Đạo Quân
Chương 460: Là Tự Ngươi Đoán Mò (2)
"Mang đi di vật của Đông Quách Hạo Nhiên?"
Trong mắt Lệnh Hồ Thu tràn ngập nghi ngờ, vuốt cằm suy nghĩ hồi lâu, bỗng hỏi:
"Tên công pháp mà y truyền cho đệ là gì? Nói tên ra, ta cũng có thể biết y là ai."
Ngưu Hữu Đạo:
"Không tên, y truyền công pháp cho ta không có nhắc đến tên. Nếu có tên, ta cũng đã sớm tự mình đi hỏi thăm, còn cần huynh đoán?"
Lệnh Hồ Thu:
"Đệ gia nhập Thượng Thanh tông đến nay cũng không được bao nhiêu năm đã có tu vi như bây giờ, xem ra công pháp tu luyện không hề đơn giản!"
Ngưu Hữu Đạo cười ha ha:
"Chuyện này thì huynh đoán sai. Y không chỉ truyền công pháp cho ta mà còn độ tu vi cho ta chút. Nếu không như vậy, ta nào có được tu vi như ngày hôm nay. E rằng ta có đột phá Trúc Cơ kỳ hay không cũng là vấn đề."
"Trực tiếp độ tu vi cho đệ?" Lệnh Hồ Thu kinh ngạc, đột nhiên đứng phắt dậy, la thất thanh: "Đại pháp quán đỉnh của Ma tông!"
Ngưu Hữu Đạo vốn chỉ tiện miệng bịa chuyện, ai nghĩ gã lại có phản ứng lớn như vậy, hỏi:
"Cái gì mà đại pháp quán đỉnh của Ma tông?"
"Chính là pháp môn trực tiếp quá độ tu vi đưa cho ngươi, có thể phát ra cho người khác dùng, cũng có thể hóa giải chân khí tai hại dị chủng. Ngoại trừ đại pháp quán đỉnh của Ma tông, ta không nghĩ ra còn có cái gì."
Lệnh Hồ Thu bỗng nhiên hưng phấn vỗ tay nói:
"Lão đệ, ta nghĩ ta biết người truyền pháp cho đệ là ai, là Triệu Hùng Ca!"
Đôi mắt Ngưu Hữu Đạo chớp chớp. Vừa nãy đã châm ngòi miêu tả dáng vẻ, đối phương còn chưa nghĩ tới Triệu Hùng Ca, không ngờ mò mẫm một hồi lại làm đối phương liên tưởng đến Triệu Hùng Ca.
Hắn không nói rõ dung mạo Triệu Hùng Ca, đầu tiên là vì không biết dung mạo của Triệu Hùng Ca, thứ hai là cũng không muốn nói rõ ràng. Hắn muốn giữ lại đường lui cho mình. Ngày nào đó Triệu Hùng Ca đối chất thì hắn cũng dễ phủ nhận, bằng không sẽ đẩy mình vào thế tiến thoái lưỡng nan.
"Huynh nói kẻ bị Thượng Thanh tông ruồng bỏ, Triệu Hùng Ca ở Yêu Ma lĩnh?" Ngưu Hữu Đạo thử hỏi.
Lệnh Hồ Thu vỗ bả vai hắn nói:
"Lão đệ, đệ nghĩ xem. Người có thể xông vào Thượng Thanh tông, tránh né tai mắt Thượng Thanh tông, đến nơi tĩnh tu khi còn sống của Đông Quách Hạo Nhiên, hoặc là người quen thuộc với Thượng Thanh tông, hoặc chính là người mà Thượng Thanh tông cho phép đi? Thượng Thanh tông vì sao phải cho đi? Tất nhiên là người quen! Sau đó là bởi vì ngươi là đệ tử của Đông Quách Hạo Nhiên nên mới truyền pháp cho ngươi, còn độ tu vi cho ngươi, tất nhiên phải có quan hệ không ít với Đông Quách Hạo Nhiên. Phải biết rằng, Đông Quách Hạo Nhiên và Triệu Hùng Ca vốn là sư huynh đệ. Mà nghe nói, bây giờ dáng vẻ của Triệu Hùng Ca vừa vặn là lôi thôi lếch thếch. Điều quan trọng nhất là, Triệu Hùng Ca chính là người biết dùng đại pháp quán đỉnh của Ma tông. Kết hợp các nhân tố, tám chín phần mười người này chính là Triệu Hùng Ca của Yêu Ma lĩnh!"
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc nói:
"Không thể nào! Triệu Hùng Ca đã bị Thượng Thanh tông trục xuất."
Lệnh Hồ Thu:
"Lẽ nào đệ không nghe nói chuyện Lưu Tiên tông chạy tới định tiêu diệt Thượng Thanh tông, kết quả bị Triệu Hùng Ca doạ lui? Ô Thiếu Hoan mất cái tay, chắc đệ đã thấy. Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Hùng Ca vẫn chưa hết tình với Thượng Thanh tông, hoàn toàn có thể đi vào để tế bái sư huynh mình."
Ngưu Hữu Đạo:
"Nếu Triệu Hùng Ca thực sự muốn chăm sóc Thượng Thanh tông, Thượng Thanh tông há có thể bị bức ép đến mức ném lại đất tổ mà phải tha hương? Hơn nữa ta có hỏi Lưu Tiên tông, lần đó đi tiêu diệt Thượng Thanh tông, thực ra người của Lưu Tiên tông không nhìn thấy Triệu Hùng Ca. Kỳ thực, Triệu Hùng Ca chưa hề đứng ra, họ chỉ nhìn thấy một con Kim Mao Hống nên bị dọa sợ mà thôi."
Lệnh Hồ Thu xua tay:
"Lời ấy sai rồi, Triệu Hùng Ca là người nào? Một trong các cao thủ hàng đầu thiên hạ. Chỉ một Lưu Tiên tông nào cần Triệu Hùng Ca phải tự mình đứng ra, có vật cưỡi của Triệu Hùng Ca đã đủ rồi! Mà Triệu Hùng Ca dù sao cũng bị Thượng Thanh tông trục xuất, ông ta không ra mặt cũng hiểu được."
"Lão đệ, không nói chuyện khác, then chốt là đại pháp quán đỉnh Ma tông đã truyền công cho ngươi! Đồn rằng, năm đó Triệu Hùng Ca và Thánh nữ Ma tông mến nhau. Vì hai phe chính tà không cho phép, Thánh nữ Ma tông chết, tu vi Triệu Hùng Ca đột nhiên tăng nhanh như gió, bằng sức một người quét ngang mười mấy môn phái báo thù cho Thánh nữ Ma tông. Ông ta như hóa điên, liên tục tiêu diệt các cao thủ, danh chấn thiên hạ! Lúc đó có người nghi ngờ nguyên tu vi Triệu Hùng Ca đột nhiên tăng vọt có thể là do Thánh nữ Ma tông lợi dụng đại pháp quán đỉnh để độ tu vi toàn thân cho ông ta. Bây giờ ngẫm lại, có lẽ sự thực chính là như vậy!"
"..." Ngưu Hữu Đạo không nói gì. Hắn không biết nhiều về chuyện Triệu Hùng Ca.
Hắn từng đọc "Thượng Thanh thập di lục", trong đó có không ít chuyện của các tiền bối liên quan tới Thượng Thanh tông, nhưng dường như đã xóa đi tin tức liên quan đến Triệu Hùng Ca, ngay cả đôi câu ba lời cũng không có đề cập đến. Thậm chí, ngay cả trong số các đệ tử mà chưởng môn đời trước thu nhận cũng không có tên Triệu Hùng Ca.
Triệu Hùng Ca quật khởi giống như sao chổi băng ngang trời đêm, óng ánh lóa mắt. Sau khi liên tục đại chiến vang danh thiên hạ, ông ta lại mau chóng biến mất. Có người nói là ông ta hưởng thọ đầy trăng đã ẩn cư ở Yêu Ma lĩnh. Giới tu hành hầu như đã không còn tung tích của ông ta, chỉ để lại một đoạn truyền thuyết.
Còn về nguồn gốc của truyền thuyết đó, hình như chỉ có người trong cuộc năm đó là rõ ràng, nhưng chỉ sợ thực lực của Triệu Hùng Ca, dường như cũng không muốn gây phiền toái, không muốn nhắc lại.
"Đúng rồi, lão đệ, Triệu Hùng Ca bị trục xuất khỏi Thượng Thanh tông nhiều năm, vì sao phải mang đi di vật của Đông Quách Hạo Nhiên?"
"Ta làm sao biết? Nhị ca, không thể nói lung tung được. Ta lại không nói người kia là Triệu Hùng Ca, là chính huynh đoán mò."
"Được được được, là ta đoán mò. Cho dù không phải ông ta đi, nhưng vì sao phải mang theo di vật. Lẽ nào trong số di vật ấy có thứ gì quan trọng?"
"Làm gì có thứ nào quan trọng."
" Sao đệ biết không có thứ gì quan trọng?"
"Ta một thân một mình ở Đào Hoa Nguyên, trong di vật của Đông Quách Hạo Nhiên có thứ gì, ta lại không biết chắc, quả là không có gì đặc biệt."
"Có di vật gì, không ngại nói ta nghe chút. Ta nghiên cứu giúp đệ."
Trong mắt Lệnh Hồ Thu có một chút khát vọng, thiếu chút nữa là hỏi thẳng trong đó có một cái "Gương đồng" hay không. Nhưng nếu hỏi thẳng như vậy tất nhiên sẽ khiến Ngưu Hữu Đạo nghi ngờ, cho nên gã chỉ có thể quanh co lòng vòng.
Gã cũng hoài nghi Ngưu Hữu Đạo không biết chiếc gương đồng kia. Nếu có, trước khi Đông Quách Hạo Nhiên lâm chung, chắc chắn sẽ không truyền cho Ngưu Hữu Đạo, khẳng định bảo Ngưu Hữu Đạo giao cho Thượng Thanh tông. Nếu chiếc gương đồng kia thật sự đến tay Thượng Thanh tông, Thượng Thanh tông sẽ không để Ngưu Hữu Đạo sống sót rời đi Thượng Thanh tông.
Khả năng duy nhất là, bao gồm cả Thượng Thanh tông và Ngưu Hữu Đạo đều không biết đồ vật đặc biệt đó tồn tại trong số di vật của Đông Quách Hạo Nhiên.
Đương nhiên, cũng còn một khả năng, chính là Đông Quách Hạo Nhiên căn bản không có vật kia, là do gã cả nghĩ quá. Vì vậy, gã muốn xác định. Nếu như Triệu Hùng Ca thật sự mang đi một chiếc gương trong số di vật của Đông Quách Hạo Nhiên, vậy thì rất khả nghi.
Gương đồng trong thiên hạ có vô số. Theo gã biết, nếu không biết chuyện trong đó, người ngoài không thể nhìn ra cái gương kia có gì đặc biệt. Triệu Hùng Ca sao phải mang đi một cái gương đồng bình thường như vậy? Nếu thật sự có, vậy thì khẳng định có vấn đề!
Ai biết Ngưu Hữu Đạo hớp ngụm trà, than thở:
"Có gì quan trọng hay không, ta cũng chẳng quan tâm. Nó cũng chẳng phải của ta. Nếu thật sự có đồ quan trọng mà bị Triệu Hùng Ca lấy đi, ta cũng chẳng có năng lực lấy lại từ trong tay ông ta. Còn nói về nó làm gì, không nói nữa cũng được, tránh gây phiền toái. Lại nói tới, cái tông phái lụn bại như Thượng Thanh tông thì có thể có cái gì quan trọng."
Trong mắt Lệnh Hồ Thu tràn ngập nghi ngờ, vuốt cằm suy nghĩ hồi lâu, bỗng hỏi:
"Tên công pháp mà y truyền cho đệ là gì? Nói tên ra, ta cũng có thể biết y là ai."
Ngưu Hữu Đạo:
"Không tên, y truyền công pháp cho ta không có nhắc đến tên. Nếu có tên, ta cũng đã sớm tự mình đi hỏi thăm, còn cần huynh đoán?"
Lệnh Hồ Thu:
"Đệ gia nhập Thượng Thanh tông đến nay cũng không được bao nhiêu năm đã có tu vi như bây giờ, xem ra công pháp tu luyện không hề đơn giản!"
Ngưu Hữu Đạo cười ha ha:
"Chuyện này thì huynh đoán sai. Y không chỉ truyền công pháp cho ta mà còn độ tu vi cho ta chút. Nếu không như vậy, ta nào có được tu vi như ngày hôm nay. E rằng ta có đột phá Trúc Cơ kỳ hay không cũng là vấn đề."
"Trực tiếp độ tu vi cho đệ?" Lệnh Hồ Thu kinh ngạc, đột nhiên đứng phắt dậy, la thất thanh: "Đại pháp quán đỉnh của Ma tông!"
Ngưu Hữu Đạo vốn chỉ tiện miệng bịa chuyện, ai nghĩ gã lại có phản ứng lớn như vậy, hỏi:
"Cái gì mà đại pháp quán đỉnh của Ma tông?"
"Chính là pháp môn trực tiếp quá độ tu vi đưa cho ngươi, có thể phát ra cho người khác dùng, cũng có thể hóa giải chân khí tai hại dị chủng. Ngoại trừ đại pháp quán đỉnh của Ma tông, ta không nghĩ ra còn có cái gì."
Lệnh Hồ Thu bỗng nhiên hưng phấn vỗ tay nói:
"Lão đệ, ta nghĩ ta biết người truyền pháp cho đệ là ai, là Triệu Hùng Ca!"
Đôi mắt Ngưu Hữu Đạo chớp chớp. Vừa nãy đã châm ngòi miêu tả dáng vẻ, đối phương còn chưa nghĩ tới Triệu Hùng Ca, không ngờ mò mẫm một hồi lại làm đối phương liên tưởng đến Triệu Hùng Ca.
Hắn không nói rõ dung mạo Triệu Hùng Ca, đầu tiên là vì không biết dung mạo của Triệu Hùng Ca, thứ hai là cũng không muốn nói rõ ràng. Hắn muốn giữ lại đường lui cho mình. Ngày nào đó Triệu Hùng Ca đối chất thì hắn cũng dễ phủ nhận, bằng không sẽ đẩy mình vào thế tiến thoái lưỡng nan.
"Huynh nói kẻ bị Thượng Thanh tông ruồng bỏ, Triệu Hùng Ca ở Yêu Ma lĩnh?" Ngưu Hữu Đạo thử hỏi.
Lệnh Hồ Thu vỗ bả vai hắn nói:
"Lão đệ, đệ nghĩ xem. Người có thể xông vào Thượng Thanh tông, tránh né tai mắt Thượng Thanh tông, đến nơi tĩnh tu khi còn sống của Đông Quách Hạo Nhiên, hoặc là người quen thuộc với Thượng Thanh tông, hoặc chính là người mà Thượng Thanh tông cho phép đi? Thượng Thanh tông vì sao phải cho đi? Tất nhiên là người quen! Sau đó là bởi vì ngươi là đệ tử của Đông Quách Hạo Nhiên nên mới truyền pháp cho ngươi, còn độ tu vi cho ngươi, tất nhiên phải có quan hệ không ít với Đông Quách Hạo Nhiên. Phải biết rằng, Đông Quách Hạo Nhiên và Triệu Hùng Ca vốn là sư huynh đệ. Mà nghe nói, bây giờ dáng vẻ của Triệu Hùng Ca vừa vặn là lôi thôi lếch thếch. Điều quan trọng nhất là, Triệu Hùng Ca chính là người biết dùng đại pháp quán đỉnh của Ma tông. Kết hợp các nhân tố, tám chín phần mười người này chính là Triệu Hùng Ca của Yêu Ma lĩnh!"
Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc nói:
"Không thể nào! Triệu Hùng Ca đã bị Thượng Thanh tông trục xuất."
Lệnh Hồ Thu:
"Lẽ nào đệ không nghe nói chuyện Lưu Tiên tông chạy tới định tiêu diệt Thượng Thanh tông, kết quả bị Triệu Hùng Ca doạ lui? Ô Thiếu Hoan mất cái tay, chắc đệ đã thấy. Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Hùng Ca vẫn chưa hết tình với Thượng Thanh tông, hoàn toàn có thể đi vào để tế bái sư huynh mình."
Ngưu Hữu Đạo:
"Nếu Triệu Hùng Ca thực sự muốn chăm sóc Thượng Thanh tông, Thượng Thanh tông há có thể bị bức ép đến mức ném lại đất tổ mà phải tha hương? Hơn nữa ta có hỏi Lưu Tiên tông, lần đó đi tiêu diệt Thượng Thanh tông, thực ra người của Lưu Tiên tông không nhìn thấy Triệu Hùng Ca. Kỳ thực, Triệu Hùng Ca chưa hề đứng ra, họ chỉ nhìn thấy một con Kim Mao Hống nên bị dọa sợ mà thôi."
Lệnh Hồ Thu xua tay:
"Lời ấy sai rồi, Triệu Hùng Ca là người nào? Một trong các cao thủ hàng đầu thiên hạ. Chỉ một Lưu Tiên tông nào cần Triệu Hùng Ca phải tự mình đứng ra, có vật cưỡi của Triệu Hùng Ca đã đủ rồi! Mà Triệu Hùng Ca dù sao cũng bị Thượng Thanh tông trục xuất, ông ta không ra mặt cũng hiểu được."
"Lão đệ, không nói chuyện khác, then chốt là đại pháp quán đỉnh Ma tông đã truyền công cho ngươi! Đồn rằng, năm đó Triệu Hùng Ca và Thánh nữ Ma tông mến nhau. Vì hai phe chính tà không cho phép, Thánh nữ Ma tông chết, tu vi Triệu Hùng Ca đột nhiên tăng nhanh như gió, bằng sức một người quét ngang mười mấy môn phái báo thù cho Thánh nữ Ma tông. Ông ta như hóa điên, liên tục tiêu diệt các cao thủ, danh chấn thiên hạ! Lúc đó có người nghi ngờ nguyên tu vi Triệu Hùng Ca đột nhiên tăng vọt có thể là do Thánh nữ Ma tông lợi dụng đại pháp quán đỉnh để độ tu vi toàn thân cho ông ta. Bây giờ ngẫm lại, có lẽ sự thực chính là như vậy!"
"..." Ngưu Hữu Đạo không nói gì. Hắn không biết nhiều về chuyện Triệu Hùng Ca.
Hắn từng đọc "Thượng Thanh thập di lục", trong đó có không ít chuyện của các tiền bối liên quan tới Thượng Thanh tông, nhưng dường như đã xóa đi tin tức liên quan đến Triệu Hùng Ca, ngay cả đôi câu ba lời cũng không có đề cập đến. Thậm chí, ngay cả trong số các đệ tử mà chưởng môn đời trước thu nhận cũng không có tên Triệu Hùng Ca.
Triệu Hùng Ca quật khởi giống như sao chổi băng ngang trời đêm, óng ánh lóa mắt. Sau khi liên tục đại chiến vang danh thiên hạ, ông ta lại mau chóng biến mất. Có người nói là ông ta hưởng thọ đầy trăng đã ẩn cư ở Yêu Ma lĩnh. Giới tu hành hầu như đã không còn tung tích của ông ta, chỉ để lại một đoạn truyền thuyết.
Còn về nguồn gốc của truyền thuyết đó, hình như chỉ có người trong cuộc năm đó là rõ ràng, nhưng chỉ sợ thực lực của Triệu Hùng Ca, dường như cũng không muốn gây phiền toái, không muốn nhắc lại.
"Đúng rồi, lão đệ, Triệu Hùng Ca bị trục xuất khỏi Thượng Thanh tông nhiều năm, vì sao phải mang đi di vật của Đông Quách Hạo Nhiên?"
"Ta làm sao biết? Nhị ca, không thể nói lung tung được. Ta lại không nói người kia là Triệu Hùng Ca, là chính huynh đoán mò."
"Được được được, là ta đoán mò. Cho dù không phải ông ta đi, nhưng vì sao phải mang theo di vật. Lẽ nào trong số di vật ấy có thứ gì quan trọng?"
"Làm gì có thứ nào quan trọng."
" Sao đệ biết không có thứ gì quan trọng?"
"Ta một thân một mình ở Đào Hoa Nguyên, trong di vật của Đông Quách Hạo Nhiên có thứ gì, ta lại không biết chắc, quả là không có gì đặc biệt."
"Có di vật gì, không ngại nói ta nghe chút. Ta nghiên cứu giúp đệ."
Trong mắt Lệnh Hồ Thu có một chút khát vọng, thiếu chút nữa là hỏi thẳng trong đó có một cái "Gương đồng" hay không. Nhưng nếu hỏi thẳng như vậy tất nhiên sẽ khiến Ngưu Hữu Đạo nghi ngờ, cho nên gã chỉ có thể quanh co lòng vòng.
Gã cũng hoài nghi Ngưu Hữu Đạo không biết chiếc gương đồng kia. Nếu có, trước khi Đông Quách Hạo Nhiên lâm chung, chắc chắn sẽ không truyền cho Ngưu Hữu Đạo, khẳng định bảo Ngưu Hữu Đạo giao cho Thượng Thanh tông. Nếu chiếc gương đồng kia thật sự đến tay Thượng Thanh tông, Thượng Thanh tông sẽ không để Ngưu Hữu Đạo sống sót rời đi Thượng Thanh tông.
Khả năng duy nhất là, bao gồm cả Thượng Thanh tông và Ngưu Hữu Đạo đều không biết đồ vật đặc biệt đó tồn tại trong số di vật của Đông Quách Hạo Nhiên.
Đương nhiên, cũng còn một khả năng, chính là Đông Quách Hạo Nhiên căn bản không có vật kia, là do gã cả nghĩ quá. Vì vậy, gã muốn xác định. Nếu như Triệu Hùng Ca thật sự mang đi một chiếc gương trong số di vật của Đông Quách Hạo Nhiên, vậy thì rất khả nghi.
Gương đồng trong thiên hạ có vô số. Theo gã biết, nếu không biết chuyện trong đó, người ngoài không thể nhìn ra cái gương kia có gì đặc biệt. Triệu Hùng Ca sao phải mang đi một cái gương đồng bình thường như vậy? Nếu thật sự có, vậy thì khẳng định có vấn đề!
Ai biết Ngưu Hữu Đạo hớp ngụm trà, than thở:
"Có gì quan trọng hay không, ta cũng chẳng quan tâm. Nó cũng chẳng phải của ta. Nếu thật sự có đồ quan trọng mà bị Triệu Hùng Ca lấy đi, ta cũng chẳng có năng lực lấy lại từ trong tay ông ta. Còn nói về nó làm gì, không nói nữa cũng được, tránh gây phiền toái. Lại nói tới, cái tông phái lụn bại như Thượng Thanh tông thì có thể có cái gì quan trọng."