng cứ thế từng chút một bị khí đen trong cơ thể Vệ Tam nuốt chửng.
Lực lượng khí đen khổng lồ quay cuồng trong cơ thể Vệ Tam, cũng cho cô thêm vô số ký ức.
Một đoàn khí đen rời khỏi đấu trường lạnh lẽo, lúc đầu sống nhờ trong cơ thể tinh thú, nhưng tinh thú luôn bị con người chém giết, thậm chí là ngược đãi giết. Cuối cùng trong một lần bị hành hạ tới chết, khí đen đang bám vào tinh thú đã chui thẳng vào trong cơ thể cơ giáp sư, kể từ đó nó bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới. Nhưng cơ giáp sư cũng sẽ dính sinh lão bệnh tử, vẫn không thể chịu được sức mạnh của nó, cho nên nó bắt đầu học hỏi từ những người phía trước bằng cách chuyển sang cơ thể con cháu của một thế gia, người đàn ông này là Nam Kiến Trực. Nó trằn trọc trăm năm, biết lịch sử mất quá nhiều thứ nên mới nhờ vào kiến thức này để trở thành một bậc thầy cơ giáp sư. Kế đó nó bắt đầu xây dựng trường học, từ từ mở rộng ảnh hưởng của mình, mượn quyền mượn danh tiếng để liên tục tiếp xúc tìm kiếm cơ thể thích hợp, cuối cùng nó tới cơ thể Cơ Nguyên Đức.
Chương trước Chương tiếp
Loading...